1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hôn nhân bất ngờ: Đoạt được cô vợ nghịch ngợm - Luật Nhi (c5)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Hôn nhân bất ngờ: Đoạt được vợ nghịch ngợm

      Tác giả: Luật Nhi

      Editor: VinJR

      Thể loại: đại, sủng văn, ngọt ngào.

      Số chương: 199 chương

      Tình trạng edit: tiến hành​



      Giới thiệu:


      Bởi vì vị hôn phu phản bội, phải vội vã tìm chú rễ để hoàn thành hôn lễ, cho cha câu trả lời.

      Bởi vì nhìn , ngồi lên , muốn trở thành dâu của , chịu trách nhiệm với .

      Cuộc hôn nhân bất ngờ, tất nhiên phải làm. . . . . .

      ---**---

      Kiều Trác Phàm, là người thần bí. Ngoài có tập đoàn lớn ra, lại còn có thân phận bí . Các nhân vật lớn đến từ các nước khác cũng phải cúi đầu kính nể .

      Lại nghe đồn, lòng dạ của Kiều Trác Phàm vô cùng ác độc. Bên ngoài cười như gió xuân, sau lưng lại làm nhiều chuyện bằng cầm thú.

      Tiếu Bảo Bối ngờ rằng, mình nhìn thấy giấy chứng nhận kết hôn của vị hôn phu từ chỗ chị họ. giận dữ, kéo Kiều Trác Phàm mà người người nghe tên sợ mất mật làm chú rễ, vì để hả giận.

      Ai biết, nhân vật Kiều Trác Phàm này lại ngoan ngoãn sắm vai chú rễ, hơn nữa biến nhân vật này thành phong sinh thủy khởi*.

      Phong sinh thủy khởi*: Gió khắp nơi để mọi vật sinh ra, nước đến đâu mọi vật ở đó đâm chồi nảy lộc.

      Đoạn ngắn:

      *Đàn ông phụ tình*

      "Tiếu Bảo Bối, phải muốn đoạt lại Quý Xuyên chứ? Tôi cho biết, có cửa đâu." Tiểu tam cực kỳ điêu ngoa, vừa vào cửa liền chất vấn.

      "Tôi làm gì mà lại có suy nghĩ như vậy?" nào đó làm ra vẻ cực kỳ vô tội, bộ dáng cực kỳ thuần khiết.

      " liên tiếp xum xoe với ấy."

      "Có thể biết, đàn ông phụ tình giống như tiền rơi trong nhà vệ sinh, nhặt lên tiếc, mà nhặt lại ngại bẩn tay." Con thỏ cười cực kỳ lương thiện, ngoắc ngoắc môi với tiểu tam, để lại câu trả lời hàm xúc ý tứ .

      *Xin phép*

      "Báo cáo, hôm nay tôi muốn xin phép."

      "Muốn cái gì?"

      "Người cũ sắp kết hôn, tôi xin phép phá hỏng hôn lễ."

      Người đàn ông ngồi sofa, trầm tư lâu gì.

      đồng ý?

      "Nếu . . . . . ." Tôi xin phép nữa?

      "Cần giúp đỡ ?"

      ". . . . . ."

      "Cùng nhau ."

      ". . . . . ." Ôi mẹ ơi, thế giới này thể tin được. Ngay cả Kiều Trác Phàm cũng biết hài hước rồi.

      *Song thai*

      buổi tối ôn tình mật ý nào đó, tựa vào lòng người đàn ông, nịnh nọt hỏi: "Vì sao muốn kết hôn với em?"

      "Nghe em là danh tộc thiểu số."

      "Cái này có liên quan gì đến cưới em sao?"

      Người nào đó sức mạnh tràn đầy: "Liên quan chứ. Có thể mang thai song sinh nha."

      Mới vừa xong, liền dùng ánh mắt u u như sói nhìn chằm chằm .

      nào đó có khí phách rụt rụt cổ lại. . . . . .

      **

      *Bụp bụp bụp bụp* Đốt pháo khai trương hố mới.

      Khụ khụ, ta vì bị văn án này quyến rũ nên nhắm mắt nhắm mũi bay vào, chỉ mong có nhiều người sụp chung hố, ta hứa biến thân thành sửu cài đêm cài ngày để phục vụ các vị a.

      Cùng tung hoa nào, Chéo, chéo, chéo.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 01:

      Editor: VinJR

      "Xuyên, xem chúng ta trốn ở chỗ này, bị người khác phát sao?"

      Dưới ánh sáng lờ mờ, có thể thấy được chỗ này là phòng vệ sinh nam.

      Chỉ là có chút thích hợp trong nhà vệ sinh chính là, trong nhà vệ sinh nam vậy mà truyền ra giọng của người phụ nữ.

      " , Huyên Huyên. Em cứ việc tin . . . . . ." Tiếng của người đàn ông có chút khàn khàn.

      "Nhưng đây là bữa tiệc đính hôn của ấy, chúng ta làm như vậy tốt đâu?" Giống như có chút do dự, nhưng trong giọng của vẫn lộ ra chút khát vọng.

      biết này lặp lặp lại nhắc nhở bao nhiêu lần, chọc giận người đàn ông, giận dữ, trực tiếp gắt gao ép lên tường nhà vệ sinh lạnh lẽo, tay bóp chặt chiếc cằm mảnh mai của , khàn giọng gào thét: "Đừng nữa, trong lúc thế này, cái gì cũng muốn nghe."

      "Em biết rồi, cái gì em cũng nữa là được." Người đàn ông gầm giống như để cho kia hiểu cái gì, sau lát từ rụt rè, biến thành chủ động. Hai tay, giống như dây mây quấn quanh eo người đàn ông, mở ra màn hôn môi.

      thể nghi ngờ, chủ động ôm hôn, làm người đàn ông có chút vừa lòng. Chẳng qua, người đàn ông còn chưa thỏa mãn vẫn tiếp tục hôn, Mà kia trong khi tiếp thu nụ hôn của người đàn ông, đuôi mắt nhíu lại. . . . . .

      —— Tuyến phân cách ——

      "Quý Xuyên?"

      "Quý Xuyên ở đâu?"

      mặc bộ lễ phục màu trắng lụa mỏng vây quanh ngực, lúc này đứng ở trước cửa nhà vệ sinh nam nhìn xung quanh.

      Lễ phục màu trắng, vừa làm lên đường cong của . Làn váy chỉ tới đầu gối, vừa lúc làm lộ ra đôi chân xinh đẹp.

      Chẳng qua, hơi nhíu mày biểu lúc này rất sốt ruột.

      nhìn chằm chằm cửa nhà vệ sinh, cũng vẫn thấy người muốn thấy.

      Tiếu Bảo Bối buồn bực rồi.

      Quý Xuyên vừa muốn toilet, bảo mình chờ hồi.

      Nhưng đợi quá lâu, từ đầu đến cuối vẫn thấy trở lại buổi lễ.

      "Quý Xuyên, ở bên trong sao?"

      Chẳng lẽ Quý Xuyên đến bửa tiệc đính hôn?

      thể nào. vừa mới hỏi người phục vụ, là từ khi vào cũng có ra ngoài?

      Có thể xảy ra chuyện gì hay ?

      Nghĩ đến khả năng đó, cuối cùng Tiếu Bảo Bối cũng trực tiếp xông vào trong toilet.

      Quý Xuyên bị bệnh suyễn nghiêm trọng, nếu mỗi lần phát tác mà uống thuốc trễ nguy hiểm đến tính mạng. Bởi vì lý do này, cho nên mỗi lần Tiếu Bảo Bối đều chuẩn bị lọ thuốc trong túi, đề phòng bất cứ tình huống nào.

      Nghĩ đến thời gian Quý Xuyên vào toilet cũng qua nửa giờ, Tiếu Bảo Bối vẫn kiên trì vào toilet nam. . . . . .

      —— Tuyến phân cách ——

      Tiếu Bảo Bối vừa vào toilet, mấy người đàn ông đứng bên ngoài đều là biểu kinh ngạc nhìn chằm chằm, sau đó vội vã kéo quần lên.

      Lần này, Tiếu Bảo Bối muốn kéo người tới hỏi chút cũng có cách nào.

      "Quý Xuyên, ở bên trong sao?"

      Rơi vào đường cùng, Tiếu Bảo Bối chỉ có thể gõ cửa từng phòng.

      "Quý Xuyên?"

      Toilet này tổng cộng có sáu phòng, hai cửa trước có ai trả lời. Bị đẩy ra, bên trong rỗng tuếch.

      Khi đứng trước cánh cửa thứ ba, Tiếu Bảo Bối nghe được tiếng rên .

      "Quý Xuyên. . . . . ."

      "Quý Xuyên, sao vậy?"

      "Quý Xuyên, em đẩy cửa tiến vào."

      Gõ vài lần, mặc dù có tiếng động , nhưng ai trả lời.

      Như sau khi Tiếu Bảo Bối đẩy cánh cửa này ra, đột nhiên sắc mặt liền đỏ lên.

      Bởi vì bồn cầu, có người đàn ông ngồi. Lần đầu tiên nhìn thấy người đàn ông này, trong mắt Tiếu Bảo Bối loé lên nét kinh diễm. Được rồi, lớn thế này, đúng là chưa từng thấy người đàn ông có thể đẹp như vậy. Nhất là đôi mắt dưới đôi chân mày rậm, giống như gió lốc.

      Cũng biết là vì bị quấy rầy, có chút ảnh hưởng đến quá trình ‘Loại bỏ tạp chất’ của người bình thường hay là thế nào, ràng là mặt đẹp như vậy, lúc này trầm nhìn Tiếu Bảo Bối.

      " xin lỗi. . . . . ." Có chút căng thẳng, Tiếu Bảo Bối cũng trở nên có chút cà lăm.

      Theo bản năng Tiếu Bảo Bối muốn đống cửa nhà vệ sinh lại giúp người này, làm gián đoạn hoạt động bình thường của cơ thể của , nhưng ai biết khi tay mới chạm vào tay cầm cửa, đột nhiên tay người kia túm chặt cánh tay của , sau đó kéo vào trong. . . . . .

      "Ầm. . . . . ."

      Khi cửa nhà vệ sinh đóng lại lần thứ hai, màn huyền ảo xảy ra.

      Người này ngồi ở bồn cầu, mà Tiếu Bảo Bối thế nhưng lại ngồi ở đùi người kia. . . . . .

      Hẹn hò ba năm với Quý Xuyên, bây giờ cũng sắp kết hôn, Tiếu Bảo Bối còn chưa từng vô cùng thân thiết như vậy với , nghĩ tới hôm nay. . . . . .

      xấu hổ, hốt ha hốt hoảng từ đùi nhảy xuống.

      ". . . . . . Tôi. . . . . ." Nếu có thể nhìn thấy mặt của mình lúc này, nhất định cảm thấy cái mặt này còn hồng hơn trái cà chua.

      Thấy bộ dáng ấp úng của , người đàn ông đơn giản tùy tiện đứng lên

      " . . . . . ." Lần này, Tiếu Bảo Bối càng thêm bối rối.

      Người đàn ông này chắc định vệ sinh chỗ đó trước mặt chứ? như vậy mặc quần, vậy cái kia lộ ra ngoài?

      gấp đến độ rối bời, dứt khoát dùng hai tay bưng kín hai mắt mình.

      Ha ha. . . . . . Như vậy thấy cái gì.

      Lúc này, Tiếu Bảo Bối còn lặng lẽ khen ngợi mình thông minh trong lòng.

      "Che cái gì?" Ngay lúc này, tiếng hùng hậu của người đàn ông truyền đến.

      " mặc quần."

      "Ai tôi mặc quần? phải là chỉ mong sao tôi mặc quần chứ?" Trong giọng của , mang theo khí phách. Mà trong giọng này, lại giống như mang theo dòng ý cười.

      Dè dặt cẩn thận, rốt cục Tiếu Bảo Bối cũng để hai tay che mắt mình xuống, vừa để xuống mới nhìn thấy người đàn ông này xác thực ăn mặc chỉnh tề.

      Đây tới cùng là chuyện gì đây?

      Từ lúc còn trở , mẹ đều khi toilet phải cởi quần ra.

      Nhưng người đàn ông này, mặc chỉnh tề làm cái gì ở trong này?

      "Muốn nhìn sao?" Người đàn ông thấy vẫn còn nhìn nơi nào đó của , dứa khoát đặt tay ở thắt lưng.

      "Đồ tưởng bỡ, ai muốn nhìn ." nghĩ mình là vàng sao? Người gặp người thích, hoa gặp hoa nở?

      Lúc trước, từng gặp người tự kỷ, nhưng đúng là chưa từng gặp người tự kỷ đến hết thuốc chữa như vậy.

      Chẳng qua cũng phải lại, người đàn ông này rất cao.

      Tiếu Bảo Bối ngẩng đầu mới phát , người đàn ông này vậy mà chỉ cao hơn cái đầu. Đầu chỉ đến ngực của . . . . . .

      Điều này làm cho người cao chỉ có 1m6 như , luôn luôn bất mãn về chiều cao của mình nhất thời hận thể trực tiếp chui vào trong bụng mẹ cải tạo lại lần nữa.

      "Muốn nhìn còn cho nữa đấy." Người đàn ông nhìn gần trong gang tấc, nhíu mày.

      Cũng biết có phải do ảo giác của , giống như vừa mới nhìn thấy ý cười từ trong mắt người đàn ông này. Đợi đến khi tập trung nhìn vào, liền thấy.

      Lúc này, biểu tình mặt của người đàn ông này, vẫn giống như là thiếu mấy trăm vạn bằng.

      "Cái kia. . . . . . Vừa rồi xin lỗi. Tôi tới. . . . . ." ra, ở chung với người đàn ông trong nhà vệ sinh lâu như vậy, Tiếu Bảo Bối cảm thấy được tự nhiên. Tuy hình dáng của đẹp mắt, nhưng Tiếu Bảo Bối vẫn quên mục đích ở trong toilet này.

      tới là vì muốn tìm Quý Xuyên.

      biết bây giờ có khỏe .

      Khi sắp kéo cửa ra, người đàn ông phía sau ỷ vào tay dài, trực tiếp đè cánh cửa định kéo ra.

      " còn muốn làm gì?" Khi kéo lại, hoảng loạn, chuyện khiêm tốn, cũng xin lỗi rồi. Người này còn muốn thế nào?

      "Như thế nào? Nhìn tôi, ngồi lên tôi, liền phủi mông muốn ?" Người đàn ôn lần thứ hai nhíu mày. Giữa mạnh mẽ lại mang theo chút khàn khàn, hình như là giọng tự nhiên.

      "Tôi. . . . . . Lúc nảy cũng cởi quần mà, cái gì tôi cũng nhìn thấy. Chuyện gì cũng làm, chắc phải muốn tôi chịu trách nhiệm chứ." Hơn nữa Tiếu Bảo Bối ngồi ở đùi , còn phải bị kéo sao. Vừa ăn cướp vừa la làng, đừng quá đáng như vậy chứ.

      "Xem ra, lúc nãy nhìn được nên có vẻ cực kỳ thất vọng. Nếu như vậy, tôi đây liền. . . . . ." Tay lần thứ hai đặt ở lưng quần của mình. . . . . .

      Động tác ngả ngớn đó, lập tức làm khuôn mặt của Tiếu Bảo Bối đỏ lên, cũng làm tức đến dậm chân.

      "Biến thái." Tiếu Bảo Bối chút suy nghĩ mắng người. Chỉ là lời này, có chút hiệu quả.

      Vốn người đàn ông muốn cởi quần, đột nhiên dừng tay, đôi đồng tử kia sâu như biển nhìn chằm chằm lấy : " , nghe được những lời vừa , tôi quyết định đổi lại suy nghĩ."

      "Suy nghĩ gì?"

      " , mời tôi sao?" cười rụt rè, giống như câu hởi mới vừa rồi chính là chuyện hiển nhiên.

      Nhưng trong lời tà ác, làm cho Tiếu Bảo Bối hoảng hốt: "Quý Xuyên, em đụng trúng tên biến thái rồi."

      Cũng biết lời của làm người đàn ông này mất hứng chỗ nào, mặt vừa lên chút ý cười miễn cưỡng lại trở về trầm.

      Mà cánh tay dài vốn ngăn ở cửa toilet, cũng thu lại.

      Thấy còn ngăn cản nữa, Tiếu Bảo Bối lập tức đẩy cánh cửa ra, sau đó chạy trốn mất dạng.

      Mà Tiếu Bảo Bối biết là, vội đến mức bỏ lại túi xách, bởi vì quá bối rối nên lưu lại chứng cứ phạm tội ở trường. . . . . .

      chạy ra khỏi toilet nam, lại đụng vào người đàn ông chuẩn bị vào.

      Nhưng ngay cả câu xin lỗi Tiếu Bảo Bối cũng , liền giống như chú chó con bị giẫm phải đuôi, chạy trốn điên cuồng.

      —— Tuyến phân cách ——

      "Kiều Trác Phàm, cậu ở trong đó lâu như vậy, tôi còn nghĩ cậu rơi xuống hầm cầu rồi. Như thế nào, đồ tôi mới đưa cho cậu, cậu có xem ?" Người đàn ông vỗ vỗ cái vai sau khi bị đụng phải tới phòng trong toilet, khi tới phòng mà Tiếu Bảo Bối vừa chạy ra liền đứng lại.

      Trong tầm mắt, chính là người đàn ông đứng ở trong, đôi mắt đen nhìn chỗ biết suy nghĩ cái gì.

      Mà theo tầm mắt của người đàn ông này, người đàng ông vừa mới tiến vào nhìn thấy túi sách rơi mặt đất, còn có danh thiếp rơi ra từ trong túi.

      "A, hóa ra là diễn cảnh mật ngọt trong nhà vệ sinh? ngại quá, vừa rồi bị tôi phá vỡ." Khi lời này, ta có lòng tốt nhặt tấm danh thiếp của người kia lên, đọc chầm chậm: "Tiếu Bảo Bối, trợ lý Tổng giám đốc tập đoàn Tiếu thị. . . . . . Kiều, xem ra vận may của ít." Sau khi nhìn ba chữ Tiếu Bảo Bối danh thiếp, người đàn ông bị trêu chọc tên là Kiều Trác Phàm, ý cười càng sâu.

      Nhưng bỏ đá xuống giếng lâu sau cũng đạt được hiệu quả như mong muốn, điều này làm cho người nào đó có chút ưu thương.

      "Kiều, ban ngày ở trong nhà vệ sinh, đầu óc bị thiếu ôxi hay làm sao vậy?"

      Câu thứ hai của ta, cuối cùng cũng gọi được thần trí chạy xa của Kiều Trác Phàm trở về.

      Liếc mắt nhìn người đối diện cái, Kiều Trác Phàm : "Duật, tôi hối hận rồi. . . . . ."
      Last edited: 8/5/16
      PhongVyMymy97 thích bài này.

    3. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 02: cười khiêu khích

      Editor: VinJR

      "Quý Xuyên, hóa ra ở trong này?"

      Tiếu Bảo Bối đường chạy chậm từ toilet ra, ra tới đại sảnh tùy tiện liếc mắt cái liền thấy Quý Xuyên đứng trong đám người. Quý Xuyên rất cao cũng rất tuấn tú, thành tích cũng vô cùng tốt. Từ đến lớn, đều là người gương mẫu trong mắt mọi người. Bây giờ bước vào xã hội, cũng là người tài giỏi trong xã hội. Người như vậy, dieendaanleequyydoon cơ bản có khuyết điểm gì. Có thể qua lại với , đến bây giờ Tiếu Bảo Bối cũng cảm giác như là nằm mơ, chứ đừng bây giờ còn có thể đính hôn với .

      Chỉ là, hình như Quý Xuyên cũng thích cười lắm, cũng phải người dịu dàng quan tâm. Điều này ít nhiều gì cũng làm cho Tiếu Bảo Bối có chút tiếc nuối. Cho nên khi hai người nhau, đều là Tiếu Bảo Bối chủ động. . . . . .

      Cũng sao.

      Chỉ cần có thể gả cho , có thể trở thành vợ của Quý Xuyên, Tiếu Bảo Bối cảm thấy cũng đủ lắm rồi.

      Giây phút nhìn thấy mạnh khỏe đứng trong đám người, rốt cục sợi dây buộc chặt kia cũng được nới lỏng ra.

      sao rồi.

      Quý Xuyên của gặp nguy hiểm.

      " còn phải hỏi em đó. vừa mới đón khách giúp em, em liền lười biếng chạy ra ngoài chơi, mặc kệ khách nhiều như vậy." Quý Xuyên quét mắt liếc Tiếu Bảo Bối cái, lập tức hừ lạnh.

      khỏi, là vì sợ bệnh suyễn của tái phát mới khỏi.

      Cho nên, giờ khắc này bị trách cứ, nghe có chút chói tai cũng có chút chanh chua, càng làm cho hốc mắt của Tiếu Bảo Bối nổi lên tầng hơi nước mỏng.

      "Quý Xuyên, vừa rồi là em lo lắng cho . Còn nữa, em ở nhà vệ sinh gặp. . . . . ." Gặp tên biến thái, lại còn bị ta thất lễ.

      Tuy nhiên đến sau cùng, tên biến thái kia để , nhưng đối với hồn nhiên như , vẫn làm cho sợ thôi.

      Nhưng lời của còn chưa hết, Quý Xuyên liền mở miệng trực tiếp ngắt ngang lời muốn : "Được rồi, nếu có chuyện gì nhanh chiêu đãi khách , đừng như cái cọc gỗ đứng chỗ này."

      Lời của có chút quá phận, điều này làm cho nước mắt trong mắt Tiếu Bảo Bối tụ lại càng ngày càng nhiều. . . . . .

      "Quý Xuyên, làm sao có thể như vậy. . . . . ." khàn tiếng hô lên.

      Ngay khi sắp chất vấn, giọng chen vào: "Được rồi Bảo Bối à, cũng là do Quý Xuyên chờ em quá lâu mới sốt ruột. Hơn nữa, bây giờ khách khứa nhiều như vậy, mình Quý Xuyên tiếp nổi, trong lòng có chút bực bội, cũng có thể thông cảm."

      Nghe thấy giọng kia, Tiếu[​IMG]
      Mymy97 thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 03: Cuộc gặp gỡ lớn của năm người

      Editor: VinJR

      Trung tâm thành phố, nghe là nơi tấc đất như tấc vàng. Trong nhà hàng Tây tên là Âu Lai.


      "Món ăn ở đây tệ, Bảo Bối em có thể thử chút." Tiếu Huyên ngồi ở đối diện, cầm thực đơn với Tiếu Bảo Bối. Mà giọng điệu của , giống như nữ chủ nhân, làm Tiếu Bảo Bối rất thoải mái.


      Còn nữa, cách sắp xếp chỗ ngồi.


      Tiếu Bảo Bối ngồi chung với Quý Xuyên, mà Tiếu Huyên lại ngồi đối diện Quý Xuyên. Cứ như vậy, Tiếu Huyên chỉ cần ngẩng đầu liền có thể nhìn thấy Quý Xuyên.


      Sắp xếp như vậy, làm bọn họ càng giống như đôi tình nhân.


      Mà cách nghĩ này, làm Tiếu Bảo Bối có chút xù lông.


      Nếu xem bọn họ như tình nhân, vậy Tiếu Bảo Bối được tính là cọng lông gì?


      "Hành gừng tỏi." Lúc Tiếu Bảo Bối xù lông, cách đó xa truyền đến lời kịp thời cứu chữa.


      Từ nơi phát ra giọng , nhóm người Tiếu Bảo Bối ngẩng đầu liền thấy được hai người tới.


      Hai người cao như nhau, chỉ có vóc người thoáng có chút khác biệt. ở phía trước, người đàn ông có nụ cười ấm áp động lòng người. ở phía sau, toàn thân mặc quần áo màu lam nhạt, làm thân hình của ta xem ra có chút gầy.


      Lại nhìn mặt người đàn ông này, hai chữ xinh đẹp đủ để hình dung. Nhất là đôi đồng tử màu đen kia, câu hồn, có thể dễ dàng bắt được tâm trí của bất cứ người nào.


      Mà gương mặt này, đột nhiên Tiếu Bảo Bối cảm thấy có chút quen thuộc. Đúng rồi. Người đàn ông tựa như ánh mắt trời kia, phải là tên biến thái trong toilet sao?


      "Kiều, chúng ta ở phòng thường, hay là. . . . . ." Xem ra, hai người này đều là khách quen.


      lúc bọn họ chuyện, Tiếu Huyên : " nghĩ tới có thể nhìn thấy Kiều Trác Phàm và Đàm Duật ở trong này!"


      "Đó là ai?" Cuộc sống của Tiếu Bảo Bối rất đơn giản. Khi còn học an phận học hành. Bây giờ bước chân vào xã hội an phận học tập nghiệp vụ của công ty. Tóm lại, chỉ cần ba bữa cơm bình thường. Quý Xuyên tùy ý liếc mắt nhìn cái, hoàn toàn quan tâm đến những chuyện khác. Cho nên, cho dù cùng sống trong thành phố, Tiếu Bảo Bối vẫn biết những người này.


      "Chính là hai người vừa mới tới. Người phía trước rất lợi hại, là Đàm thiếu – con trai trưởng của người đứng đầu thành phố S. Người phía sau càng lợi hại hơn, là Tổng giám đốc Kiều Trác Phàm vừa sáng lập công ty Đế Phàm trong năm nay." Tiếu Huyên vô cùng hăng hái nhưng Tiếu Bảo Bối rầu rĩ câu: " phải chỉ là công ty mới đưa ra thị trường thôi sao?"


      Nhà bọn họ cũng có công ty mới đưa ra thị trường.


      tên biến thái có gì đặc biệt hơn người chứ? . . . . .


      "Bảo Bối, em lại hiểu rồi! Nghe Kiều Trác Phàm này vừa trở về năm nay nhưng tay sáng lập ra tập đoàn Đế Phàm liền trực tiếp đứng đầu trong top ba doanh nghiệp trong cả nước, là người góp vốn lớn nhất. Đây mới là trọng điểm!" Tiếu Huyên cực kỳ hăng hái, lại xem biểu tình của muốn giết người của Quý Xuyên.


      "Chị họ, đừng nữa!" Tiếu Bảo Bối kìm nén khi thấy biểu tình của Quý Xuyên, có ý tốt nhắc nhở.


      Mà lúc này Tiếu Huyên mới chú ý tới phản ứng của Quý Xuyên, lại : "Quý Xuyên, cũng đừng mất hứng. Em nghe có hợp tác với Đế Phàm cho nên em muốn chúng ta qua đó chào hỏi tiếng, có được ?"


      đùa sao, dễ dàng gì gặp được Kiều Trác Phàm. Hôm nay lại vô tình thấy ở đây, Tiếu Huyên cảm thấy nên nắm chắc cơ hội này.


      Tiếu Bảo Bối nghe bọn họ có chút buồn bực.


      Người đàn ông biến thái này có gì đặc biệt hơn người chứ? CÒn bằng nụ cười của Quý Xuyên. . .


      Chỉ là khi cách nghĩ này mới xuất trong đầu Tiếu Bảo Bối. Kiều Trác Phàm vốn theo Đàm Duật chuẩn bị vào phòng VIP, đột nhiên lại nhìn về phía bên này.


      Ánh mắt như muốn giết chết Tiếu Bảo Bối ngay lập tức.


      Trời ạ. . .


      chỉ thầm mắng tên biến thái này trong lòng trận. Chẳng lẽ sau gáy người này có mắt sao?


      Nhưng Tiếu Bảo Bối buồn bực cũng có câu trả lời, ngược lại ánh mắt của người đàn ông kia lại sắc bén thêm vài phần.


      Bị đôi mắt sâu thẳm kia nhìn chằm chú Tiếu Bảo Bối có chút run rẩy. thể cúi đầu cầm cốc nước bên cạnh lên uống. Được rồi, là tội nhân. nên ở trong lòng nguyền rủa ta là tên biến thái, nên trực tiếp bị kéo ra ngoài OOXX vài phút mới đúng.


      Hóa ra miệng bậy gặp báo ứng.


      Giờ phút này Tiếu Bảo Bối mới hiểu được.


      Chẳng qua trừng phạt của ông trời phải thiên lôi đánh xuống mà trực tiếp phái ra hai tên ác ma.


      Khi Tiếu Bảo Bối O rồi lại X người đan ông này ở trong lòng. Người đàn ông xa vài bước lại quay lại.


      "Kiều, nhìn gì vậy?"


      ". . ." Kiều Trác Phàm trả lời, chỉ nhìn Tiếu Bảo Bối chằm chằm như muốn đào mặt ra.


      thấy trả lời, Đàm Duật nhìn theo hướng Kiều Trác Phàm thấy được bàn Tiếu Bảo Bối.


      Vô cùng chú ý đến người cúi gằm. Tiếu Bảo Bối ngừng uống nước, trong con người của Duật liền biết là chuyện gì.


      " người bài tarot, hai người tranh đứng đầu, ba người đấu địa chủ, bốn người đánh mạt chược. Duật, cậu xem năm người biến thành cái gì?" Kiều Trác Phàm cười như đóa hoa, ánh mắt như chim ưng nhìn về phía bàn kia.


      Bị nhìn chăm chú có chút xấu hổ, Tiếu Huyên vuốt vuốt tóc mình, ý định để mình thêm quyến rũ chút. Khi nhìn thấy ánh mắt của Quý Xuyên có chút né tránh. thể thừa nhận, hai người đàn ông này cường thế từ trong xương tủy, quá mạnh mẽ.


      Người như vậy, người bình thường khó có thể khống chế.


      bàn người, chỉ có Tiếu Bảo Bối là uống nước.


      Nhìn phản ứng của mọi người, ý cười khóe miệng Kiều Trác Phàm càng sâu hơn.


      ai cho hai người tự mình đa tình kia biết, nhìn hai người họ sao?


      "Duật, ! Chúng ta đến đó hợp bàn lại!" xong, Kiều Trác Phàm giống như đại gia, nghênh ngan trực tiếp ngồi xuống ở bên khác của Tiếu Huyên.


      Fuck.


      Kiều Trác Phàm này làm việc vĩnh viễn như lẽ thường, làm Đàm Duật cũng có chút theo kịp rồi.


      Hợp bàn lại là cái gì.


      Đàm Duật nhật thấy cái này giống như thông dâm*.


      Thông dâm*: Nam nữ lén lút với nhau.


      Nhưng sau khi bất mãn trong lòng hồi, Đàm Duật cũng chỉ có thể gọi nhân viên phục vụ mang cái ghế đến, đặt bên cạnh bàn.


      Năm người tụ họp, chính thức mở màn.
      Last edited by a moderator: 9/5/16
      Mymy97Ngan Chi Tuyet thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 04: Thỏ răng thép, nấu dễ

      Editor: VinJR

      " hân hạnh, hôm nay có thể gặp được Đàm tiên sinh và Kiều tiên sinh ở đây. Quý mỗ nghe danh hai vị như sấm bên tai, hôm nay có thể cùng dùng cơm với hai vị, là. . . . . ."

      Khi nhìn thấy Kiều Trác Phàm và Đàm Duật ngồi xuống bàn mình, biểu của Quý Xuyên liền có thay đổi vô cùng lớn.

      Nhất là thái độ ân cần này, cùng với khóe miệng luôn vẽ ra đường cong, đều làm cho Tiếu Bảo Bối có chút bất mãn.

      Tới cùng Quý Xuyên xảy ra chuyện gì?

      Bình thường ở trước mặt vị hôn thê là đều ít bày ra khuôn mặt tươi cười, hôm nay lại lặp lặp lại nhiều lần trước mặt hai người đàn ông này là thế nào?

      Chẳng lẽ, hai người đàn ông này tài giỏi như vậy?

      Chỉ là, lúc này Tiếu Bảo Bối hề biết, thế giới này có ai vượt qua được tiền tài.

      "Tôi biết . . . . . . Duật, quen cậu ta sao?" Ngay khi Tiếu Bảo Bối cúi gằm đầu, đối diện truyền đến giọng . Giọng này, rất êm tai. Giống như gió đầu hạ, làm tinh thần người ta lay động.

      Chỉ là lời của , làm ba người bàn cơm đều nhíu mày.

      Nhíu mày, là Quý Xuyên và hai .

      thể nghi ngờ, Kiều Trác Phàm vừa mở miệng liền ra chiêu phủ đầu với Quý Xuyên.

      Về phần Đàm Duật ngồi ở bên cạnh, giống như người ngoài cuộc nhìn màn này, đương nhiên là hùa theo bạn tốt của mình, kèm theo câu: "Người cậu quen, làm sao tôi có thể quen?"

      Hai người kẻ xướng người hoạ, làm cho sắc mặt của Quý Xuyên và Tiếu Huyên càng khó coi.

      Nhưng làm cho hai người bọn họ trở tay kịp chính là lúc này Tiếu Bảo Bối ngẩng đầu lên : "Quý Xuyên chính là Tổng giám đốc trẻ tuổi nhất của tập đoàn Tiếu thị chúng tôi, dieendaanleequyydoon cực kỳ có năng lực, các người chính là có mắt như mù." Lại , nếu các người biết ấy, vì sao lại vẫn mặt dày mày dạn ngồi chung bàn với chúng tôi?

      Bởi vì trong lòng có , cho nên mặc kệ như thế nào, cũng cảm thấy là tốt nhất.

      Cho dù người khác công kích câu cũng được.

      "Tiếu Bảo Bối."

      "Bảo Bối."

      Điều làm cho Tiếu Bảo Bối tuyệt đối nghĩ tới chính là, mình phản bác vì Quý Xuyên, lại biến thành mình bị Quý Xuyên và chị họ vui.

      Lúc này hai người đều vừa lòng nhìn chằm chằm, nhất là Quý Xuyên, quả ánh mắt đó giống như là hận thể vá miệng lại ngay lập tức.

      " xin lỗi, Bảo Bối nhà chúng tôi mới tốt nghiệp đại học, chuyện cũng giỏi cho lắm." Tiếu Huyên hổ là giỏi giao tiếp.

      Nhìn thấy bầu khí bởi vì câu của Tiếu Bảo Bối mà trở nên đông cứng, vội mở miệng giảm bớt nặng nề.

      "Chị họ. . . . . ."

      ". . . . . ." Tiếu Huyên hề để ý đến , chỉ hung hăng trừng mắt liếc Tiếu Bảo Bối cái, bảo đừng mở miệng.

      "Hôm nay là chúng tôi cân nhắc chu đáo. Đây là danh thiếp của tôi, đây là Quý Xuyên . . . . . ." Tiếu Huyên tất cung tất kính đưa danh thiếp của hai người.

      Danh thiếp, Kiều Trác Phàm và Đàm Duật lấy qua xem, sau khi nhìn lướt qua liền để xuống.

      "Là như vậy, công ty chúng tôi và Đế Phàm. . . . . ." Tiếu Huyên nhìn thấy hai người cũng có phản đối gì, định tiếp chuyện hợp tác về hạng mục công việc với hai người.

      Nhưng Kiều Trác Phàm : " xin lỗi, chúng tôi tới ăn cơm, phải tới bàn công việc."

      câu này, làm cho sắc mặt của Tiếu Huyên cũng trầm xuống.

      Lần này, Tiếu Huyên càng hiểu, vì sao đột nhiên hai người này lại tìm đến bàn của bọn họ.

      Nhưng khi bắt giữ được ánh mắt của Kiều Trác Phàm thường xuyên nhìn Tiếu Bảo Bối, có vẻ như hiểu chút gì đó.

      "Bảo Bối, hôm nay khó có được cơ hội ăn cơm với Kiều tổng, coi như để cho em được mở mang kiến thức. Tới đây, em hãy mời Kiều tổng ly, chào hỏi." hổ là người phụ nữ bắt đầu nghiệp với Quý Xuyên, chuyện là trau chuốt.

      Bị điểm danh, hơn nữa lại còn mới rượu cho tên biến thái này, Tiếu Bảo Bối lập tức nổi giận.

      giận trừng mắt nhìn Tiếu Huyên: Tôi làm.

      Tiếu Huyên bĩu bĩu môi: Nghe lời , đây là vì Quý Xuyên.

      Tuy trong lòng phục, nhưng vì , cuối cùng Tiếu Bảo Bối vẫn buồn bực cầm lấy cái chén. . . . . .

      "Này bé, cho đến mời rượu Kiều tổng, là xem như nể mặt
      [​IMG]
      Mymy97 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :