1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Giao dịch đêm đầu tiên - Vu Thất Thất (Full Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      [​IMG]
      Giao Dịch Đêm Đầu Tiên
      (Lần đầu giao dịch)

      Tác giả: Vu Thất Thất

      Editor + Poster: Sunnie Phạm

      Convert: ngocquynh520

      Nguồn: Sưu Tầm

      Rating: H (đề nghị chuẩn bị sẵn bông gòn và máu )

      Giới thiệu

      tờ hôn ước, dù cho thời gian có trồi , vẫn người vô điều kiện.

      lời thề, cho dù cảnh xuân tươi đẹp có thay đổi, vẫn luôn bảo vệ người.

      Kết hôn? Có lầm hay ! - Lê Hiên vẫn còn muốn theo đuổi tiền đồ của chính mình.

      nhiều năm rồi, dựa vào điều gì mà muốn kết hôn với người chỉ gặp qua vài lần?

      Nghĩ đến nha đầu vẻ mặt ngốc nghếch lại còn xấu xí của nhiều năm về trước, liền mất hết khẩu vị.

      Muốn kết hôn cùng người phụ nữ đó? Trừ khi chỉ còn hai bàn tay trắng!

      Chỉ là, nhiều năm sau gặp lại, nha đầu xấu xí kia giờ trở thành xinh đẹp.

      Làm cho lòng trở nên khó chịu, nhịn được mà muốn ném thử vài ngụm ngọt ngào của .

      Thế là lập tức hối hận vì quyết định của mình, bởi vì biết ăn tủy trong xương mới biết nó ngon...

      *********

      Là cháu của nhà họ Lê, Lê Tử Hâm chưa bao giờ nghĩ tới tài sản của nhà họ Lê.

      Càng chưa từng nghĩ đến việc gả cho Lê Hiên, bởi vì người kia từ dã rất kiêu căng.

      Lê Hiên lại còn lần nữa lên án là người phụ nữ ham vinh ham lợi?

      Nếu muốn cưới , vì sao ở trong quán Bar vừa kéo vừa ôm .

      Thậm chí là tối đêm đó, còn đem ăn sạch sành sanh...

      Người đàn ông này tuyên bố là , vì sao lại còn hết lần này tới lần khác trêu trọc chứ?

      Chẳng lẻ, nhiều năm về trước từng hứa hẹn gì với sao?​
      Last edited by a moderator: 30/5/15
      trạch nữTrúc Doanh thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 1.1:

      Editor:SunniePham

      Tại sân bay, người đàn ông tuấn tú đeo kính đen kéo theo chiếc va-li, thèm để ý mọi chuyện cứ thẳng về phía trước. mặc bộ bộ quần áo màu xanh dương nhạt, trong rất thoải mái. Đột nhiên dừng lại, đưa tay tháo chiếc kính mát xuống, lộ ra đôi mắt màu nâu nhạt đầy sâu xa.

      Những người ngang qua , người nào cũng dừng lại để ngắm nhìn . giống như vật thể tỏa sáng, mọi người đều nhìn với đủ loại ánh mắt, hâm mộ, ghen tị... Nhưng mà cũng thèm để ý, hình như sớm quen với điều này.

      lần nữa đặt chân trở về, Lê Hiên vẫn có cảm giác chân thực. Rốt cuộc là bao lâu rồi chưa quay trở về, mười năm? , có lẻ là mười hai năm rồi.

      Bởi vì ông nội mất, cho nên mới vội vàng từ Mỹ trở về, nghe bên này làm tang lễ dài lắm. Cho nên có thể sớm trở về Mỹ.

      Năm Lê Hiên mười tuổi rời khỏi nơi này, đối với nơi này cũng có nhiều kỷ niệm lắm. Hơn nữa giờ đây ở Mỹ có rất nhiều chuyện ăn sâu bám rễ ở bên đó rồi, cũng có hứng thú gầy dựng nghiệp lại lần nữa.

      Bác Trương vội vàng chạy tới sân bay, liếc mắt cái thấy Lê Hiên, vội vàng chạy tới chào hỏi. Lê Hiên vẫn luôn làm người khác chú ý.

      "Thiếu gia Lê Hiên." Bác Trương hơi vuốt cầm, cung kính cuối chào tiếng.

      Lê Hiên hơi mỉm cười, gật đầu :"Chào bác Trương, lâu gặp. Bác vẫn khỏe như cũ!"

      "Cám ơn thiếu gia quan tâm, thân thể này cũng có thể coi như là vẫn còn khỏe mạnh." Bác Trương chỉ tay ra phía ngoài, "Thiếu gia, xe chờ ở bên ngoài."

      "Được. thôi." Lê Hiên tỏa ra hiểu . Tiếp tục kéo va-li của mình mà về phía trước.

      đến bên cạnh chiếc xe màu đen, nghiêng người mở cửa xe, sau đó chui vào, đóng cửa lại rồi nhắm mắt dưỡng thần, chờ xe chạy đến nhà họ Lê.

      Vào lúc này tại nhà lớn của họ Lê.

      Đôi mắt của Lê Tử Hâm ửng đỏ, đứng bên cạnh người nhà. Bên bây giờ cũng dám tin, sức khỏe của ông nội tốt đến như vậy, vậy mà có thể nhanh đến thế. cuối đầu với người đến viếng, lại lần nữa thở dài.

      Từ Lê Tử Hâm sống ở nhi viện, chưa bao giờ hiểu được thế nào là tình thân. Trước sáu tuổi, vẫn luôn nghĩ ai cần mình.

      Mãi cho đến ngày, ông nội đến nhi viện, để chọn ra đứa bé khéo léo động lòng người. Cuối cùng ông lại cố tình chọn trúng đứa bé hướng nội là .

      Cho tới bây giờ, Lê Tử Hâm vẫn cảm kích ông nội. Nếu như có ông nội đồng ý nhận nuôi , cũng có ngày hôm nay.

      "Tử Hâm à, mấy ngày nay con cũng vất vả rồi." người đàn ông trung niên đến bên cạnh , vỗ vỗ vai . "Lê Hiên cũng sắp về đến rồi, nơi này cũng còn có việc gì nữa. Nếu như con cảm thấy mệt, hãy về nghỉ ngơi trước ."

      Lê Tử Hâm quay sang nhìn người đàn ông đứng bên cạnh, ảm đam cười: "Chú Lê..." có thể thoải mái gọi tiếng ông nội, nhưng vẫn thể gọi con trai của ông nội tiếng "ba". Trong lòng , người thu nhận và dạy dỗ vĩnh viễn chỉ có mình ông nội mà thôi.

      Bởi vì ngoại trừ ông nội ra, ở nhà họ Lê chưa có ai từng quan tâm tới . cũng oán trách gì, thân phận của mình như thế nào hiểu rất .

      Ngôi nhà này về sau có thêm chủ nhân nữa, đó chính là Lê thiếu gia - Lê Hiên. So với Lê Hiên, cũng chỉ là người có quan hệ máu mủ.

      Lê Tử Hâm luôn hiểu điều này. Mặc dù vậy, nhưng vẫn cảm kích người nhà họ Lê. Bởi ngờ, vào lúc ông nội mất họ vẫn đồng ý cho là người nhà họ Lê, để có thể đưa tiễn ông nội.

      "Vâng, nếu còn việc gì. Con xin về trước." Lê Tử Hâm khôn khéo gật đầu, có lẽ quan hệ của và nhà họ Lê, nên kết thúc tại đây.

      Lê Hiên... ngờ trong lòng lại lên hai chữ này, trong đầu lên bóng dáng nho , cầm trong tay con diều hình con bướm màu tím. Ngón tay trắng nỏn chỉ vào , làm ra vẻ mặt đầy ghét bỏ, nhưng mà miệng vẫn , muốn chơi thả diều với tôi ?

      cuối đầu khẽ cười. Vừa ra đến sảnh chính, lại bị Lê Diệu Hoa gọi lại: "Tử Hâm, ngày mai con có rảnh ?"
      trạch nữ thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 1.2

      Editor: SunniePham

      Lê Hâm có chút , gật đầu biểu thị là mình có thời gian, "Chú Lê... Có chuyện gì sao?"

      "Ngày mai con quay về nhà, gặp mặt Lê Hiên lần ."

      Trái tim của Lê Tử Hâm khẽ rung lên, vẫn luôn cho là mình còn lý do gì để qua về nhà họ Lệ, thể ngờ là bây giờ Lê Diệu lại tự động mời trở về gặp Lê Hiên.

      "Tử Hâm?" Lê Diệu Hoa thấy trả lời, gọi lần nữa.

      Lê Tử Hâm vội vàng gật đầu, : "Vâng. Con biết rồi."

      Lúc Lê Tử Hâm ra khỏi nhà lớn của họ Lê, đúng lúc đó có chiếc xe lướt qua , theo bản năng ngẩng đầu lên nhìn. Chiếc xe đó chạy rất nhanh vào nhà họ Lê, chỉ trong chốc lát liền biến mất khỏi tầm mắt của .

      Lê Hiên vừa về tới nhà nghe tin tức làm cho rất tức giận.

      "Cái gì? Hôn ước?" trán của Lê Hiên nổi đầy gân xanh, lửa giận thể kiềm chế cứ trào ra.

      Tạ Tú Quyên vội vàng kéo con trai ngồi xuống sô-pha, "Tiểu Hiên!"

      "Mẹ, rốt cuộc mọi người muốn gì?" Lê Hiên cố gắng hít thở sâu vào, bình tĩnh ngồi xuống sô-pha

      Luật sư đứng trước mặt , ông đẩy gọng kính đen lên, lặp lại lời lần nữa: "Dựa theo di chúc của Lê lão gia. Cháu trai của họ Lê - Lê Hiên phải cưới cháu mà ông nhận nuôi từ nhi viện - Lê Tử Hâm. Còn nữa, hai người phải sống chung với nhau từ nữa năm trở lên, mới có thể thừa kế toàn bộ tài sản của họ Lê, nếu 80% tài sản của họ Lê quyên góp cho quỹ từ thiện..."

      "Cho nên, chỉ vì 80% tài sản mà mọi người bắt con phải cưới người phụ nữ chưa từng gặp mặt?" Thực buồn cười! Lê Hiên cười lạnh, biết ông nội rốt cuộc muốn cái gì nữa. Người cũng rồi, vậy mà cũng để cho người khác được yên tĩnh.

      "Cái gì chưa từng gặp mặt. Tử Hâm... Lê Tử Hâm, chẳng phải con gặp mặt rồi sao?" Tạ Tú Quyên nhìn thấy con trai hài lòng, mới vội vàng giải thích.

      À, tên này từng nghe qua! Lê Hiên câm hận nhớ lại, mười hai năm trước từng gặp qua bé, dáng vẻ đầy ngơ ngác, bộ dạng thẹn thùng nhìn rất khó coi. Cả người chỉ mặc toàn quần áo cũ, đầu thắt hai bím tóc cao thấp. Mới vừa nhớ lại thôi mà thấy sợ, người như vậy mà muốn làm vợ của ?

      Thấy sắc mặt của Lê Hiên ngày càng kém, Lê Diệu Hoa vội vàng : "Tiểu Hiên. Con và Tử Hâm gặp mười hai năm rồi, dĩ nhiên nhớ con bé, cho nên... Cha bảo Tử Hâm trở về cho con gặp mặt."

      "Gặp mặt?" Lông mày của Lê Hiên nhíu lại, kinh thường hừ lạnh : "Cha đừng có làm vậy được ?" muốn gặp gặp người phụ nữ đó sao?

      "Tiểu Hiên, con đừng suy đoán nữa. Tử Hâm là tốt, bất luận như thế nào, con cũng phải gặp con bé lần. Ông nội con đưa ra cầu như vậy, chắc chắn là có nguyên nhân gì đó."

      Lê Diệu Hoa bắt đắc dĩ mà lắc đầu, trong lòng ông rất , từ Lê Hiên lớn lên ở Mỹ. Nhất định chịu chấp nhận an bài này, nhưng mà...

      "Tiểu Hiên, bất luận như thế nào nữa, con cũng phải gặp con bé lần. Có thích hợp hay , chuyện này chúng ta sau." Tạ Tú Quyên khuyên bảo, bây giờ chỉ hy vọng con trai nhìn Tử Hâm thuận mắt, mới có thể thay đổi cố chấp của nó.

      "Vâng!" Lê Hiên cao giọng đáp.

      Cha mẹ của Lê Hiên kinh ngạc, thể ngờ được là con trai của mình lại đồng ý cách dễ dàng như vậy.

      "Nhưng mà... Con xin trước, gặp gặp, còn về sau còn có chấp nhận hay , đó là chuyện của con." Lê Hiên xong thẳng ra ngoài cũng thèm quay đầu nhìn lại.

      "Tiểu Hiên, con mới vừa trở về, bây giờ con đâu nữa?" Tạ Tú Quyên nhìn bóng lưng của Lê Hiên, chỉ biết thở dài, trong lòng thầm nghĩ, khó trách cha càng ngày càng thương con bé đó.

      "Con gặp mấy người bạn. Mẹ cần quản con nữa!" Lê Hiên đưa lưng về phía cha mẹ mình, giơ tay vẫy vẫy hai cái

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Tại quán bar “Bóng đêm”.

      “Này này, Lê Hiên, cậu … muốn coi mắt sao?” Lý Tường Vĩ phía sau Lê Hiên, cánh tay ôm lấy cổ , cười : “Lần này cậu trở về, phải là coi mắt chứ?”

      “Ha ha… Cái gì mà coi mắt.” Liêu Gia Kỳ ngồi ở bên cạnh Lê Hiên lấy khuỷu tay chọc chọc vào , trêu đùa : “Người đó là vợ chưa cưới của cậu ấy, còn coi cái gì…”

      “Hai người các người đừng có đổ thêm dầu vào lửa.” Lê Hiên cầm ly rượu màu tím nhạt đặt ở trước mặt lên uống hơi cạn sạch, “ ra mình hề muốn gặp người phụ nữ đó. Đừng chi đến vợ chưa cưới, hay chuyện kết hôn…”

      cười nhạo khi nghe mọi người đề cập đến Lê Tử Hâm, khỏi nhớ đến lúc trước có bé đứng trước mặt mình, dáng vẻ nhát gan, gương mặt lại khó coi. Ai mà muốn cưới người như vậy? Quả thực là rất mất mặt.

      sao? Câu đồng ý chuyện này?” Lý Tường Vĩ có chút giật mình, quay mặt nhìn Lê Hiên, “Vậy tại sao cậu lại đồng ý với cha mẹ cậu gặp đó?”

      Lê Hiên cầm ly rượu trong tay, hai mắt nhìn chằm chằm ly rượu. Ánh mắt đầy rét lạnh, tiếp theo mím môi cười : “Mình muốn nhìn xem coi người phụ nữ đó đến cuối cùng là dạng phụ nữ như thế nào!”

      “Hả?” Lý Tường Vĩ và Liêu Gia Kỳ có chút tò mò nhìn , cùng chờ đợi câu tiếp theo.

      Liêu Gia Kỳ: “Lời này có ý gì?”

      “Hai người cảm thấy kỳ lạ hay sao? Tại sao ông nội của mình lại đưa ra cầu vô lý như vậy?” Lê Hiên nhíu mày, tiếp: “Ông nội của mình từ trước tới nay làm gì cũng rất cẩn thận. Tại sao lại lấy 80% tài sản để cho có quan hệ huyết thống. Điều này kỳ lạ sao?”

      Liêu Gia Kỳ và Lý Tường Vĩ nghe Lê Hiên , cả hai đều gật đầu đồng ý, nhưng mà cũng có ý kiến khác.

      Lý Tường Vĩ : “Có lẽ ông nội của cậu rất thích ấy, bằng … lúc trước cũng nhận nuôi ấy?”

      “Cho nên mình mới , mình muốn gặp mặt ta, để xem rốt cuộc ta có sức quyến rũ đến cỡ nào mà lại có thể làm cho đầu óc ông nội của mình choáng váng đến vậy. Lê Hiên sờ sờ cằm, gương mặt có chút đăm chiêu. thể tin được ông nội lại có thể lấy chuyện đại của mình ra mà đùa.”

      Lê Hiên biết ông nội của mình đứng vững thương trường nhiều năm như vậy. Nếu phải người phụ nữ này thủ đoạn rất cao siêu, làm sao mà có thể làm cho ông nội của lập ra tờ di chúc, mà ông phải dùng nửa đời để lập nghiệp.

      đến cùng, ta cũng vì chữ tiền.” Lê Hiên ngẫm lại, gật đầu : “Nếu như ta muốn chơi, vậy mình bồi ta. Để xem rốt cuộc ta còn có chiêu gì.”

      Sáng sớm ngày hôm sau, Lê Tử Hâm ở trước cửa lớn nhà họ Lê. có chút ngại ngùng, dù sao cũng mười hai năm rồi chưa gặp . biết bây giờ gặp lại, tình hình như thế nào? Người kia, còn có bộ dạng đáng như ngày trước ?

      khỏi nhớ lại, năm đó trong tay Lê Hiên cầm con diều, hai má phồng lên, dáng vẻ tình nguyện, cả gương mặt đầy căm giận nhìn . Còn vẫn luôn nở nụ cười.

      “Tiểu thư Tử Hâm, tại sao lại đứng ở bên ngoài? Mai vào .” Bác Trương là người năm đó cùng với ông nội Lê tới nhi viện, ông và ông nội Lê khi nhìn thấy , điều đầu tiên nghĩ tới đó là bé rất đơn thuần.

      “Bác Trương…” Lê Tử Hâm xoay người lại, nhìn thấy bác Trương vuốt cằm mỉm cười.

      “Tiểu thư Tử Hâm. Lần này trở về là vì chuyện kết hôn của và thiếu gia Lê Hiên sao? ra…”

      “Cái gì?” đợi bác Trương xong, Lê Tử Hâm chết đứng tại chỗ. Có phải là nghe lầm ?

      “Tiểu thư còn biết hay sao?” mặt bác Trương cũng lên vẻ kinh ngạc, nghĩ tới Lê Tử Hâm còn chưa biết chuyện này.

      “Kết hôn…Cái gì mà kết hôn?” Lê Tử Hâm lắc đầu, dáng vẻ hiểu.

      “Tử Hâm đến rồi à! Bác Trương, còn đứng đó để làm gì? Mau dẫn Tử Hâm vào nhả .” Từ xa Lê Diệu Hoa nhìn thấy Lê Tử Hâm, nên kêu bác Trương ra đón. Sau lúc lâu cũng thấy ai vào, cho nên chính ông mới ra ngoài tìm người.

      Lê Tử Hâm cố gắng đè nén hoang mang trong lòng, gật đầu, sau đó vào nhà.
      Last edited by a moderator: 9/1/15

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 1.4

      Editor: SunniePham

      Lê Hiên ngồi sẵn ghế sô-pha, tay vuốt cằm như suy nghĩ về vấn đề gì đó. tay thưởng thức cái bật lửa Zippo sáng bóng thuộc loại số lượng có hạng. Hoàn toàn chút ý tới dáng vẻ của .

      Làn váy màu tím nhạt đung đưa theo động tác nhàng của Lê Tử Hâm, bước vào nhà lập tức nhận ra có bóng dáng màu lam nhạt đáng ngồi ở ghế sô-pha. Gương mặt góc cạnh ràng, mày kiếm mắt sáng, còn điềm đạm như hồi bé, nhưng mà điều này lại càng hấp dẫn người khác.

      Người đó rủ lông mi xuống, ánh mắt rơi vào cái bật lửa tay. Cho nên khi ngẩng đầu lên lộ ra con ngươi sáng ngời, lúc này ánh mắt của hướng về phía , Lê Tử Hâm thể thừa nhận rằng trong giây lát, thể thở được.

      Bốn mắt nhìn nhau, Lê Hiên cũng khỏi sửng sốt. ngửi được mùi thơm nhàn nhạt cho nên mới ngẩn đầu lên, lúc ánh mắt của rời vào người phụ nữ này, vẫn che giấu được có chút giật mình.

      "Lê Tử Hâm..." Lê Hiên giơ đôi chân thon dài, từ ghế đứng lên.

      Ánh mắt của Lê Hiên vẫn ở người như cũ. Lê Tử Hâm có chút mất tự nhiên, nên lùi về sau vài bước.
      Người trong trí nhớ của và người ở trước mặt hoàn toàn giống nhau. Lê Hiên đúng là rất kinh ngạc, giờ phút này người đứng trước mặt người phụ nữ xinh đẹp. Gương mặt trái xoan, có đôi mắt to ngập nước đầy linh động, da thịt mềm mại, cùng với đôi môi màu hồng. chỗ nào mà lỗ ra khí chất của người phụ nữ. Khuôn mặt có thay đổi gì nhiều, nhưng mà người ở trước mặt so với bé nhát gan quá khác biệt rồi.

      Đây là phát rất to lớn, Lê Hiên cảm nhận được huyết dịch trong cơ thể mình sôi trào lên. Về phần tại sao lại hưng phấn như vậy chỉ kết luận là 'có hứng thú'.

      sai, cảm thấy chuyện này có mưu đồ gì đó. Đồng thời, cũng muốn tra ra vì sao ông nội lại vì này mà lập ra bản di chúc như vậy.

      "Lê Hiên." Lê Tử Hâm đứng ở trước mặt Lê Hiên, bị ánh mắt trơ trụi của nhìn từ xuống dưới. Làm cho cực kỳ khó chịu, có chút tự nhiên mà kêu tên .
      Cha mẹ Lê đứng ở bên, quan sát ánh mắt Lê Hiên nhìn Lê Tử Hâm. Trong lòng cũng cảm thấy vui mừng, như vậy hôn của hai người vẫn còn có cơ hội.

      "Mau mau, ngồi ! Lê Hiên có gì muốn cũng phải đợi con bé ngồi xuống chứ!" Tạ Tú Quyên vội vàng tới kéo tay Lê Tử Hâm.

      "Đúng vậy. Tử Hâm mau ngồi !" Lê Hiên giơ tay lên sờ cằm, tiện tay chỉ vào ghế sô-pha. Gương mặt vẫn tươi cười mê người như cũ, nhưng mà Lê Tử Hâm nhìn thấy gương mặt này làm cho có cảm giác khinh miệt.

      Lê Tử Hâm gật đầu, chậm rão ngồi mình ở ghế sô-pha.

      "Được rồi. Nếu hai đứa đều có mặt, chúng ta bắt đầu vào vấn đề chính thôi." Lê Diệu Hoa gật đầu, tới ngồi cạnh con trai mình.

      Trong phòng có tổng cộng sáu người. Bác Trương, cha mẹ Lê, Lê Tử Hâm, Lê Hiên và Nghiêm luật sư ngày đó tuyên bố di chúc của ông nội Lê.

      "Chú Lê, mọi người mờ cháu tới đây rốt cục là có chuyện gì?" Lê Tử Hâm nắm hai tay của mình, ngồi chỗ, rốt cuộc vẫn nhịn được mà hỏi nghi vấn trong lòng của mình.
      Lê Diệu Hoa và vợ có mở miệng, ngược lại Nghiêm luật sư lại chủ động . Giải đáp nghi vấn của Lê Tử Hâm.

      "Tiểu thư Lê Tử Hâm, ra hôm nay mời tới đây, là muốn vài vấn đề về di chúc của Lê lão gia." Nghiêm luật sư rất có tinh thần chuyên nghiệp, ngồi thẳng mà mỉm cười với Lê Tử Hâm.

      Lê Tử Hâm nghe thấy di chúc của ông nội, trong lòng rất kích động. Ánh lặp tức nhìn về phía Nghiêm luật sư, vội vàng hỏi: "Ông nội có di chúc sao? Di chúc... có nhắc tới tôi sao?"

      Lê Hiên nhìn thấy phản ứng của Lê Tử Hâm khỏi kinh miệt mà hừ lạnh tiếng. biết ngay mà, người phụ nữ này đợi giờ phút này. ta muốn biết ông nội cho mình trở thành người trong nhà, nên mới làm ra dáng vẻ như vậy.

      Quả thực là Lê Tử Hâm chờ mong nhưng mà phải giống như những gì Lê Hiên tưởng tượng. chỉ vui mừng khi ông nội thực xem đứa cháu mà đối đãi, thậm chí trong di chúc cũng quên mất . thực cần những thứ khác như tiền bạc hay tài sản. Chỉ cần ông nội nhắc tới câu là vui mừng rồi.

      cũng là người có tay có chân, có thể tự mình làm việc để nuôi sống chính mình. Huống chi căn bản cần những thứ như vinh hoa phú quý gì đó, cho nên nếu như ông nội để lại cái gì cho , nghĩ mình nhận.

      "Đúng vậy. Trong di chúc của Lê lão gia có đề cập tới Tử Hâm tiểu thư. Về vấn đên hôn của và Lê Hiên thiếu gia." Nghiêm luật sư vẫn giữ dáng vẻ như cũ. Dường như thèm để ý tới vẻ mặt kinh ngạc của như đứa con nít.

      "Hôn gì?" căn bản cũng biết gì nha!

      Nghiêm luật sư gật đầu, tiếp theo giải thích lại mọi chuyện cho Lê Tử Hâm nghe như ngày đó giải thích cho Lê Hiên: "Dựa theo di chúc của Lê lão gia. Trưởng tử nhà họ Lê - Lê Hiên phải cưới cháu mà ông nội cũng là Lê lão gia nhận nuôi ở nhi viện - Lê Tử Hâm làm vợ. Hơn nữa cần phải sống chung với nhau nữa năm trở lên, mới có thể thừa kế toàn bộ tài sản của nhà họ Lê. Nếu 80% tài sản của nhà họ Lê đều quyên góp cho viện trợ cấp từ thiện. Nhưng người họ Lê bất luận là vì cái gì cũng được chiếm đoạt tài sản."

      "Chuyện này... Di chúc này thực là ông nội lập hay sao?" Lê Tử Hâm phản ứng có chút kịp, căng bản biết ông nội lại có cầu như vậy.

      "Đương nhiên. Lúc Lê lão gia lập bản di chúc này thân thể vẫn còn rất khỏe mạnh, còn tự mình viết, bản thảo ở chỗ tôi. Nếu mọi người lo lắng, tôi có thể đưa cho mọi người xem." Nghiêm luật sư xong, chuẩn bị từ trong cặp tài liệu lấy ra văn kiện.

      Lê Tử Hâm thấy vậy xua tay bảo cần, " cần đâu. Chuyện như vậy ngụy tạo cũng có tác dụng gì. Chỉ là tôi hiểu..."

      " còn hiểu gì?" Lê Hiên ngồi bên cạnh lên tiếng lại đột nhiên mở miệng, lập tức ánh mắt mọi người đều nhìn về phía .

      Lê Tử Hâm hiểu ý tứ của Lê Hiên, lắc đầu: "Tôi đương nhiên là hiểu rồi."

      "Đây phải là điều chờ mong sao? Sao có thể ?" Lê Hiên lạnh lùng hừ lại. Lúc này Lê Tử Hâm rốt cuộc cũng nhìn vẻ mặt biểu lộ ngôn ngữ của , nhìn thấy cảm giác của đối với mình.

      Đây phải là dự cảm tốt. Lê Tử Hâm hơi nhíu mày, có chút bực bội hỏi ngược lại: " vậy là có ý gì?"

      Lê Hiên dừng lại, xoay người nắm chặt cổ tay Lê Tử Hâm. Sau đó với cha mẹ mình: "Con cũng có chuyện muốn ." Cũng quản chuyện Lê Tử Hâm có đồng ý hay , sau đó kéo lên lầu.

      "Đau..." Sức lực của Lê Hiên rất lớn, phải là dáng vẻ thân thiện gì. Càng làm cho Lê Tử Hâm càng tức giận, vùng vẫy hai lần nhưng vẫn thoát được, sau đó bị người nào đó kéo vào phòng.

      Hết chương 1
      laula thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :