1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hôn nhân ngọt ngào: Chồng trước nửa đêm đến gõ cửa - Triêm Xu (3)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      [ đại] Hôn nhân ngọt ngào: Chồng trước nửa đêm đến gõ cửa.
      Tác giả Triêm Xu
      Editor 9196
      --- ---  --- ---​
      giới thiệu

      Bảy năm trước, chặn xe của , lại bị lừa lĩnh giấy hôn thú.

      Bảy năm sau, thanh minh lại bắt xe, ở bên tai của thâm trầm : " Lâu quá gặp, tiểu phiến tử".

      Mùi hương quen thuộc, thanh quen thuộc, trong nháy mắt đó, Mục Cẩm gần như muốn khóc.

      Nửa đêm, người đàn ông đó lẻn vào trong phòng của , chiếm cứ giường của rời , Mục Cẩm cười nhạt:"Tổng Tài Hoắc, đừng quên tôi chỉ là vợ trước của , đừng động tay động chân!".

      Người đàn ông cúi đầu cười, lấy ra giấy hôn thú vốn cất kỹ nhiều năm kia: " Bảo Bối, nhìn xem, em chính là vợ hợp pháp của Hoắc tiên sinh, giữa vợ chồng động tay động chân là bình thường!".

      xong, Hoắc tiên sinh lấy thân thể cho nàng biết rốt cuộc có bao nhiêu bình thường !

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 1: Xin , buông tôi ra !

      Mục Cẩm đến biệt thự sang trọng cửa cao, hai mắt phức tạp nhìn biệt thự có diện tích , nhàng thở dài tiếng, liền muốn bước tới.

      " Bíp Bíp " ------

      chiếc Audi màu đen rất nhanh chạy tới, Mục Cẩm hoảng sợ, vội vàng lui về bên. Chiếc Audi kia có ý tứ muốn dừng lại cũng quản Mục Cẩm có tránh hay , cứ như vậy vào trong.

      Mục Cẩm lui về sau mấy bước, thân thể ổn định ngã nhào đất, xe Audi dừng lại, cửa kính xe kéo xuống, lộ ra khuôn mặt nhắn được trang điểm tinh xảo.

      Thấy Mục Cẩm chật vật như vậy, Mục Du Du vui sướng khi có người gặp họa ở nụ cười: " Đáng đời, ai bảo ngươi chắn đường bổn tiểu thư ! " xong, liền đem xe lái vào trong.

      Mục Cẩm coi như có việc gì liền đứng lên, phủi quần, lúc này mới vào biệt thự trang hoàng xa hoa kia.

      trẻ tuổi kia là con của chú , chị ấy là chị họ của .

      qua gốc cây , Mục Cẩm ngồi lên dây đu có từ đầu năm, chân khẽ động, dây đu đảo qua vòng cung.

      Trước mắt Mục Cẩm thôi lên hình ảnh ngày trước.

      Mẹ cắt hoa cỏ, ngổi dây đu, cha ngại phiền toái ở đằng sau giúp đẩy dây đu, giúp giải thích số câu hỏi kì kì quái quái.

      Nhớ tới màn trước đây, Mục Cẩm nhịn được lộ ra vẻ mặt bi thương.

      Nơi này vốn là nhà của , ngoại trừ biệt thự còn có ba mươi phần trăm cổ phần công ty quảng cáo Bác Thụy. Nhưng tại chú là người giám hộ của nên cổ phần công ty đều ở hết tay mà người nhà chú dựa danh nghĩa là người giám hộ của công khai tiến vào biệt thự Mục gia.

      Vô luận là cổ phần công ty hay biệt thự, đồ đạc cha mẹ để lại cho , dạng giống nhau cũng thể bảo vệ.

      Nâng lên khuôn mặt nhắn, ngẩng mặt lên nhìn bầu trời, gắng sức kéo ra chút tươi cười tuy nhiên nó lại ra chút chiua sót.

      “ Cha mẹ, hai người yên tâm, Cẩm nhi sống hạnh phúc!”

      Cuối cùng ngày, lấy lại những thứ thuộc về .

      Mục Cẩm vào phòng khách, trong phòng khách chỉ có mình Mục Du Du, những người khác đều chưa về.

      Mục Du Du tay cầm hạt dưa, tay cầm tay cầm điều khiển từ xa, liếc mắt cái nhìn Mục Cẩm, liền chán ghét quay đầu . Mục Cẩm thèm để ý tới ta, về tới gian phòng của mình, tắm qua nước nóng cái liền trùm khăn tắm ra ngoài.

      Mục Cẩm cúi thân thể lấy mấy sấy, đột nhiên từ đằng sau có người ôm lấy .
      "A! " Mục Cẩm sợ tới mức hét to.

      " Xuỵt! Xuỵt! Cẩm nhi, là ! " Người vừa tới đem miệng của nàng che kín, để hét lên.
      Mục Cẩm trợn to hai mắt xẹt qua tia chán ghét, thân thể thử giãy giụa, người vừa tới lại nhúc nhích.

      Mục Cẩm cắn răng, thấp giọng : " Thiếu Nam, trước tiên thả em ra ".

      Người vừa tới tên là Mục Thiếu Nam,là con trai chú Mục Hồng Đức, cũng là họ của .

      " thả! " Mục Thiếu Nam xiết chặt eo mảnh khảnh của , ngừng ngửi cổ của , hôn sau khi tắm có mùi thơm, Mục Thiếu Nam đích biểu lộ vẻ si mê.

      Mục Cẩm nghiêng nghiêng đầu, trong lòng chịu đựng ghê tởm, nghẹn ngào : " Thiếu Nam, chúng ta là em họ, ... thể như vậy!".
      Mục Thiếu Nam có trả lời , tay vuốt cổ trắng noãn của , trong mắt bỗng dâng lên cỗ dục vọng mãnh liệt dục vọng mãnh liệt. đương nhiên bọn họ là em họ, nếu phải băn khoăn điểm này, tiểu báu vật này sớm bị .

      hôm nay vốn chỉ là muốn ôm cái, có thể khi sau tắm xong so với lúc thường thực mê người lại bọc khăn tắm ra làm sao nhịn được?

      tiến đến bên tai của , thở ra khí nóng tới mặt Mục Cẩm, Mục Cẩm khó chịu quay đầu, trong lòng ghê tởm muốn nôn.
      " Thiếu Nam, xin , nên như vậy! " Mục Cẩm giọng khóc.
      Tiêng khóc của điềm đạm đáng lại càng hung hăng giày vò người ôm vào trong ngực, Mục Thiếu Nam như thế nào lại vì Mục Cẩm khóc mà buông tha chứ?

      " Cẩm nhi, thích em! " Đúng vậy, thích em họ của mình.

      Tiểu báu vật như vậy, sợ là có người đàn ông thích a?

      Mục Cẩm cầm lấy bình hoa bàn, chút do dự đem bình hoa đập lên đầu Mục Thiếu Nam.

      " A! " Mục Thiểu Nam kêu lên tiếng đau đớn, lui về sau mấy bước, tay sờ sờ đầu, thể tin nhìn máu tươi trong lòng bàn tay mình.
      Mục Cẩm đá cước vào hạ thân của , đau đến bưng lấy nửa mình dưới, gân xanh đều nổi lên, Mục Cẩm đối với tay đấm chân đạp, xác định có khí lực đứng dậy, mới vội vàng thay quần áo cầm ví bỏ chạy.

      Mục Cẩm nhanh chóng chạy xuống lầu, đúng lúc đụng vào Mục Du Du muốn lên lầu, hai người đều ngã nhào đất, Mục Cẩm chẳng quan tâm đau đớn người mình, trực tiếp chạy Mục gia.

      Mục Du Du xem vết thương tay, nháy mắt đỏ mảnh, hung dữ nhìn phía Mục Cẩm, thấy chạy mất dạng. Mục Du Du cau mày, đột nhiên nghĩ tới điều gì, vội vàng chạy lên lầu, đến phòng Mục Cẩm, lại thấy trai bưng lấy nửa mình dưới nằm mặt đất rên rỉ, đầu của còn chảy máu.

      Mục Du Du gọi điện thoại kêu xe cứu thương, nhân tiện gọi điện thoại cho vợ chồng Mục Hồng Đức.

      Buổi tối, Mục Cẩm nhận được điện thoại Mục Hồng Đức, bảo nhanh chóng quay về Mục gia.

      Mục Hồng Đức ở khu phố là người thân duy nhất của , mặc dù ông ta chưa cho nhiều mến, nhưng Mục Cẩm vẫn có vài phần tôn trọng đối với ông.

      Hơn nữa là Mục Thiếu Nam quấy rối trước, là sai trước, chú cũng thề vì vậy mà giận chó đánh mèo ?

      Mục Cẩm trở lại Mục gia, người thân của đều ngồi chờ .

      Tằng Dung Chi vừa thấy Mục Cẩm, hai lời liền cho nàng cái tát.

      mặt nóng rát đau, Mục Cẩm che mặt, mí mắt rũ xuống, để lại đường viền lông mi dài.

      Mục Thiên Thiên Thiên Thiên nhanh chóng giữ chặt Từng Dung Chi, cau mày : " Mẹ, đừng đánh nữa! ".

      Mục Du Du vừa thấy chị mình thế nhưng lại giúp Mục Cẩm chuyện, lập tức mở miệng : " chị, chị rốt cuộc cùng ai ruột thịt a? trai còn nằm trong bệnh viện đấy?
      " chị..." Mục Thiên Thiên vừa nghĩ tới trai còn nằm trong bệnh viện, nhất thời biết có nên hộ cho Mục Cẩm .

      " Con tiện nhân này, Mục gia ta rốt cuộc thiếu mày cái gì? mày khắc chết mày còn chưa đủ, còn muốn đến hại thiếu Nam chúng tao!tao đánh chết mày! " Tằng Dung Chi muốn cầm lấy góc sáng sủa quét ( hiểu chỗ này ^^) hướng người Mục Cẩm đánh.

      " Được rồi, cãi nhau thành cái dạng gì! " Mục Hồng Đức sắc mặt u ám, người hai người, đều cho ông là chết rồi sao?

      Mục Cẩm cắn môi, câu cũng , chú danh nghĩa này của , dường như cũng là tính toán nghe giải thích của .
      " Cẩm nhi, chú mặc kệ trong lúc đó Thiếu Nam cùng cháu xảy ra chuyện gì, Thiếu Nam là cháu, coi như nó làm chuyện gì đúng, cháu cũng thể đánh nó ".

      Mục Cẩm cười lạnh, đây là chú của , liền câu giải thích của cũng nghe, rốt cuộc là con trai ruột thịt a!

      Mục Hồng Đức đương nhiên biết phẩm chất đạo đức con trai nhà mình,
      cũng tự mình cùng Mục Thiểu Nam qua, liền xen vào nữa.





      Chương 2: Người đàn ông ngồi phía sau xe.

      tại, Mục Thiếu Nam còn nằm giường bệnh, còn bị thương thứ trọng yếu nhất của đàn ông, Mục Hồng Đức dĩ nhiên tức giận.

      Ông chỉ có môt đứa con trai là Mục Thiểu Nam này, ông còn trông cậy vào nó " khai chi tán diệp " ( con đàn cháu đống, nối dõi tông tường.) đấy !

      " Mấy ngày nữa Thiếu Nam liền ra viện, tôi cũng muốn để cho Thiếu Nam phải nhìn thấy người con ác độc này, chừng đến lúc đóThiếu Nam lại vào bệnh viện ". Tằng Dung Chi hung hăng trừng mắt Mục Cẩm.

      Mục Du Du khuôn mặt lên vẻ đắc ý, lập tức phụ họa : " Thím Lâm, còn đem đồ tiểu tiện nhân này cho đóng gói !".

      Phải đời này Mục Du Du chán ghét nhất là ai, phải Mục Cẩm là ai.
      Khi cha mẹ Mục Cẩm còn tại thế, bọn phải ngưỡng mộ Mục Cẩm, nhìn thấy Mục Cẩm hưởng thụ lấy đối xử như công chúa, vừa hâm mộ vừa ghen tị.

      tại mới là Đại tiểu thư Mục gia, dựa vào cái gì tiện nhân này còn dựa
      vào nhà của nàng .

      Mục Du Du quên, biệt thự này là của Mục Cẩm, mà mới là ở nhờ.

      " Cẩm nhi, thím cháu có chút khó nghe, bất quá cũng là có đạo lý. Cháu ở nơi này, Thiếu Nam cũng thể tốt dưỡng bệnh. Thế này , cháu ra ngoài ở vài ngày ! " Mục Hồng Đức thở dài hơi, giống như có cách nào .

      mặt nhắn của Mục Cẩm thoáng nét trào phúng, rốt cuộc là người nào tới lo lắng, ngang nhiên đoạt đồ đạc thuộc về của , còn như đúng lý hợp tình đuổi .

      "Cha, Cẩm nhi là bé, cha bảo em ấy ở chỗ nào à? " Mục Thiên Thiên lo lắng hỏi han.

      "Thiên Thiên con câm miệng cho mẹ! ".

      Tằng Dung Chi đồng ý nhìn Mục Thiên Thiên, con lớn của bà, chỗ nào cũng tốt, chính là quá mềm yếu, tính cách rất yếu đuối, chút cũng giống bà.

      Thím Lâm đem rương hành lý, ném dưới chân , nâng cằm lên, mắt biểu tình : " Cẩm nhi, đồ của dọn dẹp xong ".


      Mục Cẩm cầm lấy rương hành lý của mình, nâng lên đôi mắt trong suốt, đảo qua cái gọi là người nhà này cuả , môi ngoéo cái, xoay người rời .

      Tối đen nhanh chóng tới, ban đêm đen thui đưa tay thấy được năm ngón, chỉ có đèn đường phân bố lác đác cùng làm bạn. đường cái rộng lớn thỉnh thoảng có chiếc xe chạy qua, Mục Cẩm vẫy tay, cố gắng ngăn lại chiếc xe bằng lòng chở rời khỏi địa phương quỷ quái này. Thế nhưng Mục Cẩm ngăn cản mấy chiếc xe, nhưng có chiếc xe nào bằng lòng dừng lại.

      Mục Cẩm chân nhảy lên, kéo sát y phục người, tự mình đường cái bóng người này.

      Bỗng nhiên, xa xa chạy đến chiếc xe, đèn xe vô cùng chói mắt, Mục Cẩm tâm hung ác, chạy ra giữa đường, giang hai cánh tay.

      "Chết tiệt!" Phó Diệp thấp giọng nguyền rủa tiếng, vội vàng giẫm phanh lại.

      Người đàn ông ngồi phía sau xe nhắm mắt dưỡng thần vui nhăn mi
      " Boss, biết người con điên từ đâu tới đây, đột nhiên xông ra giữa đường ". Nghe ra giọng điệu bất mãn boss đại nhân, phó Diệp nhún vai.

      Mục Cẩm nhắm mắt từ từ mở ra, nhìn chếc xe trước mắt chỉ cách đến thước, trong lòng trận hoảng sợ. Vừa rồi giống như có chút kích động, nếu lái xe kịp phanh lại, cái mạng của kia liền giao nộp ở chỗ này rồi.

      Mục Cẩm cửa kính xe, phó Diệp vô cùng tình nguyện kéo cửa kính xe xuống. Nguyên tưởng rằng là đụng phải đồ sứ lớn, nghĩ tới lại nhìn thấy khuôn mặt trẻ tuổi lộ ra vui vẻ.

      Nếu phải boss đại nhân nơi này, cũng muốn thổi tiếng huýt sáo.

      Mục Cẩm cắn cắn môi, có chút quẫn bách thỉnh cầu : " Tiên sinh, có thể hay cho tôi nhờ chặng đường? ".

      Đoán chừng là tiểu nương này bỏ nhà , để tiểu mỹ nhân này mình mình đường tối đen, Phó Diệp tâm quả thực đành lòng.

      Phó Diệp đương nhiên rất muốn được, nhưng vị đại thần đằng sau kia lên tiếng, cũng dám tùy tiện đáp ứng a!

      Mục Cẩm thấy lái xe này vẫn còn do dự, liền khẩn cầu tiếp: " Tiên sinh, bây giờ có có xe đến, xin nhờ, tôi gửi tiền qua bưu điện đưa cho ! ". Mục Cẩm chớp mắt to, hai tay dán chặt, mặt lộ ra lo lắng.

      " thành vấn đề, lên xe ! ". Phó Diệp thấy boss đại nhân nhà mình có phản đối, liền cho rằng cho rằng đây là đây là ngầm đồng ý.

      Mục Cẩm vừa nghe, vui vẻ nở nụ cười: "Cám ơn ! ".

      kéo cửa chỗ ngồi phía sau xe, mới phát vị nam tước ngồi phía sau.
      mặc thân âu phục màu đen được cắt khéo léo, tay mang theo cái đồng hồ màu bạc, chân dài nâng lên, hai bàn tay thon dài vén đặt ở đùi. ràng là thế ngồi rất tuỳ ý, người đàn ông này có thể làm ra lại có vẻ mạnh mẽ như vậy mạnh mẽ như vậy, làm cho người ta trong lơ đãng bị trận khí của thuyết phục.

      Người đàn ông nghiêng mặt, nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, nghe được thanh mở cửa, liền xoay đầu lại.

      Mục Cẩm ngây ngẩn cả người-------

      Đây là khuôn mặt tuấn tú góc cạnh ràng giống như điêu khắc, đôi mắt đen thâm thúy, tràn đầy cơ trí, nhìn thấy ánh mắt của mình lộ ra ràng, giống như có thể thấy ý tưởng nội tâm mình. Môi mỏng khẽ mím môi, tựa hồ là bất mãn người đâu quấy rầy thời gian yên tĩnh của .

      Cái mũi thẳng tắp, lông mi so với phái nữ lớn lên còn hơn,mày kiếm hơi uốn cong, nhiều phần liền có vẻ nương khí, thiếu có vẻ thô lỗ.

      Mục Cẩm còn đắm chìm khuôn mặt tuấn của người đàn ông làm cho chấn động, cũng có phát người đàn ông cũng thầm đánh giá .

      khuôn mặt trắng nõn của hấp dẫn người ta nhất phải kể tới đôi mắt Song Thanh triệt nhuận của , nhìn thấy ánh mắt của lộ ra kinh ngạc cùng tán thưởng, hai thanh bàn chải giống như lông mi hơi hơi cong lên, làm cho người ta nhịn được muốn khẽ đụng. Mũi xinh xắn, môi phấn hồng nhuận, chỗ tinh dồn, đẹp hay.

      Tóc tết lên cao cao, lộ ra cái trán trơn bóng, hơi thở thuần mỹ tuổi xuân tản ra.

      Hoắc Thừa Dịch xem qua ít người đẹp, nhưng có thể làm cho còn thị giác chấn động mãnh liệt như vậy có mấy người, còn chưa có trưởng thành, liền sinh cái thuần mỹ kia sao.

      Mục Cẩm biết phía sau có người ngồi, nếu biết, vào chỗ phía trước.Bất quá, cửa mở cũng mở, liền đóng ràng chẳng phải lễ phép, bị người đàn ông này hiểu lầm chính mình thấy tốt.

      Mục Cẩm hướng gật gật đầu, kiên trì lên xe.

      Phó Diệp Cương muốn gọi tiểu mỹ nữ ngồi ở hàng ghế , chỉ thấy vị tiểu mỹ nữ kia thế nhưng ngồi vào bên cạnh boss nhà . Phó Diệp miệng mở rộng, kinh ngạc nhìn thấy boss nhà mình tuấn như cũ kia, trong trẻo nhưng lạnh lùng như cũ, nhưng mặt tia vui.

      Boss đại nhân phải nhất quán giữ mình trong sạch là giống người đàn ông sao?

      Đối với phụ nữ chủ động dán lên mười phần chán ghét, ngay cả lão gia tử đưa phụ nữ tới cũng muốn đụng, dù thế nào nữa chờ đợi ở bên cạnh lâu như vậy, liền chưa thấy qua chủ động tiếp cận phụ nữ.

      tại, vị tiểu mỹ nữ này biết từ đâu tới đây, ngồi bên cạnh , thế nhưng phản đối.

      Dựa vào ngày thường, boss đuổi xuống xe coi như là tốt rồi.Bất quá, xem tình cảnh, boss nhà hình như cũng có chút nào bất mãn.

      " Phó Diệp, lái xe! "Người đàn ông phân phó .

      Thanh như đàn vi-ô-lông-xen giống như trầm thấp, phân phó rất đơn giản, lại chú ý dẫn theo ra lệnh đắc ý vị.

      Mục Cẩm có chút mất tự nhiên, dứt khoát lấy điện thoại di động ra lên mạng.
      " Tiểu mỹ nhân, tên là gì? " Phó Diệp ở trong lòng thầm mắng boss là tượng gỗ, người ta là nương yểu điệu, cũng quan tâm, xứng đáng độc thân.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 3: phải cố ý mạo phạm ngươi

      " Phó Diệp! Phó trong sư phó,Diệp trong lá cây Diệp ".

      Mục Cẩm gật đầu biểu thị biết, len lén liếc qua người đàn ông có cảm giác tồn tại rất mạnh bên cạnh, ra cũng muốn hỏi thử xem tên là gì? nhưng người ta hiển nhiên rất muốn để ý , đương nhiên tự mình làm mình mất mặt.

      " Tiểu Cẩm, muốn nào để a?

      nơi nào, làm gì có nơi nào để a?

      Mục Cẩm định cũng biết nơi nào, lời còn chưa có ra tới miệng, xe đột nhiên quẹo vòng rồi dừng lại.

      Thân thể Mục Cẩm kịp kiểm soát ngã về bên phải, trong lúc hỗn loạn dây cột tóc móc vào tay áo Hoắc Thừa Dịch, tóc dài đen nhánh rơi xuống, khuôn mặt nhắn biết có đập vào đâu .

      Mục Cẩm nâng mắt, nhưng lại chạm phải hai mắt đen như chim ưng, phía trong mắt thâm trầm, có bỏ qua cho ai ,Mục Cẩm ngây ngẩn cả người!

      ngã vào đùi của , tay bé nắm chặt bắp đùi của , làm cho Hoắc Thừa Dịch ngạc nhiên chính là cảm xúc mềm mại như vậy, chính mình thế nhưng lại đẩy ra.

      khuôn mặt nhắn của lên vô cùng bối rối, như bộc trường thẳng phát trải lên đùi của , Hoắc Thừa Dịch ngửi thấy mái tóc gợn sóng của có mùi thơm ngát, ung dung thản nhiên giật giật ngón tay, nhịn xuống kích động muốn vuốt lên mái tóc của .

      " biết tại sao lại xuất mèo con? Boss, tiểu cẩm, các ngươi....." Phó Diệp quay đầu, trông thấy màn ái muội này, kinh sửng sốt trợn to hai mắt:

      " có, chuyện gì, ? ".

      Sau khi Mục Cẩm ý thức được mình vừa làm gì, vội vàng ngồi trở lại vị trí của mình, nhận thấy được ánh mắt trêu chọc của phó Diệp kia, còn có người đàn ông bên cạnh thể bỏ qua ánh mắt kia, Mục Cẩm rất tiền đồ liền cúi đầu.

      Hoắc Thừa Dịch nâng mắt, nhíu mày thản nhiên nhìn thoáng qua phó Diệp, thấy còn ở trong trạng thái bị kinh hãi, vui : " Còn lái xe! ".

      Phó Diệp hoài nghi nhìn thoáng qua boss đại nhân, thấy vẫn nghiêm túc, boss kiêu ngạo đẹp mắt, liền yên tâm lái xe.

      Vừa rồi thế mà từ trong mắt boss tthấy xẹt qua tia nóng bỏng, loại nóng bỏng này đối với phụ nữ mới có, tuyệt đối là hoa mắt.

      Ừ, hoa mắt !

      Mục Cẩm len lén liếc mắt ngắm người đàn ông bên cạnh, cắn môi ngượng ngùng : " Này, vừa rồi tôi phải cố ý! ".

      " Tôi tên Hoắc Thừa Dịch! " Người đàn ông đột nhiên .

      Mục Cẩm sửng sốt hồi lâu mới hiểu, đây là tự giới thiệu.

      " Hoắc tiên sinh, ban nãy xin lỗi, tôi phải cố ý muốn mạo phạm ngươi! "

      " Muốn đâu? " Người đàn ông hỏi.

      Mục Cẩm nhàng níu lấy quần dài, cảm thấy chủ đề này bọ đều hỏi ở đường , đột nhiên muốn trả lời.

      Hoắc Thừa Dịch cảm giác được kháng cự, trong lòng dâng lên cỗ buồn bực, nhưng rất nhanh bị xem .

      Xe lái vào biệt thự từ bên ngoài nhìn vào chút chớp mắt, xe từ cổng chính vào, bảo vệ trị an thấy biển số xe liền cho , Mục Cẩm nhìn thoáng qua chữ cổng chính --- hinh Trúc viên.

      Xe dừng lại, Hoắc Thừa Dịch mở cửa xe, đỗi với Phó Diệp phân phó : " Phó Diệp, cậu trở về! ". xong, liền xuống xe.

      Mục Cẩm ma xui quỷ khiến nắm âu phục của người bên cạnh, Hoắc Thừa Dịch cúi đầu mắt nhìn tay bé trắng noản nắm vạt áo ,mắt chim ưng lên chút tĩnh mịch.

      " Hoắc... Hoắc tiên sinh, biệt thự này ngoài phòng ra còn có phòng sao? " Mục Cẩm cúi đầu ngượng ngùng .

      Hoắc Thừa Dịch kéo cong khóe miệng, bé này là được, muốn ở lại nhà cứ việc thẳng nha, lại còn hỏi cái có phòng hay .
      Hoắc Thừa Dịch bận tối mắt mà vẫn thong dong ngồi xuống, đúng lúc có thể thấy lo lắng mà cắn môi, lông mi dài rũ xuống, Hoắc Thừa Dịch nhất thời tâm chơi đùa nổi lên.

      " Đương nhiên có, sau đó sao? ".

      " Tôi có thể ở lại....Ở lại đây sao? " Chờ tôi tìm được nhà nhất định dọn ! ".

      Mục Cẩm nâng lên khuôn mặt nhắn, đôi măt ướt trong suốt lộ vể cầu xin,
      Hoắc Thừa Dịch thấy thiếu chút nữa mềm lòng đáp ứng rồi.

      Nha đầu kia, tuổi còn trẻ còn học như thế nào cùng người bác lớn tuổi giống nhau!

      " Ở khách sạn đêm cần trăm, huống hồ hinh Trúc viên của ta chính là chút cũng thua cái gọi là khách sạn năm sao! Cho ờ cũng được, bất quá, có thể lấy cái gì đền bù cho tôi? " Hoắc Thừa Dịch thản nhiên cười.

      thương nhân, chưa bao giờ làm ăn lỗ vốn.

      Phó Diệp nhíu mày, che miệng cười trộm, đối với loại hành vi lừa gạt Tiểu
      nương tuổi trẻ này của boss đại nhân có chút coi thường.

      Ngày hôm nay, lão bản nhà nay biết ăn phải cái gì, lẽ thường tuyệt hạn chế ra bài, lý do gây rắc rối cho nương người ta làm gì?

      Mục Cẩm nản lòng, biết mình đột nhiên đưa ra cầu ở lại trong nhà đường đột, chừng cho là cho là là có ý xấu. Huống hồ, chính mình đó có đồ vật này nọ có thể đền bù a?

      người cũng chỉ còn lại hơn hai trăm đồng, trong sổ tiết kiệm còn có chút tiền, nhưng mà tiền thuê gian phòng bình thường nhất cũng đủ.
      Hoắc Thừa Dịch nhìn khuôn mặt nhắn rối rắm của , mặt vẫn bình tĩnh, trong lòng lại dâng lên cỗ vui sướng thản thiên, Như vậy cũng có thể khiến cho cảm xúc biến hóa cái tiểu nhân bỉ ổi, Hoắc Thừa Dịch hiếu kỳ mới kỳ lạ.

      Trừ mẹ ra, đến nay người nào, có người phụ nữ nào có thể khiến cho trừ bỏ chán ghét ngoài ra còn có kiên nhẫn.phải nghiên cứu chút, rốt cuộc có ma lực gì?

      Hoắc thừa dịch nhấc khóe miệng:" biết làm việc nhà ? ".

      Mục Cẩm vừa nghe, rất nhanh gật đầu : " có! tôi có thể giúp làm việc nhà! " lúc ở Mục gia có cái gì là chưa làm qua, cả nhà quả thực đem làm người hầu giống nhau sai bảo.

      Hoắc Thừa Dịch ngoắc cái môi mỏng, bước chân dài xuống xe.

      Mục Cẩm chớp chớp mắt to, khuôn mặt nhắn mảnh mờ mịt.

      Phó Diệp buồn cười ho khụ: " ấy đồng ý, còn đuổi theo! ".

      " Oh! " Mục Cẩm vui vẻ cười, mở cửa xe, đẩy Phó Diệp ra liền chạy đến bên người Hoắc Thừa Dịch.

      Mục Cẩm nhìn bóng lưng người đàn ông kía, thầm khen ngợi, ban nãy ở xe nhìn ra, ra boss mặt lạnh này là đại chân dài, người này cao chí ít mét tám lăm trở lên. Chính mét sáu năm, ở trong đám nữ sinh coi như ca rồi, bất quá cùng với ta cũng chỉ đến bờ vai của ta.

      Mục Cẩm cẩn thận đánh giá tòa biệt thự hinh Trúc viên này, từ bên ngoài xem có nhiều đẹp đẽ, nhưng mà ̣ sau khi vào liền gặp phát nơi này mọi thứ đồ vật này nọ đều đẹp đẽ như vậy cũng phải, khu vực cũng phải thường được chú ý, cảnh vật vô cùng đẹp, còn có rất nhiều cây cối đắt tiền..

      Tha hồ ở lối bộ cản người, kế tiếp cũng có thể ngăn lại cường hào, Mục Cẩm thể cảm thán vận khí của mình.

      " Tiểu Cẩm, có thấy hài lòng với biệt thự này ? " Phó Diệp ngừng xe, liền tới.

      Mục Cẩm gật đầu: "Tạm được ! "

      " tôi cho biết a, phía sau biết thự này còn có hồ bơi, lúc buồn chán cũng có thể câu cá! "Phó Diệp vốn là cái người hay cuời,, vài ba câu cùng với Mục Cẩm ăn khớp rồi.
      " Có ? Tôi có thể câu sao? trước kia ba tôi thường mang tôi hồ chứa nước câu cá! " Mục Cẩm nghĩ tới ba, đột nhiên liền lên bi thương.

      Phó Diệp thấy nàng nhắc tới ba của mặt lên mảnh ảm đạm, liền đoán được có thể ba của xảy ra chuyện gì, phó nhanh chóng chuyển chủ đề : " Hinh Trúc viên này hả, đồ ăn là ăn ngon nhất, từ nay về sau có lộc ăn! ".

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :