1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hào môn đệ nhất thịnh hôn - Ôn Tiểu Yêu (11)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      HÀO MÔN ĐỆ NHẤT THỊNH HÔN


      [​IMG]

      Tác giả: Ôn Tiểu

      Editor: Xẩm Xẩm, Sam Sam, Rinn lùn.

      Số chương: 580 chương.

      Thể loại: Đô thị, ngôn tình.



      [​IMG]


      dâu vừa mới cưới, niềm hứng thú mỗi ngày là được tiêu tiền.

      "Em muốn mua khu nhà cao cấp, 7 tầng!"

      "Được, mua!"

      "Em muốn mua xe thể thao, 7 chiếc!"

      "Được, mua!"

      "Em muốn dùng khu nhà cao cấp cùng chiếc xe thể thao kia để nuôi tình nhân!"

      Vừa nghe vậy, đôi mắt người kia tối sầm lại, trực tiếp vác lên vai kéo . "Vợ à, ngoan ngoãn đừng làm loạn, theo về nhà tắm rửa rồi ngủ nào!"

      P/s: Nữ chính là siêu trộm, còn nam chính là Tổng giám đốc.
      ChrisDion thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 1: trộm thứ gì của tôi vậy!

      Editor: Xẩm Xẩm

      Màn đêm buông xuống, đèn đuốc sáng như ngọc.

      Ở trong khách sạn Thất Tinh nằm giữa trung tâm thành phố A, giao dịch bí mật được tiến hành.

      Hơn mười chiếc xe Bentley chờ ở cửa khách sạn, người bước từ xe xuống đều mặc âu phục màu đen, mặt hề đổi sắc bảo vệ cho người đàn ông trung niên hơi béo, chậm rãi vào khách sạn. Thang máy lên, đến phòng tổng thống ở tầng 33.

      Trong phòng, ánh sáng mỏng manh, lờ mờ bóng dáng của người đàn ông đứng trước cửa sổ sát đất.

      “Tiêu tổng, thứ muốn được mang đến!”

      Lúc này, người đàn ông trung niên tươi cười nịnh nọt, trong tay cầm cái vali.

      Người được gọi là Tiêu tổng quay người lại, khuôn mặt tuấn mỹ như như , môi mỏng nhàng giương lên, phát ra thanh mê hoặc.

      “Lần sau ông lại muộn thể hợp tác.”

      “Đúng vậy, ngại quá!”

      Nghe vậy, người đàn ông trung niên vội vàng cười, ý bảo kẻ đứng bên cạnh mang vali tiền lên.

      Giao dịch tiến hành.

      màn này, thản nhiên rơi hết vào trong đôi mắt tinh khiết sáng ngời.

      Lúc này, trong đám người mặc áo âu phục màu đen nấp thân hình cao gầy, mũ đè thấp xuống, mái tóc ngắn nhàng khoan khoaus, gọng kính sống mũi dường như gợi mở ra khuôn mặt nhắn của .

      “Tâm Tâm, tình hình bên cháu thế nào?”

      Tai nghe truyền đến thanh của ông nội.

      Hạ Noãn Tâm nghiêng đầu, nhàng gõ vào tai nghe, làm ám hiệu trả lời.

      Bấy giờ người đàn ông trung niên phất tay.

      “Mở vali, để Tiêu tổng kiểm nghiệm.”

      Hạ Noãn Tâm cúi đầu, bước nhanh về phía trước, ngồi xổm trước bàn trà, tay lưu loats mở ra ba tầng mã hóa của chiếc vali.

      miếng tinh phiến được giấu ở giữa.

      Tiêu Quyết từ cao nhìn xuống, liếc mắt qua, giọng điềm nhiên: “3 phút sau, ông nhận được tiền!”

      Giao dịch muốn hoàn thành?

      !

      Tất cả, mới chỉ là bắt đầu!

      Hoàng hôn buông xuống, ánh sáng mờ mịt, ai cũng chú ý đến Hạ Noãn Tâm ngay lúc mở vali rồi lại đóng lại, chỉ trong vài giây ngắn ngủi, nhanh chóng tráo đổi tình phiến! Mắt thấy mình thành công, liền giảo hoạt cong khóe môi lên cười, sau đó có vẻ mặt gì đóng lại vali, muốn rời .

      ra tất cả đều thuận lợi, nhưng trăm triệu lần thể tưởng tượng được...

      “Chờ chút!”

      Cổ tay, bị dùng sức nắm lấy.

      Hạ Noãn Tâm chấn động, cả người cứng ngắc trong nháy mắt.

      Tiêu Quyết đứng cách hai bước, thân hình cao lớn đột nhiên tới gần, bàn tay to bỗng dùng lực, khiến mất sức giơ nắm tay lên.

      trộm thứ gì của tôi vậy?”

      câu hỏi, nhưng phải nghi vấn, mà là khẳng định!

      Hạ Noãn Tâm đè thấp đầu, hơi cắn môi, thử giãy giụa nhưng cũng có kết quả.

      Người đàn ông này... phát ra ?

      “Tâm Tâm, nguy hiểm, mau rời ...”

      Bên tai nghe điện thoại, ông nội lo lắng còn chưa xong, bị ta tháo xuống.

      Tiêu Quyết híp mắt lại, khẽ cười tiếng: “ dám ăn trộm của tôi, biết hậu quả thế nào sao?” Lúc chuyện, ngón tay thon dài của theo độ ấm của lòng bàn tay đoạt lại miếng tinh phiến.

      Giây tiếp theo, Hạ Noãn Tâm dùng hết toàn bộ sức lực đánh cước, sau đó quay đầu bỏ chạy!

      Trong phòng, những người còn lại đều sợ run.

      đuổi theo sao?”

      Tiêu Quyết nhắc nhở câu, khiến người đàn ông trung niên khiếp sợ đột nhiên phản ứng.

      Ngay sau đó, mười mấy người mặc âu phục màu đen đuổi theo hướng Hạ Noãn Tâm vừa chạy trốn.

      Ánh sáng chợt lóe qua, Tiêu Quyết ràng chớp mắt cái, khuôn mặt tuấn mỹ mà lại vô cùng nghiệt.
      Last edited: 22/4/16
      HNKNChris thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 2: Cầu xin , cứu tôi!

      Editor: sammie

      Ở phía trước.

      Hạ Noãn Tâm dùng hết sức lao ra khỏi phòng, nhanh chóng chạy tới cầu thang, vừa chạy vừa tháo mũ, kính mắt, tóc giả, bộ tóc dài đen nhánh lập tức phân tán ra. hoảng hốt quay lại nhìn, gương mặt xin đẹp nhắn lộ ra bên ngoài.

      “Đứng lại!”

      Phía sau, nhóm người mặc đồ đen chạy đến đuổi theo, cách chỉ vài giây ngắn ngủi.

      Hạ Noãn Tâm bối rối cắn môi, mắng tiếng, chạy nhanh hơn về phía lối thoát hiểm.

      Vài giây sau, đám người áo đen mất dấu vết của người họ tìm.

      đứa con cũng bắt được, đám ăn hại!”

      Lúc này, người đàn ông trung niên thở hổn hển mắng, đôi mắt quỷ dị như chim ưng nheo lại, như ra lệnh.

      “Tiếp tục tìm, nhất định phải bắt được ta!”

      .”

      Những bước chân lại tiếp tục rời .

      Trong nháy mắt, Hạ Noãn Tâm chạy đến chỗ tối, vội vàng cởi bỏ áo khoác, tiếp tục chạy trốn.

      Đêm hơi lạnh, ở lối vào của khách sạn.

      Tiêu Quyết thong thả bộ tới xe thể thao của mình, “tách” tiếng, mở cửa xe, ngồi vào chỗ điều khiển,. Giây tiếp theo, đôi mắt quỷ dị của khẽ chuyển động, bàn tay to bắt lấy người ngồi bên ghết phụ.

      “Là ai? Sao có thể ở trong xe của tôi?”

      “Xuỵt.”

      Vào lúc này, người ngồi co quắp trong xe của , ràng chính là Hạ Noãn Tâm với gương mặt bối rối.

      liếc mắt liền nhận ra là Tiêu Quyết. Trong lòng rên rỉ kêu lên: oan gia ngõ hẹp. Nhưng với tình hình trước mắt, phải tỏ ra đáng thương, với : “Cầu xin đừng lên tiếng, để tôi trốn trong xe lúc thôi, cầu xin !”

      “Ô? Là !”

      Đương nhiên Tiêu Quyết cũng nhận ra .

      sai, đôi mắt quỷ dị nhìn xung quanh xe, đột nhiên tò mò hỏi, “Tại sao mở được xe của tôi?”

      “Xuỵt! Bọn họ tìm tôi, được chuyện với tôi!” Vào lúc này, Hạ Noãn tâm căn bản có tâm trạng đối phó với , cúi xuống chỉ lộ ra chút đỉnh đầu, liếc mắt liền thấy nhóm người đồ đen tìm ở ngoài khách sạn.

      Tiêu Quyết cười như cười, đôi môi mỏng cong lên, ánh mắt chuyển động, “ cho rằng tôi cứu sao?”

      …”

      Hạ Noãn Tâm tròn mắt, trong lòng muốn mắng , nhưng nghĩ ngợi chút vẫn phải nhịn xuống! Giây tiếp theo, mang theo nét oan ức nắm lấy ống tay của , giọng : “Này… cần phải làm vậy, tôi kgoong cố ý trộm đồ của , hãy giúp tôi , để tôi trốn ở đây lát!”

      “Cầu xin tôi?”

      Tiêu Quyết nhíu mày, hỏi.

      Hạ Noãn Tâm ngẩn ra, khẽ cắn môi, vừa khinh bỉ vừa thỏa hiệp với : “Đúng vậy, tôi cầu xin , nhanh cứu tôi!”

      Lúc này, Tiêu Quyết thu lại ánh mắt, nhưng ánh mắt nhìn bỗng trở nên nóng bỏng vô cùng.

      “Muốn đat được cái gì từ tôi, đều phải trả giá rất nhiều!”

      “Hả?”

      Trong chốc lát Hạ Noãn Tâm hiểu hết lời của , muốn hỏi lại bỗng thấy nhóm người áo đen tiến gần chiếc xe thể thao. kinh hãi, lập tức cúi xuống.

      Tiêu Quyết bình thản nhíu mày cười, nhanh chóng cởi áo khoác đắp lên đầu .

      Sau đó, mắt nhìn người đàn ông đứng ngoài xe.

      “Chuyện gì?”

      “Ông Tiêu, ông có nhìn thấy người con ăn trộm lúc nãy ?”

      ngờ Tiêu Quyết lại im lặng lát.

      Vài giây ngắn ngủi này đối với Hạ Noãn Tâm cũng giống như tra tấn. trùm kín áo khoác, hiểu suy nghĩ lúc này của là gì, sợ hãi, theo bản năng tay đưa ra chụp tay áo động chạm cố tình này, thế mà lại động phải nơi thể động vào của đàn ông.

      có!”

      Lúc bây giờ, giọng của Tiêu Quyết bỗng trở nên khàn đặc u ám.

      Ngay sau đó, khởi động xe thể thao, nhanh chóng chạy xa khỏi khách sạn. l
      Last edited: 22/4/16
      HNKN thích bài này.

    4. HNKN

      HNKN New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      0
      Mình thích truyện này. Cảm ơn bạn post bài nhé! Mong sớm có chương mới để mình theo dõi. ^~^

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :