Chuyện khó của tuổi già và những hệ lụy bí của nó
I. Nếp nhăn? Có nếp nhăn!
Trung Quốc, tám giờ sáng.
Hoắc Thiên Kinh nhăn nhó thức dậy. Thứ nhất, hôm thứ hai Úc Noãn Tâm bay sang Mỹ và phải ngủ mình, khi mở mắt lại phát bản thân ôm hôn cái gối ôm đầy say đắm. Thứ hai, vấn đề thực nghiêm trọng diễn ra suốt nhiều ngày nay, , ——
Thôi được rồi, nên nhắc chuyện này nữa, Hoắc Thiên Kình chậm rãi bước xuống giường, cố đưa tay xoa lưng.
Rắc——
Thề có Noãn, lưng đau sắp chết rồi.
oOo
Mỹ, tám giờ sáng.
Vẫn như mọi ngày, Lôi Dận thức dậy trong cảm giác thõa mãn và vui vẻ. Gã nhìn chăm chú vào gương mặt đương ngủ say của Mạch Khê, cười hết sức đồi bại cùng mờ ám. Đôi mắt màu xanh lục đột nhiên chuyển sang vẻ đùng đục vô cùng khủng khiếp, và trong đầu gã lần lượt tua lại những hình ảnh nóng bỏng đêm qua. Chỉ cần như vậy, cơ năng đàn ông nào đó chợt được khởi động mà tốn chút công sức nào. Gã còn muốn [cắt bỏ vì vi phạm thuần phong mỹ tục] và [*beep*] và [*beep*] con báo bướng bỉnh này cho đến khi phải run rẩy mà cầu xin, rồi ngất xỉu, rồi [*beep*]~ Ai za, mùa xuân đến, trăm hoa đua nở, động vật động dục, và Lôi Dận cũng ngoại lệ thôi mà. Tuy nhiên, để giữ vững hình tượng lạnh lùng của mình trong mắt những người làm ở tòa thành, gã dại vừa sáng sớm động tay động chân vào con báo con này, nếu ——
Lôi Dận rùng mình, cảm thấy kích thích ban nãy tiêu nửa.
Hít hơi sâu, gã nhàng rút cánh tay tê rần khỏi đầu của người con đương ngủ với khuôn mặt rất thiên thần kia, xuống giường xỏ quần vào, tao nhã bước vào phòng tắm. Vì Lôi Dận là người “bình thường”, nên gã cũng cần vệ sinh, đánh răng, chải đầu các thứ như mọi buổi sáng khác. Nhưng hôm nay, khi Lôi Dận khoan khoái dùng khăn lau mặt, gã bỗng phát vấn đề kinh thiên động địa——
Gã từ tốn chạm tay lên khóe mắt mình, hoàn toàn tỉnh táo, hoàn toàn là .
Nếp-nhăn.
“Nếp nhăn, hay còn gọi là vết chân chim, là những dấu hiệu đầu tiên của tuổi già.”
Gã đột ngột nhớ lại lời của con báo cách đây n tháng. Hơi rướn người vào sát tấm gương lớn, Lôi Dận nhíu mày nghiêng mặt trợn mắt xem xét nếp nhăn chết tiệt vừa xuất kia. Và——‘đoàng’ tiếng——
“ làm gì thế?” Mạch Khê bước vào phòng tắm, nhìn gã.
“Có gì đó bay vào mắt, hơi khó chịu.” Lôi Dận tao nhã xoay người, mỉm cười dịu dàng rồi lưu loát lái sang vấn đề khác, “Sao em ngủ thêm?”
bôi kem lên bàn chải, liếc mắt.
Lôi Dận vô cùng thức thời im miệng, ngoan ngoãn cầm lược chải tóc hộ .
oOo
Trung Quốc, chín giờ sáng.
Ngự thự đương trải qua buổi sáng u nhất trong tuần. Thực ra tuần này ngày nào cũng u kể từ khi phu nhân sang Mỹ dự kỷ niệm ba mươi năm ngày thành lập công ty DIO, nhưng sáng hôm nay lại có vẻ cực kỳ tồi tệ. Thiếu gia Quân Nghị vi vu ở-nơi-nào-đó--thế-giới biết ngày trở về, và tiểu thư Tư Khuynh, hình như vừa bị (hay được gì đó) thiếu gia Túc Kiêu của nhà họ Lôi bắt cóc ngày hôm qua. Những người phục vụ trong nhà ăn len lén nhìn bộ mặt tự kỷ của ông chủ mà thầm nén lệ chực rơi, ngừng cảm thán cho số phận bi thương, thăng trầm và đầy biến động như giá cổ phiếu của mình. Phu nhân ơi, chừng nào mới về đây?
Dường như tin nhắn chào buổi sáng của Úc Noãn Tâm khiến tâm trạng như đá đè của đỡ được bao nhiêu. Đại khái là nhịn nổi nữa, bí mật lên baidu với vài từ khóa về bệnh đau lưng mấy ngày nay của mình, và kết quả chỉ hướng về cụm từ duy nhất – dấu-hiệu-đầu-tiên-của-tuổi-gi*! Mặt phản hồi vô cùng tích cực với từng dòng chữ trang web, từ trắng sang tím chuyển đỏ qua xanh rồi cuối cùng đen kịt. Hoắc Thiên Kình thề là bây giờ có ai nhắc đến từ rê-i-a-huyền-à kia với , kẻ đó những phải hối hận vì góp mặt cõi đời này mà cả dòng họ của y bị truy sát đến tuyệt chủng mới thôi.
Lúc này tivi chiếu lại chương trình phỏng vấn Noãn của . Noãn của . Noãn của . Lúc Quân Nghị và Tư Khuynh lớn được chút liền cương quyết làm trở lại mà thèm đếm xỉa gì đến , còn đồng ý mà hiểu vì sao (hình như chuyện này được giải quyết giường?). Nhìn Noãn của xinh như hoa như ngọc truyền hình, Hoắc Thiên Kình vô thức sờ sờ thắt lưng.
, thực gi* rồi sao?
Chiếc cốc trong tay Hoắc Thiên Kình về với cát bụi.
oOo
Mỹ, chín giờ sáng.
Đây chính xác là nếp nhăn.
Đó là kết luận của Lôi Dận sau ba mươi phút nghiên cứu google và hơn tiếng chui vào trong phòng tắm mà soi.
Nếu các bạn ngạc nhiên vì sao Lôi Dận chuyện bé xé ra to vì cái nếp nhăn bé xíu tưởng chừng vô hại ấy, xin mời đọc lại toàn bộ câu chuyện tình đầy chông gai và cảm động của gã.
Lôi Dận là ai cơ chứ? Gã [lược bỏ hai ngàn từ] cao cao tại thượng, đẹp zai đến ngất người, soái phun máu mũi, khuôn mặt như tạc từ cẩm thạch với tỉ lệ người hoàn mỹ, blah blah blu blu ~ Thế nhưng hôm-nay-lại-dính--nếp-nhăn-này-là-sao? Là sao? LÀ SAO?
Tốt! Rất tốt!
Phòng làm việc rộng lớn nơi chót vót nào đó ken đặc sát khí, khiến kẻ điều khiển hệ thống máy tính dưới tầng hầm cũng chợt run rẩy.