1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Em đã từng thử buông bỏ anh - Mê Bạc Hà (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Em từng thử buông bỏ
      - Tác giả: Mê Bạc Hà
      - Thể loại: đại, nhàng, thầm mến
      - Nhân vật chính: Hứa Thuần
      - Số chương: 9 chương + 1 ngoại truyện
      - Edit: Cỏ Chymte


      Giới thiệu:


      Vườn trường, thầm mến, nhàng, thực tế
      Em từng buông bỏ cả trời đất, nhưng lại chưa từng buông bỏ - Thương Ương Gia Thố


      Lời của Te:

      Đây là câu chuyện nhàng, thực tế về mối tình đơn phương vườn trường.
      Kết thúc 9 chương chính truyện có hậu, ngoại truyện pha chút mộng tưởng xoa dịu trái tim mỏng manh dễ vỡ của độc giả.
      Hố sâu, rất nông.
      Bản edit chờ ý kiến từ tác giả.
      Hoan nghênh nhảy hố!
      tart_trung thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 1:

      Edit: Thố Lạt
      Beta: Thố Lạt

      Mưa xuân lất phất rơi nửa ngày, khí mang theo chút hơi ẩm, kì thi thử hôm nay vừa kết thúc, khiến người ta cảm thấy nặng nề bất an.

      Xe buýt số năm vừa qua giao lộ, nhìn là biết đuổi kịp rồi.

      Chuyện thuân lợi cứ liên tục ập đến.

      Hứa Thuần quyết định ngồi chuyến xe tiếp theo.

      đứng bên trạm xe buýt, đeo balo ra sau lưng, khi đèn xanh phía đối diện sáng lên, nhấc chân tiệp tục từ từ tiến về phía trước.

      giao lộ ít bạn học theo nhóm bốn đến năm người, ai tiếp về hướng Bắc, mỗi lần đến đây đều phải mình, nhưng mà miết cũng quen rồi.

      Xe buýt số năm xuyên qua trong tâm thành phố từ phía nam sang phía bắc, gần như Hứa Thuần cũng chu du từ trạm đầu đến trạm cuối, là khách quen của tuyến xe này.

      Trời tháng tư, giá rét của tháng ba qua , cuối xuân buông xuống, nhiệt độ khí ấm dần lên.

      Hứa Thuần chun chun mũi, có thể ngửi thấy mùi cỏ và đất lưu lại sau cơn mưa.

      qua đoạn đường đầy nắng, khí xung quanh càng ấm lên, Hứa Thuần kéo khoá kéo áo khoác đồng phục màu trắng xuống, giũ giũ áo, xua hơi nóng.

      Nhưng mà rất nhanh, khi đến gần trạm xe buýt, thấy nhóm người đứng bên kia chờ xe, tim bỗng bất giác đập nhanh vài nhịp.

      Hứa Thuần đột nhiên quay bước, đến sau biển quảng cáo ở trạm xe, áp lưng vào tường bao của tiểu khu, tay chân luống cuống kéo khoá lại, sau đó thuận lợi kéo xong, cũng bẻ cổ áo tiện nay sửa sang lại đồng phục.

      Làm xong tất cả, lại thấy u mê hồ đồ, chỉ cố thể đứng hít sâu, áp chế tâm tình kích động. Cảm giác mát mẻ người biến mất, lại thấy oi bức khó chịu.

      Nhưng tâm tình của Hứa Thuần nhanh chóng sáng lên chỉ trong nháy mắt, ngay cả ấm ức trong lòng cũng biến mất gần hết, đổi lại là niềm hưng phấn vui thích xuất phát từ trong lòng.

      lại gặp người lạ quen thuộc kia, hoặc có thể là vị học trưởng tình cờ gặp mặt rất nhiều lần.

      biết tên, tạm gọi là chàng trai đồng phục.

      Mỗi lần tình cờ gặp ở trạm xe buýt, đều mặc bộ đồng phục màu tro, đeo túi đeo vai, là áo khoác đồng phục thực nghiệm của học sinh cao tam trường Nhất Trung[1] của bọn Hứa Thuần.

      Hứa Thuần nhớ lần đâu gặp chàng trai đồng phục là khi nào, nhìn như là học kì trước hay là cách đó lâu, tóm lại là thường chạm mặt với bóng dáng cao thẳng luôn dứng lặng ở cửa xe xe buýt.

      Hôm nay khéo, Hứa Thuần nhảy nhót nghĩ.

      từ từ lên trạm từ phía sau, nghĩ lại mới nhớ, ngày mai là bắt đầu kì nghỉ tiết thanh minh dài ngày, học sinh cấp ba cũng được nghỉ.

      Người bắt xe rất nhiều, nhìn chung đều là học sinh Nhất Trung, lớp nào cũng có, chỉ cần nhìn màu đông phục là biết ngay ai lớn ai .

      Hứa Thuần học lớp 11, cho dù mặc đồng phục, cũng có thể nhìn ra từ cơ thể mảnh khảnh, khuôn mặt non nớt, cũng thuộc diện ưu tú.

      lâu sau, chiếc xe buýt tới, phải chiếc Hứa Thuần muốn lên, cũng phải chiếc chàng trai đồng phục muốn lên.

      Người trạm xe vơi quá nửa, mọi người gần như cần chen chúc nữa.

      Hứa Thuần lui vào sau trạm xe, túi xách để thẳng lên biển quảng cáo, dựa vào đó, hai tay đút vào túi áo đồng phục, yên lặng quan sát chàng trai đứng bên phải ở phía trước.

      Chàng trai đồng phục cắt tóc gọn gàng, vẫn là bộ dáng trong ấn tượng, sườn mặt trắng dưới ánh mặt trời, mũi thẳng, ánh mắt rất nghiêm túc, nhìn kĩ, có thể thấy lông mi cũng rất dài.

      Ban đầu Hứa Thuần lại cảm thấy tự ti.

      Lúc này nghiêng đầu về bên phải, dường như bị tiếng cười của mấy thu hút, khoe miệng hơi giương lên, nhìn về bên trái theo hướng xe chạy tới.

      Hứa Thuần gạt vẻ vội vàng lúc nãy qua bên, ánh mắt lại đặt lên sau gáy , tiếp tục quan sát nét tươi mới khác với trong quá khứ người .

      Ừm, trừ đồng phục và cặp sách luôn đổi, giầy được thay mới rồi, từ Adidas sang Nike.

      Hứa Thuần so với đôi giày chân mình, quyết định cuối tuần cũng bắt đầu Nike.

      Tuy đôi giày kia hợp ý , bị lãng quên trong góc tủ giày từ rất lâu rồi.

      , cũng muốn .

      Quyết định chớp nhoáng, lại khiến tâm tình tốt hơn vài phần.

      Trước mắt, chàng trai đồng phục cúi đầu, chắc nghịch điện thoại, tay phải đút túi áo, Hứa Thuần nhìn chằm chằm, thấy tai nghe màu trắng được kéo ra, sau đó nhét vào tai chàng trai.

      cũng thích nghe nhạc, biết bên trong là ai hát nhỉ.

      Hứa Thuần bắt đầu mơ màng, ánh mắt cũng bay tới nơi khác, nhưng ý thức vẫn chăm chú nhìn .

      lâu sau, bóng dáng kia chuyển động, hai chân bước xuống trạm.

      chỉ chàng trai đồng phục, những người xung quanh đều lũ lượt kéo lên.

      Hứa Thuần thu suy nghĩ lại, nhận thấy xe số năm dừng ngay trước mặt.

      vội theo lên, đứng ở góc tối phía cuối dòng người, ánh mắt bất an nhìn lên đầu xe, thấy chàng trai đồng phục đứng đầu, nhanh chóng quẹt thẻ, sau đó lên xe.

      Lòng chùng xuống, cũng xếp hàng, lên theo thứ tự.

      xe quá nửa là học sinh, ai nấy đều cúi đầu, Hứa Thuần rướn cổ nhìn vòng, thấy người mình quen.

      Lái xe đóng cửa trước, bảo những người gần đó tản ra.

      Hứa Thuần lách đến chỗ trống ở giữa, nắm lấy tay vịn ổn định vị tí, muốn tìm vị trí của chàng trai đồng phục.

      Quay đầu, phát người ta ở ngay sau lưng mình.

      quay lưng vào , cũng bắt lấy tay vịn bên kia.

      Vẫn cúi đầu, nghe nhạc chơi điện thoại, bộ dáng rất an tĩnh.

      Hứa Thuần hít sâu hơi.

      xe buýt mở cửa sổ, người chen người đầy mồ hôi, lau cổ, hơi nóng.

      Hứa Thuần quay đầu phìn về phía trước, ánh mắt vẫn quét qua người phía sau lưng.

      rất ít khi tiếp xúc gần như vậy, có được là hạnh phúc.

      Hứa Thuần lặng lẽ hưởng thụ quãng thời gian ngắn ngủi này, nhân cơ hội ngắm nhìn , cao khoảng mét tám, đầu chỉ cao hơn vai chút, đoán chừng cả cằm cũng đặt lên được.

      có chút xúc động, ngờ xe bỗng quẹo, mọi người đều ngã về phía sau theo quán tính.

      Hứa Thuần bất ngờ phòng bị, may mà nắm chặt tay vịn, cặp sau lưng đỡ, quá khó coi.

      Nhưng ngay sau đó, tỉ mỉ nhớ lại khảnh khắc kia, vừa rồi họ chạm vào nhau rất khẽ.

      Lần đầu tiên, đáy lòng nở đoá hoa rực rỡ.

      Đoá hoa này, vẫn nở đến khi chàng trai đồng phục xuống xe.

      Hứa Thuẫn sớm nhớ kĩ chỗ xuống xe, vẫn là Quảng trường nhân dân.

      Lần này cửa xe vừa mở, ánh mắt liền dáo dác nhìn quanh, nhìn xuống xe, mãi đến khi ngược hướng lại, bóng dáng kia vẫn khắc trong đầu , lưu giữ kí ức sâu xa.

      Lần sau là bao giờ đây?

      Hứa Thuần thở dài, đáy lòng có chút chờ mong.

      Lấy điện thoại di động ra, mở album gần đây, là lúc chờ xe ban nãy, cố ý tắt , lén chụp tấm.

      Trong ảnh, bóng lưng thiếu niên, cao gầy chính trực.

      --- ------ -------

      Tác giả có lời muốn :

      Ngày tháng tư đẹp trời, mở bộ truyện ngắn, viết về thầm mến.

      đào hố sâu, viết dài hơn, viết xong là được.

      --- ------ -------

      Te có lời muốn : Thầm mến a thầm mến, nay đổi gió edit truyện buồn, cố gắng drop, nhưng bản tính thích ngọt sủng, lỡ đứt gánh giữa đường cũng đừng trách em nó ~~

      ===
      Chú thích:

      [1] Học sinh cao tam trường Nhất Trung: Học sinh lớp 12 của trường cấp 3 tên là Nhất Trung.
      Last edited by a moderator: 4/8/17

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 2:

      Hứa Thuần xuống xe.

      C6 ngừng nghỉ, vào cửa hàng văn phòng phẩm gần đó.

      Lúc nãy xe, tâm huyết dâng trào, đột nhiên muốn làm chuyện.

      Đầu nghĩ tay làm, mua những dụng cụ cần để thực việc này -- giấy và bút.

      Mua xong về đến nhà, Hứa Thuần thay giày, chào mẹ Hứa bận rộn trong bếp, vội vào phòng đóng cửa lại.

      lấy giấy vẽ và bút mới mua ra, bày biện ngăn nắp bàn học, tay chống cằm trầm tư nhìn trang giấy.

      Cảnh tượng vừa rồi vẫn khắc sâu trong đầu , chỉ là dám nhìn thẳng , nên vẻ ngũ quan lắm.

      Hứa Thuần từ bỏ, định vẽ bức ảnh chụp sau lưng và sườn mặt khi nãy.

      Nghĩ vậy, lấy điện thoại mở tấm hình vừa nãy ra.

      Ngắm nhìn lâu, để điện thoại sang bên, bắt đầu phác thảo.

      Đường bút có chút gượng gạo, ban đầu Hứa Thuần có chút vừa lòng, bỏ ít bản nháp.

      Đến mấy tấm sau, đường nét mới dần nhu hoà.

      Hứa Thuần học phác hoạ từ khi mới vào Nhất Trung, học được chưa lâu, chỉ mới mùa hè thôi.

      Lúc trước, ba Hứa mẹ Hứa mong con có thể học chút nghệ thuật bên cạnh việc học hành, cho tham gia ít khoá năng khiếu, dương cầm thư pháp vẽ và các môn nghệ thuật có thể giúp khí chất tinh thông.

      Tính tình Hứa Thuần nhu thuận, từ đến lớn luôn nghe theo sắp xếp của ba mẹ, nghĩ và làm luôn theo truyền thống, cũng chưa bao giờ giám lơ là việc học, bởi vậy phụ kì vọng của người đứng nhất trong kì thi vào trường thực nghiệm Nhất Trung.

      Có thể , thích nhất là học tập.

      So tính lại, những môn nghệ thuật này vẫn khiến cảm thấy hứng thú lắm.

      Nhưng mà, dù sao cố gắng thời gian, trải nghiệm rồi, cũng có chút hứng thú với hội hoạ.

      Đây là môn học vừa buồn tẻ vừa sinh động.

      Lúc trước chỉ chuyên tâm học tập thời gian, nhưng sau này vì học tập mà cho vào quên lãng.

      Bình thường vẽ vời lung tung, ra hình dáng người và vật, có khi chỉ có ngũ quan khuôn mặt, có khi chỉ là bên của vật nào đó, cũng có khi là nhìn xa từ phía sau.

      cũng có trái tim thiếu nữ, lúc trước từng lén vẽ chàng trai mình thích, sau đó lén kẹp trong nhật kí, lâu lâu lấy ra, vậy mà quên cả tên đối phương, như nhìn người lạ, còn thưởng thức bề ngoài, mà là xem
      [​IMG]

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 3:

      Edit: Thố Lạt

      Phó Nhất Nam là người nhiều chuyện.

      Tất cả chuyện Hứa Thuần biết được sau đó, đều do Phó Nhất Nam tiết lộ.

      Vì vậy, Hứa Thuần bắt đầu vô thức tìm hiểu chút chuyện về hội học sinh thông qua .

      Tuy Phó Nhất Nam nằm trong hội học sinh, nhưng cũng biết ít nội tình. trong số đó là chủ tịch và phó chủ tịch qua lại.

      " ấy có bạn rồi à?"

      Giờ nghỉ giữa tiết thể dục, Hứa Thuần ngồi bãi cỏ, nghe xong ngồi bật dậy .

      Phó Nhất Nam lắc đầu: "Cũng chưa chắc, nhưng ai cũng vậy, theo người trong hội học sinh, gần đây uỷ viên Tưởng dài và phó chủ tịch khá thân thiết, hai người còn ăn cơm chung nữa."

      Hứa Thuần vờn cỏ xanh bên cạnh, khẽ : " cùng chưa chắc bên nhau."

      Phó Nhất Nam : "Dù sao mình vẫn thấy họ rất hợp nhau."

      Hứa Thuần nữa, trong lòng có chút tư vị khó hiểu.

      Sau đó tìm bạn học đánh cầu lông, sân đánh có gió, cầu bị bay ngược, đánh nữa cũng chẳng được gì, lại yên lòng, về sớm.

      Dãy phòng học lớp mười nằm phía nam, mỗi lần từ sân thể dục về lớp đều phải qua dãy phòng học lớp mười hai, nhiều ngày nắng chói chang, các nữ sinh ngại ra ngoài phơi nắng, cứ tắt qua hành lang, hai ba người nhóm trò chuyện rôm rả.

      Lớp Hứa Thuần ở tầng cao nhất, phải qua đoạn đường dài nhất.

      cùng Phó Nhất Nam và các qua dãy phòng học lớp mười hai, lên cầu thang, vừa chuyện vừa .

      Sau khi biết được lớp của Tưởng Thừa
      [​IMG]

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 4:

      Edit: Thố Lạt

      Gần đây Hứa Thuần học luôn thất thần, Phó Nhất Nam ngồi cùng bàn đứng ngoài cuộc hiểu .

      Lúc này, Hứa Thuần hỏi thầy giáo giảng đến trang mấy, Phó Nhất Nam giật mình nhìn : "Cậu lại tư xuân à, mấy lần rồi, sao vẫn vậy thế?"

      Hứa Thuần vò đầu che giấu: "Hơi khó à."

      Phó Nhất Nam nghi hoặc: "Khó cậu cũng như vậy."

      Hứa Thuần che miệng ngáp: "Khó là khó."

      Phó Nhất Nam trúng tim đen: "Có phải nhớ đến đối tượng thầm mến nào đó rồi ?"

      Tim Hứa Thuần khẽ run, rối rít phủ nhận: " có đâu."

      Phó Nhất Nam cũng chỉ hơi nhiều chuyện chút thôi, thấy Hứa Thuần có gì khác thường, cũng nỏi nữa.

      Nhưng Hứa Thuần lại suy nghĩ sâu xa, tự nhận phương diễn quản lí sắc mặt tốt, khiến người ta nghi ngờ, sau này càng giấu càng kín.

      Vì thế từ đó, mỗi khi các bạn bàn về chuyện của các nhân vật quan trọng, chỉ dỏng tai nghe, tham gia vào, nhưng để tâm nhiều hơn, giả bộ làm bài tập, sau đó thầm nghĩ về tin tức mới nghe được, lại bắt đầu nghiền ngẫm tính cách và tính tình của .

      Trong trường, cơ hội chạm mặt Tưởng Thừa Khải nhiều lắm, khi quá nhớ, ngoài tình cờ gặp mặt, Hứa Thuần hay tranh thủ thời gian quan trọng tìm .

      Ví dụ như, mỗi lần từ kí túc xá về lớp, Hứa Thuần cẩn thận che giấu s9ộng cơ trong lòng, nhàng khuyên các bạn về theo hướng dãy phòng học lớp mười hai, sau đó thuận tiện ngang qua lớp của , ánh mắt tuỳ ý quét qua, chỉ để xem như thế nào.

      Nhiều khi, thấy , đoán là còn bận ở kí túc xá, hoặc cũng đường đến, hay chơi bóng
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :