Mị vu thiên tử
tác giả :jassica
Ngay chương HOT nữa chứ
truyện hay, chung là quá trình nhau của na9 nu9 xen lẫn cung đấu
na9 tạm cho là sạch , sau có nu9 cứ gặp 10 là lăn sàng 7 lần, tinh lực đâu mà trăng hoa dù là đại hoàng tử, chưa kể hạ song sinh cổ cho mình và nu9, dù nu9 có chạy xa cũng như nam châm hút dính nhau lại rồi
ngược tâm nhưng thôi, lâu rồi mới vớ được bộ thuần cường thủ hào đoạt hay
Đánh giá 80/100
Độ H 9/10
chủ yếu là thái tử mỹ nam kế hay ( vì ta mê trai đẹp) chứ h cũng tạm tạm
Văn án:
Gặp gỡ
người, có thể là duyên phận, có thể là kiếp số.
Đối với Liên Mị mà
, lại là tai vạ khó tránh…
tóm tắt :nam chính theo vai vế là con trai nữ chính
danh nghĩa, vì ông vua cần người xung hĩ nên mới lấy nữ chính về làm hoàng hậu ,và khi vua cha băng hà
...................
Nội dung nhãn: Cường thủ hào đoạt thiên chi kiêu tử
Tiết tử
Trời đông giá rét vào tháng giêng, tuyết trắng như tuyết.
Gió lạnh đến xương cốt tìm cơ hội chui vào trong ống tay áo làn váy, dán lên làn da, làm cho người ta nhịn được mà lạnh run.
Liên Mị khoác áo choàng lông cừu đỏ thẫm, trong tay ôm cái lò sưởi tay tơ vàng, từng dấu chân bước tuyết, nàng vẫn lạnh đến mức sắc mặt trắng bệch.
Tránh né người hầu, mình nàng bước vào Điện Lưu Vân.
Gió lạnh nhè từ ngoài điện theo Liên Mị bay vào, nhưng chẳng bằng đáy lòng lạnh giá của nàng.
Ở giữa chiếc giường, là nam tử tuấn tú mặc y phục màu đen ngẩng đầu thờ ơ, thấy nàng, mặt lộ ra biểu tình tựa tiếu phi tiếu: “Lại đây.”
Bước chân Liên Mị dừng lại, nàng buông lò sưởi tay xuống, chậm rãi hướng đến gần nam tử.
bước, hai bước, ba bước...
Đôi môi của nam tử kia chứa đựng nụ cười nhạt nhẽo, hai mắt như mực tàu, ánh nhìn suồng sã lưu luyến mỗi tấc người Liên Mị, giống nhau lột ra áo choàng lông cừu dày đặc kia nhìn thấu người nàng.
Dưới ánh mắt như vậy, Liên Mị rũ tầm mắt xuống, đối diện với nữa, bước chân nàng dừng lại, hai tay run run cởi áo choàng.
Áo choàng lông cừu đỏ thẫm từ bờ vai gầy yếu dần dần trượt xuống, rơi bên chân nàng, lộ ra y phục bằng lụa mỏng manh màu xanh lơ ở bên trong.
Y phục lụa dính sát vào người Liên Mị, phác hoạ vóc dáng xinh đẹp của nàng, mảnh vải quanh ngực màu trắng thêu vài cây trúc xanh cao ngất, lộ ra chút lịch tao nhã. Như như dưới y phục lụa, giờ lại lộ ra vài phần dụ hoặc.
Liên Mị cảm thấy tay chân gần như bị đông cứng trong nháy mắt, nàng vẫn rũ mắt xuống mà đến bên cạnh nam tử mặc y phục đen, bị thô lỗ ôm vào trong lòng.
Nhiệt độ cơ thể nóng rực làm cho tay chân nàng ấm lại chút, hai gò má tái nhợt thậm chí nhuộm sắc đỏ nhàn nhạt.
Nam tử kia chút thương tiếc xé y phục lụa của Liên Mị, thanh xé rách càng ràng hơn ở trong cung điện trống rỗng, lòng bàn tay to lớn của theo bên chân Liên Mị mà xâm nhập thâm cốc bí , thoáng thấy nàng hơi nhíu mày, còn thấy thần sắc mềm mại như gối rỗ và cam chịu số phận của ban nãy, khỏi cười lạnh.
“Mẫu hậu, nếu lựa chọn ta, cần gì phải làm bộ làm tịch?”
mặt Liên Mị lộ ra tia hoảng sợ, chính ngay sau đó, liền quan tâm mà tiến vào.
Nỗi đau đớn xé rách cuộn trào mãnh liệt, cơ hồ có đỉnh điểm, nàng chỉ có thể mở miệng ra sức hít thở, định giảm cảm giác nhục nhã khiến người ta ngạt thở.
Liên Mị thụ động ở trong lòng chìm nổi, xa xa truyền đến từng tiếng chuông nặng nề.
Nàng kinh ngạc, sức lực cả người như là bị rút toàn bộ, tiếng chuông kia giống như gõ vào trong lòng nàng.
Nam tử mặc y phục đen lại nở nụ cười, đỡ lấy eo nàng, dùng sức hung hăng đè xuống, nghe được tiếng rên rỉ vỡ vụn kiềm nén từ trong đau đớn kia, môi mỏng dán bên tai Liên Mị : “Chuông tang vang lên, phụ hoàng băng hà, mẫu hậu là vui vẻ đến ra lời ư?”
link convert :http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=104376