1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Em gái của gian thần - Trường Câu Lạc Nguyệt

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thanhhieuh

      thanhhieuh Well-Known Member

      Bài viết:
      12
      Được thích:
      283
      EM GÁI CỦA GIAN THẦN

      Tác giả: Trường Câu Lạc Nguyệt.

      Thể loại:Ngôn tình,Cổ đại,HE,Tình cảm,Xuyên việt, Ngọt sủng, Xuyên sách,Nữ phụ,Trạch đấu,Cung đình hầu tước,Duyên trời tác hợp,Kim bài đề cử.

      Nguyên tác: Gian thần chi muội

      Độ dài: Chưa rõ (hơn 80 chương)

      Tiến độ: Dự kiến 1 chương/ tuần

      Editor: thanhhieuh

      Nguồn covert: Wiki Dịch Tiếng Hoa

      Nhân vật chính: Lâm Uyển – Lý Lệnh Uyển, Lý Duy Nguyên.

      Văn án:

      Lâm Uyển xuyên vào tiểu thuyết “Em gái của gian thần” do chính mình sáng tác, trở thành nữ phụ Lý Lệnh Uyển – một nàng kiêu căng ương ngạnh, ngực to não bé.

      Để tránh số phận bi thảm sau này, nàng vô cùng lo lắng sợ sệt mà ôm đùi vị đường huynh sau này sẽ trở thành Đệ nhất gian thần.

      Ai ngờ vị đường huynh đó lại đem lòng nàng, trăm phương nghìn kết giữ nàng bên cạnh mình.

      Lâm Uyển: “Cuộc sống này liệu có thể trôi qua dễ dàng hay đây ?”
      CHƯƠNG 1:

      Lâm Uyển lại nằm mơ.

      Trong mơ là kết cục của Lý Lệnh Uyển, một nhân vật trong quyển tiểu thuyết “Em gái của gian thần” mà là tác giả.

      Ngày hai mươi ba, Đông chí, tuyết lớn, trong một ngôi miếu hoang ngoại ô kinh thành. Lý Lệnh Uyển bị cắt đầu lưỡi, bị ép ăn đoạn trường thảo (lá ngón), nằm mặt đất lạnh băng ngừng quay cuồng trong đau đớn, Bên cạnh là một là một người đàn ông đứng, người khoác áo choàng nhung màu đen dính bụi trần. Diện mạo vô cùng tuấn tú, thanh tao, lịch sự, khí chất hơn người. Thế nhưng ánh mắt hắn nhìn nàng lại vô cùng lạnh lùng, tàn độc, khiến người khác cảm thấy run sợ.

      Lâm Uyển bị dọa, là lên một tiếng mà tỉnh giấc, trán toàn là mồ hôi.

      Chu thị ở gian ngoài dặn dò bọn nha hoàn, bỗng nghe thấy tiếng thét chói tai, bà vội vòng qua bức bình phong thêu ngọc lan cẩm tước, bước nhanh đến giường, khom lưng duỗi tay sờ trán Lâm Uyển, hỏi:

      -Uyển Uyển, con làm sao vậy ?

      xuyên đến đây cũng đã được hai ngày, vì thế đã biết vị phu nhân xinh đẹp trước mắt này chính là mẹ ruột của Lý Lệnh Uyển.

      Đương nhiên, làm sao lại biết chứ, bởi Chu thị cùng Lý Lệnh Uyển chính là nhân vật trong tiểu thuyết “Em gái của gian thần” của .

      Mà chính vì hiểu được, Lâm Uyển mới muốn khóc.

      Trước khi xuyên qua, là một tác giả trang văn học Tấn Giang, vốn nổi tiếng lắm. Rồi bỗng nhiên một ngày cảm hứng dào dạt, viết quyển “Em gái của gian thần”, ngờ phản hồi từ độc giả khá tốt, vô cùng vui mừng, mỗi ngày ngừng sáng tác, đến lúc sắp kết thúc lại bí ý tưởng. nhớ rất rõ buổi tối hôm trước còn thức khuya suy nghĩ kết cục, ai ngờ vừa tỉnh dậy thì phát hiện mình đã xuyên vào sách mất rồi, đã vậy còn trở thành Lý Lệnh Uyển – một kẻ kiêu căng, ngạo mạn, lại có một kết cục vô cùng thê thảm.

      Đối với việc bản thân tự đào hố chôn mình, Lâm Uyển cực kỳ lo âu, đau buồn.

      Chu thị vẫn còn sờ trán , nhìn thấy Lý Lệnh Uyển nói lời nào, vẻ mặt nàng khỏi thêm vẻ kinh hoảng.

      -Uyển Uyển, con rốt cuộc là làm sao vậy? Đừng dọa mẹ.

      Chu thị vốn là con gái của Tế tửu Quốc Tử Giám. Nghe lời cha mẹ, qua mai mối, nàng kết duyên cùng Lý Tu Bách. Kết hôn được nửa năm, Lý Tu Bách bị điều làm quan xa nhà, để lại Chu thị ở nhà phụng dưỡng cha mẹ chồng. Khi Lý Tu Bách rồi, Chu thị mới phát hiện mình có thai, bao lâu thì sinh Lý Lệnh Uyển.

      Chu thị ăn nói vụng về, bản tính lại nhu nhược. Lúc đầu vì còn e dè nhà mẹ đẻ Chu thị, lão thái thái Dương thị còn đối xử hòa nhã với nàng. Nhưng sau này Chu gia xuống dốc, bà ta liền lộ mặt thật, xem Chu thị ra gì

      Nếu chỉ có vậy thì thôi , Dương thị còn ở trước mặt Lý Lệnh Uyển nói những lời tốt về Chu thị. Mà Chu thị lúc còn ở nhà, vì phụ thân nàng cho rằng nữ tử tài mới là đức, vì thế nàng được học chữ. Thế nhưng Lý gia lại là dòng dõi thư hương, mấy chị em dâu của Chu thị đều biết chữ. Vì thế Lý Lệnh Uyển thường bị chị em họ chê cười. Dần dần những điều đó khiến nàng và Chu thị ngày càng xa cách

      “Thật là”, trong lòng Lâm Uyển thở dài một hơi, vì sao lại viết như vậy chứ? Lại còn suy nghĩ kết cục của nữ phụ phải thật thê thảm mới cảm thấy sảng khoái, thế nào cũng để Lý Lệnh Uyển dễ dàng chết

      Thấy Chu thị vẫn còn truy vấn bị làm sao vậy, trong giọng nói đã có chút nghẹn ngào, Lâm Uyển lấy lại bình tĩnh, mở miệng trả lời:

      -Con sao, chỉ là do gặp ác mộng thôi

      -Thật sao?

      Chu thị nhíu mi, tỏ vẻ tin

      Lâm Uyển gật gật đầu:

      -Thật mà, con lừa mẹ đâu

      Chu thị nghe vậy bỗng nhiên sửng sốt, khóe mắt phiếm hồng:

      -Uyển Uyển

      Nàng che miệng, rơi nước mắt:

      -Mẹ phải là nằm mơ chứ? Lâu rồi con gọi mẹ là mẹ

      Vì những lời của lão thái thái, Lý Lệnh Uyển hận vì sao mình lại do Chu thị sinh, nhất quyết gọi nàng là mẹ

      Lâm Uyển nghe thấy thế trong lòng lại thở dài

      Thật là tự mình làm bậy. Nếu biết trước đã cho nguyên chủ đại sát tứ phương, đến nỗi phải phải rơi vào kết cục bi thảm

      an ủi Chu thị:

      -Mẹ đừng khóc. Con do mẹ sinh ra, dù có gì nữa mẹ vẫn mãi là mẹ của con

      Chu thị nghe xong, gật đầu, nàng muốn cười nhưng nước mắt lại cứ rơi

      Lâm Uyển có cách, liền phân phó nha hoàn bên cạnh Chu thị:

      -Thải Vi, ngươi đỡ thái thái trở về nghỉ ngơi

      Lão thái thái vốn thích Chu thị lại gần Lý Lệnh Uyển, bà bảo: “Ngươi biết chữ thì thôi, lại suốt ngày cau mày, ôm ngực, cho mình là Tây Thi sao ? Đừng có mà dạy hư cháu gái cưng của ta”. Nếu bà biết Chu thị đến đây, khó mà thêm lời trách mắng

      Thải Vi là đại nha hoàn của Chu thị, là người ổn trọng. Nàng hiểu ý của Lâm Uyển, lập tức đỡ cánh tay Chu thị, nhẹ giọng khuyên:

      -Thái thái, nương vừa mới tỉnh, trong người khỏe. Chi bằng bây giờ chúng ta về trước, đợi hai ngày sau nương khỏe hơn chúng ta lại sang.

      Chu thị vốn muốn . Thật hiếm lắm nhân lúc lão thái thái ra ngoài, nàng mới có thể lén lút tới thăm con gái của mình. Lại được con gọi một tiếng mẹ, lúc này nàng chỉ muốn ôm lấy con bé khóc một hồi, nào có muốn rời .

      Nhưng nhìn đứa bé giường cái ót quấn băng trắng thật dày, gương mặt mỏi mệt, nàng nghĩ nghĩ, cuối cùng đành nói:

      -Uyển Uyển, vậy mẹ đây. Mai lại đến thăm con.

      Nhưng ngày mai lão thái thái ở nhà, chỉ sợ nàng khó có thể sang đây.

      Nghĩ đến đây, mắt nàng lại chua xót, ngăn được muốn khóc.

      Lâm Uyển thấy thế vội nói:

      -Mẹ yên tâm, hai ngày nữa con khỏe hơn sẽ đến thăm người.

      Chi thị nghe xong mới vịn tay Thải Vi về. Nhưng trước khi cẩn thận dặn dò Lâm Uyển nằm giường nghỉ ngơi nhiều, đúng giờ đổi thuốc, để vết thương chạm nước

      -Cẩn thận đừng để lại sẹo, nếu sẽ tốt.

      Lâm Uyển nhẫn nại nghe, tất cả đều đáp ứng.

      Thế nhưng đợi Chu thị rồi, Lâm Uyển liền xốc chăn gấm người xuống, rời giường.

      Nha hoàn đứng bên cạnh thấy thế liền vội đến đỡ nàng. mặt mang theo ý cười lấy lòng:

      - nương muốn làm gì. Cứ dặn dò nô tỳ làm, việc gì phải tự

      Lâm Uyển liếc mắt nhìn nàng

      Áo ngoài màu hồng đào thêu hoa, váy dài hồng nhạt, đầu cắm một cây trâm hoa đào bằng bạc. Gương mặt hơi dài, trông có phần sạch sẽ, xinh đẹp.

      Lâm Uyển đoán nha hoàn này có thể là Họa Bình, bèn gọi thử:

      -Họa Bình ?

      Họa Bình vội đáp, lại hỏi:

      - nương có gì phân phó ?

      Lâm Uyển trong lòng thầm nghĩ, phân phó thì có, nhưng dám để ngươi ở bên cạnh mình thì có.

      Chủ tử như thế nào thì nha hoàn như thế đó là thật, trong truyện nha hoàn Họa Bình bên cạnh Lý Lệnh Uyển phải là kẻ tốt đẹp gì.

      Ngay từ đầu ả đã câu kết cùng Lý Lệnh Uyển làm nhiều việc xấu, chỉ làm khó nữ chính Lý Lệnh Yến, mà còn giẫm đạp quyền thần tương lai Lý Duy Nguyên. Cuối cùng đến khi Lý Lệnh Uyển thua thì đem tất cả mọi chuyện đổ lên đầu nàng, còn bản thân ra vẻ vô can.

      Thế nhưng nàng đã đánh giá thấp lòng dạ hẹp hòi của Lý Duy Nguyên. Cuối cùng bị rót một chén tỳ sương (thạch tín, là một chất rất độc) mà chết.

      Lâm Uyển nghĩ đến đây, liền rút cánh tay của mình khỏi tay Họa Bình.

      -Trời lạnh, mang áo choàng đến cho ta.

      Lý Lệnh Uyển thần sắc nhàn nhạt, giọng điệu cũng nhàn nhạt, nhưng khiến Họa Bình nghe xong trong lòng khỏi đánh thót một cái.

      Nhưng ta lại nghĩ có lẽ do ban nãy thái thái đến thăm nên nàng mới vui. Vì thế để ý, quay đầu kêu tiểu nha đầu đứng trong phòng:

      -Tiểu Phiến, lấy áo choàng cho nương.

      Tiểu Phiến dạ một tiếng, vội vàng xoay người chạy đến bên giá áo ôm lấy áo choàng ́nh lông chim thêu hoa màu đỏ thẫm.

      Họa Bình nhận lấy, khoác lên vai Lâm Uyển, lại nói:

      - nương cẩn thận kẻo cảm lạnh.

      Lâm Uyển để ý đến nàng, đôi tay kéo áo choàng, đến giường gỗ sát cửa sổ rồi ngồi xuống..

      Xuyên đến đây đã hai ngày nhưng chỉ nằm yên giường, cái ót và cái đầu đau vô cùng.

      Trong tiểu thuyết của có một tình tiết rằng trong hồi ức của Lý Lệnh Uyển vào năm nàng tám tuổi, nàng từng nhìn thấy Lý Duy Nguyên từ trong cấm ̣a Lý phủ bước ra, nàng bèn đuổi theo, chất vấn hắn tới đó làm gì, lại còn uy hiếp sẽ nói với lão thái thái. Lúc ấy Lý Duy Nguyên một câu cũng nói, mà trực tiếp duỗi tay đẩy nàng một cái thật mạnh.

      Lúc ấy Lý Duy Nguyên nhìn thấy sau lưng nàng có một tảng đá, đẩy nàng một cái là có ý khiến nàng chết. Tuy vậy trong truyện Lý Lệnh Uyển tuy cái ót bị đập thật mạnh lên tảng đá nhưng chết, nhưng sau chuyện này lại kết thù với Lý Duy Nguyên, dẫn đến họa sát thân sau này. Chỉ là ngờ bây giờ nguyên chủ còn, mà bản thân lại xuyên qua tới.

      Lâm Uyển giơ tay vuốt băng gạc, có chút bực tức nghĩ rõ ràng truyện viết bắt đầu từ thời điểm Lý Lệnh Uyển mười ba tuổi, nhưng lại xuyên đến lúc Lý Lệnh Uyển mới tám tuổi, thời gian năm năm từ lúc tám tuổi đến khi mười ba tuổi sẽ phát sinh truyện gì một chữ cũng viết đó.

      Thời gian này phải làm gì đây ? Con mẹ nó tới ́t truyện cũng biết.
      Last edited: 14/1/18
      nkhanh3324, thuann, thuyt50 others thích bài này.

    2. Tóc Xù

      Tóc Xù Active Member

      Bài viết:
      191
      Được thích:
      161
      Nhảy hố. Mau hố mau lấp.
      Lucia Annathanhhieuh thích bài này.

    3. seo-senpai

      seo-senpai Well-Known Member

      Bài viết:
      134
      Được thích:
      2,767
      kết chết được thể loại nữ phụ văn xuyên thư k np k hệ thống thế này :038::038::038: chủ thớt cố lấp hố đều đặn nhé! Chai-yo:Cheerleader::Cheerleader::Cheerleader:
      Lucia Anna thích bài này.

    4. Abby

      Abby Active Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      98
      Ôi ít ra lâm uyển xuyên sớm vậy dễ giải quyết chứ đợi đến lúc kết thù mới lo giải quyết hơi căng

    5. thanhhieuh

      thanhhieuh Well-Known Member

      Bài viết:
      12
      Được thích:
      283
      Chương 2

      Lâm Uyển, , hiện nay phải gọi là Lý Lệnh Uyển. Đôi tay nàng ôm lấy đầu gối, nhăn đôi mày xinh đẹp, ngời giường gỗ sát cửa sổ suy nghĩ về việc sau này.

      Nếu đã biết kết cục bi thảm của nguyên chủ, đương nhiên nàng phải nghĩ cách thay đổi. Ngồi yên một chỗ khóc lóc chờ chết phải là phong cách của nàng.

      Mới vừa rồi nàng nghiêm túc suy nghĩ, cảm thấy mấu chốt là việc nàng biết ́t truyện trong năm năm từ thời điểm nguyên chủ tám tuổi đến khi mười ba tuổi.

      Chính vì biết nên mới dễ thay đổi. Hơn nữa Lý Lệnh Uyển cảm thấy tiểu thuyết này là do nàng viết, mà thế giới này là thế gới trong tiểu thuyết, còn ai có thể biết rõ hơn nàng về diễn biến câu chuyện ? Đây rõ ràng nàng đã có bàn tay vàng để dùng khi cần thiết.

      Nghĩ đến đây Lý Lệnh Uyển lại thấy niềm tin lại tràn đầy.

      Đây gọi là hiệu ứng cánh bướm, hiện nay nguyên thân đã chết, đổi lại là nàng xuyên qua đến, đương nhiên ́t truyện về sau sẽ có điều thay đổi. Hơn nữa nàng biết rõ về sau sẽ có điều gì bất lợi đối với nàng, nên có thể sớm tránh né.

      Kỳ thật nàng có điều gì lớn lao cần theo đuổi, chỉ cần an ổn sống đến già là được. Mà muốn đạt được mục tiêu này, điều quan trọng chính là Lý Duy Nguyên.

      Trong sách nguyên thân cuối cùng thì rơi vào tay Lý Duy Nguyên. Còn bị hắn hắn cắt đầu lưỡi, ép uống đoạn trường thảo, kêu rên gần ba canh giờ mới chết.

      Nghĩ đến đây trong lòng Lý Lệnh Uyển thắp cho nguyên thân một cây nến, khie3n trách bản thân thật tàn nhẫn. Suy tính đến tình hình hiện nay nàng bắt đầu ̣nh ra mục tiêu.

      Trong sách thì thời điểm nguyên thân bị Lý Duy Nguyên giết là lúc 17 tuổi, lúc đó Lý Duy Nguyên 22 tuổi. Nhưng hiện tại Lý Duy Nguyên mới 13 tuổi, thời thơ ấu của hắn trải qua mấy tốt đẹp, nguyên thân Lý Lệnh Uyển ít lần khi dễ hắn, nhưng Lý Lệnh Uyển cảm thấy mọi chuyện vẫn còn kịp thời cứu vãn.

      Nghĩ nghĩ, nàng xác ̣nh mục tiêu hiện tại nàng cần phải thực hiện đó là phải ở trước mặt Lý Duy Nguyên liều mạng tăng hảo cảm của hắn đối với mình.

      Lý Duy Nguyên trong truyện vốn có tính tình bất thường, nội tâm vặn vẹo biến thái, là đường huynh của nguyên thân Lý Lệnh Uyển.

      Mẹ đẻ hắn Đỗ thị vốn là con gái của Đô Sát Ngự sử, nhưng sau này vị Ngự Sử ấy đắc tội với quyền thần khiến cả nhà bị lưu đày. đường lưu đày vị quyền thần ấy rat ay khiến cả gia ̀nh đều chết hết. Lý lão thái gia sợ phiền phức, liền đưa Đỗ thị đến am ni , bên ngoài thì nói là tĩnh tu, cầu phúc. ngờ am ni cùng một vị hòa thượng ở chùa miếu gần đó có mối quan hệ rõ ràng, thường lui tới chặt chẽ. Hòa thượng kia là kẻ háo sắc, nhìn thấy Đỗ thị mĩ mạo, thừa dịp một đêm trăng cưỡng bức bà khiến Đỗ thị mang thai. Vì danh tiết của chính mình, Đỗ thị dương nhiên lộ ra, chỉ có thể mỗi ngày lấy nước mắt rửa mặt. Bà vú của bà là Phùng ma ma cũng biết chuyện, chỉ cùng khóc cùng mắng Lý lão thái gia mà còn đưa ra một chủ ý.

      thể mãi ở yên tại nơi thị phi này. Hơn nữa hai năm trước Đỗ thị sinh một bé gái, hiện bà bị đưa đến am ni “tĩnh tu”, vậy con gái sẽ ra sao? Lý lão thái gia là loại người nâng cao đạp thấp (nịnh bợ người hơn mình nhưng lại giẫm đạp kẻ yếu hơn mình), cho dù là cháu gái ruột của mĩnh, lão sẽ thật tình quí sao? Vì thế theo ý tứ của Phùng ma ma chính là phái người về Lý gia báo tin rằng Đỗ thị mang trong mình giọt máu của chồng nàng là Lý Tu Tùng, khi đến am ni Đỗ thị mới phát hiện bản thân mang thai. Ở am ni thiếu thốn, Đỗ thị lại mang thai, Lý lão thái gia dù xem trọng Đỗ thị thì cũng phải nể mặt đứa bé trong bụng nàng, đương nhiên sẽ rước nàng về phủ. Chỉ cần Đỗ thị trở về, mọi việc đều sẽ dễ dàng giải quyết.

      Đỗ thị nhớ con gái đến sốt ruột, lại cũng muốn rời khỏi nơi đây, cho nên đồng ý làm theo cách của Phùng ma ma.

      Thế nhưng Lý lão thái gia nhận được tin tức này lại có ý ̣nh cho Đỗ thị trở về.

      Phụ thân của Đỗ thị bị phán lưu đày ít nhiều cũng có sự tham dự của ông ta. Hơn nữa vị quyền thần kia thế lực lớn mạnh, ông trăm phương nghìn kế muốn nịnh bợ, lúc này nếu đón Đỗ thị trở về, tuy nói Đỗ thị là con gái đã xuất giá, cùng Đỗ gia còn quan hệ, nhưng quyền thần kia phải là kẻ có lòng dạ rộng rãi gì, nếu đã khiến cả nhà Đỗ Ngự Sử mất mạng đường lưu đày. Nếu lúc này Đỗ thị trở về, để vị quyền thần kia biết được, hắn chỉ cần tùy tiện giở trò sau lưng ông thì ông chịu đủ khổ cực. Cho nên Lý lão thái gia đồng ý, nói Đỗ thị ở lại am sinh đứa bé. Sau khi đứa bé sinh ra thì cho người khác, thể nhận là con cháu Lý gia.

      Lý lão thái gia vốn quyết ̣nh như thế. Đứa bé này chỉ là huyết mạch Lý gia mà còn là huyết mạch Đỗ gia. Thứ nhất là sợ quyền thần kia để ý rồi gây tai họa cho Lý gia, hai là sợ đứa trẻ này lớn lên, muốn sửa lại án sai cho ông ngoại hay báo thù gì đó thì phải làm sao bây giờ ?

      Thế nhưng vì chịu nổi Lý Tu Tùng quỳ ở ngoài ba ngày ban đêm, Lý lão thái gia đành đáp ứng đón Đỗ thị trở về. Chỉ là đưa ra điều kiện rằng dù Đỗ thị đã trở về nhưng chỉ có thể ở nơi u tĩnh trong hoa viên, bên ngoài nói rằng nàng đã chết. Sau khi nàng sinh hạ đứa nhỏ thì nói là đứa bé do nha hoàn thong phòng sinh.

      Lý Tu Tùng là một kẻ yếu đuối lại ngu hiếu. Cho dù hắn đối với thê tử kết tóc tình thâm, nhưng chịu được áp lực từ phụ thân, đành phải đáp ứng.

      Vì thế sau khi Đỗ thị trở về thì bị giam cầm ở một chỗ u tĩnh trong hoa viên Lý gia. Nàng ở nơi đó sau mười tháng hoài thai thì sinh hạ Lý Duy Nguyên. Đương nhiên sau khi sinh ra thì Lý Duy Nguyên bị ôm , đối với bên ngoài thì bảo là do nha hoàn thông phòng của Lý Tu Tùng sinh ra.

      Mà cũng thật tình cờ, một khắc sau khi Lý Duy Nguyên sinh, Lý lão thái gia vốn thân thể khỏe mạnh đường vấp phải cục đá mà ngã, sau đó thì chết. Cả gia ̀nh khóc tang đồng thời cho rằng chính Lý duy Nguyên là điềm xấu vừa sinh ra đã khắc chết người thân. Sau đó vài năm có một hòa thượng xuất hiện, y được Lý lão thái thái mời đoán mệnh cho cả gia ̀nh. Thời điểm nhìn thấy Lý Duy Nguyên, vị hòa thượng ấy bấm đốt tay nhíu mày rất lâu, cuối cùng phán rằng Lý Duy Nguyên là kẻ phạm khắc, bất luận đối với gia ̀nh hay quốc gia đều là tai họa lớn.

      Lão thái thái vốn là người tin Phật. Nghe thấy những lời của vị hòa thượng ấy, bà lại càng thích Lý Duy Nguyên, hận bản thân sao lại có đứa trưởng tôn này. Mà thái độ của bà tự nhiên sẽ quyết ̣nh thái độ của mọi người dưới trong Lý gia, vì thế thời thơ ấu của Lý Duy Nguyên trải qua rất thê thảm.

      Bị đẩy tới ở một tiểu viện vắng lặng, bên cạnh chỉ có một gã sai vặt hầu cận. chỉ trưởng bối trong nhà, huynh đệ tỷ muội ngang hàng, mà cả hạ nhân cũng ức hiếp chà đạp hắn, cắt xén chi phí, thức ăn, lại còn cười nhạo , châm chọc.

      Mà Lý Lệnh Uyển còn ngại Lý Duy Nguyên chưa đủ thê thảm, còn khiến Đỗ thị biết được con gái nàng năm đó bị bệnh nặng đã chết, bởi vì thời điểm ấy gia ̀nh Đỗ thị gặp tai họa, con gái nàng bị người Lý gia xem thường, vốn hề mời đại phu đến khám, khiến con nàng bệnh nặng được chữa trị mà chết. Đồng thời năm ấy vụ án phụ thân nàng bị lưu đày chỉ vì đắc tội với quyền thần mà còn vì Lý lão thái gia bên trong quạt gió thêm củi chỉ vì muốn lấy lòng vị quyền thần kia.

      Biết được hai chân tướng khiến Đỗ thị như phát điên. Mà khi đó Lý Tu Tùng vẫn còn nặng tình với người vợ cả, dù sau ba năm chịu tang Lý lão thái thái làm chủ cho hắn cưới vợ mới, nhưng hắn vẫn thường lén lút đưa Lý Duy nguyên đến thăm Đỗ thị, cho mẹ con hai người gặp gỡ trong chốc lát, như để an ủi tâm tình của Đỗ thị.

      Nhưng Lý Duy Nguyên đối với Đỗ thị thể nói là một vết nhơ. Mà hiện nay bà biết được việc nữ nhi và cả nhà bà chết đều có liên quan đến Lý gia, dưới sự điên cuồng thể phát tiết, mỗi lần bà gặp Lý Duy Nguyên đều tàn nhẫn đánh hắn, lại còn nhồi nhét vào đầu hắn ý niệm trả thù khiến cả Lý gia đều phải chết.

      Trong hoàn cảnh đó, tâm lý not nớt của Lý Duy nguyên có thể nào trở nên vặn vẹo, biết thái.

      Theo như truyện gốc mà Lý Lệnh Uyển viết thì cả người của Lý Duy Nguyên, kể cả tâm hôn của hắn, đều bao phủ trong bóng tối, một tia sáng ấm áp nào có thể vào. Đồng thời vào thời điểm hắn hành hạ người khác, trong lòng hắn dâng lên một niềm khoái cảm vặn vẹo.

      Chỉ cần hắn vui thì người khác đừng hòng vui sướng. Vì thế hắn chỉ điên cuồng trả thù những kẻ trong quá khứ đã từng giẫm đạp ức hiếp hắn, mà còn lấy việc xem gia ̀nh người khác li tán, phải sống trong cảnh nước sôi lửa bỏng làm niềm vui sướng.

      Điều này quả thật đúng như lời tiên đoán của vị hòa thượng kia. Người này bất luận đối với quốc gia hay gia ̀nh thì đều là mối họa lớn.

      Lý Lệnh Uyển nghĩ đến đây liền thấy dạ dày đau đau.

      Nàng vì sao lại muốn tìm đến đường chết mà viết nên một nhân vật như vậy? Vì sao để mọi người hướng thiện? Giờ thì tốt rồi, tự mình phải uống rượu đắng do chính mình ủ.

      Lý Duy Nguyên cũng đã mười ba tuổi rồi, đã phải chịu tất cả sự xem thường, giẫm đạp. Phải chịu sự ngược đãi của Đỗ thị thì cũng chịu rồi. Ý niệm báo thù cần phải có cũng đã có rồi. Quan trọng nhất là cũng đã chịu sự trào phúng chế nhạo của nguyên thân Lý Lệnh Uyển.

      Nguyên thân lần này bị Lý Duy Nguyên đẩy ngã, mà hắn cũng nổi sát tâm vì nàng đã thấy Lý Duy Nguyên ra từ tiểu viện giam cầm Đỗ thị. Lúc đó hắn vừa chịu một trận đánh chửi điên cuồng từ Đỗ thị.

      Giá cắm nến bằng đồng, mà bà ta nỡ lòng dùng ̉nh cắm bén nhọn ấy đâm lên người Lý Duy Nguyên. So với Dung ma ma dùng kim đâm Tử Vi còn hung tàn hơn nhiều.

      Càng nghĩ Lý Lệnh Uyển càng thất tuyệt vọng, giờ nàng phải làm sao? Liều mạng mang ánh mặt trời ấm áp chiếu rợi nhân sinh u vặn vẹo của hắn sao?

      Nàng bị chính suy nghĩ này dọa cả người run cầm cập.
      nkhanh3324, amandatruc, thuyt49 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :