1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hào môn cướp: Tình nhân khế ước của tổng giám đốc bạc tình - Hải Diệp (c2)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Hào môn cướp: Tình nhân khế ước của tổng giám đốc bạc tình

      Tác giả: Hải Diệp
      Editor: Aries Kim (hay Aries Lê)
      Convert: ngocquynh520
      Số chương: chưa biết (vì chưa edit xong)


      Giới thiệu vắn tắt:

      Két - đạo tia chớp phá vỡ phía chân trời. Bầu trời đen nhánh bỗng trở nên giống như bạch trú.

      thân quần dài màu trắng , ở trong cơn mưa to run lẩy bẩy, nước mắt theo khuôn mặt nhắn tái nhợt lăn xuống xuống.

      "Sao có thể làm như vậy?." Trong mưa to, bị xung tán nỉ non.

      "Tôi sao thể làm như vậy." Nam nhân kéo quyến rũ từ trong phòng ấm áp ra.

      "Đây cũng là con của , " run rẩy, trong mắt tràn ngập nước mắt và tuyệt vọng." sợ gặp báo ứng sao?" gào thét thanh bị ù ù bởi vì tiếng sấm bao phủ. . . . . .

      "Vậy sao, con. . . . . .có sống lại được . Con của , tôi, cho tới bây giờ đều quan tâm." Nam tử bộ mặt khinh bỉ nhìn chằm chằm sắc mặt trắng bệch của ."Tôi sắp được làm ba rồi. tại. Tôi hề cần nữa!" Nam nhân cao cao nhìn chằm chằm bụng nổi lên của .
      " ta mang thai!" thất thần nỉ non."Con của tôi đâu rồi, con của tôi phải làm sao bây giờ. . . . . ."

      " biết phải làm sao, như vậy, để cho bị ngươi hại chết Bảo Bảo đem chôn theo ! !" Lời lạnh như băng , làm tiếng sấm nổ vang. . . . . .

      nghĩ đến, tuyệt tình như thế, càng nghĩ đến, khi đứng ở trước xe, chút do dự liền đụng tới, thậm chí còn để ý sinh tử của , nghênh ngang rời xe . . . . . .

      Tâm chết, cũng chết. ..


      Khi bước vào lễ đường tiếng chuông vang lên, nhảy xuống sạn đạo, chết thấy xác. . . . . .

      Gặp lại lần nữa, bên cạnh có kiều thê ái tử, mà bên cạnh cũng có vị hôn phu, xem hạnh phúc mỹ mãn, xem xem hạnh phúc ngọt ngào, mà chính là màn, gai là mắt vào người nào , là lòng của ai đau. . . . . .

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 1: Chính mắt thấy phản bội

      Thành thị T đêm khuya.

      Đây là thị T trong tứ đại sản nghiệp của gia tộc Tiêu gia, ràng đây là nhà hàng hào hoa cao cấp, lại có tên quán ăn đêm giống nhau, nơi này là dấu hiệu thị T phồn hoa , càng thêm tượng trưng quyền quý, mà có đôi khi, quyền quý – có phải là lấn áp hoa lệ Đại Danh Từ.

      Trong phòng ngủ hào hoa êm ái, nhạc lãng mạn nhàng chảy xuôi, y phục đất, xốc xếch lan tràn từ cửa đến bên giường.

      mặt giường lớn, nam tử áo nửa mở , đè ép chặt toàn thân trần truồng , tay của tùy ý di chuyển ở người , từ bụng , đến trước ngực. . . . . .

      bị động tác của nam tử theo bản năng trằn trọc. Ưm. Tiếng ngâm khẽ từ phần môi của tràn ra. theo bản năng cắn môi, lại thể khống chế nhiệt độ trong thân thể càng ngày càng cao và nhanh chóng lan tràn cảm giác tê dại.

      "Làm chuyện này, em có thích ?" Nam tử khóe miệng nhếch lên, cúi đầu hôn vành tai, rồi nhàng mút vào.

      "Ưm. . . . . ." nhẫn hừ nghe làm cho người ta nhiệt huyết sôi trào.

      Rầm –

      Ở lúc hay chuyện động tình, cửa phòng ngủ bỗng bị đá văng ra, giường mê loạn trong nháy mắt liền thanh tĩnh. giằng co, nhìn nam tử ở trước cửa, trong nháy mắt như bị sét đánh, ngay cả hơi sức chống đỡ cũng có.

      "Mộ, Mộ Thần!" Nhìn nam tử toàn thân ướt dầm dề đứng ở trước cửa, hai mắt cả kinh mở to. Bờ môi của như biến thành màu tím, sợi tóc vẫn còn tích thủy dính vào mặt tuấn mỹ nhưng lại hơi có vẻ tái nhợt, thân thể của run rẩy, nắm chặt quả đấm trong trung phát ra tiếng vang khanh khách.

      phát ra từng hơi kích thích tiếng vang trong màng nhĩ."Màn, Mộ Thần!" Cổ họng như bị chặn lại, nhìn Mộ Thần trong mắt khiếp sợ, thất vọng, thể tin thác tống đan vào tình cảm, lòng của như bị hung hăng xé rách."Mộ Thần, phải. . . . . ." Trong lúc bối rối ngã ra mặt đất, chăn rớt xuống xuống, dáng vẻ chật vật."Mộ Thần, đừng hiểu lầm, nghe em giải thích." Lắc đầu, có thời gian để ý tới nam nhân giường, chỉ muốn cho Mộ Thần, chuyện phải như nhìn thấy đâu. Nhưng ở bên trong mông lung lệ quang, nhìn Mộ Thần từ từ lui về phía sau hai bước, sau đó – xoay người.

      "Mộ Thần. . . . . ." Bờ môi run rẩy, cố gắng vươn tay kéo Mộ Thần, nhưng. . . . . . Khoảng cách quá xa, chỉ có thể nhìn Mộ Thần ngay trước mắt biến mất. . . . . ."Mộ Thần, trở lại , nghe em giải thích. . . . . ." Lớn tiếng kêu. hốt hoảng mặc quần áo vào đuổi theo.

      Mây đen nặng nề kéo đến, bầu trời thỉnh thoảng lại truyền đến tiếng ầm ầm trầm thấp, mưa ào ào xuống đất , bầu trời xẹt qua đạo tia chớp, đem cả thành thị giống như bạch trú. Bên ngoài chân trần lảo đảo nghiêng ngã đuổi kịp , lại nhìn thấy xe Mộ Thần vì kịp tránh né bị đụng ra xa, nhìn Mộ Thần vì cài giây nịt an toàn, cả người đụng vào cửa sổ xe ngã mặt đất. . . . . .

      "Mộ thần –" Xông tới thét lên , Mộ Thần nằm ở trong vũng máu, thân thể co rút thống khổ, chạy tới nhìn thấy lảo đảo nghiêng ngã , trong mắt tràn đầy cam lòng . . . . . .

      "Mộ Thần." Chạy tốn sức phí lực bên người đến Mộ Thần, nhào đến, ôm lấy Mộ Thần, đem kéo chặt, đất mảnh vụn cửa sổ xe đâm vào bắp chân của , lòng bàn chân, máu đỏ tươi chậm rãi chảy ra, theo nước mưa mặt đất tiêu tán."Mộ Thần." Thanh run rẩy."Thần, em cầu xin tỉnh lại, chuyện phải như vậy , nghe em giải thích, nghe em giải thích!" Ôm chặt thân thể Mộ Thần."Mộ thần, tỉnh. . . . . ."

      Khụ. . . . . . Mộ Thần ho tiếng, máu đỏ tươi theo trong miệng, trong lỗ mũi sặc ra .

      "Thần!" Khóc lớn tiếng , hốt hoảng che những thứ máu kia, giống như muốn tống chúng nó trở về trong thân thể Mộ Thần, nhưng những thứ máu kia bị mưa to tầm tả xuống rất nhanh tách ra, luống cuống khóc."Thần, đừng làm em sợ, cầu xin đừng có chuyện gì, cần. . . . . ."

      Máu ngừng từ trong miệng mộ thần xông ra, nhưng vẫn còn mỉm cười, trước sau dịu dàng ngắm nhìn sắc mặt trắng bệch của ."Ngốc, đứa ngốc, phải sợ." Mộ Thần phí sức .

      Bắt được tay mộ thần ."Thần, nghe em giải thích, chuyện phải như vậy, phải. . . . . ." Lắc đầu thống khổ.

      "Diệu Diệu, sao, . . . . . . Dù, dù em làm cái gì, đều trách em. . . . . ." Mộ Thần suy ớt cười, ôm chặt biết cái chết tiến đến gần nhưng thái đều như trước hề bi thương, rất luyến tiếc, là muốn gắt gao ôm lấy trước mặt, vĩnh viễn em, xin lỗi, là có năng lực bảo vệ em, xin lỗi. . . . . . thể cưới em làm vợ.

      "Mộ Thần, cần chuyện đó." Lắc đầu cuồng loạn." rời em mà, Mộ Thần. . . . . ."

      Mưa rơi càng thêm nhiều, tiếng sấm ù ù như là gào thét cuồng nộ, nhìn Mộ Thần run rẩy khóc, mang theo nồng đậm chậm rãi nhắm mắt lại, tay cũng từ trong tay rơi xuống. . . . . .

      Trong lòng bàn tay đột nhiên cảm thấy vô ích , khiến hô hấp đều dừng lại. Két –" cần –" tuyệt vọng gào thét làm tia chớp phá vỡ bầu trời đêm. . . . . .

      Lạch cạch! giọt nước mắt từ khóe mắt Mộ Thần chảy xuống, ở trong nước mưa tan rã. . . . . .

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 2: Cùng lắm chỉ là mưu....

      Mưa càng ngày càng to hề có chút ngừng nghỉ. Tiếng sấm cuồng nộ gần như dùng hết tất cả lực khí, muốn đem tất cả bình thường đều chấn vỡ.

      Tiếng còi cảnh sát gầm rú ong ong vang, vừa bị cưỡng chế kéo đến, nhìn tại chỗ rồi tuyên bố tử vong Mộ Thần bị mang vào trong xe, nổ vang rời .

      " cần, các ông đem Mộ Thần trả lại cho tôi, trả lại cho tôi. . . . . . ." Chạy đuổi theo ở phía sau xe đường, cuối cùng ngã xuống thần. . . . . ." vươn tay như muốn kéo cái gì đó, nhưng bất lực ở trong tầm mắt xe cảnh sát càng ngày càng xa, cuối cùng biến mất ở đầu đường. . . . . . ."Quay lại, các ông đem Mộ Thần trả lại cho tôi, trả lại cho tôi. . . . . ." Vô lực nằm mặt đất khóc, cầu xin. . . . . .

      Cộp! Cộp! Giầy giẫm vào đường làm cho giọt nước phát ra tiếng vang từ xa đến gần bọt nước văng hơi khắp nơi. Đầu từ từ ngẩng lên, nước mưa vỗ lên mặt, có chút nhìn thấy gương mặt đó, nhưng có thể cảm giác được hơi thở lạnh lẽo từ trong thân thể khiếp người kia phát ra khiến cho người ta phát run . . . . . . Tiêu Lăng Phong từng bước đến gần, dừng bước lại ở trước mặt.

      "Vì sao?" Vô lực hỏi.

      Tiêu Lăng Phong trả lời, mà ngeo mắt nhìn chuyện chật vật và thê thảm.

      "Tôi chuyện với đó, cho tôi biết, vì sao phải làm như vậy, vì sao?" Lảo đảo bò dậy, kích động nắm chặt quần của Tiêu Lăng Phong." ràng đồng ý với tôi, tôi chỉ cần gia hạn khế ước, bỏ qua cho Mộ Thần , vì sao lại gạt tôi, vì sao. . . . . ." Tiếng hét xé rách tiếng sấm ù ù của đêm mưa có vẻ tuyệt vọng, bi thương. . . . . .

      "Tôi sao phải phả bỏ qua cho qua ta." Tiêu Lăng Phong đẩy ra, khiến lui về phía sau hai bước, té ở mặt đất lạnh như băng ."Trình, nghĩ là, có con với tôi tôi tha cho ta mạng sao." .

      Tiêu Lăng Gió lạnh lẽo xuy ra tiếng, lấy tay phủi phủi quần, giống như nơi nào bị dính bẩn vậy.

      " Vì sao muốn hại chết Mộ Thần, vì sao?" gào thét , ngón tay dùng sức nắm chặt mặt đất, cho đến khi móng tay băng liệt. Vết máu nhè từ từ chảy ra."Tôi đáp ứng điều kiện của rồi, vì sao muốn hại chết ấy."

      "Mộ Thần làm hại Nhã Đình sinh non, hại ấy cả đời được làm mẹ, tôi cùng lắm chỉ muốn cho ta nếm thử chút, nhìn người mình quan tâm nhất bị thương tổn là loại tư vị gì, nhưng ta xui xẻo, rời khỏi bị tai nạn xe cộ !" nhàng ra câu cuối cùng, tia chớp xẹt qua, chiếu sáng mặt Tiêu Lăng Phong lạnh như băng , trong mắt tràn đầy hận ý mãnh liệt như muốn cắn hết tất cả ."Trình, này, đây là cái giá mà các người đáng phải trả.'' Từng lời như từ trong kẽ răng thốt ra, như trầm, như vô cùng tuyệt tình. . . . . .

      "Tiêu Lăng Gió, là cầm thú, gặp báo ứng , chết được tử tế. . . . . ." gào thét.

      "A!" Tiêu Lăng Phong khóe môi nhếch lên."Nhưng Trình, chứng minh, tại người gặp báo ứng phải là ta, được chết tử tế cũng phải là tôi, ngược lại Mộ Thần đến chết cũng cảm thấy, phản bội ta, chẳng những được chết tử tế, hơn nữa. . . . . . Chết nhắm mắt."

      "A – tôi giết chết !" Tâm tình hỗn lộn điên cuồng xé rách y phục của Tiêu Lăng Phong, dùng hết tức đánh , nhưng hơi sức của yếu kém như vậy, Tiêu Lăng Phong chỉ cái tay khống chế được cánh tay của , sau đó dùng lực đẩy ra." là hung thủ giết người." gào thét."Vì sao người chết phải là ."

      "Trình, cho tôi thêm con rồi báo thù trước, tôi chết." Tiêu Lăng Phong nhảy ra bước. ngồi bệch xuống nắm được cằm, ngón cái vì dùng sức mà khớp xương trắng bệch, lực độ như thế, như hận thể bóp vỡ cằm. . . . . .

      " mạng trả mạng, rất công bằng, Trình, tại. . . . . . còn thiếu Nhã Đình thân thể khỏe mạnh, tôi muốn Trình gia của bị táng gia bại sản để hoàn trả lại. . . . . ."

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :