1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Hôn Miên - Lục Xu (Full 52 Chương Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Hôn Miên
      [​IMG]
      Lục Xu
      婚眠
      作者:绿枢


      Nguồn : 123yp

      (Tạm dịch là Cuộc hôn nhân ngủ quên. Lấy từ nghĩa trong hai từ)

      Bìa: @mccross

      Convert: Quỳnh SV
      Edit: Fannie93

      Nguồn edit: Sưu Tầm

      Nguồn eBook: cungquanghang.com

      Giới thiệu:
      Người mà thầm mến nhiều năm cuối cùng trở thành chồng , nhưng đây phải là bắt đầu truyện cổ tích, mà là kết thúc truyện, trai xảy ra tai nạn xe, công ty gặp chuyện may, mà chồng trừ tờ giấy thỏa thuận ly hôn cho ra, còn có vô số nhục nhã, tất cả chỉ vì ban đầu sắp đặt để cưới ……

      cho rằng tìm được hoàng tử của mình, nhưng ngờ rằng dẫn sói vào nhà. Người phụ nữ ở trong lòng , là người đợi 17 năm, mà chỉ là tên lừa gạt, lừa , cũng hủy diệt chính mình.​

      Các file đính kèm:

      Last edited: 22/10/15
      Hà Hoàng thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 1:

      Thẩm Tâm Duy chưa bao giờ nghĩ tới ngày mình đánh nhau với người khác, hơn nữa đối tượng đánh nhau lại là chồng mình, , phải là sắp thành chồng trước.

      Lúc còn , nghe người ta qua, người phụ nữ ngu nhất chính là lúc nổi điên cãi vả với đại náo, chẳng những thể bản thân có tư cách, còn để cho tư thái mình quá mức khó coi, người phụ nữ thông minh chỉ cần rơi vài giọt nước mắt, đàn ông chắc chắn đau lòng, mục đích cũng đạt được. Nhưng bây giờ mới nhớ ra điều này, biết, người phụ nữ mà mất lý trí còn quan tâm gì tới tư thái bất nhã hay , hơn nữa nếu phải người đàn ông này có người phụ nữ khác trong tim, làm sao đau lòng vì nước mắt của mình.

      Tựa như chính , phải người phụ nữ trong tim Giang Thiếu Thành, cho nên chỉ lạnh lùng nhìn , tròng mắt như băng, hơn nữa còn có thể bình tĩnh nhìn quét toàn bộ tài liệu bàn làm việc của xuống đất. mảnh giấy vụn bàn của vẫn còn dính quần áo, đưa ra ngón tay thon dài, nhàng vứt xuống, giấy vụn lập tức rơi xuống đất. Đột nhiên cảm thấy, có lẽ chính là giấy vụn, bị xem như rác ném xuống đất.

      còn ưu nhã như thế, ngũ quan tinh xảo, khí chất cao quý, dù đứng đối diện người phụ nữ nổi điên.

      ưu nhã mê người, nhưng bây giờ thế nào? Thẩm Tâm Duy chưa bao giờ tức giận như vậy, từ được dạy làm thục nữ, khiến biết thế nào là biểu ưu nhã, cũng rất ít khi làm chuyện bất nhã, điều này làm cho ít khi nổi giận, cũng ít cách biểu đạt ra bất mãn trong lòng. Nhưng nhìn người đàn ông phía sau bàn làm việc, người phụ nữ khác cấu kết, còn muốn cướp công ty của trai , mà bây giờ tung tích trai , hại thảm như vậy, còn cao quý nhìn như thế.

      trực tiếp xông vào , vừa đánh vừa nháo, hận cùng hủy diệt với . chịu đủ rồi, tung tích trai , chị dâu mới vừa sanh non, thân thể mẹ lại tốt, những điều này khiến chịu được nữa, người đầu sỏ cho tất cả chính là người đàn ông trước mắt này, là muốn phá hủy tất cả của .

      rất điên cuồng, hoàn toàn chú ý tới hình tượng, nếu như có thể, rất muốn cùng chết với , người chồng kết hôn hai năm, lại là con quỷ, chỉ muốn phá hủy thế giới của .

      “Đủ rồi.” Giang Thiếu Thành nắm được tay của , động tác của rất mạnh, hoàn toàn khống chế được .

      Chính là như vậy, chỉ cần động thủ , lập tức phải đối thủ của . Trước kia đúng là như vậy, chỉ cần câu , lại như con ngu, hoàn toàn làm theo . Bây giờ vẫn thế, động tác nhàng của , lập tức hoàn toàn khống chế được .

      buông tay ra, ngược lại đứng vững, chỉ có thể lấy tay nắm lấy bàn làm việc, dùng sức quá mức, móng tay ngón áp út đột nhiên gãy, đó là móng tay thích nhất, thấy móng tay ngón áp út là đẹp nhất, quá rộng, quá chật, mà chiều dài ngón tay cũng vừa vặn, rất hợp với móng tay, vừa mảnh khảnh vừa mỹ lệ, bây giờ móng tay gãy, rất đau, nhưng hoàn toàn cảm thấy vậy.

      Giang Thiếu Thành đứng dậy, lấy ra phần tài liệu, để lên bàn trước mặt , “Ký tên !”
      Tay của bóp lại dùng sức.

      Đây là giấy thỏa thuận ly hôn, ký xong, cảm thấy chữ của rất đẹp, từng len lén giữ phần chữ viết của , cho dù viết nháp, đều cất giấu cẩn thận, giờ phút này, chỉ muốn tất cả phần giấy nháp đó thiêu hủy, hơn nữa để ý lại dấu vết gì.

      cầm lên tờ giấy thỏa thuận ly hôn, hoàn toàn xem những điều khoản, bắt đầu từ bây giờ, ba chữ Giang Thiếu Thành này, chỉ là chất độc của .

      muốn thoát khỏi quan hệ với , từ lúc biết phải người con từng ước hẹn với , có tính toán như vậy. Lúc Giang Thiếu Thành còn , có ước định với người con , bọn họ tìm được đối phương, chờ đợi đối phương, ban đầu Giang Thiếu Thành kết hôn với Thẩm Tâm Duy, hoàn toàn cho rằng Thẩm Tâm Duy là chờ đợi nhiều năm.

      “Gấp như vậy, muốn chờ đợi, muốn kéo ta vào trong lòng rồi sao?” cố gắng nghĩ ra gì đó để giễu cợt, nhưng chỉ bắt chước bừa mà thôi, hoàn toàn đạt được hiệu quả muốn. cao, thân thể cũng nhắn, công thệm số tuổi , giờ phút này dưới phẫn nộ, cũng chỉ là đứa bé muốn ăn kẹo thể bất mãn dưới hình hài người lớn mà thôi.

      từng nghĩ tới màn này, tưởng tượng qua. Thậm chí trong thời gian hai năm kết hôn với Giang Thiếu Thành, sâu trong nội tâm của , cả ngày hoảng loạn, chính là sợ có ngày biết tới chân tướng, thậm chí ban đêm nằm mơ cũng mơ ác mộng, biết chân tướng sau đó vứt bỏ mình. biết đó là lỗi của mình, chiếm đoạt vị trí của người khác, thu vào trong túi. Thậm chí ảo tưởng qua, nếu như có ngày biết được như thế nào, hoặc là ngày gặp được ước định cùng, đối xử với mình ra sao, mà mình nên làm như thế nào. đều nghĩ tới, nếu quả ngày đấy, nhất định hận , bởi vì đó là báo ứng của mình.

      Rất nhiều năm trước, si mê trò chơi trộm tiền, bên trong thường xuất câu --- ra ngoài ăn trộm sớm muộn phải trả, cảm thấy lời này đầy hài hước,cũng vì những lời này thường trộm tiền của bạn, để nhìn những lời này màn hình điện thoại. Khi đó chỉ cảm thấy cười , nhưng bây giờ cảm thấy những lời này tràn đầy thương cảm. Nếu như Giang Thiếu Thành bị lừa, vứt bỏ , thậm chí đánh chửi , đều có thể chấp nhận, thậm chí tác thành tình của với kia, dù sao là kẻ phá hoại, cam lòng, cũng cảm thấy rất uất ức.

      Nhưng mà giờ phút này, chỉ muốn ký xong tờ thỏa thuận ly hôn này, sau đó được giấy chứng nhận ly hôn, cắt đứt liên hệ với Giang Thiếu Thành, có thể cùng với công chúa chân chính trong câu chuyện của lưỡng cư song phi*

      *: dụ tình cảm nam nữ sâu đậm xa rời.

      Bọn họ lưỡng cư song phi, nhưng sao?

      Bây giờ tung tích trai , công ty rối tinh rối mù, làm sai chuyện, có thể tiếp nhận tất cả hậu quả, nhưng tại sao người trả giá lớn lại là trai với nhà họ Thẩm các ? thất bại thảm hại, còn phải tác thành cho ?

      cầm lên tờ giấy thỏa thuận ly hôn , ngay trước mặt Giang Thiếu Thành, xé nát từng phần từng phần , “Giang Thiếu Thành, đừng có nằm mơ, tại sao tôi phải thành toàn cho chứ?”

      Nếu như nhà họ Thẩm gặp chuyện xấu, nhiều nhất khóc, ký, sau đó thấy đám cưới khác, đau lòng khó chịu, mình tìm chỗ nào đấy chấp nhận từ từ, nhưng làm ra những việc này với nhà họ Thẩm, còn kỳ vọng tác thành cho với người phụ nữ khác, quả là chuyện viễn tưởng.

      Vẻ mặt Giang Thiếu Thành vẫn bình tĩnh, hoàn toàn để ý tới thái độ của , “ cho rằng chúng ta như vậy thể ly hôn sao?” lại chậm rãi lấy ra tờ giấy thỏa thuận ly hôn khác, “ vậy cũng khiến có được phần lợi ích nào đâu.”

      rất muốn cười, nhưng cười ra được, “Tôi cần lợi ích nào, cũng đừng nghĩ, chỉ cần tôi cùng ly hôn ngày, như vậy với người phụ nữ khác chính là vụng trộm. muốn ly hôn ư, vậy chờ hai năm , tôi quan tâm.”

      xoay người, cố ý ưỡn ngực ngẩng đầu, rời khỏi phòng làm việc của . vốn cho là mình có thể khóc sướt mướt, thậm chí còn hỏi muốn hỏi câu cẩu huyết rằng, trong hai năm kết hôn với , chẳng lẽ chút tình cảm nào cho sao, hai người bọn họ nhiều năm chung đụng như thế, vẫn kém hơn người ước định trong lòng sao? Trước lời này, cho rằng mình khóc mà ra, nhưng ngờ gặp Giang Thiếu Thành là với bộ dạng này.

      Bộ dạng hề bận tâm, khiến cũng hoài nghi, người đàn ông hai năm qua mình đối mặt phải là , hoặc tất cả đều là ảo tưởng của mình, bọn họ chưa từng trải qua thời gian hai năm này, chưa từng là vợ của , phải chồng , tất cả đều là giấc mơ.

      ra khỏi phòng làm việc của Giang Thiếu Thành, vừa hay nhìn thấy Lương Nguyệt Lăng, họ bốn mắt nhìn nhau, ai cũng dời .

      Lương Nguyệt Lăng, có ước định với Giang Thiếu Thành, đúng, bây giờ là người phụ nữ xinh đẹp rồi.

      Lúc quan hệ của với Giang Thiếu Thành tệ, bạn tốt của Dương Hi Lạc từng nhắc nhở , nhất định phải đề phòng loại phụ nữ xinh đẹp bên cạnh chồng mình, nhất là Lương Nguyệt Lăng vừa có năng lực vừa xinh đẹp, đối với đàn ông chính là chất độc.

      Khi đó chỉ trả lời rằng, tin tưởng Giang Thiếu Thành là người, cho dù tiên nữ xuất trước mặt ấy, ấy cũng nhìn.

      Lương Nguyệt Lăng cần là tiên nữ, ta chỉ cần trở thành người phụ nữ từng hứa hẹn với , cũng đủ để hấp dẫn ánh mắt Giang Thiếu Thành, cũng hoàn toàn mang Giang Thiếu Thành khỏi .

      Thẩm Tâm Duy muốn chút gì, để cho tư thái mình đến nỗi quá xấu hổ, có thể chuyện, lại phát ra cái gì cũng nên mới phải. rồi, khiến mình càng xấu thêm thôi, hơn nữa ngay cả lời nào, cũng bằng người phụ nữ trước mắt này.

      Lương Nguyệt Lăng rất đẹp, đại mỹ nữ, nghe lúc học là hoa khôi của trường.

      Thẩm Tâm Duy nghĩ tới điều này, lại thấy vô cùng châm chọc, cũng đúng, Lương Nguyệt Lăng như vậy mới xứng đôi với Giang Thiếu Thành, hoa khôi xứng với hot boy của trường, từ trước đến giờ đều là hoàng tử công chúa hoàn mỹ nhất trong lòng mọi người.

      Thẩm Tâm Duy cười, gì, qua Lương Nguyệt Lăng. Mà Lương Nguyệt Lăng cũng nhìn , ôm tài liệu, mở cửa phòng làm việc của Giang Thiếu Thành.

      ra khỏi Cẩm Thành, quay đầu lại nhìn tòa nhà cao tầng này, đột nhiên thấy khó chịu, giống như người phụ nữ ầm ĩ kia phải , bây giờ chỉ là người đáng thương.

      thể khóc, tuyệt đối được khóc, nên vì loại đàn ông này mà khóc. Thẩm Tâm Duy, mày nhớ, người đàn ông này hại trai mày, còn tới nuốt tài sản nhà họ Thẩm, ta là con quỷ.
      Người đàn ông này, tuyệt đối đáng giá để khóc.
      Tôm Thỏ thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 2:

      Thẩm Tâm Duy khóc, khóc, muốn tới nơi rất xa, mới đến trạm xe buýt, khi đứng ở trạm lại biết mình muốn đâu. đứng đấy lát, mới lên chiếc xe buýt, chỉ vì bề ngoài chiếc xe này khá sạch , sau khi lên xe lại thấy khinh thường, đến thời điểm này rồi, lại vẫn quan tâm bề ngoài như vậy.

      Dương Hi Lạc nhiều lần hỏi , tại sao lại Giang Thiếu Thành, chẳng lẽ cũng như các thế đời sao, bởi vì tướng mạo tuấn của Giang Thiếu Thành. Thẩm Tâm Duy trả lời được, biết tại sao lại thích Giang Thiếu Thành, là chuyện với bạn bè rất bình tĩnh, hay là lúc chuyện có thể trúng tim đen chỉ ra chỗ yếu, hay là làm việc đâu vào đấy, làm cho người ta cảm giác cho dù trời sập xuống, mặt cũng đổi sắc, tất cả những điều này là , thế nào cụ thể phần về đây?

      biết, chỉ biết người này rất lâu rồi, lâu đến nỗi thành thói quen, trừ lựa chọn , hình như tìm ra lý do khác.

      Dương Hi Lạc từng cười , “Tớ đọc truyện vườn trường cậu gặp được Giang Thiếu Thành, khi tớ đọc truyện thầm mến cậu thích Giang Thiếu Thành, khi tớ đọc truyện đô thị cậu và Giang Thiếu Thành hẹn hò với nhau, khi tớ đọc truyện tình và hôn nhân cậu kết hôn với Giang Thiếu Thành….. từ đầu tới cuối tớ đọc vô số vai nam chính, Thẩm Tâm Duy, tại sao trong đời cậu lại chỉ có nam chính?”

      Đột nhiên Thẩm Tâm Duy nghĩ tới, bây giờ Dương Hi Lạc có lẽ là người chết sống lại. Nữ chính chết sống lại, phần lớn bị người ta hại cửa nát nhà tan, hay chồng mình vụng trộm hại chết mình, sau đó sống lại, trả thù lại những người tổn thương tới , tác giả cho nữ chính bàn tay vàng, để cho ngộ phật sát phật, ngộ thần sát thần.

      Nhưng những nữ chính đều có điểm đặc biệt, từng thiện lương lại xinh đẹp, mới bị người xấu hại chết, có điểm này, là người xấu, người ta đồng tình được với . ràng phải có ước định với Giang Thiếu Thành, lại dùng danh nghĩa của ấy, ở chung chỗ với Giang Thiếu Thành, người như vậy, theo thiện lý tuần hoàn, chắc chắn có báo ứng.

      Dương Hi Lạc nhìn trong tiểu thuyết, nữ phụ làm loại chuyện xấu này, thường bị nam chính vứt bỏ, còn có thể bị nhục nhã vô vàn, hoàn toàn đáp ứng được thân phận nữ phụ trong tiểu thuyết. Vai nam chính chọn nữ chính thiện lương, loại nữ phụ như , cho dù tìm được cũng mất .

      Dù sao cũng mất , nhất định mất, bởi vì chút gì cũng hề thuộc về .

      Vậy còn khổ sở gì nữa?

      xuống xe, mới phát mình cách đại học Đông Giang xa, vì vậy chọn bộ. giáo dạy tại đại học Đông Giang, đến trường này dạy, trường ngoại ngữ thuộc trường này vẫn coi là điểm xấu, nhưng vào trường đại học này dạy, trường ngoại ngữ lại thành miếng mồi ngon thời gian dài. Bởi vì có học sinh tốt nghiệp ở trường này, làm phiên dịch, hơn nữa trở thành phiên dịch rất xuất sắc, lần đảm nhiệm vai trò phiên dịch trong hội đàm những người lãnh đạo quốc tế, được lãnh đạo tán dương, sau đó, trường ngoại ngữ thuộc đại học Đông Giang, đột nhiên lại hấp dẫn học sinh.

      năm kia mới vừa tới dạy ở đại học Đông Giang, công tác mấy tháng, liền được công ty thưởng chuyến du lịch, khi đó mới kết hôn được bao lâu, vốn chuẩn bị rủ Giang Thiếu Thành cùng, nhưng lại công tác, vì vậy ngày mồng tháng năm với đồng nghiệp du lịch ba ngày hai đêm, nhà trường hào phóng, cho ở khách sạn bốn sao, đây cũng coi là đối xử cao nhất trường thưởng cho rồi. du lịch, cũng chỉ gọi hai cú cho Giang Thiếu Thành, và đồng nghiệp chơi khá mệt, trở lại khách sạn, mở cửa phòng, nhưng lập tức bị ai ôm lấy. chưa bao giờ ngờ rằng lại tới đây, vừa mừng vừa sợ. Mà Giang Thiếu Thành ôm vào lòng, “Vui mừng sao?” ở bên tai , chỉ câu bình thường, nhưng ra, như mang theo cưng chiều, như được uống say, chỉ có thể dựa vào trong lòng .

      Đủ rồi, đủ rồi, còn muốn làm gì nữa, Thẩm Tâm Duy, mày còn thấy mày chưa đủ thảm sao?

      trực tiếp tới kí túc xá trường ngoại ngữ, hôm nay có tiết của , mấy thầy thấy còn cảm giác rất kì quái, trả lời nghi vấn đồng nghiệp, mà trực tiếp tìm hiệu trưởng, muốn từ chức, muốn làm nữa, cần lại làm giáo nữa.

      Hiệu trưởng đương nhiên bị dọa sợ hết hồn, đầu tiên hỏi là có phải xảy ra chuyện gì hay , nên kích động ra quyết định vội, nếu như trong nhà có việc, trường học có thể cho nghỉ vài ngày.

      Thẩm Tâm Duy tự mình biết, làm ra chuyện, ở trong mắt người khác như kẻ ngu vậy, đặc biệt bây giờ giáo viên càng khó khăn hơn, nhất là tiến vào trường đại học hạng nhất này, cầu cực cao với trình độ học vấn kinh nghiệm mọi thứ, trình độ học vấn thấp nhất đều là tiến sĩ, hơn nữa cũng có tiến sĩ đủ tư cách, dưới tình huống này, kể cả có chỗ đứng vẫn muốn từ chức.

      Nhưng muốn từ chức, đến hiệu trưởng cũng có cách nào thay đổi.

      biết mình rất kích động, nhưng nhịn được.

      Lúc học đại học, mấy nữ sinh trong phòng ngủ trò chuyện về bộ phim truyền hình, bạn cùng phòng tới mấy bộ phim Hàn, chỉ có mình vẫn xem bản mới của kiệt tác < Tân Biến Thượng Hải >, vẫn cảm thấy người đóng Hứa Văn Cường diễn rất tuyệt vời, vô cùng cảm xúc. Bạn cùng phòng nghe thấy như thế, cũng xem bộ phim này. Bạn cùng phòng thấy Phùng Trình Trình muốn rời , bố khuyên thế nào cũng được, nhưng Hứa Văn Cường đuổi kịp ở trạm xe lửa, Phùng Trình Trình lập tức theo trở lại bạn cùng phòng nhịn được cảm thán, đây chính là phụ nữ, người bên cạnh 1000 câu, cũng sánh nổi câu của người . Lúc đấy Thẩm Tâm Duy nghe bạn cùng phòng những lời này, cảm thấy rất chột dạ.

      Lúc còn rất , Thẩm Tâm Duy nghĩ rằng mình làm giáo, cảm thấy làm giáo quá phiền. Giáo viên tiểu học phải quản nhiều đứa trẻ như vậy, những đứa trẻ này mỗi ngày có đống vấn đề, giáo trung học quá mệt mỏi, phải quản học sinh cực kì nghiêm khắc, mỗi ngày phải dạy những học sinh này, rằng phải cố gắng học tập mới có thể vượt qua kì thi tốt nghiệp trung học, làm giảng viên đại học cầu quá cao, huống chi chả có gì vui, bất kể thầy cái gì, sinh viên cũng có thể cầm điện thoại di động vừa nghe…. Vì vậy Thẩm Tâm Duy loại bỏ nghề nghiệp giáo này, bất kể trai với mẹ dụ dỗ ép buộc thế nào.

      Giang Thiếu Thành là bạn học kiêm bạn tốt của Thẩm Diệc Đình, bọn họ thường có đủ các loại tụ hội, lần đó Thẩm Diệc Đình phải kéo Thẩm Tâm Duy ra ngoài, bởi vì Thẩm Tâm Duy liên tục ở trong nhà nhiều ngày rồi chưa ra ngoài. Thẩm Diệc Thành cũng cho lý do là, nếu như có em của , đám người kia bắt uống say. biết, đây chỉ là lấy cớ trai muốn đưa mình ra ngoài, muốn mình cả ngày ở trong nhà. tới chỗ bọn họ tụ hội, cũng chỉ yên lặng ngồi, phải người nổi bật, người khác khen cũng chỉ là khen khéo léo mà thôi. biết bọn họ bàn chuyện về công việc phái nữ thế nào, nhiều người cũng phát biểu cái nhìn của mình, chỉ chốc sau, chỉ nghe thấy thanh dễ nghe ……, “Làm giáo tệ, nhất là giảng viên đại học, chỉ có nghỉ đông và nghỉ hè, thời gian cũng khá tự do.”

      Từ đó về sau, giảng viên đại học là mơ ước cuối cùng của .

      có tư cách làm giảng viên ở trường đại học này, trong lòng biết , là bởi vì quan hệ nhà họ Giang, mới có thể ở lại.

      Bây giờ chỉ muốn nghĩ tới công việc này là nhờ quan hệ của Giang Thiếu Thành, lại nhịn được nghĩ vĩnh viễn nên ở lại chỗ này, vẫn muốn làm công việc giảng viên chán ghét này.

      Hiệu trưởng chán khuyên đủ thứ, mà vẫn cố chấp muốn từ chức.

      Hiệu trưởng thấy khuyên có hiệu quả, chỉ bảo về suy nghĩ kĩ rồi lại . ra khỏi phòng làm việc của hiệu trưởng cảm thấy mình đáng buồn, muốn làm giảng viên là bởi vì câu của Giang Thiếu Thành, muốn làm giáo, cần công việc này nữa, vẫn vì Giang Thiếu Thành, chuyện đáng buồn cỡ nào.

      cần nữa, mà ở trong cuộc sống của vẫn ảnh hưởng khắp nơi, điều này kích động tới , muốn quay về với hiệu trưởng, vừa rồi chỉ xằng bậy mà thôi. Nhưng quay lại, chỉ vì biết, nếu như ở lại chỗ này, nhớ tới Giang Thiếu Thành, bị kiểm soát cách mù quáng.

      Sau khi rời khỏi trường đại học, Thẩm Tâm Duy chạy tới bệnh viện.

      Nam Ngưng vẫn nằm giường bệnh, vừa nghe thấy tiếng bước chân, lập tức ngẩng đầu, thấy Thẩm Tâm Duy, trong ánh mắt giấu được vẻ mất mác, , “Có tin tức của em chưa?”

      Ánh mặt trời chói chang, yếu đuối như thế, cũng khác gì với sắc mặt Thẩm Tâm Duy giờ phút này. vừa ảo não vừa khó chịu, hôm nay tìm Giang Thiếu Thành, phải tìm gây gổ, chủ là hỏi có biết trai ở đâu , nhưng hỏi, ngược lại ở nơi đó ẩu đả trận.

      Chuyện gì cũng làm được, việc vừa xảy ra làm chủ được tinh thần, càng khinh bỉ chính mình, “Chị dâu, xin lỗi.”

      Sắc mặt của Nam Ngưng cũng tốt, cố gắng cười, chỉ là bên trong tràn đầy khổ sở, “Em chỗ nào có lỗi với chị chứ, là lỗi của chị, nếu như ngày đó chị cãi nhau với ấy, có lẽ ấy cũng kích động tới mức lái xe ra ngoài, cũng xảy ra tai nạn, là lỗi của chị……”

      “Chị dâu, chị đừng như vậy.” Thẩm Tâm Duy vội vã vươn tay lau nước mắt của Nam Ngưng, “ trai nhất định có chuyện gì, chúng ta chỉ tạm thời liên lạc được với ấy, có lẽ mấy ngày nữa ấy chủ động liên lạc với chúng ta.”

      Thẩm Diệc Đình xảy ra tai nạn xe, sau liền hôn mê bất tỉnh, bác sĩ rằng rất nghiêm trọng, lúc Thẩm Diệc Đình tỉnh lại, cũng hỏi ý kiến của Thẩm Diệc Đình, Thẩm Diệc Đình cũng bày tỏ muốn ra nước ngoài chữa trị. Nhưng lúc Thẩm Diệc Đình nước ngoài, bọn họ cũng liên lạc được với , tìm bệnh viện liên lạc trước đó, đối phương bày tỏ, Thẩm Diệc Đình căn bản cũng tới đấy.

      Nam Ngưng biết đây là Thẩm Tâm Duy an ủi mình, lại gật đầu cái.

      Thẩm Tâm Duy cố gắng an ủi chị.

      Chị dâu cẩn thận bị ngã lúc tắm, ngờ bị sinh non. Lúc Thẩm Tâm Duy ở bệnh viện rất gấp, cũng gọi điện thoại bảo trai tới đây. Thẩm Diệc Thành tới đây, lại cãi vã trận với Nam Ngưng. Thẩm Tâm Duy nghĩ tới, lúc chị dâu sinh non, trai an ủi, vẫn đối xử với chị như thế, vì thế lúc Thẩm Diệc Đình ra khỏi phòng bệnh, Thẩm Tâm Duy cũng chuyện với , trong lời , mực ngừng chỉ trích trai làm sai.

      Lần cuối nhìn thấy trai, lại là lúc cãi với .

      “Là lỗi của chị.” Nam Ngưng cắn môi, khống chế khóc, “ ấy hỏi chị có phải cần đứa bé hay , chị biết ấy tức giận, nhưng vẫn với ấy là vậy, chọc giận ấy….. nếu như chị vậy, ấy nhất định xảy ra tai nạn xe, nhất định thế.”

      “Chị dâu, chị đừng như vậy.” Thẩm Tâm Duy chỉ có thể ôm lấy chị, cho đến khi mẹ Nam Ngưng tới, lúc này mới rời .

      Thẩm Tâm Duy cũng biết quan hệ của trai và chị dâu tốt, cho dù là bọn họ giả bộ rất giỏi, nhưng giữa hai vợ chồng mà tôn trọng nhau như khách, nhất định là có vấn đề.
      Tôm Thỏ thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 3:

      Thẩm Tâm Duy về gặp mẹ mình, vào trong sân, thấy mẹ cắt hoa, bà rất nghiêm túc, giống nhu đời này khong còn chuyện nào quan trọng hơn nữa. tới chỗ Diệp Thục Phương, ôm cổ bà, “Mẹ, mẹ có nhớ con ?”

      Đầu tiên Diệp Thục Phương cười, sau đó để kéo xuống, nhìn con cười.

      Kể từ mấy năm trước bố qua đời, mẹ bị kích động, phản ứng chậm, nhiều việc biết, mặc dù phần lớn nhìn qua giống như người bình thường.

      Diệp Thục Phương gật đầu cái, lấy tay sờ sờ mặt con , nghiêng đầu trong chốc lát, “ trai con rất lâu tới thăm mẹ rồi.”

      trai rất bận nha, chẳng lẽ giống như con ngày có việc gì sao? Chờ khi trai xong việc, nhất định tới thăm mẹ.”

      Diệp Thục Phương nghe vậy, gật đầu.

      Thẩm Tâm Duy nhìn mặt mẹ mình càng ngày càng có nhiều nếp nhăn với tóc trắng, đột nhiên thấy chua xót. Mẹ trước kia là người phụ nữ rất tài giỏi, người phụ nữ đằng sau bố, tất cả đều được sắp xếp gọn gàng, bố thường , nếu như có mẹ, ông nhất định thể thành công. Sau khi bố qua đời, mẹ lập tức lâm bệnh nặng, thân thể sao, nhưng mẹ cứ như đứa trẻ vậy.

      Chỉ là bây giờ nhìn mẹ có vẻ buồn lo, lại cảm thấy, hình như vậy rất tốt. Nếu mẹ biết tin trai mất tích, khó chịu tới mức nào, cộng thêm với tin hôn nhân của con tan vỡ, chắc chắn chịu nổi!

      Thẩm Tâm Duy trận trọng với mẹ, chút chuyện cười cho mẹ nghe, hơn nữa mẹ cười vui vẻ nhìn . Lúc ăn cơm, Thẩm Tâm Duy vừa dỗ vừa lừa, mẹ cũng ăn khá nhiều.

      Sau khi ăn xong, bưng nước, rửa chân cho Diệp Thục Phương.

      Chân của Diệp Thục Phương đẹp, bị các bệnh ngoài da, móng tay chân rất quái dị. Trước khi bố qua đời, bố luôn cắt bỏ móng tay móng chân cho mẹ, hơn nữa vì móng quá dày, chỉ có thể khi bị sưng, dùng kéo với dao từ từ cắt.

      Sau khi bố qua đời, chính là em bọn họ cắt móng tay móng chân cho mẹ.

      Mẹ rất thông minh, ngồi yên đấy, để cho cắt.

      “Tâm Duy biết nghe lời.” Diệp Thục Phương đột nhiên cảm thán, “Thiếu Thành đâu rồi, tại sao nó về cùng con?”

      Đột nhiên thấy chua xót, “ ấy rất bận, công tác rồi mẹ ạ.”

      “Đàn ông mà bận là tốt, con cũng nên đối tốt với nó, nó biết, mới có thể về nhà.”

      Thẩm Tâm Duy gật đầu, “Con biết rồi, con đối tốt với ấy.”

      “Thiếu Thành là đứa ngoan……”

      kiên nhẫn cắt móng chân Diệp Thục Phương, nếu như thời gian cắt, móng chân càng dài hơn, Diệp Thục Phương giày cảm thấy thoải mái.

      Sau khi cắt xong móng chân, lại cùng với Diệp Thục Phương xem tivi, muộn chút, ngủ lại. Lúc ngủ, vẫn ôm mẹ chặt, giống như như vậy, mới có thể dựa vào.

      Trước kia có bố mẹ trai thương , bố qua đời, bây giờ trai liên lạc được, mẹ lại như vậy, có ai để dựa vào, hơn nữa còn phải chống đỡ lấy cho mẹ, thể ngã xuống. Có lúc hy vọng đây chỉ là giấc mộng, sau khi tỉnh lại trai vẫn ở đây, Giang Thiếu Thành vẫn là người chồng thương , vẫn còn trốn trong mai rùa.

      Tính cách có phần hèn nhát, bố qua đời, mẹ sinh bệnh, liền dựa vào trai. Bây giờ thế nào, mềm yếu nổi, chỉ có buộc mình được khóc, bởi vì nước mắt của , ai đau lòng, trừ lãng phí hơi sức ra, chẳng còn tác dụng nào khác.

      Ngày hôm sau Thẩm Tâm Duy nhận được rất nhiều điện thoại, hơn nữa toàn bộ đến từ đồng nghiệp, rối rít hỏi có phải trong nhà xảy ra chuyện hay , nếu như cần trợ giúp gì, cứ mở miệng. nhớ những người này, lúc mới vào đại học Đông Giang họ thích , ra có thể hiểu, bọn họ đều có trình độ học vấn cao, phải kiểm tra vòng lại vòng mới có thể tiến vào đây, mà trình độ học vấn của chưa ra hình dạng gì, lại trực tiếp được vào, đổi lại bất kỳ ai, đại khái cũng thấy khó chịu trong lòng. Bây giờ chuẩn bị từ chức, những người này lại quan tâm tới , luôn tin rằng mọi người đều tốt.

      Những cú điện thoại này, khiến tâm tình tốt lên chút. Hiệu trưởng còn gọi điện khuyên , bây giờ tìm công việc dễ dàng, đừng vì kích động mà ra quyết định. liên tục bày tỏ mình muốn từ chức, cũng thể đảm nhiệm công việc trong trường. Lần này chuyện kích động nữa, mà rằng nhà mình quả có chuyện, phải xử lý trong thời gian dài, cũng suy nghĩ rất lâu, kết quả quyết định từ chức.

      Hiệu trưởng đại khái tin muốn từ chức , lúc này mới làm thủ tục nghỉ việc.

      về đến nhà, đây chính là căn phòng tự mình chọn, phòng ở với phòng ngủ phòng khách, trang trí cho căn phòng này hết sức ấm áp, từ cảm thấy, phòng càng , càng cảm thấy ấm áp, cho nên sau khi cưới kiên định lựa chọn căn phòng này, dù người khác quan tâm tới cách làm này của . Nơi này ra cách thành phố chính, tính là gần, nhưng bởi vì có chút khoảng cách, cách chung cư xa có vườn hoa lớn. Vườn hoa này cũng là trong những nguyên nhân chọn khu chung cư này. Lúc nhìn phòng suy nghĩ, về sau và Giang Thiếu Thành ở nơi này, chỉ có hai vợ chồng bọn họ, sau khi ăn cơm tối xong, có thể dạo trong công viên.

      đẩy cửa ra, phòng thay đổi gì, đột nhiên phát ra, khi người cảm thấy quanh căn phòng đó cũng thế.

      Trong phòng có bất kì biến hóa nào, tựa như cũng vậy, trở lại nơi này.

      nhìn chằm chằm ghế salon trong phòng khách, trước đó lâu, Giang Thiếu Thành từng ngồi ở đó. Ngày đó tâm tình của tệ lắm, về đến nhà phát việc đầu tiên tan làm là ngồi ở chỗ đó nhúc nhích, trong tay còn cầm điếu thuốc. nghiện thuốc lá lắm, phần lớn thời gian khong hút, nhất là lúc ở trước mặt . Nhưng ngày đó, thấy , ngừng hút thuốc.

      hút nhả khói lúc lâu, mới đưa tàn thuốc thả vào trong gạt tàn, ngẩng đầu lên, nhìn .

      Ánh mắt như vậy, tự dưng khiến thấy sợ hãi, giống như có chuyện gì tốt sắp xảy ra.

      nhìn lúc lâu, mới chậm rãi mở miệng, “Thẩm Tâm Duy, hai em các người coi tôi là kể ngu dễ lừa gạt, có phải cảm thấy rất sung sướng hay ?”

      “Có ý gì vậy? em hiểu.”

      “Chớ giả bộ, tôi đều biết. Tôi thế nào mới kết giao với em, trong lòng em biết .” Hồi còn bé từng bị bắt cóc, chính xác mà , bị làm con tin, những người đó những đứa trẻ làm con tin, sau đó kéo bọn họ , bên trong những con tin kia, còn có bé, trong quá trình bị nắm, bé kia cùng nhau đào thoát, bôn ba bên ngoài, mới có thể trở lại thành phố Đông Giang, sau khi trở lại, bọn họ mất liên lạc, nhưng bọn họ ước định qua, chờ lẫn nhau, tìm được nhau.

      Năm đó Thẩm Diệc Đình “vô ý” tiết lộ với Giang Thiếu Thành, em của từng bị bắt cóc qua, sau tự mình trốn về….. cùng từng bước dẫn dắt Giang Thiếu Thành tin Thẩm Tâm Duy là ước định năm nào, Giang Thiếu Thành bởi vì thế mà mới hẹn hò với Thẩm Tâm Duy, cuối cùng kết hôn với Thẩm Tâm Duy.

      Thẩm Tâm Duy ngây ngẩn cả người, hoàn toàn tại sao lại ra như vậy, “Em…. Nghe hiểu.”

      sao?” Ngược lại cười, chỉ là nụ cười chỉ dừng mặt , mắt rất lạnh. “Chớ giả bộ, tôi chỉ muốn hỏi em câu, em có phải sớm biết tôi mực chờ đợi ước định với tôi, hơn nữa biết điều kiện tiên quyết, còn giả bộ em chính là đó để cưới tôi đúng ?”

      giận , ánh mắt của dừng người , khiến thấy mình như đống lửa vậy, từng bước lui về phía sau. Đúng, biết, biết , nhưng bỏ được cơ hội có thể ở cùng với , đẩy cơ hội này , cho nên chiếm lĩnh thân phận đó trong lòng , cùng với . Hơn nữa còn cầu nguyện ngừng, hi vọng đời này tìm được có ước định cùng, hi vọng đời này biết được chân tướng này.

      Nhưng biết rồi, lúc hoàn toàn chưa chuẩn bị tâm tư gì.

      Phản ứng của , tất cả.

      “Thẩm Tâm Duy, em các người là giỏi, dám sắp đặt như vậy, như vậy các người cũng vì làm chuyện này mà sắp phải trả giả lớn.”

      tức giận như vậy, trong mắt đều là căm phẫn.

      Khi đó cho rằng, nhiều nhất tức giận lát, giống như ngày trước, trêu chọc , tức giận rồi lại quay về. Nhưng lần này , cũng trở lại.

      Bây giờ mới hiểu được, khi đó ngả bài, lại cảm thấy rất may mắn, như vậy cũng tốt, biết về sau, mình cần phải hoảng loạn về sau biết được chuyện này, ngược lại buông xuống tảng đá trong lòng.

      quả nhiên rất ngốc, trước kia cưng chiều mình ra sao, tất cả đều xây dựng cơ sở là người con có ước định với , hôm nay phải, tất cả của đương nhiên bị thu hồi lại.

      Tất cả qua ngay trước mắt, giống như chỉ xảy ra trong giây, lại thể phủ nhận.

      vào gian phòng, gian phòng ra lớn, lại trang trí đầy búp bê và các loại đồ chơi , nhìn căn phòng như vậy có vẻ chật chội. biến gian phòng thành như vậy, Giang Thiếu Thành chỉ đánh giá câu: Đời này cũng muốn dẫn người tới đây.

      Ý của là nhà này người nhận ra, bài biện quá mức ngây thơ, nếu như phải do kiên trì, cũng có ý định ngủ ở đây, lời này cũng khoa trương, lúc ở đây, thà ngủ ở ghế salon hơn là về phòng ngủ, vì vậy cứ cho rằng hành động này của báo cho rằng mỗi ngày phải về nhà, như vậy mới an tâm ngủ trong phòng ngủ được.

      rất thích ở giường đùa giỡn với , nhất là khi định thần cầm quyển sách đọc, rất thích trêu , dùng tóc quét mặt , hoặc cố ý cù vào nách , hơn nửa nhàn nhã như cũ, chỉ đến lúc ồn ào quá phiền, mới để sách xuống, kéo để ngủ, hơn nữa trong miệng ra câu ---- làm sao em cứ ầm ĩ như vậy?

      rất thích khi câu đó, rất bấc đắc dĩ, còn có vài phần dung túng, khiến cảm nhận mình được cưng chiều, là bảo bối trong lòng .

      Những thứ đồ này đều ở đây, chỉ là người ấy còn.

      cố cười, nhưng vẫn chỉ thở dài mà thôi.

      Ngồi trước bàn trang điểm, trang điểm cho mình. luôn cho rằng Giang Thiếu Thành thích trang điểm đậm, dù biểu rất ít, vì vậy đều trang điểm .
      Phù hợp với mình là tốt nhất, kém với mỹ nữ Lương Nguyệt Lăng rất nhiều, chỉ có thể mặc quần áo thích hợp nhất, trang điểm hợp với người, thể giống người khá, ít nhất cũng khiến người xem vui tai vui mắt chút.

      Ừ, chờ lát nữa gặp người tên là Giang Thiếu Thành.
      Tôm Thỏ thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 4:

      Lại lần nữa tới Cẩm Thành, cảm thấy mình thay da đổi thịt vậy, nhắc nhở mình nên tức giận, Giang Thiếu Thành cần nữa, là phần báo ứng của , đoạt vị trí của người khác nhiều năm như vậy, cuộc sống khác như thế cũng là việc nên làm. Nhưng chuyện khác, cũng trong báo ứng của .

      Nếu như trai của mất tích có liên quan tới Giang Thiếu Thành, nguyện ý ly hôn, đổi lấy tin tức của . Lần này trực tiếp mạnh mẽ xông lên nữa, mà hỏi trước thư kí của Giang Thiếu Thành xếp cuộc hẹn, bây giờ có rảnh hay , khi biết Giang Thiếu Thành còn họp cũng rằng mình có thể đợi.

      ngồi trong phòng khách chờ , lần này, tới tiến thành đàm phán với Giang Thiếu Thành.

      Từng giây từng phút trôi qua, trong phòng khách rất yên tĩnh, yên tĩnh tới mức khiến hốt hoảng, lại nghĩ tới rất nhiều chuyện kỳ quái. Ví như lần trước đắc tội với Giang Thiếu Thành hay chưa, có phải vì thế mà càng tức giận với hay . Còn về chuyện của trai , có đúng bị người sắp đặt hay , nhưng đối phương làm sao có thể biết ngày đó trai cãi vã với chị dâu, trừ phi những người đó sớm có kế, gọi điện thoại cho trai, để trai tới………

      Những điều này là suy đoán, có bất kì chứng cớ nào, vì vậy càng nghĩ càng loạn, hơn nữa có bất kì đầu mối nào.

      Cửa phòng khách bị đẩy ra, tiến vào phải là Giang Thiếu Thành, mà là Lương Nguyệt Lăng. Trong tay Lương Nguyệt Lăng bưng ly cà phê, về phía .

      Người Thẩm Tâm Duy lập tức cứng ngắc, cũng nhanh chóng đoán ra, nếu như ly cà phê này dội tới đây, mình nên tránh hướng nào cho đỡ. thực tế suy nghĩ của là dư thừa, Lương Nguyệt Lăng chỉ đem cà phê để trước mặt , “Hội nghị còn nửa giờ nữa mới xong, uống ly cà phê trước , nếu như cần gì khác, có thể gọi tôi.”

      Những lời này, khiến Thẩm Tâm Duy cảm thấy mình ác độc, phá hỏng người ta thế kia, người khác cũng chỉ đến nhắc nhở mình, còn phải chờ nửa giờ mà thôi.

      Lương Nguyệt Lăng nhìn mấy lần, cảm thấy có chuyện gì khác, chuẩn bị rời khỏi phòng tiếp khách.

      nhìn ly cà phê trước mắt, còn bốc hơi nóng, “ phải hận tôi sao?”

      Lúc Lương Nguyệt Lăng tới cửa chuẩn bị kéo cửa ra những lời này nhàng tới đây, Lương Nguyệt Lăng tạm ngừng, “Hận người quá mệt mỏi. Hơn nữa, ấy là người đàn ông ưu tú, đúng ?”

      Thẩm Tâm Duy suy nghĩ những lời này, ra Lương Nguyệt Lăng thấy mình căn bản đủ tư cách cho ấy hận, đồng thời ánh mắt Lương Nguyệt Lăng nhìn người rất tốt, nhìn trúng người đàn ông ưu tú như thế, người đàn ông ưu tú này mà bị người khác nhìn trúng, cũng là chuyện có thể tha thứ được.

      Nhưng Lương Nguyệt Lăng như vậy, lại chỉ khiến Thẩm Tâm Duy cảm thấy, Lương Nguyệt Lăng nhận định Thẩm Tâm Duy có tư cách làm đối thủ của ấy, cách khác, trong lòng Lương Nguyệt lang, Thẩm Tâm Duy có tư cách làm đối thủ.

      Cũng thế, chỉ cần Lương Nguyệt Lăng là có ước định với Giang Thiếu Thành hồi bé, Thẩm Tâm Duy đời này cũng thắng được.

      Nửa giờ sau, Thẩm Tâm Duy được mời tới phòng làm việc của Giang Thiếu Thành.

      vốn cho rằng, ở phòng tiếp khách gặp mình, ngờ lại muốn gặp ở phòng làm việc của mình. Giang Thiếu Thành cũng biết biết hay , trước kia cảm thấy ánh mắt trầm tĩnh, giống như bất kì chuyện gì cũng ảnh hưởng tới , bây giờ ánh mắt của lại làm cho cảm thấy sắc nhọn, giống như tất cả đều ở trong lòng bàn tay , bao gồm suy nghĩ của cũng biết .

      “Nơi này, cách tốt hơn chút.” Giang Thiếu Thành nhìn hồi, chậm rãi ra lời này.

      Hình như châm chọc, có thể là chế nhạo, nhắc nhở lần trước tới nơi này điên cuồng cỡ nào, phòng làm việc của quả cách tốt hơn chút, ở chỗ này ầm ĩ, đến mức mất mặt.

      Thẩm Tâm Duy cười, “ sao?”

      Biểu rất lạnh nhạt, hình như cũng có ý định ở chỗ này trình diễn tiết mục người đàn bà chanh chua, điều này làm cho Giang Thiếu Thành hài lòng, “Suy nghĩ kĩ chưa?” Giang Thiếu Thành lại lấy ra tờ giấy thỏa thuận ly hôn.

      Lần này Thẩm Tâm Duy cười, lại chuẩn bị nhiều như thế, đây tùy thời chuẩn bị để ký tên. Vợ chồng, quả nhiên là kết hợp thần kỳ nhất đời, có bất kì quan hệ máu mủ gì, nhưng cứ lần này rồi lần khác gặp gỡ đối phương trong dòng đời, biến thành người thân nhất, nhưng khi là người thân nhất, khi chuẩn bị chia lìa, hận cho đối phương được chết tử tế, tựa như , muốn hủy diệt với .

      Thẩm Tâm Duy nhìn tờ giấy thỏa thuận ly hôn cái, “Suy nghĩ kĩ.”

      Nghe được như vậy, lại đưa bút ra, nhìn chiếc bút đó cái, gì, cũng có ý định cầm bút.

      Bộ dạng kia của , khiến Giang Thiếu Thành lại dò xét nhìn cái.

      “Tôi kí tên, có vấn đề gì.” dừng mấy giây, lại híp mắt quan sát Giang Thiếu Thành, hai bên vợ chồng, lại tới bước này, biết có tính là thất bại hay , “Nếu như giờ tôi ký tên, chúng ta có thể chân chính thoát khỏi quan hệ vợ chồng, mà Giang Thiếu Thành có thể khôi phục độc thân, có thể ở cùng với mình , đây đối với , quả thực là chuyện rất tốt. Chỉ cần tôi viết tên của mình, có thể ở cùng chỗ với đợi vài chục năm. Giang Thiếu Thành, tôi có thể cho lợi ích như thế , bằng bố thí chút lợi ích cho tôi !.”

      Khóe miệng Giang Thiếu Thành lên tia cười, “Bây giờ bắt đầu học làm ăn? Đây coi như là chuyện tốt. Chỉ là em nên biết, nếu như phải là em, tôi phải chờ thêm mấy năm sao? Thẩm Tâm Duy, mọi việc có chừng có mực thôi.”

      “Đó chính là vì cho tôi lợi ích rồi?” cúi đầu nhìn ngón tay mình, “Vậy cũng liên quan, có quan hệ, chỉ chờ thêm hai năm nữa thôi, hai năm sau tòa án xử chúng ta ly hôn, có thể ở chung với ước định. Hai người chờ lâu rồi, cũng để ý tới việc chờ thêm hai năm nữa đâu.”

      Giang Thiếu Thành thậm chí vỗ tay, “ nên để cho trai em tới xem chút, trong miệng ta em ngây thơ, rốt cuộc ngây thơ thành dáng vẻ gì.”

      xứng tới tôi.” Sắc mặt tôi trở nên khó coi, “ ấy ở đâu? Có phải giấu ấy rồi?”

      Nếu như phải Giang Thiếu Thành động tay động chân, Thẩm Diệc Đình làm sao có thể đem cổ phần của mình đến tay Giang Thiếu Thành, thể tưởng tượng nổi, nhất định Giang Thiếu Thành làm gì.

      biết. trai em mất tích, em nên báo cảnh sát mới đúng.”

      bình tĩnh ra những lời này, nhìn chằm chằm, khó có thể khống chế đứng vọt lên trước mặt , rất muốn bứt cà vạt người đàn ông trước mặt này, để cho cho biết, trai của bây giờ ở đâu, có bình an hay , hay bị thương thế nào…..

      Nhưng đứng trước mặt , cố gắng đè nén kích động của mình, khống chế được vẻ kích động giằng co với , “Giang Thiếu Thành, vợ chồng chúng ta, cũng coi như có chút tình cảm, trai tôi còn là bạn học kiêm bạn tốt. Nếu như cho tôi biết trai ở đâu, tôi lập tức ký tên, hơn nữa đời này quấy rầy nữa.”

      Giang Thiếu Thành suy tư mấy giây, lấy tay chạm vào cằm mình, “Tôi biết, hơn nữa tôi cũng tìm ta như em….. tin tôi , tôi rất muốn biết tung tích của ta, dù sao có miệng ta chứng minh, người khác cũng tin chuyện chuyển nhượng cổ phần này, phải sao?”

      Thậm chí còn có thể biểu vô tội như thế.

      “Giang Thiếu Thành, là giấu trai tôi , đúng ? Là bởi vì làm giả tờ chuyển nhượng cổ phần này, sợ ấy biết, cho nên ..….” Mấy chữ ‘Giết người diệt khẩu’ ở trong miệng mà thế nào cũng nổi, muốn tin người đàn ông mình lâu như vậy lại độc ác như thế, lại muốn tin trai mình gặp chuyện bất trắc.

      kích động tới mức cầm áo .

      bỏ tay ra, bình tĩnh nhìn , “Tôi rồi tôi biết Thẩm Diệc Đình ở đâu, nếu như Thẩm tiểu thư phải tới đây để ký đơn thỏa thuận ly hôn, có thể rời rồi.”

      …..” cười cười, “Giang Thiếu Thành, khá lắm.”

      Quan hệ hai em nhà họ Thẩm vẫn được người lớn chuyện say sưa, luôn có người than thở, nếu như hai đứa con của mình có thể tốt như em nhà họ Thẩm, nằm mơ cũng có thể cười. Bố mẹ hi vọng con cái có thể chung đụng được, tốt nhất là giúp đỡ lẫn nhau, chung đụng hòa bình.

      Tiếp đó Thẩm Tâm Duy và Thẩm Diệc Thành, cũng phải là vừa bắt đầu quan hệ như vậy được, Thẩm Diệc Đình có lẽ luôn nỗ lực làm tròn vai trò trai bảo vệ em , nhưng Thẩm Tâm Duy hiểu được trai, là từ bốn năm trước. Khi đó bố vừa mới qua đời, mẹ lại bị bệnh, cả nhà đều đặt lên người Thẩm Diệc Đình, thời gian đó Thẩm Diệc Đình rất mệt mỏi, nhà họ Thẩm gặp đại nạn bỗng nhiên nhà dì tới làm khó dễ.

      Thẩm Tâm Duy biết xảy ra chuyện gì, đột nhiên quan hệ nhà dì với nhà bọn họ rất xấu, lúc bộ qua đời chẳng những giúp đỡ, ngược lại lựa chọn ầm ĩ lên. Đó là những ngày khó khăn nhất của nhà họ Thẩm, mỗi ngày Thẩm Diệc Thành sớm về trễ, mặt cũng che giấu được vẻ tang thương với tiều tụy.

      Buổi tối Thẩm Tâm Duy chờ về, sau khi Thẩm Diệc Đình thấy , xoa đầu của , “Nha đầu ngốc.”

      muốn trai cực khổ rồi, nhưng lời này thế nào cũng ra khỏi miệng.
      Thẩm Diệc Đình cũng trực tiếp vào nhà nghỉ ngơi, mà kéo tay , theo đó mà ngồi.
      Ngày đó phải ngày 15, nhưng trăng rất tròn, ánh trăng khong sáng, mơ hồ lộ ra vài phần vắng lạnh. Như thấy, trai cười, nhưng là khổ sở.

      trai , “Em đừng sợ, bảo vệ em và mẹ.”

      lời kia được bao lâu, nhà dì tới làm ầm ĩ nữa, trong công ty mặc dù có nhiều chuyện, có người cuốn gói mà chạy, có người chạy sang công ty khác, có nhóm người chuẩn bị sang mảng khác,những việc này, đều làm xong. Mà chuyện cần làm của Thẩm Tâm Duy, chính là chờ trai về nhà.

      Cho đến có ngày, trai trở lại, trong tay cầm bình rượu, thấy , quăng bình rượu , ôm lấy , “Nha đầu ngốc, biết ngay em đợi về mà.”

      Cũng bởi vì biết em chờ, có thể nhịn uống rượu, mới có thể kiềm chế điên cuồng lần.

      Rất nhiều ngày sau, Thẩm Tâm Duy chỉ biết, trai với bạn chia tay. ra chưa từng thấy kia, từng nghe bạn qua, hình như bọn họ cũng biết rất ấy, ngừng trêu đùa . Mỗi lần muốn gặp chị ấy Thẩm Diệc Đình đều lần sau, nhưng về sau, còn lần sau nữa.

      Phải lâu sau, Thẩm Tâm Duy hiểu, khi đó trai chia tay với bạn , nhất định có liên quan tới công ty, nhưng đoán được. Mà trai rất thích ấy, sau khi chia tay, mượn rượu giải sầu cũng được, bởi vì phải lên tinh thần đối phó những người muốn xé nát nhà họ Thẩm, còn phải bảo vệ mẹ và em .

      Từ ngày đó, bắt đầu hiểu trai mình, lĩnh hội từ , hiểu , đồng thời cũng khắc sâu trong lòng rằng, đời này, trai vĩnh viễn bao giờ tổn thương .
      Tôm Thỏ, sanone2112Phamthanhhuong thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :