1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Gặp Phải Ma Vương Lầm Cả Đời (update c57)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      [​IMG]
      Gặp phải Ma vương lầm cả đời


      Editor: Windy, Nhược Nhược

      Tác giả: Sáo
      Thời thượng cổ, thời các vị thần có uy lực nhất, Ma Đế Hiên Viên. Mang theo thanh đao, vung những bộ xương trắng hoang tàn, oan hồn vô số. Vì báo huyết cừu kiếp trước, tuyệt tình quên , gặp thần giết thần, gặp trảm , lục giới vạn sinh, ai có thể chế ngự.
      Vậy mà từ trời cao rơi xuống hậu thế tiểu bạch, vừa mơ hồ vừa háo sắc, hung hãn sợ chết, vừa mời gặp vươn tay nắm vạt áo buông:
      "Đại thúc, cứu người !"
      "Đại thúc, đừng bỏ ta ở lại!"
      "Đại thúc,ta rất lạnh ôm ta cái. . . . . ."
      Từ đó, số mạng của lục giới đều chỉ thuộc về người
      Là trời định? Hay mưu? Nếu con người có thể chuyển thế, nếu thế gian có luân hồi. Như vậy, tình của chúng ta, kiếp trước của chúng ta từng là cái gì. . . . . .

      ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

      Lời mở đầu
      Tình giữa người và ma, rốt cuộc có thể tu ra công đức viên mãn, đơm hoa kết trái hay ? Tựa như hai chủng tộc khác nhau, vừa có mối hận thù truyền kiếp lại phải nhau, vì vậy, người của toàn thế giới cũng nhảy ra phản đối bọn họ, thậm chí tiếc bất cứ giá nào muốn chia rẽ bọn họ.

      Như vậy, rốt cuộc là nên buông tay, trở về trong vòng tay của chủng tộc mình, chỉ lưu lại tiếc nuối khi tỉnh mộng lúc nửa đêm, thổn thức cảm thán mình? Hay nên kiên trì, kiên trì về cuộc tình chốn dung thân này, vẫn cứ cố chấp như thế, cho dù là chết cũng muốn dung hơi thở cuối cùng để duy trì đoạn tình đó?!

      Mục lục
      [​IMG]
      Quyển 1
      [​IMG]
      C 1 ♥ C 2 ♥ C 3 ♥ C 4

      C 5 ♥ C 6 ♥ C 7 ♥ C 8


      Quyển 2
      [​IMG]
      C 1 ♥ C 2 ♥ C 3 ♥ C 4 ♥ C 5 ♥ C 6 ♥ C 7 ♥ C 8 ♥ C 9 ♥ C 10

      C 11 ♥ C 12 ♥ C 13 ♥ C 14 ♥ C 15 ♥ C 16 ♥ C 17 ♥ C 18 ♥ C 19 ♥ C 20

      C 21 ♥ C 22 ♥ C 23 ♥ C 24 ♥ C 25 ♥ C 26 ♥ C 27 ♥ C 28 ♥ C 29 ♥ C 30

      C 31 ♥ C 32 ♥ C 33 ♥ C 34 ♥ C 35 ♥ C 36 ♥ C 37 ♥ C 38 ♥ C 39 ♥ C 40

      C 41 ♥ C 42 ♥ C 43 ♥ C 44 ♥ C 45 ♥ C 46 ♥ C 47 ♥ C 48 ♥ C 49 ♥ C 50

      [​IMG]

      C 51C 52C 53C 54C 55C 56 ♥ C 57 ♥ C 58 ♥ C 59 ♥ C 60

      C 61 ♥ C 62 ♥ C 63 ♥ C 64 ♥ C 65 ♥ C 66 ♥ C 67 ♥ C 68 ♥ C 69 ♥ C 70

      C 71 ♥ C 72 ♥ C 73 ♥ C 74 ♥ C 75 ♥ C 76 ♥ C 77 ♥ C 78 ♥ C 79 ♥ C 80

      C 81 ♥ C 82 ♥ C 83 ♥ C 84 ♥ C 85 ♥ C 86 ♥ C 87 ♥ C 88 ♥ C 89 ♥ C 90

      C 91 ♥ C 92 ♥ C 93 ♥ C 94 ♥ C 95 ♥ C 96 ♥ C 97 ♥ C 98 ♥ C 99 ♥ C 100
      Last edited by a moderator: 27/3/16
      bornthisway011091, linhdiep17Le Bao Khanh thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      CHƯƠNG 1: HỌA LỚN CỦA THIÊN ĐỊA

      Edit: Windy

      Beta: Quảng Hằng



      Nếu như người có thể chuyển thế
      Nếu thế gian có thể luân hồi
      Tình của chúng ta
      Chúng ta kiếp trước từng là cái gì
      Nếu như ngươi từng là vị cao tăng
      Ta chắc hẳn nén hương trong điện kia
      Cháy lặng lẽ
      Lặng lẽ làm bạn bên cạnh ngươi
      Mộ Dung Tịch 《 tiền duyên 》


      Gió thổi mây phun,từng đạo thiên lôi , vạn đạo điện quang mang màn trời hắc ám xé rách thành từng mảnh vụn rung động lòng người, mưa như trút nước, tựa như bầu trời hắt xuống từng dòng máu tươi thoáng chốc tràn ngập cả thiên địa.

      Thiên giới, luồng kim quang hồng sắc chói mắt bay xuyên qua đám mây dầy đặc, cắt đứt nước rơi, cắt đứt núi cao, tạo thành từng khối từng khối lớn đá vụn từ trung rớt xuống, hướng tới nhân gian nơi sinh linh đồ thán .

      Cả vùng đất nhân gian, vô số núi sông ruộng đồng đều bị nước lũ các nơi cắn nuốt,các sinh linh bất lực trong cơn sóng thần giãy giụa gào khóc, lại chỉ có thể bất đắc dĩ đối phó với con sóng mãnh liệt, đến cuối cùng cơ hội sống lại còn bao nhiêu. . . . . .

      "Hiên Viên!" Hét to lên tiếng giống như đạo kình lôi xuyên qua đám mây, bầu trời đầy mây đen đột nhiên mở tán ra, chút ánh sáng kỳ dị như mũi nhọn trong nháy mắt đâm vào thiên địa trong mảnh hắc ám hỗn độn, cực kỳ chói mắt.

      "Ngươi tổn hại tánh mạng sinh linh thiên hạ, nghịch lại ý trời, gây ra hoạ lớn như thế vẫn biết hối cải! Trẫm lệnh cho ngươi mau thả Đế Thiên trong tay ra, nhận lỗi đền tội, trẫm còn có thể lưu cho ngươi mảnh tinh hồn, để ngươi tái nhập luân hồi, tu thành chánh quả!"

      Trong đám mây dày đặc, kỵ sỹ cưỡi ngựa trắng đột nhiên ra,người khoác ngân giáp, tóc buộc kim quan, cầm trong tay thanh trường kích sắc bén ánh vàng nhắm thẳng về phía trước, luồng hơi thở vương giả tôn vinh cao quý từ người nam tử phát ra, ép tới mưa gió đầy trời cũng hòa hoãn xuống mấy phần.

      "Đế Thích, ngươi rốt cuộc xuất rồi !" khối bóng đen tiếng động trôi dạt đến đối diện Bạch y nhân, giọng trầm thấp giống như gió lạnh thấu xương thổi qua bầu trời, .

      Thiên địa chợt lọt vào mảnh yên tĩnh làm cho người ta hít thở thông, chỉ có hắc bạch xa xa đối diện, bạch là nhiễm bụi trần, ánh sáng lập lòe ấm áp màu trắng, mà hắc, lại có thể cắn nuốt tất cả, màu đen tĩnh mịch,lạnh lẽo.

      "Nghịch tặc tiếp chiêu!" Yên lặng bị phá vỡ, Đế Thích gầm lên tiếng liền đâm tới, đạo kim quang chói mắt nhanh chóng đánh về hướng bóng đen phía trước.

      Bóng đen miễn cưỡng cử động, giống như mây bay bị gió cuốn cái, chút để ý. Từ trong bóng đen, luồng ánh sáng hắc ám được bắn ra kẹp chặt lấy kim quang, chẳng những đem kim quang chặt đứt, tiếp theo thế công nghỉ, chạy thẳng tới chỗ Đế Thích.

      "Hộ giá!"mọi người kinh hoàng hô to tiếng, Đế Thích vội giơ lên trường kích ra sức chống đỡ, lại chỉ nghe"Đương" thanh thúy tiếng, kim quan buộc tóc bị rơi xuống đất, mà người cũng từ lưng ngựa rơi mạnh xuống!.....(…..*ôi…mất mặt chưa*….:)]…)

      "Thiên đế!"

      "Mau mau bảo vệ Thiên đế!"

      Tiếng kinh hô huyên náo vang lên, vô số ánh sáng mũi nhọn từ trong những đám mây dầy đặc phía sau lưng Thiên đế cùng nhau bắn ra, bắn về hướng bóng đen đoạt mệnh phía trước.

      "Hừ, ra là ba mươi ba Thiên tướng?" giọng lạnh lẽo lại vang lên, bóng đen đột nhiên ngưng tụ, hóa thành nam tử cao lớn khoác áo bào màu đen như mực lẳng lặng đứng sừng sững đám mây, đôi mắt lãnh thâm trầm dày đặc uy nghi, lạnh lùng quét qua mọi người.

      "Hiên Viên!" Thiên tướng áo xanh gầm lên tiếng, vượt qua đám người, nét chữ viết trong tay va chạm lẫn nhau phát ra"Đinh" tiếng giòn tan, làm cho người ta tâm đều rét.

      "Ngươi nghịch thiên phạm thượng, tội đáng chết muôn lần! Nếu thiên đế phải niệm tình công lao ngày xưa của ngươi, lại từng cùng ngươi là em kết nghĩa, dựa vào tình như thủ túc,nếu ngươi sớm bị khóa Trảm Thần đài bị vạn lôi đánh xuống, hồn phi phách tán!"

      "Tình như thủ túc? !" con mắt lạnh trầm xuống, Hiên Viên nâng trường kiếm lên, kiếm phong nhắm thẳng vào thiên đế né tránh ở sau lưng mọi người,từng chữ từng chữ : "Xá Chi, ở nơi nào?”
      Last edited by a moderator: 2/10/14
      bornthisway011091linhdiep17 thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      CHƯƠNG 2: MUỐN GÁN TỘI CHO NGƯỜI KHÁC

      Edit: Windy
      Beta: Quảng Hằng



      "Nghịch tặc, ngươi còn mặt mũi nào hỏi Xá Chi nương? !" Lại thiên tướng tóc vàng như bờm sư tử tiến lên quát lạnh: "Nếu phải nàng trốn lên thiên giới, đem kế hoạch muốn soán đế vị, huyết tẩy Thiên Đình của ngươi tố cáo cho Thiên đế biết, chỉ sợ chúng ta hôm nay đều phải táng thân dưới kiếm của ngươi, trở thành hòn đá kê chân cho ngươi mưu đoạt đế vị rồi !"

      "Mưu soán đế vị, huyết tẩy Thiên Đình? !" Con mắt lạnh híp lại, đáy mắt co lại như có vụ gió lốc , Hiên Viên chậm rãi bước lên bước hỏi lại lần nữa: “Nàng ở nơi nào?"

      "Ha ha ha ha. . . . . ." Tiếng cười chói tai vang lên, nữ Thiên tướng khinh bỉ bĩu môi : "Hừ, ta còn tưởng rằng đường đường là Chiến thần, Nhân vương thế gian tài giỏi đến cỡ nào? ra chỉ là nam nhân khó qua ải mỹ nhân! Ngươi yên tâm, Xá Chi nương nàng rất tốt. Nàng được Thiên đế phong làm Duyệt Ý phu nhân, phong quang vô hạn thiên đình rồi. . . . . ."

      đạo kiếm khí tiếng động đánh tới, lạnh lẽo giống như băng tuyết càng quét, làm cho chúng thần hô hấp cứng lại. Ở nơi xa, tòa núi cao vì bị ảnh hưởng của kiếm khí mà kịch liệt sụp đổ chấn động khắp nơi, rung động lòng người.

      "Duyệt Ý phu nhân? !" Thanh lạnh như thiết, mặt trầm tựa như băng, Hiên Viên hướng Đế Thích : "Ngươi phong nàng làm phu nhân?"

      "Phải!" Có máu tươi theo ống tay màu trắng róc rách xuống, nhưng Đế Thích lại sâu kín cười tiếng cũng thèm để ý, "Ngươi với nàng sau khi bình định nhân gian rồi, kế tiếp liền muốn tấn công Thiên Đình, tự mình lên Đế!"

      Gió táp nổi lên làm cho tóc dài của Thiên đế bay tán loạn, lộ ra đôi mắt phượng khẽ nghiêng. ràng là đôi mắt trong trẻo như vậy, cao quý như vậy , lại chứa đựng tầng sóng quỷ quyệt, che giấu suy nghĩ chân dưới đáy mắt.

      "Ngươi còn chỉ có huyết tẩy Thiên Đình, chấn động Đế Uy, mới có thể khiến cho sinh linh trong thiên hạ cúi đầu nghe theo, có dị tâm. Từ đó liền có thể ‘ trời dưới đất, mình ngươi độc tôn ’ rồi !"

      tiếng thở dài, Đế Thích giống như vô cùng đau đớn, khó xử vô cùng, "Hiên Viên, trẫm biết ngươi luôn luôn tâm cao khí ngạo, lại nghĩ rằng ngươi lại có dã tâm này, chẳng những muốn mưu hại tánh mạng trẫm, thậm chí tiếc độc hại sinh linh trong thiên hạ! may Xá Nhi nàng hiểu được đại nghĩa, hướng trẫm tiết lộ mưu của ngươi, có công với sinh linh thiên hạ, với trẫm lại có tình có nghĩa, trẫm phong nàng làm Duyệt Ý phu nhân có gì ổn? !"

      "Có gì ổn? !" Kéo lên khóe miệng giễu cợt, Hiên Viên nghiêm sắc mặt : "Ngươi , Bổn vương muốn huyết tẩy Thiên Đình, tự mình làm Đế? !"

      "Trẫm biết ngươi dễ dàng nhận tội, nhưng phải hay phải, chúng ta hỏi liền biết!" Đế Thích nở nụ cười chắc thắng, đưa tay ra, lòng bàn tay hướng lên, trong lòng bàn tay mảnh an nhàn sung sướng, giọng kêu: "Xá nhi!"

      "Ở đây!" Lập tức, có tiếng dịu dàng đáp lại, giống như thanh tinh linh, dễ dàng lay động đáy lòng của chúng thần chung quanh.

      đạo ánh sáng hồng sắc nhạt dần, như đóa hồng mai xuất trong đêm đen, thân ảnh kia mới tươi mới,xinh đẹp, rực rỡ làm sao.

      "Ngài gọi ta?" Đuôi váy lay, sợi tóc giương , thân mang quần áo đỏ tươi như đóa hoa Mẫu Đơn, lã lướt bay đến bên cạnh Thiên đế, đem thân ảnh mảnh mai xinh đẹp chút do dự nào đứng lòng bàn tay của .

      Chỉ thoáng, ánh đao đen tối, bóng kiếm kiều diễm,những ánh sáng mũi nhọn trong thiên địa đều bị vẻ đẹp của nàng biến thành ánh sáng hoa mỹ, chỉ vì tôn lên dung nhan tuyệt lệ làm cho thiên địa đều thất sắc.

      "Đến đây!" Khóe môi cong lên, Đế Thích đem Xá Chi kéo đến bên cạnh , lại" cẩn thận" đụng phải cánh tay bị thương.

      "Ngài bị thương?" Lên tiếng kinh hô, tròng mắt như sao băng của Xá nhi thoáng chốc tràn đầy lệ, long lanh giống như nước mùa hè Liễm Diễm hồ. . . . . .
      bornthisway011091, linhdiep17Hình Ưu thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Tiền Duyên
      CHƯƠNG 3: KIẾM BỔ CHIẾU BÍCH SƠN

      Edit: Windy
      Beta: Quảng Hằng



      "Đau ?" Thận trọng nâng cánh tay bị thương của Đế Thích lên , Xá Chi đau lòng hỏi.

      " sao!" Lắc đầu cười tiếng, lúc này Thiên đế nghiễm nhiên trở thành người nam nhân dịu dàng, săn sóc, lần nữa trở thành Đế Vương hiên ngang lúc trước.

      Nhu tình của , tôn quý, ung dung cùng hoa mỹ, có thể khiến trái tim các say mê.

      "Trẫm có việc gì, là Hiên Viên có lời muốn hỏi nàng!"

      ** chấn động, Xá Chi e thẹn nghiêng đầu, lại lập tức bị hai đạo ánh mắt băng lạnh như gai đâm chọc vào làm toàn thân nàng chấn động, khuôn mặt biến sắc, sợ hãi liền hướng Đế Thích dựa vào.

      " ra, chính nàng tự mình muốn trở về!" Chuyển mắt, Hiên Viên nhìn về hướng bầu trời mây gió vần vũ phương xa, lạnh lẽo trong lời làm cho người ta cảm thấy bị áp bức đến khó thở , "Bổn vương hỏi nàng, Bổn vương khi nào muốn làm phản Thiên đình, tự mình làm Đế? !"

      Đôi môi đào run rẩy, nhưng có cách nào ra lời, Xá Chi nhàng khóc thút thít chút, hai giọt lệ lên y phục sắc đỏ, lạị thấm đẫm như hai giọt máu.

      “Xá nhi!" Tiếng gọi dịu dàng vang lên ở bên tai, Xá Chi chỉ cảm thấy lòng bàn tay ấm áp,chính là Thiên đế lần nữa lại nắm lấy tay nàng ta.

      "Đừng sợ,cứ theo lời của trẫm mà làm!" Dán môi ở bên tai Xá Chi, Đế Thích dùng giọng thâm tình mà kiên định với nàng ta, tất cả những lời đầu độc: "Chẳng lẽ nàng muốn cùng trẫm duyên tình phân cách, đời đời kiếp kiếp thể gắn bó đến bạc đầu hay sao?"

      "!" Chợt rùng mình cái, Xá Chi hoảng sợ nâng lên ánh mắt, nhìn vào đôi mắt phượng tràn đầy trìu mến, ưu nhã.

      Ánh mắt giao nhau, nàng ta đọc được bí mật đen tối mà chỉ có hai người mới biết, còn có u buồn tuyệt vọng chôn giấu trong đáy mắt Thiên đế làm cho người ta phải đau lòng.

      "Thiếp ——"tình cảm mê say đánh bay tia lý trí cùng chần chờ cuối cùng, Xá Chi giọng : "Thiếp muốn cùng chàng ở bên nhau!"

      Khóe môi ngạo nghễ nâng lên, Đế Thích quay đầu đón nhận ánh mắt của Hiên Viên , trong mắt phượng xẹt qua tia tự đắc khó có thể che giấu.

      Mắt lạnh thấu hiểu tất cả,trong gian mảnh yên tĩnh, Hiên Viên nghe thấy tiếng noí , dịu dàng của Xá Chi vang lên: "Hiên Viên —— lúc đồng ý với lời cầu hôn của phụ vương ta từng chính miệng muốn lật đổ Càn Khôn, tự mình làm Đế. . . . . ."

      "Nghịch tặc đáng chết!"

      "To gan lớn mật!"

      Lời còn chưa dứt, quần thần liền xôn xao.

      Tiếng tức giận phê phán từng tiếng vang lên, nhưng Hiên Viên vẫn ngạo nghễ mà đứng, ngửa mặt lên trời cười dài: "Ha ha, tốt! Rất tốt!"……

      Đôi mắt băng lãnh, tức giận nhìn về hướng từng người từng người phía trước, ăn bừa bãi,nam nữ vô sỉ, lần nữa quét về quần thần xúc động, phẫn nộ,cả đám thiên thần đều hồ đồ u mê, Hiên Viên đưa thanh kiếm Đế Thiên trong tay lên nhát chém xuống——

      tiếng dã thú kỳ dị như tiếng ngựa hý vang lên trong trời đất, con Mặc Long từ trong kiếm quang đột nhiên thoát ra, giương nanh múa vuốt, khí thế hung hăng vọt về hướng phương xa.

      Chỉ trong chốc lát, chân trời liền truyền đến tiếng núi đá sụp đổ, vẻ mặt chúng thần khỏi sợ hãi biến sắc, Thiên tướng kêu lên thất thanh: "Chiếu Bích sơn? ! Ác tặc dám phá hủy Chiếu Bích sơn!"

      " sai!" Cất kiếm xoay người, Hiên Viên Vọng nhìn về phía dung nhan xinh đẹp của Xá Chi, lại khẽ cử động khóe miệng phát ra tiếng cười băng lãnh.

      "Các ngươi ta muốn hủy Thiên diệt địa? !" Nắm Đế thiên trong tay, mũi kiếm phá vỡ làn mây dầy đặc, gió thổi lưỡi kiếm phát ra tiếng ô..ô… phệ hồn đoạt phách, xoắn chặt lấy tâm mọi người.

      Chiếu Bích sơn, là bức tường của sống và chết, là bức tường nhân duyên trong thiên địa !

      từng cùng với nàng song song khắc tên lên tường, nhân duyên của cùng nàng cũng từng khắc vào bức tường đứng vững hàng ngàn hàng vạn năm nham bích.

      Nhưng mà, cho dù có là duyên phận tam sinh tam thế định sao, cũng giữ được tình cảm thay lòng đổi dạ !.......

      (….*bỏ con mụ đó ….tác giả hem phải mẹ kế…:)]*…)
      bornthisway011091, linhdiep17Hình Ưu thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Tiền Duyên
      Chương 4: Cuộc chiến các vị thần
      Editor: Nhược Nhược

      Nàng, phản bội ! Người nữ nhân từng thề thốt sinh tử mấy kiếp bên nhau, vốn sớm định là thê tử của !

      ta, hãm hại ! Vị bằng hữu là Thiên đế mà quý trọng!

      Hết thảy mọi thứ, đến tột cùng là vì tình? Vì lợi ích? Hay là vì thanh danh? !

      Hận ý mạnh mẽ trào vào lòng, đốt cháy nhiệt huyết, cũng làm linh hồn lạnh lẽo.

      Nếu quyền lực vô thượng có thể thay đổi tất cả, khống chế tất cả, vậy còn cần đến vách tường nhân duyên, bức tường sinh tử để làm gì? tồn tại của chúng chẳng phải đều trở thành loại châm chọc, thành trò cười cho phải bội, trào phúng của vô tình nhất!

      Trường kiếm Đế Thiên chậm rãi vung lên, tiếng gầm của dị thú càng thê lương hơn, từng tia sáng vàng xẹt qua thân kiếm, hình mặc long dữ tợn thân kiến ra, tức giận va chạm vang lên tiếng kêu, sát ý lẫm liệt.

      Gió bỗng nhiên thôi mạnh, mọi người cảm thấy giống như bị bàn tay to lớn nắm lấy cổ họng, chỉ cần nó thoáng vận sức, tất cả vạn kiếp bất phục!

      “Chúng thần nghe lệnh!” kinh hoàng lùi lại mấy bước, Đế Thích hoàn toàn mất vẻ ưu nhã ung dung vừa rồi, khàn giọng điên cuồng hét lớn: “Nghịch tặc muốn dùng Đế Thiên kiếm nghịch chuyển thiên địa, nhiễu loạn Càn khôn! Chúng Thần nhanh chóng lấy ra hệ mệnh tác mà Phật tổ ban thưởng, bắt phản tặc, công đức vô lượng!”

      Tiếng vừa dứt, kịp đợi Thiên chúng hành động vội lấy dây thừng màu vàng kim bên hông xuống, theo gió run lên, hóa thành ba mươi ba đạo dây trói màu vàng bay vào giữa trung.

      Trong nhất thời, dây xích đan vào nhau, biến hóa khôn lường, mà như mười, mười như trăm, trăm như nghìn nghìn vạn vạn, chồng chất nhau tạo thành cái lưới màu vàng kim, ùn ùn như cái lồng bay về phía Hiên Viên.

      “Hệ Mệnh Tác?” Đôi mắt lạnh lùng do phẩn nộ mà đỏ thẫm như máu, đáy mắt giống như ảnh ngược của huyết tri địa ngục (ao máu dưới địa ngục), Hiên Viên hét lớn nhay lên, kiếm chém lên dây thường.

      “Bồ đề tọa hệ mệnh tác, trói hồn khóa phách giam giữ nguyên thần”!

      Chẳng qua là Hiên Viên luôn luôn biết sợ cái gì! Cho nên, sợ phải gánh chịu lấy tội danh phải do gây ra, sợ đối diện với thiên địa bạc tình bạc nghĩa, lại càng sợ khiến chính mình trở thành tên tội nhân chân chính!

      Trường kiếm nhanh hơn, giống như tật phong, tựa như nộ vũ, chém thẳng mạng lưới vàng kim, trong nhất thời, tia lửa văng khắp nơi, tiếng kiếm vang lên!

      Ánh sáng như mũi nhọn lóe mắt bắn ra tung tóe trong trời đất, kinh lôi cùng sét đánh cũng ở giữa màn trời thi triển tàn sát bừa bãi. Tiếng dị thú gầm gừ càng ngày càng điên cuồng lạnh lùng, tiếng chúng thần kêu thảm cũng càng ngày càng thảm liệt.

      Máu tươi nhiễm đỏ bầu trời, thế giới tràn ngập thanh huyên náo của tiếng kiếm va chạm vào nhau, nhưng cuối cùng, tiếng phật ngầm hùng hồn vang đè ép tất cả mọi thứ xuống, giống như thiên địa huyền hoàng, vũ trụ vạn vật đều cùng đồng thời tụng niệm a di đà phật, tiếng phật ngâm từ bi phổ độ chúng sinh, cứu khổ cứu nạn.

      Từng đạo phù ấn màu vàng cực đại lên trung, giống như mưa lớn rơi vào trong chiếc lưới màu vàng, ánh kiếm màu vàng càng ngày càng u ám, càng ngày càng thưa thớt, cuối cùng còn thấy nữa.

      Kim võng ngừng co lại khóa chặt thân hình to lớn, dây thừng cắm chặt vào cơ da thịt cơ thể, siết đến chảy máu.

      Đột nhiên, đạo kim sắc nhanh như thiểm điện mãnh liệt cắm vào bên trong lưới, sau đó “Phốc” thời gian ngắn ngủi, ánh sáng vàng kim lại kích ra vết máu tươi nhanh chóng rút lui trở về, Đế Thích ngửa mặt lên trời cười to, phi thường đắc ý: “Đến đây! Bắt nghịch tặc Hiên Viên áp giải đến Trảm thần đài, dùng thiên lôi đánh, hủy nguyên thần!”

      Đôi tay bị trói chặt, chỉ có thể để mặc cho máu tươi từng giọt chảy ra, Hiên Viên lạnh lùng nhìn chằm chằm Thiên đế, ngạo nghễ chút e sợ, bình tĩnh như trước, “Bồ đề tọa hệ mệnh tác, người quả nhiên có chuẩn bị mà đến!”

      “Trẫm, chưa bao giờ đánh trận chiến nào nắm chắc phần thắng!” nâng lên bàn tay nắm lấy tay Xá Chi thị uy, Đế Thích dương dương tự đắc cười, lạnh lùng : “Là ngươi quá ngu xuẩn, cũng quá cuồng vọng, cho nên mới có kết cục ngày hôm nay!”

      Tiếp nhận kim quan của Thiên chúng đưa đến, Đế Thích vui vẻ cúi đầu để cho Xá Chì giúp mình đeo lên đầu.

      Áo bào trắng nhiễm hạt bụi lần nữa tao nhã giơ lên, trong nháy mắt cùng ánh mắt Hiên Viên lướt qua nhau, Thiên đế khẽ mỉm cười, tuyệt đối ưu mỹ trong lành, chẳng qua là tiếng lạnh lẽo chỉ có hai người có thể nghe thấy, mang theo phiền muộn trong lòng quét sạch cảm giác hưng phấn sảng khoái. . . .

      “Ngươi phải hiểu được, trong trời đất chỉ có Hoàng, đó chính là trẫm”
      linhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :