1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

HÀO MÔN THỊNH SỦNG: KIỀU THÊ HUNG HÃN ( Chương 10)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      HÀO MÔN THỊNH SỦNG: KIỀU THÊ HUNG HÃN

      Tác giả: Đông Phương Nguyệt Chư

      Thể loại: Ngôn tình, đại, trùng sinh, báo thù, nữ cường

      Nguồn convert: tangthuvien

      Edit + Beta: Hắc Vân

      Độ dài: 161 chương + 3 ngoại truyện

      Giới thiệu

      xác hai mạng người, trùng sinh từ trong địa ngục, thề phải làm cho những kẻ có lỗi với phải trả giá đắt.

      Trình Hân Đồng, nữ cường nhân của thành phố S, trời sinh nhan sắc xấu xí nhưng vì thân phận người thừa kế duy nhất của Trình gia nên được rất nhiều đàn ông giàu có để ý.

      Lăng Tư Diệu, tính cách bất cần đời, tuy có dung mạo kinh thiên nhưng lại mang thân phận con riêng.

      Nhà giàu có dạ tiệc, trở thành con mồi của , theo như nhu cầu, trở thành vị hôn thê của .

      Đối mặt với cặn bã nam, phụ nữ xấu, cùng nàng liên thủ đấu với bọn chúng, trở thành cộng tốt của nhau.

      Nhưng mà, cùng nàng gặp nhau nguyên lai là kế hoạch được định từ lâu...

      *__________---__________*

      Đoạn ngắn đặc sắc thứ nhất:

      Mọi người đều , ai cưới được Trình Hân Đồng liền có thể nắm trong tay được toàn bộ nền kinh tế của thành phố S, cho nên dù nhan sắc của xấu xí cũng vẫn có cả đống đàn ông nhào tới.

      Nhưng mà từ khi người đàn ông kia xuất , tất cả bọn họ đều lui tán hết thảy, chỉ vì câu : "Em là người phụ nữ của tôi..."

      Người đàn ông này chính là "hồng nhan họa thủy", sớm biết được, bất quá, khi đám phụ nữ như ruồi bọ kia dán đến, chỉ mỉm cười quyến rũ: "Người đàn ông của ta ai dám chạm vào?"

      Đoạn ngắn đặc sắc thứ 2:

      Bàn về tầm quan trọng của việc xxoo, người đàn ông nào đó ngoan ngoãn nghe theo, phụ nữ nghe lời nên như vậy.

      Lăng Tư Diệu ôm chầm người phụ nữ bên cạnh, trực tiếp dán xuống đôi môi mỏng đỏ ấy.

      "Ngô, ngô..."

      Nguyên lai như vậy còn có thể làm mẹ tức giận sao".

      Lời còn chưa hết liền có tiếng hét thảm truyền đến.

      Sau đó đứa ghi nhớ ở laptop đoạn văn như vầy:
      "Ngày nào cha chọc mẹ tức giận, cha , xxoo rất quan trọng, phụ nữ nghe theo phải dùng sức mạnh. Nhưng là, hậu quả rất nghiêm trọng, mắt trái của cha thành mắt gấu mèo.

      thực chứng minh, phụ nữ là con cọp, phụ nữ mang thai càng là con cọp hung dữ.

      Ô hô, thương thay, về sau mình muốn khỏe mạnh cần phải cưới lão bà đâu.

    2. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 1: Em họ nhúng tay vào

      Nếu có ai hỏi Trình Hân Đồng hối hận nhất là chuyện gì?

      Vậy nhất định là tại.

      thể tin nhìn hai người ôm chặt nhau trước mắt mình. Hai thân thể sít sao dán vào nhau như cặp sinh đôi vậy. Người phụ nữ nằm trong ngực , tóc dài buông xõa tới thắt lưng, đôi mắt quyến rũ nhìn như khiêu khích.

      ung dung thong thả từ cơ thể người phụ nữ kia đứng dậy, ngón tay thon dài giữ chặt cổ áo mở rộng, điềm nhiên như liếc nhìn Trình Hân Đồng cái.

      Trình Hân Đồng vất vả kiềm chế lửa giận muốn bộc phát, bình tĩnh hỏi: "Chuyện này bắt đầu từ khi nào?".

      - "Cần gì phải hỏi ràng như vậy, Trình Hân Đồng, cũng nhìn lại gương mặt của mình , dựa vào cái gì muốn ở bên Tư Hàn?".

      Trình Hân Đồng để ý tới vẻ mặt đắc ý của ta, người phụ nữ này tối nay giải quyết sau.

      chỉ muốn biết ràng, cái người từng quan tâm tới vẻ bề ngoài của mình, chỉ muốn ở bên cạnh mình cả đời, cái người từng vĩnh viễn phản bội , từ khi nào bắt đầu cùng người phụ nữ kia qua lại?

      - "Tư Hàn, lấy em phải là dối chứ?". Người phụ nữ hờn dỗi hỏi Lăng Tư Hàn.

      Lăng Tư Hàn ung dung thong thả nhìn về phía Trình Hân Đồng.

      Trầm mặc lát rồi mới chậm rãi mở miệng: "Giống như thấy đó, tôi với cục cưng của tôi ở cùng nhau".

      - "Tôi hỏi chuyện này bắt đầu từ khi nào?" Trình Hân Đồng đè nén tức giận trong lòng.

      - "Chị họ, cần gì phải hỏi ràng như vậy, biết được cầng nhiều đối với chị càng có tốt".

      Chị họ, ta còn biết mình là chị họ của ta? Tô Bảo Bảo, mình nên sớm phòng bị ta mới phải.

      Tô Bảo Bảo là con của ruột Trình Khả Tâm của .

      Trình Khả Tâm lúc còn trẻ công tử nhà giàu, bộ dáng cũng tệ, nhưng lại hay lăng nhăng. bởi vì Trình Khả Tâm là con Trình gia, vốn tưởng rằng dựa vào Trình Khả Tâm là có thể trèo lên cành cây cao Trình gia, lại nghĩ tới Trình Khả Tâm ở Trình gia chút địa vị cũng có. cưới Trình Khả Tâm cũng được cái gì tốt, nên liền tiếp tục ra bên ngoài tán . Trình Khả Tâm tức giận, mang theo con Tô Bảo Bảo trở về Trình gia.

      nghe Tô Bảo Bảo thời điểm ở Tô gia cũng thường câu tam đáp tứ.

      Chỉ là tuyệt đối nghĩ tới, Tô Bảo Bảo thậm chí người đàn ông của mình cũng dám cướp.

      - "Tô Bảo Bảo, nơi này là Trình gia chứ phải Tô gia". Đối mặt với khiêu khích của Tô Bảo Bảo, Trình Hân Đồng mở miệng cảnh cáo.

      Tô Bảo Bảo cười lạnh tiếng, khinh miệt liếc Trình Hân Đông cái, đưa tay ôm ngang hông Lăng Tư Hàn.

      - "Trình Hân Đồng, đây là nhà của ai quan trọng, dù sao rất nhanh thôi nơi này trở thành nhà của tôi với Tư Hàn".

      Nhà của ta và Lăng Tư Hàn?

      Trình Hân Đồng bụng hỏa khí lên đến tận cổ, thậm chí còn cảm nhận được mùi máu tanh trong miệng.

      Ba năm trước quen biết Lăng Tư Hàn ở vũ hội của Lăng gia, bởi vì mặt có vết sẹo nên nghĩ rằng có người đàn ông nào chịu ở bên cạnh mình. thể , Lăng Tư Hàn đối với việc lừa gạt phụ nữ rất có thiên phú. Nếu cũng dễ dàng bị lừa như vậy.

      Ngay từ đầu cự tuyệt Lăng Tư Hàn, nhưng là về sau chịu nổi Lăng Tư Hàn giả vờ thâm tình cầu mình gả cho . Cho dù được mệnh danh là thiên tài buốn bán sao, tại cũng chỉ trơ mắt nhìn người đàn ông từng mình cùng em họ quấn lấy nhau.

      Bên môi giương lên nụ cười lạnh, là từng giây từng phút cũng chờ được sao?

      sớm nên hiểu, người đàn ông như làm gì có chân tình? Tất cả chỉ là mình tự lừa mình thôi.

      Dù sao, thứ có sức hấp dẫn thực chính là tập đoàn Thiên Nhã.

      Tập đoàn Thiên Nhã là đầu rồng buôn bán của thành phố S. Ai có thể làm chủ tập đoàn Thiên Nhã liền có thể trở thành lão đại của giới thương nhân thành phố S.

      Là ai cố ý nhắn tin bảo đến biệt thự vào lúc này?

      tại rất ràng.

      Tô Bảo Bảo...

      giương mắt nhìn về phía Tô Bảo Bảo, quả nhiên người phụ nữ gọi là Tô Bảo Bảo kia cho dù là khóe mắt đều mang theo khiêu khích. Còn Lăng Tư Hàn ở bên cạnh, mặt tia tâm tình nào, gài nốt cái cúc áo cuối cùng, lạnh lùng nhìn về phía Trình Hân Đồng, cánh môi lãnh bạc chậm rãi phun ra câu: "Phụ nữ quá thông minh phải là chuyện tốt, chưa nghe qua câu đó sao? Thông minh quá bị thông minh hại. Là cam tâm tình nguyện tiến vào cái bẫy của tôi, nếu tiến vào, cho rằng còn có thể thoát sao?".

      Ánh mắt Lăng Tư Hàn đột nhiên bén nhọn, chợt bắt được cánh tay Trình Hân Đồng, trong mắt Trình Hân Đồng lóe lên tia sợ hãi dễ nhận ra, nhưng rất nhanh lại khôi phục tỉnh táo. liều mạng giãy giụa: "Thả tôi ra".

      Nhưng mà Lăng Tư Hàn có ý định buông ra.

      Lúc này có thai tám tháng, dám giãy giụa quá mạnh, sợ thương tổn đến đứa trong bụng. Chỉ cần hơn tháng nữa, có thể vào thế giới này, chỉ cần hơn tháng nữa.

      Lăng Tư Hàn lôi đến bờ biển, buông tay ra, Trình Hân Đồng lui về phía sau nhìn, nơi này là vách núi.

      Biệt thự của Trình gia chính là xây ở vách đá ven biển.

      Đây vốn là nơi ông nội chuẩn bị để dưỡng già. Nhưng tháng trước ông nội đột nhiên bị chảy máu não qua đời. Mà bởi vì mang thai, cho nên đem mọi chuyện của tập đoàn Thiên Nhã giao cho Lăng Tư Hàn xử lí.

      Làm người phụ nữ, hi vọng có thể cùng chồng mình an cư lạc nghiệp. Có thể chưa từng nghĩ tới, cũng bởi vì quá tin tưởng , nên mới để cho Lăng Tư Hàn có thời cơ lợi dụng.

      Cái gì chân tình đều là giả.

      lòng người phụ nữ có sẹo mặt như nàng, chớ có đùa, công tử giống như Lăng Tư Hàn, quan tâm nhất chính là quyền thế cùng tiền tài.

      Lăng Tư Hàn nhìn tới bây giờ chẳng phải , mà là địa vị của ở Trình gia và số cổ phần tập đoàn Thiên Nhã nắm trong tay.

      Vốn là chỉ cần chờ sinh con xong, liền cho Lăng Tư Hàn vào ban giám đốc của tập đòan Thiên Nhã. Nhưng là chút thời gian cũng thể đợi.

      Bây giờ mới hiểu, có phải hay muộn?

      Đột nhiên cười rộ lên.

      Cười đến thê lương.

      - "Lăng Tư Hàn, , mục đích của là gì?"

      - "Toàn bộ cổ phần của ".

      Toàn bộ cổ phần?

      Khẩu khí lớn!

      Dã tâm của người đàn ông này chỉ là tiến vào ban giám đốc của tập đoàn Thiên Nhã.

      - "Trình Hân Đồng, như thế là tiện nghi cho rồi, cho ba năm sống cuộc sống phiền lo, chỉ muốn cổ phần của , cái giá này rất có lợi".

      Thanh của Tô Bảo Bảo lọt vào tai rất chói tai.

      - "Tôi để cho các người được toại nguyện".

      Nhìn lầm người là mắt mù, làm sai việc chính là tâm mù. Tập đoàn Thiên Nhã là tâm huyết nửa đời của ông nội, tuyệt đối giao nó ra.

      - " để cho chúng tôi được như ý?" Trong mắt Tô Bảo Bảo đột nhiên lóe lên hung quang.

      Trình Hân Đồng cảnh giác che bụng, lùi về phía sau mấy bước.

      - "Cái đó cũng do quyết định, nếu như chủ động giao ra đây vậy tôi cũng chỉ có thể khiến cho chết".

      Tô Bảo Bảo duỗi mạnh hai tay, ra sức đẩy Trình Hân Đồng. Trình Hân Đồng nghĩ tới khí lực của Tô Bảo Bảo lại lớn như vậy, cả người ngã ngửa về phía sau...


      Hết chương 1.









      Chương 2: Theo địa ngục trở về


      Nước, rất nhiều nước.

      khó chịu...

      "Phốc__, ngụm nước phun ra, Trình Hân Đồng lúc này mới nhõm được chút.

      mệt mỏi mở hai mắt ra, đập vào mắt chính là bộ quần áo màu lam của người hầu Tiểu Lan.

      Tiểu Lan vui mừng nhìn , sợ hãi kêu lên: "Tiểu thư, tốt quá, người sao".

      - "Tiểu Lan?".

      - "Tiểu thư, người làm sao lại ngất trong hồ bơi, may mắn người có việc gì, nếu người có chuyện gì lão gia lột da chúng em mất".

      Lão gia? Ông nội phải qua đời tháng trước rồi sao?

      Trình Hân Đồng nhìn xung quanh, nơi này cũng phải là biệt thự bên bờ biển của Trình gia mà là ở nhà cũ của Trình gia.

      người biết từ lúc nào đổi thành bộ đồ tắm.

      cố gắng chống đỡ cơ thể, nhưng toàn thân chút sức lực, cúi đầu nhìn, bụng bình thường, bào thai tám tháng sao thấy đâu...

      Đây là có chuyện gì?

      Thấy Trình Hân Đồng giãy giụa muốn đứng lên, Tiểu Lan đến đỡ dậy.

      - "Tiểu thư, hay là để em đỡ người vào uống chén canh gừng , tối hôm nay, người còn phải tham gia yến hội của Lăng gia. Lão gia , yến hội này người thể đến trễ".

      Yến hội của Lăng gia?

      Tình cảnh này giống như từng quen biết.

      Cho đến khi Tiểu Lan đỡ Trình Hân Đồng trở lại phòng. tắm rửa sạch ra, xem lịch bàn mới phát mình thế nhưng trở về ba năm trước, vào ngày quen biết Lăng Tư Hàn.

      Chẳng lẽ là ông trời cho cơ hội?

      Ông trời công bằng, nhất định là nghe được tiếng lòng cam tâm của .

      Ngẫm lại kiếp trước của mình, dồn hết tình vào người, kết quả như thế nào, vào thời điểm đê ý, lại qua lại cùng Tô Bảo Bảo.

      Tô Bảo Bảo có cái gì tốt, chẳng phải chỉ là có khuôn mặt giống tinh thôi sao?

      Nhớ tới hình ảnh trước khi chết, Trình Hân Đông nắm chặt tay, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy trong gương vết sẹo mặt, chính là vết sẹo này gây nên vận mệnh như vậy cho mình.

      Ngón tay của lần lại lần mơn trớn vết sẹo, phát , sau khi trùng sinh, vết sẹo thế nhưng dịch chuyển lên .

      dùng tay xé, vết sẹo tróc ra, vết sẹo hóa ra chỉ là cái vỏ trứng gà bị dính vào, khuôn mặt vẫn mịn màng, bóng loáng.

      Chẳng lẽ đây là lễ vật ông trời ban cho sau khi trùng sinh sao?

      từng nghĩ tới rất nhiều biện pháp để xử lí vết sẹo này, nhưng nó vẫn mất được, nghĩ tới lần trùng sinh, vết sẹo lại còn.

      thực biết có nên vui mừng hay .

      vốn cho rằng dung mạo của mình tốt cũng đỡ được nhiều phiền toái. Nhưng lại nghĩ tới, vết sẹo này lại khiến cho mình gặp nhiều chuyện thống khổ như vậy.

      Cho đến giờ phút này vẫn thể tin được là mình sống lại.

      Đưa tay véo cái lên mặt mình, cảm giác đau đớn truyền đến khiến nhíu mày.

      .

      Lời dối của người đàn ông khó lòng phòng bị. cẩn thận trúng kế mới khiến có kết quả như vậy.

      Cho tới bây giờ phảng phất còn có thể cảm giác được nước lạnh vờn đến thấu xương xung quanh mình.

      biết bơi, cho nên, lúc té xuống nước liền liều mạng giãy giụa, nhưng lượng nước biển lớn chui vào mũi , sặc đến mức thể hé miệng, sau đó, nước biển lại chui vào miệng nhiều hơn.

      dần dần mất ý thức, chợt nhìn thấy luồng ánh sáng. Sau đó, cái gì cũng nhớ .

      Khi tỉnh lại trở lại ba năm trước đây.

      Tối nay chính là yến hội của Lăng gia, có phải những chuyện ba năm trước lại xảy ra?

      Từ lúc sinh ra, dưới mắt có vết sẹo màu đen to bằng cái móng tay. Theo thời gian vết sẹo cũng lớn hơn chút. Thoạt nhìn xấu xí vô cùng.

      Thời thơ ấu, bởi vì vết sẹo này nên lúc nào cũng bị cười nhạo, nhưng vẫn luôn kiên cường, cố gắng học tập, chuyện gì cũng cố gắng hoàn thành tốt nhất. Tất cả những điều đó đều có kết quả, ông trời bù đắp thay cho dung mạo của . Sau khi tốt nghiệp từ nước ngoài trở về liền tiến vào tập đoàn Thiên Nhã, trong thời gian ngắn nhất dựa vào thực lực của mình leo lên chức phó tổng.

      Tuổi của cùng tại giống nhau, gần ba mươi tuổi, nhưng vẫn như cũ ai có quan hệ cùng ai.

      Ông nội sốt ruột cho nên đời trước mới yến hội của Lăng gia.

      Thời điểm quen biết Lăng Tư Hàn, cho rằng hề quan tâm tới dung mạo của mình. Mặc dù trước khi chết biết được chân tướng nhưng lúc đó quá muộn. Trình gia, tập đoàn Thiên Nhã hoàn toàn rơi vào tay bọn chúng.

      Thời gian đó mang thai nên đem tất cả tâm tư đều đặt hết vào con mình, nghĩ tới điều đó lại tạo cơ hội cho Tô Bảo Bảo.

      Con của ...

      cúi đầu nhìn cái bụng bằng phẳng của mình.

      Tám tháng, nó ở trong bụng , có thể cảm nhận được nó rất hoạt bát. Bất kể là con trai hay con đều rất quý trọng. Nhưng bây giờ mất rồi...

      nhàng vuốt ve bụng, trống rỗng, đứa bé kia có ở đây.

      giọt nước theo khóe mắt chảy xuống.

      ngẩng đầu, lần nữa nhìn lại mình trong gương.

      trùng sinh nhưng con của có cơ hội sống lại.

      thề, bất kể là mình bản thân mình hay vì con, cũng khiến cho đôi cẩu nam nữ kia sống được yên ổn.

      Nếu như ông trời cho sống lại, vậy nhất định phải trả món nợ máu này.

      tìm đồ trang điểm, ở mặt có vết sẹo giống trước kia nhưng mờ hơn, người bình thường thể nhận ra.

      cũng muốn làm cho vết sẹo này lộ ra bên ngoài. dùng cọ đánh lớp phấn ở vị trí vết sẹo, sau đó dùng bút vẽ, lâu sau, đóa hoa hồng nằm khóe mắt.

      Rất tốt, như vậy cơ hồ nhìn ra vết sẹo, lại khá tinh tế. Ai có sẹo nhất định xấu xí, từ trước đến nay đều cho rằng vẻ bề ngoài phải là thứ quan trọng nhất. Nếu có kinh nghiệm trước đây tìm cách che vết sẹo này. Có thể tình huống bây giờ bất đồng.

      chính là muốn cho tên đàn ông xấu xa kia biết , cho dù mặt có sẹo cũng có thể xinh đẹp.

      Trình Hân Đồng cần quan tâm tới người khác, chỉ cần bản thân mình muốn là được.

      hiểu người đàn ông đáng tin tưởng chút nào, cho nên kiếp này tình nguyện cần tình .

      Nếu như vậy, tất cả mọi tội ác đều bắt đầu từ yến hội của Lăng gia vào tối nay, nếu quá uổng phí rồi.

      Cho nên, chỉ muốn , mà còn phải ăn mặc tỉ mỉ.

      đến tủ quần áo trước mặt, thấy trong tủ có bộ sườn xám màu đen, vừa vặn hợp với đóa hồng đen mặt mình.

      Đêm nay, muốn trở thành người đẹp nhất.

      Nghĩ đến mau chóng gặp lại đôi cẩu nam nữ kia, máu của đều sôi trào lên.

      Trong gương, Trình Hân Đồng với đôi môi đỏ như máu hé nụ cười như Tu La từ địa ngục bò ra.

      Lăng Tư Hàn, mày chuẩn bị xong chưa?



      Hết chương 2.

    3. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 3: Hoa hồng đen


      Biệt thự của Lăng gia--

      Hôm nay là yến hội chúc mừng tập đoàn Lăng thị tròn hai mươi năm thành lập.

      Tối nay, nơi này tụ tập rất nhiều nhân vật nổi tiếng của thành phố S.

      Lăng gia ở thành phố S vẫn rất có tiếng tăm. Bất quá, chiếm giữ vị trí lão đại của thành phố S là Trình gia. Thiên Nhã tập đoàn của Trình gia so với tập đoàn Lăng thị có lịch sử lâu đời hơn.

      Lão gia tử của Trình gia - Trình Quốc Hứng, từ những năm tám mươi của thế kỉ trước, bắt đầu gây dựng nghiệp, tới bây giờ hoàn toàn dễ dàng.

      Tất cả mọi người ở đây mong đợi tối nay có thể gặp mặt vị lão đại thương trường này. Cũng tới giờ này, Trình Quốc Đống còn chưa xuất , mọi người đều khỏi sốt ruột.

      biết là ai hô tiếng, tầm mắt mọi người đều hướng cổng đại sảnh nhìn lại.

      Trình Quốc Đống cùng mĩ nữ mặc sườn xám màu đen thêu hình hoa hồng xuất ở cửa.

      Mọi người trong hội trường đều bị mĩ nữ kia hấp dẫn.

      Ai vậy?

      Vừa xuất liền làm cho mọi người kinh diễm.

      Yến hội này tụ tập toàn những nhân vật nổi tiếng, có ít công tử nhà giàu có, danh tiếng tới nơi này, tất cả mọi người đều vận trang phục lộng lẫy, bất quá, có thể mặc sườn xám đẹp mắt như người phụ nữ này, phần đông mọi người đều là lần đầu tiên nhìn thấy.

      Đương nhiên, điều đặc biệt nhất phải là sườn xám, mà là người mặc sườn xám, mặt còn có đóa hoa hồng đen.

      Đóa hồng đen kia làm mất vẻ đẹp của co mà ngược lại còn thêm vài phần kiều diễm.

      Chỉ nghe Trình lão gia có cháu dáng dấp xấu xí, mặt còn có vết sẹo, chứ chưa bao giờ nghe tới này.

      - "Trình lão gia, cuối cùng ông cũng đến".Bà Lăng hướng Trình lão gia tới, quyến rũ cười.

      Trình Quốc Hứng liếc bà Lăng cái, mặn nhạt : "Yến hội hôm nay ta đến nhất định đến, chỉ là lúc lên đường lại xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn nên mới tới trễ chút. Mong mọi người bỏ qua cho".

      - "Làm sao lại như vậy được".

      Bà Lăng cười đến nổi cả nếp nhăn trán.

      - "Trình lão gia, vị này là..."

      - "Là cháu của ta, Trình Hân Đồng".

      - "Trình tiểu thư?"

      Bà Lăng khẽ kinh ngạc.

      phải người thừa kế của Trình gia mặc dù có thân phận là cháu Trình lão gia nhưng là người phụ nữ xấu xí sao, nhưng vị này đâu có xấu như vậy.

      - " sớm nghe Trình tiểu thư tuổi còn trẻ mà dựa vào thực lực của mình trở thành phó tổng tập đoàn Thiên Nhã, hôm nay vừa thấy, Trình tiểu thư quả nhiên vừa xinh đẹp lại tài giỏi".

      Trình Hân Đồng trong nội tâm cười lạnh, bà Lăng này đúng là gió chiều nào xoay chiều ấy. Kiếp trước bà ta đâu có như vậy chứ, cái gì mà vừa xinh đẹp lại tài giỏi, đúng là nực cười".

      Nghe thấy thanh quyến rũ kia thấy chán ghét, gả cho Lăng Tư Hàn ba năm ít lần bị bà ta bắt nạt, nếu phải lúc ấy cho rằng Lăng Tư Hàn thực mình, lấy tính tình của sao lại nhẫn nhịn với bà ta như vậy được?

      Lão bà này diễn trò rất lợi hại, nếu phải biết trước tính cách của bà ta chắc bi bộ dạng này lừa gạt rồi.

      - "Bác , biết người từng nghe qua câu này chưa?"

      Bà Lăng hiểu nhìn Trình Hân Đồng.

      - " dối chớp mắt".

      Nở nụ cười, đem mấy chữ này phun ra, Trình Hân Đồng rất hài lòng chứng kiến bà Lăng xanh mặt.

      Lão bà này chính là cần chút giáo huấn, làm cho bà ta biết cái gì gọi là đem mặt nóng dán mông lạnh.

      Bà ta nịnh hót phải là vì muốn đem Lăng Tư Hàn giới thiệu cho mình sao?

      Lăng Tư Hàn, người đàn ông như vậy cho dù tặng cũng chẳng thèm. Cho nên cũng cần phải cố gắng lưu lại ấn tượng tốt trong lòng bà ta, như vậy chừng còn có thể làm cho bà ta buông tha dự định làm đám hỏi với Trình gia.

      Trình Quốc Hứng có chút ngoài ý muốn nhìn Trình Hân Đồng, ông có cảm giác, cảm thấy cháu mình còn giống như trước, là ảo giác sao?

      Hôm nay ông sớm với Trình Hân Đồng là phải tới yến tiệc của Lăng gia, kết quả đứa này lại chạy bơi, xém chút nữa là chết đuối. May mà đứa này có việc gì, nếu , ông cũng biết ăn như thế nào với con trai và con dâu ở dưới suối vàng.

      Sau khi tỉnh lại làm trễ nãi ít thời gian, đứa này còn ăn mặc tỉ mỉ. Trước kia biết có phải là do dung mạo hay mà nó chả bao giờ chú ý đến cách ăn mặc.

      Nhưng hôm nay thời điểm mang theo cháu xuất , phát , ánh mắt của mấy tên tiểu tử kia đều đặt cả lên người nó.

      Ông cũng biết, con trai và con dâu của mình đều tuấn, xinh đẹp, con người Trình Hân Đồng cũng kém, chỉ là ông trời đùa giỡn lưu lại mặt nó vết sẹo.

      Trước kia đứa này chưa từng nghĩ tới muốn che vết sẹo này , hôm nay lại biến nó thành đóa hoa hồng đen, phối hợp với bộ quần áo người, quả nhiên là khiến cho con bé khác hẳn với trước kia.

      Hôm nay ông sở dĩ mang theo đứa này đến, có cái nguyên nhân rất quan trọng, đó chính là, ông hi vọng tìm cho cháu bảo bối của mình người con rể tốt.

      Tuổi của nó còn , phải là Trình gia nuôi nổi , chính cũng phải là thua kém, có thể xử lí được mọi chuyện của tập đoàn Thiên Nhã.

      Nhưng là, làm ông nội, ông rất đau lòng cho đứa bé này. Ông muốn nó phải khổ cực như vậy.

      Lúc này, yến hội của Lăng gia có ít danh môn công tử. Bất quá, trong những công tử nhà giàu này, ông coi trọng nhất là con trai Lăng Tư Hàn của Lăng gia.

      cùng các công tử nhà giàu khác giống nhau, thể tin tưởng được, hơn nữa Lăng Tư Hàn này tuấn tú, lịch , cơ hồ tất cả phụ nữ ở thành phố S đều lấy làm đối tượng theo đuổi.

      Hôm nay ông mang theo Trình Hân Đồng đến chủ yếu là muốn cho Trình Hân Đồng cùng Lăng Tư Hàn làm quen, trước khi đến nhà họ Lăng chào hỏi.

      Cha mẹ Lăng Tư Hàn đối với cháu mình nhiệt tình như vậy cũng là lẽ tự nhiên.

      Bất quá, đứa này so với trước kia tính tình ngạo mạn hơn rất nhiều.

      biết nó nghĩ cái gì trong lòng.

      Trình Quốc Hứng trong lòng hoang mang, nhưng dù sao ông cũng mang theo Trình Hân Đồng đến đây, ông cũng có ý định rút lui.

      - "Sao thấy Lăng công tử đâu?" Trình Quốc Hứng giật đề tài ra.

      Bà Lăng lúc này mới nhớ, mình còn chưa có an bài Trình Hân Đồng cùng Lăng Tư Hàn gặp mặt.

      Bà Lăng vội vàng lên lầu gọi Lăng Tư Hàn xuống.

      Trình Hân Đồng cười lạnh tiếng, nghĩ tới địa vị của cũng , nhà mình mở yến hội lại còn ở lầu!

      Thời điểm ở kiếp trước, ở trong sân của Lăng gia gặp được Lăng Tư Hàn, có thể thấy được, bất kể là kiếp trước hay kiếp này, Lăng Tư Hàn đều chỉ làm theo ý mình.

      Lăng Tư Hàn chưa có xuống lầu, lại có ít ông chủ nhà giàu tiến tới chào hỏi cùng Trình Quốc Hứng.

      Đương nhiên, mục tiêu của bọn họ cũng rất ràng, chính là Trình Hân Đồng.

      Bọn họ cho dù làm ăn lớn hơn nữa cũng bằng địa vị của nhà họ Trình. Bọn họ cũng có nghe , tối nay Trình Quốc Hứng tới đây là vì hôn của Trình Hân Đồng, mục tiêu chính là Lăng Tư Hàn. Nhưng bây giờ Lăng Tư Hàn còn ở lầu, bọn họ nếu như nhân cơ hội này làm cho con trai mình quen biết Trình Hân Đồng trước, đến lúc Trình Hân Đồng gả cho Lăng Tư Hàn, vậy bọn họ liền có cơ hội.

      - "Trình lão gia, tôi giới thiệu với ngài, đây là con trai tôi, Lý Kiên Quyết".

      - "Trình lão gia..."

      Trình Hân Đồng có hứng thú nghe mấy nhà giàu này đẩy mạnh quan hệ, chỉ là hơi thay đổi chút, liền làm cho những công tử nhà giàu kia thể chờ đợi được đến tạo quan hệ với ông nội mình, rất đáng tiếc, đối với những người này chú hứng thú cũng có.

      Trình Hân Đồng đưa mắt tùy ý nhìn, đột nhiên ánh mắt dừng lại ở bóng dáng màu lam trong góc phòng.

      Đó là...


      Hết chương 1.

      P/s: n9 bắt đầu lên sàn, hehe.

      Chương 4: Cố ý khiêu khích


      Trong ấn tượng của , người đàn ông này có xuất ở yến hội của Lăng gia kiếp trước.

      ta đứng bên cửa sổ, đúng lúc có ánh trăng chiếu vào bên người. Dưới ánh trăng, khóe môi nhếch lên, giống như cười mà cũng giống như cười.

      bình tĩnh đứng nguyên tại chỗ nhìn ta.

      So với Lăng Tư Hàn, làn da của người đàn ông này còn trắng hơn nhiều, mái tóc ngắn đen nhánh phối hợp với đôi mắt màu lam. Đặc biệt là đôi mắt kia, sâu thăm thẳm như muốn hút người đối diện vào đó.

      - "Hân Đồng, đây là con trai bác, Lăng Tư Hàn."

      Lời của bà Lăng cắt đứt suy nghĩ của Hân Đồng.

      - "Chào em." Giọng nam trầm ổn vang lên, Trình Hân Đồng ngẩng đầu, nhìn thấy gương mặt mà cả đời này cũng quên được.

      Lăng Tư Hàn!

      nghĩ tới nhanh như vậy bọn họ liền gặp mặt.

      Cái giọng này, Trình Hân Đồng quá quen thuộc.

      Cánh môi khẽ cong lên, chậm rãi xoay người.

      Lăng Tư Hàn lần đầu tiên nhìn thấy Trình Hân Đồng, hơi sững sờ.

      Mặc dù, Trình Hân Đồng rất ít khi xuất trước giới truyền thông nhưng vẫn có ít lời đồn về .

      Tỷ như dung mạo của xấu xí như thế nào, tỷ như lợi hại cỡ nào, tuổi còn trẻ liền tiếp quản tập đoàn Thiên Nhã. Đương nhiên được đến nhiều nhất vẫn là hôn nhân của .

      Bởi vì dung mạo xấu xí, hôn nhân của cũng thuận lợi, ba mươi tuổi rồi mà ngay cả bạn trai cũng chưa có.

      Trước đây, chưa từng gặp qua Trình Hân Đồng, còn tưởng rằng Trình Hân Đồng mang cái mắt kính dày, là người phụ nữ đúng chuẩn " xấu xí", nghĩ tới lại trang điểm cho mình xinh đẹp như vậy.

      Nhất là đóa hoa hồng đen ở khóe mắt kia.

      Trông rất sống động, làm cho Trình Hân Đồng thoạt nhìn thêm vài phần quyến rũ.

      - "Chào em, là Lăng Tư Hàn".

      Lăng Tư Hàn lịch vươn tay, muốn cùng Trình Hân Đồng nắm tay, nhưng là, Trình Hân Đồng căn bản có dự định đưa tay ra, ngược lại nhàng câu: "Thẹn thùng, hôm nay quên mang cái bao tay".

      - "Hả?"

      Bà Lăng kịp phản ứng, thậm chí Lăng Tư Hàn cũng hiểu Trình Hân Đồng những lời này là có ý gì.

      - "Tay của bẩn, lần này hiểu chưa".

      Trình Hân Đồng khóe miệng vẫn như cũ, treo nụ cười yếu ớt.

      Bà Lăng hoàn toàn sợ ngây người.

      Mặc dù trước kia bà có nghe đủ loại tin đồn, nhưng có ai rằng Trình Hân Đồng lại là đứa con lễ phép như vậy.

      ta xuất thân từ Trình gia, tuyệt đối là danh môn thế gia, dù gì, tiểu thư của Trình gia cũng coi như là tiểu thư danh môn khuê các, sao có thể ra những lời như vậy được?

      Trình Hân Đồng hoàn toàn đem vẻ mặt của bà Lăng để vào mắt. Đối với , bà ta là người cần phải đếm xỉa.

      Hôm nay đến đây, mục đích chính là tới phá rối, mọi chuyện chỉ có nguyên nhân, đó là mất hứng.

      mất hứng khi chứng kiến người nhà Lăng gia đắc ý, mất hứng khi nắm tay cùng Lăng Tư Hàn, mất hứng khi phải làm cho người nhà họ Lăng thoải mái.

      Cho nên, xin lỗi, cần dùng sắc mặt tốt đối với họ.

      Lời của Trình Hân Đồng khiến Lăng Tư Hàn thấy lúng túng, bàn tay vươn ra hồi mới lúng túng thu về: "Ha ha, con người của Trình tiểu thư đây sao".

      Lăng Tư hàn cố gắng nở nụ cười để giảm bớt lúng túng lúc này, nghĩ đến Trình Hân Đồng căn bản để mong muốn của thành .

      - ", đây cũng phải là , chỉ là tôi thích nắm tay bẩn của người khác".

      Lần này, bà Lăng còn cách nào duy trì sắc mặt tốt nữa.

      Mặt bà ta xanh mét.

      Trình Quốc Hứng hiểu nhìn Trình Hân Đồng, vẻ mặt bất đắc dĩ.

      Đối với cháu này, ông là thương đến tận xương tủy.

      Từ trước đến nay, cháu này mặc dù rất độc lập, nhưng là, chưa từng dùng giọng điệu như vậy chuyện với người khác. Đứa này lúc còn rất cha mẹ qua đời. Đích thân ông đem đứa này nuôi lớn. Kể từ sau khi cha mẹ qua đời, nó cơ hồ có lúc nào vui vẻ nổi.

      Thời thơ ấu thậm chí còn có chút quái gở. Bất quá, đứa này cũng chịu thua kém, mặc dù mặt có vết sẹo, nhưng lại vô cùng thông minh, nhất là ở thương trường, cháu này lại thừa kế phong cách làm việc năm đó của ông.

      Theo thời gian, đứa này mới đó mà ba mươi tuổi. Bởi vì vết sẹo mặt, cho dù nó ưu tú như vậy cũng vẫn có bạn trai. Đương nhiên cũng bởi vì thân phận của , cũng thiếu con cháu nhà hào môn muốn làm đám hỏi với Trình gia, bất quá, những người kia đều thích ở bên ngoài ăn chơi đàng điếm, đối với cháu của ông chút hứng thú cũng có, chỉ là coi trọng sản nghiệp khổng lồ của Trình gia. Ông tự nhiên cũng đồng ý.

      Hôm nay, mang theo đến, ngoài mặt rằng để chọn lựa đối tượng nhưng chủ yếu là muốn đem con của Lăng gia- Lăng Tư Hàn giới thiệu cho Trình Hân Đồng.

      Người bên ngoài đồn đãi về Lăng Tư Hàn rất nhiều, đều là những lời nhận xét tốt, ít nhất, giống những công tử nhà khác thích ăn chơi đàng điếm, truyền thông cũng có tin đồn tình cảm của .

      Nghe , năng lực của Lăng Tư Hàn này cũng giỏi vô cùng, quản lí cả tập đoàn Lăng thị. Nhưng Lăng Tư Hàn này có tốt như vậy hay ông còn phải quan sát thêm chút.

      Vừa rồi, ông chú ý thấy, Đồng Đồng giống như ưa Lăng Tư Hàn.

      Theo lí thuyết, đây là lần đầu tiên bọn chúng gặp mặt, với tính cách của Đồng Đồng, chủ động khiêu khích, nhưng vừa rồi ràng khiêu khích mà.

      Chẳng lẽ, ở thời điểm ông biết, Đồng Đồng và Lăng gia từng có quan hệ?

      - "Trình tiểu thư hay đùa, Trình lão à, tôi thấy nên để hai người trẻ tuổi chúng nó hàn huyên chút, chúng ta đừng có theo chúng nó làm bóng đèn".

      Bà Lăng cũng đoán được mục đích Trình Quốc Hứng đến đây hôm nay, mặc dù lần đầu tiên nhìn thấy Trình Hân Đồng bà cũng thích, nhưng đây là cháu của Trình Quốc Hứng, bà tính toán, cho dù Hân Đồng có kém thế nào, bà cũng muốn đem người phụ nữ này về Lăng gia làm vợ Tư Hàn.

      Bà ta hướng về phía Lăng Tư Hàn nháy mắt. Lăng Tư Hàn gật gật đầu, nở nụ cười tự nhận là mê người hướng Trình Hân Đồng.

      - "Trình tiểu thư, bằng chúng ta tham quan chút?"

      - "Lăng gia có cái gì tốt để xem chứ?"

      Cái này đúng là hỏi khó cho Lăng Tư Hàn.

      chưa bao giờ lúng túng như vậy.

      Ít nhất, trước Trình Hân Đồng, chưa có nào những lời như vậy với .

      là Lăng Tư Hàn, phụ nữ ở thành phố S có nằm mơ cũng muốn được gả cho .

      Nhưng người phụ nữ này chẳng thèm ngó ngàng tới .

      Hơn nữa còn cố tìm cớ gây , chẳng lẽ, đây là cá tính của Trình Hân Đồng?

      Cố ý khiêu khích, muốn dẫn tới chú ý của ? (Tên này mắc bệnh hoang tưởng nặng http://***************.com/images/smilies/icon_so_funny.gif http://***************.com/images/smilies/icon_so_funny.gif http://***************.com/images/smilies/icon_so_funny.gif )

      Thấy khí có phần lúng túng, Trình Quốc Hứng đành phải ra tay đẩy cái, nếu người đàn ông như Lăng Tư Hàn mà cháu bảo bối của mình còn thấy chướng mắt ông biết còn có ai có thể xứng đôi với cháu mình.

      Hay là tạo cơ hội cho bọn chúng chung đụng trước chút.

      - "Đồng Đồng, con cùng Lăng công tử cứ dạo xung quanh ".

      Trình Quốc Hứng vừa mở miệng, mọi chuyện trở nên dễ dàng hơn nhiều.

      Bà Lăng cảm kích nhìn Trình Quốc Hứng cái. Đối với hôn của Trình Hân Đông cùng Lăng Tư Hàn càng thêm chắc chắn.

      Chỉ cần Trình lão gia có lòng muốn cùng Lăng gia kết thân, hôn này chắc đến tám phần.

      Quả nhiên Trình Quốc Hứng vừa mở miệng, Trình Hân Đồng cho dù trong lòng muốn cũng phải theo Lăng Tư Hàn đến tử viện.

      Thời gian còn nhiều, nếu quá nóng vội trả thù Lăng Tư Hàn mặc dù nhất thời được thống khoái, nhưng so với việc mất con của mình, còn thống khổ rơi từ vách núi xuống, những thứ này đều đủ để bù đắp.

      Cho nên, phải cố gắng diễn trò tốt.

      muốn cho Lăng Tư Hàn hiểu, đến cùng chọc phải người phụ nữ như thế nào.



      Hết chương 4.

    4. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 5: thích hợp với tôi

      Tránh thoát, vậy cần phải né.

      Trình Hân Đồng ở phía trước, Lăng Tư Hàn ở phía sau. rất kinh ngạc phát , Trình Hân Đồng đối với Lăng gia tựa hồ rất quen thuộc.

      ví dụ như vị trí sân của Lăng gia, theo lí thuyết, Trình Hân Đồng là lần đầu tiên đến Lăng gia nên biết sân ở đâu mới đúng chứ, nhưng Trình Hân Đồng chỉ lát liền tới được đó.

      Chắc là do suy nghĩ quá nhiều , chỉ là trùng hợp thôi mà.

      Sân của Lăng gia vẫn giống như trước kia, so với nhà cũ của Trình gia, cái nhà này tính là lớn. Trong sân trồng mấy loại cây cảnh, còn xếp đặt vài cái ghế dựa.

      Lăng Tư Hàn mời Trình Hân Đồng ngồi xuống cái ghế dây mây gần đó:

      - "Trình tiểu thư, bằng chúng ta qua bên kia ngồi chút , để tôi cho người chuẩn bị chút trà bánh".

      - " cần. Tôi ngắn gọn. Tôi biết cha mẹ với như thế nào, nhưng là, Lăng thiếu, , thích hợp với tôi".

      Kiếp trước coi thường , nếu bây giờ đồng ý lấy , chẳng phải lại phải nhìn cùng Tô Bảo Bảo kia ở chung chỗ, sau đó, lại tiếp tục nhục nhã sao?

      Lăng Tư Hàn tràn đầy kinh ngạc nhìn Trình Hân Đồng.

      Nhưng kinh ngạc đó cũng duy trì bao lâu.

      là Lăng Tư Hàn, là nam thần của đại đa số phụ nữ ở thành phố S. Làm nam thần những thời điểm như thế này càng được luống cuống. Cho nên, dù có kinh ngạc khi bị Trình Hân Đồng từ chối, cũng tuyệt đối biểu quá ràng ra bên ngoài.

      - "Trình tiểu thư vì cái gì mà như vậy, chúng ta vừa mới quen, cần phải cho nhau cơ hội tìm hiểu đối phương, phải sao?"

      cố gắng bảo trì phong độ thân sĩ của mình.

      Rất ít người phụ nữ có thể bình tĩnh khi đứng trước mặt như vậy, ánh mắt của hề dừng lại người của giây phút nào, trong mắt thậm chí thấy bóng dáng của .

      Người phụ nữ này chút cảm giác đối với cũng có?

      phải là người tự kỷ, nhưng là, cho tới nay, tự thấy điều kiện bên ngoài của mình cũng tệ lắm, cộng thêm là thiếu gia của tập đoàn Lăng thị, nhiều người phụ nữ muốn bò lên giường của , căn bản cũng có cơ hội.

      Hôm nay tổ chức yến hội này chính là vì hôn của , là chúc mừng mười năm thành lập tập đoàn Lăng thị, nhưng có thể đặt chân đến biệt thự của Lăng gia cũng phải là người bình thường.

      Mẹ của sớm qua, mục tiêu bây giờ mà cần theo đuổi là Trình Hân Đồng của Trình gia, đương nhiên, cũng từng nghe nhiều lời đồn đãi về Trình Hân Đồng, nhưng quan tâm. tại, quan trọng nhất là tương lai của Lăng gia, cho nên, dù bị Trình Hân Đồng cự tuyệt, cũng có ý định nhanh như vậy buông tha.

      - "Trình tiểu thư tại sao chuyện?"

      Vừa hỏi ra vấn đề, Trình Hân Đồng liên tục trả lời, Lăng Tư Hàn có chút cam lòng, tiếp tục hỏi Trình Hân Đồng đến cùng.

      Trình Hân Đồng phát , da mặt của Lăng Tư Hàn so với suy nghĩ của mình còn dày hơn rất nhiều.

      cự tuyệt như vậy, còn muốn ràng hơn sao?

      Tốt, đây là do tự tìm lấy.

      - "Lăng tiên sinh, cần tôi phải lại lần nữa sao, tôi đối với chút hứng thú cũng có, cho nên có cái gì muốn với cả. Tốt lắm, sân cũng xem rồi, tôi có chút mệt mỏi, yến hội thích hợp với tôi cho lắm, nếu như có chuyện gì nữa vậy tôi xin phép trước".

      chuẩn bị vào chào Trình Quốc Hứng tiếng, sau đó rời .

      Nhưng cánh tay của bỗng chốc bị Lăng Tư Hàn giữ chặt.

      Hiển nhiên là sốt ruột.

      -"Trình tiểu thư, cần gì phải gấp gáp như vậy, tôi rồi, Trình tiểu thư cũng hiểu biết về tôi, Trình tiểu thư chẳng lẽ thể cho chúng ta cơ hội để tìm hiểu lẫn nhau sao?"

      Trình Hân Đồng xoay đầu lại nhìn Lăng Tư Hàn.

      lát sau, nhàng cười tiếng.

      nghĩ tới Lăng Tư Hàn này lại nóng nảy như vậy.

      - "Lăng tiên sinh, tôi nghĩ, tôi cần thiết phải tìm hiểu , có lẽ, trong mắt nhiều người phụ nữ khác, chính là bạch mã hoàng tử. Nhưng xin lỗi, phải là mẫu người tôi thích. Còn có, Lăng tiên sinh, xác định, có thể thỏa mãn điều kiện của tôi sao, ví dụ như..."

      Ánh mắt Trình Hân Đồng theo ống quần Lăng Tư Hàn nhìn xuống, rồi dừng lại ở vị trí đũng quần.

      Mặc dù hết, nhưng Lăng Tư Hàn xem như hiểu.

      Kiếp trước, chỗ kia của Lăng Tư Hàn phi thường. Đương nhiên, kiếp trước là vì luôn giả dạng hào hoa phong nhã.

      - "Ý của Trình tiểu thư chính là chút cơ hội cũng cho rồi?"

      Lăng Tư Hàn dấu vết, đem hai tay ngăn trở ở đũng quần của mình.

      Thân là đàn ông, ghét nhất là bị người khác xem thường, lại còn là năng lực ở phương diện kia.

      Dung mạo của Trình Hân Đồng đúng là xấu, nhưng nhìn ở khoảng cách gần, vẫn có thể thấy vết sẹo nhàn nhạt mặt . Nếu như trang điểm, nhất định là rất khó coi.

      Cho nên, tại khẳng định, lời đồn đãi bên ngoài cũng hoàn toàn là giả.

      người phụ nữ như vậy mà vẫn còn kén cá chọn canh với .

      Nếu như phải người trong nhà bắt thu phục người phụ nữ này , cũng cần tìm mọi cách khen tặng ta. Người phụ nữ này, từ lúc xuất ở Lăng gia cho sắc mặt tốt, hơn nữa khắp nơi đều đối đầu với Lăng gia bọn họ.

      Lăng gia mặc dù kém hơn Trình gia, nhưng qua nhiều năm như vậy, địa vị ở thành phố S vẫn rất ổn định. Người phụ nữ này thành công khiêu chiến ranh giới của .

      Người phụ nữ đáng chết, hôm nay, tuyệt đối thể bỏ qua cho ta.

      Đáy mắt Lăng Tư Hàn lóe lên tia nham hiểm, cánh tay bắt lấy Trình Hân Đồng tăng thêm sức lực.

      Cổ tay bị đau, Trình Hân Đồng nhăn mày lại.

      coi như nhìn ra, Lăng Tư Hàn đây là chó cùng rứt giậu.

      Gã đàn ông chết tiệt này, cho rằng là quả hồng mềm muốn bóp thế nào bóp sao?

      nhấc chân, dùng sức giơ cao chân đạp vào mũi giày của Lăng Tư Hàn.

      Lăng Tư Hàn hoàn toàn nghĩ tới Trình Hân Đồng lại có sức lực lớn như vậy.

      - "Oh..."

      Lăng Tư Hàn luống cuống giơ chân lên, sắc mặt xanh mét.

      Trình Hân Đồng cũng nhìn cái nào, bay thẳng đến đại sảnh yến hội. Nhìn bóng lưng Trình Hân Đồng, Lăng Tư Hàn chỉ có thể nắm chặt quả đấm.

      Trình Hân Đồng, nhớ kĩ người phụ nữ này.

      để cho ta sống tốt.

      muốn vào đại sảnh của yến hội, Trình Hân Đồng thiếu chút nữa đụng vào người đứng ở cửa.

      Vừa ngẩng đầu, ánh mắt màu lam chiếu thẳng vào .

      Lần đầu tiên nhìn thấy đôi mắt này là bên trong đại sảnh của yến hội, khi đó cho dù có rất nhiều người, vẫn có thể cảm nhận được ánh mắt của người đàn ông này.

      Còn lần này, dứt khoát cùng ta đối mặt.

      thể , khác với Lăng Tư Hàn hào hoa phong nhã, ngũ quan của người đàn ông này có chút Tây. Đồng thời trong đôi mắt màu lam kia còn lộ ra cỗ tà khí.

      cúi đầu nhìn , khóe miệng mang theo nụ cười nghiền ngẫm

      Người đàn ông này có phải nãy giờ đều đứng ở đây?

      - "Có thể làm cho thiếu gia của tập đoàn Lăng thị thành cái dạng này, quả nhiên là thú vị".

      - "Tôi thấy có gì thú vị cả, nếu như tiên sinh có việc gì vậy phiền tránh ra chút".

      Trình Hân Đồng muốn vượt qua ta để vào đại sảnh yến hội, nhưng người đàn ông này cũng chuyển bước theo, tiếp tục ngăn trở trước mặt , khẽ vui.

      - "Còn có chuyện gì sao?"

      - "Chỉ là muốn mời tiểu thư hoa hồng đen nhảy điệu".

      - "Tên của tôi phải là hoa hồng đen".

      - "Sách, sách, sách, tiểu thư hoa hồng đen, cái tên này rất hợp với , cảm thấy sao?"

      Ngón tay thon dài của ta nhàng chạm vào da , từ đóa hoa hồng đen mặt truyền đến hồi ấm áp.


      Hết chương 5.











      Chương 6: ta là Lăng Tư Diệu


      Bởi vì nguyên nhân kiếp trước, ngoại trừ ông nội ra, thích người khác đụng vào mình, người đàn ông này là người đầu tiên.

      híp mắt nhìn đôi mắt màu lam của người đàn ông này.

      thể , người đàn ông này hời hợt sai, nhưng người ta có cỗ tà khí, làm cho cảm giác ràng được, người đàn ông này rất nguy hiểm.

      Nhưng cũng định né tránh.

      - "Mời buông tay ra".

      Đối với người đàn ông xa lạ này Trình Hân Đồng cố gắng duy trì lí trí của mình.

      Mặc dù biết thân phận của người đàn ông này, nhưng có thể xuất hiên ở yến hội này nhất định là người của giới thượng lưu, ta chắc là con trai hoặc cháu nội của vị doanh nhân nào đó. Lúc này chỉ nhằm vào Lăng gia, về phần những người khác cần thiết phải khiêu khích, để tránh về sau có gặp mặt cũng khó tiếp xúc.

      Người đàn ông vẫn như cũ mang theo nụ cười chứa mười phần tà khí, cũng có ý tứ muốn buông tay ra.

      Trình Hân Đồng nhíu mày.

      tại, hiểu mục đích của người đàn ông này là gì.

      Ngoài Lăng Tư Hàn ra, chưa từng có người đàn ông nào dựa sát vào cơ thể như vậy, động tác của ta khiến bực mình.

      - "Tiên sinh, xin tránh ra, đừng cản đường của tôi".

      - "Tiểu thư hoa hồng đen, có muốn chơi trò chơi ?"

      Đôi mắt màu lam sâu thẳm dần dần tiến tới gần . Trình Hân Đồng cảm thấy đôi mắt kia càng lúc càng thâm thúy, thậm chí có cảm giác nhìn được tới đáy.

      Cả người run lên, khẽ ho tiếng để ổn định lại cảm xúc.

      Nghênh tiếp ánh mắt thâm thúy của người đàn ông này, mặc kệ mục đích của ta, biết , thể để người đàn ông này nắm mũi dắt được.

      Đầu ta đến gần hơn chút nữa, gần đến mức hơi thở đều phun mặt .

      Trình Hân Đồng vô cùng thích cảm giác như thế.

      đưa tay, chống đỡ thân thể của mình ra xa người đàn ông này, để cho ta dựa vào quá gần. Người đàn ông kia bởi vì động tác của nên cuối cùng cũng buông tay ra khỏi mặt .

      Nhưng cũng vì vậy mà buông lỏng.

      Mục đích của người đàn ông này là gì còn biết, cho nên chỉ có thể dè dặt cảnh giác.

      - " vui mừng vì biết hành động đúng đắn".

      Trình Hân Đồng cũng muốn tiếp tục dây dưa cùng người đàn ông này, liếc ta cái rồi chuẩn bị lách mình rời .

      Thế nhưng ta lại tiếp tục chuyển bước tới chắn trước mặt .

      - "Đủ rồi, vị tiên sinh này, nhìn bộ dáng của cũng tệ lắm nhưng sao tính tình lại kì quặc như vậy?"

      - "Tiểu thư hoa hồng đen, tôi vừa mới hỏi , có hứng thú hay chơi cùng tôi trò chơi?"

      Người đàn ông nhất quyết buông tha khiến cho Trình Hân Đồng vô cùng bực tức.

      Cho dù ta có đẹp mắt như thế nào, nhưng nếu dám chọc giận liều mạng với ta.

      - "Tiểu thư hoa hồng đen trước cần nóng giận, tôi chỉ là muốn mời chơi trò chơi mà thôi, chẳng phải tiểu thư hoa hồng đen rất chán ghét Lăng gia sao, đúng lúc, tôi cũng như vậy, bằng chúng ta cùng nhau liên thủ cho bọn họ xem chút lợi hại."

      Những lời này cuối cùng cũng thành công dẫn tới chú ý của Trình Hân Đồng.

      Người đàn ông này từng có quan hệ với Lăng gia sao?

      Mặc dù ưa ta, nhưng nếu có ân oán với Lăng gia, vậy cũng rất có hứng thú.

      Trong sân, Lăng Tư Hàn dần dần về phía này. Bực cửa này hiển nhiên phải là chỗ chuyện tốt, Trình Hân Đồng cũng ngại, dứt khoát lôi kéo mĩ nam gian tà vào bên trong.

      - "Mặc dù tôi biết cùng Lăng gia có quan hệ như thế nào, nhưng người dám đối chọi với Lăng gia cũng nhiều lắm. Hơn nữa, ánh mắt của cũng kém, nhìn ra được tôi chán ghét nhà họ Lăng. Tốt, , có kế hoạch gì?"

      - "Nếu như tiểu thư hoa hồng đen tín nhiệm tôi như vậy, vậy lát nữa chúng ta hãy cùng nhau nhảy điệu, chỉ cần bước theo tôi, bảo đảm, tiểu thư hoa hồng đen có thu hoạch tốt."

      Mặc dù quen người đàn ông này, nhưng Trình Hân Đồng có cảm giác rằng ta dối.

      Chỉ là cùng ta nhảy điệu, cũng có tổn thất gì, hơn nữa nếu người đàn ông này dám làm trò gì với bảo đảm làm cho ta đẹp mặt ra.

      Lăng Tư Hàn càng ngày càng đến gần, Trình Hân Đồng muốn rước lấy phiền toái cần thiết. Vì vậy gật đầu đáp ứng đề nghị của mỹ nam gian tà.

      Tiến vào đại sảnh Lăng gia, nhạc du dương vang lên, ít người tiến vào sàn nhảy khiêu vũ.

      Mỹ nam gian tà đưa tay, bày ra động tác vô cùng thân sĩ, Trình Hân Đồng giơ tay khoác lên lòng bàn tay ta. Mỹ nam cầm tay Hân Đồng, tay còn lại đặt lên hông .

      Trình Hân Đồng vẫn có chút quen, nhưng hôm nay tới đây cũng phải tham gia yến hội . Nếu như người đàn ông này nguyện ý hợp tác cũng rất vui lòng.

      Trong sàn nhảy cả nam lẫn nữ nhàng đung đưa cơ thể của mình, mỹ nam gian tà cũng mang theo Trình Hân Đồng từ từ tiến vào giữa sàn.

      Trong chốc lát bọn họ liền trở thành tiêu điểm chú ý.

      Hôm nay Trình Hân Đồng vốn ăn mặc rất đẹp, lại cộng thêm người đàn ông có ngũ quan tốt như vậy. Trình Hân Đồng nghe thấy xung quanh có nhiều danh môn thục nữ bàn tán về ta.

      - "Mỹ nam này từ đâu đến vậy? là đẹp trai".

      - "Cậu có nhìn thấy , mắt ta màu lam đó".

      - "Nếu người đàn ông kia chịu nhảy cùng mình bản, mình chết cũng nguyện ý".

      - "Thôi , thôi , chỉ bằng cậu sao?"

      - "Cắt, mình như thế nào được, cậu thấy sao, cái Trình Hân Đồng kia ràng là người xấu xí, ăn mặc giống như tinh. ta có thể được tại sao mình lại được?"

      Trình Hân Đồng hoàn toàn để câu chuyện của mấy người phụ nữ đó vào trong lòng.

      Lòng dạ ghen tỵ của phụ nữ chính là như vậy. Kiếp trước, gả cho Lăng Tư Hàn cũng có nghe thiếu những lời này. Những kia dù ghen ghét hay hâm mộ cũng có tác dụng.

      Cho dù như thế nào, tại mới là người cùng mỹ nam này khiêu vũ. Bọn họ thích như thế nào cứ , cũng rảnh để ý.

      Cái chú ý chính là vẻ mặt của mấy người Lăng gia.

      thấy, thời điểm bà Lăng nhìn thấy mỹ nam này, sắc mặt liền rất khó coi.

      rất hiếu kì, rốt cuộc người đàn ông này có quan hệ như thế nào với Lăng gia?

      giọng hỏi: " đến cùng là ai?"

      - "Tôi là ai quan trọng, quan trọng là mục tiêu của chúng ta giống nhau".

      - "Mục tiêu giống nhau, biết cái gì?"

      Trình Hân Đồng gắt gao nhìn chằm chằm người đàn ông này, rất muốn biết chút về ta.

      Người đàn ông này tự nhiên xuất rất kì quái, tại, ta còn làm ra bộ dạng cái gì cũng biết, chẳng lẽ cũng là trùng sinh?

      Làm sao có thể, chuyện như vậy quá hoang đường.

      Lăng Tư Hàn vừa tiến vào đại sảnh liền nhìn thấy hình ảnh người đàn ông kia cùng Trình Hân Đồng khiêu vũ, hơn nữa thân thể hai người còn dựa rất gần, thoạt nhìn hết sức thân mật, cỗ lửa giận tên chui lên đầu. xông vào sàn nhảy, đến bên Trình Hân Đồng, lạnh lùng : "Nên trao đổi bạn nhảy rồi. Lăng Tư Diệu, buông ấy ra".

      Mấy nghe thấy trao đổi bạn nhảy, liền nhanh chóng vây quanh Lăng Tư Diệu.

      Lúc này Trình Hân Đồng mới biết tên của ta là Lăng Tư Diệu.

      Lăng Tư Diệu?

      ta cũng là người nhà họ Lăng?


      Hết chương 6.

    5. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 7: là người của Lăng gia

      Ánh mắt Lăng Tư Diệu lóe lên vài tia giận dữ dễ nhận ra.

      Ngẩng đầu nhìn đám oanh yến kia, khóe miệng vẫn như cũ treo nụ cười tà mị.

      hơi chút lách mình, từ trong đống phụ nữ kia ra.

      - "Tôi đối với chó và mèo có hứng thú, những người này để lại cho ".

      xong, dùng sức giữ chặt cánh tay Trình Hân Đồng, cả người Trình Hân Đồng ngã vào lòng Lăng Tư Diệu. đợi đứng vững liền trực tiếp kéo rời khỏi đại sảnh.

      Trình Hân Đồng thậm chí kịp cùng Trình lão gia tiếng.

      Ra đến bên ngoài, Trình Hân Đồng cố gắng đẩy Lăng Tư Diệu ra, khuôn mặt bừng bừng lửa giận.

      - " làm gì thế?"

      Mặc dù cũng định tiếp tục ở lại Lăng gia nhưng dù gì cũng phải để tiếng với ông nội chứ.

      - "Thả tôi ra, cũng cho tôi biết là người nhà họ Lăng?"

      Lăng Tư Diệu buông Trình Hân Đồng ra, chậm rãi : " cần kích động như vậy, tôi họ Lăng, nhưng chút quan hệ nào với mấy người Lăng gia cả. Đối với bọn họ mà , cho tới bây giờ tôi cũng được tính là người của Lăng gia. Đương nhiên tôi cũng có suy nghĩ như vậy."

      - " ?" Trình Hân Đồng hồ nghi nhìn Lăng Tư Diệu.

      Lăng Tư Diệu bày ra bộ dáng đáng thương tội nghiệp nhìn Trình Hân Đồng: "Tôi thoạt nhìn đáng tin như vậy sao?"

      - " có đáng tin hay tôi biết, nhưng mọi người của Lăng gia đều thể tin. Cho nên tốt nhất nên dối tôi, nếu tôi đảm bảo thấy được mặt trời ngày mai đâu!"

      Trình Hân Đồng đưa tay làm bộ muốn đánh Lăng Tư Diệu, Lăng Tư Diệu vội vàng né .

      - "Tôi này bà , tôi nào dám làm như vậy. Chúng ta đây là hợp tác cùng phát triển, cần thiết phải phòng bị chặt như vậy. Hơn nữa, tôi chút quan hệ nào với Lăng gia. khó nghe chút, tôi chỉ là đứa con riêng quyền thế."

      Con riêng?

      Căn cứ vào những gì biết được từ kiếp trước, cha của Lăng Tư Hàn - Lăng Thụy Tường đích xác là người đàn ông lăng nhăng. Nghe , lúc còn trẻ gieo họa cho ít phụ nữ.

      Đương nhiên ông ta cũng chỉ gieo họa với những người phụ nữ có nhiều tiền.

      Nhờ vậy mới có thể gây dựng nên tập đoàn Lăng thị.

      Ở thành phố S, công ty có thể kéo dài nhiều năm như vậy mà suy sụp cũng nhiều lắm, Lăng thị chính là trong số đó, hơn nữa còn có quy mô lớn nhất.

      Bởi vì điều đó nên có rất nhiều phụ nữ mong muốn được leo lên cành cây cao này, bước từ chim sẻ trở thành phượng hoàng.

      Tất nhiên, những thứ đó đối với cũng lạ gì.

      Đối phó với Lăng thị thể nóng nảy được.

      Trò chơi phải từ từ thưởng thức mới có ý vị.

      Lăng Tư Diệu xuất là điều ngoài ý muốn.

      Đối với thân phận của ta, mặc dù chưa có điều tra, nhưng nhớ tới vẻ mặt của Lăng Tư Hàn thời điểm nhìn thấy Lăng Tư Diệu ở đại sảnh, có thể thấy được Lăng Tư Hàn ưa gì ta.

      Cẩn thận ngẫm lại, vừa rồi đúng là phải cảm ơn Lăng Tư Diệu kéo ra khỏi gã đàn ông kia.

      - "Được, tôi tin , nhưng vừa rồi chúng ta cũng làm việc gì trái với lương tâm, căn bản cũng cần phải chạy trốn, người ta tưởng là giữa chúng ta có điều gì đó". Nếu như quang minh chính đại ra Lăng gia nhất định mất hết thể diện, nhưng bây giờ kế hoạch đều bị Lăng Tư Diệu cắt đứt.

      - "Ai là chúng ta chạy trốn, chẳng lẽ muốn khiêu vũ cùng Lăng Tư Hàn? Nếu vậy bây giờ chúng ta quay trở lại đó ".

      - "Tôi như vậy. Muốn tôi khiêu vũ cùng ? Kiếp sau ."

      - "Rất tốt, nếu có suy nghĩ đó phải cảm ơn tôi kéo ra đây mới đúng chứ".

      Đôi mắt màu lam chứa đầy ý cười.

      Người đàn ông này cười lên là đẹp, Trình Hân Đồng dám tiếp tục nhìn, liền quay đầu dời .

      - "Cảm ơn? Được rồi, cảm ơn . Bây giờ tôi phải gọi điện cho ông nội, nếu còn chuyện gì nữa tôi về trước".

      - "Tôi tiễn ".

      Trình Hân Đồng nghiêng đầu nhìn chằm chằm Lăng Tư Diệu.

      cùng ta hôm nay mới quen, như vậy quá nhiệt tình rồi.

      - " cũng làm như vậy với những người phụ nữ khác sao?"

      - "Những người phụ nữ khác? Được rồi, có thể như vậy".

      Lăng Tư Diệu cười cười nhìn Trình Hân Đồng. biết nhiều về , chỉ biết người phụ nữ vô cùng lợi hại.

      Theo những gì nghe , người phụ nữ này tuổi còn trẻ nhưng quản lí được cả tập đoàn Thiên Nhã.

      Quan trọng nhất là rất thông minh.

      - "Tôi thích phụ nữ thông minh, cùng hợp tác với người phụ nữ thông minh là chuyện thể nào tốt hơn. phải hai chúng ta đều muốn cho mấy người Lăng gia nếm mùi lợi hại sao. Nếu là như vậy hãy để tôi đưa về. Chắc lúc nãy cũng nhìn ra, người Lăng gia muốn đem và Lăng Tư Hàn gộp thành đôi. Mà họ vẫn luôn chướng mắt đứa con ngoài giá thú là tôi. Bây giờ, nếu bị tôi đưa , nghĩ xem có phải sắc mặt bọn họ lúc đó có phải rất thú vị ?"

      Dựa theo những gì Lăng Tư Diệu , ta ở Lăng gia rất được hoan nghênh, như vậy làm sao có thể đến được yến hội ngày hôm nay?

      - "Nếu quả như , vậy tôi cần phải ở lại hội trường xem mới được. Nhưng giờ tôi có hứng thú quay lại đó. Hơn nữa tôi cảm thấy, nếu người nhà họ Lăng chán ghét như vậy, sao bọn họ lại để cho xuất vào yến hội hôm nay?"

      - "Tôi tự có biện pháp riêng. Được rồi, tiểu thư hoa hồng đen, đến cùng có muốn trở về nhà hay , có người nào đó sắp đuổi tới nơi rồi kìa!"

      Trình Hân Đồng quay đầu lại nhìn, quả nhiên Lăng Tư Hàn đuổi tới.

      Nếu bây giờ tìm lái xe kịp, cho nên dù trong lòng muốn cũng chỉ còn cách lên xe của Lăng Tư Diệu.

      Ít nhất, tại, cũng chưa có ý định trực tiếp đối đầu với Lăng Tư Hàn.

      Lăng Tư Diệu mở cửa xe, Trình Hân Đồng ngồi vào. làn khói vút qua, xe lăn bánh rời .

      Nhìn khói xe còn vương lại, Lăng Tư Hàn cam lòng nắm chặt quả đấm.

      Trình Hân Đồng...

      Người phụ nữ này thế mà lại dám cự tuyệt .

      là Lăng Tư Hàn, ta có biết ở thành phố S được hoan nghênh như thế nào ?

      Người phụ nữ đáng chết, ràng nhìn cái nào, nhưng lại cười tủm tỉm với đứa con riêng kia.

      - "Trình Hân Đồng, tôi khiến trở thành người phụ nữ của tôi".

      Trình Hân Đồng vừa mới rời , chiếc xe khác lại dừng lại trước cửa lớn Lăng gia. Lăng Tư Hàn nhìn lướt qua chiếc xe thuộc hãng bình thường kia, nghĩ: Chỉ bằng loại xe này mà cũng xứng đáng xuất ở cửa nhà sao?

      vừa mới chuẩn bị xoay người, từ xe bước xuống người phụ nữ, ta có mái tóc dài mượt buông xõa vai nhìn qua rất trang nhã.

      - "Tư Hàn, lâu gặp".

      Người phụ nữ cất tiếng thanh thúy, so với lần đầu tiên nhìn thấy quyến rũ hơn nhiều.

      Đáng tiếc, đó chỉ là trước đây, bây giờ chỉ muốn nhìn thấy Trình Hân Đồng.

      Cho nên, dù người phụ nữ này có xinh đẹp như thế nào cũng gợi lên cho chút hứng thú.

      - "Tư Hàn, như thế nào lại để ý đến em vậy?"

      ta vòng qua trước mặt Lăng Tư Hàn, thân mật khoác cánh tay .

      Lăng Tư Hàn tránh thoát, lạnh lùng : " tới làm cái gì, nhà chúng tôi có mời ".

      - "Tư Hàn?"

      Người phụ nữ kinh ngạc, con mắt khẽ lộ ra chút ủy khuất: " làm sao vậy?"

      - "Hôm nay là yến hội của Lăng gia, người có thiệp mời được vào."

      Người phụ nữ liền tức giận.

      - "Lăng Tư Hàn, quá đáng lắm, em chính là cố ý từ nước Pháp trở về tìm đấy."

      - "Tôi có bảo trở lại".

      Người phụ nữ nhào tới, cam lòng cắn ngụm lên cổ Lăng Tư Hàn.


      Hết chương 7.

      Chương 8: Tô Bảo Bảo


      - "Tô Bảo Bảo, có bệnh sao?"

      Tô Bảo Bảo xoa xoa đôi môi đỏ tươi.

      - "Lăng Tư Hàn, em có bệnh hay trong lòng phải biết rất sao?"

      Xem bộ dạng thẹn quá hóa giận của Lăng Tư Hàn, Tô Bảo Bảo cam lòng.

      Nếu như phải là lúc trở lại nghe Lăng gia tổ chức yến hội, cũng vội vội vàng vàng chạy tới, thậm chí nước cũng kịp uống.

      cùng Lăng Tư Hàn quen biết cũng phải là ngày ngày hai. Trước kia, Lăng Tư Hàn học tập ở nước ngoài, cũng theo tới đó.

      Vì muốn đến gần Lăng Tư Hàn mà tốn ít công sức, vất vả mới có cơ hội cùng quen biết. Sau đó, lại phải tốn thêm chút sức nữa mới có thể trở thành bạn bè với .

      Nhưng, trước khi về nước, Lăng Tư Hàn lời chia tay với .

      tốn nhiều công sức như vậy mới được ở bên cạnh , vậy dựa vào cái gì mà chia tay ?

      Nghĩ đến như vậy, liền cam lòng, nhưng lúc ấy có lập tức theo Lăng Tư Hàn trở về. còn bận học để lấy bằng tốt nghiệp nên chỉ có thể ở lại nước Pháp.

      tại, vất vả mới có thể trở lại, ngồi còn chưa ấm chỗ nghe tin Lăng gia tổ chức yến hội tròn mười năm thành lập. Quan trọng nhất là muốn từ trong yến hội xác định đối tượng kết hôn của mình.

      Chuyện quan trọng như vậy, sao có thể có mặt được, cho nên liền vội vàng tới đây.

      - "Lăng Tư Hàn, có phải muốn em xuất ở đây ? Có phải cảm thấy em phá rối chuyện tốt của ?"

      Người đàn ông này, bộ dạng trông nhã nhặn, nhưng thực ra là người vô cùng nhẫn tâm.

      Mặc dù vậy vẫn rất vừa ý người đàn ông này, cho dù ta trốn như thế nào cũng vô ích thôi.

      - "Tôi biết gì, vẫn là câu kia, người có thiệp mời thể vào".

      Lăng Tư Hàn lạnh mặt .

      Tô Bảo Bảo xuất là ngoài ý muốn của .

      Tô Bảo Bảo là người phụ nữ xinh đẹp, trước kia cũng có hứng thú. Nhưng Tô Bảo Bảo phải là người Trình gia. tại mặc dù cũng ở Trình gia nhưng Trình lão gia thích ta chút nào. Tiền du học ở Pháp toàn bộ đều là mẹ ta cho, có thể thấy được địa vị của Tô Bảo Bảo ở Trình gia chỉ kém Trình Hân Đồng hai chút.

      Trước khi về nước, Tô Bảo Bảo chỉ lần xấu Trình Hân Đồng trước mặt , Trình Hân Đồng xấu xí như thế nào, cho nên thời điểm nghe mẹ phải thân thiết với Trình Hân Đồng, vô cùng vui.

      Nhưng hôm nay khi nhìn thấy Trình Hân Đồng, rất kinh ngạc, người phụ nữ này hoàn toàn hề giống như trong truyền thuyết. Thậm chí còn cảm thấy toàn thân ta tràn đầy sức quyến rũ.

      Cho nên khi nhìn thấy Tô Bảo Bảo, rất vừa ý. Cũng bởi vì nghe ta mách lẻo, nên yến hội hôm nay cũng chỉnh chu lại mình chút nào, biết có phải vì thế mà tạo ấn tượng xấu với Trình Hân Đồng ?

      Thấy vẻ mặt hài lòng của Lăng Tư Hàn, Tô Bảo Bảo cau mày.

      - "Lăng Tư Hàn, là vô tình, đến cả em mà cũng muốn xem thiếp mời sao?"

      - " có thiếp mời tôi thể để vào được. Bây giờ tôi muốn vào nhà, nên về ".

      Lời vô tình của Lăng Tư Hàn hoàn toàn chọc giận Tô Bảo Bảo, xem ra cú cắn vừa nãy chắc vẫn chưa đủ để giáo huấn ta đây mà.

      - "Lăng -- Tư -- Hàn--"

      Tô Bảo Bảo lại nhào tới, hướng phía bên cổ còn lại của Lăng Tư Hàn mà cắn xuống.

      Lăng Tư Hàn hiển nhiên để ta thực được ý đồ lần nữa, trực tiếp né khiến cho Tô Bảo Bảo bị vồ hụt.

      Tô Bảo Bảo cam lòng tiếp tục nhào tới, thấy vậy Lăng Tư Hàn nhanh chóng sải bước vào trong nhà, bỏ lại ta ở bên ngoài. Tô Bảo Bảo lửa giận đùng đùng, hét to: "Lăng..." Thế nhưng còn chưa có xong, bên cạnh có mấy người mặc đồ đen xuất bịt miệng ta lại. Những người này là bảo vệ của Lăng gia.

      Tô Bảo Bảo dại gì tranh hơn thua với mấy người này, chỉ đành cam lòng nhìn bóng lưng Lăng Tư Hàn khuất dần.

      Lăng Tư Hàn sờ sờ cổ của mình.

      nghĩ tới ả Tô Bảo Bảo kia lại trở lại ngay lúc này. Đúng là chết tiệt.

      Cũng bởi vì người phụ nữ này mà thiếu chút nữa làm mất mặt. May mắn chỉ là việc xảy ra ở cửa lớn, tường nhà Lăng gia cách rất tốt cho nên những người ở trong hề nghe được tiếng ầm ĩ bên ngoài.

      tuyệt đối để ta phá hư mọi kế hoạch của .

      Nhất định phải có được Trình Hân Đồng.

      Về phần Tô Bảo Bảo, trừ phi ta có thể củng cố địa vị của mình ở Trình gia, nếu cũng để vào mắt.

      Bên này Lăng Tư Hàn đau đầu tính toán bên kia Trình Hân Đồng khí lại khá hòa hợp.

      Đây là lần đầu tiên Trình Hân Đồng gặp Lăng Tư Diệu. Ấn tượng đầu tiên chính là từ toát ra mười phần tà khí, hơn nữa người này còn có chút lỗ mãng. Tuy nhiên so sánh với Lăng Tư Hàn Lăng Tư Diệu còn tốt hơn nhiều.

      - "Được rồi, cho tôi xuống xe ở đây ".

      Trình Hân Đồng cũng muốn để Lăng Tư Diệu lái xe đến nhà họ Trình.

      Theo con đường núi này lên, giữa sườn núi chính là Trình gia rồi.

      Cũng xa lắm, nên nghĩ mình có thể tản bộ chút coi như là để thanh tỉnh đầu óc.

      Hôm nay vừa mới trùng sinh lại tham gia yến hội, hơn nữa còn gặp lại cái tên cặn bã Lăng Tư Hàn. Vừa nghĩ tới những việc mà làm với ở kiếp trước, liền có cách nào tha thứ.

      mang thai, bụng lớn như vậy rồi, lại ở bên ngoài lêu lổng với đàn bà, còn muốn mạng của . Bộ dáng vội vàng hôm nay chắc cũng chỉ vì ham muốn tài sản của Trình gia .

      Chỉ cần đồng ý cùng kết hôn, liền có cách nào chiếm được Trình gia.

      Cho sốt ruột chết .

      Về phần Lăng Tư Diệu, đối với ta còn chưa đủ tin tưởng, có lẽ là sau chuyện của Lăng Tư Hàn, dám trăm phần trăm tín nhiệm đàn ông nữa. Cho nên từ chối Lăng Tư Diệu đưa mình về nhà.

      Lăng Tư Diệu cũng ép . Nếu muốn trở về mình vậy để về thôi.

      - "Được rồi, Trình tiểu thư, đừng quên ước định giữa chúng ta. Tôi rất mong đợi lần hợp tác tiếp theo với đấy. Hi vọng lần tới gặp mặt có lạnh lùng như vậy nữa."

      Trình Hân Đồng nhìn Lăng Tư Diệu đường lái xe xuống núi, ta thậm chí còn quay đầu lại.

      theo đường cái sải bước về Trình gia, quên gọi điện cho ông nội. Vừa nãy ở xe, muốn để cho Lăng Tư Diệu nghe được hai ông cháu mình chuyện, cho nên cũng gọi. tại có thể được rồi.

      biết , ông nội là muốn gả mình cho Lăng Tư Hàn, nhưng chút cũng muốn như vậy. Lúc trước còn lo lắng Trình lão gia cố chấp nghe, nhưng bây giờ lo lắng ấy đâm ra dư thừa.

      Thân phận của Lăng Tư Diệu như vậy tạo cho ông nội ấn tượng xấu về Lăng gia. Cho nên bây giờ chỉ cần cố gắng chút nữa là có thể phá bỏ hôn này rồi.

      Điện thoại có kết nối, Trình Hân Đồng liền lập tức xin lỗi ông nội, rằng mình có chút được khỏe nên xin phép về trước.

      Vốn là muốn trách cứ Trình Hân Đồng vài câu, nhưng lại nghe được khỏe nên ông liền lập tức hỏi han: " Đồng Đồng à, con sao chứ, đều là ông nội tốt, biết ràng hôm nay con thiếu chút nữa..."

      - "Ông nội, con sao, nghỉ ngơi chút là tốt rồi, ngược lại, ông nội cũng nên trở về sớm chút. Yến hội của Lăng gia chẳng có ý nghĩ gì cả".

      - "Được rồi, con như vậy còn quan tâm ta sao, nghỉ ngơi tốt ông nội nhanh chóng trở lại".

      Cúp điện thoại Trình Hân Đồng tăng nhanh bước chân tới cửa, muốn nhấn chuông chiếc xe màu trắng dừng lại sau lưng . quay đầu lại nhìn thấy từ xe bước xuống người phụ nữ ăn vận đẹp đẽ. Nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt người phụ nữ kia, trong mắt Trình Hân Đồng nhanh chóng bắn ra hận ý mãnh liệt.


      Hết chương 8.


    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :