TIỂU HỒNG MẠO RƠI VÀO TAY ĐẠI SẮC LANG
Tác giả: Tô Tiếu
Thể loại: cổ đại, 0an gia vui mừng, ân oán giang hồ, kinh tủng huyền nghi, tình hữu độc chung.
Nguồn :
https://leosansutu.wordpress.com
Converter: lue
Edit: Leo
Beta: Linh Sniper
Văn án
Tên truyện: Tiểu hồng mạo rơi vào tay đại sắc lang, cho nên mọi người có thể tự tưởng tượng diễn biến câu chuyện —
Truyện này kể về
bé đầu trùm khăn đỏ
ngừng phản kháng phản kháng, còn
con sói háo sắc
ngừng áp bức áp bức.
Lấy lời nhân vật chính tổng kết đối với văn này như sau:
Tiểu hồng mạo (
bé quàng khăn đỏ): Đây là chuyện xưa về
thiếu nữ vô tội
ngừng phấn đấu.
Đại sắc lang (con sói háo sắc): Đây là chuyện xưa về
thanh niên si tình
ngừng theo đuổi.
Về phần chân tướng —
Chỉ có độc giả mới biết được .
Nội dung chính: Oan gia vui mừng, ân oán giang hồ, kinh tủng huyền nghi, tình hữu độc chung.
Nhân vật chính: Đỗ Phi Phi, Diệp Thần.
Phối hợp diễn: Tiêu Tiên Tiên, Đường Khôi hoằng, Đường Tinh Tinh, Đường Hồ Lô, Thanh Vân thượng nhân…
Cái khác: Tiểu hồng mạo, đại sắc lang, Miên Vũ đao, Kiếm Thần.
Leo: Truyện này xếp xó bên nhà Tử Thiên Sơn Trang lâu lắm rồi, ta đợi hoài mà
thấy nhà nào edit nên quyết định tự thân vận động, nhân dịp lấp hố Phương đại trù nên đào luôn hố này, hi vọng mọi người ủng hộ.
Lăng xê cho truyện
tý: truyện hay, hài vô cùng, tính cách nam nữ chính
lẫn vào đâu được. Đây là
trong những truyện Leo thích nhất trong nhà, cũng có phá án nữa, ai thích truyện kiểu này
nhào vào đây nào
)
Trích đoạn ngắn:
Phía trước có
cây cầu hình vòm bắc qua sông.
Có người
đó.
Diệp Thần đột nhiên lên tiếng
: “Ngã xuống.”
Người nọ quả nhiên rơi xuống nước.
Đỗ Phi Phi nghẹn họng trân trối nhìn
, “Tại sao ngươi biết
ngã xuống?”
“Ta
biết, ta chỉ hy vọng như vậy.” Diệp Thần cười vô cùng vui thích.
Đỗ Phi Phi dịu giọng
: “…… Mười lăm ngày trước, khi ta
qua cầu độc mộc vô ý ngã vào nước, chẳng lẽ cũng là ngươi hy vọng?”
“
có.” Diệp Thần cười tủm tỉm
,“Ta chỉ trực tiếp đẩy ngươi xuống thôi.”
“……”
——————————————————————————–
Diệp Thần ngay cả liếc mắt nhìn
cũng
, thản nhiên quay sang
với Đỗ Phi Phi: “Lên, chém
mấy đao.”
Đỗ Phi Phi u buồn nhìn
.
Nàng biết mà, Diệp Thần đại nhân muốn thuê căn bản
phải bảo tiêu, mà là kẻ chạy việc cùng bia đỡ đạn.
Diệp Thần thấy nàng nửa ngày
nhúc nhích, ngữ khí
khỏi mềm mại hơn,
giọng hỏi: “
muốn sao?”
Trong lòng Đỗ Phi Phi run lên, lập tức đứng thẳng người
: “Nguyện ý vì Diệp Thần đại nhân mà lên núi đao, xuống biển lửa, nghĩa chẳng từ nan, nghĩa
thoái thác, nghĩa thấu trời xanh, nghĩa sinh căm phẫn……”
Diệp Thần mặt
chút thay đổi
: “Toàn lời vô nghĩa.”
…..
——————————————————————————–
Đoan Mộc Lương Tú hỏi Diệp Thần, “Ngươi có thể đơn thương độc mã tiến vào hoàng cung
?”
Diệp Thần
: “Thử qua mới biết được.”
Hoàng cung dù sao cũng là nơi được canh vệ nghiêm mật nhất trong thiên hạ.
Đoan Mộc Lương Tú liếc mắt nhìn Đỗ Phi Phi
cái, “Nếu Phi Phi bị giam ở trong hoàng cung
sao?”
Đỗ Phi Phi sửng sốt.
Diệp Thần chậm rãi
: “Có thể.”
——————————————————————————–
Đỗ Phi Phi thở dài
: “Diệp Thần đại nhân, vì sao ngươi nhất định bắt ta đào Vô Tận lên?” Vu Hữu Chúc muốn được thực
vinh hạnh này cỡ nào!
Diệp Thần cười tủm tỉm
: “Trong thiên hạ này, ta chỉ cho phép
mình nàng làm bẩn kiếm và người của ta.”
EBOOK