Mị Hoặc Vô Hình
Tác giả : Nhật Dạ An Nhiên
Thể Loại : đại, hắc Bang, HE …
Rating : 18 +
Giới thiệu:
là sát thủ bí mật hàng đầu trong giới hắc đạo, sở hữu vẻ đẹp thuần khiết như thiên thần nhưng thích chuyện, vẻ mặt cảm xúc, nở nụ cười hiếm thấy chưa chắc vì vui vẻ, đối với đàn ông xem như khí.
là lão đại, trong giới hắc bạch ai là biết , sở hữu vẻ đẹp hoàn hảo khiến người khác mê muội nhưng bản tính như ác ma, chỉ hứng thú lên giường với nữ sát thủ.
Hai con người nóng lạnh, cứ ngỡ cả đời chẳng thể dính lấy nhau nhưng định mệnh trớ trêu thay, khiến hai người bị sợi xích vô hình quấn chặt, thể chặt đứt, thể thoát ra, chỉ có thể chấp nhận đối mặt nhau.
Những thử thách, những đau đớn hòa cùng những giọt nước mắt nhuốm đầy cuộc sống của hai người họ. Và rồi …
……………………
“ Đùng, đùng, đùng …”
Trong đêm tối, tiếng súng vang lên trong khu rừng rậm rạp. Hai bé cùng nắm tay nhau chạy sâu vào rừng trốn tránh bọn áo đen chạy theo chĩa súng bắn hai người.
“ Á …” – Bé khoảng sáu tuổi té ngã, đầu gối bị đập vào đá sướt miếng da, máu chảy ra làm bé hoảng sợ khóc rống lên nhưng miệng bị bé khoảng mười hai tuổi bịt lại.
“ Kha Nhi … đừng khóc, em cố lên, chúng ta sắp thoát rồi.”
xong, bé khoảng mười hai tuổi kéo tay bé tên Kha Nhi bỏ chạy, mà Kha Nhi cũng cố nuốt nước mắt chạy theo sau.
Hai bé chạy mãi, chạy mãi cho đến khi …
“ Á, Kha Nhi …”
bé khoảng mười hai tuổi vì trượt chân ngã xuống vách núi, cũng may Kha Nhi kịp nắm tay kéo lại nhưng sức đủ, cả người cũng muốn ngã theo.
Kha Nhi thấy chị sắp rơi xuống, nước mắt đầm đìa khóc lóc.
“ Bảo Lan … nắm chặt … chị đừng buông …”
Nhưng sức Kha Nhi đủ kéo Bảo Lan, khiến cả người bé từ từ trượt đến phía trước.
“ Kha Nhi, em buông tay , nếu chúng ta rơi xuống mất.”
Bảo Lan thấy Kha Nhi bị kéo theo, Bảo Lan đau lòng muốn buông tay Kha Nhi nhưng Kha Nhi vẫn nắm chặt, Bảo Lan nỡ kéo em cùng chết, nghẹn ngào .
“ Kha Nhi, em phải sống … em hãy nhớ người truy sát chúng ta tên Đoan Thanh, em hãy nhớ kỹ tên người đó.”
Dứt Lời, Bảo Lan cào đường dài tay Kha Nhi làm bé đau đớn mà buông tay ra.
“ …”
Nước mắt như mưa rơi ngừng, nhìn thấy cha mẹ bị bắn chết, chị cũng bị rơi xuống núi, Kha Nhi còn biết làm sao chỉ muốn theo cứu chị.
Vừa muốn nhảy xuống, cả người bị ôm lấy, thanh trầm khàn vang lên. – “ may.”
Kha Nhi khóc thút thít nhìn người đàn ông đàn ôm mình, ông ta có đôi mắt màu đen huyền, mày rậm, môi hơi dày, ánh mắt nhìn đầy vui sướng, nhận ra … là người hay bị mẹ dùng chổi lông gà đánh chạy té khói.
“ Chú Hủy Lực … cứu chị cháu với … chị ấy rơi xuống dưới rồi.”
Tiếng khóc càng lớn hơn nhưng Hủy Lực quan tâm, liếc mắt mấy thuộc hạ phía sau, họ hiểu ý liền xuống dưới tìm.
“ Kha Nhi ngoan, đừng khóc, chú tìm chị về cho cháu, giờ cháu theo chú gặp người, có được ?”
Kha Nhi nghe được chú Hủy Lực tìm Bảo Lan về, chỉ hít hít mũi rồi gật đầu ngoan ngoãn nghe theo.
Hủy Lực thấy Kha Nhi hết khóc, thở phào nhõm, vội ôm Kha Nhi rời khỏi cánh rừng ra lộ lớn. Vừa ra lộ có chiếc Lexus màu đen đậu chờ sẵn, Kha Nhi được đưa vào trong xe.
Vừa vào trong xe, Kha Nhi giật mình nhìn người đàn ông trước mắt.
Người này ước chừng khoảng hai mươi mấy tuổi, ta có đôi mắt màu xanh lục mang theo vài phần sát khí, vẻ mặt lạnh lùng mang theo tia bức người khiến bé hoảng sợ muốn bỏ chạy nhưng cả người bị kéo về phía , ánh mắt màu lục lóe tia sáng phức tạp nhìn bé, Kha Nhi run rẩy muốn khóc nhưng …
“ được khóc.” – Giọng lạnh đến độ, nước mắt muốn trào lại nuốt trở vào, mắt rưng rưng nhìn .
Hủy Lực ngồi ở ghế phụ, quay đầu nhìn người đàn ông, gật đầu đầy kính trọng.
“ Lão đại, tôi đến chậm bước, chỉ có thể cứu Kha Nhi, Ngụy Linh tôi cứu được, còn về phần Lâm Sơn, cũng bị bắn nát thay, đứa bé tên Bảo Lan ngã xuống núi, tôi cho người tìm.”
Nghe thấy những lời HủyLực , Kha Nhi nắm chặt áo vest đắc tiền của người đàn ông, mặc cho đe dọa, cũng ngăn được tiếng khóc nức nở.
Người đàn ông gì, lạnh nhạt nhìn Hủy Lực . – “ Cho xe chạy.”
Hủy Lực gật đầu, xe cũng từ từ lăn bánh.
Trong xe ngoài tiếng khóc của trẻ , chỉ còn tiếng hít thở đều đều của người đàn ông, ôm bé vào lòng.
“ Kha Nhi, tôi bảo vệ em.”
Kha Nhi nào biết cái gì, đứa bé sáu tuổi chỉ có thể khóc than cho cha mẹ chết thảm của mình cùng người chị biết sống chết ra sao ?
Khóc đến mệt lã ngất vào vòng tay lạnh băng của . Đôi mắt xanh lục nhìn Kha Nhi, môi cong lên, vuốt ve gò bá trắng nõn của bé.
“ Từ này về sau, em là của tôi.”
-
- Kích thước:
- 148.5 KB
- Đọc:
- 18
Last edited by a moderator: 29/1/15