Hồ Lệ Như Sương - Dung Phồn Tư Mộng (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
  • ?

    Truyện Ngắn ưa thích của bạn ?

    1. Truyện 1

      0 vote(s)
      0.0%
    2. Truyện 2

      0 vote(s)
      0.0%
    3. Truyện 3

      0 vote(s)
      0.0%
    4. Truyện 4

      0 vote(s)
      0.0%
    5. Truyện 5

      0 vote(s)
      0.0%
    6. Truyện 6

      0 vote(s)
      0.0%
    7. Truyện 7

      0 vote(s)
      0.0%
    8. Truyện 8

      0 vote(s)
      0.0%
    9. Truyện 9

      0 vote(s)
      0.0%
    10. Truyện 10

      0 vote(s)
      0.0%
    Bạn có thể lựa chọn nhiều phương án.
    1. bé La

      bé La Active Member

      Bài viết:
      101
      Được thích:
      242
      Bộ Truyện Ngắn Của Dung Phồn Tâm Mộng
      Editor: bé La​
      Lời bình Editor:
      Giới thiệu với mọi người bộ truyện ngắn của Dung Phồn.
      Đây là trọn bộ 14 truyện ngắn ( đánh dấu mốc năm 2014 ), có SE có HE, có HĐ có CĐ có XK, HH, .. Chủng loại cơ bản khá đa dạng ( hự ).
      Mỗi chuyện tầm hai đến ba chương. Bi hài đan xen.
      Ta lần đầu edit cổ đại, huyền huyễn nếu có chỗ nào sai sót, mong mọi người thứ lỗi !
      Mong hợp với khẩu vị của mọi người !
      <3

      Bộ này có hai chương HĐ, còn đâu là CĐ nên ta để chung vào CĐ nha m.n <3
      Bộ này gắn liền với cái hồ tên Tử Lệ nhé. 14 truyện là 14 kiếp ( mỗi kiếp 1400 năm ). Hồ thấy qua bi hài thù hận.

      Giới thiệu hồ ở chương 1.

      Mỗi tuần chương !

      Chương 1

      Chương 2
      Last edited: 31/12/14

    2. bé La

      bé La Active Member

      Bài viết:
      101
      Được thích:
      242
      Lời muốn của tác giả :

      Dung Phồn Tư Mộng
      Editor: bé La

      ********
      Chào mọi người !
      Tôi rất vui khi hôm nay có thể rảnh rỗi biết vài lời đưa tôi và độc giả gần nhau hơn thế này!
      Các bạn đồng hành cùng tôi trong Ngược Thương, Tình Hề Nhất Kiến, Tới Đây Để Ta Ăn, và bây giờ .. tác phẩm của tôi. Bộ truyện ngắn Hồ Lệ Như Sương.
      Tôi có ao ước làm quấn như này từ lâu, nhưng kiến thức về các chủng loại truyện của tôi chưa rộng. Tôi cũng cần thiết, những lời nhận xét lòng từ các bạn!
      Nhưng thực trạng đáng tiếc là tôi viết vẫn chưa được " mượt " và độc giả theo dõi tôi chưa được gắn bó " cho lắm " !
      Với 14 câu truyện ở đây, là 14 đôi nam nữ. Có kẻ , người hận, .. Tất cả đều diễn ra xung quanh hồ nước, ở giữa có đầm sen.
      Tôi thích ngắm sen lắm, nhưng đây là ý tướng của tôi ngay từ khi cầm bức tranh về bông sen của thầy sư nào vẽ. Tôi kìm lòng được.
      Bức tranh mộc mạc mà giản dị, thiên ngôn vạn chữ cũng tỏ đ ược cái nét đẹp được nhu hòa, vào lòng người ấy.
      Khi đó, đầu tôi nảy ra ý tưởng, và tôi vào bàn, phát triển ý tưởng đó.
      Nhiều người , họ thích cái màu sen lóa mắt ấy, nhưng tôi lại thấy rằng. Màu hoa sen và lá sen quả hòa hợp vào nhau tạo thành cái tư vị gì đó khó .
      Và nổi bật giữa cái khó lại là nhị hoa sen hết sức tỏa sáng, hết sức đẹp.
      Đúng như vậy, điểm thu hút tôi ở đây là nhị sen vàng.
      Tôi ngồi cả ngày để suy nghĩ ra cái tên cho nó. Nhưng nghĩ được !
      Tôi chấp nhận bản thân mình ngu xuẩn rồi. Ý kiến ấy đâu có tồi ?!
      Nếu " Hồ lệ " ở đây về hồ nước mắt với đầm sen ở giữa, " như sương " lại về thứ gì đó rất mong manh.
      Có người tình như hoàng hôn, rực rỡ ít phút lại tàn. Nhưng, theo tôi, tôi lại ưư ái sương sớm hơn.
      thể rực rỡ như hoàng hôn, có nhiều người bỏ ra rất lớn thời gian để ngắm nghía ca tụng hoàng hôn. Nhưng sương thế, ít ai thấy được nét nhu mì của nó. Rất ít ...

      Bạn có từng nhớ tới sương sớm hôm nay bạn thức dậy nhìn thấy vào buổi sáng ?

      , bạn chả để tâm đâu. Tới khi sương " chết " chỉ đọng lại nước cái lá, cánh hoa. Bạn mới trầm trồ vẻ đẹp tự nhiên ấy. hơn !
      Đó chính là lý đo tôi đặt tên bộ truyện này là " Hồ Lệ Như Sương ". Tôi muốn người đọc, các bạn nhìn ra được tâm tư tôi gửi gắm.

      mềm yếu, bẫng vu vơ của thương qu đường và bền lâu, sáng vĩnh cửư của trung tình !
      --------------------------------------------------------
      Đa tạ các nàng theo dõi ♡.♡
      Xin nhớ cho, tốc độ truyện của ta phụ thuộc vào like (y) và cmt của các nàng.
      < La ⌒.⌒ >

    3. bé La

      bé La Active Member

      Bài viết:
      101
      Được thích:
      242
      TUYỂN NGƯỜI CHỈNH SỬA ( BETA ) TRUYỆN. CÓ LƯƠNG !!


      Ta học lớp 9, sắp thi vào cấp ba nên khá lắm việc. Ta vẫn muốn học, vẫn muốn làm nghề tay trái edit nên ta cần tuyển gấp người QUẢN LÝ !!

      Quản lý chỉ cần đọc qua, tìm lỗi sai chính tả nếu có, sau đó thay đổi chương truyện trong thông báo, làm mục lục ảo.

      thế là ok !

      Công việc đơn giản chỉ 10p là xong. Lương là 20k/5 chương. Có tăng lương nếu làm tốt !

      cảm tạ <3

    4. bé La

      bé La Active Member

      Bài viết:
      101
      Được thích:
      242
      FAN FAGE CHÍNH THỨC CỦA DPTM FACEBOOK:

      Cick vào link :

      Dung Phồn Tư Mộng


      MỌI NGƯỜI LIKE ỦNG HỘ VỚI Ạ <3

    5. bé La

      bé La Active Member

      Bài viết:
      101
      Được thích:
      242
      Truyện Ngắn Của Dung Phồn Tâm Mộng
      Editor: bé La
      <3
      ---------------------------------------------------------
      Truyện ngắn 1: Thành Hồng Giang
      Editor: bé La
      Nàng, là tiểu nữ sống an ổn trong bao bọc của thành Hồng Giang.
      Chữ Hồng trong tên thành được đặt theo màu thứ hoa đặc trưng .. hoa sen.
      Nơi đây, có nhiều sơn hào hải vị, nhưng lại có những thứ đưa người thưởng thức qua bốn bể nhân gian, trải đầy khắp mặt phố.
      Đặc biệt, phải kể đến Đậu Sen (*).
      (*) Đâu Phụ trắng chúng ta thường ăn, nấu chung với Sen. Kiểu kiểu tào phớ ý ạ .
      Tròn tháng, người dân ở đây đưa những con thuyền theo dòng nước hồ Tử Lệ, tới đầm sen ở giữa hồ.
      Sen ở đây, nhiều cũng phải mà ít cũng chả đúng.
      Chỉ biết, tới kì đúng hạn. Từ trẻ , thiếu nữ e thẹn dịu hiền tới nam tuấn tú gần xa, hay cả những nông phu bận bịu cả đời, cụ già râu tóc bạc phơ đầu được nếm no.
      Dân thành Hồng Giang chỉ chọn người hái sen tay nghề cao nhất. Cùng với người lái thuyền kì cựư nhất ra hồ. Để hái sen sao cho mất cái dáng thanh tao, lái thuyền sao để mất cái cự sen lớn.
      Hai người này, sau khi hái thành bó. Mang lên bờ. Hơn nửa đưa cho người đầu bếp có tay nghề, còn đâu đưa cho dân.

      Người đầu bếp này dụng nụ sen chuẩn bị nở. Ngâm trong nước cốt dừa thơm lừng, cùng với nước hồ ở Tử Lệ.
      Nghe đồn, trước kia hồ chỉ là vùng nước trũng. ai lui tới.
      Tuy chỉ có đôi uyên ương nọ, vì nghèo túng, nơi ở, bền dựng nhà giữa vùng đất người ấy.
      Tới năm giặc lạ tới đánh thành, vua tôi cho lời kêu binh, mong toàn dân xin dừng cuốc xẻng, nông vụ mà đứng lên giết giặc, tưới máu đẫm vạn đời con cháu !
      Nam tử trong thành, trừ ngoài già yếu ốm đau, ai là ngồi yên nhìn. Tất cả đều đứng lên, lòng giết giặc.
      Nam nhân kia đành phải xa nữ nhân kia vì việc lớn. Trước khi còn dặn rằng : " Ta ắt trở lại, đừng sầu khổ .. Hãy đợi ta ! "
      Nhưng, khi thành Hồng Giang chiến thắng. Gần 50 nghìn vạn người ra , hơn 10 nghìn vạn chưa từng trở về. Nữ nhân kia, vẫn son sắc lời kia, hề bỏ .
      Nhưng cứ thế, tới khi triều đình đọc tên những người tử trận. Trong đó có tên người nam nhân kia.
      Nữ nhân kia biết tin, ăn uống gì. Khóc tới lúc chết. Ngày đó, là ngày thất tịch.
      Vùng trũng đó ngập nước mắt nàng.. cũng trở thành hồ. Người dân đặt tên là, hồ Tử Lệ. Lạ thay, giữ hồ nổi lên vùng đầm lầy, ai gieo trồng gì cư nhiên mọc sen, cứ tới kì lại nở.

      Các đầu bếp khi chế nước dùng rất ưa trộn nước dừa hảo hạng có hưng thơm lạ lùng với thứ nước mát mẻ tinh khôi của hồ Tử Lệ.
      Nụ sen đó ngâm trong thứ nước trộn ấy bảy mươi ngày. Khi mở ra nếm thử, có mùi vị lạ lùng, thanh thanh của hoa sen.
      Sau đó, họ cắt đậu trắng mền ra làm bảy miếng. Mỗi miếng bằng bàn tay, để nước sen ngập đầu. Điểm thêm hạt sen, cánh sen.
      Tiếp tới, đưa vào thùng lớn, đậy kín. Ngâm dưới đáy hồ Tử Lệ bảy ngày. Tính đủ bảy mươi tháng nam nhân kia về, bảy ngày nữ nhân kia khóc chết.
      Khi lấy lên trước khi mở ra, phải đọc lời dặn xưa : " Ta ắt trở lại, đừng sầu khổ .. Hãy đợi ta ! "
      Đậu Sen mới được hoàn hảo.
      Mở ra, nước dùng mang màu hồng dịu hiền, nổi là những hạt xem vàng mập mạp. Miếng đấu vừa bở, vừa thơm. Ăn vào như khai sáng cả cỗ lòng. Tư vị gì tả hết.

      Từ , nàng được ăn đậu sen thay cháo. Nàng sen như sinh mạng của mình, như gia đình nàng.
      Cha nàng, chính là đầu bếp đại tài. 5 năm liền được làm bó sen đầu tiên. 5 năm liền được làm đậu sen đưa tới hoàng cung rộng lớn.
      Nương nàng, là phụ bếp. Tài năng vô song như cha nàng.
      Mà nàng, đối nghịch với cha nương nàng.
      Hầm trứng cũng nổi.
      Xin cho nàng giới thiệu luôn, cha nàng, đầu bếp đại tài Tứ Bạch Hồ.
      Nương nàng, phụ bếp đại tài Tô Nhãn Nhụê

      Hai cái tên hùng dũng, uy phong. Đẻ ra nàng, mang tên là Tứ Mộng Nha.
      Nha ? Nha con mẹ nó là cái quái gì ?
      Mỗi lần gọi nàng, cha nàng thường kéo dài giọng cách ghê người :
      " Mộng Nha của cha a ! "
      Còn nương nàng, khỏi phài bàn. Càng ghê người vạn lần !!
      " Tiểu Nha Nha ! "
      Đừng bất mãn, vốn từ lúc được đặt tên, nàng hiểu chữ " Nha " nghĩa là gì !
      Sau này, trước khi nàng lấy chồng. Nàng mới biết được bí mật động trời.
      Cha nàng, khi điền tên trong sổ khai dân thành. Chữ " Nhanh " thiếu nét thành " Nha ".
      Khi đó nàng chỉ có thể thở phào. May quá, tên nàng là Nha. Nếu là Nhanh là tối nghĩa biết bao !
      Vốn cha nàng là đầu bếp. Mỗi năm nàng đều được ăn hạt sen lấy từ đầm trong hồ Tử Lệ.
      Hạt sen ở đây, lạ thay có vị ngọt đậm thơm lâu.. nên từ năm ba tuổi nàng phải xúc miệng nước sen với mặt trời nữa. là phúc mà !
      Năm nay, hoàng thượng ý muốn đưa cha nàng vào cung.

      Nàng được cùng.
      Trước hôm , nương vừa đưa nàng quần áo mới vừa khóc kêu nàng phải bảo trọng, nhớ tới nương.
      Nương cho nàng cái yếm đỏ. Bên thêu chữ gì gì đó cùng hoa sen.
      Cùng với váy vóc của nàng khi còn . dải lụa hết sức xấu xí.
      Yếm đỏ, coi như là bảo vật với đứa xẩn ngốc bảy tuổi như nàng.
      Khi nàng lên xe ngựa. Nương nàng đút vào tay nàng túi vải . Thêu hình chim én chao đảo như rụng cánh. Bên trong đầy hạt sen.
      Tâm tình nàng tốt đẹp cùng cha tới Hoàng cung.
      Hoàng cung rất to lớn. Cửa gỗ cao hơn cha nàng, mập hơn nương nàng, màu đẹp hơn váy nàng cả vạn lần.

      tới cái điện lớn. Nàng muốn ngất . Gì mà rộng vậy? Chơi đuổi nhau phải mỏi chân chết sao ?!
      Bên trong lại càng hùng vĩ. Xa xa là người ngang tuổi cha nàng, mặc áo bào thêu hình rồng lăn tung tăng. Ngồi ghế lớn màu vàng lóa mắt. Bốn bề lộng lẫy vô cùng.
      Các quan đại thần dẹp qua cả hai bên. Cúi đầu.
      Vào tới nơi, cha nàng cùng nàng quỳ xuống hô :
      " Vạn túê, vạn tuế, vạn vạn tuế .. "
      Hoàng thượng cười nhìn cha nàng đôn hậu. cái gì đó khó hiểu. Sau đó nàng được cha nàng đưa cho tiểu nô tì nào đó hết sức xinh đẹp.
      Nàng được nàng ta bế .
      Tới nơi hoa đẹp vô cùng, nhìn tới nhìn lui đầy sức sống.
      Khi chìm vào cảnh thiên nhiên đầy sức sống ấy. Nàng thấy người. nam nhân mặc áo vàng, con rông thêu ở áo màu đỏ, khí chất bức người. Nàng .. nàng chưa từng thấy ai đẹp như .

      bước tới bên nàng, chi cười, gì.
      Nữ nhân kia thấy thế, quỳ xuống giới thiệu ngay :
      " Dạ Hoàng Tử , đây là con của Tứ bếp trưởng "
      Người nam nhân ấy chắc chỉ lớn hơn nàng mấy tuổi, vậy mà cao hơn nàng cả cái đầu.
      tiến tới xoa đầu nàng. Cất tiếng cười lớn :
      " Tiểu Tứ, tên gì ? "

      Nàng ngẩn ngơ nhìn hồi, mãi sau mới trả lời :
      " Ta tên A Nhan "
      Nàng vừa trả lời, nữ nhân bên cạnh cười đon đả, mắt ngập ý cười nhìn nam nhân kia :
      " Thưa Hoàng Tử, tiểu thư này tên Tứ Mộng Nha, năm nay lên chín tuổi "

      " Vậy sao ? Ngươi thấy ngự hoa viên của phụ hoàng ta có đẹp hay ? "
      Nàng gật đầu :
      " Đẹp, rất đẹp nha "

      Sau đó, nam nhân này ít lời với nữ nhân kia. Cầm tay nàng dắt . nàng bị dắt như a cẩu khắp khu hoa viên rộng lớn.
      Nhưng ít ra, ở đây có nam nhân tuấn làm lòng ta ít mệt biết nhường nào. Trong họa có phúc a !

      Khi , đưa tay nàng cho cha. nàng nghe ngóng được khá nhiều.
      , tên là Huyên Càn Ngôn, con của hoàng hậu, người được hoàng thượng sủng ái hết mực.
      Ngôn, tên hay. hơn ta năm tuổi. Khi nàng và gặp nhau ấy, mười hai tuổi.
      Cha nàng được chọn, làm đầu bếp chính ở hoàng cung hai tháng.

      nàng được ở trong lầu son , cách ngự hoa viên xa, tên Tứ Mộng. Đặc biệt chỉ cách cung của Hoàng Tử con sông . Con sông này tên Bách Cúc Tương, là được chính hoàng tử bẻ nhánh, rẽ qua hoàng cung. Bên cạnh con sông, có chiếc ghế , cùng với hàng cây bốn mùa hoa nở.
      Hữư tình càng thêm thơ mộng.
      Rung động cả lòng người nhìn.
      Mỗi sáng, nàng đều ra bên cạnh con sông , ngắm hoa, ngâm thơ.
      Mỗi sáng, hoàng tử thường đến ven con sông , ngắm hoa, luyện võ công.
      Giữ nhánh sông có hàng đá, giúp qua sông dễ dàng. Nhưng, nàng chưa từng ngang qua. , ở phía bên kia sông.
      Khi nào tâm tình tốt, cười cười qua sông, xoa đầu nàng. Có khi chỉ cho nàng vài mánh võ . Nhiều khi vô tình gọi nàng là Tương Tương.
      Sau khi hoàng hồn lại lạnh lùng bỏ . Rất lâu sau mới lại tới thăm nàng, nangdần dần phát ra thực.

      Nếu đến, nàng ... có chút nhớ.
      Dần dần, những lần càng gọi nàng là Tương Tương nhiều hơn.Càng ít gọi tên nàng hơn.

      lẽ, nhìn nàng mà nghĩ tới người khác sao ?
      Con sông kia cũng là để cho nàng ta ?
      Suy nghĩ trăn trở, nàng tự tìm đáp án, giảu quyết mỗi suy tính trong lòng.
      Đêm đó, nàng tới cung Huyên Vương Thần Điện. Bảo , là vì mất túi hạt sen nương thêu, nhờ tìm mái điện.
      Khi tìm giúp nàng. Nàng chạy mạch vào phòng , thứ đầu tiên đập vào mắt nàng là khung cảnh tráng lệ, vừa mang lạnh lẽo của , vừa mang nét cứng cáp, khó gần.
      Nàng quanh vòng, tiến tới thư phòng phía trong. Sau mảnh dèm lớn bằng lụa hoa mỏng, đính lên nhiều hạt ngọc lấp lánh.
      mở dèm, nàng thấy, thấy tất cả đáp án.
      tường treo khung tranh gỗ. Tranh vẽ cười. Nhan sắc khuynh thành vô cùng.
      Bức họa này vẽ dễ. Cái nét cười của , cười mà như . Khiến người ta phân vân, lưỡng lự đặt bút sao cho vừa !

      Có thể thấy được cực nhọc, tâm huyết của người vẽ qua bức họa. Bức họa gửi gắm được trọn vẹn cái nét xuân thanh, thùy mị, cốt cách đáng quý.
      Hơn hết, còn gửi gắm được cả tâm tình, ... trái tim rung lên vì thương.
      coi nàng là Tương Tương vì nàng có nét giống nàng ta ?
      Mỗi sáng, nương đều đưa gương đồng để nàng ngắm dung nhan. Khi tới cung, hàng ngày nàng đứng bên sông ngắm . Nhiều khi vô tình nhìn sông, ngắm bản thân dưới nước.
      Nàng có thể thấy, bản thân có chút giống nàng ta.

      Nước mắt nàng rơi biết từ bao giờ.
      Nàng thích , vốn, là sai lầm.
      Ước vọng muốn hóa giải sai lầm, là ngu xuẩn !
      Nực cười, tình đầu chớm nở tàn.
      Nàng nâng tay muốn xé bỏ, nhưng ... đành lòng. .. vì sao nàng ta tới mức này ?

      Vừa lúc loay hay với suy nghĩ đan xen, nàng bỗng nghe thấy tiếng bước chân. Dèm diễm lệ được mở ra. Trước ánh mắt của , hờn giận của nàng lên mồn trước ánh nến.
      tới, lấy bức họa. Mặt tức giận với nàng :

      " Ngươi lừa gạt ta ? "

      " Muội ... muội có "
      Vừa nhìn nơi hông nàng, giật ra túi , .. chính là túi nương thêu để nàng chứa hạt sen.
      Mặt mang tức giận.
      " Ngươi có ý đồ gì ? "

      Nàng im lặng, gì.
      Có thể được gì đây ?
      ".. "

      " Mau "

      " Cho muội hỏi câu, .. nàng ta là .. Tương Tương của huynh sao ? "

      đưa mắt nhìn thẳng vào mắt nàng, tay cất bức họa vào hộp ngọc.

      " phải .. là a Tương của ta "

      Nàng đau đớn, gọi nàng là a Lương. Gọi nàng là tiểu Tứ. Nực cười, sao có thể đưa ra hai cách gọi khác nhau về .. về .. chức vị tới vậy.

      " Huynh nàng sao ? "

      " phải, ta nàng, nàng là hoàng hậu của ta ! "

      Nàng cười, tay vuốt hộp ngọc.

      " Sông huynh cho nàng, .. tâm huynh cũng cho nàng sao ? "

      " Ta tốn năm dẫn nước từ sông vào cung, xây đường, trồng cây, dựng ghế, chát ngọc, .. đều là tay ta ! "

      " Huynh xem muội là thứ gì ? "

      " Là con của Tứ thúc. Người nấu ăn ngon nhất kinh thành "

      " chỉ vậy thôi ? "

      Nước mắt nàng chảy dài mặt, nàng đau như bị người khác đâm cho đao.

      " vậy mà muội lại thích huynh .. "

      xong, nàng mạch về phòng. Nô tì, a hoàn bốn phía thấy vậy cũng để ý gì. ngốc tử thất tình có gì đáng quan tâm ?

      Vừa về,nàng chạy vội vào chăn. Úp măt, cắn môi khóc. Váy ướt vì nãy chạy vội qua sông, tâm tình như bị mắc cạn.
      Nàng mở túi thêu, lấy hạt sen, ăn.

      Hạt sen thế nào vẫn thủy chung với nàng. Dù thế nào vẫn vị ngọt làm nàng say mê.

      Liền mấy ngày, nàng ra ngoài. A hoàn thấy vậy, cũng thầm báo cho .
      .. lãnh đạm, có để tâm.
      Tới đêm, khi trăng sao đầy trời. Khung cảnh hoàng cung còn mang nặng cái vẻ tráng lệ khi trời sáng, mà chỉ còn ứ đọng cái vẻ u, lạnh lẽo.
      Nàng ở đây hơn hai tuần. còn bất ngờ với những thứ lạ lẫm nơi đây nữa. Chỉ thấy, ... hoàng cung đầy dẫy nhưng nữ nhân vẻ ngoài hiền thục, khả ái lại vô cùng thâm hiểm, xảo độc. Họ sẵn sàng giết cả trăm người để đổi lấy cái được gọi là sủng hạnh hư vô.
      Những kẻ nịnh thần thiếu, nếu quân tử cũng sai. Chỉ khi hoàng đế mất đầu, bộ mặt đâm sau lưng của họ mới lộ ra. Sống chết bên ngai vàng quyền lực.

      Còn a hoàn, nô tỉ ?!. Là những nữ nhân thanh xuân được hoàng cung mua hoặc tuyển chọn. Họ nào thích bị ép buộc, phục tùng, nịnh hót ai. Vì vậy, đây cũng phải là đối tượng tầm thường chút nào.

      Khung cảnh bên khúc sông Bách Cúc Tương lại vô cùng huyền ảo. Hàng hoa và cây lá khắp bốn bề xào xạc trong tiếng hét thoang thoảng của gió đêm. Tiếng gió như cắt từng mạnh thịt, khoét từng miếng tim. Hút từng chút máu.

      Hôm nay, nực cười thay. Nàng mặc đủ ấm. Chỉ vải lụa mỏng khoác qua y phục mỏng tang của đồ ngủ hoàng cung.
      Nàng, ... rất lạnh.

      Lạnh cả thể xác lẫn tâm hồn.
      Trong lúc này, nàng ... nhìn thấy .

      Nỗi nhớ của trái tim ngây ngốc thương như ào ra. Nàng nhớ tới phát điên, vốn, chỉ với thời gian ngắn ngủi ấy, nàng xsẽ quên ngay thôi. Nhưng ngờ tới .. nàng .. .. khắc cốt ghi tâm.

      Tạc lòng tạc dạ.

      Nếu nhìn thấy làm nàng thỏa mãn, khi đưa mắt qua bên cạnh. Nàng ại thấy nương. Là nương .. nhìn qua có chút tương đồng với nàng.

      -----------------------------------------------------
      Edit chương này ta suýt chết vì đói ㅠ.ㅠㅠ.ㅠ
      Đa tạ các nàng theo dõi ♡.♡
      Xin nhớ cho, tốc độ truyện của ta phụ thuộc vào like (y) và cmt của các nàng.
      < La ⌒.⌒ >
      ktrang4893 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :