Khuất phục
Tác giả : Tâm Thường
Nội dung : cường thủ hào đoạt, gương vỡ lại lành
Nhân vật chính : Trữ Dư Tịch vs thái tử [ Luật ], Nhan Loan Loan vs nhị thiếu [ Triệt ]
Converter : muacauvong
Editor : colleneal
Cover: rina93
Nguồn edit: Sưu Tầm
Nguồn eBook: cungquanghang.com
Bìa: Minh và Rina
Mình giải thích tại sao số chương ebook khác với số chương online nhé, chả hiểu bạn edit bị cái gì mà đánh số chương lung tung cả lên, từ chương 36 nhảy xoẹt xuoonsgc hương 30, sau đó chuyển sang chương 67 nên mình đánh số chương lại toàn bộ nên có chênh lệch số chương so với bản onl nhưng nội dung vẫn thế,
Tánh kì, edit mà thèm quan tâm mình ghi số chương đúng hay ko, vậy nội dung sao trời?!
Đúng là sản phẩm chỉ có ở nhà lũ quỷ đói
Giới thiệu
Trữ Dư Tịch lạnh lùng liếc
, “ Em cảnh cáo
,
nên ép em!”
Thái tử từ từ mở cúc áo sơ mi,
nhàng cúi người tiến gần đến nàng, cười vô cùng
nghiệt : “ Tôi hôm nay còn muốn cưỡng bức em! Thế nào?”
Hoàng Phủ Triệt nổi giận, tay nắm chặt lấy cổ tay
đè sát lên tường, ánh mắt sắc bén mà
lãnh, phát ra thanh
dịu dàng : “ Nhan Loan Loan em làm gì vậy? Hử ?”
Nhan Loan Loan bình thản nhún vai : “ Giống
cả thôi, ngoan ngoãn, bắt đầu nào.”
.
Trích đoạn
“
thái tử, nếu em thích
người,
cũng
phản đối em giống như phản đổi tiểu Nhu sao?”
Bắt gặp ánh mắt to tròn của nàng, thái tử có cảm giác hoảng hốt, trước mặt
bé con này, chuyện này có gì khác nhau?
“ Tại sao lại phản đối em? Quan Thánh Hi
phải người thường,
ta rất nguy hiểm, tiểu Nhu
thích hợp với
.”
“ Em thích
người, cũng
phải người thường, em thích
ấy, cũng
có nguy hiểm.” Khoé miệng thái tử dần dần nhếch lên.
“ Vậy rời khỏi
.”
“
kịp nữa rồi.”
“ Tại sao?”
“ Em
rời khỏi
ấy …. Em chỉ muốn
ấy.”
Nàng gằn từng tiếng, thâm trầm, kiên quyết, trong lòng của thái tử bỗng nhiên bị đâm
nhát.
đánh giá nàng
lần nữa. Áo thun bó sát người, váy màu xanh lam ngắn, nhìn qua khá bình thường. Đầu ngón tay của thái tử nắm lấy cằm nàng, nâng lên.
Đột nhiên xuất
cơn gió
, thổi qua trán, lộ ra đôi tròng mắt loé sáng của nàng.
“ Em
… chính là “ Thầm muốn” ?”
“
?” Nàng
nhàng hỏi, đôi đồng tử của thái tử khẽ nháy.
giây trôi qua.
Nàng khẩn trương nắm chặt tay.
Trong phút chốc , tà khí phảng phất quanh người thái tử, khoé miệng
cong lên : “
phải
bỏ lỡ gì chứ?
ngờ, Tiểu Tịch của chúng ta
lớn như vậy,
nôn nóng muốn có người đàn ông của mình.”
Tiểu Tịch của chúng ta, tiểu Tịch của chúng ta….
, chúng ta.
phải, của
.
Nàng có cần phải cố gắng thêm nữa
? Khiến cho địa vị của mình thay đổi, nghe
“ của
”.
“
thái tử, có thể giúp em
?”
“ Ừ?”
“ Dạy em….”
“ Cái gì? Dạy em cái gì?”
Trữ Dư Tịch cắn cắn môi, móng tay báu chặt vào thịt.
“ Dạy em cách khiến cho đàn ông
thích, khiến họ muốn ngừng mà
được,
thích
thể buông ….”
Thái tử nghe vậy
nhàng cười nhạo
tiếng “ Muốn ngừng mà
được,
thích
thể buông?”
“Phải!”
.
“ Tôi
tin,
tin em
tôi.” Thanh
Hoàng Phủ Triệt gợn sóng
chút sợ hãi. Chuyện cho đến bây giờ,
luôn tràn đầy tự tin như vậy, là từ đâu mà ra?
Nhan Loan Loan đến gần
, hai tay bám lấy cổ
, đầu tựa vào ngực
, bên tai là tiếng tim đập mạnh mẽ của
, ánh mắt sâu thẳm. Cứ như vậy ở trong lòng
, cảm nhận nhiệt độ cơ thể, hương vị của
.
“ Tôi
em … Còn em? Em có dám
là em tuyệt đối
tôi,
chút động tâm cũng
có
?”
“…..”
“ Em có thể
trả lời, nhưng nhịp tim của em
cho tôi biết đáp án.”
ngẩng đầu, nhón mũi chân, chủ động hôn
“ Kỳ
chúng ta đều giống nhau, nhập vai quá sâu, chỉ là chơi đùa mà thôi , làm gì …. Làm gì có
thương.”
Yết hầu của
căng thẳng, nâng tay lên chưa chạm đến
,
xoay người rời khỏi
,
tới cửa.
Dáng dấp của
rất giống mẹ
.
ban ngày còn từng ở trước mộ mẹ mình
muốn dẫn
về gặp bà.
suốt đêm gấp gáp trở về, là vì nhớ
.
thừa nhận.
Trong lúc ngồi máy bay , tay
cầm di động, nhìn ảnh tự chụp của
, nở nụ cười.
thích
,
động tâm,
thừa nhận.
rốt cục cũng thừa nhận, lại
nghĩ đến kết quả
thành thế này.
Mấy giờ trôi qua, tất cả đều trở lại như cũ.
đến bây giờ cũng nguyện
tin, người sau lưng
lại là Hoàng Phủ Dận!
Người phụ nữ này, tất cả những phụ nữ cùng
triền miên, đều là …. Tình nhân của cha
.
“ Loan Loan ….”
gọi tên
, trăm chuyển ngàn hồi vô lực.
Nhan Loan Loan đưa lưng về phía
, đáy mắt ướt át mà
thể nhìn tới. “
biết
có hận tôi
, nhưng cũng
sao. Tôi
hối hận khi làm như vậy …. Đây là các người nợ tôi.”
….
Tôi
hối hận,
hối hận những thứ
xảy ra,
hối hận
.
……
Tình
là gì?
Là hai người tận tâm tận lực dụ hoặc lẫn nhau, quyến rũ lẫn nhau, đến khi động tâm lại liều mạng
che dấu, khoảnh khắc cuối cùng thẳng thắn, sau đó rời
.
Vì thế có người mất
người
, có người mất
chính mình, có người hiến dâng linh hồn, cũng có người …. Thu hoạch tàn nhẫn.
Chỉ là
tuồng kịch mà thôi.
Trận này
đấu bằng thuốc súng.
Ai thắng ai, ai lại thua chính mình….
Còn
phải cuối cùng nhất kiến như cố, tái kiến mạch lộ. ( mới gặp như
quen, gặp lại như người xa lạ )