1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hồng Khai Nhị Độ - Kim Huyên (1.3/10C)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Hồng Khai Nhị Độ




      Tác giả : Kim Huyên
      Hệ liệt : Tứ quân tử hệ liệt
      Nguồn : Tàng thư viện
      Convert : Meoconlunar
      Editor + Beta : Bích tỷ + Bích muội
      Độ dài : 10 chương
      Tình trạng : 1 tuần 1 chương ( mỗi chương chia thành nhiều chương ^^ )


      *****


      Giới Thiệu


      Vì tai nạn giáng xuống, phải mang phận bán nụ cười mời rượu chưa đủ đáng thương?? Tại sao còn phải gặp tên khốn bạc tình??

      ý kiến theo diễn vở kịch làm bạn . Lại từ giả thành thực dẫn đến cùng kết hôn, cũng bồi luôn tấm thân.

      Khi đem tình của tàn khốc giẫm dưới bàn chân, lặng yên rời .

      Nay vài năm qua, lần nữa gặp, lại đột nhiên đổi tính đối tử triền lạn đánh, luôn mồm gán danh vợ chồng lên .

      Vì ngăn bản thân lại thương tổn lần nữa, giả bộ mất trí nhớ. Nhưng vẫn thể ức chế trái tim luyến .....

      --- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ---


    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 1.1


      Trong khí truyền đến hương vị toan chát, Ngao Mân Quân tới bên cửa sổ nhìn ra phía màn đêm, lại ngẩng đầu nhìn về khoảng vô định .
      là ngày mai trời mưa?

      Cảnh tượng đường phố náo nhiệt, màn đêm xinh đẹp, nhưng --

      Đúng vậy, ngày mai đúng là trời mưa. cần xem dự báo thời tiết, cần nghe dự báo thời tiết, chỉ vì tính còn chuẩn hơn thế nữa, ngày mai chắc chắn trời mưa.

      Than tiếng, đóng kĩ cửa sổ, Ngao Mân Quân lấy túi rác trong góc ra khỏi phòng, mặt khác ba bạn cùng nhà biết là trùng hợp như thế nào mà cả ba đêm nay đều ở bên ngoài.

      thong thả đem căn nhà trọ 30 mét vuông mà bốn người thuê chung kiểm tra lại hết lần, xác định là cửa sổ đóng, nên khóa cửa trước sau gì cũng khóa mới yên tâm trở về phòng. ngồi xuống đầu giường, bắt đầu nhàng mát xa đầu gối bên phải, cái này là di chứng của vụ tai năm xe cộ của 3 năm trước.

      Thời gian nhanh , đảo mắt cái ba năm, cứ tưởng rằng mất trí nhớ là chuyện lớn, nghĩ tới chứng minh củi gạo du muối so với gì đều trọng yếu, bởi vì nếu muốn tìm về trí nhớ bị mất trong năm kia, như vậy đầu tiên cần có mệnh để tìm.

      năm thời gian có thể làm cái gì? năm thời gian có thể phát sinh chuyện gì? năm thời gian có năng lực thay đổi cái gì?

      Lấy người bình thường mà , giống như người như , chuyện năm có thể làm tuyệt đối ít, bởi vì kinh tế có hạn, cũng được hưởng thụ nhiều quyền lợi, nhiều lắm là nghỉ phép vài ngày để dạo phố, xem phim, ngẫu nhiên vào quán cà phê để thưởng thức, liền có thể xem như loại hưởng thụ cao cấp.

      Nhiều người , đời người luôn thay đổi, là sinh lão bệnh tử, là lấy chồng, sinh con, nhưng mà thời thế nay thay đổi chẳng còn được như trước nữa.
      Mà đối với , cũng hiểu được chính mình chính là trong đại đa số những người đó, nếu đoạn trí nhớ mất kia.

      Tính ra mất trí nhớ được năm, cũng biết bằng cách nào mà có thể trả được hết nợ của cha mẹ, còn an tang họ và trai, rồi từ người béo trở thành người gầy đến mức có thể giống như là da bọc xương .

      Trước kia có lẽ phải là béo lắm, nhưng là nặng tới 50kg, nghĩ tới lúc tỉnh lại sau vụ tai nạn xe kia, lại chỉ nặng chưa tới 40kg.

      Chênh lệch tới 10kg tuyệt đối có khả năng chỉ sau vụ tai nạn mà thành, vậy đáp án duy nhất chỉ có thể là trong năm trí nhớ bị mất kia, đáng tiếc cái gì cũng thể nhớ ra

      Đối với triệu chứng mất trí của bác sĩ cũng biết nguyên nhân là do đâu. Chỉ có thể nguyên nhân là do trong lòng của , bởi vì có lý do gì toàn bộ trí nhớ đều còn mà lại mất năm trí nhớ kia?

      Đối với cách kia của bác sĩ kỳ cũng thể hiểu nổi. Bởi vì tự nhận nhận thức của chính mình cao hơn người khác, nếu trai nhược trí, mẹ bị ung thư gan, thậm chí sau này vì trai bị nhược trí nghịch lửa mà chết cháy nhà ba người, làm cho phải gánh vác trăm vạn nợ nần cũng có đánh bạn lời* của , như vậy còn có chuyện gì có thể đả kích đến mức khiến phải lựa chọn quên ?

      có đạo lý, nhưng bác sĩ cố tình tìm ra nguyên do mất trí, mà càng thể nhớ nổi năm trí nhớ kia bị mất .

      năm kia, rốt cuộc làm cái gì?

      khỏi lắc lắc đầu, biết chính mình vì sao quyết định nên thuận theo tự nhiên, lại cảm thấy sầu não, đều là này đôi chân...... , phải đều là ông trời gây họa mới đúng, có chuyện gì tự dung lại muốn mưa? Nếu , chân của cũng đau nhức, mà chân đâu đâu có nhớ tới cái chuyện này đâu?

      Ảo não trừng mắt liếc nhìn phía bên ngoài cửa sổ cái, nhịn được nghĩ ngày mai làm như thế nào đây? Chân đau hơn nữa nhờ xe được, ai, có lẽ nên nghe lời đề nghị của bạn cùng phòng Lan Linh là mua lượng nhị xe đẩy* thay bộ, ít nhất sau những ngày mưa, cũng phải chịu đựng cái chân đau xe buýt đông nghẹt.

      Ai, Trúc Huyên nha Trúc Huyên, bạn vì sao chọn ngày nào mà ở bên ngoài, lại cố tình chọn ngày hôm nay?

      nhờ xe của tôi, bạn mau trở lại
      Cầu nguyện nửa ngày vẫn như cũ nghe được tiếng mở khóa cửa chính ngoài phòng khách, Ngao Mân Quân hết hy vọng đứng dậy, bỏ tới nhà tắm, tẩm ướt khan mặt bằng nước ấm sau lại tới bên giường, đem khăn nóng phủ đầu gối, chườm nóng lần nữa rồi mới ngủ.

      Kỳ chỉ cần thời tiết thay đổi, chạy bộ, lại đều giống người bình thường, cơ hồ nhìn ra chân trái vì tai nạn xe mà thiếu chứt nữa là tàn phế. Mà bởi vì từ bắp chân tới đùi bị để lại vết sẹo xấu, cho nên cũng mặc váy, trừ phi có việc, mới lấy váy dài ra ứng phó tùy trường hợp lớn hay .

      Ở trong công ty năm phần lớn ngoài những đồng nghiệp biết chân bị thương , những người mới tới khó có thể .

      Nghĩ đến ngày mai công ty lại đưa nhóm người mới tới tham quan, nhịn được khẽ thở dài hơi. Bất quá như vậy cũng tốt, khiến cho mấy tiểu nữ sinh mạc danh kỳ diệu lấy làm cái đinh trong mắt phóng trăm hai mươi cái tâm . Đối với con , chân bị tật khác gì sỉ nhục, cho dù khí chất của mê người, năng lực làm việc cũng rất tốt.

      Chưa bao giờ từng nghĩ mình bị tật ở chân mà bi quan, bởi vì nó là chứng minh cho việc còn sống, nhưng mỗi khi đối mặt với những ánh mắt giễu cợt kia liền.... ...... .....

      Ai! Quên ,trách người khác bằng tự coi lại mình, muốn tập thành thói quen nha.

      Lấy ra cái khăn sớm còn ấm, chui vào trong chăn, mong chờ ngày mai thời tiết tốt, cho dù biết điều đó có khả năng.

      Thứ nhất tại trời mưa, thứ hai vì chân đâu,Ngao Mân Quân muốn sớm hơn bình thường cho nên tới văn phòng cũng sớm hơn.

      Viễn Đông kế toán vụ sở ở đôn hóa nam đường, là gian môn quy pha đại công ty, chỉ là viên chức còn có ba mươi dư cái, càng miễn bàn nghỉ đông và nghỉ hè hoặc ban đêm vừa làm vừa học.
      Ngao Mân Quân bởi vì tốt nghiệp khoa kế toán cho nên sau khi xuất viện tới nơi nay làm việc, may măn thay lại vào chung với học tỷ thân nhất, làm kế toán ở Viễn Đông đến nay được 3 năm, tuy rằng phải người làm lâu năm nhưng cũng được xem là trung bình.

      Kế toán nhiều nữ, đây là quan niệm của người bình thường, thực tế cũng là thế.

      Nhưng mà cũng kỳ, kế toán đa số là nữ, nhưng kế toán viên cao cấp có tiếng toàn là nam, cái loại tượng này cũng biết là do nữ nhân đủ cố gắng, hay là chịu ảnh hưởng của nam tôn nữ ti trong xã hội

      Phòng kế toán ở Viễn Đông nữ nhân là đa số nhưng vị thượng tầng giả nửa hơn là nam nhân, hơn nữa người người mặc đồ sang trọng, giá trị con người bất phàm.

      Theo Ngao Mân Quân suốt hơn hai năm nghiên cứu ra, kết quả tuyệt đối là “Gần son đỏ, gần mực đen”.

      Bất quá tại cái xã hội cái cười nghèo cười giàu, ai quản tiền tay bạn là từ đâu đến, chỉ cần có tiền là tốt rồi, cho nên nam nhân ở vụ sở nội là mục tiêu để nữ nhân tới tranh đoạt.

      Trong đó bộ ba cực phẩm là Âu Dục Phong, Trầm Tường Lâm cùng Giang Hồng Văn.

      Mà làm Ngao Mân Quân cảm thấy thích là Âu Dục Phong vừa vặn là thủ trưởng của , lại vừa vặn là ái tướng, cho nên hội trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích phải có nguyên nhân.

      Xem! mới nghe được tiếng mở cửa phía sau văn phòng của Âu Dục Phong, các kia hận thể đem ánh mắt hóa làm lợi kiếm, hẹn mà cùng hướng bắn lại đây.

      “Mân Quân, đây là ‘Nguyên Lực’ kê khai ghi nợ vay vốn cùng với kê khai số lượng tiền mặt, xem chút.” Âu Dục Phong đem hai công văn tràn đầy con số kê khai để bàn .

      “Đây là công ty của bọn họ ở Đài Trung, Đài Bắc đâu?” Ngao Mân Quân nhanh chóng lật xem chút, nhíu mày hỏi.

      “Đài Bắc có trong đó sao?” Nghe thấy nghi vấn của , Âu Dục Phong sửng sốt sau lập tức nghiêng người lật xem chút. Kỳ quái, làm sao có thể có đây?

      “Làm sao vậy?” Thấy nhíu mi biểu tình, Ngao Mân Quân quan tâm hỏi.

      “Tôi nhớ bọn họ có cho tôi sô liệu của bộ phận Đài Bắc.”

      vậy chăng?” biểu tình của Ngao Mân Quân cũng ngưng trọng lên, cái này cũng tốt đẹp gì đây.

      “Giúp tôi tìm chút.” Âu Dục Phong có trả lời , ngưng lại động tác lật xem, sau đó theo bên cạnh kéo ghế dựa ý bảo ngồi xuống.

      Ngao Mân Quân tuy rằng biết chính mình tại thành mục tiêu để mấy mấy nữ nhân trong văn phòng chỉ trích, nhưng công việc vẫn là ưu tiên hàng đầu rảnh để nghĩ đến mấy chuyện khác, liền cúi đầu chăm chú tìm kiếm tư liệu kê khai kia.
      Có lẽ đối phương để chúng lẫn lộn; Có lẽ khi kê khai chúng được phân chia ra, đem ngẩng đầu nhầm rồi. Trong lòng nàng nghĩ.

      có.”

      Ngược lại, có. Bên cạnh, thanh của Âu Dục Phong làm cho Ngao Mân Quân lại lần nữa dừng lại động tác của mình, hơi ngẩng đầu nhìn về phía sếp ngồi bên cạnh nhíu mày.

      “Tại sao có thể như vậy? Tôi nhớ ......”

      “Có thể hay văn kiện còn ở xe ?” hỏi.

      giúp tôi đến bãi đỗ xe ở phía sau nhìn xem coi có , tôi tới văn phòng tìm xem.” quyết định nhanh .

      “Được.” nhanh chóng gật đầu lên tiếng trả lời.

      Chỉ chốc lát sau, Âu Dục Phong xoay người tiến vào văn phòng cầm chìa khóa giao cho .

      Tiếp nhận cái chìa khóa, Ngao Mân Quân đẩy bàn dưới đứng lên, sau đó ra khỏi cửa lớn tiến về phía thang máy.

      Trong lòng thầm nghĩ chạy nhanh xuống lầu tìm tư liệu, cũng có để ý đến lúc ngang qua văn phòng, tiếp viên mới với nhóm học sinh tới làm thêm mắt lớn trừng mắt .

      Thang máy tới tầng hầm dưới lầu , Ngao Mân Quân rất nhanh tìm được chiếc xe BMW của Âu Dục Phong.

      Cửa kính trong suốt chỉ cần nhìn cái là thấy sạch, rang là có quên cái gì trong xe nhưng Ngao Mân Quân vân mở cửa xe cẩn thận tìm bên trong lần, ngay cả cốp xe phía sau cũng tha , mà kết quả vẫn là làm người ta thất vọng.

      Bên này có, muốn xem Âu Dục Phong bên kia, hy vọng tìm được

      Vào thang máy trở lại văn phòng, Ngao Mân Quân tính trực tiếp tới văn phòng của Âu Dục Phong nhưng mà khí trong văn phòng lại là cái loại bên ngoài tỏ ra thông cảm nhưng trong lòng lại vui sướng khi có người gặp họa, ngay khi đẩy ra công ty đại môn phút chốc đem bao phủ, khiến cho ngay cả hô hấp cũng cảm thấy khó khăn, càng miễn bàn việc bước lên phía trước.

      Nhìn động tác đẩy cửa của mà vội vàng trở lại chỗ ngồi, cố ý tránh ánh mắt của , mà khóe miệng của mấy người đồng nghiệp này lại nhếch lên nụ cười đầy đắc ý. Lại chống được trận buồn bực lan tràn trong lòng , hơi cúi đầu, thẳng tới văn phòng của Âu Dục Phong.

      “Mân Quân, tới vừa lúc, tìm được rồi.” Âu Dục Phong vừa thấy vào cửa, lập tức .

      “Ở nơi nào?” Bỏ qua cảm giác buồn bực trong lòng, Ngao Mân Quân hỏi.

      “Ở ‘Nguyên Lực’, tôi cầm nhầm mới vừa chuyện với quản lí kế toán ở bên đó , cái đó đúng là ở chỗ đó”

      tốt quá, may mắn phải là đánh mất.”

      muốn qua lấy, hay vẫn là bên đó đưa qua đây?” Bởi vì “Nguyên Lực” cổ phiếu chuẩn bị muốn lên thị, mà mấy ngày nay đó là đưa thẩm hồi, cho nên tha thể.

      giúp tôi chuyến được ?” Âu Dục Phong nhíu mày .

      “A?” kinh ngạc nhìn .

      “Vừa mới Trần quản lí điện thoại tới tổng giám đốc của bọn họ có gặp chút vấn đề về tài vụ muốn thỉnh giáo chúng ta chút, nhưng tôi phải họp, căn bản là thể ra được, cho nên tôi nghĩ muốn chỉ có thể nhờ chuyến,dù sao này văn kiện trừ bỏ tôi, chỉ có nhất.”

      Nếu như vậy, còn có thể cự tuyệt sao? Hơn nữa nghĩ nghĩ lại, bất quá cũng là cái cớ cho tránh cái khí xấu hổ bên ngoài sao.

      “Được,như thế này mấy văn kiện bàn tôi xem sau, tôi lập tức xem bên ‘Nguyên Lực’. gật đầu .

      tốt nhất nên mau chút, bởi vì bên phía kia muốn phái người sang đây tiếp ”.

      Ngao Mân Quân đột nhiên nhíu mày.

      “Bọn họ khi nào tới?”

      Âu Dục Phong nhìn đồng hồ chút.

      “Năm phút nữa.”

      “Chết tiệt!”

      Nhịn được rủa tiếng, Ngao Mân Quân nhanh chóng xoay người trở lại chỗ ngồi, luống cuống tay chân đem việc làm được nửa lúc nãy thu dọn lại, chờ trở về từ ‘Nguyên Lực’ lại làm tiếp.

      Làm khi thu thập đại khái được mấy thứ bàn người tới đón muốn đến ngoài cửa lớn, Ngạo Mân Quan căn bản rảnh để ý đến đồng nghiệp chú ý tới , vội vàng công đạo lân tòa đồng việc sau , lập tức rời khỏi công ty.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1.2



      “Nguyên Lực” Là công ty được sáng lập 60 năm ban đầu chỉ là xí nghiệp , được truyền qua ba đời , sau rơi vào tay người thừa kế thứ 3 vừa về nước Hứa Thụy Lân, cũng vì can đảm cùng cẩn trọng trong việc lập kế hoạch mở rộng , đến nay cổ phiếu chưa đưa ra thị trường oanh động.

      Ngao Mân Quân theo người tới đón vào công ty “Nguyên Lực” ở Đài Bắc, chưa kịp thở lấy hơi, Trần quản lí ở bộ phận kế toán hướng đón tiếp.

      “Ngao tiểu thư, làm phiền .” tươi cười .

      có gì .” Ngao Mân Quân khách khí cười tiếng,“ biết ngài muốn tôi hỗ trợ cái gì?”

      “Bên này được ? Tổng giám đốc của chúng tôi ở bên trong chờ .”

      Gật gật đầu, Ngao Mân Quân qua rất nhiều phòng họp . Mà Trần quản lí bên cạnh lại kinh ngạc mở mở lớn hai mắt, thể ức chế thốt ra

      “Ngao tiểu thư, chân của ......”

      Nghe vậy, Ngao Mân Quân thân hình đột nhiên cứng đờ, dừng lại cước bộ quay đầu nhìn về phía Trần quản lí.

      “A! Thực xin lỗi.” gương mặt nghiêm túc của Trần quản lí lập tức nhiễm chút hồng, đầu tiên là giải thích, tiếp theo lại nhịn được quan tâm hỏi : “ Chân của làm sao vậy?”
      “Cái này là di chứng của vụ tai nạn xe ba năm trước”

      “A?!” Trần quản lí thoạt nhìn kinh ngạc cực kỳ. Di chứng của tai nạn xe? Kia lúc trước nàng đều......

      “Chỉ có lúc bước , mới có thể làm đầu gối đau, lúc bắt đầu có chúp khập khiễng” Tựa hồ nhìn ra nghi vấn trong lòng , thanh đạm .

      “Nha, kia......” Trần quản lí có chút xấu hổ biết nên cái gì, vừa lúc thư ký theo bên cạnh qua, hướng : “Thiến Như, phiền mang 4 tách cà phê vào phòng họp được ?”

      “Được.” Thiến Như .

      “Kia......” Trần quản lí chuyển hướng qua .

      “Chúng ta nhanh , ngàu phải vừa tổng giám của ngài chờ tôi sao? ngại quá, để cho ngài đón tôi còn phải chờ tôi”

      , là chúng tôi nên cám ơn , cám ơn vì đến đây chuyến” Trần quản lí vội , sau hai người hề nhiều, lập tức đến phòng họp.

      “Tổng giám đốc, Ngao tiểu thư đến.” Đẩy cửa phòng họp ra, Trần quản lí lập tức báo cáo với người bên trong.

      Ngồi ở trong phòng họp đưa lưng về phía người với mình , Hứa Thụy Lân ngẩng đầu nhìn về phía Ngao Mân Quân nhếch miệng cười : “ làm phiền , Ngao tiểu thử.” đứng dậy

      “Hứa tổng giám đốc, ngài quá khách khí, đây là công việc của tôi.” Ngao Mân Quân trả lời. Đột nhiên thấy người đàn ông ngồi phía trước từ ghế đứng lên, đôi bả vai rộng lớn cứng ngắc như là tùy thời nứt vỡ.

      hơi nhíu mày, xác định được cái loại cảm giác quen thuộc kia từ đâu mà đến?

      “Nghiệm Thành, tôi thay giới thiệu chút.” Hứa Thụy Lân đối với người đàn ông trước mặt .

      nhìn vẻ mặt tươi cười của Hứa Thụy Lân liếc mắt cái, lại chuyển hướng sang nam tử thong thả quay mặt lại với .

      Trời ạ! Người đàn ông này......

      Nhìn khuôn mặt tràn đầy cá tính này, Ngao Mân Quân giống như bị sét đánh, đạo điện lưu mạnh mẽ trong cơ thể đánh qua, khi chưa kịp phản ứng lại đột nhiên hút ra. Sau đó liền giống tiểu rối gỗ bị đứt dây tuyến thẳng tắp rơi xuống đất, nhanh chóng lâm vào trong bóng tối.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1.3




      Bốn năm trước đây là hồi ác mộng, khi tỉnh lại sau, mong sao hết thảy giống thuyền trôi qua sông còn vết tích.

      Đó là nếu như...... những chuyện này hồi ác mộng.

      Ngao Mân Quân mặt chút thay đổi nhìn nơi bị cháy sạch trước mắt hoàn toàn còn diện mạo vốn có, còn cướp ba người thân của .

      vô tình, chính là khắc sâu trong lòng, nước mắt giải quyết được vấn đề gì.

      Đầu tiên là trai bị nhược trí, sau đó là mẹ bị ung thư, cuối cùng cũng là tại, việc chôn cất ba mẹ cùng trai, khoảng nợ trăm vạn trong nhà, cùng với căn nhà cháy trụi trước mặt, hết thảy đều thể giải quyết được bằng nước mắt.

      tại nên làm cái gì bây giờ? Vì sao ông trời mang cùng , sao lại để lại mình sống đời này có ý nghĩa gì??

      “Tiểu Mân, Tiểu Mân.”

      Liên tục hai tiếng kêu làm cho Ngao Mân Quân chậm rãi xoay người lại, chỉ thấy Lâm di ngày thường đối với nhà có chút chiếu cách 2 bước, vẻ mặt quá tự nhiên nhìn

      Bà ấy đến là để an ủi mình?

      “Ngươi muốn nén bi thương.”

      Khóe miệng giật giật, Ngao Mân Quân tưởng đối với bà tiếng cám ơn, nhưng 1 ngày mở miệng thế nào cũng thốt nên lời

      “Người chết thể sống lại, dì nghĩ ba mẹ con muốn con khổ sở như vậy”

      cúi đầu, cảm giác nước mắt dần dần từ đáy mắt trào ra. So với cảm giác sợ hãi vì trận hỏa hoạn , Lâm di ôn nhu an ủi đơn giản khiến bình tâm nhiều hơn, làm có cảm giác muốn nghĩ tới việc chết nữa. Có lẽ có thể tá túc ở nhà dì Lâm đến khi tìm được chỗ dọn sau.

      “Tiểu Mân...... Khụ, có chuyện...... Ân, dì muốn với con.”

      Bên tai muốn lại thôi câu làm cho chậm rãi ngẩng đầu, chỉ thấy cái nhìn của làm mẹ Lâm được tự nhiên né tránh, tâm tự chủ được run lên.

      “Con có biết dì Lâm có con trai ở nước Mỹ du học, kêu Kinh Thành, con còn nhớ ?”

      nhớ , nhưng là dì Lâm vì sao đột nhiên nhắc chuyện này với ?

      “Lúc đầu tháng nó có gọi điện thoại về nhà, cho mẹ biết nó với bạn cùng phòng sống chung với nhau được, tưởng chuyển ra ngoài ở mình.” đến người này, dì Lâm bỗng nhiên hít sâu hơi,“Kỳ vì chuyện này, tuần trước dì có với ba con muốn lấy tiền lần này sớm, nhưng là......”

      cần phải nghe tiếp nữa, Ngao Mân Quân biết bà muốn cái gì. là ngốc, thế nhưng nghĩ đến bà giống người thường, ha ha ha! “Tiểu Mân, dì Lâm cũng phải đối con đòi tiền, chính là giúp nhau......”

      “Con thay ba trả nợ.”

      !” Bà vội : “ Ý của dì là…….ách, thực ra đó là ý của mọi người, sửa lại dì là người đảm đương nhiệm vụ thu tiền, mà con chỉ cần tiếp tục trả số tiền còn lại của ba con là xong.”

      Lo lắng quỵt nợ bỏ trốn sao?

      “Con biết.” bi ai giọng . nên sớm biết đời thượng dệt hoa gấm nhiều người, đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi ít người chi lại thiếu, mà tuyệt đối có cái kia phúc phận có thể gặp được người vế sau.

      “Tiểu Mân --”

      “Dì Lâm còn có chuyện gì sao?” lạnh nhạt hỏi.

      “Con mấy ngày sống ở đâu?”

      Sống ở đâu?

      Cục Cảnh sát, nhà tang lễ, trừ lần đó ra, chẳng lẽ có đống biệt thự cho ở sao?

      “Nhà bạn.” .

      “Kia...... Con có thể đem số điện thoại của bạn cho mẹ Lâm được ?”

      Lo lắng chạy trốn sao?

      “Thực xin lỗi, dì Lâm, bạn con ở phòng thuê có điện thoại, chờ con tìm được nơi ở, con cho dì số điện thoại được ?” .

      “Ách, kia......”

      là con của Ngao Tỉnh Văn?”

      Thình lình xuất giọng thô cắt ngang lời của mẹ Lâm, chỉ thấy dì Lâm vừa ngước đầu, thần sắc mặt bỗng chuyển sang sợ hãi, cước bộ lảo đảo nhanh về phía sau

      Ngao Mân Quân thong thả xoay người, dáng người khôi ngô, miệng đầy cây cau (???) vừa nhìn thấy biết được đây phải là người đàng hoàng, thực tế phải đây là người của hắc đạo, đứng cách 3 bước, híp mắt nhìn chằm chằm .

      chính là con của Ngao Tỉnh Văn?” lại hỏi lại lần.

      Có lẽ trái tim băng giá vô số lần sau tâm chết, người đàn ông đối mặt chắc chắn là phẩn tử xã hội đen, Ngao Mân Quân chút cảm giác sợ hãi cũng có.

      Gật gật đầu, mặt chút thay đổi nhìn thẳng đối phương hỏi:“Có việc sao?”

      Nam nhân câu cũng chưa , thẳng tắp tiêu sái đến trước mặt , sau đó đưa tay với vào trong áo khoác mở tờ giấy ra trước mặt

      Đó là giấy ký kết mượn tiền, số tiền mượn tới hai trăm vạn, mà người mượn phía dưới có ghi ba chữ : “Ngao Tỉnh Văn”.

      “Chữ viết phía nhận ra chứ?”

      “Nhận ra.” Đó là chữ của ba. Ngao Mân Quân đem tầm mắt từ trang giấy chuyển qua mặt người đàn ông.

      “Cha nợ con trả, hẳn là nghe qua những lời này?” Người đàn ông nghiêng đầu hung hang phun ra ngụm khói, ý tốt đối với

      người tôi có tiền.” Ngao Mân Quân với , nhưng giây tiếp theo cằm của bị gắt gao nâng lên.

      “Làm, có tiền phải sao? Ngươi xem lão tử là cái gì? Tán tài đồng tử à!”

      Ngao Mân Quân thủy chung mặt chút thay đổi nhìn , mà tựa hồ cũng phát giống người khác, thế nhưng có sợ ? nhíu mày, lạnh lùng mở miệng

      “Hừ, lá gan của quả .”

      Ngao Mân Quân rất muốn cười, kỳ lá gan của lớn tới vậy, chính là chết lặng, cho nên mới thấy sợ hãi.

      Nhìn mặt lúc cũng chút thay đổi, đột đưa mặt tới gần , còn chăm chú nhìn mặt lúc lâu, lại tách ra xa, đổi lại đem nhìn từ đầu đến chân, lại từ chân lên đầu, đánh giá phen
      “Bộ dạng của cũng khá tốt.” chậc lưỡi ,“Nếu có tiền, vậy dùng thân thể của trả .”

      Phía sau Lâm mẹ nghe vậy, khỏi đổ rút khẩu khí, giống như người bị buộc bán thân là bà mà phải là Ngao Mân Quân.

      “Có thể nha.”

      Ngao Mân Quân nghe được chính mình bị như thế, mà cơ hồ ở cùng nháy mắt, tiếng hút khí càng thêm bén nhọn phía sau lại lần nữa vang lên, về nam nhân trước mắt theo lý mà hẳn là mặt mày hớn hở, lại mở to hai mắt, lộ ra biểu tình thể tin.

      “Tôi đùa với .”

      Ngao Mân Quân rốt cục làm cho khóe miệng xả ra chút cười, người đàn ông này thú vị, tuy là đối đòi nợ, khi thấy gật đầu lại hết sức giống muốn kêu thay đổi chủ ý. Bất quá hảo ý tâm lĩnh.

      “Tôi đồng ý” .

      tháng ba vạn nguyên tử hội, hơn nữa nhu cầu cuộc sống của cá nhân , cùng với ba, mẹ cùng ca ca ba người xử lý hậu , cùng tại từ trời giáng xuống hai trăm vạn tiền nợ-- cho dù có áp lực về kỳ hạn, chỉ lãi suất có thể đè chết .

      Quên ! Dù sao đời này cái gì đáng để bận tâm tới, hoặc là người để ý tới , bất kể phải mời rượu hoặc làm kỹ nữ cũng có người lo lắng quan tâm, quan trọng là có thể thanh toán nợ nần. phải sao?

      “Được, có can đảm, tôi thích thế.” Trừng mắt nhìn lúc lâu,người đàn ông đột nhiên buông cằm ra, lớn tiếng cười .

      nhìn thẳng .

      thôi.” Người đàn ông lạnh lùng .

      hề dị nghị bước , theo .

      “Tiểu Mân.”

      Tiếng gọi phía sau làm cho tự chủ được dừng lại cước bộ, thong thả quay đầu , nhìn về phía khuôn mặt khong nên lời xen lẫn quan tâm của Lâm di. Gương mặt từ ái vẫn quen thuộc như trước, nhưng là quên được lời lúc nãy của bà.

      “Lâm di, con đem tiền hàng tháng cho dì, quên.” ảm đạm .

      “Dì phải......”

      “Cám ơn dì giúp đỡ gia đình con mấy năm qua, hẹn gặp lại.” đánh gãy lời của Lâm mẹ, tuyệt nhiên xong, chút nào lưu luyến xoay người bước .

      biết, nơi này còn là nơi có thể sống yên ổn nữa.

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :