1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Giáo sư khó chịu, chớ lộn xộn - Mạn Nam (93c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. belfry

      belfry Active Member

      Bài viết:
      118
      Được thích:
      173
      Giáo sư khó chịu, chớ lộn xộn

      [​IMG]
      Nguồn : *******************
      Tác giả: Mạn Nam
      Converter: Ngocquynh520
      Editor: Kyo.T
      Thể loại: Thầy trò luyến ,văn sủng
      Số chương: 93c
      Giới Thiệu:

      Trước khi kết hôn: Từ Du Mạn : Người ta vẫn là học sinh của đấy.

      Cố Uyên : " như thế nào? Về sau tôi là gì của em còn chưa xác định mà."

      Sau khi kết hôn: Cố Uyên "Tôi là giáo sư em."

      Từ Du Mạn " Thế sao? tại là chồng em nha."

      ngàn nên, vạn nên,càng nên nhìn người áo quần bảnh bao, mặt người dạ thú, khoác da dê đại sắc lang đưa ra chất vấn như vậy. Sau đó để người đàn ông này danh chính ngôn thuận lấy đó làm cái cớ, chứng minh đến cùng được hay ,làm hại bị cấp tử hình ngay tại chỗ. Sớm biết vậy đánh chết cũng ra "Giáo sư, được ?" như vậy. Trời mới biết,câu hỏi này của rất là trong sáng, rất là trong sáng nha. Vì thế, thể "Giáo sư khó chịu, chớ lộn xộn."

      Đây là truyện giáo sư cáo già và học sinh thông minh gian trá đấu trí. Đây là truyện tràn ngập tiếng cười, đây là truyện về. . . Từ Du Mạn và Cố Uyên.

      Đoạn ngắn :

      "Thầy, em muốn toilet."

      "Trong thời gian thi được ra ngoài toilet."

      "Nhưng mà thầy ơi, quy định cũng trong tình huống đặc biệt có thể. Thầy dì cả em đến nên em muốn toilet."

      Đoạn ngắn hai:

      "Giáo sư, có biết tại là ban ngày hay ban đêm ?"

      "Ban ngày."

      "Giáo sư à, vậy vì sao mua đồ ăn khuya cho em?"

      Đoạn ngắn ba:

      "Giáo sư, được ?"

      lôi vào phòng, vây ở dưới thân mình " đây chứng minh cho em, đến cùng có được ."

      Vì thế, đáng thương "Giáo sư khó chịu, chớ lộn xộn."
      Last edited: 5/8/14
      _tata_, Phong nguyet, duyenktn12 others thích bài này.

    2. belfry

      belfry Active Member

      Bài viết:
      118
      Được thích:
      173
      Chương 1

      là là, làm sao lại gặp thầy ấy ở trong này chứ?" Từ Du Mạn ảo não suy nghĩ, nhưng làkhông thể nhìn trước mặt áo sơmitrắng toàn bộ cúc áo đều ngay ngắn nắn nót mà đây lại là thầy giáo Ngữ Văn mới của ,đồng thời người đàn ông lộ ra mỉm cười này cũng là chủ nhiệm lớp . Thầy giáo Ngữ Văn này vừa đến trường bọn họ bắt đầu trở nên nổi bật rồi.Tham gia nghiên cứu Thạc sĩ và Tiến sĩ tại đại học Cambridge, còn có bộ dạng làm cho người ta thể dờimắt được, dáng người kia cũng cực kì tốt. Nghe người đàn ông mặc áo sơmi nhìnđẹp mắt dáng người nhất định tốt lắm, cho nên dáng người của tuyệt đối khôngkém nhỉ.Người đàn ông như vậy cư nhiên đến trường trung học bọn làm thầy giáo NgữVăn,nếu có chút chấn động gì chắclà ở phiá Tây song song xuất hai mặttrời rồi.

      nghĩ tới ở Trầm Luân cũng gặp phảingười đàn ông chủ nhiệm lớp kiêm thầy giáo Ngữ Văn của bọn . là xuất môn xem hoàng lịch. Từ Du Mạn có vọng tưởng người đàn ông này nhớ , tuyrằng tại mới làm thầy chỉ có tuần, nhưng là bọn họ tiếp xúc cũng khôngchỉ bảy lần. Ai bảo làm ban lãnh đạo thứhai— lớp trưởng làm chi.Còn người đứngđầu tất nhiên chính là thầy chủ nhiệm."Chào thầy, khéo."

      Cố Uyên chau chau mày, cũng nghĩ đến trong Trầm Luân gặp được TừDu Mạn. Này chẳng phải là người được thầy khen ngợi lớp trưởng của lớp đây sao, làm sao có thể tới chỗ như thế này?

      "Uyên, học sinh của cậu sao?" Người đànông có đôi mắt đào hoa bên cạnh Cố Uyênnhìn nhìn Từ Du Mạn, sau đó hỏi Cố Uyên.

      " Ừ." Cố Uyên cũng biết nên gì.Vốn cũng có gì muốn . Chẳngqua hơi có chút kinh ngạc thôi, đối với Từ Du Mạn là học sinh giỏi làm sao lại đến loại địa phương này, có hứng thú biết. đến Trầm Luân bất quá chỉ tới gặp bạn tốt Yến Trầm Phong mà thôi. Cũng là ngườicó đôi mắt đào hoa bên cạnh này.

      Đáng tiếc, Yến Trầm Phong lại hiểu sai ý, lập tức giữ lại " thấy trường hợp này thế nào? chưa thành niên cũng dẫn đến? Có phải muốn làm ? “ cho rằngCố Uyên để ý học sinh mình chạy tới loại địaphương này. Dù sao, khi Cố Uyên lên cấp ba liền muốn thi vào trường làm giáo viên. Nữoa nhi này, xem ra hẳn là đến 18 tuổi . Cho nên mới có hành động như vậy.

      Vào lúc này Từ Du Mạn lại lên tiếng: "Tôiđã trưởng thành, năm nay 19 tuổi. Cầncho xem chứng minh thư ?" Từ Du Mạn vô tình gặp thầy giáo có chút xấu hổ cùng hoảng loạn biết làm sao bây giờ còn thấy dấu dấu vết nữa rồi. Từ Du Mạn ra lời này, trừ bỏ làm cho CốUyên nhíu mày, cũng là chút phản ứng cũng có.

      Người có liên quan đều có tỏ thái độ, Yến Trầm Phong cũng có chút xấu hổ. Vốntưởng rằng Cố Uyên làm giáo viên chủ nhiệm tính tình thay đổi tí, nghĩ tới vẫn là giống trước kia người đức hạnh,đối tình gì đều thờ ơ. Yến Trầm Phongcũng có cái tâm tư kiểm tra chứngminh thư của Từ Du Mạn . Dặn dò quảnlí đưa cho Từ Du Mạn thẻ hội viên, coinhư là nhận lỗi thất thố vừa rồi. Từ Du Mạn chút khách khí tiếp nhận tấm thẻ hộiviên. Từ Du Mạn coi như là thường đến, nhưng biết muốn được thẻ hội viên nơi nàyrất dễ dàng,nên mới cần phíphạm.

      "Chúc thầy chơi vui vẻ.Em về nhà trễ ba mẹsẽ lo lắng, nên trước bước rồi. Báibai." Từ Du Mạn xong, lôi kéo bạnThẩm Mặc Dư liền rời Trầm Luân. Yến Trầm Phong nhìn nhìn đồng hồ Thụy Sĩ trêncổ tay,chỉ giờ sáng, giờ phút này, có phảihay về nhà quá sớm?

      "Học sinh này của cậu thú vị nha."

      " thôi, ngày mai mình còn muốn lên lớp."Cố Uyên cũng đợi Yến Trầm Phongnói nữa, cũng ra Trầm Luân.Cố Uyên kia,sớm muộn gì cũng ngày có người đánh vỡ biểu cảm ngàn năm thay đổicậu. Yến Trầm Phong hung hăng suy nghĩ.

      "Con nhóc, kĩ thuật dối của cậu càngngày càng lợi hại nga, mặt đỏ hơi thở gấp. Làm ngay cả mình cũng chorằng cậu ,cái gì về nhà trễ ba mẹ cậu lo lắng chứ. Ha ha. Bất quá, con nhóc, anhta là thầy của cậu à?" Thẩm Mặc Dư ra Trầm Luân, mới hỏi. Vừa mới ở trongTrầm Luân tiện mở miệng hỏi, dù sao trường hợp như vậy . . .

      "Thế nào? Vừa ý ta rồi hả? Muốn haykhông chúng ta trở về, mình giới thiệu chocậu?" Từ Du Mạn vui đùa .

      "Mình là muốn người đàn ông này thoạtnhìn tệ, cậu có nghĩ vậy hửm?"

      "Có a." Từ Du Mạn dùng tâm địa . cũng phải đối với bản thân quá mức tự tin, mà là trong lúc hai người các tùy tiện đùa mà thôi. Tuy rằng như vậy nếu như bị người khác nghe được khẳng địnhsẽ suy đoán tốt. Nhưng là hai ởcùng, cho tới bây giờ đều là như vậy kiêng nể gì ."Nhưng mà mình cóhứng thú."

      "Ha ha,biết chắc cậu như vậy mà. Con nhóc, đêm nay tới nhà mình ngủ ?"

      "Vẫn là tới nhà mình ." Từ Du Mạn nhàn nhạt . Thẩm Mặc Dư cũng cáigì? biết Từ Du Mạn có nguyên nhân lựachọn như vậy. Kỳ thực, cũng muốn trở về nơi trước kia, biết đó còn có thểgọi là nhà . Nhà Từ Du Mạn cáchTrầm Luân phải quá xa, lá gan hai côchoai choai cũng rất lớn, cứ như vậy đường trở về nhà Từ Du Mạn. Nhà Từ Du Mạn ở tiểu khu Hoa Dương, là khu nhàchung cư. Phòng ở lớn, nhưng cũngkhông . Từ Du Mạn Thẩm Mặc Dư cùngbảo vệ tiểu khu đều rất quen thuộc , nhìn thấy hai , bảo vệ lập tức mở cửa để hai người vào. bên mở cửa vừa " Lần sau các cháu về sớm chút .Chỉ có hai ở bên ngoài rất nguy hiểm ."

      " biết, chú dài dòng quá à." Từ Du Mạnnghịch ngợm . Có thể cùng bảo vệ chuyện như vậy, chứng minh bọn họ quả thậtrất quen thuộc rồi.

      Từ Du Mạn lấy chìa khóa ra, mở cửa. Thẩm Mặc Dư tháo đôi giày xanh thường mang ra thay vào đôi dép lê SpongebobSquarepant.Từ Du Mạn thay đôi giày màu hồng bằng đôi dép lê Spongebob Squarepant.Trong phòng tắm có hai khăn rửa mặt, hai khăn tắm rửa, hai cái ly súc miệng, hai bàn chải đánh răng, cái gì cũng đều là đôi. Làcủa cùng Thẩm Mặc Dư .

      Rửa mặt xong, Từ Du Mạn cùng Thẩm Mặc Dư ngã xuống giường, ngủ say. Trướckhi ngủ Từ Du Mạn quên chỉnh đồnghồ báo thức.

      Cố Uyên mới từ Quốc trở về, nhà ở cònchưa có tìm được. Cho nên tạm thời ở tổ nhỏcủa Yến Trầm Phong. Là nhà Yến Trầm Phong tự mình mua ở bên ngoài. Trong nhà Yến Trầm Phong gần đây có chuyện, cho nên cũng có ở chỗ kia. Nhưng tiện nghicho . Bất quá, cho dù hai người là bạn bè vô cùng tốt, nhưng Cố Uyên vẫn thích cùng người khác ở cùng chỗ. Cho nên cùng lúc Cố Uyên ở tổ của Yến Trầm Phong, bản thân tìm người nhờ hỗ trợ tìm nhà.

      Sau khi Cố Uyên trở về còn tắm rửa cái, đọc sánh chút rồi mới ngủ. Đây là thói quen của . Mặc kệ rất trễ hay mệtmỏi,nhưng tất cả phải theo quá trình. Cố Uyên có cài đồng hồ báo thức, cho dù tại rất trễ,ngày mai vẫn có thểthức sớm.

      Từ Du Mạn bị đồng hồ báo thức đánh thức,lúc đó vẫn còn nằm mơ. Lại từ trong giấc mộng bị đánh thức, cũng có lập tức rời giường, mà là nhắm mắt ngủ thêm mộtlát. luôn cài đồng hồ báo thức kêu sớmmột tiếng. Mười phút thiêm thiếp, 30 phút làm bữa sáng ăn bữa sáng, còn lại 12 phútngồi xe, năm phút vào trường. Thời điểmba phút chuông reo tiến vào phòng học. Nóichung, Từ Du Mạn có thể giống như các bạn khác cần sớm. Nhưng Từ Du Mạn là lớp trưởng, phải đến sớm giữ trật tự của lớp.Thầy cũng khuyên cầnđến sớm, hoặc là có thể ở nội trú, lại cựtuyệt.

      Làm xong bữa sáng, Từ Du Mạn ăn nửa,chừa lại nửa trong nồi để lát ThẩmMặc Dư rời giường ăn.Từ Du Mạn đến gần lớp học cảm thấy khí có chút là lạ.Bình thường đều là khi tiến vào lớp mới yên tĩnh, hôm nay thế nào còn chưa tới yên tĩnh như vậy rồi? Liền ngay cả Lâm Lam cùng Vương Nguyệt thích chuyện cũngkhông có chuyện. Từ Du Mạn vào lớpngẩng đầu nhìn lên bục giảng liền thấy Cố Uyên ngồi nghiêm túc ở đó.

      "Bạn học Từ Du Mạn, em đến muộn." Cố Uyên nhìn lướt qua Từ Du Mạn, cúi đầu, viếtgì đó xuống sổ. Từ Du Mạn biết, đó là sổđiểm danh.

      "Thầy lúc em vào mới vừa reo ba phútchuông, thể tính đến trễ ạ." Từ Du Mạn căn cứ vào đạo lý mà bảo hộ quyền lợi của mình.
      Phong nguyet, duyenktn1, Tôm Thỏ2 others thích bài này.

    3. belfry

      belfry Active Member

      Bài viết:
      118
      Được thích:
      173
      Chương 2

      chân sơ xuất

      Cố Uyên cũng ngẩng đầu, " Thời điểm chuông thứ ba reo em chỉ mới sải bướccó chân."

      Từ Du Mạn thế nào cũng nghĩ đến CốUyên dùng đến chiêu này. Trong lòng tích tụ, cũng tốt lắm có chết cũng thừa nhận."Thầy có chứng cớ gì chứng minh chứ?"

      Lấy ra chứng cớ ? Khi Từ Du Mạnđang Dương Dương đắc ý,lại nghe thấy thanhâm Cố Uyên làm cho người ta chán ghét "Nhìn chân em." Từ Du Mạn cúi đầunhìn xuống mới phát khi bản thân cùng Cố Uyên chuyện thế nhưng quên vào. tại vẫn còn duy trì tư thế chân ở ngoài cửa chân ở bên trong cửa. Khótrách lúc nảy Xảo Nựu luôn luôn đưa mắt ra hiệu cho . còn tưởng rằng Xảo Nựu là vì tối hôm qua ngủ ngon nên mắt thoải mái. Cái này Từ Du Mạn khôngcó biện pháp phản bác đành cam chịu, con mẹ nó " " đến trễ này,từ lúc chào đời tới nay đây là lần đầu tiên đến trễ!

      Từ Du Mạn nâng chân ở ngoài cửa chuẩn bịtiến vào phòng học. Chân còn chưa buôngxuống lại nghe thấy thanh Cố Uyên khiến chán ghét " Đứng ở ngoài cửa đến khi giờtự học kết thúc." Từ Du Mạn đem miệng thô tục hung bạo thu trở về, thề khôngbao giờ thô tục nữa.

      Từ Du Mạn ngoan ngoãn đứng ở ngoài hành lang. Bởi vì lúc này vào học cho nên cũngkhông có nhiều người lui tới chỉ có những thầy cùng học sinh đến trễ thôi.

      "Thế nào bị phạt đứng đây?" Từ Du Mạn rất muốn quan tâm người này. DươngKiệt là đội trưởng học sinh hội Bộ Thể Dụccủa trường học bọn họ. Từ Du Mạn khôngmuốn để ý cho nên làm ngơ . Giống như căn bản có nghe thấy Dương Kiệt chuyện.Giống như bên cạnh căn bản chỉ là khí, có người. Dương Kiệt đối với thái độ của Từ Du Mạn tập mãi thành thói quen nhưng cũng khó tránh khỏi sắc mặtcó chút khó coi.Thoáng chốc Dương Kiệt lạilộ ra chiêu bài tươi cười của "Mạn em thế nào lại nể mặt như thế a." TừDu Mạn vẫn để ý đến Dương Kiệt.Nguời đàn ông này cả ngày như ruồi bọ phiền chết được.

      "Mạn tối nay có thời gian ? Cùng anhăn bữa tối được ?" Dương Kiệt chưa từ bỏ ý định . cũng tin đội trưởng Bộ Thể Dục nhiều nữ sinh theođuổi như vậy lại tóm được Từ Du Mạn.

      " rảnh."

      "Từ Du Mạn. Trong lúc bị phạt đứng mà em còn chuyện, tôn trọng thầy. Đứng đến giữa trưa." Quả nhiên, Cố Uyênchính là nhìn chằm chằm đây mà. Từ Du Mạn tức giận. Bản thân hình như khôngcó chọc tới người đàn ông này nha. Tối hômqua chỗ nào là tự do của người đànông này bất quá chỉ là thầy cũng có tư cách quản . Người giám hộ cũngkhông quản làm gì đến phiên quản? TừDu Mạn lần đầu tiên bị phạt đứng, mệt có chẳng qua trong lòng cực kỳ khóchịu.

      Giữa trưa tan học phải đến văn phòng Cố Uyên. Đến văn phòng Cố Uyên làm gì đươngnhiên là hạ chiến thư. đúng là lấy sách bài tập ngữ văn ngày hôm qua nộp lên. Sớm biết vậy ngày hôm qua đáp ứng thay mặt khoa ngữ văn hôm nay giúp ấy lấy sách bài tập ngữ văn rồi.Từ Du Mạn gõ cửa văn phòng Cố Uyên, chỉ nghe bêntrong truyền đến thanh trong veo mà lạnh lùng của Cố Uyên" Vào ."

      Từ Du Mạn đẩy cửa ra. Cố Uyên ngồitrên ghế dựa phê sửa bài tập. Rèm cửa sổkhông có kéo lại ánh mặt trời vàng óng ánhtheo cửa sổ chiếu vào, chiếu người Cố Uyên. Từ góc độ Từ Du Mạn nhìn qua vừakhéo có thể thấy lông mi Cố Uyên. người đàn ông có lông mi dài làm gì? Từ Du Mạn thầm trong bụng."Có việc ?"

      "Em giúp Chương Xuyến lấy sách bài tập ngữ văn."

      "Chương Xuyến đâu?"

      "Trong nhà bạn ấy có việc ạ."

      "Em đợi chút." xong Cố Uyên đểý Từ Du Mạn trái lại tiếp tục phê sửa bài tập. Từ Du Mạn cũng thấy Cố Uyên phê sửa bàitập cũng nhiều nên cũng lười biếng tí ,đợi chờ chút rồi . Từ Du Mạn ở trong văn phòng cũng nhàm chán , tớiđi lui trong văn phòng đông sờ sờ tây nhìn xem cuối cùng ngồi bên cạnh Cố Uyên nhìnCố Uyên sửa bài tập. Khó trách có người nóingười đàn ông nghiêm túc cực kỳ có sứcquyến rũ quả nhiên giả. Huống chivốn là người đàn ông đẹp trai. Bất quá, TừDu Mạn thưởng thức chỉ là thưởng thức muốn vì điểm này liền tha thứ phạt đứng cả buổi trưa kia, đó là có khả năng.

      "Tốt lắm." Cố Uyên ngẩng đầu buông câybút màu đỏ trong tay.

      "A? Tốt lắm?" Từ Du Mạn từ trong suy nghĩphục hồi tinh thần lại. Vừa mới trong đầu côtưởng tượng người đàn ông này cùng phụ nữ làm gì kia là cái dạng gì đây.Nhưngđang ngơ ngẩn liền nghe thấy Cố Uyên chuyện. Cố Uyên đem sách bài tập đưa tớitrong tay Từ Du Mạn. Thời điểm đem sáchbài tập đưa cho Từ Du Mạn, trong lúc vô tình ngón tay chạm vào mu bàn tay Từ Du Mạn. Tay Từ Du Mạn run lên suýt chút làmrơi sách bài tập xuống rồi.

      "Thế nào cuốn vở khó cầm vậy sao?”CốUyên híp mắt lại nhìn Từ Du Mạn. Cố Uyênđeo mắt kính, điểm này thoạt nhìn có chút giống giáo sư.

      "Giáo sư, thầy đây là đùa giỡn em?""Này được cho là đùa giỡn?" Cố Uyên xong bản thân hơi hơi sửng sốt, cùng học sinh cái gì đây. suy nghĩ cái vấn đề này chi cho lãng phí thời gian.CốUyên rót ly nước ấm đến bên cửa sổ. Từ Du Mạn nhìn Cố Uyên uống nước động tác cổ họng cao thấp làm bỗng nhiên cũngcảm thấy giống như khát nước rồi.

      Từ Du chẳng có hứng thú ôm sách bài tập vội vàng rời khỏi văn phòng! Bên trong văn phòng to lớn chỉ có mình Cố Uyên. Trường học coi trọng quá rồi. Từ Du Mạn trở lại phòng học, trong phòng học còn ai cả. Đây là giữa trưa, tất cả mọi người đều về nhà hoặc căn tin. Từ Du Mạntính rót ly nước uống, đến bình nước phíatrước mới phát điểm, nước cũng hết rồi. Đáng chết.

      Từ Du Mạn cũng đói bụng, tại trong căntin người cũng nhiều nên liềnchuẩn bị xuống căn tin. Tại đầu bậc thang vừa khéo đụng Cố Uyên đồng dạng chuẩn bịđi căn tin. Cùng Cố Uyên song song tới,TừDu Mạn nhận cái nhìn chăm chăm so với lúctrước còn nhiều hơn. Mỗi học sinh ăn cơm xong trở về lớp đều tự chủ đượcsẽ quay lại nhìn bọn họ cái. Từ Du Mạncòn nghe thấy số nữ sinh xì xào bàn tán"Kia phải là giáo sư Cố Uyên tuấn mới tới sao? bên cạnh thầy ấy là ai vậy?" "Hơn nữa hình như còn là học sinh đó." Những câu sau là gì? Từ Du Mạn nghe thấy được. Bọn họ phát đangnghe đều tự giác nữa. Từ Du Mạn căn bản muốn cùng Cố Uyên đứng chung chỗ cho nên sau khi xuống lầu côcấp tốc vọt tới căn tin.

      Từ Du Mạn có thể thề đây là lần đầu tiên côđi ăn cơm mà chạy nhanh như vậy. Cửa sổ mua cơm cũng có nhiều người lắm,nênthoáng chốc Từ Du Mạn liền mua được cơm.Nhưng là nhìn trái nhìn phải chỗ ngồi đều ngồi đầy căn bản tìm được chỗngồi. Đây là có biện pháp.

      Căn tin trường học bọn họ luôn luôn đều như vậy. Trước 20 phút mua cơm trước cửa sổđều chật ních người, sau 20 phút chỗ ngồichật ních. 20 phút cuối cùng người nhiều lắm nhưng là đồ ăn đều hết rồi. Từ Du Mạn dò xét bốn phía rốt cục thấy có ngườiđứng dậy chuẩn bị rời . Từ Du Mạn vận sức chờ phát động chuẩn bị vọt tới chỗ ngồi. Người nọ vừa rời Từ Du Mạn liền lập tức đem cơm đặt lên trước. Đây là cách bọnhọ tìm chỗ ngồi. Nhưng là có người lại đánhvỡ luật lệ, bản thân ngồi trước, đĩa chưa lên người lên trước rồi. Từ Du Mạn muốn mắng người nọ biết tốt xấu thấytrên chỗ ngồi có người mà còn ngồi lên, nhưng sau đó lại đem lời bên miệng nuốt vàobụng.

      "Giáo sư Cố, đây là chỗ ngồi em chiếm được mà." Từ Du Mạn cười mỉa mai.

      Cố Uyên nhìn Từ Du Mạn, lại nhìn bàn ăn trước mặt mình, " chỗ ngồi có nghi tên ai sao?"

      "Thầy." Từ Du Mạn tức giận .

      "Vậy em dựa vào cái gì là em chiếmđược?"

      " Phần cơm em ở phía ."

      " À” Cố Uyên cũng cái gì nữacũng có nhường chỗ ngồi cho Từ DuMạn đáng thương tội nghiệp mà là tay bưng cơm tay cầm chiếc đũa, liền nhưvậy bắt đầu ăn.

      " Thầy là thầy giáo thế nào lại nhườngcho học sinh cuả thầy chứ!"Từ Du Mạn lớntiếng . Bộ dáng điềm đạm đáng kia cho dù là lòng gan dạ thép cũng phải mềm lòng. Đáng tiếc, Cố Uyên phải là lònggan dạ thép, tâm của là kim cương.

      " Học sinh hẳn là tôn sư trọng thầy giáo."Ngụ ý là học sinh liền tính chỗ ngồi là chiếm được cũng phải đứng lên, nhường cho thầy giáo ngồi. Từ Du Mạn bỗng nhiên nở nụ cười đem phần cơm chính mìnhnâng lên." Đây là em chiếm được,em đây sẽkhông khách khí rồi."Từ Du Mạn đặt mông ngồi ở bàn. Bàn ăn ở căn tin trường học cũng cao, Từ Du Mạn thân cao 1m65 vừa khéo có thể ngồi lên được. Bắt đầumọi người vẫn chỉ là thích xem bọn họ náonhiệt bên này nhưng hành động của Từ Du Mạn triệt để hấp dẫn lực chú ý mọi người.

      Nam sinh ngồi đối diện Cố Uyên xem ra chắclà cậu bé lớp mười, chịu nổigánh nặng bưng phần cơm còn chưa có ăn xong chạy trối chết. Từ Du Mạn bĩu môi ngồi vào chỗ tiểu nam sinh kia vừa ngồi.
      _tata_, duyenktn1tart_trung thích bài này.

    4. belfry

      belfry Active Member

      Bài viết:
      118
      Được thích:
      173
      Chương 3

      Cùng lên giường thôi

      Nếu phải là thời gian còn nhiềulắm,Từ Du Mạn tình nguyện về nhà mìnhlàm. Đồ ăn căn tin sau so được với tự mình làm chứ. Từ Du Mạn rất kén ăn. Rau cần ăn, cà rốt ăn, cải trắng ăn, càng ăn nhiều, muốn ăn ,sau khi côchọn cũng còn là bao nhiêu. Từ Du Mạn thấy đồ ăn của Cố Uyên cùng của quả thực khác nhau trời vực. Bên trong đại ruột già của toàn bộ đều là rau cần, nhưng bên trong đại ruột già của CốUyên toàn bộ đều là ruột già, hơn nữa trọnglượng còn gấp hai của . Từ điểm đó có thểchứng minh bác bán đồ ăn căn tin khẳng định là háo sắc. người lớn tuổi cũng bắtchước những trẻ mơ mộng chuyện tìnhyêu, đúng là người đàn ông đẹp mắt.

      Liền mắc háo sắc ngay cả đồ ăn cũng bán nhiều hơn như vậy. Đúng là loại hâm mộghen ghét a. Cuối cùng, Từ Du Mạn đem ruột già chính mình ăn xong rồi, thịt ăn xong rồi, có gì khác để ăn. Cố Uyên cũng kénăn, rau cần ăn xong rồi, dưa chuột ăn xong rồi, chỉ có ruột già cùng thịt cũng chưa từng động. Giậm chân giận dữ. Từ Du Mạn nhìn phần cơm Cố Uyên còn thừa ruột già cùngthịt, cái đó được gọi là đau lòng a.

      Từ Du Mạn đem đồ đựng cơm cầm lại nơichổ phát lúc nảy sau đó trở về lớp học đọc sách. Từ Du Mạn muốn uống rượu,hút thuốc, có thể đánh nhau, tự tiện mắng chửi người,thường chơi đùa, nhưng kia lại thế nào? Côtiêu chuẩn là người năng động và vui vẻ với bạn bè, học tập chơi đùa. tại bây giờ làgiữa trưa Từ Du Mạn lựa chọn đọc sách học tập.

      Cố Uyên làm chủ nhiệm lớp có nhiều chỗ làm rất khá. Tỷ như, sau khi ăn cơm nước xong là người đầu tiên bộ vòngquanh lớp học. Nhàn nhạt nhìn lướt qua các học sinh ngiêm túc học bài trong phòngkhi nhìn thấy Từ Du Mạn dừng lại chút, sau đó thu hồi tầm mắt. chuẩn bịrời trở về văn phòng Cố Uyên nghe thấytrong phòng học có học sinh gọi . Cố Uyên thong dong vào phòng học. Gọi là học sinh nữ. Hình như kêu là DươngNguyệt Ý. Nếu có nhớ lầm, cũng có khả năng nhớ lầm.

      Thời điểm Cố Uyên tới gần Dương Nguyệt Ýhơi nhíu mày. Mùi nước hoa quá nồng rồi.

      Dương Nguyệt Ý là hoa khôi trong lớp. biết là người nào mắt bị mù cho rằng Dương Nguyệt Ý so với Từ Du Mạn xinh đẹp hơn. Vân Xảo, Chương Xuyến các đều cho rằng Từ Du Mạn so với Dương Nguyệt Ýxinh đẹp hơn đối với danh hiệu hoa khôi còntức giận bất bình. Sau này, Từ Du Mạn câu khiến các đối với danh hiệu hoa khôi người Dương Nguyệt ý quan tâm nữa rồi. Lúc đó Từ Du Mạn ra vẻ tự kỷ "Này phải chứng minh mình so với hoa khôi xinh đẹp hơn sao."

      Kỳ thực mùi nước hoa người Dương Nguyệt Ý chẳng phải đậm, có thể rấtnhiều người đàn ông rất thích độ đậm như vậy. Dương Nguyệt Ý rất hiểu biết về đàn ông. Bất đắc dĩ, lần này gặp gỡ phải người đàn ông bình thường."Thầy, em có thể thỉnh giáo thầy ít vấn đề ?"

      " Được." Cố Uyên thể thể.

      "Thầy có thể dịch giùm em đoạn này ạ?" Dương Nguyệt chỉ chuỗi ngoại ngữ trong vở. Đây là đặc biệt tìm từ mạng xuống. Là bài thơ tình ,nhưng có biện pháp tiếng quákém cho nên chỉ có thể lên mạng sưu tầm. Bởi vì cái này thể hỏi bạn bè được.

      Cố Uyên thấy chuỗi ngoại ngữ, mặt biểu cảm "Vấn đề này hay là hỏithầy ngoại ngữ em , tôi là thầy Ngữ Văn." xong, Cố Uyên liền xoay người rời . Dương Nguyệt Ý tức giận thái độ của CốUyên. thầy giáo từ quốc du học trở về, làm sao có thể biết đây rốtcuộc là ý tứ gì đây? Dương Nguyệt Ý tức giận tốt nhưng khi tức giận liền quăng này nọ.Bây giờ sở ghi chép màu hồng mớimua trở thành công cụ phát tiến. DươngNguyệt Ý cầm lấy sở ghi chép màu hồng liền ném .

      Từ Du Mạn làm toán học bỗng nhiên xoay người nắm lấy sổ ghi chép còn cách đầu tấc xa nắm trong tay. Dương Nguyệt Ý đây là cố ý ném về phía sao? Vừa nảy hành động của Dương Nguyệt Ý, Từ Du Mạn phải là kẻ điếc mà biết. Dù sao vở đều đến trong tay , cũng tò mò, nhìn mới lạ. Vốn thấy Từ Du Mạn tiếpđược Dương Nguyệt Ý muốn cướp về . Nhưnglà vừa mới đứng lên chuông liền reng lên rồi. giáo khác tốt nhưng đây chính là môn sinh vật. giáo sinh vật bọn họ nổi tiếng vớidanh hiệu nữ Đường Tăng. có biệnpháp, đành phải dùng ánh mắt cảnh cáo.Nhưng là Từ Du Mạn quay đầu khôngnhìn ánh mắt Dương Nguyệt Ý mở sổ ghi chép ra.

      Đây là sổ ghi chép mới, Dương Nguyệt Ý đem những lời này viết ở trang thứ nhất, Từ Du Mạn vừa mở ra liền nở nụ cười."Xì." Từ Du Mạn coi ai ra gì nở nụ cười.

      Nghe thấy Từ Du Mạn cười, Dương Nguyệt Ý thẹn quá hóa giận quên lo lắng lúc nảy lạiđoạt sổ ghi chép lại. Vừa nảy lại đó là bởi vì đúng lúc chuông reo. tại đilại đó là bởi vì cảm giác Từ Du Mạn đangcười nhạo . Bất chấp nhiều như vậy chạy tới phen cướp sổ ghi chép của côtrong tay Từ Du Mạn.Vận may xui xẻo đúng lúc này giáo tới rồi.

      Nữ Đường Tăng tiến vào phòng học thấy vẫn có học sinh chưa trở lại chỗ ngồi của mình, bắt đầu tức giận lên. Đây là tôn trọng thầy tôn trọng !"Dương Nguyệt Ý! Lỗ tai em bị điếc hay là có vấn đề nghe được rồi hả?Em nghe thấychuông reo vào lớp sao? Em nghe thấychuông reo vào lớp sao? Em biết bâygiờ vào tiết à? Em chạy ra khỏi chổ đứnglàm gì? Em cho là em bày tư thế như vậy làcó thể trở thành pho tượng Venus à? Tiết hôm nay em đứng tại chỗ cho tôi "Trong suốt tiết học, Từ Du Mạn ràng cảm giác đượcmột ánh mắt nóng rực bắn về phía đỉnh đầucủa . Đương nhiên này cũng thể ảnh hưởng đến giờ lên lớp của Từ Du Mạn.Trìnhđộ đối với vẻ khinh thường vẫn là rất cao.Ánh mắt như vậy tóm lại cần nhìn.

      Hết tiết, Dương Nguyệt Ý ôm sổ ghi chép màu hồng của mình hung hăng trừng mắt TừDu Mạn " được ra ngoài." Từ Du Mạn cũng giận, ngược lại cười : " cho là mục đích của mọi người khôngbiết sao?"

      Dương Nguyệt Ý lúc này mới biết biểucảm trong lòng mọi người, hừ tiếng, trởlại chỗ ngồi của mình. Dương Nguyệt Ý vừa ngồi xuống, nữ Đường Tăng trở lại."Đúngrồi, Dương Nguyệt Ý tới phòng làm việc tôi chuyến. Mang theo sổ ghi chép kia luôn." Dương Nguyệt Ý có cách nào đành phải mang theo sổ ghi chép của mìnhtheo. Chê cười, cái sổ kia sao có thể để nữĐường Tăng thấy đây? Để cho giáo coi toàn bộ thầy cùng học sinh đều biết.

      Vân Xảo tới"Từ Từ, đó viết cái gì vậy?"

      Từ Du Mạn biết Vân Xảo Bát Quái như vậy,khẳng định tới hỏi. Vì thế cố làm ra vẻhuyền bí "Cậu đoán ."

      "Có phải hay cái gì em thích a, em a, làm bạn trai em và vân vânphải ?"

      Từ Du Mạn lắc đầu.

      "Vậy rốt cuộc là cái gì?" đoán sai?

      Từ Du Mạn vẫn là ,chính là khiếnVân Xảo bực bội.Nhìn Vân Xảo im được, lúc này mới cười cười "Người ta cởi mở trực tiếp hơn nhiều."

      "Đến cùng viết cái gì thế Từ Từ." Vân Xảođong đưa cánh tay Từ Du Mạn, sử dụng trình độ làm nũng siêu cấp vô địch của , đáng thương tội nghiệp nhìn Từ Du Mạn.

      "Cùng lên giường thôi."

    5. belfry

      belfry Active Member

      Bài viết:
      118
      Được thích:
      173
      Chương 4

      Lần sau nên cự tuyệt giáo sư

      "A?"

      Vân Xảo nhất thời phản ứng kịp.

      Từ Du Mạn lại "Dùng tiếng tiếng pháp tiếng nga tiếng đức còn có vài câu văn xem hiểu, cùng lên giường thôi."

      Vân Xảo nghe Từ Du Mạn xong khốngchế nổi, ôm bụng ngồi xổm đất cười ha hả. Mà Từ Du Mạn có chút thấtvọng,haizz, sớm biết rằng Dương Nguyệt Ý là viết này nọ,lúc nảy chuyên tâm làm những bài toán khó kia mà nên thừa cơ hội tốt như vậy nhìn xem biểu cảm lúc đó củagiáo sư Cố là gì. là sai lầm sai lầm a.

      Cố Uyên vẫn giống như thường ngày ngay cả quyển sách cũng mang.Nhưnhững giáo viên lâu năm hoàn toàn khôngcần mang sách vở, bản thân liền có thể nhớtoàn bộ những thứ đó. Nhưng Từ Du Mạnkhông biết là. Bởi vì Cố Uyên mới 26 tuổi như thế nào cũng có khả năng là giáo viên lâu năm huống hồ vừa mới đảm đươnglàm giáo sư.Trong khi tất cả học sinh đềunhìn chăm chú Cố Uyên, lại thong dong đến bục giảng.

      Từ Du Mạn là lớp trưởng, tự nhiên đứng lên đầu tiền "Đứng dậy." Tất cả các học sinhđều đứng lên"Chaò thầy."

      Cố Uyên thanh lãnh "Chào các em, mờingồi xuống."

      "Bài học hôm nay là đánh giá về thơ. Chúngta trong sách họăc bài định. Tôisẽ gọi các em lên bục đem thơ mình thích nhất hoặc những thơ viết ở bảngđen.Khi các em lên bục vì sao bản thânlại thích, ngụ ý trong đó là gì." Hiển nhiên,cách Cố Uyên giảng dạy làm các học sinh rấtyêu thích, tất cả mọi người tích cực chủ động. Toàn lớp tổng cộng có 61 người, có 60 người giơ tay rồi. Bọn họ là lớp môn khoahọc xã hội, ai mà thích thơ chứ? Duynhất có người giơ tay, chính là Từ Du Mạn, đoán cũng đóan được. aikhông biết? Trong lớp thành tích Từ Du Mạnlà tốt nhất, nhưng là bao giờnguyện ý chủ động đứng lên trả lời câu hỏi,với giáo viên, làm cho người ta cảm giác phản nghịch.

      Từ Du Mạn từ trước đến nay chính là học, học như vậy. Muốn trả lời câu hỏi, thực xin lỗi, làm được. biết là được cần gì phải trả lời ra, để cho thầy khen ngợibạn học hâm mộ? thích gì đó phải ra chia xẻ cùng người khác sao? Đó là lý do Từ Du Mạn trở thành người đặc biệt nhất lớp.

      Cố Uyên nhìn quét qua vòng, như là kếtquả vừa lòng vậy. Khóe miệng cũng hơi hơi có chút biến hóa. Rất nhiều nữ sinh, thậm chí là nam sinh cũng nhìn có chút ngây người. Nhưng lúc thấy Từ Du Mạn có chút ngoài ý muốn."Từ Du Mạn." Cố Uyênđiểm danh,người thứ nhất trúng đạn chính làTừ Du Mạn.

      "Giáo sư, em có thể cự tuyệt lên bục ?"Từ Du Mạn lời vừa ra khỏi miệng, lớp liền ồlên.Có cơ hội tốt như vậy được trước mặt giáo sư biểu , như vậy là biết tôn trọng.

      "Vì sao?" Cố Uyên đẩy đẩy mắt kính mũi.Hỏi.

      " có vì sao cả? Chính là muốn mà thôi." Vân Xảo và Từ Du Mạn ngồi cùng bàn, cũng bất ngờ vì hành động của Từ Du Mạn. Từ Du Mạn hành động như vậy giống như có chút cố ý chống đối với giáo sư Cố muốn cho giáo sư Cố sượng mặt. biết TừTừ tuy rằng thích chủ động trả lời câu hỏi nhưng chỉ cần giáo sư điểm danh kêu trả lời cũng thể cự tuyệt. Bắt đầubởi vì giáo sư kêu trả lời câu hỏi bọn họ có thể trả lời, cho nên giáo sư cũng thường kêu đứng lên trả lời câu hỏi. Sau này cũngkhông biết tại sao giáo sư cũng kêu trả lời câu hỏi có cũng là thỉnh thoảng các bạn học khác biết trả lời. Từ Từ đều trả lời thầy . Nhưng là bây giờ. . . . . . bất ngờ, nó ngoài dự kiến của .

      Vân Xảo kéo kéo góc áo Từ Du Mạn ý bảokhông cần chống đối lại giáo sư, lên bục .Vân Xảo đoán sai, Từ Du Mạn phải cố ý chống đối Cố Uyên mà là có lýdo. thích nhất gì đó bao gồm thơ, làm sao nguyện ý cùng người khác chia xẻ, trừbỏ Thẩm Mặc Dư Hoà. . . .(Ed:câu này mình hiểu lắm nên để y changconvert)

      "Học sinh Từ Du Mạn rất có tính cách." Cố Uyên cười cười, như vậy làm cho người ta cảm thấy xấu hổ, ngược lại thậtthong dong."Nếu học sinh Từ Du Mạn muốn,giáo sư tôi cũng miễn cưỡng.Bất quá, học sinh Từ Du Mạn hi vọng lần sauem cự tuyệt lại giáo sư." Từ Du Mạn tỏ thái độ gì ngồi xuống là được.Mặc dù xảy ra việc xen giữa như vậynhưng hề làm chương trình học ngừnglại hoặc là đánh mất tính tích cực của mọingười.

      Cố Uyên tùy tiện điểm vài học sinh khác.Chuyện ngờ là có thể nhớtên số học sinh của . Điểm ấy cho thấy được Cố Uyên đối với nghề nghiệp nàyvẫn là chuyên nghiệp. Trừ bỏ điểm nàynhững cái khác đều tiến hành thuận lợi. Cố Uyên vốn muốn vài lời tổng kết về tiếthọc cùng số bài học rút được, sau đó động viên học sinh nỗ lực tích cực thêm chút, chuông tan học liền vang lên.Thờiđiểm Cố Uyên rời khỏi phòng học. tiết của Cố Uyên chưa từng dạy quá giờ.Tổng kết tiết học sắp xếp số bài học cho ổn định. nếu giảng kịp thìcũng ngưng tại đó mà kết thúc tiết học đểcác học sinh tự mình hỏi.Này là lý do thứ haikhiến các học sinh thích Cố Uyên trừ bỏ sắcđẹp. Từ Du Mạn cũng thích giáo viên khôngdạy quá giờ. Giáo viên dạy quá giờ khiến chomọi người tức giận đó là tất nhiên.

      Trước khi rời , Cố Uyên còn làm việc. Như dạy quá giờ, các học sinh cao hứng. Đáng tiếc, Cố Uyên thực hành bánđường chủ nghĩa thể để các học sinhluôn luôn cao hứng bằng họ được voi đòi tiên. Cho nên, Cố Uyên đưa bài tập. Nội dung cùng bài học lớp giống nhauviết bài thơ bản thân thích có thể xúcđộng tâm linh mình.

      " Đồ tàn nhẫn ." Cố Uyên vừa ra phònghọc, Từ Du Mạn liền thấp giọng .

      Vân Xảo nghe thấy Từ Du Mạn vậy liềnhỏi"Từ Từ,cậu ai là đồ tàn nhẫn?"

      Từ Du Mạn, "Còn phải Cố Uyên kia. Đưa bài tập gì chứ? phải là nhằm vào mình sao."

      " có khả năng nha, giáo sư đưa bài tập rất bình thường mà, cậu cũng đừng đoán mò." Vân Xảo tin Cố Uyên nhằm vàoTừ Du Mạn.

      "Đúng rồi Từ Từ, cậu vừa rồi làm sao vậy?Chọc giận giáo sư cũng phải tốt nha."

      " có gì, chỉ là muốn lên mà thôi."

      Lúc này, Chương Xuyến cũng lại."Từ Từ, cậu sao có thể làm giáo sư tuấn của chúng ta bị sượng mặt như vậy hả?" Chương Xuyến là điển hình của háo sắc.Lần đó nếukhông phải trong nhà có chuyện quan trọng,có cơ hội tiến vào văn phòng của CốUyên cũng nhờ Từ Du Mạn đâu.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :