FanFic của truyện Bảy Ngày Ân Ái và Trò Chơi Nguy Hiểm

Thảo luận trong 'Chuyện Trò Linh Tinh'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thanh thanh

      thanh thanh Well-Known Member

      Bài viết:
      4,023
      Được thích:
      6,123
      Hi,Các fanfic này là những bạn đọc ở việt nam viết cho vui thôi phải Tầm viết:)
      Nhưng mà đọc hay và thú vị,để giải trí ^^

      [Fic] Sướng hay khổ?



      Bạc Tuyết bảo, 7 giờ sáng.

      Hôm nay vẫn như mọi ngày, Lôi Dận mở mắt ra là thấy ngay người con mình nằm bên cạnh. đẹp, nhưng vẻ đẹp bây giờ của lại khiến Lôi Dận ngắm mà sinh ra cảm giác hãnh diện. Người ta vẫn thường phụ nữ có thai toát lên vẻ đẹp mang ánh hào quang của người làm mẹ, mà có được thứ hào quang đó, nhờ còn ai vào đây được. Nghĩ đến đây, cảm giác áy náy của lúc tráo thuốc bay hết đằng nào rồi.

      muốn đánh thức vợ dậy, cũng bởi muốn tự thưởng cho mình buổi sáng nhàn hạ, Lôi Dận hơi nhích người, với lấy quyển sách ở kệ cạnh giường. Đây là cuốn cẩm nang chăm sóc cho phụ nữ có thai mà hôm qua mới vác về. đọc đến phần “Thời kì thai nghén”, bỗng ngẩng đầu suy tư. Vấn đề chính là, Khê nhi của mang thai được hơn hai tháng, mà chả thấy nghén ngẩm gì cả. Mấy hôm trước, nghe Hoắc Thiên Kình khoe khoang chiến tích mua cả lô mơ chua về cho vợ ăn mấy tháng ốm nghén. Vì thế, máu ham hố hơn thua trong lại trỗi dậy.

      gập sách lại, quẳng nó về vị trí, vừa lúc phát Mạch Khê dậy.

      “Em dậy khi nào thế?”

      “Từ lúc bắt đầu chuỗi biểu kỳ lạ.”

      “Biểu gì cơ?”

      “Nhíu mày, đăm chiêu, bặm môi, xị mặt…”

      khẽ nhếch môi, đưa tay vén lọn tóc ra sau tai cho , “Em có thai hơn hai tháng, sao thấy bị nghén nhỉ?”

      Mạch Khê hơi ngẩn ra vì câu hỏi đột ngột của , sau vài giây bật cười khanh khách.

      “Hóa ra nãy giờ nghĩ chuyện này à? Mà có nhất thiết chỉ vì vấn đề này mà biểu sinh động thế hả?”

      thoải mái thể nỗi hậm hực trong lòng, “Tại em chả bao giờ kêu thèm ăn gì rồi bắt mua cả. Thiên Kình còn có cơ hội thể bằng cách mua cả tạ mơ hảo hạng về phục vụ vợ ba tháng nghén đấy.”

      Mạch Khê càng cười khoái trá hơn, “ đúng là… thích em nghén lắm sao? Mệt chết được. Đáng lẽ phải mừng vì em vẫn khỏe re chứ.”

      “Ừ đương nhiên là mừng rồi, nhưng dù sao vẫn thích được như tên kia…” khẽ cười rồi tiếp: “Thôi, cung phụng em bằng cách khác. Nào, để tôi bế nữ hoàng rửa mặt!”

      Mạch Khê nhoẻn miệng cười, đứng dậy rồi xoay lưng Lôi Dận lại, “Hôm nay cõng , được bế mãi cũng chán.”

      “Tuân lệnh!”

      _________________

      Đánh răng rửa mặt xong, cả hai cùng xuống phòng ăn thưởng thức bữa sáng phong phú. Nhưng chuyện xảy đến bất ngờ khiến cả tòa thành Bạc Tuyết phải xôn xao!

      Trong khi Mạch Khê bắt đầu ăn, Lôi Dận lại có vẻ lưỡng lự, tần ngần. nhìn đĩa thức ăn bốc khói nghi ngút mà nhíu mày lại. Có lẽ do tối qua uống hơi nhiều rượu nên ngửi thấy mùi thức ăn hơi ngán. xiên miếng bít tết, vừa đưa đến bên miệng … “Ọe!” – chạy thẳng vào nhà vệ sinh gần đó nhất, liên tục nôn khan.

      Mạch Khê thấy thế vội vàng chạy vào theo. Mấy người làm bên cạnh cũng tỏ vẻ kinh ngạc, nhưng vài người là phụ nữ từng trải lại nhìn nhau bụm miệng cười.

      Ra khỏi nhà vệ sinh, cả Lôi Dận lẫn Mạch Khê vẫn mang vẻ mặt khó hiểu mà nhìn nhau.

      Trở lại bàn ăn, Mạch Khê bâng quơ : “Biểu của mà đổi lại cho em mới là thích hợp, hì hì.”

      Bỗng nhiên, người phụ nữ bên cạnh khẽ : “Có khi Lôi tiên sinh bị nghén thay tiểu thư đấy. Có nhiều trường hợp, người chồng quá mong chờ đứa con hay vô cùng vợ, săn sóc vợ từng chút gặp tượng này.”

      Lời “tư vấn” này, chỉ khiến hai người tròn mắt nhìn nhau, mà ngay cả mấy người làm đứng trong bếp cũng phải che miệng cười. Riêng Lôi Dận thầm nghĩ: “Thảm rồi, mong vợ nghén, giờ hóa là mình. Chuyện này chắc chắn thành chuyện mua vui cho mấy tên tiểu tử kia!”

      Chuyện xảy ra tiếp theo khó để tưởng tượng ra. Thứ nhất, Hoắc Thiên Kình, Kỳ Ưng Diêm lấy chuyện này làm điển tích đặc sắc, để rồi hễ gặp nhau là họ lại bất chấp cái nhìn lạnh tanh của ai đó mà tha hồ cười sang sảng. Ngay cả Phí Dạ cũng thể nhịn cười mà tham gia vào cuộc vui của hai người kia. Thứ hai, dưới trong công ty cứ rỉ tai nhau về chuyện Chủ tịch nghén thay vợ. Bởi thỉnh thoảng trong hội nghị, vị Chủ tịch lạnh lùng lại phải ưỡn lưng cái cho khỏi nhức mỏi, đôi khi giữa đại sảnh mà lại che miệng nôn khan. Hình tượng vị Chủ tịch Lôi thị lạnh lùng, bá đạo nay còn đâu? Tuy nhiên, điều an ủi cho lại là lời an ủi ‘rất có tình người’ của Mạch Khê: “Có gì đâu, do em quá, con quá mà. Được rồi, từ này cho đến khi hết nghén, mỗi tối em bưng lên phòng cho đĩa mơ chua!”

      Thế mới , có ước điều gì cũng phải thận trọng!
      thomap, hjhjheheTy~Ty thích bài này.

    2. thanh thanh

      thanh thanh Well-Known Member

      Bài viết:
      4,023
      Được thích:
      6,123
      Sữa Mẹ

      Có lẽ, đàn ông mấy khi ganh tỵ nhau vì những thứ to tát mà lại chính từ những điều nhặt. Nếu như trước đây Lôi Dận từng ghen tỵ với Hoắc Thiên Kình vì được chăm sóc vợ khi nghén Hoắc Thiên Kình cũng có điều mà ao ước được như Lôi Dận. là ghen tỵ có hơi quá, chính xác phải là: Tò mò!

      Hôm nay có thể coi là ngày nhàn hạ nhất với cả Lôi Dận lẫn Hoắc Thiên Kình. Hai gã vừa nhấm nháp ly rượu mạnh vừa đấu võ mồm với phong cách thường ngày. Điều này khá giống với câu trong bộ phim truyền hình: “Dù chúng tôi có bốn mươi tuổi nhưng khi bên nhau, chúng tôi vẫn như thanh niên mười tám.”

      Trong khi hai người đàn ông tán gẫu màn hình TV xuất đoạn quảng cáo. Câu cuối cùng trong đoạn quảng cáo là: “Ngọt ngào như dòng sữa mẹ!” Lôi Dận bất giác nghe thấy lẩm bẩm: “Toàn phét!”

      Dù giọng rất nhưng vẫn bị Hoắc Thiên Kình nghe thấy. Hoắc Thiên Kình cũng chỉ bâng quơ hùa theo câu chứ hề suy nghĩ gì: “Phét gì cơ? Dận, chẳng lẽ cậu bảo sữa mẹ ngọt?”

      Lôi Dận buột miệng, “Tanh!”

      Hoắc Thiên Kình sửng sốt, “Sao cậu biết? Đừng là cậu…”

      Lúc này Lôi Dận biết mình bị hớ, chỉ hắng hắng giọng rồi đánh trống lảng, “Mình có việc, về công ty trước đây.” xong, đứng phắt dậy, bước nhanh ra khỏi phòng, bỏ mặc Hoắc Thiên Kình ngơ ngơ ngẩn ngẩn trong mớ suy đoán hỗn độn.

      ra, vế câu mà Hoắc Thiên Kình bỏ lửng, bắt nguồn từ chuyện như thế này:

      Ngày đó, Lôi Dận cứ thấy Mạch Khê liên tục ôm ngực xuýt xoa. Hỏi ra mới biết, “về sữa” mà Túc Kiêu lại bú hết, nặn ra đau. Lúc ấy, hai mắt Lôi Dận sáng lên, lại chứa vẻ mờ ám, vô sỉ, “Để giúp em!” Và tất nhiên, đó chính là lý do khiến có thể thốt ra được kết luận: “Tanh!”

      Sau khi thấy vẻ xấu hổ của Lôi Dận, Hoắc Thiên Kình dám chắc suy luận của mình chính xác đến hai trăm phần trăm. Nhưng nghĩ ra, cũng thèm cảm giác đấy lắm chứ. Năm Noãn Tâm sinh hai đứa , còn dưỡng thương tận phương nào, chẳng được chăm sóc vợ, chẳng được chăm bẵm con.

      Tối hôm ấy, lúc gần ngủ, ghé tai hỏi Úc Noãn Tâm: “Sữa mẹ tanh đúng ?”

      Úc Noãn Tâm liếc cái, “Ừm, nhưng rất nhiều chất dinh dưỡng. Sao tự nhiên lại hỏi thế?”

      “Noãn, Nghị nhi với Khuynh nhi cũng lớn rồi, cần thêm đứa em. Nào…”

      Chuyện xảy ra sau đó chính là chuyện mà ai cũng hiểu, nhưng còn kết quả đến đâu tùy vào vận may của thôi.

      thomapTy~Ty thích bài này.

    3. thanh thanh

      thanh thanh Well-Known Member

      Bài viết:
      4,023
      Được thích:
      6,123

      Ông bố tốt



      Ngay từ hồi Mạch Khê mang thai Túc Kiêu, những “phi vụ bất chính” của đếm xuể rồi. Chỉ ví dụ thôi nhé! Vào tháng mang thai thứ năm của Mạch Khê, khi cái bụng của to lên trông thấy, biết do ai mách nước mà mua được loại kem chống rạn da cực tốt. , vẫn muốn Khê nhi của có được làn da hoàn hảo sau khi sinh mà. Tối hôm đầu tiên mang kem về, khăng khăng đòi bôi cho Mạch Khê. Thấy vậy, Mạch Khê cũng đành thuận theo, nhưng ai ngờ, đợi thoa kem khắp bụng rồi, bỗng cảm thấy bàn tay tác quái của lần mò lên ngực mình. vội vàng tóm lấy tay rồi trừng mắt hỏi: “ bôi đâu đấy?”

      Lôi Dận tặc lưỡi cái, khẽ nhướng mày, ánh mắt đầy vẻ mờ ám, “ là rạn da chừa chỗ nào cả, bôi cả người cho chắc ăn. Mà…chỗ này cũng tăng size ít đâu.” xong, quyết tâm thoa kem cách toàn diện cho Mạch Khê, mà những lúc thế này, Mạch Khê có là con báo con chăng nữa cũng thể thắng nổi nanh vuốt của “con sói già gian ác”.

      ***

      Ngày Mạch Khê vào phòng sinh, sống chết đòi vào cùng. Ai cũng biết, chuyện sinh con đối với người phụ nữ là vô cùng đau đớn, thân làm “ông chồng mẫu mực” như thể để vợ mình phải “đơn thương độc mã” chiến đấu được. Thế nhưng, mọi chuyện như tưởng tượng, “cuộc chiến” này quá căng thẳng, quá vất vả. Suốt ba mươi mấy năm trong đời , dù bàn tay ít lần dính máu, nhưng chỉ có đúng ba lần sợ thấy thứ nhơm nhớp đỏ tươi ấy: là lần Mạch Khê tai nạn xe, là lúc Mạch Khê tự tử bên cây dương cầm, và cuối cùng là lần này, khi nhìn thấy máu Mạch Khê dính đầy bàn tay đeo găng của nữ hộ sinh. Cũng bởi nỗi sợ ấy, còn can đảm để xem con mình ra đời thế nào nữa. ra, còn lý do khiến hơi e ngại, bởi thầm nghĩ: “Nếu nhìn, sau này vợ chồng có này nọ cũng bị ám ảnh!” :))))))))))
      Ty~Ty thích bài này.

    4. thanh thanh

      thanh thanh Well-Known Member

      Bài viết:
      4,023
      Được thích:
      6,123
      Chuyện khó của tuổi già và những hệ lụy bí của nó
      I. Nếp nhăn? Có nếp nhăn!


      Trung Quốc, tám giờ sáng.

      Hoắc Thiên Kinh nhăn nhó thức dậy. Thứ nhất, hôm thứ hai Úc Noãn Tâm bay sang Mỹ và phải ngủ mình, khi mở mắt lại phát bản thân ôm hôn cái gối ôm đầy say đắm. Thứ hai, vấn đề thực nghiêm trọng diễn ra suốt nhiều ngày nay, , ——

      Thôi được rồi, nên nhắc chuyện này nữa, Hoắc Thiên Kình chậm rãi bước xuống giường, cố đưa tay xoa lưng.

      Rắc——

      Thề có Noãn, lưng đau sắp chết rồi.

      oOo

      Mỹ, tám giờ sáng.

      Vẫn như mọi ngày, Lôi Dận thức dậy trong cảm giác thõa mãn và vui vẻ. Gã nhìn chăm chú vào gương mặt đương ngủ say của Mạch Khê, cười hết sức đồi bại cùng mờ ám. Đôi mắt màu xanh lục đột nhiên chuyển sang vẻ đùng đục vô cùng khủng khiếp, và trong đầu gã lần lượt tua lại những hình ảnh nóng bỏng đêm qua. Chỉ cần như vậy, cơ năng đàn ông nào đó chợt được khởi động mà tốn chút công sức nào. Gã còn muốn [cắt bỏ vì vi phạm thuần phong mỹ tục] và [*beep*] và [*beep*] con báo bướng bỉnh này cho đến khi phải run rẩy mà cầu xin, rồi ngất xỉu, rồi [*beep*]~ Ai za, mùa xuân đến, trăm hoa đua nở, động vật động dục, và Lôi Dận cũng ngoại lệ thôi mà. Tuy nhiên, để giữ vững hình tượng lạnh lùng của mình trong mắt những người làm ở tòa thành, gã dại vừa sáng sớm động tay động chân vào con báo con này, nếu ——

      Lôi Dận rùng mình, cảm thấy kích thích ban nãy tiêu nửa.

      Hít hơi sâu, gã nhàng rút cánh tay tê rần khỏi đầu của người con đương ngủ với khuôn mặt rất thiên thần kia, xuống giường xỏ quần vào, tao nhã bước vào phòng tắm. Vì Lôi Dận là người “bình thường”, nên gã cũng cần vệ sinh, đánh răng, chải đầu các thứ như mọi buổi sáng khác. Nhưng hôm nay, khi Lôi Dận khoan khoái dùng khăn lau mặt, gã bỗng phát vấn đề kinh thiên động địa——

      Gã từ tốn chạm tay lên khóe mắt mình, hoàn toàn tỉnh táo, hoàn toàn là .

      Nếp-nhăn.

      “Nếp nhăn, hay còn gọi là vết chân chim, là những dấu hiệu đầu tiên của tuổi già.”

      Gã đột ngột nhớ lại lời của con báo cách đây n tháng. Hơi rướn người vào sát tấm gương lớn, Lôi Dận nhíu mày nghiêng mặt trợn mắt xem xét nếp nhăn chết tiệt vừa xuất kia. Và——‘đoàng’ tiếng——

      làm gì thế?” Mạch Khê bước vào phòng tắm, nhìn gã.

      “Có gì đó bay vào mắt, hơi khó chịu.” Lôi Dận tao nhã xoay người, mỉm cười dịu dàng rồi lưu loát lái sang vấn đề khác, “Sao em ngủ thêm?”

      bôi kem lên bàn chải, liếc mắt.

      Lôi Dận vô cùng thức thời im miệng, ngoan ngoãn cầm lược chải tóc hộ .

      oOo

      Trung Quốc, chín giờ sáng.

      Ngự thự đương trải qua buổi sáng u nhất trong tuần. Thực ra tuần này ngày nào cũng u kể từ khi phu nhân sang Mỹ dự kỷ niệm ba mươi năm ngày thành lập công ty DIO, nhưng sáng hôm nay lại có vẻ cực kỳ tồi tệ. Thiếu gia Quân Nghị vi vu ở-nơi-nào-đó--thế-giới biết ngày trở về, và tiểu thư Tư Khuynh, hình như vừa bị (hay được gì đó) thiếu gia Túc Kiêu của nhà họ Lôi bắt cóc ngày hôm qua. Những người phục vụ trong nhà ăn len lén nhìn bộ mặt tự kỷ của ông chủ mà thầm nén lệ chực rơi, ngừng cảm thán cho số phận bi thương, thăng trầm và đầy biến động như giá cổ phiếu của mình. Phu nhân ơi, chừng nào mới về đây?

      Dường như tin nhắn chào buổi sáng của Úc Noãn Tâm khiến tâm trạng như đá đè của đỡ được bao nhiêu. Đại khái là nhịn nổi nữa, bí mật lên baidu với vài từ khóa về bệnh đau lưng mấy ngày nay của mình, và kết quả chỉ hướng về cụm từ duy nhất – dấu-hiệu-đầu-tiên-của-tuổi-gi*! Mặt phản hồi vô cùng tích cực với từng dòng chữ trang web, từ trắng sang tím chuyển đỏ qua xanh rồi cuối cùng đen kịt. Hoắc Thiên Kình thề là bây giờ có ai nhắc đến từ rê-i-a-huyền-à kia với , kẻ đó những phải hối hận vì góp mặt cõi đời này mà cả dòng họ của y bị truy sát đến tuyệt chủng mới thôi.

      Lúc này tivi chiếu lại chương trình phỏng vấn Noãn của . Noãn của . Noãn của . Lúc Quân Nghị và Tư Khuynh lớn được chút liền cương quyết làm trở lại mà thèm đếm xỉa gì đến , còn đồng ý mà hiểu vì sao (hình như chuyện này được giải quyết giường?). Nhìn Noãn của xinh như hoa như ngọc truyền hình, Hoắc Thiên Kình vô thức sờ sờ thắt lưng.

      , thực gi* rồi sao?

      Chiếc cốc trong tay Hoắc Thiên Kình về với cát bụi.

      oOo

      Mỹ, chín giờ sáng.

      Đây chính xác là nếp nhăn.

      Đó là kết luận của Lôi Dận sau ba mươi phút nghiên cứu google và hơn tiếng chui vào trong phòng tắm mà soi.

      Nếu các bạn ngạc nhiên vì sao Lôi Dận chuyện bé xé ra to vì cái nếp nhăn bé xíu tưởng chừng vô hại ấy, xin mời đọc lại toàn bộ câu chuyện tình đầy chông gai và cảm động của gã.

      Lôi Dận là ai cơ chứ? Gã [lược bỏ hai ngàn từ] cao cao tại thượng, đẹp zai đến ngất người, soái phun máu mũi, khuôn mặt như tạc từ cẩm thạch với tỉ lệ người hoàn mỹ, blah blah blu blu ~ Thế nhưng hôm-nay-lại-dính--nếp-nhăn-này-là-sao? Là sao? LÀ SAO?

      Tốt! Rất tốt!

      Phòng làm việc rộng lớn nơi chót vót nào đó ken đặc sát khí, khiến kẻ điều khiển hệ thống máy tính dưới tầng hầm cũng chợt run rẩy.
      Ty~Ty thích bài này.

    5. thanh thanh

      thanh thanh Well-Known Member

      Bài viết:
      4,023
      Được thích:
      6,123
      II. Hệ lụy thứ nhất của đàn ông già trong nhà và cuộc gặp gỡ giữa hai đồng chí

      Mỹ, buổi chiều nào đó trong tòa thành.

      Ông bà ta có câu ‘giận cá chém thớt’ quả sai chút nào.

      Ấy là điều Hàn Á nghĩ đến đầu tiên khi nhìn khuôn mặt bão táp của Lôi tiên sinh.

      Ở tòa thành, chúng ta có quy tắc ngầm nho thế này: Những người làm sợ Hàn Á, Hàn Á lại sợ thiếu gia và hai vị tiểu thư, thiếu gia và hai vị tiểu thư lại sợ bố, bố lại sợ mẹ, mà mẹ – chính là bà chủ của cái gia đình này đây.

      Vậy nên Lôi tiên sinh bây giờ, trước mặt ông cũng thu liễm bản chất bạo liệt chút xíu vì có Tiểu Khê bảo kê, nên cuộc sống cạnh miệng cọp tại cũng khá dễ chịu; nhưng vấn đề là bây giờ, gương mặt đó, ánh nhìn đó khiến xương cốt vẫn rất chắc khỏe ở tuổi sáu mươi của Hàn Á muốn rã ra.

      Chỉ vỏn vẹn câu, “Hàn Á”, rồi tiếp đó dùng đôi mắt X-quang chiếu lên chiếu xuống cả người ông. Mà cũng thực hiểu vì sao Lôi tiên sinh lại rầm rầm từ công ty trở về tòa thành để ngồi nhìn mặt ông suốt hai tiếng đồng hồ chứ?

      Có lẽ mình già quá rồi, Hàn Á thầm làm dấu thánh cầu nguyện.

      oOo

      Trung Quốc, vẫn trong buổi sáng ở Ngự thự.

      Nếu dùng câu để miêu tả cảm giác của những người làm trong Ngự thự bây giờ, đó là: Địa ngục bây giờ còn tốt chán.

      Vì sao ư?

      Hiển nhiên [lại] bắt nguồn từ ông chủ của họ – Hoắc tiên sinh. Quay lại nửa giờ trước, Hoắc tiên sinh làm bể cái cốc thủy tinh có giá vài ngàn đô gì đó, mà vấn đề trọng tâm là, phu nhân rất thích cái cốc này. Vậy nên, mặt Hoắc tiên sinh vốn đen kịt nãy giờ phủ tiếp thêm tầng xanh lá mà chỉ có nhưng ai rất tinh-ý mới dòm thấy được.

      Chướng khí, sát khí, quỷ khí, n loại khí tên nào đó cuồn cuộn phát ra, nhấn chìm toàn bộ Ngự thự và những người khốn khổ bé bên trong.

      Thời kỳ băng hà lại quay về…

      chỉ biết câm nín nghe tiếng em khóc—―”

      oOo

      điều Lôi tiên sinh của chúng ta cảm thấy rất tức cười.

      Gã lớn hơn Khê nhi mười ba tuổi—―thôi được, là mười bốn. Chuyện là tên bạn [có thể cho là] thân của gã, Hoắc Thiên Kình, cũng có vợ hơn mười tuổi đấy thôi, nhưng tại sao ai để ý đến chuyện đó mà cứ chăm chăm vô gã, tung ra mấy thông tin giật gân lại ba láp kiểu như Lôi Dận mê con nít; khiến chongười ta cứ nhìn gã với ánh mắt kỳ thị vậy chớ.

      =”=

      Nhưng bây giờ Lôi Dận mới nhận ra, nguyên nhân phải từ gã, mà hoàn toàn do con báo bé bỏng kia.

      Khuôn mặt quá trẻ thơ, cộng thêm kiểu tóc, nhìn thế nào cũng ra phụ nữ có ba đứa con, là ca sĩ hoa hoa lệ lệ được cưng như trứng mỏng của DIO, là thần tượng của biết bao nhiêu chàng trai với nickname hồ ly vì có gương mặt thay đổi gì nhiều sau mười lăm năm.

      Vấn đề nhạy cảm thứ nhất xảy ra: Chuyện xưng hô trong nhà họ Lôi.

      Mạch Khê hơn Thiên Luật vài tuổi, mà giờ phải gọi là “mợ” có vẻ—―

      Vậy nên trước mặt người khác, thiếu gia Thiên Luật vẫn vui vẻ gọi Tiểu Khê tiếng mợ, nhưng nếu chỉ có người-nhà-với-nhau vẫn em huynh muội thân thiết như bình thường. Ấy thế mà xảy ra chuyện dở khóc dở cười như thế này.

      Đồng Nhan (người Thiên Luật): Chào—―chú Lôi…

      Thiên Luật: Hi, cậu~ Tiểu Mạch Khê đâu?

      Lôi Dận: *liếc*

      Mạch Khê: *vui vẻ bước vào* Ấy, Thiên Luật >O<

      Đồng Nhan: Tiểu Khê, chào cậu.

      Thiên Luật: Lâu quá gặp em, vẫn-như-ngày-nào~

      Chú Lôi: …

      Vấn đề nhạy cảm thứ hai xảy ra: Cha con?

      ngày đẹp trời, Lôi tiên sinh hộ tống tiểu báo báo shopping. Khi ngang qua shop be bé xinh xinh bán phụ kiện chỉ dành cho tuổi teen, vị phu nhân ba con chồng nhất quyết phải vào thu gom phen.

      Lựa lựa chọn chọn rất lâu, nhưng Lôi tiên sinh vẫn ngoan ngoãn im lặng đứng phía sau vợ , thi thoảng chêm thêm vài câu vào cho người ta đỡ quên mình. Rồi thực bất ngờ, bạn thu ngân lúc tính tiền, vui vẻ bồi thêm câu, “Bố cậu chiều cậu quá .”

      im lặng chết chóc bao trùm.

      Nhưng sao có thể trách bạn thu ngân kia? Khi Tiểu Khê nhà chúng ta, sau khi được lão gia gia nhà mình cho phép mặc quần áo ‘bình dân’, liền vác về đống cho thỏa nỗi khao khát bấy lâu, vì thế là…cho nên…tóc buộc cao, quần jean ôm rách lỗ chỗ, giày thể thao, kèm với người đàn ông tây trang, giày da bóng lộn…

      Còn gì để ?

      Và còn n vấn đề nhạy cảm khác khiến Lôi tiên sinh muốn tự kỷ cho xong.

      oOo

      Hoắc Thiên Kình nhìn Lôi Dận cách khinh bỉ.

      “Lôi, cậu cũng xem mấy chương trình nhảm nhí này à?”

      Lôi Dận gì, vẫn nhìn màn hình chằm chằm, còn nhấn nút lượng cho to hơn.

      Kỷ niệm thành lập ba mươi năm của công ty DIO, thân là ông chủ, chồng của người nào đó, nhiệm vụ duy nhất của Lôi tiên sinh là ký vào chi phiếu. Úc Noãn Tâm bay sang đây hơn tuần rồi và hai chị em kia cứ bám dính lấy nhau từ sáng đến tối, khiến gã phải cấp tốc gọi điện cho Hoắc Thiên Kình, lạnh lùng ném câu, “Qua đây mà quản vợ cậu nếu muốn bị cắm sừng.”

      Chỉ thế, ba tiếng sau gã gặp được Hoắc Thiên Kình.

      chuẩn bị khinh bỉ thêm vài câu—―

      “Cùng với bộ phim Giải Ngữ đình đám được công chiếu trong ngày Kỷ niệm ba mươi năm thành lập DIO, nghi án tình cảm giữa Ảnh hậu Úc Noãn Tâm cùng Thiên vương Ngụy Đồng dấy nên làn sóng ủng hộ mạnh mẽ—―”

      Hoắc Thiên Kinh đờ ra.

      Lôi Dận nhếch môi, rất khả—―ố.

      Trời mây, gió nhè , nắng dìu dịu. Lôi tiên sinh thỏa mãn gác hai chân lên bàn, đan những ngon tay vào nhau quan sát Hoắc Thiên Kình với gương mặt của quỷ satan trong truyền thuyết, dùng tốc độ ánh sáng để làm việc mà ai cũng biết là việc gì đó. Lạc thú vào ngày đẹp trời như thế này cũng xoa dịu bớt cơn nhức đầu mấy ngày nay về nếp nhăn kia của gã.

      Hoắc Thiên Kình, cậu đúng là bạn tốt của tôi.

      oOo

      Vứt mẹ cái hình tượng lạnh lùng kia vào thùng rác .

      Hoắc Thiên Kình vừa lầm bầm vừa xoay cái màn hình laptop sang trước mặt Lôi Dận. Đâp vào đôi mắt xanh lục mị hoặc của Lôi tiên sinh là cái tít rất to, rất thu hút, “Nghi án rạn vỡ tình cảm của Lôi gia: Ca sĩ Mạch Khê tìm được niềm vui mới; ông chủ Lôi thị dự tiệc mang theo vợ.”

      “Lôi à, nếu xem mấy chương trình vớ vẩn kia, cậu cũng nên đọc báo mạng.”

      Nghe đồn, người già thường hay bị tăng xông ~

      thomap, ruacon95Ty~Ty thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :