Chương 4: đừng có mà lấy cớ!
Mịch Nhi cố gắng nghĩ lại ban nãy xảy ra chuyện gì, lúc này mới thành như vậy, nguyên nhân mà bọn chúng đánh nhau, phải về nửa tiếng trước. . . . . .
" Tiểu Bạch, em cũng gọi là rồi, tại sao vẫn chịu đồng ý chứ? cần hẹp hòi như vậy mà, em chỉ muốn được tham ra vào bộ phim Bách Bảo mà thôi, muốn được ở chung chỗ với Bách Tiểu Muội, , đồng ý cho em được . . . . . ."
Mịch Nhi kéo lấy cánh tay Tiểu Bạch, ngừng lắc lắc cầu xin, mà khiến cho bé ngừng ăn khép nép như vậy, là vì bé rất thích bộ phim thiếu nhi -- Bách Bảo.
Bách Bảo là tác phẩm đứng đầu toàn cầu, do tập đoàn FL thiết kế, kể từ tám năm trước ra đời, nó giành được toàn bộ thích của các người bạn . Mà bốn năm trước, Bách Bảo được thay đổi, nhân vật trong gia đình Bách Bảo ngừng tăng thêm, cũng nhanh chóng có thêm em trai Hắc Tiểu Đệ và em Bách Tiểu Muội, mà hai nhân vật mới này, chiếm được rất nhiều ái mộ của mọi người, vô số người điên cuồng thích!
Từ , Mịch Nhi bắt đầu xem Bách Bảo mà lớn lên, hơn nữa bé lại rất thích Bách Tiểu Muội, đối với Bách Tiểu Muội vừa đáng càng ngày càng thích!
Nhìn Bách Bảo càng ngày càng mới lạ, Mịch Nhi cũng giống như những người thích khác mà ảo tưởng, nếu như bé cũng có thể xuất trong Bách Bảo, có thể ở chung chỗ với Bách Tiểu Muội, như vậy tốt biết bao!
Vì mơ ước từ đến lớn, nên bằng bất cứ giá nào Mịch Nhi cũng phải cầu xin Tiểu Bạch!
Mà tiểu chinh thái tám tuổi này, chính là nhân vật Bách Bảo, là con trai của Liên Hoa, tổng giám đốc tập đoàn FL, càng có thể kiểm soát bộ phim, nắm giữ quyền hành trong phim Bách Bảo!
Mịch Nhi lặng lẽ nắm chặt quả đấm , bé ở nhà họ Triển hơn ba tháng, cũng rất quen thuộc với Tiểu Bạch, mà nhất định hôm nay bé phải khiến cho đồng ý, phải cho bé vào phim Bách Bảo! bé cũng nghĩ kĩ rất lâu, vì có thể ở chung chỗ với Bách Tiểu Muội, để trở thành người nhà của Bách Tiểu Muội, nhất định bé phải xin Tiểu Bạch cho bé được gả cho nhân vật Bách Bảo!
"Tại sao được, chỉ vì em muốn gả cho Bách Bảo thôi sao, tại sao lại được!" Mịch Nhi vểnh lên cánh môi đỏ mọng hồng hào, bé cầu xin rất lâu, nhưng Tiểu Bạch đáng ghét, ràng có thể thỏa mãn tâm nguyện của bé, nhưng tại sao lại chịu đồng ý!
Tiểu Bạch đưa ra khuôn mặt nhắn đẹp trai, kiên trì lắc đầu: " phải vừa mới sao, nếu em muốn trở thành nhân vật trong Bách Bảo, việc này có vấn đề, nhưng em muốn gả cho Bách Bảo, tuyệt đối được!"
"Rốt cuộc tại sao được? Hừ, đừng có mà lấy cớ, chẳng qua là muốn cho em ở chung chỗ với Bách Tiểu Muội!" Mịch Nhi bị cậu nghiêm túc chối bỏ, nhất thời có chút tức giận, bé giống như con thú , đưa tay đánh vào Tiểu Bạch, đôi mắt màu tím cũng bắt đầu dâng lên ngọn lửa chịu khuất phục.
"Này, Mịch Nhi, em muốn làm gì!"
Chương 5: Môi là đau!
Đối mặt với quả đấm của Mịch Nhi, Tiểu Bạch kiểm soát thân thể có ra tay, mà từ cậu huấn luyện Taekwondo và Karate nên cũng phải là trang trí, mặc dù quả đấm của Mịch Nhi cũng là gì. Nhưng nếu như cậu đánh lại, nhất định khiến cho Mịch Nhi bốn tuổi bị thương, mặc dù bé chỉ tạm thời ở lại gia đình cậu, nhưng Mịch Nhi lại là con của dì, mà năm đó dì cứu lấy tính mạng cha, cho nên cậu cũng thể vong ân phụ nghĩa mà tổn thương con của dì. . . . . .
Tiểu Bạch chỉ có thể cảnh cáo trong miệng : "Này này, em buông tay ra, đồng ý! Em cũng phải là biết, gia đình Bách Bảo chính là gia đình , từng nhân vật quan trọng đều có hình tượng chân ! Em muốn ở trong phim gả cho Bách Bảo, cũng chỉ có khả năng, chẳng lẽ em muốn gả cho ngoài đời sao!"
"Đáng ghét, phải như vậy, ai muốn gả cho !" Mịch Nhi bốn tuổi bị câu nhóc tới chuyện lập gia đình, bé liền thẹn quá hóa giận, nhào lên đè người Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch kinh ngạc kêu la: "Này, em làm gì đấy!"
"Ô --" Mịch Nhi chợt cắn cái lên khuông mặt trắng nõn mềm mại của Tiểu Bạch, ràng bé cầu xin như vậy, tại sao vẫn thể đồng ý! Tức chết bé, còn bé muốn gả cho , thực là quá đáng!
"Mịch Nhi, tại sao em lại có thể cắn người như vậy! Rất đau đó em có biết !" Tiểu Bạch vừa vội vừa tức, nhưng cậu thể xuống tay đối với thân thể nho yếu ớt này, cậu sợ mình làm cho Mịch Nhi bị thương, nhưng để mặc cho bé tiếp tục cắn, cậu cũng đau!
Cậu khống chế sức lực muốn đẩy Mịch Nhi ra, hỗn loạn cau mày uy hiếp: "Mịch Nhi, em nhả ra, nếu nhả ra bỏ qua đâu!"
"Ô ô --" Mịch Nhi lại càng cắn lấy gương mặt của cậu buôn, đáng ghét, bé rất dịu dàng, cũng dùng chiêu cứng rắn, nhưng tại sao Tiểu Bạch cũng có định đồng ý! Chẳng lẽ tâm nguyện của bé thể thực được sao!
ràng dễ chuyện với những người khác, nhưng tại sao lại cố tình cự tuyệt với như vậy, phải bọn họ là bạn tốt sao!
Trong lòng tức giận giống như dâng lên núi lửa , đôi mắt màu tím cũng tức giận đến nóng bỏng, hàm răng càng thêm dùng sức, bé đè ép Tiểu Bạch, cố chấp gặm cắn mặt cậu.
Chuyện gì xảy ra kế tiếp, Mịch Nhi cũng ấn tượng lắm, chỉ nhớ là mình ngừng đổi chỗ cắn lấy khuôn mặt của , muốn đem tất cả tức giận cắn lấy da thịt mềm mại, trong lòng tức giận bao nhiêu, bé lại càng muốn lưu lại mặt Tiểu Bạch bấy nhiều dấu răng!
Cho đến khi đôi môi của mình bị cảm giác đau đớn ập đến, bé mới tìm về lý trí, nhưng mà, tại người mất lý trí lại là Tiểu Bạch . . . . . .
Vì cầu xin thế nào cũng thể khiến cho tha thứ, hu hu, đôi môi bị cắn đau
Last edited by a moderator: 12/4/15