1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Dạo bước giữa thời không - Huỳnh Phương (c2) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      DẠO BƯỚC GIỮA THỜI

      Thể loại: xuyên , nhàng, ngọt ngào, giữa truyện có chiến tranh
      Tác giả: huynhphuong01
      Editor+ beta-er: rinnina
      Tình trạng sáng tác: on going

      GIỚI THIỆU​

      Hệ mặt trời có tất cả là 10 hành tinh: Mặt Trời, Trái Đất, Kim Tinh, Mộc Tinh, Hỏa Tinh, Thủy Tinh, Thổ Tinh, Thiên Vương Tinh, Hải Vương Tinh và Diêm Vương Tinh. Hơn trăm ngàn năm về trước, các hành tinh đánh nhau liên tục, hỏa chiến liên miên, người chết vô số, khổ sở nhất vẫn là người dân bình thường.
      Rốt cuộc, lãnh đạo các hành tinh cũng nhận ra rằng: đánh nhau như vậy phải là cách hay. Vì ngoài thiên hà kia còn có rất nhiều các hành tinh, liên minh, hiệp hội khác. Bọn họ đối với Hệ Mặt Trời như hổ rình thịt, chỉ chờ ngày xau xé. Do nguyên nhân đó mà Liên Hiệp các hành tinh thành lập, nhằm bảo vệ cả Hệ Mặt Trời.
      Mỗi hành tinh có thể chế chính trị, nền văn hóa và kinh tế khác nhau nhưng họ nhất trí đặt trụ sở chính của Hiệp Hội tại Mặt Trời. Và để chọn ra người lãnh đạo cho Hiệp Hội lại là việc khó khăn. “Phong Vân đại tái” giải quyết được vấn đề này. Cứ định kỳ 10 năm lần diễn ra, lần lượt thi đấu 3 vòng: bày binh bố trận, thông minh tài trí, và đấu ma pháp - võ công. Hễ người chiến thắng thuộc hành tinh nào hành tinh đó lãnh đạo các hành tinh còn lại mọi phương diện phát triển.
      Trong khi các hành tinh khác theo chế độ nữ quyền hoặc nam quyền Trái Đất lại theo thể chế ‘nam nữ bình quyền’. Vì đặc biệt này mà Học viện Tương Lai – học viện chuyên dạy dỗ cho các nhà cầm quyền trong tương lai – được đặt tại Trái Đất. Học viện có phương pháp giảng dạy vô cùng đặc biệt, đặc biệt tới mức làm cho học viên nhiều khi tức đến vô cùng *ba chấm*.
      Học vốn tên là Học Viện Liên Hiệp Các Hành Tinh Vì Tương Lai. Nhưng cái tên này dài dòng làm cho người ta ghét bỏ nên sau này mới đổi thành Học Viện Tương Lai. Học viện được đặt sâu trong rừng rậm nguyên sinh Amazon, ngay dưới đáy sông Amazon cho nên ngoại trừ người của học viện và số trường hợp ngoại lệ người bình thường cách nào vào được. Học viện chuyên giảng dạy về chính trị và đào tạo về ma pháp - võ công – y thuật – kỳ môn.
      Năm nay là kỳ tuyển sinh 2 năm lần của học viện, mỗi hành tinh chỉ tuyển 10 học viên và
      "Có những thứ là do vận mệnh an bày
      Cho dù: Nhân định thắng thiên
      cũng chỉ là phút nhân nhượng của ông trời
      Vận mệnh là thứ thể tránh khỏi
      Đừng trốn chạy "
      Nhắn nhủ của tác giả:
      Mở đầu chỉ là giới thiệu bối cảnh, việc xuyên hay nam chính nữ chính gặp nhau vẫn còn xa.
      Lời editor:
      Mình và tác giả có quen nhau, tác giả lười đánh máy liền quăng cho mình. Có ai có góp ý cứ góp ý trực tiếp mình ghi nhận và báo cáo với tác giả nhé.
      P/S: mở đầu chẳng đá động gì đến nam9 or nữ9, buồn chết được, có ai nghĩ giống mình ?

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1: Tiểu vương gia thần bí của Thần Quốc


      Hành tinh Mặt Trời chỉ có duy nhất vương quốc, đó là Thần Quốc. Ngự trị Thần Quốc tại là nữ hoàng Hoàng Nhật Vân. Vị nữ hoàng này là người vô cùng tài hoa. Từ thuở còn là thiếu nữ bà liên tục giúp Thần Quốc đoạt được giải nhất trong “Phong Vân đại tái”. Bà còn tiến hành loạt cải cách đưa đất nước lên tầm cao mới. Chưa hết, vị nữ hoàng này còn là người vô cùng si tình, bà đối với Nguyệt Diệc Tĩnh, hoàng tử của tinh cầu Mặt Trăng – Tinh cầu nằm ngoài Hệ Mặt Trời, có nền sản xuất bánh phô mai vô cùng hoàn mỹ – vừa gặp , sinh được song nữ.

      Hổ mẫu vô khuyển nữ, đại nữ nhi của bà, công chúa Hoàng Nhật Tinh, thông thiên văn, dưới tường địa lý, võ nghệ siêu quần, chưa tròn thập nguyên trúng tuyển vào học viện Tương Lai, trở thành niềm kiêu hãnh của Thần Quốc.

      Trường Giang sóng sau đè sóng trước, tiểu nữ nhi của bà, công chúa Hoàng Nhật Ngọc, thông minh tuyệt đỉnh, ma pháp cao cường, thiên tài quân , là tiểu đồ đệ của viện trưởng học viện Tương Lai. Năm ngũ nguyên, lãnh binh duyệt binh ( có thể xem như thi đấu giao hữu ý) cùng với Thiên Vương Tinh và Diêm Vương Tinh. Hai hành tinh kia hợp mưu, hai mặt giáp công đội quân của Thần Quốc, tiểu công chúa dùng 5000 binh đánh lui 1 vạn quân của kẻ địch ( mỗi bên 5000 => 5000x2= 10000) khải hoàn trở về, chính thức trở thành thần thủ hộ của vương quốc. ( đánh chữ muốn chết cuối cùng chị nữ 9 cũng lên sàn *tung bông*)

      Nhưng việc để cho tiểu công chúa còn chưa trưởng thành đánh giặc tất nhiên thể để cho người ngoài biết, nên nữ hoàng công bố với bên ngoài đó là 1 vị họ hàng xa của người và phong làm Diệu Vương. Vị Diệu vương gia này vô cùng thần bí, ngoại trừ thân tín của và nữ hoàng chưa ai thấy mặt. Bách tính nào đâu biết rằng Diệu Vương mặt lãnh tâm lãnh, giết người như ngóe kia chính là Ngọc công chúa muôn vàn khả ái của họ.

      Diệu Vương Phủ

      Trong Diệu vương phủ có tòa nhà kiến trúc tinh xảo, gọi là Trích Tinh lâu, đối diện Trích Tinh lâu là Mỹ Nhân lâu. Thiên hạ đồn rằng, Diệu Vương xây Mỹ Nhân lâu là để giam giữ vị mỹ nhân có nét đẹp khuynh quốc khuynh thành, trầm ngư lạc nhạn, bế nguyệt tu hoa v.v… Nhưng họ đều biết rằng, Mỹ Nhân lâu và Trích Tinh Lâu được xây thành hình vòng cung đối mặt với nhau, tạo thành 1 khoảng sân rộng ở giữa ( kiểu như 2 dấu ngoặc á “(0)”<= giống vậy nè) . Ở trong khoảng sân đó là vườn mai, à , phải là 1 rừng mai mới đúng, vì khoảng sân này có diện tích gần 1km2. Cả khu rừng trồng toàn bạch mai, có xem lẫn màu sắc nào khác.

      Giữa rừng bạch mai, bày 1 chiếc trường kỷ, có thiếu nữ toàn thân vận bạch y, nằm nghiêng trường kỷ. Nàng có dung nhan đẹp lắm, chỉ tính là thanh tú, nhưng nước da vô cùng trắng, tựa như da của em bé, tì vết nào. Cái mũi nhắn tinh xảo, đôi môi hồng nhuận đáng . Mái tóc của nàng lạ, nó có màu trắng, nhưng phải trắng bạc như tóc của các vị lão nhân mà có màu trắng như tuyết. Thiếu nữ yên tĩnh nằm đó, đôi mắt khép lại, hành mi cong cong như cánh quạt khẽ rung, cánh mai trắng bay bay trong gió càng phụ trợ thêm cho vẻ đẹp của nàng.

      Thiếu nữ đó phải ai khác mà chính là vị công chúa Hoàng Nhật Ngọc, cũng là Diệu Vương gia danh chấn thiên hạ. giờ, nàng nghỉ trưa. Bỗng nhiên, tiếng bước chân bước lá khô loạt xoạt vang lên, từ xa có thiếu niên tuấn tú thân mặc bạch y bước tới. Đó là Ngân, thiếp thân thị vệ của nàng.

      “Chủ nhân”- Ngân khẽ gọi, như sợ kinh động đến nàng, nhưng chỉ có mới biết sợ nàng tức giận. Ngân gọi nàng là chủ nhân chứ phải vương gia hay công chúa vì thuộc tổ chức ám vệ, được nương giao cho nàng tứ nguyên rồi.

      Đôi mắt của thiếu nữ nhàng mở ra, đôi mắt màu nâu trong vắt rất đẹp, nhưng ánh mắt quá mức bình thản, có bất kì cảm xúc nào. Hưm, nếu là người khác dám đến gần nàng như vậy sớm chết rồi. Nhưng Ngân khác, đối với nàng trung thành và từng cứu nàng mạng nên nàng đối với tương đối dung túng.

      “ có chuyện?” Hoàng Nhật Ngọc mở miệng hỏi, chất giọng khàn khàn của người mới tỉnh ngủ. Trong giọng có chút vui, nàng ghét người khác phá giấc ngủ của nàng.

      “Thưa chủ nhân, nữ hoàng triệu kiến người .”

      hết ý!” Cái tên đầu gỗ này, luôn nguyên do triệu kiến ai mà biết được có chuyện gì xảy ra.

      “ theo thuộc hạ được biết chắc là về chuyện tuyển sinh 2 nguyên 1 lần của học viện Tương Lai”

      Hoàng Nhật Ngọc đứng dậy từ trường kỷ, Ngân vôi dưa tay ra đỡ lấy tay của nàng.

      “ừ, tiến cung.” Hình như năm nay nàng cũng đủ tuổi dự tuyển rồi phải. Chắc nương muốn nàng dẫn đầu đội nhập học năm nay chứ gì.

      Chú thích:

      1 nguyên= 10 năm

      ~~~~~Hết chương 1 ~~~~~
      Last edited by a moderator: 12/4/15

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 2:


      ra Hoàng Nhật Ngọc trong lòng chẳng muốn nhập cung chút nào, tuy ở đó có nương và tỷ tỷ luôn thương nàng nhưng hiểu sao ánh mắt phụ thân nhìn nàng rất lạ. Giống như là … nhìn địch nhân vậy, lạnh như băng, còn có hận thấu xương.

      Trở lại phòng của nàng. Hừ, dù muốn nhập cung gấp chăng nữa cũng phải cho người ta tắm rửa cái, cả người đầy bụi ai mà chịu nổi. Huống hồ, nhìn bộ dạng của Ngân lúc nãy chắc cũng gấp lắm.

      --- ----------ta là phân cách tuyến tắm rửa *cấm nhìn trộm*--- ------ -----

      Hoàng cung – đông cung

      “ Công chúa điện hạ, công chúa điện hạ….” – Duyệt Mai chưa thấy người tiếng bay vào trước.

      “ có chuyện gì cũng phải từ từ, làm gì gấp như vậy!” Hoàng Nhật Tinh bỏ quyển sách xuống, giọng trách cứ Duyệt Mai. Nha đầu này là nha hoàn thiếp thân của nàng, là người hiếm có có thể đồng thời tu luyện cả võ công lẫn ma pháp hơn nữa bãn lĩnh tầm thường, chỉ có mỗi tính tình là dám khen tặng.

      “ Công chúa, người mà nghe xong tin tức này mà nhảy cẫng lên, cho dù người muốn em thị tẩm em cũng đồng ý luôn”.

      “ Ồ, chuyện gì mà khiến ngươi tự tin như vậy?” Trước giờ nàng (HNT) trêu chọc đòi đưa nàng (DM) thị tẩm, nàng (DM) đều sống chết chịu, sao hôm nay lại chịu chơi như vậy. Có trá.

      “ Bẩm công chúa, sao biết bao thời gian thăm dò, núp, nghe trộm, dụ dỗ rốt cục em cũng tra ra được hôm nay tiểu công chúa nhập cung ạ” – Duyệt Mai rất đắc ý, để biết được tin tức này nàng tốn ít công sức đâu nha.

      “ hửm? Con bé đó rốt cuộc tới rồi a! Tháng trước dám bóng gió trước mặt mẫu hoàng làm ta bị phạt xem tấu chương đến dở sống dở chết. phải chỉ là vò rượu Túy Vũ thôi sao? Ghi hận như vậy sao này ai dám lấy nàng về nhà a!” Hoàng Nhật Tinh nghiến răng nghiến lợi . “ Duyệt Mai, giờ nàng ở đâu?”

      “ Bẩm công chúa, nàng tại Ngự Thư Phòng ạ!” ô ô ô, nàng sợ quá , biểu tình của công chúa đáng sợ, giống như muốn ăn thịt người vậy đó.

      “ Đến Ngự Thư Phòng”

      Lúc này, tại Ngự Thư Phòng cũng diễn ra cuộc chuyện giữa hai mẹ con.

      “Nương à, chịu đâu, người ta muốn Ngân học cùng người ta cơ, người ta quen có Ngân ở cạnh rồi, có Ngân, ai chăm sóc nữ nhi bảo bối của người đây. Nuongggggggg aaaaaaaaaaaa!” Mỗ nữ nào đó ôm cánh tay của nữ hoàng, liều mạng làm nũng.

      “Tiểu Ngọc à, được đâu. Ngân chỉ là hộ vệ thôi, sao có thể cùng con đến trường? Còn ra thể thống gì nữa!” Nhật Vân đế vô cùng kiên quyết, nữ nhi này, bình thường thông tuệ cỡ nào, sao lại đưa ra cầu vô lý như vậy.

      “Nương, có Ngân cùng, ai bảo vệ cho con đây. Người nhẫn tâm nhìn con bị người khác ức hiếp sao?” Đầu óc Hoàng Nhật Ngọc nhanh chóng xoay chuyển, nháy mắt nghĩ ra biện pháp. Vị mẫu thân này của nàng, điểm nào cũng tốt, chỉ có thương con là thương quá mức thôi. Dùng khổ nhục kế đến thu thập là hiệu quả nhất.

      “Nương, chắc là người thương con nữa nên cầu như vậy người mới đáp ứng con. Con đúng rồi chứ gì ? Thảo nào mọi người đều ta là đứa trẻ đáng thương, có ai thương, có ai yệu.” để Nhật Vân đế kịp tiếp lời, nàng xoay người bước , tay cầm khăn lau nước mắt (vốn ). “nếu vậy, con nghe lời của người”. Xem a, bóng lưng của nàng là cỡ nào tịch, cỡ nào bi thương, cỡ nào đau lòng. Trong lòng nàng khẽ đếm 3…2…1 quả nhiên

      “Tiểu Ngọc! Ôi, con , con bảo bối của ta. Ai dám con là ai thương, ai . Con , ta lập tức chém cả nhà . tiểu Ngọc nhi ngoan của nương, nương đáp ứng cầu của con, con đừng khóc nữa, có được ? Con muốn gì nương đều chiều con, nha!”

      “Thiệt sao, nương?” Giọng nghẹn ngào kết hợp với đôi mắt và cái mũi đỏ lên, làm cho Nhật Vân đế cách nào đáp ứng cầu của nàng. Trong lòng nàng có chút đắc ý, mỗi lần dùng chiêu này đều thành công hết. Nàng lợi hại nha.

      “ Ừ, nương hứa.” Mặc dù biết tiểu hồ ly này giả bộ thành con mèo , nhưng nàng (NV đế) vẫn nhắm mắt đưa chân, thỏa hiệp thôi.

      “Dạ, con biết là nương đối với con tốt nhất mà” Người nào đó biết xấu hổ nịnh hót.

      “ Ai cha cha, tình cảm mẹ con thắm thiết ghê ta! Nương ngươi đối với ngươi tốt nhất vậy ta đứng thứ mấy đây” Giọng trêu cợt của Hoàng Nhật Tinh truyền đến. Hoàng Nhật Ngọc và Nhật Vân đế quay ra nhìn thấy bóng dáng toàn thân hoàng y bắt mắt bước đến. phải đại công chúa Hoàng Nhật Tinh còn ai vào đây.

      “ Đâu có, nương đứng thứ nhất bên trái, tỷ tỷ đứng thứ nhất bên phải.” Hoàng Nhật Ngọc cười đến là ngọt ngào, xong rồi xong rồi, tỷ tỷ đến chắc chắn là để xử tội nàng lúc trước cho tỷ ấy leo cây nè. Làm sao bây giờ làm sao bây giờ ?

      “ Mẫu hoàng, hoàng nhi muốn cùng tiểu muội ôn chuyện lát, biết có thể ạ?”

      “ Tinh, nếu con đến cùng bàn bạc , năm nay tiểu muội con nhập học ở học viện Tương Lai, con học ở đó cùng ngồi nghe mẫu hoàng giao phó để có chuyện gì cũng có thể giúp đỡ muội muội.” Hoàn toàn ngó lơ câu hỏi của nàng.

      Học viện Tương Lai chia làm ba khu là: Khu Kim Cương, chỉ chuyên môn dạy dỗ học sinh là con cháu hoàng gia, sở dĩ gọi là khu kim cương vì khu này có thông với mỏ kim cương lớn. Khu Hồng Ngọc, nơi này chuyên phụ trách giáo huấn các đệ tử tuy có gia thế mạnh mẽ nhưng tất cả đều là thiên tài trong thiên tài, đồng dạng, khu này cũng thông với mỏ hồng ngọc. Khu cuối cùng là Khu Thời , nơi này cực ít học sinh có thể tiến vào, mỗi lần chỉ tuyển hơn 100 học sinh, họ đều là người đứng đầu về thực lực của các hành tinh, mỗi hành tinh chỉ được 10 người có cơ hội tiến vào. Hơn nữa trong quá trình học cũng đào thải dần các thí sinh đạt tiêu chuẩn xuống hai khu kia. Sở dĩ gọi là Khu Thời bởi vì nơi này có 1 cánh cửa thời gian. Cánh cửa này thông với các tinh cầu khác trong vũ trụ.

      “Lần này, đội ngũ nhập học của tinh cầu Mặt Trời chúng ta vốn dĩ chỉ có 3 người đủ tuổi. là muội muội con, hai là Trịnh Tịnh, con trai của thừa tướng Trịnh Tuân, ba là biểu ca của con, Hoàng Nhật Trọng. Nhưng muội muội con cầu xin cho Ngân cùng theo học, mẫu hoàng đồng ý…” đợi Nhật Vân đế xong, Hoàng Nhật Tinh vội vàng lên tiếng phản đối.

      “Mẫu hoàng, con đồng ý. Ngân vốn là hộ vệ của muội muội, theo hầu cận có thể, nhưng đủ tư cách nhập học.” hừ, dám bắt nàng xem tấu chương mình, thù này trả phải Hoàng Nhật Tinh.

      “ ý mẫu hoàng quyết, con đừng dị nghị!” Thái độ cứng rắn, xem chừng có khả năng trả thù thành công.

      “ Vậy còn bên học viện sao, họ đồng ý!” Hoàng Nhật Tinh chưa chịu từ bỏ.

      “ Bên phía học viện tự muội chu toàn, tỷ đừng lo lắng!” Giọng của Hoàng Nhật Ngọc dần dần lạnh xuống, nàng có thể cùng họ làm nũng cùng họ nháo nhưng có nghĩa là nàng sợ họ. Cho dù cả hai người đều đồng ý nàng cũng có cách đưa Ngân theo huống hồ tại có nương duy trì nàng.

      “Thôi, Tinh, tiểu muội muốn con cứ chiều, tiểu Ngọc làm việc tự có chừng mực. Năm nay tổng cộng đoàn nhập học có 4 người, Tiểu Ngọc, Trịnh Tịnh, A Trọng và Ngân. Do tiểu Ngọc dẫn đầu. Năm nay đường ca đường tỷ của các con là Nguyệt Hiên và Nguyệt Hinh cũng nhập học. Tinh, con nhập học trước 2 nguyên nếu có chuyện phải giúp đỡ muội muội và đường đệ đường muội, nghe chưa.”

      “ Dạ, Tinh Nhi cẩn tuân ý chỉ của mẫu hoàng” Xem ra lần trả thù này tuyên bố thất bại rồi. Đành đợi lần sau vậy.

      “Thôi, trời cũng sắp tối, các con trở về nghỉ ngơi ! Tinh, con được làm phiền muội muội nghe chưa.” A, ra vẫn quên câu hỏi lúc nàng (HNT) hỏi lúc bước vào sao.

      “Nhi thần hiểu” sao, lui bước, biển rộng trời cao, chờ lần sau là được.

      (Chú thích: cách tính số tuổi: 1 nguyên = 10 năm = 1 tuổi bình thường

      Niên hiệu của Hoàng Nhật Vân là Nhật Vân đế)

      ~~~~~ Hết chương 2 ~~~~~

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :