1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Hứa một mùa xuân về hoa sẽ nở - Trùng Tiểu Biển (11 chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286
      Hứa Mùa Xuân Về Hoa Nở

      [​IMG]

      Tác giả: Trùng Tiểu Biển

      Số chương: 11 chương

      Couple: Nhạc Nhạc X Thư Ngư

      Thể loại: hài, tình , thanh mai trúc mã

      Edit & Beta: Vô Nguyệt

      Nguồn: http://***************.com/viewtopic.php?f=176&t=291345

    2. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286
      Văn án

      Hai người là Thanh mai trúc mã

      Còn là vì câu thể ngờ, đến nước chảy thành sông. . . . . .

      Nhạc Nhạc bé chỉ biết ngơ ngác cười, trong cuộc thi kịch đoạt giải mà khí huyết dâng trào, xông lên võ đài, dưới ánh đèn giận dử trừng mắt ban giám khỏa “Mắt chó đui mù”, sau đó nhanh chóng xông lên trước rút cây chổi để ngang cổ mình, hét lớn tiếng....

      “Có thể chết nhưng thể nhục !”

      Tiếp đó đẩy ngang ở cổ cái, “Tự hành quyết” ở đài!

      Còn đồng học Thư Ngư vốn trầm tính, ít quan tâm đời, lúc ấy lại che miệng ôm eo cười đến dậy nổi.

      Liệu cặp đôi có tính cách trái ngược này đem đến cho chúng ta những giây phút như thế nào đây?

    3. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286
      Chương 1:

      Edit& Beta:vô Nguyệt

      *****************************************

      [​IMG]

      *****************************************

      Năm nay học sinh mới tham gia so tài cuộc thi kịch đông như kiến, chung quanh toàn là những người mặc các loại trang phục kỳ dị, lố lăng, có người mang theo cái nón hình thù kỳ lạ đỉnh đầu, có người có cái khí cầu ngực, còn có người cắm hai cây chổi lưng, cây chổi còn treo móc số lớn các thứ linh tinh, vừa vào khu vực trường học cảm nhận được khí náo nhiệt.

      Nghiêm Nhạc Nhạc vô cùng tự tin với bản thân mình, trang phục của được tạo bởi rèm cửa sổ, vải bạt, khăn trải bàn, khăn lau, tất cả đều được làm bằng tay chắc chắn tạo nên hiệu quả tuyệt đối mà người nào có thể địch lại a, thêm nữa còn được phối hợp với kỹ thuật hóa trang, chút sơ sót, có thể thấy về vấn đề thiết kế nghệ thuật có lẽ có tư chất trời cho.

      Nhắc đến phương diện này bản thân lại càng kiêu ngạo nhìn các bạn khác cùng đội kịch bằng nửa con mắt, ha ha ha cười to ba tiếng, che miệng cố giả bộ ngượng ngùng , “Ai là ngượng ngùng a, xem ra phần thưởng tạo hình xuất sắc nhất cuộc thi chắc chắn là thuộc về ta nha, hey, làm sao bây giờ.”

      Mọi người đồng loạt 囧囧 liếc mắt nhìn người mới phát ra câu vừa rồi, cái liếc này có lực sát thương cực mạnh như muốn xé rách vải rách áo, còn thêm hàm ý chứa là “Ngươi đừng đắc ý sớm , rồi quay làm việc của mình thèm quan tâm đến nữa.

      Nghiêm Nhạc Nhạc thèm để ý , lại đứng bên cạnh Thư Ngư, vẻ mặt đắc ý , “Ê, cậu nghĩ tớ có đúng , đúng .”

      “Ừ.”

      Thư Ngư vẫn có biểu cảm gì như cũ, người này từ trước đến giờ dù có điên cuồng ăn khoai lang bao nhiêu nữa cũng tiếc chịu đánh được cái rắm, cứ tạo nên bụng buồn bực trong lòng người khác, bị Nghiêm Nhạc Nhạc kéo vào tổ kịch bản này khiến toàn bộ mọi người sợ hết hồn, làm cho mấy ngày liên tiếp mọi người trong đội kịch vẫn còn trạng thái ngu ngốc đình trệ như thấy quỷ vâỵ. Những thứ khác đến làm gì, chỉ riêng , Thư Ngư ở khoa vật lý, lẽ có hai tính cách đối lập sao, trước đây vốn có cá tính muốn quan tâm, trầm mặc ít , sợ rằng nếu ngang qua trước mặt, cũng đủ để cho mọi người bàn tán xôn xao rồi.

      Thư Ngư là sinh viên đặc biệt đươc đặc cách vào học lớn A, khoa vật lý, Mã giáo sư lúc ấy liền bắt vào đội thi môn vật lý và dĩ nhiên giành được giải nhất đơn giản cứ như , vì thế Mã giáo sư tuyên bố ngại Thư Ngư biết ngượng ngùng mà treo thẳng thành tích lên bảng vàng của khoa. thực tế Mã giáo sư cảm thấy loại thiếu sót này ngược lại có thể làm vật lý thăng bằng ——vốn dĩ thiên tài đời trước ai mà chẳng như vậy, có cánh đương nhiên phải là thiên sứ a (là người trời ).

      Dĩ nhiên ông trời vẫn luôn luôn công bằng, tại thiên tài cũng hẳn là cái gì cũng giỏi, ở vũ đài hội trường kịch, vai nam chính diễn chung với người qua đường Giáp. Lúc ấy rất có cá tính tuấn bất phàm nha, đời này diễn viên nào như , ở sàn diễn vũ đài, ngay cả tiếng “Ai nha” cũng thốt lên tiếng .

      hề có!

      Mà Nghiêm Nhạc Nhạc bên cạnh đó, lại chuyện như tên ăn xin, “Van cầu chị, chị bố thí, bố thí cho tôi .”Cám ơn, cám ơn!” Hiển nhiên dựa vào trang phục mình mang, Nghiêm Nhạc Nhạc sáng tác ra ý tưởng như thế thể thành công.

      Diễn xuất này tạo nên hiệu quả vô cùng tốt, tiếng cười liên tiếp vang lên, nhưng khuôn mặt của Thư Ngư vẫn chút thay đổi , vì vĩnh viễn đại đa số thời gian của , là để sống trong thế giới vui vẻ sung sướng của Nghiêm Nhạc Nhạc.

      Bản lãnh lớn nhất của này chính là làm cho mặt mũi người ta mất cân đối, thần kinh điên loạn mà biết. Thí dụ như giờ phút này trong kích tình mênh mông của người bạn Nghiêm Nhạc Nhạc, vì lại lần nữa diễn nhân vật quá nhập tâm, mà ôm bắp đùi vai nữ chính gầm thét “Bố thí tôi , tôi rất đói a tôi sắp chết đói rồi” . . . . . . Kéo dài thêm thời gian xuất của mình trong kịch bản.

      Thấy vậy, mặt đen ngàn năm của đồng học Thư Ngư, rốt cục mơ hồ lộ ra nụ cười tủm tỉm.

    4. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286
      Chương 2: Có thể chết nhưng thể chịu nhục.

      Edit & Beta: Vô Nguyệt

      **************************************

      [​IMG]

      **************************************

      Nghiêm Nhạc Nhạc khẩn trương ở dưới đài chờ công bố giải thưởng, chúng cộng khác lại mơ hồ lau mồ hôi, hô... hey, cuối cùng cũng kết thúc a.

      Đầu tiên là vai nam chính thuộc về Thư Ngư, dù diễn viên khác có diễn xuất tình ái dào dạt đến cỡ nào đổi lấy đối phương cũng chỉ vẻn vẹn hai từ “Ừ” “Nha” , trong ba phút tẻ ngắt, tất cả mọi người đều yên lặng đồng loạt nằm xuống mặt đất bất động.

      Bên cạnh đó, Nghiêm Nhạc Nhạc lại diễn xuất quá nhiệt tình, vui vẻ đến mức thiếu chút nữa đẩy vai nữ chính té xuống đài....

      Tuy bản thân gặp nhiều tình huống khó đỡ, lời kịch cũng quên ít, tuy diễn xuất tính là rất tốt, nhưng xin hãy cho đoạt giải , vẫn rất trông đợi nó nha?

      Từ đầu năm nay kịch bản nghiêm chỉnh càng ngày càng ít , mọi người khỏi dốc hết sức lực của mình ra làm loạn lên, ngờ lại tạo nên hiệu quả đột phá, quả phải bội phục cái đám học sinh có tiềm năng, thông minh, IQ cao, nhưng lại có óc hài hước này chịu tập trung cùng chỗ.

      Về phần Nghiêm Nhạc Nhạc, có thể bu xe lam vào trường, toàn bộ là nhờ đồng học Thư Ngư đoán đề quá chính xác, trước kỳ thi tốt nghiệp trung học rộng lượng tự mình ghi chép và giải đề ra, để cho bạn bình thường của chúng ta có thể qua cửa, may mắn lượm được suất.

      Nghiêm cha Nghiêm mẹ hận thể mua cái khung tròn treo đồng học Thư Ngư tường a!

      Mà giờ khắc này lòng Nghiêm Nhạc Nhạc vẫn tràn đầy mong đợi giải thưởng chân chính thuộc về bản thân như cũ, mắt sáng lấp lánh trông chờ, mong đợi, từng giải thưởng lần lượt công bố, trừ phần thưởng mình mong muốn ra, tất cả phần thưởng khác đều thích. Và cuối cũng cũng đến lúc Nghiêm Nhạc Nhạc mong đợi nhất. Khi Phần thưởng tạo hình tốt nhất” được công bố chỉ cảm thấy đầu óc vang lên tiếng vù vù, nhìn lại phần thưởng bị tên con trai ngực đeo con ba ba lớn, lưng đeo cây chổi bỉ ổi đoạt . . . . . .

      Nghiêm Nhạc Nhạc khí huyết dâng trào, “Vụt” bước dài, xách theo túi vải rách xông lên võ đài, dưới ánh đèn giận dử trừng mắt ban giám quát “Mắt chó đui mù”, sau đó nhanh chóng xông lên trước rút cây chổi của tên con trai giành giải thưởng kia, để ngang cổ mình, hét lớn tiếng ——

      “Có thể chết nhưng thể chịu nhục !”

      Tiếp đó liền đẩy ngang ở cổ cái, “Tự hành quyết” đài!

      Toàn bộ . . . Toàn bộ mọi người sợ ngây người ra!

      Đồng học Thư Ngư che miệng ôm eo cười đến dậy nổi, biết trước như vậy mà! biết trước a!

      Khuôn mặt mọi người chuyển hóa từ khiếp sợ vì thần kinh rút cây chổi ra tự tử” , thànhkinh ngạc vì “Thư Ngư cười đến gan ruột lộn tùng phèo . Thư Ngư thừa dịp mọi người vẫn còn dùng hết sức trợn mắt há mồm, chậm rãi leo lên sân khấu, mang theo nụ cười khiêng“Thi thể” kia .

      coi ai ra gì, mất tiêu.

      Chương 3: Thư Ngư

      Edit & Beta: Vô Nguyệt

      ******************************************

      [​IMG]

      ******************************************

      Thư Ngư cái tên này, từ trước đến giờ rất nổi tiếng ở lớp A khoa vật lý, bởi vì mỗi lần báo cáo đề tài vật lý, nghe xong ít người rất muốn cầm nó ra nước ngoài đăng lên sách báo làm tác phẩm xuất sắc, dĩ nhiên phải đến năng lực ra sức tuyên truyền của Mã giáo sư, tuyên truyền mà khi đứng lên rồi là thao thao bất tuyệt liên tục ngừng.

      Thư Ngư cứ như vậy đưa tới ít ánh mắt xem thường, cũng như hâm mộ ghen tỵ, khinh thường coi rẻ, những thứ này sớm quen rồi, và cũng thèm để ý theo thói quen.

      Thư Ngư từ trước đến giờ luôn thân mình, ít trao đổi với người khác, nếu có trao đổi, nhiều lắm cũng chỉ dừng lại ở mấy chữ “Nha” “Ừ” “được” …, thậm chí chưa có ai nhìn thấy nụ cười của . Cũng có người chí khí hào hùng kể truyện cười, ở trước mặt làm bộ làm tịch cười tiếng, cũng chỉ đổi được đối phương thờ ơ nghi vấn hai chữ “Xong chưa?” .

      Vì vậy người muốn gây khó khăn cho , mỗi lần khiêu khích đều giống như là lấy tay đánh vào hoa, hết sức mất hứng.

      Trong ấn tượng của mọi người, hình như tham gia bất kỳ hoạt động nào, lầm lì, độc, mãi cho đến khi Nghiêm Nhạc Nhạc xuất .

      nữ sinh này luôn tới quấy phá, bất luận có nhìn từ góc độ nào, đều ở đây tuyên cáo giữa bọn họ, có mối quan hệ thân mật cường độ cao , thể cho ai biết . Nhưng trong hai người ràng người cực kỳ nhiều, người cực kỳ trầm mặc; người giống như ngựa hoang mất cương, người chính là sinh vật trong biển sâu, vốn có bất kỳ điểm chung nào. . . ..

      Dù thế nào nữa . . . . . . trông hai người vẫn được bình thường.

      tóm lại, hình tượng bình thường của Thư Ngư cứ như bị phá hủy vậy, ngày đầu tiên Nghiêm Nhạc Nhạc nhập học, từ sáng sớm Thư Ngư chờ ở cửa sau trường học, thấy người đến, liền chủ động nhận lấy hai rương hành lý của , như đứa ngốc dẫn dạo quanh sân trường vòng lớn dưới ánh nắng chang chang, ngay cả hành lý cũng mang giúp đến ký túc xá nữ cách cửa trường học vốn dĩ xa.

      Sau đó, tất nhiên, tên tuổi của Nghiêm Nhạc Nhạc ngừng vang xa.

      Lúc học quân , vấn đề mà nàng bị hỏi nhiều nhất là: “Cậu cùng Thư Ngư sư huynh là quan hệ gì a?”

      Dù sao, dưới ánh sáng mặt trời chiếu xuống, Thư Ngư sư huynh ngồi bãi cỏ bên cạnh nhìn các bạ học huấn luyện quân , dù lời nhưng cũng phải là so với phần lớn nam sinh nhìn được hơn rất nhiều, còn hề bị nắng phơi đen mặt. . . . . .

      Nghiêm Nhạc Nhạc lúc ấy luôn dương dương đắc ý đáp, “Các cậu đoán !”. Sau đó chậc chậc miệng, “Dù sao tớ cho các cậu biết tớ cùng với cậu ấy là từ lớn lên cùng nhau, có quan hệ thanh mai trúc mã!”. ╮(╯_╰)╭

    5. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286
      Chương 4: Hai đứa trẻ đối lập.

      Edit & Beta:vô nguyệt

      *****************************************

      [​IMG]

      Thư Ngư từ thích nhiều, Thư cha Thư mẹ vẫn luôn hối hận đặt tên cho “Thư Ba”, chút nước miếng cũng tiết kiệm, từ lúc mới hai tuổi nhiệt tình kêu tiếng mẹ rồi.

      Nghiêm Nhạc Nhạc hoàn toàn ngược lại, từ vừa sờ vừa đụng đến đứa bé đó cái là cứ như bị điểm đúng huyệt cười, phải là cười ngừng nghỉ ngủ cũng nhiều, đến lúc ngủ thiếp cũng có thể mớ, Nghiêm mẹ bi oán than thở , “Nếu tổng hợp tính cách của hai đứa bé hẳn là tốt rồi.”

      Thư Ngư khi còn bé niềm vui thú lớn nhất chính là hủy hoại đồ điện, thời điểm học trung học đem tất cả đồ điện có thể nằm ở trong nhà ra phá hủy, hủy xong rồi, Nghiêm Nhạc Nhạc lại đưa đồ nhà mình qua cho phá, vì vậy thời gian rất dài, nha đầu Nghiêm Nhạc Nhạc ở trong nhà, thân thể lớn lên đồ vật cũng biến dạng theo.

      Nghiêm Nhạc Nhạc lúc nào cũng có chuyện hết, luôn tìm cách đưa ra ý kiến của mình, còn vô cùng cảm thấy cao hứng tốt đẹp. Mỗi lần để cho tên Thư Ngư tinh vi làm việc Logic này biết được, điều bị đem ra tiến hành phân tích trạng thái tinh thần, dần dà, trở thành thói quen, muốn thay đổi cũng được. . . .

      Quả nhiên là oan nghiệt .

      “Thư Ngư, cậu tham gia hội thao , tớ cổ vũ cho cậu!”

      Lấy thời gian lâu dài Thư Ngư quen biết Nghiêm Nhạc Nhạc mà , đem câu ra phân tích, biết trọng điểm những lời này, là ở nửa câu sau.

      Vì vậy tham gia thi cự li dài chạy 800m cùng 1500m, cho có nhiều thời gian cùng gian hơn để tự do phát huy.

      Nghiêm Nhạc Nhạc kích động .

      thực tế, cả khoa vật lý, thậm chí là cả người làm vườn biết được việc này, toàn bộ đều kích động.


      Chương 5: Hội thao.


      Thư Ngư đối với bất kỳ người nào mà đều rất thần bí, bởi vì có biểu cảm gì, cũng nhiều lời, làm người khác vĩnh viễn đều đoán được nghĩ cái gì, bước kế tiếp làm gì.

      biết được nội tình bên trong như thế nào, đột nhiên đăng ký như vậy, khiến cho đám tuyển thủ tham gia hai hạng mục này đều tăng thêm áp lực tâm lí vô hình . . .

      Có người , ra là cao thủ chạy cự li dài, năm thứ nhất đại học dùng để quan sát các địch thủ, bây giờ chuẩn bị đủ khả năng ứng chiến. Cũng có người , có phát dấu hiệu tham gia bất kỳ hội thao nào, khẳng định là thể thao giỏi. Nhưng đa số mọi người, vẫn cảm thấy người như Thư Ngư, tuyệt đối dấu bí mật, do đó trong lòng khỏi mong đợi .

      Về phần nghiêm Nhạc Nhạc, vẫn như cũ đắm chìm trong thế giới của chính mình cách nào tự kềm chế được, hao tốn ít ngày, dùng dây đỏ xé thành hai cái cầu nhung, sau đó trước khi hội thao bắt đầu mua cái áo ngắn chữ T màu hồng cùng quần cụt màu trắng, mặc thử lần rồi lại thử lần nữa.

      Tám trăm mét thi trước, Thư Ngư bắt đầu xếp hàng tại vạch xuất phát. Điều này làm cho mọi người đều nín thở xem cuộc vui, bao nhiêu người thở phào nhõm, ít nhất cả nhóm lớn sinh viên khoa vật lý ngày thường màng đời bây giờ cũng đều giơ lên những dải băng rôn quái dị, hơn phân nửa tới xem, chính là muốn biết Thư Ngư rốt cuộc muốn làm trò gì, và cộng thêm nhiều loại người cổ vũ khác, ví dụ như những đám nữ sinh nhìn trúng “Sắc đẹp” của Thư Ngư.

      Nhưng ánh mắt Thư Ngư từ đầu đến cuối vẫn ở người Nghiêm Nhạc Nhạc, đồng học Nhạc Nhạc của chúng ta bị nguyên nhân rất đơn giản là “Bị con muỗi cắn trúng bắp đùi” thuyết phục, đổi từ mặc quần đùi thành mặc quần dài màu trắng, dù sao “Mình mặc quần cụt đẹp như vậy rất dễ bị người khác ghen tỵ lắm” loại lý do này, hoàn toàn muốn mình dính phải.

      Nghiêm Nhạc Nhạc cầm hai cái nhung cầu màu đỏ, bộ dáng nghiêm chỉnh mà đợi, ai chạy tuyến trước cũng rất nghiêm túc! Cho đến khi còi báo xuất phát vang lên, Nghiêm Nhạc Nhạc liền nhanh chóng nâng cao chân, giơ cao cánh tay, quan tâm việc khác bắt đầu hô “Cố lên, cố lên, Thư Ngư cố gắng lên!” .

      Thư Ngư, có lẽ vì phối hợp tiết tấu của Nghiêm Nhạc Nhạc, mà tăng nhanh tốc độ bộ của mình từ từ rời khỏi hàng đầu tiên. . . . . . Toàn bộ mọi người ngây ra. . . . . Mà trong ngây ra đó, Thư Ngư hoàn thành cự ly tám trăm mét, nhưng mà người mệt mỏi nhất trong cuộc thi này có lẽ là Nghiêm Nhạc Nhạc chăng >_<. . . . . .

      Vì vậy thời điểm thi cự ly 1500m, Nghiêm Nhạc Nhạc trực tiếp vùng lên xông pha ra khỏi trận địa, lao tới chạy bên cạnh Thư Ngư .

      Cố lên, cố gắng lên! Ủa ,Thư Ngư cậu hình như là phạm quy rồi? Cậu xem trọng tài mặt xanh mét kìa!”

      “Trở lại đường chạy? ” Thư Ngư quăng lại bốn chữ .

      cần, cần !” Nghiêm Nhạc Nhạc liên tiếp khoát tay, cánh tay phải giơ cao hơn, chỉ là bước chạy của hơn chút, “Cố lên, cố gắng lên!”

      Rất ràng, ông trời vì nhiệt tình của , mà tha thứ cho vận động viên vô cùng có tinh thần thể dục này . . . . . . ╮(╯_╰)╭

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :