1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hồ sơ tâm lý tội phạm - Cương Tuyết Ấn(4.2)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      [​IMG]
      HỒ SƠ TÂM LÝ TỘI PHẠM

      Tác giả: Cương Tuyết Ấn
      Nguồn convert: Tangthuvien
      Editor: Băng
      Poster: Meow
      Thể loại: Trinh thám
      Truyện gồm bao nhiêu quyển biết, tại tác giả hoàn 2 quyển
      Quyển 1: 33chương
      Quyển 2: .........


      Giới thiệu truyện:

      Hồ sơ tâm lý tội phạm là bộ bao quát những vụ án làm kinh tâm động phách: vụ án chặt xác liên hoàn, ác ma ngược đãi trẻ con, đào mộ di chuyển xác, giết người bằng thần chú...... Mỗi vụ án đều làm da đầu mọi người run lên, hung thủ vẫn nấp ở bên cạnh chúng ta, sinh hoạt cùng chúng ta. Thiện với ác đều trực chờ sau lưng, tràn ngập tuyệt vọng, oán hận, ghen tị, tham lam, ngạo mạn, sắc dục, cấm luyến. Phòng công an tối mật thể vạch trần toàn bộ hồ sơ vụ án, trường phạm tội ai được bước vào, bóng tối trực diện làm người ta sợ hãi, những vụ án mạng bí cần lời giải đáp.

      Cái chết thần bí khó lường, loạt thủ pháp phạm tội vô cùng quỷ dị. Giữa người và ác ma kỳ chỉ cách nhau bước.

      Giới thiệu nhân vật:

      - Hàn Ấn

      + Giới tính: Nam

      + Tuổi: 30 tuổi

      + Nghề nghiệp: Giáo sư ứng dụng tâm lý học tội phạm.

      + Dáng vẻ, tính cách: Khôi ngô nhã nhặn, trầm ổn gần gũi. Bình thường luôn đeo nụ cười nhạt nơi khóe miệng.

      + Khả năng đặc biệt: Phân tích tâm lý tội phạm.

      + Kinh nghiệm: Từng tạm giữ chức cảnh đội năm, được học viện trao tặng tư cách giáo sư đặc biệt, tại đảm nhiệm chức phó chủ nhiệm giảng dạy tại học viện cảnh quan. thông qua vẻ mặt có thể giải thích được hành vi của người khác, đoán được người đối diện có dối hay . Thông qua hành vi để phân tích chứng cớ, dự đoán được gần đúng tính chất của vụ án. Thông qua việc phân tích tâm lý tội phạm có thể thu hẹp phạm vi nghi can. có thể vận dụng chuyên ngành của mình hết mức để nghiên cứu tội phạm. tạm giữ chức hỗ trợ cảnh sát phá những vụ án lớn, rất nổi tiếng trong giới cảnh sát, cũng trở thành vị giáo sư có tiếng nhất trong học viện cảnh quan.

      - Diệp Hi

      + Giới tính: Nữ

      + Tuổi: 34 tuổi

      + Nghề nghiệp: Đội trưởng đội cảnh sát hình .

      + Dáng vẻ, tính cách: Xinh đẹp quyến rũ, mạnh mẽ chín chắn, nhưng cũng dịu dàng tế nhị, thường ngày luôn mặc đồ công sở, chân cũng mang giày cao gót.

      + Khả năng đặc biệt: Hình phá án và bắt giam, quản lý cảnh đội.

      + Kinh nghiệm: Sau khi tốt nghiệp học viện cảnh quan tỉnh S, tiếp tục làm việc tại đội cảnh sát hình thuộc Cục công an Thành phố J. Vì là nữ lại có vẻ ngoài ưa nhìn nên có vô vàn ánh mắt khinh rẻ và xấu sau lưng. từ nhân viên cảnh sát nhoi thăng chức lên làm Đội trưởng Đội cảnh sát hình hoàn toàn bằng năng lực của bản thân, từ đó Tỉnh S được phòng công an gọi là nơi bồi dưỡng nhân tài. đem trọn tính mạng hiến dâng cho đội cảnh sát hình nên đến nay vẫn còn độc thân.

      - Cố Phi Phi

      + Giới tính: Nữ

      + Tuổi: 32 tuổi

      + Nghề nghiệp: Pháp y

      + Dáng vẻ, tính cách: Thông minh lạnh lùng, trời sinh tính tình thanh bạch ( màng danh lợi), lời thẳng thắn, còn được gọi là người đẹp lạnh lùng.

      + Khả năng đặc biệt: Nghiệm thi thi thể, giám chứng vật chứng.

      + Kinh nghiệm: từng du học ngành pháp y học, học bác sĩ song song với tâm lý học, từng ở nước ngoài mở phòng thí nghiệm đào tạo chuyên sâu về nghiệm thi nổi danh nhiều năm, sau đó về nước đảm nhiệm Chủ nhiệm giám định vật chứng tại trung tâm nghiệm thi Phòng công an Tỉnh S. vận dụng kỹ thuật giám định DNA mới nhất, kỹ thuật giám định vân tay, kỹ thuật giám định xương cốt, kỹ thuật giám định xương sọ tương xứng,…v…v, cung cấp số lượng chứng cứ khả nghi trong các vụ án khó khăn mang lại những bước đột phá mới. Bởi vì bản thân rất ưu tú, nên mặc dù có vô số người theo đuổi nhưng có người nào có thể làm trái tim rung động.

      - Khang Tiểu Bắc

      + Giới tính: Nam

      + Tuổi: 26 tuổi

      + Nghề nghiệp: Nhân viên cảnh sát đội cảnh sát hình .

      + Dáng vẻ, tính cách: Đẹp trai, thân hình cao lớn, suy nghĩ đơn thuần, làm việc hơi lỗ mãng táo bạo.

      + Khả năng đặc biệt: Đấu trực chiến, kỹ thuật bắn súng thiên tài.

      + Kinh nghiệm: Tốt nghiệp Học viện cảnh quan tỉnh S, là sư đệ của Đội trưởng Đội cảnh sát hình Diệp Hi, làm việc tại Đội cảnh sát hình Cục công an Thành phố J ba năm, làm việc tích cực, chăm chỉ, chịu được vất vả, là trợ thủ đắc lực của Diệp Hi. Tình trạng đương: vẫn trong giai đoạn tìm kiếm, nhìn thấy mỹ nữ hai mắt phát sáng, tim đập thình thịch, nhưng duyên phận vẫn chưa tới, trong lòng rất khát vọng tình .​

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Mở đầu
      Editor: Băng

      Ta trị liệu cho ngươi, nên muốn thương hại ngươi. Ta ngươi, nên muốn trừng phạt ngươi.

      Bão tuyết, Thành phố J, ngày 18 tháng 1 năm 1996.

      Từ khi bắt đầu mùa đông cho tới giờ thành phố J mới có trận tuyết đầu tiên. Từ chạng vạng hôm nay đến rạng sáng ngày hôm sau hoa tuyết bay đầy trời, phiêu tán từ phố lớn đến ngõ , cả thành phố đều bị tuyết trắng bao phủ, u tĩnh và lạnh lẽo. Đường cái rộng lớn nhưng chỉ toàn màu trắng xóa, có lấy vết dơ, dấu vết người đường và xe ô tô ngang qua rất nhanh bị tuyết mới bao trùm, lưu lại dấu vết. ngày tốt để “Ném thi thể”.

      Sáng sớm hôm sau tuyết rốt cuộc ngừng rơi, con đường vắng vẻ rộng lớn truyền đến tiếng vang ồn ào. Thẩm Tú Lan, lao công dọn dẹp đẩy chiếc xe bốn bánh, đoạn đường phụ trách dọn dẹp.

      Thẩm Tú Lan dừng lại bên cạnh thùng rác lớn. Từ từ hít vào ngụm khí mát lạnh, cảm giác nhàng khoan khoái giúp xua tan tất cả mệt mỏi, cầm lấy chổi đặt chiếc xe bốn bánh, khẽ run lên hai phát rồi bắt đầu dọn dẹp.

      Lúc này trận gió xoáy mạnh mẽ thổi đến làm cả người bám đầy tuyết, thùng rác phía trước bám đầy tuyết cũng bị gió thổi tan, lộ ra túi du lịch màu tối. Bởi vì bốn phía đều là tuyết trắng nên túi du lịch màu tối lại càng trở nên chói mắt.

      “Những người này cũng là, bước thêm bước cũng lười nữa, cứ nhất định phải đứng bên trong rồi ném ra bên ngoài.”

      Thẩm Tú Lan lắc đầu than thở câu rồi nhấc túi du lịch lên, định ném vào trong thùng rác lại đột nhiên nghĩ muốn nhìn bên trong túi là cái gì. nhanh chóng đứng thẳng rồi thả túi xuống đất, kéo khóa ra xem xét.

      Trời mới tờ mờ sáng nên ánh sáng cũng yếu ớt, Thẩm Tú Lan mơ hồ nhìn thấy trong túi có cái gì giống như máu, bề ngoài lại có màu trắng trắng nên nghĩ là lòng heo. ghé sát mũi vào ngửi có mùi gì lạ, đoán có thể là người giao hàng buổi sáng cẩn thận làm rơi xuống, hoặc nhà giàu nào đó muốn ăn lòng heo nên ném .

      “Aizzz… là phí phạm. Cũng vì cuộc sống bây giờ rất tốt, nếu là vài năm trước nhà nào nấu ăn cũng chừa miếng lòng heo nào đâu.”

      Thẩm Tú Lan cảm thán câu rồi khóa túi lại, sau đó nhấc túi du lịch ném lên chiếc xe bốn bánh, chuẩn bị đem túi lòng này về cho Tiểu Hoàng ăn.

      Tiểu Hoàng là con chó con lang thang mà Thẩm Tú Lan nhặt được trong lần dọn dẹp đường cái. Lúc ấy, cả người chó con đen thui bẩn thỉu đứng ở bên đường, hai chân phía trước chảy máu, vừa nhìn biết là nó bị thương. Chó con dùng ánh mắt bất lực nhìn chằm chằm Thẩm Tú Lan, liền động tâm ôm nó về nhà, cùng con tắm rửa cho nó, băng bó miệng vết thương. Sau khi tắm rửa phát bộ lông của nó vốn màu vàng, vì thế con đặt tên cho nó là Tiểu Hoàng. Từ đó Tiểu Hoàng trở thành thành viên trong gia đình, con Thẩm Tú Lan đặc biệt thích nó, mỗi ngày ngoại trừ ngủ với đến trường thơi gian còn lại đều ở bên cạnh chó con như hình với bóng, chăm sóc chó con như chăm sóc em của mình vậy.

      Mới sáng sớm nhặt được túi lòng, Thẩm Tú Lan cảm giác vận khí của mình hôm nay tốt, năng suất làm việc cũng tăng vọt lên, chỉ hơn hai giờ dọn dẹp sạch đống tuyết cả đoạn đường dài. nhanh nhẹn thu dọn dụng cụ rồi đẩy xe về nhà.

      Chỗ Thẩm Tú Lan ở cách đoạn đường dọn dẹp xa, bộ cũng chỉ mất hơn nửa giờ, nên thường xuyên kết thúc công việc sớm rồi vụng trộm về nhà làm cho chồng và con của mình bữa điểm tâm nóng hổi.

      Nhà Thẩm Tú Lan ở là nhà của công ty chồng phân cho, chung quanh đều là đồng nghiệp của chồng , mọi người đều rất quen thuộc với nhau. vừa vui vẻ chào hỏi với hàng xóm lại trong hành lang, vừa lấy chìa khóa mở cửa nhà mình.

      Quả nhiên, con dậy rồi, vẫn chưa rửa mặt mà cùng chó con chơi đùa ở trong phòng khách, còn chồng vẫn chưa rời giường.

      “Tiểu Hân, đừng chơi nữa mau đánh răng rửa mặt .” Thẩm Tú Lan thay dép lê, đến cửa phòng bếp đặt túi du lịch xuống rồi vào toilet nhưng miệng vẫn thúc giục con .

      Thẩm Tú Lan thay quần áo lao động ra treo tường toilet, nghe con trong phòng khách hỏi: “Mẹ, mẹ mang cái túi gì về vậy?”

      “Mẹ nhặt được túi lòng ở đường nên mang về cho Tiểu Hoàng ăn .”

      “Mẹ, con lấy cục cho Tiểu Hoàng ăn nhé?”

      “Được, con coi chừng đừng để áo ngủ bẩn nhé.”

      “Dạ, con biết ạ.”

      Thẩm Tú Lan đến bên bồn rửa tay, mặt và tay vẫn còn xà phòng nghe tiếng dép lê của con “loạt xoạt” vang lên trong phòng bếp, rồi tiếng sột soạt của khóa kéo túi du lịch. Sau đó lặng im lát, phỏng chừng con lựa miếng lòng nào, thế nhưng rất nhanh sau đó tiếng kêu vô cùng sợ hãi truyền vào bên trong lỗ tai ...... Thẩm Tú Lan chưa từng nghe thanh thảm thiết như thế của con . cố gắng suy nghĩ nhiều, mang theo khuôn mặt vẫn còn dính đầy xà phòng chạy ra khỏi toilet, mà chồng cũng bị tiếng thét chói tai của con làm bừng tỉnh, từ trong phòng ngủ vội vàng chạy ra.

      Lúc này hai người lớn đều sợ ngây người. Đôi mắt con ngập tràn khiếp sợ, giương cái miệng nhắn, ngây ngốc ngồi ở cửa phòng bếp, cả người cứng đờ, bé gắt gao siết ngón tay máu chảy đầm đìa.

      Người đàn ông sợ hãi hô to...... Người phụ nữ kêu la thảm thiết...... Con Tiểu Hoàng sủa to “Gâu gâu”...... Đôi mắt của bé sợ hãi nhìn chăm chú vào ngón tay máu đầm đìa kia......
      koko thích bài này.

    3. koko

      koko New Member

      Bài viết:
      7
      Được thích:
      1
      Rất thích truyện trinh thám kiểu này, bạn:yoyo45::full:

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển I: VỤ ÁN GIẾT NGƯỜI CHẶT XÁC

      Chương 1.1 : Vụ án chặt xác lại xuất
      Editor: Băng

      Năm 2012, tại phòng giáo viên khoa tâm lý học tội phạm, học viện cảnh sát phía Bắc.

      Hàn Ấn im lặng ngồi trong văn phòng, tay trái chống cằm tựa tay ghế, tay phải đùa nghịch con chuột ở bàn, ánh mắt trầm tĩnh sau gọng kính đen tuyền kia nhìn chằm chằm màn hình máy tính. chuẩn bị giáo án cho buổi giảng chiều nay.

      Từ sau khi nghỉ chức ở cảnh đội trở về học viện được thời gian, chia tay con đường cảnh sát hình bận bịu và căng thẳng, cuộc sống lần nữa lại đúng quy luật khiến Hàn Ấn có cảm giác vô vị và nhạt nhẽo, người ít nhiều cũng có thêm thịt thừa.

      năm rèn luyện, Hàn Ấn thu hoạch rất lớn. Chẳng những thu thập được vài vụ án điển hình mà còn tìm tòi được những vụ án hấp dẫn. Lại được tham dự điều tra nhiều vụ án lớn. Chỉ ngắn ngủi có tháng thành công phá được vụ án giết người liên hoàn, nên trong giới cảnh sát nhất chiến thành danh (*thành danh chỉ sau trận chiến). Vì thế khi về học viện làm giảng viên, lớp học lúc nào cũng chật ních học trò ngưỡng mộ mà đến. Học viện đương nhiên ủng hộ ý chí học tập của sinh viên, cũng vui vẻ khi thấy về liền có hiệu ứng khác hẳn. Rất chu đáo sắp xếp toàn bộ tiết giảng của là phòng học sát cầu thang, cho nên đến giảng đường rất dễ dàng.

      Nhưng so sánh thành tựu với làm việc chuyên nghiệp hi vọng mình có thể ở đội điều tra phá án chuyên nghiệp hơn. ‘Ứng dụng tâm lý học tội phạm’ ở trong nước phát triển muộn, thiếu thốn cơ hội thực tiễn, cho đến nay vẫn sử dụng lý luận phương Tây là chính. Tuy hành vi của con người có rất nhiều điểm chung, nhưng tâm lý mỗi người thể giống nhau như đúc, đặc biệt hệ thống xã hội bất đồng, giai đoạn phát triển xã hội với hoàn cảnh xã hội khác nhau. Cho nên Hàn Ấn vẫn hi vọng có thể tham gia thực tiễn nhiều hơn, nhưng những cơ hội này thường xuyên xuất .

      Buổi chiều Hàn Ấn định lên lớp giảng hai hành vi phân tích chứng cớ căn bản nhất: ‘Thủ đoạn của tội phạm’ và ‘Dấu hiệu của tội phạm’. Chúng ta học với phá án trong thực tế rất khác nhau, đối với chuỗi vụ án tâm lý của tội phạm trong từng vụ án cũng khác nhau, cái nhìn ban đầu rất quan trọng nhưng cũng rất dễ lẫn lộn. Cho nên Hàn Ấn bắt sinh viên của mình xem những vụ án thực tế, hi vọng thông qua những vụ án thực tế khác nhau khiến sinh viên có thể lý giải được tương đối chính xác thủ đoạn của hung thủ.

      Cái này là sở trường của Hàn Ấn. thích máy móc, viết bảng cũng viết cực kỳ đơn giản, bình thường chỉ viết tiêu đề mà thôi. thường dùng kiến thức của mình giảng giải thông qua các vụ án , bản thân với sinh viên cùng nhau chia sẻ và tham khảo. giảng bài hề có khuôn mẫu nào hết, nhìn như tán gẫu với sinh viên, sinh viên cũng cười tự nhiên từ đáy lòng. Bài giảng kia hề rập khuôn, diễn viên ở ra sức diễn vai, người xem lại tùy tâm trạng mới cười, đến cuối cùng vì diễn viên quá chuyên nghiệp mà người xem ‘cảm động’ đầu đầy mồ hôi, nắm chặt tay mình theo bản năng. Hàn Ấn cảm giác làm giáo sư cũng giống như diễn viên, bi ai. Ngày này qua ngày khác, năm này qua năm khác, chỉ dạy và dạy để hợp thức hóa chức danh kia làm choanh có động lực. có bối cảnh gia đình rất tốt, cha là ông chủ lớn thương trường, với điều kiện của Hàn Ấn có thể có rất nhiều lựa chọn, sở dĩ lựa chọn làm người thầy hoàn toàn xuất phát từ tình thương đối với chuyên ngành này.

      Lúc này, Hàn Ấn ở trong kho chứa tài liệu những vụ án cũ tìm kiếm những vụ án thực tế điện thoại bàn đột nhiên vang lên, là điện thoại của viện trưởng. Giọng điệu rất gấp khiến phải hỏa tốc chạy đến phòng viện trưởng, ông có lãnh đạo tỉnh muốn gặp . Hàn Ấn dám chậm trễ, chỉ thu xếp ít đồ đạc đơn giản rồi đứng dậy … Mấy giờ sau, chiếc máy bay chở đầy hành khách ‘Boeing 727’ vững vàng đáp xuống đường băng của sân bay thành phố tỉnh Giang Nam. Cửa cabin mở ra, Hàn Ấn chậm rãi theo dòng người ra.

      Thành phố J, tỉnh S.

      Tháng 3 đầu năm, thời tiết ấm dần lên nhưng vẫn còn hơi se lạnh, vì qua trưa nên có ánh mặt trời ấm áp, mềm mại nhảy nhót vô cùng thoải mái người Hàn Ấn.

      qua cửa kiểm an ở sân bay, Hàn Ấn dừng chân nhìn quanh trong đại sảnh, tầm mắt của nhanh chóng bị xinh đẹp cách đó xa hấp dẫn.

      kia thoạt nhìn cũng xấp xỉ tuổi Hàn Ấn, dưới 30 tuổi, tuy nhiên phụ nữ rất giỏi bảo dưỡng nhan sắc, nên việc đoán tuổi cũng chính xác lắm. có tóc ngắn được chải chỉnh tề, tóc mái vắt qua trán che nửa lông mày, khuôn mặt thon gầy, đôi mắt sáng ngời sắc bén, làn da trắng nõn hơi hồng, dung nhan thanh nhã vừa phải. mặc thân tây phục màu xám tro, chân giày cao gót màu đen. Cả người vô cùng đoan trang, lại lộ ra vẻ phụ nữ nồng đậm, hơi giống thành phần lao động tri thức của công ty cao cấp lớn nào đó. Hai tay khoanh trước ngực, thân mình thẳng tắp, hai chân tách ra biên độ rất rộng, ánh mắt sắc bén nhìn quét mỗi hành khách ra từ cửa kiểm an, nhưng tầm mắt chỉ dừng mặt Hàn Ấn vài giây rồi dời .

      Đây là thế đứng bảo vệ lãnh thổ theo bản năng vô cùng cường thế, chính là tư thế đặc thù của cảnh sát.

      Hàn Ấn mím môi cười cười, nhanh chóng đến trước mặt xinh đẹp đó, vươn tay lịch hỏi: “Chào , là người của Cục công an thành phố?”

      đó sửng sốt lát, giơ tay bắt tay của Hàn Ấn, chần chờ : “ là giáo sư Hàn Ấn?” Hàn Ấn gật đầu thừa nhận, lập tức vui vẻ cười , hào phóng cười cười : “Tôi là Diệp Hi, là người phụ trách đội cảnh sát hình thành phố, nghe danh lâu. ngờ lại là chàng trai nho nhã trẻ tuổi như vậy.”

      “Làm gì có… Làm gì có.” Hàn Ấn khiêm tốn “Tôi cũng chưa bao giờ gặp qua nữ đội trưởng cảnh sát hình xinh đẹp giống như .”

      Diệp Hi rút tay lại, quay đầu ra sau nhìn phía sau mình, quay đầu lại mặt đầy nghi hoặc hỏi: “ làm sao có thể nhận ra tôi là cảnh sát?”

      “Ha ha, tôi đoán thôi.” Hàn Ấn muốn lộ quá nhiều kiến thức của mình, nhàng bâng quơ câu có lệ.

      “Đoán? hay giả…”

      Diệp Hi bán tín bán nghi, muốn hỏi tiếp phía sau truyền đến tiếng thở dốc. Rất nhanh có chàng thân hình cao lớn, mặt mày sáng sủa, trong tay mang theo tấm bảng có viết tên Hàn Ấn chạy đến bên cạnh . ta vuốt mồ hôi trán, thở phì phò : “Đội trưởng Diệp, ở đây sao?”

      “Chỉ đậu xe thôi sao lại lâu như vậy? Giáo sư Hàn tự mình tìm tới rồi.” Diệp Hi liếc mắt nhìn ta oán trách , sau đó thay bằng khuôn mặt tươi cười, giọng điệu dịu mấy phần, giới thiệu: “Đây là giáo sư Hàn Ấn, còn đây là đội viên Khang Tiểu Bắc.”

      “Chỗ đậu xe dễ tìm. Em là cảnh sát cũng thể sử dụng đặc quyền phải sao? Lại hôm nay sao lại có nhiều máy bay đáp xuống đúng giờ này như vậy chứ?” Mặt chàng cười nịnh tùy tiện . Dứt lời vội vàng nhìn Hàn Ấn, vồn vã cầm hành lý tay của : “Xấu hổ quá, khiến đợi lâu, đường vất vả rồi, để em giúp cầm hành lý nhé?”

      Ý tốt thể chối từ, Hàn Ấn đành phải cười cười buông tay.

      Hàn huyên vài câu rồi ba người bước ra ngoài đại sảnh. Hàn Ấn phía trước, Khang Tiểu Bắc ở sau lưng giọng thầm với Diệp Hi:

      “Đội trưởng Diệp, ta làm thế nào tìm được chị?”

      ta là đoán.”

      “Ồ, em xem cũng bình thường, chắc là thấy chị xinh đẹp nên đùa giỡn đoán đại rồi trúng thôi.”

      “Cậu cho rằng người ta giống cậu, thấy con xinh đẹp liền tới đùa giỡn, người ta là dân chuyên nghiệp, đừng nhảm nữa, theo học người ta đàng hoàng chút .”

      ra khỏi đại sảnh sân bay, Khang Tiểu Bắc bước nhanh đến bên cạnh chiếc xe hơi cảnh sát màu xám mở cửa xe, Hàn Ấn với Diệp Hi từng người trước sau lên xe, Khang Tiểu Bắc cũng lập tức lên xe nổ máy chạy.
      Last edited: 6/10/14
      koko thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 1.2 : Vụ án chặt xác lại xuất
      xe lâu, Diệp Hi ngồi ở phía sau nhìn Hàn Ấn bên cạnh xin lỗi : “ xin lỗi giáo sư Hàn, lần này mời qua đây hiệp trợ chúng tôi phá án, theo lý trước đó phải với câu trước, nhưng tôi có số điện thoại của , đành phải nhờ người bạn giúp đỡ, ngờ ta trực tiếp phái đến đây, cảm thấy chúng tôi quan liêu chứ?”

      , .” Hàn Ấn liên tục lắc đầu, giọng điệu thành khẩn , “Tôi phải cảm tạ các mới đúng, cơ hội thực tiễn này với tôi mà rất khó có được.”

      “Tốt, vậy tôi cũng khách sáo, trước hết tôi đơn giản tình tiết của vụ án cho .” Nhắc tới vụ án, sắc mặt Diệp Hi nghiêm túc lên. “Đầu năm, thành phố tôi phát sinh vụ án giết người chặt xác liên hoàn, vô cùng kỳ lạ, vụ án này cùng với vụ án chặt xác năm xưa vô cùng giống nhau. Trình độ chặt xác, nơi ném thi thể, đều vô cùng giống nhau. Chúng tôi bước đầu phán đoán hai vụ án đều cùng hung thủ. Vì thế Cục thành phố thành lập tổ chuyên án, sau đó chúng tôi điều tra những mối quan hệ của hai người bị hại với các ấy, nhưng phát có bất cứ quan hệ nào. Vụ án tại có thể có bất kỳ manh mối nào có giá trị, đối với phương hướng và trọng điểm bước điều tra tiếp theo, chúng tôi cũng có đầu mối, cho nên muốn mời đến giúp chúng tôi làm phần báo cáo tâm lý tội phạm, cũng hi vọng có thể giúp chúng tôi tìm ra được sách lược hữu hiệu nhất để phá án.”

      thành vấn đề, tôi nhất định tận lực giúp đỡ.” Hàn Ấn nghe Diệp Hi giới thiệu, gật gật đầu .

      Ước chừng nửa giờ sau, xe dừng lại ở trước cửa nhà khách gọi là nhà khách Hương Viên, cách nhà khách xa có nhà tầng , treo tấm biển cũ kỹ ghi Phân cục Cổ Lâu Thành phố J, Cục công an.

      Sao lại đến phân cục? Loại án lớn như thế này tổ chuyên án đều thiết lập tại Cục thành phố mới đúng chứ?

      Hàn Ấn hơi nhíu mày có chút buồn bực, chỉ nghe Diệp Hi ở bên cạnh mở cửa ra xuống xe, giải thích :

      “Hai vụ án chặt xác, đều phát sinh tại khu Cổ Lâu, hơn nữa vụ án mạng trước kia điều tra tại Cục thành phố và điều tra nhiều năm nhưng có kết quả nên đem vụ án mạng chuyển về tổ lưu trữ(*tổ lưu những vụ án chưa điều tra được hung thủ) Phân cục Cổ Lâu, tư liệu vụ án mạng cũng được gửi toàn bộ ở đây. Để cho tiện, cũng giảm bớt khả năng quấy nhiễu bên ngoài, cho nên Cục thành phố thiết lập tổ chuyên án ở tại đây, chúng tôi cũng sắp xếp cho nhà khách gần bên, điều kiện có hạn, có gì mong thông cảm.”

      sao.” Hàn Ấn lên tiếng, trong lòng tán thưởng nhạy cảm của Diệp Hi. chỉ mới thầm nghi ngờ trong lòng, biểu lộ mặt cũng rất , nhưng vẫn bị Diệp Hi thấy được, xem ra còn trẻ tuổi ngồi lên vị trí đội trưởng đội cảnh sát hình này tuyệt đối có chỗ hơn người.

      Hàn Ấn xuống xe vào nhà khách với Diệp Hi.

      là nhà khách nhưng cũng tệ lắm, tương tự khách sạn hai sao. Đại sảnh cũng rộng rãi rất sạch , phía bên phải cửa xoay tròn còn có quán trà , vài người khách nhàn nhã ngồi ở cửa sổ thủy tinh sát đất uống trà, xem ra rất thoải mái.

      Phòng ở nhà khách trước đó sắp xếp rồi, nên hai người cộng thêm Khang Tiểu Bắc cầm hành lý, trực tiếp vào thang máy lên phòng 508 đặt cho Hàn Ấn ở. Mở cửa, trong phòng có sẵn hai người ngồi, xem ra chờ từ lâu.

      “Đây là người đặc biệt đến hỗ trợ chúng ta phá án, giáo sư Hàn Ấn? Vị này là Chủ quản hình Cục thành
      Phố của chúng tôi Phó cục trưởng Hồ Trí Quốc, vị này là tổ phó tổ chuyên án Phó Trường Lâm.” Diệp Hi giới thiệu hai bên, rồi chỉ vào Khang Tiểu Bắc đứng bên cạnh Hàn Ấn, : “Lần này Tiểu Bắc là người cùng toàn bộ quá trình phá án, chúng tôi sắp xếp cậu ta ở phòng đối diện với . Thứ nhất, vừa có thể bảo vệ an toàn cho , thứ hai cậu ta là người địa phương, đối với con người và đường sá ở đây tương đối quen thuộc, dùng xe điều tra vụ án cũng thuận tiện hơn.”

      “Cám ơn. Cám ơn.” Hàn Ấn thấy Diệp Hi sắp xếp chu đáo lời cám ơn liên hồi, nhưng cảm giác có chút liên lụy Khang Tiểu Bắc, liền khách khí : “Như vậy có phiền toán cảnh quan Khang hay ?”

      có việc gì, tôi vẫn còn độc thân, tan việc về nhà cũng luẩn quẩn ở nhà, ở đây được bao ăn bao ở, còn có thể cùng giáo sư học vài chiêu, bao nhiêu là cái tốt.” Khang Tiểu Bắc cướp lời, .

      “Mặc kệ cậu ta, cậu ta chỉ mong có vậy thôi. Học chiêu của chỉ là phụ, chủ yếu là mỹ nữ. thấy lúc cậu ta vừa lên sao, vừa thấy kia ánh mắt liền sáng lên.” Diệp Hi cười chế nhạo Khang Tiểu Bắc.

      “Này đúng, đội trưởng Diệp, sao sếp lại mang em ra giống như em là sắc lang vậy? Đó chỉ là phản ứng bình thường của nam thanh niên độc thân mà thôi.” Khang Tiểu Bắc tiếp tục ba hoa.

      “Aizz, được rồi, cả ngày chỉ biết cãi nhau.” Cục trưởng Hồ nhìn vừa mắt, vội vàng ngăn hai người lại, ngượng ngùng nhìn Hàn Ấn : “ xem lính của tôi biết lớn , khiến phải chê cười, đều do tôi nghiêm khắc.”

      “Đúng vậy, đừng chê cười, ở đây từ cục trưởng đến chúng tôi đều rất thân thiết, chúng tôi cũng tự cao tự đại, bầu khí làm việc đặc biệt tốt.” Diệp Hi thức thời thêm câu: “Đúng , Phó đội?”

      “Ừ… dạ… dạ phải?”

      Phó Trường Lâm cười gượng hai tiếng phụ họa thêm, có vẻ cam tâm tình nguyện, Hàn Ấn nhìn nhưng trong lòng chợt lóe lên tia lo lắng.

      Mấy người khách sáo vài câu, Cục trưởng Hồ đưa mọi người đến nhà ăn ăn bữa cơm, xem như là đón tiếp Hàn Ấn. Giờ cơm trưa qua, cơm chiều còn sớm, Hàn Ấn vốn định từ chối, nhưng nghĩ đến nhà người ta vẫn nên khách tùy chủ là tốt nhất, bằng có vẻ rất chảnh chọe nên gật đầu đồng ý.

      Mọi người khiêm nhường đến nhà ăn. Ngồi vào chỗ của mình lâu, đồ ăn từ từ được bưng lên, món ăn phong phú, sắc hương đều đủ, rất nhanh chất đầy bàn ăn hình tròn xoay.

      Cục trưởng Hồ giơ ly lên : “Nào, lấy trà thay rượu, chúc chúng ta hợp tác thành công…”

      Ăn cơm xong, cùng mọi người chào tạm biệt, Hàn Ấn trở lại phòng. bao lâu Diệp Hi lại mình đến, mang theo hồ sơ vụ án cho Hàn Ấn xem qua. Bởi vì ghi chép của vụ án quá nhiều, Diệp Hi có khả năng chuyển đến ngay lập tức, cho nên tạm thời chỉ mang đến hồ sơ miêu tả bao quát vụ án. Những thứ khác nếu Hàn Ấn cần có thể đến tổ lưu trữ và tổ chuyên án tìm tài liệu để đọc.

      Diệp Hi đưa tài liệu cho Hàn Ấn, thuận tiện dặn dò kế hoạch sắp xếp ngày hôm sau: “Sáng sớm ngày mai tôi tới đón tham gia hội nghị thường kỳ, trong hội nghị có các tập hợp phân tích thi thể của các pháp y cùng các kiểm nghiệm dấu vết vật chứng của tổ pháp chứng, chúng ta cùng nhau nghe kết quả, thuận tiện cũng có thể gặp mặt các đồng nghiệp khác của tổ pháp y và tổ pháp chứng, sau đó tôi lại đưa vài nơi thi thể bị ném để xem xét, thấy sắp xếp như vậy có được ?”

      cần phiền toái quay lại đây như vậy, tôi và Tiểu Bắc trực tiếp đến hội nghị là được.” Hàn Ấn nhận hồ sơ đặt lên bàn, quay đầu đưa ra nghi vấn: “Kết quả pháp chứng như thế nào?”

      cũng biết việc kiểm tra của vụ án chặt xác vô cùng nặng nề, hơn nữa chúng tôi còn lấy lại vụ án năm xưa tiến hành kiểm nghiệm lần nữa, vô cùng khó khăn, kỹ thuật cầu rất cao, cho nên tỉnh đặc biệt phái tới vị từng làm pháp y ở phòng thí nghiệm Connecticut của nước Mỹ, từng đào tạo chuyên gia đến chủ trì công việc, cho nên trì hoãn ít thời gian.” Diệp Hi nâng cổ tay lên xem đồng hồ, đứng dậy nhìn Hàn Ấn mỉm cười, ân cần : “Tôi quấy rầy nữa, xem xong hồ sơ ngủ giấc tốt, từ ngày mai chúng ta bắt đầu kề vai chiến đấu, cũng phiền toái vất vả theo chúng tôi.”

      đừng khách khí, đây là vinh hạnh của tôi.” Hàn Ấn đưa Diệp Hi ra ngoài, mặt nở nụ cười đúng mực, vẫn nhìn theo bóng Diệp Hi vào thang máy.

      Xoay người về phòng, Hàn Ấn vẻ mặt có chút phức tạp, hoạt đồng mà giống như gỡ xuống cái mặt nạ.
      Last edited by a moderator: 8/10/14
      koko thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :