1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Gạt cưới - Đa Đa (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Gạt cưới

      [​IMG]

      Tác giả: Đa Đa

      Hệ liệt: Thủy Đinh Hương

      Số chương: 10

      Edit: Míc
      Nguồn edit: SƯU TẦM
      Nguồn eBook: cungquanghang.com


      Giới thiệu

      Chồng của vừa đẹp trai, nghiệp lại thành công.

      Mặc dù phải lúc nào cũng ngoan ngoãn nghe lời, nhưng cũng hết sức quan tâm chăm sóc và tôn trọng .

      Cho dù công việc có bận rộn đến đâu vẫn đặt cuộc hôn nhân này vị trí đầu tiên.

      Có được người chồng hoàn mỹ như vậy còn chưa cảm thấy thỏa mãn hay sao?

      Ai……. Cũng bởi vì tất cả đều quá tốt đẹp, mới càng thêm khủng hoảng!

      Đầu tiên, để có được cuộc hôn nhân mỹ mãn thế này là do ‘lừa gạt’ mà có được.

      ràng trời sinh là ngời ngay thẳng phóng khoáng, thèm để ý đến những chuyện lặt vặt của đàn bà con .

      Mà lại vì đối tượng thầm mến nhiều năm đeo lên bộ mặt giả dối dịu dàng uyển chuyển.

      Theo thời gian cũng thể bản tính, còn phải vắt óc suy nghĩ đưa ra lý do.

      May măn thay người chồng có ‘hành vi khác thường’ của có khả năng tiếp nhận khá cao.

      cầu duy nhất giữa vợ chồng bọn họ là phải thẳng thắng tất cả mọi chuyện được giấu giếm.

      Để tránh theo vết xe đổ của cuộc hôn nhân trước đây của .

      Ai, đến chỗ này, đây chính là lý do khiến gần đây ăn ngon ngủ yên!

      Mặc dù trước khi kết hôn cũng biết được quá khứ của , cũng biết là rất khó khăn để lần nữa.

      Nhưng vẫn muốn gả cho , quyết tâm dồn toàn bộ sức lực để chữa lành vết thương cho .

      Nhưng khi nhau tha thiết người vợ cũ sâu sắc nhất lại xuất .

      Bỗng nhiên mới giật mình, lấy bản thân ra so sánh với người phụ nữ này chỉ đơn giản là có cơ hội chiến thắng……………..​

      Các file đính kèm:

      Last edited by a moderator: 15/7/16
      Dark Angelthuyt thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 1

      muốn điên lên rồi.

      Bây giờ hơn tám giờ tối rồi, người mà hẹn muộn hơn giờ, mà chẳng những tức giận mà trái lại rất ngoan ngoãn ngồi chỗ ngây ngốc chờ đối phương đến.

      đến, Tôn Nhã Mạn ngây ngốc ngồi đợi, bàn kế bên thực khách ăn đến món điểm tâm ngọt cuối cùng rồi. Phục vụ cũng ân cần rót nước cho như những lần trước, mặt mày rất ấm áp, phục vụ rất chu đáo hề hối gọi thức ăn.

      Nhưng vì người biết tôn trọng phụ nữ, nếu đối tượng trễ hẹn nửa giờ sớm rời , mà vẫn ôm hy vọng chờ đến điểm hẹn.

      Huống chi người rất xem trọng thời gian, khi gặp gỡ bạn bè tình cảm gắn bó có trễ đến những mười phút cũng bước chân rời . Mà đêm nay đợi rất lâu, chẳng những tức giận mà còn rất kiên nhẫn tràn đầy mong đợi đến.

      Tình có quy tắc, động lòng trước đối phương thường thua nửa.

      Cuộc hẹn tối nay là khi Tôn Nhã Mạn nhận được cú điện thoại vào ngày đó liền bắt đầu mong đợi và cố gắng bày ra mặt tốt nhất của .

      Hẹn lúc bảy giờ nhưng mới ba giờ chiều bắt đầu khẩn trương, tắm gội đầu thay quần áo trang điểm. Lần đầu tiên bỏ ra rất nhiều thời gian để chăm sóc vẻ bề ngoài của bản thân, chỉ vì muốn cùng người đàn ông kia dùng bữa tối.

      Mặc dù có hơi mệt mỏi nhưng Tôn Nhã Mạn hoàn toàn cảm thấy, ngược lại lại cảm thấy đủ thời gian để trang điểm.

      A……….. Chỉ cần nghĩ đến nhìn thấy người trong lòng, lòng liền cảm thấy ngọt ngào.

      Nhận giấy bút mà phục vụ đưa, Tôn Nhã Mạn cúi đầu tiện tay vẽ vẽ, thỉnh thoảng nhìn về phía cửa nhà hàng. Tóm lại, bày ra bộ dáng an tĩnh chờ đợi xuất của người.

      Sau khi Đàm Việt bước vào nhà hàng, cặp mắt nhanh chóng tìm thấy bóng dáng của Tôn Nhã Mạn.

      Hai người chỉ mới gặp mặt lần, mà ánh sáng trong nhà hàng này là màu vàng nhạt rất ấp ám, ngay từ đầu Đàm Việt cho là thể nhanh chóng tìm thấy Tôn Nhã Mạn được, nhưng chỉ còn duy nhất vị khách ngồi ở bàn này nên rất khó phát ra tồn tại của .

      xin lỗi, tôi đến trễ.”

      Trước tiên tỏ vẻ xin lỗi, phong độ miễn cưỡng xem như đạt tiêu chuẩn. Bất quá, cặp lông mày rậm kia cần phải siết chặt như vậy, lời xin lỗi này nghe có vẻ có thành ý hơn.

      “À, có việc gì.” Tôn Nhã Mạn hoảng hốt đứng lên, cuối cùng cũng đến chỗ hẹn, làm vui mừng đến nỗi tay chân luống cuống.

      “Đừng đứng dậy, ngồi xuống trước .”

      Lông mày Đàm Việt càng khép chặt hơn, thích như vậy, bàn rất sạch chỉ có ly nước uống được nửa, rất ràng là này chưa hề gọi thức ăn.

      “Tôn tiểu thư, tôi nhớ là trong điện thoại dùng cơm trước.” Đàm Việt thích tính cách quá ỷ lại của phụ nữ. Sau khi ngồi vào chỗ, liếc nhìn cái mặt bàn rất sạch rồi .

      “Nhưng tôi còn chưa đói bụng.” sai, có thể adrenalin phát tác, quà khẩn trương cũng quá hưng phấn nên dù bụng có đói cũng có cảm giác đói.

      “Bây giờ tám giờ hai mươi rồi!”

      Khoảng sáu giờ, Đàm Việt gọi điện thoại cho Tôn Nhã Mạn kết quả là này nhanh chóng rời khỏi nhà, vốn là muốn hủy buổi hẹn tối nay, nhưng chỉ dùng bữa trước. Vì tạm thời có việc đột xuất nên tối nay có cách nào đến buổi hẹn đúng giờ được.

      vẫn chưa ăn phải ? Vậy chúng ta nhanh chóng gọi món ăn.” vất vả, công việc trễ thế này mà còn chưa được ăn cơm.

      Tôn Nhã Mạn vội vã mở thực đơn ra, hoàn toàn cảm nhận được lời của Đàm Việt có vẻ vui.

      “Nghe Mì Ý chỗ này là loại chính gốc, có muốn thử chút hay ?” Mở thực đơn mà phục vụ đưa, nghiêm túc nghiên cứu các món ăn.

      Đàm Việt muốn buông tha đối tượng xem mắt này nhưng nhìn phản ứng của Tôn Nhã Mạn khiến cho thay đổi ý định.

      Nếu quyết định sau này có ở chung rất tốt, chỉ vì này có chút tính khí ỷ lại này liền buông tha cho người được chọn nhìn rất thuận mắt thế này.

      Người được chọn………….. Dường như loại từ ngữ này thích hợp trong chuyện tình cảm.

      Chính xác, bọn họ lấy kết hôn để làm điều kiện tiên quyết để kết giao. Nếu dùng lời lẽ chuyên môn để gọi phương thức truyền thống này là xem mắt. Ngoài ra có thể thông qua giới thiệu của bạn bè và người thân, tóm lại là thể tự do đương được.

      Gặp nhau có lãng mạn nhưng có quan hệ gì đâu, đối với người đàn ông trưởng thành muốn kết hôn, xem mắt được xem là nhanh và gọn nhất.

      Cầm tay chiếc vé xem phim nhận từ đối phương, Đàm Việt liếc nhìn tên phim vé, liền nhanh chóng tìm được rạp chiếu bộ phim đó.

      Có nhân viên của rạp hỗ trợ, rất nhanh chóng Đàm Việt tìm được chỗ ngồi.

      Rạp tối , ánh sáng màn hình phát ra, nhìn thấy Tôn Nhã Mạn ngồi bên cạnh dang ngẩng đầu mỉm cười với , vẻ mặt rất vui vẻ.

      người phụ nữ rất kiên nhẫn.

      Hoặc có thể , cảm thấy vui vẻ với đối tượng này.

      Mấy cuộc hẹn lần trước, đều rất bận rộn hơn nửa nếu đến trễ là về sớm……….. Biểu tương đối kém, vậy mà này chưa bao giờ mở lời oán trách câu nào.

      Bình thường nếu hẹn ăn cơm mà đến muộn ngồi vẽ tranh, bình tĩnh chờ đợi thời gian trôi . Hẹn xem hòa nhạc hoặc xem biểu diễn khác nếu như tạm thời có việc bận mình vào trước, hơn nữa sau khi xem xong còn nhắn tin cảm ơn gửi vé. Còn tự nhiên khen ngợi các tiết mục biểu diễn rất đặc sắc.

      Rất chu đáo và hào phóng, tính cách lại ngoan ngoãn hiền lành.

      Đầu năm nay gặp được những người có tính nhẫn nại như thế nhiều lắm, Tôn Nhã Mạn nhất định là giáo viên rất nổi tiếng, Đàm Việt có thể tưởng tượng được vẻ mặt tươi rói của những học sinh của khi nghe đứng lớp giảng dạy.

      “Còn giờ nữa mới kết thúc.” Tôn Nhã Mạn giọng với Đàm Việt.

      Đàm Việt vẫn là người đàn ông thành thục tôn nghiêm như vậy, chắc do tiết tấu hành động linh hoạt của bộ phim làm cảm thấy rất hứng thú. Nhưng khi hẹn xem phim kêu chọn bộ phim mà con thích xem. thuận ý chọn bộ phim tình cảm để xem cùng . ngờ người luôn trễ như hôm nay lại đến sớm như vậy, xem ra giờ này phải cố gắng vượt qua.

      “Vậy tốt.” Đàm Việt thấp giọng trả lời .

      cảm thấy buồn chán, dù chỉ là lời lẽ lịch xã giao, Tôn Nhã Mạn vẫn cảm thấy rất vui. nghiêng nghiêng đầu khẽ nhìn sau đó mới đưa ánh mắt quay lại màn ảnh.

      Đàm Việt rất thích kiểu con điềm đạm dịu dàng ít , Tôn Nhã Mạn nhớ là đặc biệt thích kiểu thế này nên tận lực để vui mừng lộ nét mặt.

      Thế nhưng hai người phải là bạn bè và Đàm Việt cùng nhau xem phim nha nhưng đối với như vậy vẫn còn khoảng cách với người đàn ông này. tại ngồi bên cạnh làm những việc mà những người vẫn thường làm.

      Nghĩ đến việc này Tôn Nhã Mạn nhịn được lại nghiêng đầu nhìn cái.

      Đôi mắt của rất sắc bén cho dù ngồi bên trong rạp chiếu phim vẫn trong suốt sáng rực làm lòng rung động. Vần trán kiên định, sóng mũi cao, cằm nhô lên nhìn rất nam tính, gương mặt nhìn nghiêng bên nửa sáng nửa tối rất mê người. Tôn Nhã Mạn vụng trộm liếc nhìn , trong lòng sớm còn nghĩ đến bộ phim chiếu trước mặt.

      là tự lúc gặp vào buổi sáng năm đó, lòng liền kiên định nghĩ đến những người đàn ông khác, cũng thể tìm thấy đường về nhà…………..

      năm kia, Tôn Nhã Mạn liền lòng hăng hái theo người chị học chung trường hồi trung học leo núi Nam Hoa. ỷ bản thân có thể lực tốt, dễ dàng hoàn thành các tuyến đường sơ đẳng, nhưng trong chuyến lại bất cẩn bị trật chân, mà Đàm Việt chính là người cũng xuống núi với đồng đội.

      “Cám ơn………..” Sau khi xuống núi, muốn hỏi tên của nhưng cổ họng lại nghẹn nửa ngày chỉ có thể ra hai chữ này. Đây là lần đầu tiên đứng trước mặt người khác phái nên được tự nhiên cho lắm.

      có gì.” Sau khi nghe lời cảm ơn đơn giản của , thản nhiên rời .

      Ngồi trong xe Tôn Nhã Mạn mãi nhìn theo bóng lưng của , trong lòng thầm nghĩ nếu như có thể quay lại nhìn lần tốt biết bao.

      cao, dáng người rất chuẩn cho đến ngày hôm nay Tôn Nhã Mạn vẫn còn nhớ như in tấm lưng dày rộng của .

      Bây giờ vẫn có rất nhiều nam sinh nhiệt tình theo đuổi , lần đầu tiên có ý niệm trong đầu về bóng dáng người khác giới. Thế nhưng có đàn chị thân cho biết: Đàm Việt có tình cảm rất tốt với bạn , tên là Triệu Nhược Ly, bọn họ nhau nhiều năm, sớm có kế hoạch kết hôn.

      Tuy có chút cam lòng nhưng cũng thể nào làm chuyện đoạt tình của người khác được.

      Huống chi trong mắt Đàm Việt lại có bạn xinh đẹp dịu dàng ít phong cách ưu nhã nữa. Miễn cưỡng xem như cùng nhau qua ngọn núi, căn bản là có khả năng làm hai người bọn họ nảy sinh tình cảm.

      Tình thể cưỡng cầu, nhưng có cách nào ngăn chặn dục vọng bản thân.

      quấn lấy đàn chị hỏi thăm tất cả mọi việc về Đàm Việt, lẫn trong đám người yên lặng nhìn chơi bóng dưới sân banh. kiếm đâu ra được bộ áo tắm trong tủ quần áo để sáng sớm thức dậy bơi chỉ để có thể vui vẻ được ngắm nhìn chút.

      Thậm chí chưa hề xem trận bóng rổ nào lại có thể ngồi trước tivi xem trực tiếp NBA, chỉ vì biết Đàm Việt cũng có khả năng ngồi xem cổ vũ cho đội bóng mà thích.

      Đến năm cuối đại học, có rất nhiều bài tập nộp trễ, kiểm tra bị điểm kém chỉ vì người nam sinh có khả năng thích . Thấy hoàn cảnh sa sút như thế này, cuối cùng cũng miễn cưỡng vượt qua. Nếu như có thể quay ngược thời gian, nghĩ bản thân cũng giống như thế.

      Trời xanh mây trắng, thế vô lường, thời gian trôi năm năm, từ Đài Bắc đến NewYork đến Paris rồi trở về cố hương, Tôn Nhã Mạn rất nhiều nơi, gặp được ít người. biết trời cao đất rộng trước kia nay biến mất, trưởng thành và khôn khéo hơn trước rất nhiều nhưng lòng vẫn thay đổi, vẫn thích Đàm Việt như trước kia…………..

      cứ như vậy thích , đáng tiếc là lại nhớ .

      đàn chị giới thiệu bọn họ cùng nhau ăn bữa cơm kia, từ trong lời Tôn Nhã Mạn biết được hoàn toàn nhớ từng gặp qua !

      “Cần khăn tay sao?”

      Mãi cho đến khi Đàm Việt lên tiếng, Tôn Nhã Mạn mới biết bộ phim kết thúc.

      “À, cần.” Tốt nhất là nên tìm bức tường để đập đầu vào, khán giả rời hết, mới bừng tỉnh lại bình thường.

      Nhìn chằm chằm vào hốc mắt đỏ hoe của Tôn Nhã Mạn, Đàm Việt nghĩ là do tình tiết cảm động của bộ phim. Mặc dù nhận ra bộ phim này có chỗ nào khiến cho người khác xúc động đến thế, nhưng những người học nghệ thuật về phương diện tình cảm tương đối phong phú cho nên cảm thấy lạ khi nhìn thấy những giọt nước mắt lăn .

      “Thế có muốn dạo đâu đó chút ?” hỏi. Hôm nay là Chủ Nhật, hiếm khi bận việc.

      “Có thể ?” Ánh mắt Tôn Nhã Mạn sáng lên, thể tin được buổi tối hôm nay còn chưa kết thúc, Đàm Việt chưa bao giờ kéo dài thời gian hẹn hò của hai người.

      tại tôi rất rảnh.” Đàm Việt nhìn cười.

      Hai lần gặp mặt, thể thái độ trang nhã và lịch , làm người khác nhìn ra có lẽ xuất phát từ lịch nên mới đồng ý hẹn hò. Nhưng nay khi nhìn thấy phản ứng này của , Đàm Việt nhìn ra được rất thích khoảng thời gian được ở gần .

      “Đến Đạm Thủy hay là lên núi Dương Minh ngắm cảnh đêm đây?”

      Chỉ cần với , đến chỗ nào cũng được! Trong lòng Tôn Nhã Mạn thầm nghĩ, nhưng Đàm Việt lại thích kiểu con dịu dàng giống nữ sinh, vì để thể phong cách tao nhã nên dè dặt chút.

      “Cảnh đêm hai nơi này đều rất đẹp, chọn là được rồi.” trả lời như vậy, nhưng vẫn che giấu được vui vẻ.

      “Vậy Đạm Thủy.” Đàm Việt thẳng thắn quyết định.

      Chịu ảnh hưởng từ Tôn Nhã Mạn, Đàm Việt cũng vui vẻ lây, lúc đầu cũng chỉ thuận miệng hỏi chút. Khó có lúc lại bận việc, mặc dù thời gian có hơi trễ, nghĩ kéo dài thời gian hẹn hò chút cũng tồi, ngờ này lại có phản ứng đáng như thế.

      thôi.” Đàm Việt trước dẫn đầu.

      Tâm tình thả lỏng cộng thêm hai người bọn họ tương đối thân thuộc, Đàm Việt vui vẻ đạp chân ga, xe với tốc độ cao đại lộ thoáng chốc vượt hơn trăm km/h.

      lâu rồi lái xe nhanh như vậy, đôi mắt sáng lên nhớ lại thời tuổi trẻ nồng nhiệt. Sau hồi lâu Đàm Việt mới nhớ là có phụ nữ xe, nên phóng túng như vậy.

      xin lỗi, tôi lái quá nhanh.”

      sao, tôi sợ.” Tôn Nhã Mạn vui vẻ .

      sao?” Đàm Việt đợi trả lời, liền giảm tốc độ trở lại bình thường.

      nhất định nghĩ là do ở cùng với nên mới khách khí mới bày ra bộ dáng sợ.

      Tôn Nhã Mạn thầm thở dài, là ai quy định kiểu con dịu dàng ít thích ngồi xe tốc độ cao hay sao? Loại ấn tượng này hơi cứng nhắc quá!

      Thôi có thể ngồi cùng xe với Đàm Việt quá hạnh phúc rồi, thể quá tham lam.

      Nhưng…………. Phải làm gì đây? rất thích Đàm Việt, kỹ thuật lái xe của lại cao siêu như vậy, chỉ làm cho càng thích hơn. Về sau nếu hẹn ra ngoài nữa nhất định khóc đến chết.

      Ánh sáng , bầu khí rất tốt, bữa ăn tối hẹn hò hôm nay có đến trễ.

      Hình như bọn họ thể hẹn nhau vào ban ngày được. Tôn Nhã Mạn thầm nghĩ ăn xong món chính đến món điểm tâm rồi nhàn nhã ngồi uống trà.

      “Nhã Mạn, gia đình phải có ít nhất ba đứa trẻ mới náo nhiệt được, cảm thấy thế nào?”

      “À?” Tôn Nhã Mạn nghe vấn đề Đàm Việt vừa hỏi.

      Gần đây, hai người bọn họ quen với việc gọi tên nhau, mỗi lần Đàm Việt gọi tên , liền vui sướng ngất ngây. Chính vì vậy nên để ý đến lời của .

      “Ba đứa trẻ, có thể ?” Đàm Việt lặp lại vấn đề lần nữa, thỉnh thoảng nhìn nét mặt có chút mơ hồ của này.

      qua lại khoảng nửa năm nay, cũng hiểu tính cách của được tám chín phần.

      Lúc vui vẻ ngọt ngào, lúc lạnh nhạt ít , tính nhẫn nại rất tốt, thỉnh thoảng có lúc thất thần rất đáng .

      Vừa bắt đầu, Đàm Việt cho là chút ỷ lại, nhưng sau này phát rất thoải mái vui vẻ ngồi đợi. Vì vậy, hiểu được dịu dàng ít này ra cũng có tính cách rất độc lập.

      nhàng, ân cần, kiên nhẫn lại độc lập, rất có phẩm chất riêng, rất thích hợp để trở thành vợ của !

      nghiệp Đàm Việt rất bận rộn để đánh giá tính cách của nhau. Khách quan phân tích điều kiện hai bên, quyết định qua lại nửa năm, mọi mặt đều phù hợp với hai người, có thể bước vào con đường hôn nhân.

      “Có thể.” Tôn Nhã Mạn ngây ngốc trả lời, mặc dù lý do vì sao lại nhắc đến đứa bé, nhưng chỉ do Đàm Việt vô điều kiện mà đồng ý.

      “Rất tốt.” Đàm Việt cho nụ cười khích lệ, tiếp tục : “Sau khi kết hôn, tôi phản đối em tiếp tục công việc, chỉ là nếu có đứa bé, tôi hy vọng em có thể điều chỉnh thời gian lên lớp, lấy gia đình làm trọng.”

      muốn cưới sao?

      Sau khi nghe thông tin chi tiết, biết hàm ý trong lời của , Tôn Nhã Mạn hơi bị sốc.

      biết Đàm Việt năm nay 32 tuổi lựa chọn đối tượng để kết hôn. Nhưng đàn chị cũng cảnh cáo , Đàm Việt xem mắt ít, các giới thiệu cho có điều kiện rất tốt, chỉ là trong những người được chọn kia. Cùng ra ngoài ăn cơm, hay xem phim như vậy là tốt lắm rồi, chứ đừng ngây thơ nghĩ trở thành vợ của Đàm Việt!

      cầu hôn em sao?” thanh khẽ run, Tôn Nhã Mạn tin được những gì vừa nghe được.

      (còn tiếp)
      Last edited: 3/5/16

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      (tiếp theo)

      Đàm Việt gật đầu chứng thực nghi ngờ của .

      “Có số việc, tôi hy vọng trước khi kết hôn hai chúng ta có thể đạt được đồng thuận.”

      số việc hy vọng giẫm lên vết xe đổ, hôn nhân tình phải sống bằng lý trí và chín chắn tỷ lệ thành công mới cao.

      “Nhưng tình cảm của chúng ta…………” Chưa thể tiến triển đến mức phải kết hôn.

      Từ đầu đến cuối đầu cảm thấy nóng ran, hỏi thăm về bối cảnh gia đình , biết những hứng thú đam mê của , cũng công bằng báo cáo với về tư liệu cá nhân của .

      Mỗi lần ăn cơm thái độ của Đàm Việt càng bình tĩnh hơn giống như ăn bữa cơm bàn việc kinh doanh, hầu như phát ra bất cứ dấu hiệu nào từ người đàn ông này.

      “Tôi cho là đặt điều kiện kết hôn là lý do để lui tới cùng tôi?” Đàm Việt nhíu lông mày, tưởng muốn đương, hà tất làm điều thừa khi dùng bữa cơm thân cận với .

      “Em cho là còn có những lựa chọn khác!” Lần đầu tiên ăn cơm Đàm Việt liền thẳng thắng cho biết, vẫn cùng với những người phụ nữ khác ra ngoài, phải là đối tượng duy nhất của .

      “Còn những khác đâu?” Tôn Nhã Mạn có chút phiền não, biết là giọng của mình có vẻ hơi ghen tức.

      còn những khác.” Nhìn Tôn Nhã Mạn, Đàm Việt nghiêm túc bảo đảm.

      khi kết hôn, tôi trung thành với hôn nhân 100%!” thực tế, sau khi gặp nhau lần đầu tiên, vì cảm thấy đối tượng tốt, liền hẹn những khác ra ngoài nữa.

      “Nhưng……………” vẫn thể tin được Đàm Việt muốn cưới .

      “Nếu như em đồng ý, tôi nhất định miễn cưỡng.” đến đây, nụ cười môi Đàm Việt tắt dần.

      phải do có phong độ, hai bên đều là người trưởng thành, nếu dùng phương thức truyền thống để quen biết nhau, nên lui tới với nhau thời gian rồi mới tính toán đến việc kết hôn.

      Tôn Nhã Mạn thấy đưa ra đề nghị kết hôn như thế cảm thấy hơi sợ, để cho là tất cả đối với cảm giác như có tư tưởng đùa giỡn khi kết giao cùng .

      Nếu này có ý định tiến tới hôn nhân, lại phải bắt đầu lần nữa thời gian nửa năm nay xem như lãng phí.

      Kết quả thế này làm cho Đàm Việt vui, phải vì bị từ chối mà cảm thấy tức giận. Mà là mấy ngày nay ở chung với nhau làm cho nghĩ đến hai bên đều có cùng nhận thức để tiến tới hôn nhân!

      như vậy, tôi nghĩ chúng ta cần thiết phải gặp nhau nữa!”

      “Em muốn.” Sắc mặt Đàm Việt khó tin nhìn , Tôn Nhã Mạn mới chợt hiểu ra hiểu lầm ý của , có chút nóng nảy giải thích: “Em chỉ là, chỉ là chưa từng nghĩ đến kết hôn với em!”
      “Tôi muốn, tôi làm cái gì đều hẹn ra ngoài?”

      này cho là có rất nhiều thời gian hay sao? Trong những năm gần đây, trưởng thành ít rất biết kiềm chế tức giận, bị Tôn Nhã Mạn ngốc nghếch này làm cho lửa giận muốn bốc lên. nhìn chằm chằm, hoài nghi nguyên nhân có phải do học nghệ thuật nên mới am hiểu mọi việc trong xã hội hay ?

      “Thế nhưng, tại sao lại là em?” nhớ đàn chị nhắc nhở nên ôm mộng ước hẹn với Đàm Việt, có thể cùng dùng cơm, xem phim là rất hạnh phúc rồi. nào dám nghĩ là bản thân có thể gả cho !

      “Tại sao được?” hoang mang làm thở dài.

      Hóa ra đối tượng mà lựa chọn có tự tin vào bản thân.

      “Em xinh đẹp, dịu dàng lại rất kiên nhẫn, tính cách dịu dàng ít có chút hướng nội, nhưng lại thiếu tính độc lập tự giác.” Đàm Việt dừng chút, ngưng mắt nghiêm túc nhìn , : “Nhã Mạn, em người vợ tốt.”

      Tôn Nhã Mạn cảm thấy rất mau nước mắt.

      Từ đầu đến cuối, Đàm Việt chưa câu là thích , nhưng lòng muốn kết hôn với . Còn nhận định người vợ tốt, nghĩ đến có thể trở thành vợ của , vui sướng đến phát khóc.

      “Nhã Mạn, chúng ta kết hôn !” Đàm Việt lặp lại lần nữa.

      “Được.”

      có hoa tươi, có nhẫn cầu hôn, cứ như vậy mà đồng ý kết hôn với Đàm Việt.

      “Tìm ngày chúng ta cùng nhau đến bệnh viện để kiểm tra sức khỏe trước hôn nhân.” Hai người giải quyết vấn đề này trước khi gặp người lớn hai bên, Đàm Việt đề nghị như thế.

      Kiểm tra sức khỏe trước hôn nhân có thể biết được tình trạng sức khỏe, nếu có bệnh gì có thể sớm được phát , được điều trị sớm. Điều này có thể giúp cho thế hệ sau được khỏe mạnh ưu tú.

      “Được.” Tôn Nhã Mạn dĩ nhiên có dị nghị gì, chỉ là cảm thấy việc có em bé là hơi sớm. cảm thấy hứng thú hỏi: “Có phải rất thích trẻ con hay ?”

      Đàm Việt thản nhiên trả lời: “Được làm ba mẹ là quá trình rất tốt đẹp.”

      Ba mẹ trước khi nghỉ hưu là giáo viên dạy ở vùng sâu, là cặp đôi làm việc rất tận tâm và rất có trách nhiệm. Ba mẹ rất dân chủ thoải mái, từ được lớn lên trong gia đình hạnh phúc ấm áp như thế, có hình mẫu ở ngay trước mắt. nghiệp lại thành công, đương nhiên là nghĩ đến việc có gia đình hạnh phúc giống như vậy.

      “Nếu như kết quả khám sức khỏe em thể sinh con, hôn ước này còn giá trị hay ?” Tôn Nhã Mạn hỏi đùa.

      “Đừng có bậy.” mới hai mươi bảy tuổi, cần lo lắng vấn đề vô sinh này.

      Đàm Việt nhìn chằm chằm Tôn Nhã Mạn, giọng thành khẩn : “Mặc dù đây là cuộc hôn nhân thứ hai của tôi, nhưng tôi cố gắng duy trì, hy vọng em cũng có tâm tư như vậy. Hai bên cùng nhau để tâm ý vào cuộc hôn nhân này mới có thể sống với nhau lâu dài được.”

      “Ừm, em cũng vậy, chúng ta cùng nhau cố gắng.” Có thể gả cho Đàm Việt giống như giấc mơ trở thành , chẳng những rất cố gắng, còn hy vọng cuộc hôn nhân này mau chóng được xác định.

      Chỉ là biết kết quả như vậy với rất rất nhiều rồi, nhưng vẫn nhịn được nghĩ, hỏi: “Đàm Việt, …….. em sao?”

      Người đàn ông nhìn thấy vẻ mặt chân thành của sau khi hỏi, có chút dừng lại, nhìn thấy đôi mắt của khẽ chớp.

      Tình và hôn nhân nhất thiết phải có quan hệ trực tiếp với nhau, như vậy có hơi đùa cợt, nhưng chính là như thế.

      Cuộc hôn nhân đầu tiên của cũng xây dựng từ tình nhưng cũng bị hủy diệt vì tình . Nếu thể cùng người phụ nữ mình sống đến già, dù có cưới đối tượng là người nào chăng nữa, đối với ra khác biệt quá lớn.

      vẫn còn trẻ, vì cuộc hôn nhân đầu tiên thất bại mà lạnh nhạt đến nay. chỉ khỏe mạnh làm cho ba mẹ lo lắng, giờ lại lần nữa bước vào hôn nhân. Lần này chuyện tình , chỉ cần điều kiện hai bên xứng đôi, có thể thành công tạo thành gia đình là tốt lắm rồi.

      Dùng lý trí cùng điều kiện khách quan để kén vợ kén chồng, nào là quyến luyến lãng mạn, trong mắt lúc nào cũng chỉ có thương. trải qua rất nhiều chuyện nên trưởng thành lên ít, tại cũng còn tâm trí để chuyện đương.

      “Nhã Mạn, làm người chồng tốt.” chỉ có thể cam kết làm được những chuyện này.

      Bỗng có nỗi đau xót quấn chặt vào tim, vào khoảnh khắc đó Tôn Nhã Mạn rất muốn khóc trận.

      Ngốc , sớm biết thương , hỏi vấn đề chẳng khác nào tự lấy đá đập vào chân mình!

      Quá ngốc, cũng phải là chưa nhìn thấy vợ trước xinh đẹp của , mặc dù phải là kiểu nghiêng nước nghiêng thành nhưng có thể so sánh với tiên nữ giáng trần. Khi nào ánh mắt Đàm Việt thấy nữa mới có thể .

      “Em nhất định cố hết sức làm người vợ tốt.” hít hít mũi giọng hơi chua, mỉm cười với Đàm Việt.

      quan trọng, cứ xem như đối với Triệu Nhược Ly còn nhớ mãi quên cũng có quan hệ gì.

      Có thể gả cho nghĩa là ông trời ban tặng món quà lớn nhất cho rồi.

      Tôn Nhã Mạn ngây ngốc nhìn Đàm Việt, cảm xúc lại vui vẻ như lúc ban đầu.

      “Cho nên, em làm heo mẹ.” giọng nữ vang lên, lạnh lùng đưa ra kết luận.

      “Đàn chị!” Tôn Nhã Mạn kích động đứng lên.

      Đáng giận, hưng phấn chia sẻ tin tức tốt của mình. Đàn chị những mừng cho mà còn dội gáo nước lạnh, là quá đáng nha.

      “Ngồi xuống, ai cho em làm loạn!” Hại tên ngốc lẩn quẩn ngoan ngoãn ngồi xuống, La Duy Chân mới tiếp tục vẽ tranh.

      Người mẫu chuyên nghiệp quá khắt khe lại tốn rất nhiều tiền, La Duy Chân mờ mắt giới thiệu Tôn Nhã Mạn cho Đàm Việt, nên Tôn Nhã Mạn mới tình nguyện đến phòng vẽ làm người mẫu cho vẽ tranh. Hiếm khi có người mẫu đẹp lại miễn phí thế này, La Duy Chân muốn tập trung vẽ tranh, muốn lãng phí thời gian nghe đàn em hồi cấp hai ngây ngốc kể chuyện.

      “Muốn có ba đứa là do Đàm Việt quan niệm gia đình là phải như vậy, Đàm Việt có cho em làm heo mẹ.” Tôn Nhã Mạn giọng giải thích, đôi mắt sáng lên khi đến Đàm Việt.

      sao?” La Duy Chân lạnh lùng hỏi ngược lại.

      Lúc đầu giới thiệu hai người bọn họ quen nhau, ngờ ngày đơm hoa kết trái. đàn em này mặc dù chỉ kém tuổi, nhưng có nhiều suy nghĩ rất là ngây thơ.

      Mê luyến người đàn ông là chuyện, gả cho lại là việc khác. Mặc dù người khác sống chết mặc kệ chuyện của . Nhưng Tôn Nhã Mạn là đàn em học chung trường thời cấp hai với , La Duy Chân cũng muốn đàn em ngốc nghếch này nhảy xuống hố lửa.

      “Đàn chị, chẳng lẽ chị thể chúc phúc cho em sao?” Tôn Nhã Mạn rất sùng bái tài hoa của đàn chị này. La Duy Chân học rất giỏi, nhân duyên rất tốt, cho dù nửa đường chuyển qua học khoa khác, vậy mà tác phẩm vẫn làm kinh động lòng người. giống như , học vẽ bao nhiêu năm cuối cùng chạy dạy vẽ cho các em để sống qua ngày. Thường ngày chỉ thích vẽ hoa đào, vẽ mấy chú cún con, mèo con của , ngay cả cuộc triễn lãm tranh đầu tiên của cũng chưa có.

      “Muốn chị chúc phúc, chờ hai người vì nhau mà kết hôn, rồi trở lại đòi chị chúc phúc nhé.”

      Chính cũng phải tận lực quan tâm đến lý do Đàm Việt cưới , đàn chị này còn thẳng thắn đâm vào chỗ đau của , làm cho người ta rất đau lòng.

      “Tại sao nhau mới có thể kết hôn? Dù sao em cũng là người trưởng thành, Đàm Việt chọn được người thích hợp. Chúng em lại rất xứng đôi, gả cho ấy có gì tốt!”

      La Duy Chân lắc lắc đầu, nhớ năm đó người nào trở mặt với người nhà, chỉ mới mười bảy tuổi thiếu chút nữa rời nhà chơi với bạn trai, tự nhiên bây giờ hỏi tại sao nhau mới có thể kết hôn!

      “Các người có chỗ nào xứng đôi sao?” Bị hỏi đến nổi giận, vung bút thiếu chút nữa làm mất thể diện của vị họa sĩ lớn, giọng điệu hơi tức giận hỏi ngược lại: “Đàm Việt thích vợ dịu dàng ít , mà em là tiểu mèo hoang chính cống, hai người xứng đôi chỗ nào hả?”

      “Chị Duy Chân! Chị……….”

      Bị hai người xứng đôi, nhưng lại thể trả lời lại được, Tôn Nhã Mạn thở hổn hểnh chạy ra khỏi phòng vẽ tranh.

      Đáng ghét, đàn chị xấu tính như vậy, cần làm người mẫu cho chị ấy nữa!

      “Cũng chết được.” Đáng lẽ phải là người phát cáu, vậy mà đàn em lại nổi cáu với , hừ.

      La Duy Chân ném bút vẽ xuống, trước tiên phải hạ nhiệt cái , từ tủ lạnh lấy ra hai chai bia, vòng ra phía sau vườn xem con tiểu mèo hoang bốc đồng kia.

      “Này.”

      Tôn Nhã Mạn ngồi ghế gỗ ở sau vườn liếc nhìn La Duy Chân, đưa tay ra tiếp nhận thiện chí của đàn chị, gì uống bia.

      Mùa xuân ấm áp, lúc này ba giờ chiều, ánh mắt dịu dàng chiếu lên làm lòng người tan chảy. Sân nhà cây cỏ xum xuê, bầu trời thỉnh thoảng có vài con chim bay qua. Hai người phụ nữ vừa uống bia vừa nhìn lên bầu trời mỉm cười trong lòng cảm thấy khoái chí.

      “Đàm Việt có biết em biết uống rượu, bia ?” Qua lúc lâu, La Duy Chân mới mở miệng hỏi .

      Tôn Nhã Mạn lắc đầu.

      “Đàm Việt biết em thỉnh thoảng lái xe du ngoạn sao?” Nhìn chằm chằm vào chiếc motorcycles đỏ rực của đàn em dựng trong sân vườn kia, La Duy Chân lại hỏi.

      đến.” Tôn Nhã Mạn quay đầu nhìn đàn chị trả lời.

      ta biết em thích mặc váy, chỉ thích mặc jean khắp nơi?”

      Lời của đàn chị buồn cười làm Tôn Nhã Mạn cũng cười theo.

      “Ừm, mỗi lần hẹn hò, em đều mặc váy giống như thục nữ.” ngoan ngoãn khai , vì để Đàm Việt có ấn tượng tốt về nên rất cố gắng.

      “Hy sinh rất lớn chứ sao.” La Duy Chân quay đầu nhìn Tôn Nhã Mạn, bỗng đôi mắt sáng lên với : “Được rồi, vậy chúc mừng em lừa gạt được người chồng.”

      Tôn Nhã Mạn biết đây là lời chúc phúc của đàn chị dành cho .

      “Cám ơn đàn chị.” đặt chai bia trong tay xuống, vui vẻ ôm lấy đàn chị mà rất sùng bái.

      “Tốt lắm, tiểu quỷ ngây thơ cũng bao nhiêu tuổi rồi còn tỏ ra buồn cười như vậy.” tới lui, nhưng La Duy Chân cũng có đẩy đàn em ôm ra.

      “Vui vẻ là được rồi, em phải nếm thử mùi vị của người vợ thôi.”

      Cuộc sống có mạo hiểm mới cảm thấy thích thú.

      So với vị đàn em luôn tùy hứng gấp mấy lần La Duy Chân này, muốn làm việc gì rất điên cuồng tính được, nhưng lại có tư cách để chỉ bảo. Cuối cùng vẫn nhịn được nhắc nhở đàn em: “Nhã Mạn, đàn ông tái giá bình thường là vì rất vợ trước. Đối với người đàn ông Đàm Việt kia, em đừng ôm hy vọng quá lớn, hiểu ?”

      Mẹ La Duy Chân là chị họ của mẹ Đàm Việt, lúc học đại học cùng với Đàm Việt là thành viên của câu lạc bộ leo núi. Tuy rằng hai người họ cách nhau vài khóa, nhưng sau khi tốt nghiệp thỉnh thoảng Đàm Việt vẫn tham gia hoạt động do câu lạc bộ phát động, đoạn tình cảm giữa Đàm Việt và Triệu Nhược Ly, La Duy Chân hiểu hơn so với Tôn Nhã Mạn.

      Lấy tiêu chuẩn bình thường mà , nghiệp Đàm Việt rất thành công đích thị là con rùa vàng. Nhưng ở trong thế giới tình , ta vẫn lưu luyến nhớ mãi đoạn tình cảm với vợ trước.

      Đàn em này vẫn ôm hy vọng mong manh có thể có được tình từ Đàm Việt, quá ngốc nghếch!

      “Em có.” Tôn Nhã Mạn có ôm hy vọng gì, lần trước hỏi Đàm Việt có hay , trả lời biết là thương .

      “Đàn chị, em chỉ hy vọng có thể ở cùng chỗ với ấy, được như vậy em cảm thấy rất vui.”

      Ngốc quá, La Duy Chân hung hăng gõ vào đầu cái, cảm thấy đàn em này thể cứu chữa được nữa!

      Hết chương 1
      Last edited: 3/5/16

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 2

      Giai điệu mềm mại trầm thấp nhàng du dương trong phòng tắm.

      Ánh sáng màu vàng rực, chai rượu sâm banh được ngâm trong nước lạnh cẩn thận, nằm gọn gàng trong xô đá, lặng lẽ chờ đợi chủ nhân thưởng thức.

      nhạc làm cho người khác cảm động, nước ấm vừa phải, sâm banh ướp lạnh vừa phải, nếu có thêm vài lát dâu tây rất hoàn hảo.

      Tôn Nhã Mạn cầm quyển sách thoải mái nằm xoa bóp trong bồn tắm lớn, vừa thưởng thức sâm banh vừa đọc sách cảm thấy rất thoải mái tận hưởng thời gian tắm tuyệt vời này.

      Rượu cồn cộng với nước nóng thoải mái quá mức làm cho Tôn Nhã Mạn xém chút ngủ quên. Sau thời gian tiêu pha, quyển sách rơi xuống nước làm giật mình, chờ nước lạnh hẳn mới chịu đứng dậy.

      “A, mười rưỡi rồi.”

      Lau khô thân thể, lại cẩn thận uống hết chai sâm banh, có chút say, lấy khăn tắm quấn quanh người bước ra khỏi phòng tắm.

      nhìn đồng hồ đặt tủ đầu giường, Tôn Nhã Mạn mới biết thời gian khuya lắm rồi, đoán rằng hôm nay tới nửa đêm Đàm Việt mới trở về nhà.

      Sau tuần trăng mật, liên tiếp hai ngày nay ấy đều làm việc đến mười hai giờ. Hôm nay là ngày thứ ba, công văn tài liệu chồng chất như núi, tại chắc là còn hăng hái chiến đấu với công việc.

      Vất vả như thế biết là có ăn bữa tối ngon miệng hay ?

      Trước khi kết hôn Tôn Nhã Mạn biết Đàm Việt rất bận rộn, ban đầu nghĩ rằng ngành công nghiệp thể thao hàng đầu này thể kiếm được tiền. Bởi vì chỉ nhận biết chữ cái A và N mở đầu hai thương hiệu, biết chồng thành lập thương hiệu với khoa học và công nghệ sáng tạo cho ngành thể thao. Rất được những người hoạt động thể thao thích hoan nghênh, thị phần cứ tăng vọt theo từng quý từng năm.

      Cho tới bây giờ phải vì của cải mới gả cho , Tôn Nhã Mạn cũng biết Đàm Việt có bao nhiêu của cải. Ngược lại, cứ hai ba ngày ông xã lại làm thêm giờ, thân làm vợ chỉ lo rằng thân thể của chịu nổi.

      Chỉ hy vọng trong thời gian trăng mật đừng mệt mỏi vì công việc quá nhiều, được làm việc muộn như vậy. Nếu như về lâu dài, dù có là người sắt chăng nữa cũng suy sụp.

      vốn muốn xuống lầu nấu gì đó làm bữa khuya cho , nhưng hai ngày trước khi trở về thức ăn cũng nguội. Nên Tôn Nhã Mạn định sấy khô tóc, xong quy trình chăm sóc cơ thể như thường lệ mới xuống lầu chuẩn bị làm bữa khuya cho .

      Đàm Việt ngờ tới tối nay nghênh đón về nhà là người phụ nữ khỏa thân có làn da vô cùng xinh đẹp.

      Hai đêm trước, dịu dàng lịch với bà xã mới cưới này, rất quan tâm đến còn vì mà chuẩn bị bữa ăn khuya. Về nhà lần, có người mở đèn chuẩn bị thức ăn đợi mình là việc làm người khác cảm thấy rất vui vẻ.

      Sợ tân hôn để bà xã đợi quá lâu, hôm nay cố ý tăng tốc độ làm việc, nghỉ trước thời gian định, kết quả phòng khách và phòng bếp trống rỗng. Biểu cho biết đêm nay được hưởng đãi ngộ giống như mọi hôm nữa.

      Đàm Việt đoán là Tôn Nhã Mạn mệt mỏi nên ngủ trước, sợ làm ảnh hưởng đến giấc ngủ của , nhàng bước chân lên lầu. Nào có thể đoán được vừa mở cửa phòng ra, tiếng nhạc nhàng du dương trong phòng ngủ, còn ngửi được hương thơm hoa hồng, nhìn thấy cơ thể khỏa thân của bà xã chìm đắm trong ánh sáng nhàng, nhìn bàn tay trắng nõn lướt qua xương quai xanh gợi cảm.

      Là bà xã dịu dáng ít của đây sao? Bỏ qua hành vi gợi cảm đến cực điểm, cơ thể trần trụi quyến rũ mê người, bộ dạng mê hoặc như thế này so với ngày thường rất khác nhau.

      Đàm Việt chớp mắt mấy cái, xác định người có cơ thể quyến rũ mê người này là vợ của , trước đó còn nghĩ rằng vào nhầm nhà.

      “Nhã Mạn.” Cổ họng phát ra thanh, nhưng giọng trầm thấp ngoài mong đợi của .

      “Ông xã, trở lại.” Tôn Nhã Mạn nghe tiếng liền ngẩng đầu, vui mừng trả lời.

      Uống nhiều quá nên hưng phấn, rượu cồn làm ảnh hưởng đến ý nghĩ của , cộng thêm việc Đàm Việt trở về sớm hơn do với dự định làm cho vui mừng. quên mất nên dè dặt chút, quên là nên kín kẽ chút, lại quên là ngay lúc này y phục người ngay ngắn cho lắm, dịu dàng mỉm cười, vui vẻ bước tới thân ái với ông xã.

      “Hỏng rồi, em quên làm bữa tối……” Chờ tới lúc đứng bên cạnh , mới nhớ ra việc này.

      sao, bụng cũng đói lắm.” Ánh mắt Đàm Việt nhìn chằm chằm vào bà xã, bàn tay cẩn thận xoa xoa gương mặt xinh đẹp.

      “Nhã Mạn, em thơm!”

      “Em vừa mới thoa kem dưỡng da.” vươn tay khoe lọ kem, để cho ngửi được mùi thơm trong lọ.

      “Em rất thích xài kem dưỡng da của nhãn hiệu này, vừa thơm lại dễ dàng hấp thu, thoa lên da xong cảm thấy dính dính!”

      xong mới thu tay lại, lại ra sức ngửi lấy mùi thơm còn lưu lại bàn tay, biết vì sao có cảm giác rất vui vẻ.

      “Ừm, em giúp làm chút thức ăn.” Vừa nghĩ đến bữa tối, xoay người định xuống lầu.

      “Đợi chút.” Nếu cứ để như vậy vào phòng bếp? Đàm Việt mỉm cười nhìn vẻ mặt còn mơ màng của bà xã, kéo tay lại : “ đói bụng, có lẽ trước tiên em nên mặc quần áo vào?” Trời mới vào thu, khi tuần trăng mật ngã bệnh, bây giờ lại để thân thể trần truồng như thế lại rất dễ bị cảm.

      Đến đây Tôn Nhã Mạn mới phát mình có mặc quần áo.

      Đúng là ngốc mà, định khỏa thân để nấu bữa tối, đáng xấu hổ!

      Cúi đầu bước tới trước bàn trang điểm, cầm khăn tắm vắt ghế dựa, muốn dùng tốc độ nhanh nhất để quấn chặt cơ thể, nhưng vì đầu hơi choáng váng, tay chân chậm chạp, hồi lâu mới che đậy được cơ thể.

      “Ách, vậy em giúp pha nước tắm.” Rốt cuộc nhớ tới việc mà có thể làm.

      cần, tự tắm được mà.” Đàm Việt bước tới trước mặt Tôn Nhã Mạn, hai bàn tay đặt bờ vài mịn màng của , nhàng hỏi: “Em có khỏe ?”

      Hình như tối nay vợ mới cưới của có chút khác thường, sợ thân thể của có việc gì, Đàm Việt đưa tay đặt lên trán của , sờ sờ xem có bị sốt hay .

      “Em rất khỏe, mau tắm.” hơi nghiêng nghiêng đầu vì lúc này có chút tỉnh táo là do uống quá nhiều sâm banh. Giờ phút này có khả năng để suy xét việc gì cả, quên phải duy trì dáng vẻ thục nữ, quên muốn phát ra tính khí trẻ con, nhìn về phía Đàm Việt ngây ngô cười : “ tắm nhanh lên, chút nữa em cho mượn lọ kem dưỡng da thoa lên người.”

      xong còn đưa tay đẩy , động tác này giống thục nữ chút nào, gần như muốn lộ ra bản chất cởi mở ngay thẳng.

      “Nhã Mạn!” Đàm Việt giữ chặt trong ngực, ngưng mắt nhìn ánh mắt của bà xã từ từ lộ ra dục vọng.

      “Ah? mau tắm, thời gian trễ lắm rồi.” rất thông minh, định thừa dịp Đàm Việt tắm, vào phòng bếp nấu tô mì cho ăn tối.

      “Vậy em chờ .” Ôm lấy gương mặt kiều mị của , Đàm Việt chu môi hôn cái rồi mới xoay người tắm.

      Bị hôn rồi………… Tôn Nhã Mạn che miệng lại, bỗng chốc quên nấu bữa tối dự tính, sững sờ ngồi xuống mép giường, dư vị về nụ hôn còn tồn tại cánh môi.

      Tối nay, rốt cuộc muốn cùng ân ái sao?

      Đầu có chút nặng, phản ứng có chút chậm chạp, nhưng nghĩ đến sắp có quan hệ thân mật với người đàn ông thích từ lâu, trong lòng liền nhảy loạn ngừng.

      A, làm thế nào đây? lại có chút khẩn trương! Là bởi vì đêm tân hôn bị lùi lại quá lâu, mới hốt hoảng luống cuống như vậy sao?

      , đúng, hoàn toàn do khẩn trương.

      Vuốt bộ ngực đập lên từng hồi, Tôn Nhã Mạn có cảm giác bản thân rất hưng phấn đến tột cùng.

      phải là người có ham muốn gì, so đo với tình cảm trước kia, thời gian chuyện so với thời gian ở giương cũng rất ít.

      Vậy mà đối với Đàm Việt lại giống, lòng cùng thân thể của như rất mãnh liệt khát vọng muốn có !

      Vừa mới bắt đầu hẹn hò dù thời gian chờ đợi khá lâu nhưng vẫn cảm thấy ngọt ngào, bời vì từ trước đến giờ có cơ hội cũng có tư cách cùng hẹn hò.

      Sau đó, muốn cưới , làm người chồng tốt, cuộc hôn nhân được giải quyết. Thời gian chuẩn bị cho hôn lễ, mỗi lần gặp mặt, đều dịu dàng chăm sóc làm cho càng nhiều hơn. Mỗi lần chuyện, hơi thở cùng thanh của vang lên càng tăng thêm dục vọng của đối với !

      Chỉ cần đồng ý gặp mặt ăn bữa cơm, tâm tư thỏa mãn thời gian, rất mãn nguyện. , rất muốn cùng ân ái………. cứ như vậy , có khả năng ngày nào đó trong tương lai cũng có thể hay ? Chỉ cần chút xíu thôi là rất mãn nguyện.

      thể! nên giữ chừng mực. Bàn tay bé nắm chặt góc khăn, mắt chớp chớp, Tôn Nhã Mạn tự cảnh báo bản thân nên có hy vọng xa vời. Bởi vì, tại có được rất nhiều so với hy vọng ban đầu, nhiều rất nhiều!

      Đàm Việt tắm rửa xong ra ngoài, vui vẻ nhìn thấy bà xã ngồi ở mép giường, đôi mắt xinh đẹp chớp chớp, biết là suy nghĩ điều gì.

      bước về phía giường, đứng ở trước mặt , chăm chú nhìn sâu vào đôi mắt của hỏi: “Khẩn trương sao?”

      Đầu tiên Tôn Nhã Mạn gật đầu, sau đó lại ngây ngốc lắc đầu.

      Đàm Việt thấy vậy mỉm cười, trầm lặng nhìn bà xã tối nay đặc biệt có hơi mơ hồ.

      bước tới ngồi lên giường, ôm bà xã vào trong ngực, để cho ngồi lên đùi của .

      “Nhã Mạn, nếu như em hồi hộp, chúng ta có thể đổi ngày khác tiếp tục.” Ngón tay dài vuốt vuốt hai bên má của , giọng .

      “Em có hồi hộp.” muốn làm sao? Nhìn Đàm Việt, ánh mắt rất long lanh làm ra bộ dạng đáng thương.

      sao? Vậy tốt!” Giọng điều của bà xã rất đáng , nhịn được cúi đầu chiếm lấy đôi môi ngọt ngào của .

      Cánh tay ôm chặt lấy hông của , cánh tay còn lại giữ chặt lấy bả vai của , bờ môi mềm mại khiêu ngợi dường như rất hưởng thụ, chậm rãi lướt qua cánh môi của .

      Hai đôi môi hòa quyện với nhau vô cùng hòa hợp. Sau khi hôn đủ cánh môi cánh môi xinh đẹp của , đưa lưỡi ra, chậm rãi đưa về cái miệng của .

      Khoái cảm đánh úp về phía như điện giật, trong nháy mắt lưỡi của tiến vào trong miệng của , nhịn được rên rỉ.

      Nhắm mắt lại, tâm trạng trầm mê mặc cho ra sức nhấp nhám miệng của . nghĩ muốn nhiều hơn, liền hớn hở nghênh đón , lưỡi hóng hừng hực chạm , lưỡi của liền nhàng lướt theo.

      Cuối cùng, sau khi thưởng thức vẻ ngọt ngào của , dụ tiến vào trong miệng của , mút cái lưỡi thơm tho sâu, trêu chọc lâu hôn thả.

      Đây là những gì có, nụ hôn ngọt ngào nhất.

      cảm thấy ràng khuông ngực trở nên căng thẳng, các giác quan trở nên rất nhạy cảm, thần trí rất mơ hồ.

      Lúc mơ mơ màng màng, giương tay ôm lấy cái cổ của , khi chủ động ôm lấy , cổ họng phát ra tiếng gầm .

      “Nhã Mạn!” Đồng thời lúc bấu víu lấy , bộ ngực của cũng áp lên ngực .

      Vừa mới tắm xong, chỉ quấn bên hông cái khăn tắm, lồng ngực trần trụi, cảm giác được quyến rũ của dán sát vào da của .

      làm cho điên cuồng, dục vọng nguyên thủy ở giữa hai chân kêu gào. Cánh tay giữ chặt hồi lâu, sau đó cẩn thận thưởng thức tư vị, đưa tay vuốt ve làn da mịn màng dưới chân , vội vàng điều chỉnh tư thế của , để cho dạng hai chân ngồi lên người của .

      Xoay chuyển tình thế, cảm giác được khăn tắm quấn người lỏng dần, đáng thương tuột xuống thắt lưng của .

      Ánh mắt hừng hực nhìn chằm chằm vào , hề suy nghĩ giây nào, bàn tay liền đặt lên chỗ ấy.

      giương mắt nhìn gương mặt đỏ ửng.

      “Em rất thơm.” cúi đầu đồng thời lời khen trong miệng bật ra.

      say đắm mê mẩn , nhịp tim như đánh trống, cả người nóng ran, hô hấp cuồng loạn ôm lấy , bắt đầu nhàng đong đưa, ma sát lửa nóng của .

      Ma sát nhàng làm dục vọng của càng căng thẳng, thanh khàn khàn gầm phát ra từ trong cổ họng của . Khẽ động đậy thân thể, kéo khăn tắm quấn quanh hông người bọn họ. Sau đó, giữa bọn họ, còn bất cứ rào cản!

      “Hai đêm trước nên ở lại phòng làm việc làm thêm giờ.” Biết tiếp xúc làm cho người khác cảm động như vậy nên kéo dài đến ngày hôm nay mới phát sinh.

      Người nóng hừng hực bổ nhào vào người , chỉ vừa mới chạm vào, luồng hưng phấn nhảy vọt lên toàn thân .

      Hít sâu cái, Đàm Việt ôm lấy bà xã mới cưới của , ân ái nhàng đặt nằm lên giường.

      “Mở ra.” Giọng khàn khàn ra lệnh.

      nhìn , mềm mại mở chính mình ra, chút do dự nào. Vì sắp sửa xảy ra chuyện, hơi thở của rất gấp, tim đập rất là nhanh.

      hoàn toàn phối hợp triệt để lấy lòng .

      Vươn tay mở đèn đầu giường làm bên trong phòng ngủ sáng hơn. mê muội nhìn chằm chằm vào , đáy mắt chứa đựng đầy dục vọng càng thêm mãnh liệt.

      “Nhã Mạn, em là đẹp.” Đầu gối quỳ xuống giữa hai chân , bàn tay ôm chặt lấy thắt lưng mềm mại của kéo gần về phía .

      (còn tiếp)
      Last edited: 3/5/16

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      (tiếp theo)

      thở hổn hển từng tế bào cơ thể trở nên hưng phấn thể nào diễn tả được.

      cứ như vậy chăm chú nhìn , chỉ có thể đứng từ xa nhìn về phía đối tượng thầm mến nhiều năm, hôm nay phản ứng nhiệt liệt đối với như vậy làm cho có cảm giác như nằm mơ.

      Giấc mơ trở thành thực làm cho quá hạnh phúc, môi đào tự chủ được khẽ gọi tên . Nghe tiếng kêu của , nhìn cười sâu, sau đó lại dời ánh mắt xuống phía dưới.

      Bị ánh mắt như lửa đốt của nhìn chằm chằm vào chỗ kín, nên cảm thấy xấu hổ mới đúng, nhưng phải vậy.

      Được người đàn ông này quan tâm, nhìn chăm chú thần trí có chút lâng lâng, giấc mơ thành nhưng còn tưởng là giả. chỉ nguyện giấc mơ này đừng tỉnh lại, tại sao tâm tư lại để ý đến nhiều chuyện như vậy được.

      nghĩ cơ thể mình chuẩn bị tiếp nhận , khi phái nam của bắt đầu tiến vào cơ thể của hơi giật mình.

      “Ông xã!” Chớp chớp đôi mắt, cảm giác tiếp nhận làm cho giật mình.

      “Làm em đau sao?” tạm dừng động tác.

      nhìn khẽ cắn môi dưới, chậm rãi lắc đầu bộ dáng muốn gì đó.

      “Thế nào?” ép người xuống, mắt nhìn chằm chằm vào hỏi.

      Phụ nữ và đàn ông có khác biệt, cấu tạo sinh lý của tương đối yếu ớt, mặc dù giờ phút này vô cùng thoải mái nhưng hy vọng tạo ra cho chút khó chịu nào.

      có.” Mặc dù bản tính thẳng thắn, nhưng chuyện như vậy muốn trực tiếp với người đàn ông là có chút xấu hổ.

      “Nhã Mạn, giữa vợ chồng với nhau nên thẳng thắn.” Chuyện chăn gối cũng là ngoại lệ.

      Thẳng thắn với nhau mới tạo ra cuộc hôn nhân tốt đẹp.

      “Em……. Chỉ là rất thoải mái rất thoải mái.” Ông xã kiên trì hỏi, thản nhiên ra cảm giác, chỉ là sau khi xong liền xấu hổ nhắm nghiền hai mắt lại.

      Thân là người đàn ông, những lời trực tiếp như vậy còn hơn cả lời khen.

      thỏa mãn nhìn , cho nụ hôn nóng bỏng đủ để thiêu đốt ra giường.

      Sau khi hôn đắm đuối, trở lại dáng vẻ ban đầu, đưa tay nâng mông của lên, ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm vào , chậm rãi tiến vào bên trong .

      thể kìm chế được bản thân, cổ họng phát ra tiếng rên rỉ rất đáng . Mà mỗi thanh kiều vọng vào lỗ tai của , tất cả đều trở thành thanh rất mê hoặc.

      “Ông xã?” Ở bên trong cơ thể là là vật thể rất to lớn, mới đầu cảm giác rất vui sướng, nhưng vẫn bất động từ từ biến thành loại hành hạ.

      thích Nhã Mạn gọi là ông xã, thanh êm ái ngọt ngào khẽ gọi . phấn khích đến nỗi muốn đẩy nhanh tiến độ, sợ làm tổn thương . phải nhịn xuống cơ thể rục rịch trong người , chờ đợi cơ thể thả lỏng chút mới phúng túng thả lỏng bản thân.

      “Ông xã?” mơ hồ phát ra thanh cầu khẩn, đáng thương nhìn , hốc mắt hơi đỏ.

      “Ngoan, nhẫn nại chút xíu.” Cúi người khẽ hôn , đến khi cảm giác được người còn căng thẳng nữa, mới bắt đầu gia tăng luật động.

      mạnh mẽ giữ chặt mông của , gia tăng sức mạnh rất gợi cảm. Thân thể bởi vì mà mở rộng, co rút lại, tim đập rất nhanh gần như ở trong phòng đều có thể nghe thấy.

      luồng khoái cảm chạy dọc theo cơ thể, niềm vui sướng truyền đến từng tế bào. kinh ngạc bản thân mình nhanh như vậy sắp đạt tới cao triều. đột nhiên tăng tốc đẩy nhanh tốc độ, dẫn đến niềm vui sướng tột cùng!

      Cuối cùng, đếm được bản thân đạt tới đỉnh lần thứ bao nhiêu nữa mới thả ra.

      cuối cùng có được .

      Cho dù chỉ có được thân thể, ngay cả khi chỉ dịu dàng và nhiệt tình cảm thấy rất vui vẻ.

      Khi thân thể run rẩy vì xâm nhập quá mãnh liệt của , mơ hồ mất ý thức trái tim của tràn đầy hạnh phúc!

      nên tan việc sớm chút.” Đàm Việt ngắm nhìn bà xã, đáy mắt nổi lên dục vọng vì thân thể cảm thấy được thỏa mãn mà giảm xuống.

      “Chúng ta bỏ lỡ rất nhiều.”

      “Hả?” Cao triều vừa qua, suy nghĩ của Tôn Nhã Mạn như đống bùn nhão, nghe hiểu được ý tứ của Đàm Việt.

      “Đêm tân hôn, tuần trăng mật với hai buổi tối hôm trước.” Chống tay nằm nghiêng bên cạnh bà xã, vừa vừa tỉ mỉ vuốt ve gò má xinh đẹp của .

      xin lỗi.” Áy náy lên mặt của .

      Đêm tân hôn đó, vì quá mệt mỏi nên vừa về đến phòng liền tháo hết trang sức rồi ngủ. Về phần năm ngày trăng mật, biết có phải do trước hôn lễ vì quá bận rộn nên khi đến Hawai được ngày dạ dày khó chịu liền trở thành bệnh nhân.

      Đều do thân thể xảy ra vấn đề, nên bọn họ mới có thể kéo dài đến ngày hôm nay, mới hoàn thành đêm tân hôn chân chính.

      cần xin lỗi.”

      Trong cuộc sống Đàm Việt biết quan tâm chăm sóc Tôn Nhã Mạn vì người vợ tốt. Nhưng ngờ tới, người phụ nữ dịu dàng ít như rất phù hợp với khi ở giường.

      Cúi đầu hôn bà xã cái, Đàm Việt nghiêm túc : “ rất vui vì chúng ra kết hôn.”

      Tình tự do được tu thành chính quả, cần thiết phải có phù hợp cao trong hôn nhân.

      Nhưng bà xã mới cưới của người phụ nữ rất hoàn mỹ!

      Ngắm nhìn Đàm Việt khẽ mỉm cười hạ thấp người hôn lên cơ thể mịn màng trắng như tuyết của .

      Sau hồi mãnh liệt hai bộ phận nào đó lại chạm vào nhau, nghĩ đến mới vừa nảy đếm được lên cao triều bao nhiêu lần, thân thể của cảm thấy thỏa mãn. Nhưng cứ hôn như vậy, khiến cho lại khát vọng muốn thiêu đốt lần nữa.

      hít sâu cái hơi thở dồn dập, đưa tay lên muốn sờ vào mái tóc ngắn của . Vốn là chỉ muốn sờ sờ , nhưng lại ra sức bú mút, ra sức xoa nắn, thân thể bị trêu chọc thể giãy dụa. Sau đó, có bàn tay nắm lấy tóc của , ôm lấy đầu khuyến khích tiếp tục giày vò .

      lần nữa, được ?” nhìn chằm chằm.
      “Ừm.”

      vừa mới gật đầu liền bắt đầu chạy nước rút. Lần này cao triều tới vừa nhanh vừa vội, hung hăng đưa đẩy , lưu tình chiếm lấy ngọt ngào mềm mại của . chút đau đớn hòa lẫn với niềm vui sướng kích thích các giác quan của , cong người lên, kiềm chế được giữ chặt hông của .

      “Em quá chặt.” kích động thôi mạnh mẽ kịch liệt va chạm, gần như chịu nổi.

      Bị mãnh liệt dày vò suýt chết, thở gấp thôi nhưng lại muốn dừng lại. Đưa tay ôm chặt tấm lưng dày rộng của , ánh mắt mơ mơ màng màng tràn đầy tình ý.

      “Ông xã! Em rất , rất .”

      Giọng ngọt ngào khiến tê dại đến tận xương, dục vọng của càng lúc càng mạnh mẽ. Đôi mắt sáng rực chăm chú nhìn bà xã kiều diễm cảm động lòng người, sức lực đong đưa ở eo càng lúc càng cuồng dã hơn. Cuối cùng, bắn ra tinh lực nóng bỏng.

      ngủ lát vì chịu nổi cao triều quá mãnh liệt mà ngất , mơ mơ màng màng mở mắt ra, từ từ tỉnh lại.

      cho là ông xã cũng như cũng vì mệt mỏi mà ngủ thiếp . Vậy mà vừa nháy mắt mấy cái, sau khi nhìn ràng, phát cơ thể ông xã của nghiêng dán chặt lên người , hai mắt sáng rực nhìn .

      Tôn Nhã Mạn nhìn lại muốn gì đó nhưng tình cảm dâng trào, chỉ có thể nhìn ngây ngô cười khúc khích.

      “Nhã Mạn!” Các đầu ngón tay có chứa ma lực lướt qua vai , dừng lại ở tấm lưng xinh đẹp của mà vuốt ve. Thanh gọi trầm thấp rất gợi cảm, hấp dẫn đủ để làm linh hồn người phụ nữ mê mệt.

      Nâng đôi môi lên nụ cười càng thêm sâu thêm ngọt ngào, nhìn nhíu mày muốn hỏi thăm muốn gì.

      “Em là đẹp, cảm thấy vĩnh viễn muốn em đủ.”

      Được khen xinh đẹp đáng ra phải xấu hổ nên lời mới đúng, bất quá trong lòng tràn đầy ngọt ngào ngây ngốc quên mất phải thận trọng giữ vững nội tâm nên duy trì tính khí dịu dàng ít , say sưa đáp lại ông xã: “Em cũng thế.” Vĩnh viễn muốn đủ.

      rất buồn bực bản thân làm sao lại thích người sâu sắc như vậy, cũng rất kinh ngạc khi được gả cho , còn hy vọng có thể lấy được nhiều hơn!

      phải là chưa biết đương nhưng tựa như con gió phiêu bạc khắp nơi. Trước năm hai mươi tuổi cũng từng trải qua vài cuộc tình oanh oanh liệt liệt, nhưng có đoạn tình cảm nào vượt quá năm.

      Tại sao chịu đơn năm năm trời, lại nhớ mãi thể quên?

      Kể từ khoảnh khắc gặp được , rất nhiều trai đẹp, rất nhiều người có tài tất cả đều thể lọt vào tầm mắt của .

      Năm năm qua tình cảm của như màu trắng xóa, cho đến khi gặp được Đàm Việt cuộc sống của từ nhàm chán trở nên có màu sắc hơn.

      Các ngón tay mềm mại nhắn si mê vuốt ve trước ngực , tham luyến ngắm nhìn bả vai săn chắc của , cơ ngực cũng săn chắc cũng tí mỡ thừa nào dưới bụng.

      “Sao lại?” Cho đến khi nhận thấy vật tượng trưng phái nam của lại rục rịch thức dậy, ánh mắt mê luyến si mê của mới dừng lại. thể nào, bọn họ vừa mới làm lâu, hơn nữa còn làm liên tục hai lần, ai có thể khôi phục nhanh như vậy.

      Đàm Việt cũng khó mà tin được, ràng cũng phải là thanh niên mười lăm, mười sáu tuổi nữa, mà đến tuổi lập gia đình rồi. có thể tự khống chế dục vọng của bản thân, nhưng chân vô tình chạm phải chân của bà xã mới cưới này, hình như lại kích động nữa rồi.

      “Nhã Mạn, là tại vì em!”

      Vẻ đẹp của cùng với nhiệt tình khiến cơ thể kích động.

      Là tại vì sao? Vừa mừng vừa lo nhìn , sau khi khẳng định được biểu cảm mặt của .

      cười ngọt ngào, cười ủy mị bắt đầu trèo lên thân hình cường tráng của .

      “Có ?”

      ?” Bộ dạng bà xã nghiêm túc đáng , gật đầu cái, kéo gương mặt đỏ ửng của xuống, nhiệt tình hôn cái sâu.

      Khi nâng cái mông lên khó khăn đưa vào mới cảm giác rất kích động dung nạp lấy , cảm thụ . Hai người hòa hợp với nhau, hai cơ thể kết hợp rất thân mật, rất hạnh phúc.

      “Nhã Mạn!” gắt gao bao chặt khiến nhúc nhích được, suýt nữa bức điên lên.

      “Hả?” vẫn cắm sâu vào trong thân thể của , nhận thấy được rất cấp bách.

      muốn em!” Dứt lời, bàn tay nâng mông của lên mãnh liệt đẩy vào.

      Cả hai người nhau đến khi toàn thân cảm thấy mệt mỏi vô lực, nhưng chỉ cần hôn cầu hoan ái, dù cho thân thể rất mệt vẫn tràn đầy sức sống. Bởi vì là Đàm Việt, là người đàn ông rất , chỉ có , và cũng chỉ có , mới có thể khiến thoải mái thể xác và tinh thần, nên chấp nhận kịch liệt phóng túng như thế này!

      Mười giờ trưa mặt trời lên rất cao, gió thổi lất phất rèm cửa sổ, bởi vì phòng ngủ tối tăm nên khi gió lùa rèm cửa luồng ánh nắng sáng rực chiếu vào phòng.

      giường lớn mềm mại, còn trong bộ dáng ngủ say, từ từ mở mắt ra dáng vẻ còn ngái ngủ.

      Đầu hơi nặng, mí mắt cũng có chút nặng, cơ thể cuộn tròn giường, Tôn Nhã Mạn định ngủ tiếp, nhưng khi tầm mắt nhìn phía bên kia giường môi đào cong lên nở ra nụ cười ngọt ngào.

      thoải mái.” Chộp lấy cái gối vắng mặt chủ nhân ôm vào trong ngực, vùi sâu vào trong gối, quyến luyến ngửi lấy mùi vị của .

      Tối hôm qua giấc mơ đẹp, trong mơ bọn họ quấn lấy nhau vượt qua đêm tân hôn tuyệt vời.

      Nhớ về giấc mơ tối qua hai bên gò má khỏi đỏ lên, tâm trạng rất bay bổng. Đời này chưa hề trải qua giấc mơ như vậy.

      Ah, hình như đúng! Nhưng sợi tơ mềm mại của cái chăn tiếp xúc rất thân mật, tỉnh ngủ đầu bắt đầu suy nghĩ. Tôn Nhã Mạn nâng cơ thể lên, tròng mắt rủ xuống, phát bản thân lõa thể nằm giường.

      Dùng sức nháy mắt mấy cái, nghĩ muốn vội vã xuống giường, kết quả chân mới vừa chạm đất, cảm thấy giữa hai chân hơi dính dính nên mới sững sờ dừng lại.

      Cho nên…………. Là …….

      Bàn tay mềm mại xoa đầu, chậm rãi đứng dậy mở đèn lên, đứng trước bàn trang điểm, nhìn thấy cơ thể đầy vết hôn loang lổ, mắt của chớp chớp để nhìn lại cho .

      Bắt đầu nhớ lại từng chi tiết giấc mơ đêm qua, lưu luyến trở về chỗ kịch liệt cuồng dã, hai bên má bắt đầu nóng lên. Khóe môi nâng lên mỉm cười.

      Trải qua đêm qua, hoàn toàn trở thành vợ của …….. Tâm tình vui vẻ bước vào phòng tắm, khi nước nóng xối lên người mới từ trạng thái ngây ngốc trở về thực tế.

      “A!” Tiếng than thở phát ra từ yết hầu, mới phát tối qua đòi hỏi quá nhiệt tình, quá mức chủ động, Tôn Nhã Mạn bắt đầu ủ rũ cuối đầu.

      “Như thế nào lại dịu dàng ít , ưu nhã, Đàm Việt có hối hận khi cưới người vợ trong ngoài giống nhau như vậy ?”

      rất vất vả mới cố gắng thể vẻ dịu dàng ít , lịch kín kẽ như thích, Đàm Việt có bị vì phóng túng mà chạy mất chứ? Nhớ tới đêm qua chủ động trèo lên người , sau đó còn chủ động muốn ………… Nghĩ đến hình ảnh đó, Tôn Nhã Mạn lại xót xa kêu thành tiếng.

      Đáng ghét, vì chai rượu sâm panh đó hại uổng công! Vừa mới trải qua hạnh phúc, sau đó ngây ngốc phá hỏng, bản thân cảm thấy ảo não.

      Hết chương 2
      Last edited: 3/5/16
      hoadaoanh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :