1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Danh môn phu nhân: Lấy hôn thử yêu - Nhị Nguyệt Lưu (Chương 2) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Danh môn phu nhân: Lấy hôn thử

      Nhị Nguyệt Lưu

      Nguồn: tangthuvien.com

      Edit: Tịnh An


      , kiếp trước chính mắt chứng kiến bạn trai phản bội, gặp phải tai nạn xe cộ, khi trọng sinh, từ bình thường biến thành thiên kim nhà giàu

      Vị hôn phu Lục Thiếu Tân, con cháu nhà giàu , nhưng đối với trước sau vẫn lạnh như băng, chán ghét đến cực điểm

      Cha chú định ra hôn ước, ai cũng biết cuộc hôn nhân này công bằng.

      Nhưng khi con thuyền hôn nhân của bọn họ vượt qua muôn ngàn sóng gió, lại đánh lạc trái tim mình, quyết định . Ai ngờ, chân tướng về cái chết kiếp trước của lại được bố hề báo trước. Chứng cớ trước mặt, chồng là kẻ xúi giục đứng sau màn. nên làm như thế nào?.

      Đoạn ngắn 1:

      Người đàn ông dùng cước đạp vào cánh cửa, bị người phụ nữ ôm lấy cổ, thanh làm nũng vang lên ở bên tai:

      trở về rồi?”

      xong, còn chủ động hôn lên môi của

      Người đàn ông nhíu mày , tầm mắt vượt qua đầu , nhìn về phía các trưởng bối ngồi trong phòng : “Xảy ra chuyện gì?”

      Môi dừng ở môi mỏng của , phun ra 3 chữ: “Lợi dụng

      Khóe miệng mang theo ý cười, mặt mày vui vẻ : “Vậy hẳn nên lợi dụng triệt để chút”

      Ngay sau đó, cái gáy của bị bàn tay to chế trụ, đồng thời môi cũng bị hung hăng chiếm lấy,mãi đến khi trong miệng tràn ngập hương vị quen thuộc của ...

      Đoạn ngắn 2:

      Người phụ nữ đem giấy thỏa thuận ly hôn ký tốtđặt ở trước mặt chỉ có 2 chữ : “Ly hôn”

      cười yếu ớt, nhìn đôi mắt tràn đầy châm chọc

      Xoay người, giày cao gót giẫm mặt đất, ngượng ngùng rời khỏi phòng làm việc. Trong nháy mắt cửa đóng lại , người đàn ông mới phẫn nộ, đem giấy ly hôn ném vào cánh cửa:

      “Giang Tiểu Du, đừng hối hận”

      Ngoài cửa, người phụ nữ bước tiếp bước chân kiên định bỏ , hối hận, vĩnh viễn hối hận!

      Nhưng mà, vận mệnh xoay tròn, mọi thứ chỉ vừa mới bắt đầu ---​
      Last edited: 23/2/15

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1:vị hôn phu mặt lạnh

      Edit: Tịnh An

      Dưới ánh đèn phòng tắm, sương mù lượn lờ

      Trong bồn tắm sứ trắng tinh mỹ, khối thân thể trắng nõn mảnh khảnh, ngâm ở trong nước rải đầy cánh hoa hồng màu đỏ, nước tràn qua bộ ngực của , từng đợt nhàng va chạm vào da thịt trắng nõn, ở mặt lưu lại hình bóng mờ ảo

      Cánh tay thanh thản đặt ở bồn, hơi ngửa đầu, con mắt nhắm lại , dáng vẻ giống như chợp mắt. Trong phòng tắm rất yên tĩnh, phảng phất ngay cả hơi nước nóc nhà cũng ngưng tụ thành thủy châu, thi thoảng thanh rơi xuống đều có thể nghe

      Đột nhiên, gian yên tĩnh bị tiếng gõ cửa cắt đứt, cùng với tiếng kêu thúc giục của Lục gia nữ giúp việc đánh vỡ:

      “Giang tiểu thư, tam thiếu qua đến đây”

      Ánh mắt của chợt mở to, thứ đầu tiên mà cặp mắt thanh lệ của nhìn thấy chính là trần nhà phòng tắm, qua loa đáp lại tiếng, kèm theo tiếng nước chảy rào rào, thân hình mảnh khảnh bước ra khỏi bồn tắm lớn, còn vươn lại vài giọt nước ở sàn

      đưa tay dùng chiếc khăn tắm màu trắng bọc lấy bản thân, khi cầm khăn lau tóc ẩm ướt, ánh mắt trong lúc lơ lãng lướt qua hình ảnh phản chiếu mặt kính, ngay cả chính còn bị giật nảy mình. Sau đó mới phản ứng kịp, đó là !

      Động tác lau tóc ngừng lại, chậm rãi gạt hơi nước mặt kính, khuôn mặt của người con bên trong lên ràng ngay trước mặt. Mái tóc màu đen, ướt sũng, choàng lên đôi vai gầy

      Cái trán trơn bóng no đủ, đôi mi thanh tú như trăng, ánh mắt linh động, mũi dọc dừa, môi đỏ mọng, mặt trái xoan lớn cỡ bàn tay. Tuy rằng bộ dạng có chút tái nhợt, thân hình cũng hơi gầy, chỗ xương quai xanh cũng lõm xuống, nhưng những điểm còn lại thể phủ nhận chủ nhân thân thể này là mỹ nhân. Hơn nữa còn mang vẻ đẹp ngọt ngào

      Mặc dù bộ dạng trước kia của chỉ có thể xem là thanh tú, cũng từng mơ ước có dung nhan xinh đẹp như vậy. nhưng khi tất cả biến thành , chỉ cảm thấy sợ hãi. Bởi vì cảnh tượng cuối cùng có thể nhớ sau khi tỉnh lại chính là, vốn đường ra sân bay đón người thân, kết quả bị tai nạn giao thông

      Ngoại trừ cảm giác đau đớn và mùi máu tươi nồng nặc, hoàn toàn nhớ những diễn biến sau đó. Đối với giống như chỉ là giấc ngủ, thời gian qua được nửa năm, những thứ này còn đáng sợ. Đáng sợ nhất chính là chỉ diện mạo của mình thay đổi, ngay cả thân phận và tên họ cũng thay đổi

      Nếu có người hầu Lục gia mời đến chăm sóc, mỗi ngày đều mở miệng gọi là Giang tiểu thư, khi nhìn thấy khuôn mặt khôn giống với khuôn mặt của mình trước đây, còn tưởng mình gặp ác mộng

      Thế nhưng, thời gian cũng hôn mê mà dừng lại, tồn tại của thế giới đối với có hay có cũng khác biệt lắm, chỉ là người thay đổi rất lớn

      Ban đầu, cũng từng hoài nghi, rốt cuộc có trí nhớ của Trịnh Hiểu Hàn hay là trong khoảnh khắc 2 chiếc xe chạm vào nhau, linh hồn của bám vào người của tên là Giang Tiểu Du?. Dù sao mọi chuyện đều chân thực, đến bây giờ còn cảm thấy sương mù mênh mông

      cố gắng bình ổn lại cảm xúc của bản thân, mặc vào quần áo chuẩn bị rồi ra ngoài, nhìn thấy nữ giúp việc của Lục gia đứng ở ngoài cửa, tay giơ lên cao, dáng vẻ ấy giống như nếu ra khỏi cửa, ấy tiếp tục gõ cửa thúc giục

      “Giang tiểu thư”

      Nhìn thấy xuất ở cửa, có lẽ ta cũng ý thức được mình thúc giục hơi nóng nảy, vẻ mặt hơi xấu hổ nhìn

      “Ừ” Giang Tiểu Du (Trịnh Hiểu Hàn) đáp lời, tuy rằng cố gắng để bản thân tỏ ra nghiêm túc chút, nhưng dù sao tuổi tác vẫn còn trẻ, lại có vẻ hơi ngây ngô, cách nào làm cho người ta cảm thấy uy nghiêm. Mà giống như đứa trẻ, giả bộ thành thục, giả trang thành bộ dạng thâm trầm của người lớn

      vừa đến bên giường vừa được tự nhiên cầm lấy tóc của mình, quen nghe mọi người gọi là Trịnh Hiểu Hàn, nên khi nghe người khác gọi là Giang tiểu thư, cả người lúc nào cũng nhịn được nổi da gà. Loại cảm giác sợ hãi kì quái này lại thể kiềm chế

      Để dời lực chú ý, ánh mắt cố tình quét vòng quanh phòng khách: “Tam thiếu đâu?”

      Nếu như nhớ lầm ta Lục tam thiếu đến rồi

      “Tam thiếu chờ ở dưới lầu” Nữ giúp việc trả lời

      “Vậy thôi” Lặng lẽ hít sâu hơi, dẫn đầu ra khỏi phòng

      Nữ giúp việc theo ở phía sau, mang hộ hành lý thu thập xong. sai, hôm qua bọn họ bay từ Băng Thành đến Trường Xuân thị, ở trong khách sạn đêm, bây giờ phải cùng vị Lục tam thiếu ấy đến biệt thự Lục gia

      Hai người bước vào trong thang máy, nhấn nút, cửa thang máy chậm rãi đóng lại

      Lúc đó, ở trong đại sảnh khách sạn, trong khu nghỉ ngơi, sofa gần cửa sổ, người đàn ông ngồi vắt chéo hai chân thon dài, ngón tay đặt ở giữa đùi gõ . Cử chỉ vô ý như vậy, hấp dẫn vô sô ánh nhìn vụng trộm của sinh vật giống cái, nhưng vẫn hồn nhiên có cảm giác

      Đương nhiên, đừng nhìn thấy vẻ mặt của bình thường, nữ trợ lý ngồi đối diện cũng lén lút liếc nhìn 2 lần, biết vị ngồi trước mặt chờ đợi sắp mất kiên nhẫn rồi. Lồng ngực hô hấp lên xuống nhanh chóng, giống như có lượng khí bị tắc nghẹn ở trong ấy, ngay cả hít thở cũng dám lớn tiếng

      Vừa khéo, lúc này cửa thang máy mở ra, nữ trợ lý nhìn thấy 2 bóng dáng từ bên trong bước ra, trước mắt sáng ngời, đứng lên gọi:

      “Giang tiểu thư, ở bên này”

      Có lẽ vì quá mức hưng phấn nên phản ứng cũng hơi quá. Thanh hơi cao, cho nên lôi cuốn vô số ánh mắt của người trong phòng, lúc này ấy mới ngượng ngùng sờ sờ mũi của mình

      Ánh mắt người đàn ông đối diện nhìn theo phương hướng của trợ lý, ánh mắt lười nhát liếc qua, nhìn thấy Giang Tiểu Du cả người mặc quần áo hưu nhàn màu xanh biếc. Thân cao 1m67, ra cũng được xem là cao, vóc người cũng trung bình. Bởi vì rất gầy, cho nên dù có mặc quần áo hưu nhàn rộng rãi, cũng lộ ra thân hình mảnh khảnh, giống như cây trúc

      Mi mắt hơi nhíu mày, dĩ nhiên phải vì quan tâm, đổi lại là chán ghét hoặc là kiên nhẫn. Trước khi người khác nhìn thấu tâm tư của , đứng dậy, bỏ tay vào trong túi quần

      Ánh sáng ngoài cửa sổ chiếu vào lưng của , Giang Tiểu Du chỉ nhìn thấy dáng người cao ngất của , đường nét bộ măt cũng ràng lắm. Nhưng người như vậy, đứng ở nơi đó, làm cho người ta có cảm giác nên lời. Giống như ánh sáng, chói mắt hơn ánh mặt trời ngoài kia, khiến người ta mở mắt ra được

      “Giang tiểu thư, tam thiếu chờ lâu rồi”

      Trợ lý bước nhanh đến, định dẫn tới, nhưng ngờ vị Lục tam thiếu kia xoay người ra ngoài, hoàn toàn có ý định chào hỏi với Giang Tiểu Du

      Vị thiếu gia này trước đây phải như vậy a!. Nhất thời làm cho nữ trợ lý trở nên lúng túng, len lén liếc nhìn Giang Tiểu Du. nhìn về phía Lục Thiếu Tân ở phía trước, nghe qua ít “ công tích vĩ đại” của ta. Biết ta phải là nhân vật dễ dàng sống chung

      Lúc này tầm mắt của Giang Tiểu Du rơi ở người Lục Thiếu Tân, trong chớp mắt chỉ nhìn thấy khóe miệng hơi cong lên, môi rất mỏng, đường nét sắc bén giống như dao, người lộ ra khí chất lạnh lùng và xa cách. Quay đầu lại nhìn thấy ánh mắt dè dặt cẩn thận của trợ lý ám muội liếc nhìn ta, khỏi thiện ý cười cười với ta, tỏ vẻ bản thân ngại

      Trợ lý nhìn lâu, Giang tiểu thư những gầy yếu, sắc mặt cũng rất tái nhợt. Nhưng mà khi cười rộ lên lại rất có sức cuốn hút, nghe Giang tiểu thư điêu ngoa tùy hứng, nhưng nhìn thấy hiền lành, ôn hòa như thế, trợ lý cũng rất bất ngờ

      Mãi đến khi bóng dáng của Lục Thiếu Tân sắp đến cửa chính của khách sạn, trợ lý mới khôi phục tinh thần :

      “Giang tiểu thư, xin mời”

      xong, nhanh chóng dẫn đường, đưa ra ngoài

      chiếc xe Roll-Royce màu đen dừng ở bên ngoài, cửa xe rộng mở, Lục Thiếu Tân ngồi ở bên trong, sau khi lên xe, cửa xe đóng lại, cửa có treo tấm màn màu sẫm, 2 người ngồi gần như vậy, rốt cuộc có thể nhìn thấy khuôn mặt của người đàn ông này

      Ngũ quan giống như khối lập thể, góc cạnh được gọt dũa ràng. Khôi ngô tuấn, khí chất lạnh lùng. Cho dù có ngồi đối diện , cũng nhìn chớp mắt, chuyên chú nhìn văn kiện ở trong tay, xem như khí, căn bản tồn tại. Cho dù có trì độn đến đâu cũng hiểu được ta muốn gặp mặt . Vì thế khi nhìn thấy ta rời , khóe miệng nhếch lên nụ cười vui, cũng phải ảo giác của

      Hành lý của được cất vào trong vali dự bị, Giang Tiểu Du nhìn thấy ta lấy điện thoại di động ra ấn nút, xe vừa mới khởi động, cửa xe lần thứ hai mở ra, trợ lý của xuất trong tầm mắt

      “Tam thiếu, có gi dăn dò?” Dáng vẻ hết sức khúm núm

      Người đàn ông câu nào, chỉ dùng ánh mắt có độ ấm liếc mắt nhìn ta cái, sau đó lực chú ý lại dời về văn kiện tay. Trợ lý lập tức hiểu ý, lên xe, đóng cửa lại

      Quay đầu lại, nhìn thấy Lục Thiếu Tân liếc nhìn văn kiện trong tay. Trợ lý lại nhìn Giang Tiểu Du cái, đều chuyện. Xe chạy ra ngoài, thi thoảng lại truyền đến tiếng lật giấy. Trong toa xe hẹp, khí hiểu sao trở nên ngưng trệ

      Sau lúc lâu, Lục Thiếu Tân mới khép văn kiện trong tay lại, ngẩng đầu nhìn trợ lý của mình:

      làm?”

      là nhìn thẳng, nhưng dáng vẻ giống như nhìn ta, nhưng lại tựa hồ nhìn xa xăm, lại giống như lưỡi dao sắc nhọn, khó khăn nhắm ngay mục tiêu

      Uy hiếp như thế, giờ phút này nhìn thấy rồi

      Lại nhìn trợ lý, run run rấy rẩy đứng ở chỗ đó, như lá rách ở trong gió. Dáng vẻ ràng như sắp ngất , nhưng vẫn cố gắng duy trì bình tĩnh, cúi đầu xuống đáp:

      “Vâng”

      “Làm lại” ra hai chữ, thanh nặng, nhưng lại làm cho lòng người run sợ

      “Vâng”

      Trợ lý của dám gì thêm, chỉ cầm lấy văn kiện lui qua bên, bộ dạng như vậy, ngay cả Giang Tiểu Du cũng cho rằng ức hiếp dâu nhà người ta

      Nhưng mà, đồng tình với những chuyện liên quan đến mình, chỉ đem ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ

      “Giang Tiểu Du”

      Cũng biết bao lâu, giọng của ta lại lạnh lùng vang lên, thấy người phụ nữ đối diện cau mày nhìn phía ngoài cửa sổ, dáng vẻ có chút bối rối, biết suy nghĩ cái gì

      Đến khi tầm mắt của dừng người 5 giây, tựa hồ mới phản ứng kịp gọi mình. Được rồi, thừa nhận, mình vẫn chưa thích ứng với cái tên này, giả bộ nhíu mày như có việc gì, chờ đợi ta mở miệng tiếp

      Bốn mắt giao nhau trong trung, con ngươi của ta hẹp dài, đen như mực, tuy rằng vẫn lạnh như vậy, nhưng giống như lúc nhìn trợ lý của mình. Ánh mắt kia dường như mang theo chút thù oán, chút chán ghét mơ hồ?. Đôi mi thanh tú hơi nhíu lại, chẳng lẽ trước đây, Giang Tiểu Du gây thù chuốc oán với ta sao?.

      Lúc này, xe sớm rời khỏi vùng nội thành náo nhiệt, đến vùng ngoại ô Thúy Sơn. dọc theo đường núi quanh co, đến chỗ sườn núi, xe vào trong thiết áp, trực tiếp dừng ở trước bãi đỗ xe. Sau đó thay đổi bình ắc-quy xe, xuyên qua đường nhựa giữa rừng núi rậm rạp, qua đoạn đường dài, cuối cùng cũng nhìn thấy biệt thự rộng rãi

      “Nhớ kỹ, hôm nay bay từ thành phố D tới, tôi ở sân bay đón , sau khi vào cửa ngoan ngoãn chút” lạnh lùng dặn dò

      “Két” Xe dừng lại trước tòa biệt thự

      Quản gia nhà họ Lục mang theo vài nữ giúp việc đứng chờ ở đó, cung kính gọi:

      “Tam thiếu gia, tam thiếu phu nhân”

      Nếu như cảm thấy quen khi được gọi là Giang tiểu thư, vậy tiếng gọi tam thiếu phu nhân này càng khiến thêm hoảng sợ. Theo bản năng muốn phản bác lại, nhìn thấy Lục Thiếu Tân hơi gật đầu, nhấc chân xuống xe

      “Ai”

      hoàn hồn, sốt ruột túm chặt lấy cánh tay , muốn gì. Lại bị ôm lấy cơ thể, cả người rơi thẳng vào trong lồng ngực của .

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 2:

      Edit: Tịnh An

      “Rầm”

      Bởi vì chiều cao chênh lệch, cho nên cái trán tiếp xúc thân mật với bộ ngực rắn chắc của , tại sao ngực của ta lại cứng như vậy a!. vừa chạm vào khiến mắt muốn nổ đom đóm

      bàn tay theo bản năng chống ở trong ngực , bàn tay khác ôm trán của mình, trong lòng oán giận, nên vẫn chưa chú ý đến băng tiễn bắn đỉnh đầu, bộ dạng ấy, ngay cả trợ lý vừa mới xuống xe cũng nhịn được rùng mình cái, nếu phải lúc này vẫn níu chặt lấy áo sơ mi của , sợ là sớm bị văng ra ngoài rồi
      Cổ tay đột nhiên bị người ta nắm chặt, đau đớn đến ngũ quan của cũng nhăn lại, kịp chất vấn chỉ chống lại đôi mắt lạnh như băng kia, thanh của ta giống như tảng băng ngàn năm:

      “Sờ đủ chưa?”

      “Tôi…” sờ cái gì?

      Nhìn tay của mình nắm chặt khuy áo của . Hai chữ cuối cùng cũng kịp dừng lại ở trong miệng, khuôn mặt nhắn bỗng nhiên đỏ lên

      cũng nhìn thấy khuôn mặt đỏ hồng của , nhưng chỉ cảm thấy chán ghét, buông tay của ra

      Thế nhưng thái độ của ta khiến Giang Tiểu Du phục a, phải cố ý ăn đậu hủ của nha!. Ai bảo ta có việc gì làm lại để hở hai khuy áo làm gì. Cho dù ta đẹp trai, cho dù cẩn thận chạm phải lồng ngực rắn chắc của ta, ta là người đàn ông, cần keo kiệt như thế chứ?

      Phản ứng của tại sao làm cho cảm thấy mình giống như nữ sắc lang vậy?

      “Lục Thiếu Tân có ý gì?”

      lên tiếng lên án, dáng vẻ cây ngay sợ chết đứng, khiến cho đám người hầu ở phía sau đều đổ mồ hôi lạnh

      Tuy rằng Lục Thiếu Tân có bối phận cao nhất trong nhà, nhưng cực kì có uy nghiêm, chỉ là bình thường rất lạnh lùng, mặc cho ai cũng cảm thấy vị thiếu gia này dễ chọc, dè dặt cẩn trọng hầu hạ, có thấy ai dám trực tiếp chọc tức giận?. Mặc dù 2 người có hôn ước, nhưng mà Giang gia so với Lục gia, chẳng lẽ Giang Tiểu Du này biết hay sao?

      Quản gia, người hầu, bao gồm cả trợ lý đều đứng ở trước xe, ánh mắt nhìn Giang Tiểu Du tràn đầy phức tạp. bọn họ thực rất sợ chọc tới Lục Thiếu Tân, khiến bọn họ gặp tai họa, cho nên ai dám lên tiếng hoặc lộn xộn

      Lục Thiếu Tân đại khái cũng ngờ, nha đầu này cư nhiên lại sợ mình, nhìn ánh mắt của vẫn hắc ám tĩnh mịch như cũ, ràng là lạnh nhạt nhưng làm cho người ta cảm thấy lửa rực bốc cháy

      Giang Tiểu Du đương nhiên cũng biết ta tức giận, bị ánh mắt của ta nhìn chòng chọc như vậy, khiến run rẩy, nhưng phản ứng rất nhanh, ưỡn thẳng thắt lưng, trừng ngược trở về

      ngờ, bộ dạng của ở trong mắt Lục Thiếu Tân lại hết sức ngớ ngẩn, khinh thường hừ lạnh tiếng, phía sau truyền đến tiếng xôn xao, hấp dẫn lực chú ý của

      “Lão gia”

      Quản gia, người hầu, trợ lý đều đồng thời cúi đầu gọi, dáng vẻ hết sức cung kính

      Theo phương hướng tiếng gọi của mọi người, Giang Tiểu Du tò mò quay đầu, nhìn thấy ông lão mặc trang phục màu xanh, tóc hơi hoa râm được người khác dìu tới

      “Ông nội, bên ngoài gió lớn, tại sao ông lại đích thân ra ngoài” Lục Thiếu Tân bỏ ra, sau đó tự mình đến dìu đỡ, giọng điệu mặc dù sốt ruột nhưng nếu so với khi chuyện với , lộ ra vài phần chán ghét, khi chuyện với ông nội ta lại lộ ra vài phần tôn kính

      “Ông nội con , bây giờ sức khỏe tệ. Nhiều năm rồi gặp Giang nha đầu, chờ mấy ngày nay, tại chờ nỗi nữa rồi” Người phụ nữ đứng ở bên cạnh ông Lục cười, trả lời thay ông


      Người phụ nữ mặc bộ đồ comple màu tím, tóc búi cao, dáng vẻ khoảng bốn mươi tuổi. Bởi vì xuất của ông Lục, mà bầu khí lộ ra vẻ thận trọng, lúc này có thêm xuất của bà càng tăng thêm phần thoải mái

      “Đúng vậy, trong đầu ta còn nhớ dáng vẻ của Giang nha đầu lúc còn , tò mò, biết nha đầu tùy hứng ấy sau khi lớn lên trông như thế nào”

      Trong thanh của ông Lục mang theo ý cười, dáng vẻ hết sức hòa ái

      Khi chuyện, ánh mắt của mọi người đều rơi vào người Giang Tiểu Du

      Người phụ nữ buông tay ông Lục ra, tới thân thiết nắm lấy tay , ánh mắt đánh giá từ xuống dưới, :

      “Tiểu Du à, tội cho con, nhìn con gầy quá”

      Giọng điệu của bà làm cho người ta là bà đau lòng thiệt hay giả

      Giang Tiểu Du nhìn người phụ nữ trước mặt, nhất thời biết thân phận của bà ta, cho nên cũng mạo muội mở miệng. Chỉ có điều chuyện sau khi xảy ra tai nạn xe cộ nhập viện điều trị, đều do Lục Thiếu Tân xử lý, đón về cũng là ý của ông Lục, trong lời của bà lộ ra quan tâm, có lẽ cũng là chỉ là chuyện tai nạn xe cộ

      “Gầy quá, quả nhiên là chịu khổ rồi”

      Ông Lục nhìn ánh mắt ràng của sau đó yên lặng chút, bỗng nhiên cười, nét mặt phức tạp mặt dường như chưa hề xuất , cao giọng :

      “Nếu về đến nhà, mấy ngày nay hãy để Thiếu Tân bồi bổ cho cháu”

      Bộ dạng của ông già nua, khi cười rộ lên mặt mang theo nếp nhăn, nhưng mà rất hòa ái, giống như trong ông nội trong ấn tượng của Trịnh Hiểu Hàn, khiến cho cảm thấy thân thiết, lập tức nắm cánh tay khác của ông lão, ngọt ngào :

      “Cảm ơn ông nội”

      Tiếng gọi ông nội trong trẻo, dáng vẻ hoạt bát như vậy, nụ cười phát ra từ nội tâm rất có sức cuốn hút, bỗng chốc như mật rót vào lòng của ông. Ông Lục vui tươi hớn hở :

      “Sớm muộn gì cũng là người của Lục gia, đừng khách khí với ông nội”

      Giang Tiểu Du nghe vậy, khuôn mặt nhắn đỏ lên chút

      Người phụ nữ trung niên nhìn hơi gật đầu, xem như cũng rất vừa lòng

      Chỉ có Lục Thiếu Tân nhìn nét tươi cười mặt , lại cảm thấy hơi chướng mắt, hơi kiên nhẫn, nhíu mày :

      “Ông nội, sức khỏe của ông vẫn chưa tốt, chúng ta vào phòng chuyện

      Ông Lục nghe vậy gật đầu, sau đó tùy ý nâng vào trong biệt thự

      Người phụ nữ trung niên ở phía sau hỏi :

      “Vừa xuống máy bay có mệt ?”

      Giang Tiểu Du lắc đầu

      Hôm qua tới, Lục Thiếu Tân biết có chuyện gì, chỉ bảo trợ lý đến đón rồi ném ở khách sạn, nhìn phản ứng của những người trong nhà, hẳn là cho rằng vừa mới xuống máy bay

      Người phụ nữ hỏi cái gì, liền đáp lại cái nấy, mặc dù hề nhớ gì về thân thế của Giang Tiểu Du, nhưng trong khoảng thời gian tỉnh lại, dần thích nghi được, vì vậy cũng xuất sai lầm

      Giang Tiểu Du giả vờ nhu thuận, ràng thu phục được mẹ của Lục Thiếu Tân – bà Lâm Nam. Trong lòng có chút giật minh nho , nhưng mà cũng quên quan sát tình hình xung quanh

      Lầu chính là biệt thự kiểu cũ, tuy rằng có chút tuổi đời, nhưng mà bề mặt nhìn qua vẫn trơn bóng như mới, phía trước có suối phun, bể nước. Hai bên trái phải của lầu chính thấp hơn nó chút, nếu nhìn kĩ tưởng là cánh của lầu chính, bởi vì tạo hình của nó giống như chim ưng giương cánh, nhìn qua rất khí thế, rộng rãi

      Đến gần mới chú ý, cái gọi là “lâu cánh” ra là viện độc lập, lầu chính là chỗ ở của đại gia trưởng Lục Dịch Phong

      Lục gia rất lớn, cũng xem như là nhà giàu có nổi tiếng ở vùng phương Bắc

      Chung quanh có hoa viên, bể bơi nhân tạo cỡ lớn, suối phun, nhà kính trồng hoa, dây mây trường thanh bò đầy hành lang, tảng đá. Nghe trong nhà, từng đứa trẻ đều có viện độc lập của riêng mình, hơn nữa xung quanh núi rừng rậm rạp, ràng giống như thế ngoại đào nguyên mật

      Vào bên trong biệt thự, đều có người hầu nghênh đón, xa hoa bên trong phải người thường có thể sánh bằng, cho dù trước kia từng xem TV, cũng thấy hoa lệ như vậy

      Những điều nên hỏi, lúc nãy cũng hỏi rồi, lại hỏi chút việc nhà, thời gian cũng lâu lắm, khoảng ly trà ông Lục chuẩn bị chấm dứt đê tài, đứng lên :

      “Thời gian cũng còn sớm, Thiếu Tân, cháu đưa Giang nha đầu nghỉ ngơi , bệnh này cũng nặng, phải chú ý giữ gin sức khỏe”

      Sau đó quay đầu lại với Giang Tiểu Du: “Giang nhà đầu, mọi người trong nhà đều bận rộn, bình thường cũng về đông đủ. Ông thông báo, đến lúc đó lại giới thiệu cháu với mọi người”

      “Dạ”

      Giang Tiểu Du đứng lên, ngoan ngoãn trả lời, cũng bổ sung thêm 1 câu: “Ông nội thong thả”

      Thanh ấy giòn tan như vậy, khi chuyện trong mắt lúc nào cũng mang theo ý cười, bộ dạng đơn thuần. Nhưng mà, khi động tâm suy nghĩ, con ngươi rất linh động, mang theo chút thông minh, mạnh mẽ. Ông Lục ràng rất thích

      Đưa mắt nhìn theo Lâm Nam dìu ông Lục lên lầu, Giang Tiểu Du mới cảm giác được lạnh lẽo phía sau lưng, quay mặt lại, vừa lúc chống lại ánh mắt của Lục Thiếu Tân

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :