1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Em là ác quỷ của Las Vegas - Dạ Hiển (4/60C+20NT) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Ác quỷ của Las Vegas, em muốn kết hôn chưa?



      Tác giả: Dạ Hiển
      Edit: Amelia Howard
      Hệ Liệt: Thiên Tình Nữ Quỷ hệ liệt
      Thể loại: đại, NP 1 nữ vs 5 nam, nữ cường, sủng, HE.
      Nhân vật:
      Nữ: Hồ Kim Thiên Doanh - Victoria Tequila (Tequila phải là họ của nữ chính, chỉ là tên loại rượu ưa thích của được mọi người thêm vào)
      Nam: Doãn Hạo Thần - Michael
      Tần Khải Dương - Richard
      Triệu Khải - Mark
      Hồ Lâm Thiên - Victor
      Vương Tư Kình - Joseph
      Tình trạng: edit
      Số chương: 60 chương – 20 NT
      Tiến độ: Chưa xác định

      Giới thiệu



      là chủ của sòng bài lớn của kinh đô bài bạc Las Vegas, nhưng chỉ đơn giản là vậy, còn là chủ của thế giới ngầm về mạng lưới thông tin toàn Thế Giới, chuyên bán những thông tin cho những người cần với giá rất cao.

      Cuộc sống xa hoa cứ yên bình trôi, cho tới lần thử nghe mẹ xem bói đầu năm, phát cả năm bị đeo đuổi là tốt hay xấu, rồi rải rác chỉ trong vòng tuần, “bị” đến năm kẻ tới mua cùng thông tin.

      Thế nhưng, thông tin này, cũng biết lôi ở đâu ra, cũng biết lấy giá nào cho hợp lý.

      Năm người đàn ông quyền lực bậc nhất cùng “mua” thông tin giống nhau, rốt cục chẳng ai chịu ai, trải qua giằng co cãi cọ chừng gần năm, nữ ác quỷ cũng ra quyết định…

      Lời mở đầu



      Thông tin toàn cầu dù lớn dù , Hồ Kim Thiên Doanh đều có thể tra ra được hết, có thể vừa làm bạn với xã hội đen, đồng thời vẫn bắt tay được với FBI nhờ cung cấp đủ thứ thông tin, miễn là có tiền làm phương tiện trao đổi. Vốn dĩ cuộc sống bình thường đủ phong phú, giờ đến cả cuộc sống tình cảm còn phong phú gấp vạn.

      Hồ Kim Thiên Doanh cứ nghĩ tới tình thấy ngán ngẩm, hai mươi hai năm trời ra ngoài “ánh sáng”, cứ nghĩ ai biết đến mình, nào ngờ chỉ vì nụ cười lạnh khi đánh bài, lại làm đồng thời núi tim ngừng đập.

      Dùng tiền để mua thông tin của nữ vương là vô cùng đơn giản, thế nhưng, để nữ vương đặt hình ảnh của mình vào trái tim lạnh giá đó điều thể.

      Nhưng năm người đàn ông có thể coi là hợp sức cùng nhau, lại thể đánh đổ được ?​
      Chris thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1: Trao đổi tại Đài Bắc

      Đoàng.

      Tiếng súng lục lần nữa vang lên.

      “Cậu ta thực như vậy?”- Hồ Kim Thiên Doanh đeo headphone, cùng kính chuyên dụng bắn súng. Như mọi ngày giờ này thư giãn trong bồn nước nóng, nhưng với thứ thông tin mà nhận được, chút cũng thư giãn nổi.

      “Vâng. Victoria, đó là toàn bộ những điều cậu ấy nhắn đến.”- Robert cúi đầu, thầm nhìn vào mấy vỏ hộp đựng đạn trống .

      Hôm nay, rốt cục dùng hết bao nhiêu đạn rồi?

      Hồ Kim Thiên Doanh hạ súng xuống, hừ lạnh tiếng , ánh mắt biểu lộ chút cảm xúc.

      “Tôi về Đài Bắc chuyến.”

      có chắc ? Ông chủ từng qua mong qua Ma Cao.”- Robert sắp xếp lại súng đạn cho .

      Hồ Kim Thiên Doanh thêm gì, chỉ là cha quản được những việc mà làm.

      Lần này đích thân về Đài Bắc là để tự mình tìm hiểu thứ thông tin đó, cũng muốn tự mình kiểm nghiệm, muốn có bất cứ ai xen vào.

      “Em có thể ở đây chỉ đạo để lấy thông tin mà.”- tiếng người đàn ông từ phía sau hướng Hồ Kim Thiên Doanh tới.

      nhìn cũng đủ biết đó là ai. Khóe môi nhếch lên.

      “Vốn tôi chẳng muốn đâu cho mệt, nhưng với thứ thông tin tôi nhận được, vẫn là nên hơn.”

      “Tôi cùng em.”- người này ánh mắt lên kiên trì, định nắm lấy tay , nhưng nhanh chóng gạt ra.

      Ánh mắt nhìn có lấy chút biểu cảm, lạnh lùng bước qua.

      Sau khi Hồ Kim Thiên Doanh khỏi, Robert gật đầu với .

      “Cậu Victor, lần này chủ muốn đích thân tìm hiểu, cậu nên dính tới chuyện này.”

      Hồ Lâm Thiên thoáng môi nụ cười , điều tra chuyện gì, biết lạ. Nhưng nếu muốn , hỏi.

      Phi cơ tư nhân hạ cánh xuống phi trường Đài Bắc, Hồ Kim Thiên Doanh tưởng như qua vạn năm.

      mệt mỏi.

      Hồ Kim Thiên Doanh bước xuống, mái tóc xoăn vàng rực bay trong gió, khí thay đổi đột ngột khiến có phần khó chịu. Kính râm che gần nửa khuôn mặt , cũng che đôi mắt xanh dương quyến rũ, nhưng cũng giấu nổi cái nhíu mày khó chịu. Đôi môi đỏ rực muốn chói mắt. mặc váy đen ngắn bó sát, cổ khoét sâu, những hình xăm dày kín người, nhiều nhưng mang cảm giác quá suồng sã, thay vào đó là cảm giác cơ thể đầy quyến rũ, nóng bỏng cùng bí .

      Xuống bên dưới có sẵn xe riêng đợi , cùng Robert lên xe, chiếc xe nhanh chóng rời khỏi phi trường rộng lớn.

      “Tới Nghiêm thị.”

      Đại sảnh Nghiêm thị.

      toán người vận đồ đen bước vào, đầu là ngoại quốc lạnh lùng tới đáng sợ. Họ tới đâu, khí lạnh theo đến đấy, như mọi ngày có tổng giám đốc của bọn họ qua lại cũng có sát khí lạnh như thế này, vậy những người này là ai?

      vài nhân viên can đảm của Nghiêm thị ra cúi đầu chào, rồi dùng tiếng hỏi.

      “Thưa , muốn gặp ai ạ?”

      Robert định trả lời, nhưng Hồ Kim Thiên Doanh ngăn lại.

      “Tôi muốn gặp Nghiêm Hạo Thiên.”

      Toàn thể mọi người đều sững sờ, ngờ có thể tiếng Trung thành thạo, cũng ngờ lại gọi hẳn tên của tổng giám đốc của họ ra như vậy.

      Thông thường nếu có lịch hẹn trước, bọn họ dám để họ lên gặp, nhưng với từng này người vận đồ đen, lại mang theo sát khí nặng muốn đè bẹp tòa nhà này, họ chút cũng dám ngăn lại.

      Sau vài phút lên thang máy, rốt cục Hồ Kim Thiên Doanh cùng Robert và các vệ sĩ cũng đứng trước phòng tổng giám đốc Nghiêm thị.

      Robert ra hiệu cho tất cả nhân viên phòng thư kí cùng trợ lý xung quanh ra khỏi khu vực đó, mọi người thấy xã hội đen đáng sợ như vậy cũng nhanh chóng chuồn khỏi. Khi chỉ còn lại người của Hồ Kim Thiên Doanh, rút súng từ trong túi áo bắn nát khóa cửa phòng rồi tiến vào.

      “Hồ Kim Thiên Doanh, cậu lúc nào cũng báo trước như vậy, cậu dọa con trai tôi.”- Nghiêm Hạo Thiên thở dài nhìn khóa cửa bị bắn nát, mùi thuốc súng nồng nặc khắp cả căn phòng.

      Từ khi nhận được điện từ lễ tân báo trực tiếp là có toán người đáng sợ cùng người đầy vết xăm lên đây biết ngay là “bạn” kém mình tám tuổi này.

      “Gọi tôi Victoria.”- Hồ Kim Thiên Doanh vốn thích ai gọi bằng cái tên này cả, Nghiêm Hạo Thiên còn muốn trêu tức sao?

      Ánh mắt cũng nhìn ra sofa, là cậu bé mắt to tròn nhìn , dường như vẫn chưa hoàn hồn sau tiếng súng đáng sợ kia. Lòng thầm rủa sao lại có cả trẻ con ở đây. phải Nghiêm Hạo Thiên vẫn chưa kết hôn sao?

      “Con chào .”- cậu bé giọng lí nhí.

      Hồ Kim Thiên Doanh gật đầu, vốn có cảm tình với trẻ con lắm.

      “Được được, Victoria.”- Nghiêm Hạo Thiên gật gật. Vốn ngày bé đâu có đáng sợ như vậy chứ. mở ngăn bàn, thò tay vào trong, đám vệ sĩ cùng Robert đồng loạt lấy súng hướng Nghiêm Hạo Thiên chĩa tới.

      Cùng lúc lấy ra tập tài liệu, nhìn lên thấy năm khẩu súng chĩa vào mình, liền bật cười.

      “Victoria, người của cậu định mưu sát tôi đấy à?”

      Hồ Kim Thiên Doanh ra hiệu họ bỏ súng xuống, rồi nhàn nhạt câu.

      “Họ hiểu tiếng Trung, đó chỉ là phản xạ thôi.”- điều làm thấy bực là Robert hiểu tiếng Trung, cũng biết mục đích của tới đây, vậy mà ta rút súng ra làm gì?

      cầm lấy tập tài liệu, nhìn vào bên trong, mắt xanh xinh đẹp nhíu lại, sát khí cũng tản ra khắp nơi.

      “Cậu chắc chắn chứ?”

      “Đương nhiên.”- Nghiêm Hạo Thiên cười- “Vốn dĩ tôi nghĩ ra cái giá nào để trao đổi với cậu, nên chỉ nhờ cậu tra hộ thông tin nho .”

      Hồ Kim Thiên Doanh nhìn Nghiêm Hạo Thiên, tay gấp tập tài liệu lại.

      “Bình thường tôi đồng ý, nhưng cứ , tôi giúp.”

      “Ok.”- Nghiêm Hạo Thiên chỉ về hướng sofa- “Ra đó uống với tôi vài ly .”

      Hai người cùng bước tới sofa, cậu bé trai len lén ngồi nép vào cái ghế nhất bên trong cạnh cha, dám ngồi gần Hồ Kim Thiên Doanh- người mà cậu biết được là bà trùm thông tin ở Las Vegas.

      Nghiêm Hạo Thiên mở tủ rượu, lấy ra chai rượu cùng hai ly thủy tinh.

      “Tequila chứ hả?”- nhìn nhướng mắt. cũng muốn trả lời câu hỏi thừa thãi này, chỉ vắt chân nhìn cậu bé trước mắt, giờ mới thấy thằng bé này rất quen. nhớ gặp qua bao giờ.

      “Điều tôi muốn nhờ cậu ra cũng rất đơn giản, tôi muốn tìm ra ai là người gửi thông tin những gói thầu gần đây của chúng tôi ra bên ngoài, tôi thuê cả hacker nhưng thể tìm ra được.”

      Tổng thiệt hại lớn, nhưng Nghiêm Hạo Thiên thấy khó chịu về điều này.

      Hồ Kim Thiên Doanh khóe môi khẽ nhếch, giờ nhận ra mình từng gặp cậu bé kia ở đâu rồi.

      Trong chớp mắt, biết đáp án, chỉ là, ra cũng vớ vẩn, mà , cũng biết chẳng có gì đáng sợ xảy ra cả, rốt cục cũng chỉ là ba cái trò giận dỗi vớ vẩn của mấy cặp tình nhân mà thôi.

      Mắt xanh xinh đẹp nhìn cậu bé sợ sệt góc nhìn mình, Hồ Kim Thiên Doanh nở nụ cười lạnh.

      “Tôi biết.”

      “Victoria, tôi đâu cần cậu trả lời ngay, phải là cần điều tra mới biết sao?”- Nghiêm Hạo Thiên nghiêng đầu băn khoăn.

      “Chuyện này sớm muộn cậu cũng biết tôi, tôi mà ra hỏng hết cả bất ngờ, nhìn cậu bé bảy tuổi trước mặt cười bí .

      xong, nhấp ngụm Tequila, vị cồn thích của tê dần đầu lưỡi, đứng dậy, trước khi khỏi còn để lại câu.

      “Con trai của cậu nhìn cũng ra dáng sát thủ công nghệ đấy, có hay muốn nó theo chúng tôi về LAIN.”

      , .”- Nghiêm Hạo Thiên nghi hoặc được hai tiếng nhìn xuống con trai, lắc đầu thầm nghĩ thể nào.

      Nhưng , sớm muộn biết.

      Victoria, bên ngoài dường như là cảnh sát.”- Robert .

      Hồ Kim Thiên Doanh cười khẩy. Nghiêm thị làm gì có cái gan đó.

      “Đó phải là cảnh sát, mà là bảo vệ mặc đồng phục màu xám giống cảnh sát ở Mỹ thôi.”

      Robert gật đầu ra vẻ hiểu, lẽ ra nên tìm hiểu kĩ về mấy chuyện này trước khi tới đây.

      lại lên xe về khách sạn, có lẽ ngày mai tìm người đó, biết chừng có thêm thông tin.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 2: Quyết định

      lần nữa ngồi máy bay trở về, tâm trạng Hồ Kim Thiên Doanh cực kì rối loạn. Nếu là như vậy, người kia chẳng phải…

      Victoria,.”- giọng của Robert ngắt ngang luồng suy nghĩ của - “Tháng trước là dịp đầu năm đó, xem bói theo lời phu nhân chưa?”

      Lúc này Hồ Kim Thiên Doanh vốn rất rối loạn, Robert còn khơi ra chuyện này, khiến càng nghĩ càng thấy đau đầu.

      Lời của bà đồng đó, vốn là muốn để tâm, nhưng hiểu sao, càng ngày càng hay suy nghĩ tới nó.

      Từ đó tới giờ hơn tháng, vẫn là chưa có xảy ra chuyện gì, cũng chưa thấy điều gì xảy ra, thầm nghi hoặc cái mà mẹ mình về bà đồng đó là “Chính xác 100%”.

      cũng , chỉ là tôi có tin.”

      vốn là người theo chủ nghĩa mê tín, cha là người Mỹ, ông bao giờ tin nên coi như thừa hưởng từ cha. Nhưng mẹ là người Trung Quốc, tư tưởng phương Đông này ảnh hưởng tới bà cực kì lớn, nên thỉnh thoảng tránh khỏi bà dụ dỗ làm vài chuyện gì đó.

      Robert gật gật đầu. cũng biết suy nghĩ vấn đề quan trọng là đối diện với người kia. Nên cũng hỏi thêm gì nữa.

      Tối hôm đó, Hồ Kim Thiên Doanh trở về nhà, mà chỉ thâu đêm ở sòng bạc đánh bài danh nghĩa “khách”.

      “Chia bài .”

      “Nào… đặt cửa… đặt cửa.”

      Trong khi mọi người đặt hối hả vào cửa đại, chỉ mình đặt vào cửa tiểu. Rồi lần khác, khi tất cả mọi người đặt vào cửa tiểu, lại mình đặt vào cửa đại.

      Suốt quá trình chơi, hề biểu lộ chút cảm xúc nào, chỉ đơn giản là im lặng đặt cửa, tới lúc thắng cũng chỉ im lặng nhận lấy.

      Nhưng biết, suốt quá trình chơi của lọt vào bốn cặp mắt rải rác quanh bàn tròn lớn có những hơn ba mươi người xung quanh này.

      Và cứ thế, Hồ Kim Thiên Doanh hề thua ván nào. Cho tới ván thứ ba mươi tám, vẫn tiếp tục thắng, khóe môi bỗng nhếch lên nụ cười lạnh nhìn những kẻ bại trận, thua hết tiền bạc vào mấy trò cá cược đỏ đen này.

      Nụ cười tuy lạnh lẽo vô tình, nhưng nó dường như trở thành sức hút đáng sợ tới dọa người.

      Bốn người kia thầm nghĩ, , tiêu tốn tiền bạc vào thành phố “Lost Wages” (Mất hết tiền lương) này cũng đáng lắm chứ.

      Người con thần kì kia, họ quyền lực thế nào, còn sợ tra ra được.

      Sáng hôm sau, tỉnh dậy, Hồ Kim Thiên Doanh phát mình ở trong phòng từ lúc nào, chậm rãi nhớ lại, đêm qua, chính là chơi dưới sòng bài tới rạng sáng mới lên phòng riêng của mình sòng bạc.

      Cả đêm về nhà, cũng chẳng muốn quan tâm.

      Cầm túi xách mang đến phòng làm việc, Robert vừa nhắn tới cuộc gặp với người kia.

      Có lẽ, trốn tránh mãi phải cách, cũng nên giải quyết triệt để vấn đề.

      Ngồi làm việc chừng hơn tiếng, ngoài cửa có tiếng gõ.

      “Vào .”- Hồ Kim Thiên Doanh biết đây là ai.

      “Em ăn sáng chưa vậy?”- Hồ Lâm Thiên bước vào, tay cầm theo hai hộp cơm gà.

      Hồ Kim Thiên Doanh đứng dậy, bước đến bên , cầm lấy hai túi đặt lên bàn, rồi kéo vai xuống, đặt lên môi nụ hôn, mạnh đến ngờ.

      tay ôm lấy lưng , tay kéo sát đầu lại với mình.

      Đôi môi còn vương lại hương Tequila, cắn môi , định xâm nhập sâu hơn, bỗng nhiên đẩy ra.

      “Thiên Doanh…”- có được nụ hôn này của , nút thắt trong lòng được cởi ra, vậy là điều tra ràng được chuyện đó, vậy là có hi vọng- “Em biết chuyện đó, vậy chúng ta… kết hôn chứ?”

      .”- Hồ Kim Thiên Doanh nhanh, nghĩ chỉ với nụ hôn đó, mà đồng ý thứ chuyện này sao?

      Ánh mắt Hồ Lâm Thiên chứa đầy tổn thương, bàn tay nắm lấy tay , nhưng khuôn mặt duy trì cảm xúc.

      “Victor, khi tôi là Hồ Kim Thiên Doanh, thể là Hồ Lâm Thiên, mà khi tôi là Victoria, thể là Victor. Nụ hôn này của tôi chứng minh cho thấy, có cảm xúc với tôi, nhưng tôi . bao giờ tôi có cảm xúc với họ của mình.”

      Ánh mắt ánh lên tia lạnh lẽo, giọng cũng vô tình đến dọa người.

      Hồ Lâm Thiên tổn thương cụp mắt, nhưng cũng nhìn lại vào mắt rất nhanh.

      “Em biết chúng ta phải…”

      “Nhưng với mọi người như vậy.”- ngắt lời - “Và với cả thế giới này cũng vậy.”

      Thứ tình cảm ngang trái này, tốt nhất, là nên giết chết nó từ khi còn trứng nước.
      tieunhu thích bài này.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 3: Quá khứ sáu năm trước

      Ngồi làm việc mà Hồ Kim Thiên Doanh thể tập trung nổi.

      biết và Hồ Lâm Thiên hề có lấy chút huyết thống, vậy tại sao chính - người biết sợ bất cứ thứ gì, giờ đây lại e ngại khi nghĩ về thứ tình cảm đó?

      vốn chơi với nhau từ hồi , làm gì cũng có nhau, vốn mọi người hay tuy là em họ mà khác gì em ruột, nhưng tới sinh nhật lần thứ mười sáu của , là người phá vỡ tất cả.

      Nghĩ lại nghĩ, kí ức sáu năm trước lại ùa về.

      “Em thích bữa tiệc phải ?”- tiếng người đàn ông trầm thấp từ phía sau. Hồ Kim Thiên Doanh nhìn cũng biết là ai, tựa vào ban công ngước mắt nhìn bầu trời đầy sao.

      “Em chưa bao giờ thích sinh nhật cả, biết mà.”

      Mái tóc dài xoăn bồng bềnh, xõa tung lên làn da trắng nõn, bộ váy đỏ rực khiến da càng nổi hơn dưới ánh trăng, làn gió nhàng thoảng qua khiến đôi mi dài lay động.

      khẽ chớp mắt.

      sao ở trong đó, ra đây với em làm gì.”

      Hồ Lâm Thiên đến bên , như ngày trước mà ôm lấy vai kéo đến bên người .

      này, mười sáu năm qua ở bên, sớm trong lòng chứa cái thứ tình cảm trái với luân thường đạo lý. Nhưng vốn thể bỏ được, trừ khi chết.

      lạnh lùng như tảng băng, vô tình như viên đạn bạc. Thế nhưng, lại khiến lâm vào trầm luân bằng ánh mắt cùng nụ cười lạnh lùng ấy.

      vô tình, nhưng .

      ôm ngày chặt, rồi từ từ cúi xuống hôn lên môi .

      “Ưm…”- Hồ Kim Thiên Doanh bất ngờ về điều này, sao họ có thể làm ra hành động đó với ?

      gắng hết sức đẩy ra. Rồi nhìn vào bên trong sảnh, cũng may có ai chú ý đến họ.

      “Lâm Thiên, làm cái quái gì vậy hả?”

      Hồ Lâm Thiên cúi đầu cười khổ, quá nóng vội sao?

      “Thiên Doanh…”- ngập ngừng, tay hướng tới tay định nắm lấy.

      “Buông…”- ánh mắt sắc lẻm nhìn - “Từ nay, còn cái quyền gọi tôi Thiên Doanh nữa.”

      Rồi lạnh lùng quay . Bất chợt cảm thấy ghét cay ghét đắng thứ vị ngọt ngào môi.

      Phải, sau nụ hôn đó, có cảm giác ngọt ngào.

      Thế nhưng chính là em họ, sao họ có thể có thứ chuyện đó phát sinh?

      Từ đó, cảm thấy chán ghét , họ cứ như cũ phải được rồi sao?

      Rồi trốn tránh , tuy vẫn gặp nhau thường xuyên, nhưng thủy chung lời. Nếu có, chính là vẻ hờ hững, quan tâm.

      Sáu năm trời đối với như người dưng, cũng bao giờ tham dự sinh nhật của chính mình mà cha mẹ tổ chức.

      Với , sinh nhật như mũi tên nhọn đâm vào trái tim , và vĩnh viễn bao giờ có thể chữa khỏi.

      Châm điếu thuốc, mới vậy sáu năm, sáu năm sau khi điều hành tổ chức, cũng là sáu năm từ khi quyết định vô tình với .

      trong luồng suy nghĩ miên man, bên ngoài có tiếng gõ cửa.

      “Vào .”

      Victoria.”- Robert tiến vào, tay là núi tài liệu.

      Nhìn thấy đống giấy tờ, Hồ Kim Thiên Doanh hận thể đốt cháy hết tất cả.

      rất mệt mỏi.

      “Bên Dương Tần muốn sắp xếp với cuộc hẹn, họ thông tin họ cần bắt buộc phải bảo mật, thể trao đổi qua mạng.”

      Hồ Kim Thiên Doanh nhíu mày, châm điếu thuốc.

      “Họ đâu phải là FBI hay CIA, có gì cần bảo mật?”

      Robert tỏ vẻ khó khăn.

      “Nhưng họ thông tin này muốn hỏi trực tiếp.”

      phải chúng ta cũng cần điều tra sao, đâu phải hỏi phát có ngay câu trả lời.”- “mấy người Dương Tần này là sao chứ?”- thầm nghĩ, chẳng lẽ có chuyện gì quan trọng đến mức vậy sao?

      Nghĩ lát, dù sao cũng rảnh, bận rộn gì nên chắc có thể tiếp họ.

      “Thôi được, nhưng chỉ trong vòng 20 phút thôi đấy, hơn.”

      mặt Robert đen từng mảng, hai mươi phút, này có thể sao?

      Nhưng nếu vậy, chính là khó có thể thay đổi.

      Xem ra là hơi khó khăn cho Dương Tần.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 4: Tequila hay Trivas?

      ấy thực vậy?”- giọng người đàn ông trầm xuống, gần như mang khí sắc nặng nề, nhưng cũng biểu lộ qua gương mặt.

      “Vâng, Victoria đồng ý, nhưng giới hạn chỉ trong vòng hai mươi phút.”- Robert cúi đầu rất , biết đây là điều xem chừng rất khắc nghiệt, nhưng Hồ Kim Thiên Doanh đồng ý gặp mặt là cho ta mặt mũi.

      “Vậy được, hai mươi phút?”- Tần Khải Dương mỉm cười tựa có tựa , cùng trợ lý theo Robert đến gặp bà trùm LVIN.

      Lần gặp mặt đầu tiên này, nên có ấn tượng tốt, bằng , mọi chuyện chẳng đến đâu.

      “À phải rồi, còn có chuyện.”- Robert đột ngột quay đầu lại làm Tần Khải Dương có chút giật mình- “Có điều này mong ngài Richard chú ý, đừng gọi Victoria bằng cái tên Hồ Kim Thiên Doanh, ấy thích.”

      “Được.”- Tần Khải Dương gật đầu, đây cũng là điều khiến hiểu, cái tên đó có gì xấu? Sao lại thích?

      Victoria, người tới.”

      “Vào .”- giọng nữ lạnh lùng truyền ra. Vừa nghe qua biết hẳn là phụ nữ bình thường.

      “Tần thiếu, ngờ ở nơi Las Vegas bé này lại có thể có vinh hạnh được đón tiếp nhân vật quan trọng như .”- ngồi ngược sáng với cửa sổ là nữ nhân tóc vàng xoăn dài đổ xõa tựa thác nước. Cặp mắt xanh dương rất mặc dù ngồi ngược sáng. Đôi môi rực đỏ quyến rũ, thân đồ đen bó sát ngồi bắt chéo chân, tay là điếu thuốc lá mang hương gỗ trầm mê hoặc, mặt bàn là ly Tequila vơi nửa.

      Tất cả tạo nên khung cảnh dễ dàng lôi con người ta lâm vào mê trận, nụ cười lạnh lẽo kia càng cuốn lấy người đối diện, khiến người này câu cũng thể phát ra.

      “Tần thiếu, mời ngồi.”- Hồ Kim Thiên Doanh hướng tay về phía ghế đối diện bàn làm việc- “ uống loại rượu nào đây?”- đứng dậy đến bên tủ rượu, bên trong phần nhiều là Tequila đủ loại, đủ hình dáng, còn đâu cũng là những loại rượu quý cùng đắt tiền khác.

      Tần Khải Dương dường như ánh mắt vẫn còn mơ hồ nhìn theo , vô thức , thậm chí còn hoài nghi mình gì.

      “Trivas cũng có thể. Tùy Victoria, tôi tin lựa chọn của là hoàn hảo.”

      Khóe môi Hồ Kim Thiên Doanh bất giác nhấc lên, Tần Khải Dương, ông chủ của tập đoàn đa lĩnh vực tại Đài Loan, đối thủ xưa nay chưa bao giờ có, nhưng kẻ thù vì ghen ghét vô kể, chẳng lẽ, hôm nay tới đây là để mua thông tin về kẻ thù?

      “Vậy ta chọn Tequila .”- Hồ Kim Thiên Doanh mang ra thêm chiếc ly, tự rót rồi đưa cho Tần Khải Dương, khi đưa cho , môi còn mấp máy- “Tequila là hoàn hảo.”

      Trở về chỗ của mình, Hồ Kim Thiên Doanh hút hơi thuốc, rồi dụi tắt. Khói thuốc vờn quanh quỷ dị.

      Nhìn người đàn ông ngồi trước mắt mình, cũng quá tuấn , hai mươi lăm tuổi làm mưa làm gió thương trường Đài Loan đẹp trai, tài giỏi, lại quyền lực, quan trọng chính là vẫn độc thân, khiến cho bao nhiêu thiên kim vì ta mà đau đớn tâm can. Chính là từ miệng thiên hạ còn truyền ra lời đồn, ta thế nhưng lại có lấy tình nhân nào cả, thậm chí đến tin vịt cũng có lấy bài nào về tình sử của ta, khiến Hồ Kim Thiên Doanh khỏi hoài nghi người này liệu có phải thích phụ nữ hay .

      Miên man suy nghĩ, rốt cục Hồ Kim Thiên Doanh cũng mở lời.

      “Thế chuyện quan trọng mà Tần thiếu thể trao đổi qua phương tiện thông thường là gì vậy?”

      Tần Khải Dương lúc này cười , biết thời gian còn lại nhiều, nhưng cũng muốn quá gấp gáp. Nhấp ngụm Tequila, vị rượu này khác biệt. Tuy trước kia cũng từng thử qua, nhưng hiểu vì sao hôm nay Tequila lại mang vị hoàn toàn khác lạ.

      “Tôi hôm nay tới đây, chính là cần ở câu trả lời.”

      “Tôi chỉ bán thông tin, trả lời, có lẽ là tùy thuộc vào thông tin của Tần thiếu có liên quan tới ai.”

      Hồ Kim Thiên Doanh có điểm cảm thấy hiểu, nhưng vẫn để tự nhiên, xem Tần Khải Dương hỏi cái gì.

      “Vấn đề mà tôi muốn hỏi…”- Tần Khải Dương ngập ngừng, nhìn vào đôi mắt xanh dương quyến rũ kia, chậm rãi mở miệng- “ Victoria tại muốn kết hôn chưa?”

      Lời này vừa phát ra, ngoại trừ thân chủ vừa cùng trợ lý của mình Robert đằng sau sớm hóa đá. Hồ Kim Thiên Doanh tuy dự đoán được điều này, nhưng đáy mắt chỉ thoáng xẹt qua tia kinh ngạc.

      Người này, vậy là ý gì đây?

      khoảng khí trầm mặc, ai mở lời, Hồ Kim Thiên Doanh cũng chỉ trầm ngâm nhìn Tần Khải Dương chăm chú, mi mắt hề lay động lấy cái, thay vào đó, khóe môi lại khẽ nhếch lên chút mà ai nhận ra.

      Chừng vài phút sau, Hồ Kim Thiên Doanh mới bất ngờ mở miệng.

      “Tequila hay Trivas?”- môi xinh đẹp mở lời, thế nhưng, lại chút gì liên quan tới câu hỏi của Tần Khải Dương.

      Tần Khải Dương nheo mắt, người phụ nữ này, bí hiểm như vậy .

      “Tôi nghĩ…”- lời vừa ra khỏi miệng, bất chợt Hồ Kim Thiên Doanh ngồi thẳng dậy, khẽ mỉm cười.

      “Hai mươi phút của Tần thiếu hết rồi. Hẹn tái kiến.”- nụ cười mà mang khí lạnh phát khắp căn phòng. Tần Khải Dương cúi đầu cười, rồi lại ngẩng lên nhìn Hồ Kim Thiên Doanh.

      “Vậy hẹn tái kiến.”

      Victoria Tequila- bà trùm của LVIN là người phụ nữ rất đáng sợ, câu hỏi như vậy, lại đáp bằng câu hỏi khác, cũng khiến Tần Khải Dương phải suy nghĩ rất nhiều.

      Khó nắm bắt như vậy, chỉ có thời gian cùng hoàn cảnh mới trả lời được.

      Sau khi bóng Tần Khải Dương rời khỏi, ánh mắt từ phía phòng bàn đối diện nhìn theo.

      Tần tổng giám đốc của Dương Tần, ra chính là người này…

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :