[Giới thiệu] Hoa tư dẫn

Thảo luận trong 'Giới Thiệu - Đề Cử Truyện'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mun

      Mun Well-Known Member

      Bài viết:
      1,369
      Được thích:
      1,380
      HOA TƯ DẪN – ĐƯỜNG THẤT CÔNG TỬ

      [​IMG]

      Tác giả: Đường Thất Công Tử

      Độ dài: 2 tập (21 chương + 3 ngoại truyện)

      Nhà xuất bản: Quảng Văn

      Link đọc tác phẩm: [Tiểu Thuyết] Hoa Tư Dẫn | Đường Thất Công Tử

      Link đọc ngoại truyện: Ngoại Truyện 2 | Ngoại Truyện 3

      Giới thiệu nội dung


      Đây là câu chuyện xảy ra vào thời loạn thế.

      Những ngày thành tan nước mất, công chúa Vệ Quốc là Diệp Trăn hi sinh thân mình vì nước, và nhờ viên giao châu nên chết sống lại.

      Khi nàng gảy lên điệu Hoa Tư, có thể khiến người sống người chết đều trắng xương và bước vào mộng cảnh và hồi ức.


      Trong những khúc nhạc được tạo thành từ ma thuật chính là xót xa và đau khổ của người đời.

      Mà nàng và thế tử Trần quốc – hết lần này tới lần khác gặp nhau trong mộng cảnh, thân phận nặng nề, duyên cũng nặng nề.

      Điệu Hoa Tư thanh bình, liệu có thể khiến mỗi người nhớ nhung về những ngày qua, còn đau thương nữa?

      Ta thể lớn lên như nàng công chúa, nhưng ta có thể chết như nàng công chúa (Diệp Trăn)

      Ta mong nàng còn sống, có thể cười với ta, khóc với ta, giận dữ với ta, ta chỉ có nguyện vọng như thế này mà thôi (Tô Dự)



      CẢM NHẬN

      Gửi đến những ai , và chưa đọc “Hoa Tư Dẫn”.

      Đầu tiên xin vô cùng cám ơn tác giả Đường Thất Công Tử viết nên tác phẩm xuất sắc đến như vậy.

      Trước khi đọc “Hoa Tư Dẫn” tôi hoàn toàn thích thể loại cổ trang, huyền nhuyễn, trọng sinh hay tiên cảnh…. Tôi chỉ đọc đại, bởi theo tôi, nó dễ hiểu và thực tế. Tuy nhiên, đến nay tôi mới biết những thể loại tôi luôn né tránh khi ghi vào lòng người đọc lại khó có thể mờ nhạt đến như thế.

      “Hoa Tư Dẫn” như các tiểu thuyết cổ trang, huyền nhuyễn khác, theo tôi, nó có đôi phần giống tiểu thuyết trinh thám, cuộc phiêu lưu của Quân Phất, trong đó cũng có mạo hiểm, có nếm trải…. Và cuộc trinh thám đó chính là thám hiểm những giấc mơ – những giấc mơ tình tuyệt đẹp.

      Trong cuộc “thám hiểm” bốn thiên truyện cùng Quân Phất, ấn tượng của tôi rải đều ở tất cả, mỗi thiên truyện là vẻ đẹp khác nhau, nét hay khác nhau, ý nghĩa khác nhau. Ở thiên truyện “Tận kiếp phù du”, ấn tượng của tôi về Tống Ngưng rất lớn, , dám hy sinh, dám hận thù nhưng cuối cùng cũng thua dưới tình dành cho Thẩm Ngạn, những tưởng mình, những tưởng đó chỉ là cuộc tình đơn phương, nhưng thực chất sớm có được tình của , có từ ngay đêm tân hôn muộn sau chín tháng. Điều tôi tiếc nuối nhất trong thiên truyện này là ở thực tại mất Thẩm Lạc, con trai của mình, còn ở mộng cảnh lại mất Thẩm Ngạn, điều đó dường như lên số phận chưa bao giờ yên giấc để cuộc sống của con người được bình yên… Để rồi cuối cùng, cũng có được phút giây hạnh phúc ngay cả trong giấc mơ mà đánh đổi bằng sinh mệnh của mình.

      [​IMG]
      Nhìn bóng khuất dần dưới ánh trăng, chàng muốn gọi tên , Oanh Ca, cái tên đó vang lên trong lòng cả trăm lần, chỉ là chưa bao giờ chàng thốt ra với , “Oanh Ca”, chàng thầm. Nhưng xa.

      Thiên truyện mà tôi thích nhất trong “Hoa Tư Dẫn” có lẽ là “Thập Tam Nguyệt”. Tôi thích Oanh Ca, thích tình cảm nhàng, dịu dàng, chậm chạp nhưng vững chắc giữa Dung Viên. sát thủ, cuộc sống chỉ có máu, có tình cảm, nhưng điều đó có nghĩa là có trái tim. đấy, Dung Tầm bằng cả trái tim, cho tất cả cuộc sống của mình, nhưng cái nhận được chỉ là rụt rè, yếu đuối trong tình của dành cho , cũng đấy, nhưng tình của đủ lớn để vượt qua rào cản mà trái tim đặt ra rằng thể sát thủ do chính tay đào tạo”…. Và đó chính là nguyên nhân mất , để chính là người đưa đến với Dung Viên quân vương chung tình. Khi tôi đọc thiên truyện này, mãi cho đến cuối truyện, tôi mới thấy Dung Viên có phần giống Mộ Ngôn, giống là giống ở cách của hai . là hy sinh, quản quá khứ, tại, địa vị…. Cả hai đều là quân vương, chung tình của họ là thứ mà quân vương hề có.

      Hai thiên truyện cuối trong tập II tạo ấn tượng nhiều trong tôi như hai thiên truyện trong tập I. Nhưng cũng phải công nhận rằng nó lấy ít nước mắt của tôi, tôi khóc khi đọc hai đoạn ra củaKhanh Tửu TửuCông Nghi Huân trong thiên truyện “Tuyết ở Bối Trung” và đoạn Mộ Dung An thốt lên câu trong thiên truyện “Trọn đời bình an”:

      Cuối cùng chàng cũng ta, ta thua ai, chỉ thua vương vị của chàng…

      Xuyên suốt trong “Hoa Tư Dẫn” là tình của Mộ NgônQuân Phất, phải thừa nhận điều là tác giả cực kì khéo léo khi đan tất cả những chi tiết phát triển tình của cặp đôi này trong từng thiên truyện. Tôi rất thích Mộ Ngôn, thích cách mạnh mẽ đương đầu của và cũng thích yếu đuối thừa nhận bản thân phụ thuộc vào tình của , , tình của rất lý trí nhưng lại vô cùng mãnh liệt, đó là thứ mà quân vương nào có thể có được ngay cả bố Tô Hoành:

      “Nếu em chết, có phải chàng cũng sống nổi, cũng muốn theo em?”.

      “Nếu thích tôi, em hãy sống tiếp, ở bên tôi suốt đời suốt kiếp”.

      “Nhưng nếu có tôi, em sợ sao? Nếu muốn cùng tôi ở cõi trần, hãy để tôi cùng em, có được ?”.

      “Nhưng tôi sợ” – “ có em tôi rất sợ”.

      “Nếu quên em, người đó chỉ là Tô Dự, còn là Mộ Ngôn, nếu tôi còn là tôi nữa, theo em tôi có hạnh phúc? Em có yên tâm?”

      [​IMG]
      trang hảo hán cho dù bất tài, ít nhất cũng phải giữ được hai thứ, mảnh đất dưới chân và người phụ nữ trong lòng mình.
      — Mộ Ngôn —

      Tôi rất thích những chi tiết mà tác giả Đường Thất Công Tử dùng để miêu tả tình của Mộ Ngôngiành cho Quân Phất, dẫu đó chỉ là những chi tiết thoáng qua và vụn vặt. Chi tiết dùng bao giờ cầm kiếm nữa hay chi tiết thường đánh thức trong đêm rồi bảo với những câu đơn giản. Đó là những giây phút hiếm hoi mà nhân vật Mộ Ngôn thể sợ hãi và bất lực của mình, sợ đôi tay mình, đôi tay lấy sinh mệnh của người nhất, sợ người phụ nữ mà ôm trong lòng có thể bỏ bất kì lúc nào.

      [​IMG]

      Nhân vật Quân Phất là linh hồn của câu truyện, có lẽ do truyện được viết ở ngôi kể của nên bạn đọc có thể hiểu từ suy nghĩ, hành động của . Tôi thích Quân Phất ở chỗ chưa bao giờ hối hận về bất kì điều gì làm, ngay cả hành động tuẫn tiết khiến Mộ Ngôn chia xa mãi mãi cũng chưa từng lần làm hối hận. Quân Phất đúng là nữ chính có tư duy phán đoán thú vị nhất mà tôi từng được đọc, có những suy nghĩ của đôi lúc khiến tôi phải nghĩ ngợi rất lâu, có những suy nghĩ khiến tôi bất ngờ vì thể đoán lại nghĩ theo chiều hướng đó. Khi đọc “Hoa Tư Dẫn” tôi cười, rồi khóc cùng nhân vật Quân Phất biết bao nhiêu lần.

      Chắc rằng có nhiều bạn đọc “Hoa Tư Dẫn” luôn thắc mắc là Mộ Ngôn Quân Phất từ khi nào, theo tôi nó có thể là từ lần gặp đầu tiên vào năm mười bốn tuổi mà biết là ai, hay lần trùng phùng thứ ba khi Quân Phất, có lẽ ngay từ đầu biết phải con người, có lẽ định mệnh sắp đặt Thái tử Tô Dự hai lần đưa Công chúa Diệp Trăn vào cái chết, nhưng chính Mộ Ngôn cứu sống Quân Phất dưới hai lần trong số mệnh.

      Lời thoại trong “Hoa Tư Dẫn” cũng là ấn tượng rất lớn trong tôi, đây là bộ cổ trang thứ hai tôi đọc sau“Thú Phi” của Chu Ngọc. Xét cho cùng, thiên truyện nào trong “Hoa Tư Dẫn” có kết thúc viên mãn, tuy nhiên, với khúc nhạc tình Quân Phất dệt ra, tôi tin chắc là những ai từng đọc “Hoa Tư Dẫn” hoàn toàn hài lòng về kết thúc của nó.

      Tôi muốn nhiều, nhiều, nhưng đây là bài review, giới thiệu, tôi thể viết quá nhiều làm mất mạch cảm hứng của những ai chưa đọc. “Hoa Tư Dẫn” chỉ có , khi đọc xong tác phẩm này, tôi luôn tự hỏi bản thân: “Liệu mai sau, tôi có còn cơ hội được đọc tác phẩm xuất chúng như thế???”…. Truyện vẫn còn đó, cái kết vẫn luôn làm tôi day dứt, nhưng tôi tin rằng, đó là tác phẩm xuất sắc và đáng để các bạn đọc nhất.

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :