1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Gả cho tổng giám đốc phải cẩn thận - Hương Chức

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Gả Cho Tổng Tài Phải Cẩn Thận
      Tác giả:Hương Chức
      Thể loại: đại ngôn tình , HE
      Số chương: 10 chương
      Edit : Băng Như


      Giới Thiệu


      Nàng nghĩ có phải kiếp trước nàng làm rất nhiều chuyện tốt hay mà kiếp này số mệnh của nàng quá tốt .
      Nàng mỗi ngày chỉ cần nằm dài nghe nhạc,tiện tay tiêu tiền, nàng luôn cho rằng chỉ cần cho nàng ăn món ăn nàng thích nhất – bánh ngọt là nàng thỏa mãn rồi nhưng quan trọng là nàng còn có ông xã vô cũng thương chiều chuộng nàng.chẳng nhưng thương xuyên mang nàng chơi khắp nơi mà còn mỗi ngày làm nhiều món ăn ngon vô cùng hợp với khẩu vị của nàng nha. Nga ~~ nhiều điều tốt như thế này đích thực đây là cuộc sống vô cùng tốt đẹp nhất thế gian này . Nàng là người con hạnh phúc nhất thế giói này …Đâu có nghĩ đến có ngày nàng sẩy chân ngã cái làm trí nhớ vốn bị mất kia khôi phục lại…..tất cả đều tan biến…..
      ra nàng chút cũng hạnh phúc , Ônh xã Tổng Tài của nàng càng phải là người tốt như nàng vẫn nghĩ​
      Hale205 thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 1.1 Bệnh Viện Tổng Hợp Kỷ Niệm Tú Xuyên



      Bao quanh tòa nhà trung tâm là bốn tòa nhà cao mười hai tầng ,nhìn từ trung tâm của khuôn viên có thể thấy những hành lang dài nối liền bốn tòa nhà thành thể thống nhất.từ tầng đến tầng ba được thiết kế thành các của hàng,nhà ăn,phòng giặt ủi,những của hàng ăn và cả bãi đậu xe. Bên dưới măt đất được bao phủ bởi rất nhiệu loại hoa và cây cảnh với mục đích tạo nên khung cảnh thanh bình tươi mát

      Bệnh viện tổng hợp Kỷ Niệm Tú Xuyên tên chính thức là “trung tâm y học Kỷ Niệm Tú Xuyên “, quy mô vô cùng lồ và được coi là bá vương trong lĩnh vực y tế ,bệnh viện .
      Ngàn dặm tình .
      Tiếng ù ù của cánh quạt trực thăng phát ra thanh lớn phá vỡ yên lặng của bệnh viện như muốn những vị tai to mặt lớn của bệnh viện này như viện trưởng ,phó viện trưởng , chủ nhiệm các khoa và toàn thể nhân viên của viện mau mau ra nghênh đón khách quý…… Ách, chính xác hơn là muốn họ mau mau ra “cứu người”
      Trực thăng nhanh chóng hạ cánh khiến cho những người cần ra nghênh đón kịp tới nơi ,bước xuống khỏi trực thăng là nam nhân quần áo có phần xộc xệch ,ánh mắt thất thần lo lắng .
      Nam nhân dứng trong gió, mái tóc đen lộn xộn tung bay ,áo sơ mi cao cấp màu trắng chỉ cài vội vàng hai cúc áo loang lổ những vết bẩn, ngay cả quần tây màu đen cũng dính ít máu ,ánh mắt lợi hại thường ngày giờ đây nhuộm đầy vẻ lo lắng ,chiếc mũi thẳng cùng đôi môi bạc. Dù thế vẫn làm mờ vẻ khí phách cùng uy nghiêm vốn có mà người khác nhìn vào thể sợ hãi .
      “Quan tiên sinh……” Viện trưởng vội vàng chạy đến định chào hỏi.
      “Cứu nàng!” Giọng uy nghiêm giống như mệnh lệnh được đưa ra làm đối phương cách nào kháng cự .
      “ Là, là……?” Đường đường là viện trưởng của bệnh viện mang tầm voc Châu Á mà lại khúm núm trước nam nhân nguyên nhân vo cùng đơn giản , bởi nam nhân này ai khác chính là chủ nhân của nơi này , cũng là người nắm trong tay bát cơm của toàn bộ nhân viên của viện ,hơn thế nữa còn là người thừa kế của đai thương nhân Quan Vạn Quý – Quan Long Kí .
      Phát hiên thấy tiềm năng to lớn trong ngành kinh doanh lĩnh vực y tế bênh viện , Đại thương nhân Quan Vạn Quý vì kỉ niệm của cha là Quan Tú Xuyên lập nên nơi này . Thời gian tính ra cũng trôi qua ba mươi năm .
      Quan Vạn Quý cẩn thận tuyển về rất nhiều danh y ở mội khoa ,đồng thời cũng đầu tư rất nhiều cho các trang thiết bị y tế . Hơn nữa còn đặc biệt thiết kế phòng bệnh thoải mái rộng rãi sang trọng. Bệnh viện tổng hợp Kỷ Niệm Tú Xuyên vì thế tạo nên danh tiếng như ngày hôm nay. Cho đến nay, bệnh viện tổng hợp Tú Xuyên vẫn luôn mang lại lợi nhuận khổng lồ cho Quan gia .
      Ở cái thời điểm nền kinh tế vẫn bảo thủ phát triển, Quan Vạn Quý đích thực là người có tầm nhìn vô cùng đôc dáo và sâu rộng .
      đám y bác sĩ mặc đồng phục bệnh viện đợi được nhân phó nhanh chóng đến tiếp nhận bệnh nhân để có thể cấp cứu cách nhanh chóng nhất .
      Kiểm tra mạch đập , đo huyết áp ,kiểm tra sơ qua các vết thương cơ thể , liên tiếp các thuật ngữ chuyên sâu được trao đổi làm khí trong phòng cấp cứu vô cùng nặng nề.sau hồi bàn luận liền thấy đám người vào mang theo cáng cứu thương ,đặt người bệnh lên vào thang máy nhanh chóng thẳng lên phòng phẫu thuật tầng mười hai .
      Sau hồi cấp cứu ,căn cứ vào tình hình của bệnh nhân nhân viên lúc này gủi thông báo đến viện trưởng : “Nguyên là bệnh nhân có thể có va chạm mạnh gây nên các vết thương bên ngoài và ảnh hưởng đến não bộ .giờ phải đợi tỉnh lại mới xác định ràng những thương tổn gặp phải .”
      Nhìn thấy ông chủ bộ dáng lo lắng cực độ, hơn nữa quần áo xộc xẹch bẩn thỉu ngồi đó dám thông báo tin tức vừa nhận được , mặc kệ bệnh tình của người kia năng đến đâu giờ cũng phải vấn đề , tin ông chủ của tuyệt đối vui khi nghe được thông tin ràng kia .
      Viện trưởng lập tức hạ lệnh toàn thể nhân viên của viên đề cao tinh thần trách nhiệm ,lập tức chuẩn bị phòng tổng thống và an bài thêm số việc có liên quan đến vị khách quý này sau đó lấy hết dũng khí mở miệng :
      “ Quan tiên sinh……” Viện trưởng ho tiếng như muốn dời chú ý của Quan Long Kí nhìn chằm chằm vào cửa phòng phẫu thuật sang phía mình .
      Quan Long Kí lúc này đâu có thể nghe thấy gì vì toàn bộ tập trung của giờ chỉ tập trung vào người nằm sau cánh cửa kia .
      bây giờ hồn phách sớm rời đến bên người ấy ,nếu có thể tình nguyện thay nàng gánh hết những thương tổn lúc này nàng phải chịu .
      “ Quan tiên sinh…… Ngài có muốn tắm rửa nghỉ ngơi chút ” Viện trưởng lại cất tiếng hỏi.
      quần áo hỗn độn, áo sơ mi cao cấp biết từ lúc nào loang đầy vết máu ,nhìn thế nào cũng thấy bộ dạng của chật vật khó coi .
      “ Nàng xảy ra bất trắc gì đúng ?”. Tuy chỉ là câu hỏi nhưng giọng điệu kiên quyết của Quan Long Kí làm đối phương có cách nào phản bác hay ngược lại được .
      “ Đúng vậy! Quan tiên sinh ngài yên tâm, giáo sư Từ chính là giáo sư đầu ngành trong lĩnh vực não khoa ,là người nổi tiếng nhất trong tất cả các giáo sư đầu ngành ở Đài Loan” Viện trưởng vỗ ngực cam đoan.
      Vừa mới nãy nhân được tin tuy ngoại thương khá nghiêm trọng nhưng nhờ được cấp cứu kịp thời nên tạm thời còn nguy hiểm đến tính mạng .
      Giờ đây áp lực của bọn họ còn vì tính mệnh của bệnh nhân nữa mà vì người nhà của bệnh nhân – Quan Long Kí .
      “ Ngài vẫn là nên thay quần áo và nghỉ ngơi chút ! Vạn nhất ngài có chuyện gì tốt đâu .” Viện trưởng vẫn dai dẳng bám theo khuyên nhủ.
      cần nhiều lời lát thấy lái xe đến cùng hàng dài các trợ lí nhanh chóng vây quanh Quan Long Kí đợi chờ phân phó của chủ nhân .
      Phẫu thuật thuận lợi chấm dứt, mọi người thở phào nhõm .
      Chuyện xưa giờ mới bắt đầu……

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      CHƯƠNG 1.2


      Quan gia gia tộc thuận đường con cái , Quan vạn quý tuy phú quý bậc nhất ,tiền bạc gia sản có thể sánh với cả tiểu quốc thế mà lại chỉ có người con , đây quả thực là nàng công chúa của Quan Vạn Quý , có điều nàng li hôn và thường xuyên sống ở nước ngoài .
      Mười năm trước, Quan Vạn Quý tạ thế , ít người hứng thú chờ xem “tiểu công chúa” của Quan gia – người luôn được biết đến là kiều nữ tuyệt sắc giai nhân , chân yếu tay mềm chưa từng quan tâm chuyện công ty làm thế nào tiếp quản Quan Thị danh chấn thiên hạ .
      Nhưng rồi ai cũng phải rửa mắt khi chứng kiến người chủ trì đại cục phải là Quan đại tiểu thư mà là người ai biết đến và được gọi là Quan thiếu gia Quan Long Kí ,năm này vừa tròn hai mươi tuổi và đặc biệt chưa bao giờ được tiết lộ ra ngoài .
      Mới đầu những đối thủ cạnh tranh có chút khinh địch nghĩ muốn “Ăn” sống Quan thị chỉ là chuyện sớm muôn , chỉ cần tung ra vài chiêu đánh trước đánh sau đơn giản là có thể nắm chắc phần thắng trong tay. Có ngờ đâu tính sai ngay từ đầu ….
      Về phần bệnh viện Tú Xuyên lại có ảnh hưởng nên doanh thu chỉ có tăng hề giảm .
      …………………………………….
      Bệnh viện Tú Xuyên đúng là nơi hội tụ của các giáo sư đầu ngành , tiền lương nhân viên đương nhiên so với đồng nghiệp nơi khác càng thêm ưu ái, ngoài những giáo sư nổi tiếng , những hộ lý , y tá ,bác sĩ có khả năng đều tụ hội về đây . Mà người phụ trách ở phòng tổng thống này là nhóm người có chuyên môn cao cấp nhất của bệnh viện .Tuy đều là những nhân viên ưu tú của bệnh viên nhưng lúc này đây những áp lực quá lớn dồn lên họ làm họ có phần căng thẳng .
      Nữ nhân bí kia hề có trong tư liệu ,hồ sơ của bệnh viện nên danh tính ,tuổi tác hay các thông tin liên quan ai biết , nhưng cũng ai dám đến hỏi “ông chủ của ông chủ” nên đành tự đặt cho nàng cái tên tạm thời là “Ngủ Mỹ Nhân” để gọi nàng.
      ràng phẫu thuật rất thành công vì cớ gì nàng còn chưa tỉnh lại , lẽ muốn làm nàng công chúa ngủ trong rừng hay sao mà bốn ngày trôi qua còn chưa chịu tỉnh lại .
      Vì thế, “Ông chủ của ông chủ” Sắc mặt càng ngày càng khó coi, viện trưởng, chủ nhiệm khoa cũng càng ngày càng sợ hãi, mười hai tầng lầu bây giờ khí càng ngày càng lạnh đến đáng sợ .
      “Vì sao tới giờ này nàng còn chưa tỉnh lại ?” Quan Long Kí lạnh nhạt hỏi.
      Trong ánh mắt sắc bén có chút thâm trầm như muốn nổi lên trận gió lốc, giọng điệu trầm thấp thong thả nhưng lại cho người nghe cảm giác như bị thắt chặt lại gây cho toàn thể y bác sĩ nơi này áp lực tinh thần vô cùng lớn .
      “Việc này…….” đám danh y của khoa ngoại mặt mày khổ sở ,tay chân thừa thãi , bó tay có biện pháp nào cho câu trả lời .
      Bọn cũng biết vì sao vị “Ngủ Mỹ Nhân” kia mãi chịu tỉnh lại nha!
      ràng cấp cứu thành công, người bệnh thương thế cũng nghiêm trọng, chính là chỉ gãy có hai cái xương sườn, xương tay phải hơi rạn chút, hai chân có cũng chỉ có vết thương ngoài da, cũng phải là những vết thương trí mạng mà .
      Đến lúc này chủ nhiệm cũng toàn bộ y bác sĩ khoa ngoại cũng biij điều ra .
      cẩn thận cẩn thận chọn lựa từ ngữ , “ Quan tiên sinh, vị tiểu thư này chỉ bị thương ngoài da và số vết thương khác nhưng hoàn toàn nguy hiểm đến tính mạng , chỉ là cần thêm vài ngày quan sát ……… Có điều cũng cần để ý chút về khả năng khi va chạm não bị chấn động mạnh”
      Quan Long Kí ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào người mơ hồ suy nghĩ chút .
      Vị chủ nhân trẻ tuổi này là người thích nhiều ,chỉ cần ánh mắt hoặc mệnh lênh tự nhiên có người vì quên mình phục dịch .Do hoàn cảnh sống khiến Quan Long Kí tuy chỉ ba mươi tuổi nhưng toàn thân phát ra loại khí thế giận mà uy, làm cho mọi người trong lòng rui sợ.
      “Não bị chấn động ư ?” Tiếng trầm thấp lạnh như băng nhu mũi tên nhọn bắn ra đủ để dọa những người nhát gan thất hồn bạt vía .
      Ai…… biết là nghe ai , cái gì gọi là “Chính trị gia” chứ ! Chính là có thể to gan lớn mật đến mức đoán trước tương lai, nếu đoán đúng chẳng phải chính là tự đào mồ chôn mình sao ,Kỳ dù có là danh y cũng chỉ là người thường thôi , làm sao có thể to gan đoán trước về bệnh tình của bệnh nhân này chứ . Vạn nhất đoán đúng chính là tự đưa mình vào con đường chết ….. Chủ nhiệm khoa ngoại cười khổ nghĩ thầm.
      “ Có….có thể là người bệnh lúc đó não bộ có khả năng có chuát va đập mạnh ,chúng ta trước cứ đợi người bệnh khôi phục ý thức rồi mới xác định được liệu có phải có để lại hậu di chứng gì bất thường hay .”
      “ Cái gì mà hậu di chứng?”Quan Long Kí lạnh giọng hỏi.
      ràng điều hòa vẫn chạy với nhiệt độ bình thường thế nhưng hiểu sao mọi người ai nấy đều thấy lạnh sống lưng .
      “Cái này…… Chúng ta chính là cẩn thận…. cẩn thận đề phòng vạn nhất, tuy não bộ có khối máu tụ nhưng sớm được xử lý , trừ lần huyết áp cơ lên hơi cao còn lại có gì đáng ngại , trước mắt cho nàng dùng các loại thuốc cần thiết để khống chế tình hình …… mọi chuyện được khống chế ở mức an toàn nhất rồi .” Chủ nhiệm não khoa tiếp tục : “ Não bộ là bộ phận vô cùng tinh tế và phức tạp ,đại nãolà nơi điều hành mọi hoạt động của cơ thể , cả trí nhớ , ngôn ngữ , tình cảm và nhận thức……”
      tạm dừng chút, chờ Quan Long Kí tiêu hóa xong đống ngôn ngữ chuyên môn vừa xong liền tiếp tục .
      “Quan tiên sinh, chúng ta có thể cam đoan người bệnh có gì nguy hiểm đến tính mạng , còn về những vấn đề phát sinh …… quả còn quá sớm để khẳng định bất cứ điều gì , chỉ có thể đợi người bệnh tỉnh lại mới có thể làm các xét nghiệm cần thiết để biết chắc chắn được .”
      Sau lúc lâu, Quan Long Kí chấp nhận , “Ta hiểu rồi . xuống !”
      đám danh y nhanh chóng rời để lại nơi phòng bệnh bóng dáng đơn của .
      giờ chỉ có thể ngồi ngẩn người nhìn người bệnh giường , đem vận mệnh nàng cho thượng đế an bài thôi .
      ……………………….
      “Tiểu Kính…………Tiểu Kính……….Ta xin em , xin em hãy tỉnh lại !!!”
      “Em đừng tra tấn ta thế này nữa được sao ?”
      “Tiểu Kính.”
      ác độc nha !!!!!!!!!!!!
      gian yêm tĩnh tưởng như có thể nghe cả tiếng nước trong chai truyền rơi xuống thỉnh thoảng lại vang lên giọng trầm thấp ôn nhu quấy nhiễu nàng .
      đáng ghét !!!!!!!!!!!
      tiếng lại tiếng ngừng kêu gọi nàng, ngừng thúc giục nàng làm nàng ngủ cũng yên .
      Mí mắt nàng run nhè , giãy dụa khó nhọc mở ra giống như có cả ngàn cân treo đó .
      Hai mắt vô thần có mục tiêu lướt qua khắp nơi và bắt gặp cái gì đó mơ mơ hồ hồ giống thân hình nam tính của ai đó .
      Quá vui mừng khiến cho giọng của Quan Long Kí vang lên có phần hơi run : “Tiểu Kính , Em tỉnh lại rồi sao ?”
      chỉ vui mừng quá giây .
      Đôi mắt kia lại tự động nhắm lại , người giường lại tiếp tục chìm vào giấc ngủ ngọt ngào .
      “Tiểu Kính”
      “Phương tiểu thư”
      Quan Long Kí cùng nữ hộ lý vội vàng ra sức gọi nàng.
      Đừng quấy ! Để yên cho ta ngủ…… Thần chí hôn mê của nàng lúc này gào thét , đôi môi khẽ mấp máy nhưng phát ra bất cứ thanh nào .
      Nàng ngủ vẫn ngủ an lành cũng biết được có người vì nàng mà trong lòng phiền não , ngoài trời mưa giông gió lớn , “Ngủ Mỹ Nhân” của chúng ta vẫn say sưa ngủ như có chuyện gì……

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      CHƯƠNG 1.3


      biết qua bao lâu, nàng lại tỉnh lại.
      Chớp chớp hai mắt, nàng cố gắng hướng ánh mắt nhìn xung quanh như muốn đánh giá hoàn cảnh xung quanh .

      chiếc bàn thủy tinh có bày bình hoa Lưu Li xinh xắn , vách tường có treo bức tranh vẽ phong cảnh vô cũng tinh tế .

      Nàng khẽ chuyển động cổ cứng ngắc ,muốn nhìn nhiều hơn chút khung cảnh xung quanh nhưng vì toàn thân đau nhức liền phát ra tiếng rên khẽ khẽ .
      Tiếng rên khẽ khẽ của nàng làm cho Quan Long Kí ngủ gật bên cạnh ngạc nhiên nhảy dựng lên , nhanh chóng vào bên giường .
      “Tiểu Kính.” nín thở khẽ gọi .

      Nhìn thấy là nhìn thấy ánh mắt đầy mê hoặc , giống như chưa từng thức trắng hai ngày ngây ngốc ngồi lo lắng cho nàng mong nàng tỉnh lại .

      “Ta đau quá ….” Nàng giọng ai oán, hơi nâng dầu lên thấy mình nằm giường bệnh , hai hàng lông mày nhíu lại .

      Nàng giơ tay lên thấy nơi cổ tay của mình được băng bó , tay kia dán băng gạc che vết kim của bình chuyền dịch .

      Hộ lí đứng bên nhanh tay nhấn nút gọi bác sỹ .

      Nàng muốn ngồi dây nhưng thân thể nghe theo ý mình .
      “Em đau ở đâu , đau lắm ?” Quan Long Kí khẩn trương thôi, quay đầu với hộ lý : “ mau gọi bác sỹ.”

      “Ta đau đàu , đau chân , cả tay cũng đau nữa ……..cả người ta chỗ nào cũng đau hết…” Nàng ủy khuất .

      Hộ lý nhanh chóng đo huyết áp cho nàng , kiểm tra mạch đập ân cần hỏi : “Phương tiểu thư , ngươi có chỗ nào thoải mái.”

      “Phương tiểu thư ?” Giọng trong như nước hồ thu khẽ vang lên nghe vô cũng mị hoặc : “Ngươi gọi tên của ta sao ?”
      Nữ hộ lý sửng sốt.
      Đúng vậy a…… Đây là do Quan tiên sinh chính miệng ra họ của “ngủ mỹ nhân” là “Phương” , về phần tên của nàng…… Quan tiên sinh vẫn là chưa có .

      Chỉ thấy nàng dời tầm mắt về phía người Quan Long Kí .

      Ngay lúc đó liền có ba người mặc áo trắng nhanh chóng vào .
      Nàng trừng mắt nhìn mọi người tiến vào chỉ cảm thấy duy nhất nam nhân kia nhìn quen mặt , bởi hai ngày nay khi nàng nửa tỉnh nửa mê vẫn luôn là túc trực bên cạnh lo lắng quan tâm nàng .Nàng nhớ khuôn mặt , tiếng của …….

      là…… là……
      …… Là ai a?
      Việc thể nhận biế nam nhân kia là ai khiến khuôn mặt nàng như bị mây đen bao phủ , trí nhớ mơ hồ như có gì , hai hàng lông mày khẽ nhíu lại giọng : “Ngươi ……ngươi là ai ?”

      Quan Long Kí thân thể cứng đờ trầm mặc .
      “Ngươi …………ngươi có biết ta là ai ????” biết mình là ai bỗng khiến nàng sợ hãi, hai hốc mắt phiếm hồng ,tiếng rui rui vang lên : “Ta…. Ta biết ta là ai a !!!!”

      Mọi người sợ hãi nhìn nhau.
      “Mất trí nhớ sao?” Quan long kí có phần hoảng sợ, lặp lại kết quả chẩn đoạn lúc trước của bác sĩ .

      “Đúng vậy !” Chủ nhiệm não khoa cẩn thận trả lời . “Đây có thể là chứng “mất trí nhớ tạm thời ……Bất quá lúc này Phương tiểu thư tam trạng xúc động , thiết nghĩ hay là đợi tiểu thư bình tĩnh lại rồi chúng ta làm các xét nghiệm cần thiết để khẳng định ràng có được ???”

      Chủ nhiệm não khoa lại giải thích thôi hồi có điều Quan Long Kí lúc này đầu óc vô cùng hỗn loạn khiến nghe lọt tai bất cứ điều gì .

      ánh mắt nhìn chằm chằm vào nàng , đôi mắt sâu kia nhìn xoáy vào nàng ngọt ngào như nhìn vào thiên sứ .

      Đúng là nhìn thiên sứ!

      “ Ngươi là ai a ?” Tiếng mềm mại nhàng của nàng vang lên lặp lại câu hỏi .
      khuôn mặt xinh đẹp kiều mị Phương Thủy Kính lộ ra vẻ mê hoặc.

      “Ta là Long Kí” . ngẩng đầu, giọng điệu bình thường luôn lạnh lùng tàn ác lúc này trở nên vô cùng ôn nhu .

      Tình hình tại có thể xác định được trí nhớ của Thủy Kính bị ảnh hưởng sau lần va.
      “ Nga……” Nàng cúi đầu lo nghĩ, lại tiếp tục đặt câu hỏi : “Cái kia….. vậy ta là ai ???”
      “Em là Phương Thủy Kính ” Quan Long Kí kiên nhẫn trả lời nàng , tạm dừng chút, giọng điệu kiên định tiếp câu :”Và em cũng là vị hôn thê của ta ”

      Nàng hơi ngạc nhiên rồi giật mình hiểu ra “Nga , ta nghĩ chắc ta nên gọi ngươi là A Kí .”
      Kiểu chuyện khong đầu cuối khiến nữ hộ lý buồn cười nhưng lại dám cười .

      “Rồi , Em có muốn ăn Lê ?” ôn nhu hỏi.

      “Ân” Ánh mắt nàng đột nhiên sáng ngời, biểu vui vẻ giống như bé ba tuổi được tặng búp bê : “Hảo , Ăn Lê ăn lê .”
      Nàng thích vị ngọt mát của lê Vu Tiên Thúy nha !

      “A Kí cũng ăn .” Nàng khẳng khái .
      Quan Long Kí đối với nàng thái độ vô cùng sủng nịch làm cho người khác vô cùng hâm mộ.

      Phương Thủy Kính mặc người bộ đồ ngủ màu trắng nhìn nàng xinh đẹp thuần khiết như thiên sứ , nằm viện mấy ngày cũng cùng mấy người hộ lý kết bạn chuyện .

      Tuy nhiên chỉ trí nhớ có vấn đề mà ngay cả ngôn ngữ cũng gặp rắc rối ,ví dụ như khi nàng định “bác sĩ” hiểu sao lại thành “phi cơ” ,trong lòng muốn đằng nhưng biết sao thốt ra lời lại là từ khác .

      Nhưng là vấn đề này cũng ảnh hưởng đến nàng nhiều cho lắm ,bởi tất cả nhân viên ở đây đều bị vẻ đáng của nàng che khuất .

      Bác sĩ hỏi Thủy Kính : “4 x 3 bằng bao nhiêu ???”

      “……” Thủy Kính vẻ mặt hoài nghi nhìn vị bác sĩ trả lời.

      Vị bác sĩ kia vẫn kiên nhẫn hỏi lại lần nữa : “Chúng ta thử làm phép tính nhé , con thỏ có bốn cái chân , ở đây chúng ta có ba con thỏ , vậy tính thử xem chúng ta có tất cả bao nhiêu cái chân thỏ ????”

      Chỉ thấy đôi tròng mắt của Thủy Kính liếc qua liếc lại , biểu có chút cổ quái.
      “Ách ….chính là 4 thêm 4 rồi thêm 4 đó.” vội vàng lí giải đề bài .
      Vị bác sĩ bắt đầu thấy hoảng loạn , sợ giai nhân xinh đẹp như hoa như ngọc kia có khi nào biến thành ngu ngốc hay , may cuối cùng nàng cũng chịu mở miệng ngọc .

      “Bác sĩ….” Thủy Kính vẻ mặt hoài nghi dè dặt hỏi “ Các ngươi khi trước học tiểu học được học bảng cửu chương hay sao ? Bốn ba mươi hai nha !”

      Nàng nghiêng người quay sang phía Quan Long Kí cười cười : “Vị bác sĩ này là buồn cười nha ….”

      Lời của nàng ra làm Quan Long Kí – người nhiều năm nở nụ cười , cười to thành tiếng.

      Tiếng cười trầm thấp của làm cho những trợ thủ theo nhiều năm cũng phải ngạc nhiên đến ngây người .

      Bọn lần đầu tiên phát hóa ra chủ nhân của mình cũng có lúc để lộ ra biểu đúng với tuổi trẻ của !

      Phương Thủy Kí ăn được ngủ được, lại còn vui vẻ cười làm cho tâm tình Quan Long Kí vô cùng thoải mái , tâm tình thoải mái chính là phúc của toàn bộ nhân viên của bệnh viện , làm cho mấy ngày nay tâm trạng bọn họ cũng bớt mấy phần .
      vào tham gia nha
      sắp kết thúc rùi
      Vé Số Đây

    5. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      CHƯƠNG 2:
      Hoa “vô ngàn ngày hồng” (hana: ý bảo là hoa thể mãi tươi cư mà ta thấy để thế này hay hơn a) suốt tháng ở bệnh viện tâm tính của vị “thiên sứ” kia rất tốt khiến mọi người mất cảnh giác.

      “Trời ạ…”

      “Người như thế nào lại thấy đâu là sao hả???”

      “Mau, nhanh tìm.”

      “Chủ nhiệm phòng bảo vệ , mau kiểm tra xem Phương tiểu thư rời từ cửa nào , mau .”

      “Các ngươi như thế nào lại cẩn thận trông coi người bệnh ??” Nhận được “hung tin” viện trưởng tập tức có mặt tại “ trường” quan tâm cộng thêm sợ hãi quát tháo : “ người lớn như thế sao giờ lại thấy đâu là thế nào ???”

      Như thế nào tìm ra đây?????

      Khách VIP ở tại mười hai tầng lầu của bệnh viện được trận thất điên bát đảo .

      Nguyên nhân cũng phải do , bệnh tình của “Ngủ mỹ nhân” công chúa trải qua thời gian tĩnh dưỡng , biết tính tình vì sao biến đổi trở thành “thần thảm họa” có sức công phá vô địch thiên hạ .

      Từ hai tuần , nàng nếu kêu đau đầu lại “cẩn thận” làm vỡ phích nước , nếu lại phun ra đống máu ,dọa “ông chủ của ông chủ” sợ đến nổi trận lôi đình với bọn , khiến cho chủ nhiệm phòng hộ lý thiếu chút nữa bị đuổi việc , cũng ấy người vẫn chăm sóc “Ngủ mỹ nhân” trong đêm chính thức bị sa thải .

      Ngày đêm lúc nào tâm trạng tức giận cũng thường trực mặt , điên , phun máu . đàu óc choáng váng , chân đau , bụng cũng đau…..Chỉ cần nàng hơi chút có dấu hiệu đau ốm đều khiến các y bác sĩ của bệnh viện phen hoảng loạn .

      Bởi vì đầu là đại ông chủ Quan Long Kí tiên sinh luôn giám sát từng bước của vị Phương tiểu thư kia , chỉ cần nàng được kẻ khác cũng đừng hòng dời bước .

      Đồ ăn bệnh viện đúng là dễ ăn ???

      thể nào , Quan gia ngay cả khách sạn năm sao có khả năng phục vụ các kiện lớn của liên hợp quốc từ A đến Z cũng có ,sao có thể để nàng ăn loaiại thức ăn rẻ mạt chứ. Dù sao thứ “đại ông chủ” có chính là tiền mà !

      người nàng nổi mấy cái nốt đỏ , ràng chỉ là do nàng quá nhạy cảm nên bị dị ứng số loại đồ ăn , cũng chính bởi thế khiến cho những người nơi đây được nghe mắng miễn phí cả ngày .

      Vì thế, nàng mặc loại áo ngủ đơn thuần mà là loại áo ngủ cao cấp , lại còn cứ ba ngày có nhà thiết kế chuyên nghiệp nổi tiếng mang các mẫu đến cho nàng lưa chọn .

      Phòng bệnh nghiễm nhiên trở thành phòng công chúa , mấy người hộ lý được cắt cử chăm sóc nàng cũng nghiễm nhiên trở thành bảo mẫu của công chúa . Ai !

      Việc lấy bánh ngọt và hoa quả để lấy lòng người bệnh luôn do “Đại ông chủ” tự tay làm , làm cho công chúa đem bánh ngọt làm bữa ăn chính trong ngày , nhất quyết chịu ăn cơm khiến cho cơ thể mất cân bằng về dinh dưỡng , lượng đường trong máu tăng cao ,thạt giống như cố ý chống đối lại người cố gắng chăm sóc mình .

      tại càng thảm hơn , giống như con ngựa hoang thoát khỏi dây cương , công chúa nghiễm nhiên biến mất như sợ thiên hạ này chưa đủ loạn.

      ràng có hẳn ba đội hộ lý thay nhau chăm sóc nàng , thế nhưng biết sao nàng trong chớp mắt biến mất để lại dấu vết .

      “A tìm được rồi !!” Người thuộc phòng bảo vệ nhìn chằm chằm vào màn hình chiếu đoạn video thu được từ camera an ninh bất chợt hô lên : “Người bệnh là theo hoa viên theo của thoát hiểm đến tầng mười sau đó thang máy xuống tầng ba , cuối cung là hướng phòng phía đông đến…”

      “Nhanh lên , mau đưa người theo hướng vừa tìm được tìm người , mau kiểm tra .”

      ………………………..

      Trương Ngọc Mân vô tình ngồi xuống bậc cầu thang , khó khăn vặn bả vai mình cái rồi cái , xoay hông qua trái qua phải thư giãn gân cốt .

      Mở ra phần cơm hộp mẹ làm cho nàng thấy mẹ nàng làm cơm rang cho nàng , hơi ấm vẫn còn lưu lại chút nơi vỏ hộp .

      Mười tám tuổi nàng làm hộ lý thực tập , khác với những hộ lý chính thức mặc đồng phục màu trắng , hộ lý thực tập lại mặc đồng phục áo sơ mi và quần màu lam , thoạt nhìn vô cùng đáng .

      Đáng tiếc là nàng có tâm trạng ăn trua , bởi nàng phiền não biết có phải chính mình sức khỏe có thích hợp làm nữ hộ lý hay ???

      Ai! Nàng cũng hy vọng mình được như các học tỷ (đàn chị lớp ) có thể tự mình vượt qua thử thách trở thành nhân viên chính thức , cần buồn bực như lúc này.

      lát , nàng lấy ra mảnh vải nhìn như cái khăn tay khẽ lau qua mắt mình , hi vọng thời gian ăn trua đủ dài để ai có thể phát ra nàng khóc .

      “Ngươi ở đây làm gì thế ???” giọng thanh đột nhiên vang lên phía nàng .

      “Oa !!!” quá hoảng sợ khiến cho Trương Ngoc Mân phát ra tiếng hô , vội vàng mở to mắt .

      Thiên sứ……

      ! Là mỹ nhân tóc dài …!!

      Chiếc váy ngủ màu trắng mang phong cách cổ điển , bên ngoài khoác chiếc áo ngủ dạng áo choàng dài chấm đất , đôi dép lê được đôi chân xinh đẹp nhắn xỏ vào , nhìn qua lượt chỉ có thể thốt lên câu “cao quý thanh lịch” (hana : chuyện , toàn nhà thiết kế nổi tiếng mà có khí chất mới lạ đấy)

      Trương Ngọc Mân bỗng cảm thấy choáng váng.

      Mỹ nữ cười cười xinh đẹp , lại hỏi lần, “Ngươi ở đây làm cái gì a?”

      “Ta, ta……ta…… Ăn cơm……” Trương Ngọc Mân quá căng thẳng khiến nàng bị lắp .

      “ Ăn cơm?” Mỹ nữ tựa hồ thể lập tức hiểu được điều nàng muốn , chỉ vào chiếc khăn tay tay nàng : “Ngươi siêu cấp lợi hại nha , ăn cơm mà cũng có thể ăn bàng mắt nha , làm sao ăn được a .”

      Trương Ngọc Mân nhịn được cười ra tiếng .

      Mỹ nữ tựa hồ có điểm trầm lặng ,mặc cảm.

      Mỹ nữ nhích nhích nhích xuống cầu thang , cũng quan tâm mặc người chiếc áo trắng tinh khôi nhuốm bẩn , ngồi xuống bậc thang bên cạnh nàng .

      “Ta khi tâm trạng tốt chỉ cần được ăn bánh ngọt là ta vui ngay a…….” Mỹ nữ đúng là mỹ nữ mà , đến cả giọng nghe cũng ngọt ngào như thế , giống như đứa chờ mong mẹ chợ về nàng khẽ : “Đợi A Kí đến , mang bánh ngọt cho ta ăn ta cho ngươi phần nhé.”

      “Ách!!” biết phải trả lời thế nào Trương Ngọc Mân cẩn thận trả lời : “Cảm ơn ! Nhưng học tỷ của ta có chúng ta thể nhận bất cứ thứ gì từ bệnh nhân nha…”

      Mỹ nữ tuy chỉ mặc đồ ngủ nhưng nhìn lại vô cùng cao quý, rất có gu chọn áo ngủ cao cấp nha….. Hẳn là người bệnh ? Chính là, người bệnh sao lai mặc áo dành cho người bệnh của bệnh viện a ????

      Hơn nữa cổ tay của nàng cũng có gắn thiết bị mà người bệnh thường mang .(hana : hana đoán đây là loại mã để lưu thông tin kiểu mã vạch ấy).

      “Ngươi là người bệnh sao???” Hộ lý thực tập có điểm muốn làm sáng tỏ tình huống lúc này .

      “Ta phải .” Mỹ nữ quá cao hứng mở miệng đào nhắn : “Ta hề có bệnh nha !!”

      Chân tay khỏe mạnh , đầu óc tỉnh táo , nàng sao có thể là người có bệnh được . Cố tình chán ghét mấy người bác sỹ với hộ lý nhàn hạ kia cả ngày cho nàng làm cái này cho nàng làm cái kia , lai còn cấm cho nàng ăn bánh ngọt nữa chứ ….. đáng ghét quá mà …

      xong xong bỗng bụng mỹ nữ vang lên tiếng “ lỗ lỗ”.

      “Ách..!!” Trương Ngọc Mân cùng mỹ nữ liếc mắt cái, nhịn được môi mỉm cười : “ ra mỹ nũ cũng đói bụng nha .”

      Cầm lấy hộp cơm còn nguyên chưa từng động đũa đưa đến ỹ nữ Trương Ngọc Mân khách khí : “Nếu chê chúng ta cùng ăn có được ???”

      “Ân!!” Mỹ nữ ánh mắt sáng ngời, vội gật đầu.

      Dùng nắp của hộp cơm như cái bát khác nàng đem phần cơm hôp chia thành hai nửa sau đó đua cho nàng đôi đũa , còn bản thân cầm lấy thìa ăn cơm . (hana : á á ta đói quá….. ta cũng muốn ăn…cư mà ăn bằng thìa cơ…haha)

      “Cảm ơn !” Mỹ nữ hào phóng nhận ý tốt của nàng .

      Mỹ nữ nhiệt tình khiến Trương Ngọc Mân trợn mắt há mồm ngạc nhiên .

      Tài nấu nướng của mẹ nàng khi nào lại đạt đến cảnh giới tuyệt đỉnh thế sao ??? Nàng ăn miếng thấy hương vị có gì khác mọi ngày đâu ??? Chỉ là cơm rang trứng bình thường thôi mà .

      “Có ngon như vậy ???” Nàng nhịn được hỏi.

      “Ân!!” Mỹ nữ ngừng gật đầu : “ rất ngon a!!”

      “A a!” Trương Ngọc Mân nhịn được cười : “Người biết còn tưởng ngươi mấy ngày nay bị bỏ đói được ăn cơm đó , phải rồi , tên của ta là Trương Ngọc Mân , mọi người thường gọi ta là tiểu Mân , còn ngươi ???”

      Mỹ nữ hẳn là tên cũng rất đẹp đây ????

      “Ba ngày …….” Mỹ nữ hàm hàm hồ hồ trả lời.

      “Cái gì???”

      “Ta…. Ba ngày có ăn cơm .”

      Trương Ngọc Mân khiếp sợ thôi : “ Ba ngày ăn cơm?”

      thể nào?

      phải đây chính là nàng công chúa nổi tiếng với truyền thuyết ba ngày liền chỉ ăn bánh ngọt các loại do khách sạn năm sao làm riêng cho , chỉ thế còn có các loại hoa quả , mứt quả xếp hàng dài chờ nàng động đến mà đến lượt sao ????

      Tâm trạng nữ hộ lý thực tập trùng xuống , thiếu chút nữa là muốn khóc thương cho nàng .

      Còn kịp hỏi xem rốt cuộc nàng có giống như công chúa Bạch Tuyết bị dì ghẻ ngược đãi sau đó bị lưu lạc bên ngoài bên ngoài tiếng bước chân truyền đến ngày nhiều và gần hơn .

      đoàn người sắc mặt khó coi giống như sắp bị tử hình theo hướng của thoát hiểm đến , phía lầu dưới tiếng bước chân càng ngày càng gần , dọa Trương Ngọc Mân sợ đến mức làm rơi cả thìa .

      Nàng nuốt nước miếng, chính là nên lời .

      Ô ô ô…… Đây là người của bộ phận an ninh sao ?

      “Tầng !” Bộ phận an ninh luôn mặc trang phục mấy nổi bật,chẳng trách nữ hộ lý thực tâp như nàng nhận ra .

      Cửa thoát hiểm “bang” tiếng liền mở ra , tiến vào là nam nhân người mặc tây trang , ánh mắt lộ ra vẻ đau thương tang tóc . (hana : kô tang tóc hơi lạ , để Quan Ca mà biết tỷ bị lạc đảm bảo có án mạng đấy)

      Chỉ thấy mỹ nữ hoàn toàn vô tâm quan tâm “ đời” vẫn tiếp tục an nhiên ngồi ăn cơm .

      Vị kia ánh mắt đau thương tang tóc , ngữ khí cũng vô cùng đáng thương : “Tiểu thư , người như thế nào lại chạy tới tậm nơi đây , Quan tiên sinh sớm trở lại , mời ngài nhanh chóng theo chúng tôi trở về !!”

      “Ta muốn về !” Mỹ nữ đáp ràng.

      Này…… Đây là cái tình huống gi đây ? Trương Ngọc Mân sợ tới mức hồn phi phách tán (hồn vía lên mây).

      Vị này tướng mạo phi phàm thế thể nào lại chỉ là hạ nhân (người dưới) của nàng nha ???

      Hay là, vị mỹ nữ này là….. là con đại ca xã hội đen, thuộc bang phái xã hội đen nào đó ư ??? Vốn muốn đoán nàng là “tình nhân” nhưng nhanh nữ hộ lý đổi lại danh từ , mỹ nữ này nhìn thế nào cũng giống kiểu hồ ly tinh xinh đẹp nha .

      Bộ đàm trong tay môt trong những người bên cạnh có tín hiệu , sau khi nghe xong cuộc điện đàm người đó quay qua : “Viện trưởng , Quan tiên sinh đến rồi !”

      Vị này sắc mặt biến đổi, ngẩng đầu nhìn bầu trời, chỉ nghe thấy tiếng cánh quạt trực thăng quen thuộc chuyển động thanh từ xa đến gần.

      A? A a a! Nàng nhớ ra rồi! Trương Ngọc Mân trong lòng hô : Vị này nhìn quen mắt thế phải chính là Viên trưởng của bệnh viện này hay sao ???

      Nếu phải quá bất ngờ khiến nàng sợ tới mức sắc mặt trắng bạch ra hẳn nàng cảm thấy vô cùng thú vị , nàng chỉ là hộ lý thực tập vô cùng bé , biết kiếp trước tích được bao nhiêu đúc mà kiếp này ông trời lại ưu ái đến nàng như thế , sao có thể “sắp xếp” cho nàng chạm mặt người siêu cấp viện trưởng kia a , còn cho nàng đối mặt với ánh mắt vô cùng đáng sợ như của đại ma vương khủng bố kia nữa .

      Vì chưa bao giờ được đặt chân vào tòa nhà cao cấp này khiến cho tâm tình nàng giờ đây vô cùng hỗn loạn .

      Ô ô ô…… Người ta chính là hộ lý thực tập vô cùng bé thôi nha , có bất cứ quan hệ gì với cái người kia nha .

      Lo lắng của nàng quá dư thừa , bao lâu sau , đại ma vương khủng bố kia vừa vào , ánh mắt lợi hại kia nhìn chằm chằm vào viện trưởng và các vị chủ nhiệm của các khoa , hoàn toàn để hộ lý thực tập bé là nàng vào trong mắt .

      ” Rốt cuộc chuyện này là như thế nào hả ??” Tiếng trầm thấp vô cùng khó nghe hùng hồn vang lên nhưng lại khiến cho người nghe có cảm giác lạnh sống lưng , tinh thần hoảng loạn , đúng hề dễ nghe : “Vì cái gì mà ta chỉ mới họp mà xảy ra chuyện ???”

      …… quá tò mò nha ! Trương Ngọc Mân trong lòng run run. Nàng cũng từng gặp trường hợp người bệnh lớn tiếng quát mắng , hoặc khi nàng cẩn thận gây chuyện bị những hộ lý lâu năm mắng thương tiếc , nhưng đây là lần đâu tiên nàng thấy những lời mắng kia có thể khiến cho toàn thân nàng run rẩy , đến da đầu chắc cũng bị lột lên .

      Ánh mắt nam nhân kia quả thực vừa lạnh vừa sắc giống như thanh kiếm được tạo nên từ băng tuyết , chỉ cần nhìn lướt qua cũng có thể giết người .

      “Nhân vi ngôn khinh” (hana : cái này hình như có thể hiểu là người có địa vị bé tiếng cũng có trọng lượng , để thế cho ngắn a), Vấn đề to lớn lúc này đến lượt hộ lý thực tập là nàng lên tiếng giải thích , vấn đề này có viện trưởng và những vị chủ nhiệm kia giải quyết .

      “Kí !!” Cánh cửa rất nặng được làm từ gỗ đào đột nhiên mở ra , Tiếng của mỹ nữ như chim hoàng khẽ khẽ vang lên phá tan khí lạnh như băng trong phòng lúc này : “ Bánh ngọt ăn rất ngon nha , Ngươi có muốn ăn hay a ???”

      Vừa mới đấy mà vị mỹ nữ kia thay đổi bộ trang phục mới còn có khí chất hơn bộ lúc trước nhiều lần , bên ngoài khoác chiếc áo khoác cùng màu , tóc cũng được chải gọn thả phía trước ngực .

      Trương Ngọc Mân mắt trợn trừng , nhìn thấy khối băng nghìn năm ngự khuôn mặt đại ma vương khủng bố kia bỗng chốc tan chảy .

      “Em hãy ăn trước .” Ngữ khí của đại ma vương ôn nhu như nước : “Ta hỏi thăm tình hình sức khỏe mấy ngày nay của em rồi ăn .”

      “Ân !! Được rồi !!” Mỹ nữ tình nguyện gật đầu , khi ánh mắt vô tình lướt qua Trương Ngọc Mân bừng sáng như mặt trời .

      “ A! Tiểu mân, ngươi cũng ở đây a!” Mỹ nữ cao hứng phấn chấn : “ Đến đây ăn bánh ngọt , Kí mua cho ta rất nhiều bánh ngọt ngon vô cùng nha .”

      Trương Ngọc Mân thấy mình dở khóc dở cười.

      Mỹ nữ tựa như hiểu xảy ra tình huống gì .

      thôi !” Mỹ nữ đợi nàng có phản ứng nhanh nhẹn kéo tay nàng .

      “A…!Ách …..” Trương Ngọc Mân đúng là quá may mắn , nàng nhanh chóng thoát khỏi trận cuồng phong chờ đợi để bùng phát kia cách kỳ diệu , phía sau đám người cúi đầu ủ rũ đợi nghe “ai đó” tiếp tục giáo huấn .

      Ngồi ở phòng bệnh như phòng khách sạn 5 sao , hưởng thụ buổi trà chiểu 5 sao, có chút gì đó tao nhã .

      Mỹ nữ nhiệt tình mời nàng ăn , Trương Ngọc Mân ăn thử miếng mới biết được cảm giác thế nào là hạnh phúc khi chìm trong nhà bánh ngọt cao cấp .

      Ngon…..ngon tuyệt nha…!

      “Giống như tiểu tinh được dạo chơi chốn thần tiên nha .” Trương Ngọc Mân nhịn được .

      “Tiểu tinh???” Mỹ nữ hơi cúi đầu , thoải mái cười : “Hi !! Vậy Tiểu Mân là tiểu tinh , còn ta là Tiểu bạch thỏ !!”

      Nàng nhất thời khờ dại mỉm cười vỗ tay. (hana : khờ dại ??? nghe như tỷ ấy bị ngơ rồi !!!!)

      Cũng phải đúng ? Mặc người màu lam , áo sơ mi cũng váy của hộ lý thực tập , Trương Ngọc Mân đúng là có điểm giống tiểu tinh .

      Khắp phòng tràn ngập các mùi hương , có mùi hương của hoa , mùi của trà , cả mùi bánh ngọt khiến Trương Ngọc Mân quên mất những chuyện vui lúc trước .

      Hai chi chi tra tra tán gẫu say sưa , giống như hai người vốn là bạn tốt lâu ngày gặp nhau vậy . (hana : “chi chi tra tra” cái này hana hiểu cư mà diễn đạt ra được nên để nguyên , đại ý là chuyện lung tung có chủ đề cố định phải ).

      ……………….

      “Tiểu tinh……Tiểu Mân đâu a ??” Hôm sau, vừa tỉnh dậy Thủy Kính cũng có quên người bạn mới , đến giữa trưa lại muốn tìm nàng ta vui vẻ cùng nhau ăn bánh ngọt .

      Dùng hết tất cả tình kiên nhẫn của bản thân , nhóm hộ lý phụ trách bữa trưa của công chúa trải qua trận chiến cam go “cơm trưa chiến” bởi Thủy Kính hề tập trung ăn cơm , giống như đứa trẻ ba tuổi , ăn bữa cơm cũng mất mấy giờ đồng hồ .

      “Tiểu Mân là hộ lý thực tập nên khá bận nha !” hộ lý lễ phép , ngữ khí tuy ôn nhu nhưng có phần ghen tị : “Báo cáo thực tập rất quan trọng nha .”

      Hừ! Chỉ là hộ lý thực tập mà ngang nhiên dám ngồi cùng bàn với Phương tiểu thư ăn bánh ngọt , uống trà chiều , thể nhìn nổi mà. Có coi các vị tiền bối , học tỷ các nàng ra gì nữa ???

      “Phương tiểu thư , người có muốn ăn thêm chút nữa hay ???” Hộ lý phải biết , chuyện cơm ăn mỗi ngày của công chúa đều do Quan Long Kí tự mình mang đến.

      Quan Long Kí mang tập hồ sơ cũng công văn từ phòng khách vào phòng bệnh của Thủy Kính .

      “Tiếu Kính , em lại ngoan rồi !” Ngữ khí ôn nhu , thâm tình , hướng ánh mắt đến cái miệng chu ra của Thủy Kính .(hana : ôi ta thích để ca ấy gọi tỷ ấy là em xưng ta….nghe ngọt ngào quá)

      “Ta muốn cùng tiểu tinh ăn bánh ngọt a !” Thủy Kính than thở .

      “Tiểu tinh ???” Quan Long Kí nghi hoặc, ánh mắt hướng đến phía những người hộ lý ở trong phòng .

      “Chính là người hôm qua , là hộ lý thực tập của bệnh viện !” Hộ lý vội vàng giải thích , “Nàng ta tuổi còn , hiểu chuyện nên ngồi cũng Phương tiểu thư ăn bánh uống trà chiều , chút lễ phép cũng thấy …….”

      Thủy Kính ánh mắt trùng xuống , ngữ khí nũng nịu nhưng kiên quyết : “Ta phải cùng tiểu tinh ăn bánh ngọt !”

      Bị đám người này làm cho nàng thể tự do làm gì khiến nàng có chút khó chịu về họ , tuy nhiên mọi người lại đối với nàng vô cùng lễ phép khiến nàng càng chán ghét bộ mặt lúc nào cũng cười cười , ân cần hầu hạ này nọ của đám hộ lý kia .

      “Ta thích tiểu tinh ! thích ngươi !” Thủy Kính chút khách khí .

      “A!” Hộ lý kia cười sáng lạn nghe thấy thế khuôn mặt bỗng chốc cứng đờ lại .

      xuống , Điều người hộ lý kia đến đây !” Quan Long Kí thản nhiên chỉ thị .

      “Nhưng…….” Hộ lý định gì nhưng lại cúi đầu lui ra.

      chưa bao xa nên hộ lý kia vô tình nghe Quan Long Kí hỏi : “Vì sao em thích vị hộ lý này mà lại thích cái kia…..à tiểu tinh gì đó….???”

      Hộ lý sợ hãi toát mồ hôi lạnh .

      Thủy Kính trả lời: “ Bởi vì người tiểu tinh có hương vị ngọt ngào nha , còn vị hộ lý kia có , chỉ thấy mùi kỳ lạ thôi a !”

      “Đó là bởi người hộ lý có mùi thuốc khử trùng thôi à !” Quan Long Kí ôn nhu giải thích .

      Phù….Hộ lý nhanh ra khỏi của , thở phào nhõm .

      May mắn Đại ông chủ phải là người biết phân biệt phải trái , nếu nàng sớm bị “con ngu ngốc” kia hại thê thảm rồi , nàng vui mừng thầm nghĩ .(hana :người xấu 1 xuất )

      Chẳng qua chỉ là khuôn mặt sinh ra xinh đẹp chút, dáng người cũng ngọt ngào chút liền tự nhiên có Đại ông chủ đem nàng ta sủng nịnh trong lòng . (hana : đúng là người xấu á , ghen tị , Tiểu Kính là đại mỹ nhân đấy nhứ)

      Ai! Ông trời công bằng a! (hana : người xấu ông trời thương đâu nha…hộ lý xấu *ghét*)

      hana : hana đền cả nhà đoạn cuối đây nhé

      Người bệnh đại mỹ nữ này chắc chắn là thiên kim đại tiểu thư , là người biết đến nỗi khổ của nhân gian , khờ dại nhưng cũng đáng nha .

      Tuy nhiên nàng thể hiểu vì sao mỹ nữ này lại thích nàng – vốn chỉ là hộ lý thực tập nhoi a , nhưng hai người ở hai đầu thế giới sao có thể hợp nhau a .

      Chiếu cố…… Ách, có lẽ nên là cùng mỹ nữ dạo , “ăn hương uống lạt” (hana : cái này hình như ý là ăn uống xung sướng phải , ai biết hơn chỉ hana để hana sửa nhé ), xem phim, nghe nhạc, ngắm đại “Phú ông”…… Lăn lộn nửa tháng, nàng nghiễm nhiên trở thành người có đặc quyền nho .

      Trừ bỏ những khi phải hoàn thành các bài tập của trường , nửa tháng qua nàng như hộ lý thực , có thể ngang hàng với các học tỷ .

      Trương Ngọc Mân còn ngốc nghếch bô bô hỏi vị hộ lý khoa phụ sản : “ Dì à , có khi nào tiền thưởng của ta cũng tăng rồi ?”

      sao , vừa mở miệng liền động đến cơn giận của mọi người .

      Dì hộ lý lạnh lùng với nàng “Ngươi hỏi thử xem !”

      ra hộ lý ở phòng bệnh tổng thống này luôn đổi qua đổi lại vì tiền thưởng của phòng này so với bình thường tăng lên hai lần , Trương Ngọc Mân giờ lại gần như hưởng toàn bộ những phúc lợi đó , Thủy Kính rất thích nàng , chính vì thế bữa ăn cũng quá vất vả , hai người cứ chi chi tra tra chuyện khiến cho ngôn ngữ của Thủy Kính cũng còn lộn xộn như trước , có thể chuyện đúng như những gì mình nghĩ ,Chính vì thế tâm tình của Long đại nhân cũng tốt lên ít , còn đặc biệt dặn người mang thêm phần đồ ăn cho vị hộ lý mới .

      Có bạn học hâm mộ nàng số tốt : “Ngọc Mân may mắn nha , được chăm sóc thiên kim đại tiểu thư đành , thành tích thực tập cũng nhờ đó mà tốt đẹp nha , đâu như chúng ta vất vả chăm người bệnh nặng mệt mởi lắm a .”

      “ Cái này gọi là “ngốc nhân có ngốc phúc” ?” (hana:người ngốc có cái phúc của người ngốc”

      “Hắc ..! Sao những chuyện tốt như thế bao giờ đến với chúng ta chứ .” bạn học khác .(hana : khôn quá trời phạt đấy )

      “Người bệnh kia nghe là ngu ngốc lắm đấy ! Liệu có phải nhỉ?”

      “Phương tiểu thư hề ngu ngốc .” Trương Ngọc Mân phản bác : “Nàng là người vô cùng đơn thuần , đúng ra phải là quá khờ , có ác ý bao giờ , có điểm mơ mơ hồ hồ nhưng tuyệt đối phải là ngu ngốc nha .”

      “Chà chà!!!” Đáp lời là người có ý mỉa mai : “Chỉ cần có gì chia cho chúng ta chút là tốt rồi .” (hana : người xấu a)

      Vài ngày trôi qua ,Thủy Kính được ra viện .

      Có điều xảy ra khiến mọi người ngã ngửa , Quan Long Kí nghiễm nhiên chỉ định Trương Ngọc Mân làm hộ lý tại nhà cho Thủy Kính, giúp chăm sóc vị hôn thê .

      ? ? Nhìn thấy Thủy Kính ánh mắt cầu xin khiến Trương Ngọc Mân nhanh chóng hạ quyết tâm . biết chuyện này có giống như chim sẻ bay lên cành cao làm chim phượng hoàng hay . Trương Ngọc Mẫn chỉ có thể chờ đợi thôi .

      Vốn lo lắng biết có được tuyển dụng chính thức hay , giờ tốt rồi , nàng nghĩ đến ngày mình được làm hộ lý riêng thoải mái thế này .

      là làm việc , kỳ toàn là cùng tiểu thư ăn bánh uống trà , nghe nhạc xem phim .Cái duy nhất phải chú ý chính là nhắc nhở tiểu thư uống thuốc đúng giờ , tránh cho bệnh trở nặng và ngăn cho nàng chơi quá nhiều mà dễ bị đau đầu .

      Còn có, chính là chú ý đừng cho nàng ăn quá nhiều đò ngọt mà chăm ăn cơm ….Nghe như thế nào công việc này cũng giống như làm bảo mẫu ! Ách , Ai quản được đâu !

      Dù sao Thủy Kính tiểu thư là dễ chăm sóc , đối với mọi người rất thân thiện , khiến cho công việc của nàng hề có chút áp lực .

      Sống trong biệt thự sang trọng , ăn uống có đàu bếp chuyên nghiệp lo , còn có bể bơi , phòng chiếu phim , phòng mát sa , phía còn có căn phòng có trần làm bằng kính dùng để tắm nắng , chỉ cần lên đấy có thể thấy mặt trời qua kính thủy tinh trong suốt .

      Kẻ có tiền đúng là biết hưởng thụ a!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :