1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hợp đồng tình nhân: Điểm tâm của ác ma - Viên Đóa Đóa (8)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Hợp đồng tình nhân: Điểm tâm của ác ma


      Tác giả: Viên Đóa Đóa

      Thể loại: đại

      Convert: ngocquynh520

      Editor: Khuynh Họa

      Giới thiệu

      Nam Cung Ngự, có được đôi mắt ác ma trong truyền thuyết, là người đàn ông mắt trái màu vàng mắt phải màu xanh, giàu có làm người ta ghen tị, ngoại hình của làm người ta ngưỡng mộ, quyền thế làm người ta sợ hãi, lạnh như băng làm người ta xa cách, mà ánh mắt của , có thể làm chết người, là vương giả phóng túng trong đêm tối, toàn thân đều tản ra hơi thở hắc ám.

      Khấu Ly Ly, quân cờ trong tay của cha , chỉ cần đạt được lợi ích có thể tùy ý hi sinh.

      “Đứng lại.” Người đàn ông lạnh lùng .

      Người phụ nữ mắt điếc tai ngơ (làm lơ), từng bước đến cửa.

      “Tôi bảo em đứng lại, nghe sao?”

      “Nghe thấy, nhưng tôi thiếu nợ , dựa vào cái gì phải nghe theo mệnh lệnh của chứ?”

      “Dựa vào cái gì? Dựa vào em đứng ở địa bàn của tôi, mặc quần áo của tôi, là người phụ nữ của tôi.”

      “Vậy tôi có cần phải quỳ xuống đất liếm ngón chân của , và đợi sủng ái, rồi đeo cái bảng trước cổ, đó viết ‘Tôi là người phụ nữ của Nam Cung Ngự, đàn ông chớ tìm, phụ nữ chớ quấy rầy’?”

      tồi, có sáng ý, tốt.”

      người là băng, người là lửa, người phải là người bình thường, người là người bình thường, là ai phục tùng ai? Là ai ai? ​
      Pecku thích bài này.

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 1: Tận mắt chứng kiến phản bội

      Editor: ViVu

      Dạ Khuynh ở thành phố T.

      Đây là sản nghiệp của nhà họ Tiêu - trong tứ đại gia tộc ở thành phố T, ràng là nhà hàng sang trọng cao cấp, lại có hộp đêm cùng tên, nơi đây là dấu hiệu phồn hoa của thành phố T, càng tượng trưng cho quyền quý, mà có đôi khi, quyền quý – có phải là từ hoa lệ của chèn ép hay .

      Trong phòng ngủ sang trọng dịu dàng, nhạc lãng mạn nhàng trôi chảy, quần áo đất, ngổn ngang từ cửa đến mép giường.

      giường lớn, người đàn ông áo nửa mở, ép chặt khỏa thân, tay ta dạo chơi bừa bãi người , từ bụng , đến trước ngực…

      bất giác trằn trọc theo từng động tác của người đàn ông. “Uhm.” Tiếng ngâm khẽ phát ra từ môi . vô ý thức cắn môi, lại thể khống chế nhiệt độ cơ thể càng lúc càng cao cùng với những tê dại mềm yếu nhanh chóng lan tràn.

      “Diệu Tinh, thích ?” Khóe miệng người đàn ông hơi nâng lên, cúi đầu hôn lên vành tai Diệu Tinh, nhàng mút vào.

      “Ừ…” Tiếng hừ đầy nhẫn của Diệu Tình làm cho người ta nhiệt huyết sôi trào.

      Rầm…

      Vào lúc Diệu Tinh động tình, cửa phòng ngủ bị đá văng ra đầy tức giận, người mê loạn giường trong nháy mắt tỉnh táo lại. vùng vẫy, nhìn người đàn ông đứng ở cửa, như sét đánh ngang tai, ngay cả sức lực chống đỡ thân mình cũng có.

      “Mộ, Mộ Thần!” Nhìn người đàn ông toàn thân ướt đẫm đứng ngoài cửa, Diệu Tinh hoảng sợ hai mắt mở to. Môi gần như biến thành màu tím, những sợi tóc từng giọt nước, dính vào gương mặt tuấn mỹ lại tái nhợt của , thân thể run rẩy, nắm chặc quả đấm phát ra tiếng vang răng rắc.

      Từng tiếng vang phát ra kích thích màng nhĩ Diệu Tinh. “Mộ, Mộ Thần!” Cổ họng Diệu Tinh như bị chặn lại, nhìn thấy trong mắt Mộ Thần có khiếp sợ, thất vọng, thể tin những cảm xúc rắc rối đan xen vào nhau, lòng của bị xé rách cách tàn nhẫn. “Mộ Thần, phải…” Trong lúc bối rối, ngã mặt đất, chăn rớt xuống, dáng vẻ vô cùng chật vật. “Mộ Thần, đừng hiểu lầm, nghe em giải thích.” Diệu Tinh lắc đầu, có thời gian để ý tới người đàn ông giường, chỉ muốn cho Mộ Thần biết, chuyện phải như nhìn thấy. Nhưng giữa màn nước mắt mờ mịt, nhìn thấy Mộ Thần từ từ lui về sau hai bước, sau đó… xoay người.

      “Mộ Thần…” Bờ môi Diệu Tinh run rẩy, vươn tay cố gắng kéo Mộ Thần, nhưng… khoảng cách quá xa, chỉ có thể nhìn Mộ Thần từng chút từng chút biến mất trước mặt … “Mộ Thần, trở lại , nghe em giải thích…” Diệu Tinh lớn tiếng gọi. Hốt hoảng mặc quần áo vào, vội vàng đuổi theo.

      Mây đen chồng chất kéo tới, bầu trời thỉnh thoảng truyền đến tiếng ầm ầm trầm thấp, mưa ào ào rơi xuống, giữa trung xẹt qua tia chớp, chiếu sáng cả thành phố như ban ngày. Diệu Tinh chân trần, lảo đảo nghiêng ngã đuổi theo ra bên ngoài, nhìn thấy xe Mộ Thần vì tránh kịp bị đụng ra xa, nhìn thấy Mộ Thần vì cài dây an toàn, cả người văng ra khỏi cửa sổ xe, ngã mặt đất…

      “Mộ Thần…” Diệu Tinh thét lên xông tới, Mộ Thần nằm trong vũng máu, thân thể co rút khổ sở, nhìn Diệu Tinh lảo đảo nghiêng ngã chạy tới, trong mắt tràn đầy cam lòng và tiếc nuối…

      “Mộ Thần” Diệu Tinh gần như tiêu tốn hết sức lực mới có thể chạy đến bên người Mộ Thần, nhào tới, ôm lấy Mộ Thần, ôm chặt vào trong ngực, những mảnh vụn cửa sổ xe ở đất đâm vào bắp chân , lòng bàn chân , máu đỏ tươi chậm rãi chảy ra, hòa vào nước mưa lan tràn mặt đất. “Mộ Thần.” Giọng Diệu Tinh run rẩy. “Thần, em van xin tỉnh lại, chuyện phải như vậy, nghe em giải thích, nghe em giải thích!” Diệu Tinh ôm chặt lấy thân thể Mộ Thần. “Mộ Thần, tỉnh lại …”

      Khụ… Mộ Thần ho tiếng, máu tươi từ trong miệng chảy ra, từ trong mũi sặc ra.

      “Thần!” Diệu Tinh lớn tiếng khóc, hốt hoảng che lại những chỗ chảy máu, giống như chỉ cần làm vậy có thể đẩy máu trở về trong cơ thể Mộ Thần, nhưng máu bị mưa rơi tầm tả cuốn trôi rất nhanh, Diệu Tinh luống cuống khóc. “Thần, đừng làm em sợ, cầu xin , đừng có chuyện gì, đừng mà…”

      Máu ngừng chảy ra từ trong miệng Mộ Thần, nhưng vẫn cố hết sức mỉm cười, hoàn toàn như trước đây dịu dàng ngắm nhìn sắc mặt trắng bệch của người bên cạnh. “Ngốc, đồ ngốc, phải sợ.” Mộ Thần cố sức .

      Diệu Tinh bắt được tay Mộ Thần. “Thần, nghe em giải thích, chuyện phải như vậy, phải…” Diệu Tinh khổ sở lắc đầu.

      “Diệu Diệu, sao, mà… Mặc kệ, mặc kệ em làm gì, đều trách em…” Mộ Thần cười yếu ớt, cảm giác bi thương khi biết cái chết đến gần nhưng thể thay đổi bao vây lấy , rất luyến tiếc, muốn ôm chặt lấy trước mặt, rằng vĩnh viễn em, rằng xin lỗi, là có năng lực bảo vệ em, xin lỗi… thể giữ lời hứa cưới em làm vợ.

      “Mộ Thần, đừng có chuyện gì mà.” Diệu Tinh điên cuồng lắc đầu. “ rời khỏi em mà, Mộ Thần…”

      Mưa rơi càng lúc càng dữ dội, tiếng sấm ầm ầm như phẫn nộ gào thét, Mộ Thần nhìn Diệu Tinh khóc đến run rẩy, mang theo vô vàng tiếc nuối chậm rãi nhắm mắt lại, tay cũng từ từ rớt xuống khỏi tay Diệu Tinh.

      Đột nhiên trong lòng bàn tay là khoảng , làm cho Diệu Tinh dừng lại hô hấp. Két… “Đừng mà!!!” Diệu Tinh tuyệt vọng gào thét cùng với tia chớp phá vỡ bầu trời đêm…

      Lách tách! giọt nước mắt chảy ra từ khóe mắt Mộ Thần, tan vào trong nước mưa…

      [​IMG]




      [​IMG]



      [​IMG]

    3. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :