1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Dạ tôn dị thế - Tuyệt Thế Khải Hàng (Q2- C43.1)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,162
      Được thích:
      12,952
      Dạ Tôn Dị Thế

      Tác giả: Tuyệt Thế khải Hàng

      Thể loại : Xuyên , dị giới, nữ cường, NP, nữ phẫn nam trang

      Convert: rich (tàng thư viện)

      Nguồn: Kính Hoa Thủy Nguyệt & wattpad

      Nhân vật chính: Dạ Nguyệt Vũ x Quân Dạ Hi, Bạch Thiên Tuyệt, Hoa Ngục Thánh, Lam Nhược Thiên, Hoa Phong Khải, Hách Liên Trường Phong, Kha Kính Ly, (Triệt)

      Tình trạng edit: on-going (1ng/1c hoặc 2ng/1c)​


      Giới thiệu

      Nguyệt Hoa đại lục, thực lực tối thượng, cường giả vi tôn. Đây là thế giới thần bí nơi tu hành huyền lực cùng kiếm khí.

      Huyền thú hoành hành, hiểm địa trải rộng, đây là thế giới tráng lệ hung hiểm huyền diệu…

      Dạ Nguyệt Vũ, đặc công chi vương nổi danh thế kỷ hai mươi mốt, giới nội nhân kính xưng “Dạ tôn”.

      Nhưng là ai biết sau lưng hào quang này là chua xót cùng đau thương như thế nào đâu?

      Vì từng hạnh phúc cùng ấm áp, trong báo thù ngã xuống!

      Dạ Nguyệt Vũ, Nguyệt Hoa đại lục đệ nhất thế gia Dạ gia “Ngũ thiếu gia”, từng là đại lục đệ nhất thiên tài, thứ nhất công tử.

      khi bị hại, từ nay về sau thiên tài ngã xuống, hào quang biến mất.
      Còn lại là vô tận cười nhạo, lăng nhục, cuối cùng trong cam lòng cùng oán hận mà chết .

      linh hồn cường hãn theo xa xôi Hoa Hạ xuyên qua mà đến, lại trợn mắt, thế giới này phát sinh thay đổi như thế nào?

      Từ nay về sau tu sửa huyền lực, khế ước dị thú, kết giao bằng hữu, thưởng thức mĩ nam, dị giới đại lục nàng vui vẻ thủy khởi!

      ngày kia, Lưu Vân Thành kinh diễm trận chiến, thanh danh truyền xa, từ nay về sau đời này thiếu vị siêu cấp phế vật, hơn vị tuyệt thế thiên tài!

      Thử xem đệ nhất thiên tài ngũ công tử ngã xuống, như vậy sau năm năm yên lặng làm sao kinh diễm trọng sinh, vương giả trở về!
      Tu luyện đường, cường giả đường thượng, luôn luôn làm cho người ta kinh diễm…

      , Triệt,

      Thần bí ma thú, mâu màu ngân phát, khí phách cuồng ngạo, tựa như chiến thần.
      Trong mắt vạn vật tựa con kiến, vật gì cũng đều lọt được mắt, chỉ có chút bóng dáng mảnh khảnh kia cùng dung nhan tuyệt sắc hé ra…

      , Quân Dạ Hi,

      Lam mâu như hải, dung nhan tuyệt thế.

      Sơ ngộ nàng ở hiểm cảnh, ra tay cứu giúp chính là bởi vì phần nàng trong trẻo nhưng lạnh lùng cùng lạnh nhạt, nhưng là vì sao từ nay về sau vận mệnh mênh mang, tương tư vô hạn?


      , Hoa Phong Khải,

      Cao quý tao nhã, xinh đẹp tuyệt luân.

      Chính là đế quốc hoàng tộc tiếng tăm lừng lẫy - nhị hoàng tử.

      Mọi người chỉ biết nhị hoàng tử điện hạ tuấn mỹ vô song, ôn nhuận như ngọc, ai có thể biết sau hình tượng kia lại là bá đạo ngoan tuyệt như thế nào?

      Mà hết thảy đó, ở trước mặt nàng trăm luyện cương giai cũng hóa thành vòng chỉ nhu.

      , Lam Nhược Thiên,

      Lạnh như băng cao ngạo, tuấn mỹ đến cực điểm.

      Nguyệt Hoa đại lục công nhận đệ nhất thiên tài, tứ đại gia tộc chi nhất, tương lai gia chủ Lam gia.

      Mặc dù quang hoa chói mắt, lại đạm mạc xa cách, sinh ra chớ gần, cự tuyệt hết thảy ở ngoài ngàn dặm, trừ bỏ… Nàng.


      , Hoa Ngục Thánh,

      Xinh đẹp tuyệt sắc, mị hoặc vô song.

      Nhân vật thần bí, lánh đời gia tộc Hoa gia.

      Thoạt nhìn phóng đãng kềm chế được, kì thực là nội tâm lạnh lùng, bất kể nữ nhân gì cũng thể tới gần trong vòng ba thước, nếu hôi phi yên diệt!

      Nhưng mà, người như hoa xinh đẹp ấy lại chỉ vì nàng nở rộ……

      Còn có ……

      Cũng có ……

      Tác giả dán nhãn:

      Bài này văn lộ nhàng, nữ chủ có phúc hắc chỉ có càng phúc hắc, có cường đại nhất chỉ có càng cường đại! Mĩ nam nhiều hơn, chúng thú nhiều hơn,yy vô hạn!

      Bài này nữ cường, nữ chủ phúc hắc cường đại, lãnh khốc cuồng vọng, tiêu dao thiên hạ ~~~

      Bài này bao hàm thậm quảng (rất rộng), có hoa mỹ ma pháp, có bưu hãn huyền kĩ, cũng có tiêu sái ngự kiếm ~ tóm lại, thế giới bối cảnh tráng lệ nhất từ khó có thể hình dung ~ vui thận nhập(cẩn thận xem xét trước khi đọc)!!!

      Các file đính kèm:

      Last edited: 23/2/16
      Nhiên Nhiên thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,162
      Được thích:
      12,952
      Quyển 1: Dạ Thành, dục hỏa trùng sinh


      Chương 1.1: Đặc Công Chi Vương ngã xuống

      Giữa biển Thái Bình Dương có mảnh lục địa, nơi này thuộc trung tâm Thái Bình Dương ,bởi vì quá hẻo lánh ,cơ hồ ai biết được.

      mảnh lục địa, kì địa phương này được hình thành từ vô số đảo . Nơi này cảnh sắc tú lệ ,thuộc loại thế ngoại đào nguyên.

      Lúc này, đảo , vị thân hắc y nữ tử đứng bãi cát, vẫn nhúc nhích, ngắm nhìn phương xa.

      Nữ tử đứng ở bờ biển, thân thâm trầm, hắc y nịt buộc vòng quanh dáng người quỷ dị, ngạo nghễ. đầu mặc phát*xinh đẹp, thuôn dài, tùy ý theo gió biển ôn nhu ngừng bay lên.
      *mặc phát: tóc đen

      Lúc này là chạng vạng, lạc nhật ánh chiều tà chiếu rọi lên thân hình nữ tử, ánh vàng rực rỡ quang mang, hơn nữa thân phiêu miểu khí chất, cùng mặc phát tung bay, thoạt nhìn tựa hồ có cảm giác vũ hóa đăng tiên*, bừng tỉnh cách thế hệ.
      Bởi vì mặt nữ tử hướng về đại dương, cho nên thấy dung nhan của nàng, nhưng dáng người ngạo nghễ cùng khí chất tuyệt đại kia, muốn cho ta biết, dung nhan kia có bao nhiêu khuynh quốc khuynh thành ,tuyệt sắc vô song !
      *vũ hóa đăng tiên: đắc đạo lên cõi tiên

      Đột nhiên, biết vì sao ràng toàn thân nữ tử phát ra hơi thở lạnh như băng nhưng lại ngoái đầu nhoẻn miệng cười. Nụ cười kia tràn ngập hạnh phúc.

      Đó là loại phong cảnh như thế nào a! Đó loại mĩ như thế nào a!

      Tuy sớm đoán được nữ tử tuyệt sắc chi dung, khuynh thành chi tứ* , nhưng sau khi chân chính nhìn thấy ,trong mắt vẫn là tràn đầy kinh diễm.
      *tuyệt sắc chi dung, khunh thành chi tứ: dung nhan tuyệt sắc khuynh đảo tứ phía

      Về phần mĩ như thế nào, cũng chỉ có thể hiểu mà thể nào diễn đạt bằng lời. Nhìn người lần chắc chắn cả đời khó quên. Mà nụ cười bất thình lình kia, tựa như tuyết liên nở rộ, thanh lệ xuất trần, mĩ đến thể so sánh.

      Có lẽ có người tò mò, nữ nhân tuyệt sắc kia rốt cuộc là người ra sao. Kỳ , đời này, nghe qua danh hào nàng rất nhiều, biết nàng rất ít, mà gặp qua nàng lại càng thiếu, chân chính thấy nàng lại càng thiếu hơn!

      Nàng chính là thiên tài giới đặc công, đặc công chi vương—— Dạ Nguyệt Vũ. Nhân gian tôn xưng : “Dạ Tôn”.

      “Đặc công chi vương”, “Dạ tôn”,tên nghe hay a! Nhưng mà phía sau hào quang cùng danh tiếng, nào có ai biết người kia phải chịu đựng những gì đâu?
      Mười năm trước, Nguyệt Vũ vừa tròn 10 tuổi. Khi đó nàng hạnh phúc, phi thường phi thường hạnh phúc!

      Phụ thân Nguyệt Vũ là quản lí của công ty, mẫu thân là nhà thiết kế trang phục nổi tiếng, cha mẹ ân ái, gia đình mỹ mãn.

      Nguyệt Vũ rất thông minh, từ đến lớn việc học tập chưa bao giờ làm cho cha mẹ lo lắng, cho tới bây giờ đều luôn luôn đứng đầu, Nguyệt Vũ lại rất hiểu biết tình, biết cái gì nên làm, cái gì nên làm.

      Nhưng mà, là nữ hài tử, biết vì sao, Nguyệt Vũ lại thập phần thích mấy thứ võ thuật linh tinh. Vì thế Nguyệt Vũ liền xin với ba ba mụ mụ học Taewondo cùng kungfu Trung Quốc.

      Ngay từ đầu, mẫu thân nàng cũng đồng ý, nhưng nhìn đến nữ nhi rất thích mấy thứ này, là mẹ nên đành lòng làm con mình thất vọng. Vì thế, từ ban đầu là đồng ý, sau lại biến thành thập phần duy trì, ủng hộ.

      thể , Nguyệt Vũ rất có thiên phú đối với võ học! Còn tuổi, thân mang tuyệt kĩ, mang về biết bao nhiêu là huy chương lớn !

      Mẫu thân nhìn chính đứa tài năng của mình, trong lòng nên lời vui vẻ cùng hạnh phúc.
      Vốn tưởng rằng cuộc sống hạnh phúc cứ tiếp tục như vậy, nhưng biết ,thiên hề trắc phong vân (đời thể lường trước sóng gió), cuộc sống hạnh phúc cứ như vậy vĩnh viễn dừng lại!

      Đó là buổi cuối tuần.

      Mùa xuân cuối tuần tựa hồ luôn làm người ta cảm thấy thích ý, rất nhiều cha mẹ lợi dụng mấy ngày nghỉ cuối tuần để bồi đứa của mình. Cha mẹ Nguyệt Vũ cũng ngoại lệ!

      Trong công viên trò chơi, Nguyệt Vũ mỗi bên cha mẹ cầm bàn tay, nhà ba người hưng phấn chuẩn bị chơi tàu lượn qua núi.

      vào nơi xếp hàng mua vé, thấy phía trước còn có ít người, phụ thân Nguyệt Vũ liền nghĩ mua cho con ít đồ uống, nhưng điều hối hận là, lúc này đây xoay người chính là vĩnh viễn ly biệt!

      Mẫu thân Nguyệt Vũ như trước nắm tay con chờ chồng trở về, đột nhiên có đám người lao thẳng vào đội ngũ xếp hàng, rất nhiều người bị đụng ngã, trong đó có cả mẫu thân Nguyệt Vũ!

      Nhìn đến mụ mụ ngã sấp xuống, Nguyệt Vũ liền muốn đến đỡ mẫu thân, nhưng là, lúc này đột nhiên xuất người mang Nguyệt Vũ .

      Thấy màn như vậy, mẫu thân Nguyệt Vũ nhất thời choáng váng, thể tin nhìn nữ nhi của mình cứ như vậy bị bắt cóc. Vì thế lập tức mở miệng hô to cứu mạng .Cố gắng giãy dụa đứng lên, chỉ là người nhiều quá, như thế nào cũng đuổi theo kịp! Chỉ có thể kinh ngạc hô to khóc lớn….

      Nguyệt Vũ bị bắt , cố gắng giãy dụa, thậm chí sử dụng võ học của mình. Nhưng là dù sao người ta là chuyên nghiệp, mình mang võ công khẳng định so với Nguyệt Vũ cường hơn rất nhiều! Cứ như vậy, Nguyệt Vũ bị mang , từ nay về sau, cuộc đời của nàng cũng xảy ra lớn biến hóa!

      Tại hòn đảo cực kì quái gở giữa Thái Bình Dương, hôm nay nhưng lại xuất rất nhiều người, hơn nữa những người này đại bộ phận đều là nhi đồng, nam hài, nữ hài đều có, toàn bộ đều là hài đồng từ 9 đến 11 tuổi. Trong nhóm này, có thập phần mê man, có thập phần khóc thương tâm, lại có thập phần hưng phấn.

      Trong cả đám hài đồng đến từ những địa điểm khác nhau thế giới, cũng có chút bóng dáng kiều của Nguyệt Vũ. Khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp giờ là mảnh bi thương, khóe mi còn chưa khô nước mắt.

      Nàng hảo tưởng được trở về nhà, trở lại vòng tay ôm ấp ấm áp của cha mẹ, mà phải tại nơi này đón nhận gió biển, chịu đựng đợi chờ lâu dài khôn cùng.
      Nơi này, chính là địa phương tổ chức huấn luyện đặc công.

      Cứ mười năm, tổ chức này từ thế giới tìm kiếm những hài đồng phù hợp cầu tiến hành bí mật huấn luyện. cầu của bọn họ cực kì nghiêm khắc, những đứa trẻ bị bọn họ tuyển ở phương diện võ thuật và học tập đều thập phần xuất sắc, mà Nguyệt Vũ lại rất phù hợp cầu của bọn họ!

      Trong bảy năm, bọn họ đem toàn lực huấn luyện những đứa trẻ này, dạy bọn chúng các loại kĩ năng, các loại kĩ thuật, khiến cho tất cả tại các phương diện đều cực kì nổi bật, vĩ đại!

      tại, là huấn luyện tháng thứ ba, ba tháng sau, bọn Nguyệt Vũ có thể tiếp nhận các loại nhiệm vụ vượt qua khả năng của bản thân, cuộc sống bận rộn, vất vả làm cho Nguyệt Vũ cạn kiệt tinh lực để nghĩ tới việc trở về nhà.

      Bởi vì nàng hiểu được, tại chính mình căn bản có năng lực rời khỏi nơi này, trừ phi mình biến cường có lẽ còn có hi vọng. Vì thế vô luận là rèn luyện thể năng hay là học tập các kĩ thuật, Nguyệt Vũ đều thập phần cố gắng!

      đứa trẻ mới mười tuổi, có thể kiên cường tới mức nào? Có năng lực suy nghĩ độc lập tới mức nào? Mỗi ngày khi cuộc huấn luyện chấm dứt, lúc trời về khuya mọi người đều an giấc, đều có thể nghe được tiếng khóc của Nguyệt Vũ thập phần tưởng niệm cùng vô tận bi thương.

      Vì thế, ngày lại ngày trôi qua trong vất vả cùng tẻ ngắt.
      linhdiep17 thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,162
      Được thích:
      12,952
      Chương 1.2

      Bảy năm sau!

      Qua bảy năm Nguyệt Vũ lớn lên trở thành duyên dáng kiều, ngũ quan còn chưa phát triển hoàn toàn, mà hình dáng nhan sắc khuynh quốc khuynh thành, có thể ngẫm được vài năm nữa trở nên tuyệt sắc như thế nào!

      thân khí chất lãnh tuyệt cao ngạo thay thế cho dáng vẻ đáng hồn nhiên năm nào, còn nhìn thấy nụ cười tựa thiên sứ ấm áp ngày xưa nữa.
      Bảy năm thống khổ tôi luyện cũng trưởng thành, lúc này Nguyệt Vũ xảy ra biến hóa lớn!

      “Vài ngày nữa là có thể rời cái địa phương ngây người suốt bảy năm này, biết bên ngoài như thế nào? Ba ba mụ mụ có khỏe ?” tàng đá ở bờ biển, Nguyệt Vũ đứng ở đó nhìn ra phương xa miệng giọng nỉ non.

      Thân ảnh kia thon dài mảnh khảnh cùng lúc ở bờ biển hắc y nữ tử nhìn phương xa hoàn toàn trùng hợp!

      Nhớ lại những kỉ niệm trước kia, Nguyệt Vũ nhịn được lệ nóng doanh tròng, bởi vì thể nào quên hai khuôn mặt ôn nhu, hiền lành kia a!
      đảo vài năm, có thể ra ngoài gặp lại cha mẹ luôn là lí do để nàng kiên trì, bằng nàng cũng như các đồng bạn khác của mình vì đủ nguyên nhân mà chết!

      Mang theo tâm tình kích động, Nguyệt Vũ trở về đất liền, việc thứ nhất mà nàng làm chính là tìm cha mẹ của chính mình. Nghĩ đến được gặp lại cha mẹ, Nguyệt Vũ cảm thấy vui vẻ như thế nào đây!

      Quay trở lại quê hương sau bao năm xa cách, Nguyệt Vũ thế nhưng có chút sợ hãi! Đây có thể gọi cái cảm giác gần gia đình ấm áp !
      Bằng vào trí nhớ ngắn ngủi lên trong đầu, Nguyệt Vũ cũng có thể tìm được đường trở về nhà!

      có nhìn thấy khuôn mặt hiền lành trong trí nhớ, có nghe đến tiếng gọi ấm áp trong trí nhớ, cũng ngửi thấy được từng hương vị quen thuộc.
      Nguyệt Vũ nóng nảy, bảy năm qua, cảm xúc rốt cuộc cũng nổi lên gợn sóng.

      Nhưng là vài năm huấn luyện phải vô dụng, sốt ruột qua đó là bình tĩnh. Bĩnh tĩnh điều tra,bình tĩnh tìm, cuối cùng bình tĩnh tuyệt vọng!
      Bảy năm qua, nghĩ tới rất nhiều loại khả năng, chính là nghĩ tới khả năng này—cha mẹ song song qua đời!

      Đây là cỡ nào tàn khốc! Kiên trì đứng lên, tin tưởng bảy năm, chờ đợi bảy năm, khi biết họ qua đời, tất cả hóa thành bọt nước!

      Đột nhiên còn động lực để hết cuộc đời!

      Vì thế cam lòng, thống khổ, bất đắc dĩ tất cả đều hóa thành vô tận cừu hận, chỉ có như vậy mới có lí do để tiếp tục sống!

      Ba năm dốc sức, ba năm tìm cách, ba năm nhẫn, để rồi hôm nay cuối cùng hóa thành mãnh liệt lửa đạn hướng ngọn nguồn phá vỡ hạnh phúc của chính mình.

      Tia nắng cuối cùng biến mất ở cuối chân trời,Nguyệt Vũ bỗng nhiên xoay người, hướng trực thăng của chính mình tới, ly khai cái địa phương tạo ra nàng đồng thời cũng hủy diệt tất cả của nàng .

      Tổ chức K, tổ chức hắc đạo nổi danh thế giới. Tổ chức này có rất nhiều nhân tài vĩ đại, những người này đều là người các lĩnh vực nổi bật, trong đó các mối quan hệ rất rắc rối, phức tạp, thực lực cũng thể nào coi thường.

      Trong ba năm, Nguyệt Vũ thông qua bản lĩnh chính mình học được cùng với các con đường khác nhau, cuối cùng nắm giữ lượng lớn bí mật !

      Trong lúc đó, nàng cũng dốc hết sức lực, tận dụng mọi khả năng chèn ép hoạt động của bọn họ. thể , Nguyệt Vũ thực rất cường đại! Trong vòng ba năm, bởi vì Nguyệt Vũ quấy nhiễu, thực lực của bọn họ giảm rất nhiều.

      Mờ mịt trong bóng đêm, Nguyệt Vũ thân hắc y bó sát người linh hoạt xuyên qua trong đêm đen. Nhận được tin tức, hôm nay, lão đại của tổ chức K xuất khách sạn lớn nhất tại New York, đây thể nghi ngờ là cơ hội rất tốt.

      Chỉ cần giải quyết tên đầu lĩnh này, tổ chức K nhất định như rắn mất đầu mà rối loạn. Mà với những tổ chức thèm khát K lâu thừa dịp xuất đầu lộ diện, đến lúc đó cho dù tổ chức K có con át chủ bài cường đại cũng nguyên khí đại thương*!

      *nguyên khí đại thương : Thương vong, tổn thất lớn

      Trong đại quán rượu xa hoa nhất New York, lúc này bị rất nhiều hắc y nhân chiếm lĩnh. Hôm nay khách sạn này được bao hạ toàn bộ, đơn giản vì đại nhân vật tới ở đây!

      Đại khái dò xét tình hình địch, Nguyệt Vũ đối với thực lực đối phương cảm thấy giật mình. Nàng ngờ, có nhiều người như vậy. Bất quá nhân nhiều thế nào, sớm hay muộn cũng bị nàng xử lí!

      núp tại địa điểm khách sạn cách đó xa, nàng cực kì kiên nhẫn chờ đợi thời cơ tốt nhất tới!

      Trời về khuya, bên ngoài thủ vệ vẫn như trước rất có sức sống, tuyệt đối có bộ dáng mệt mỏi. gian phòng trong khách sạn đèn bỗng nhiên tắt, Nguyệt vũ chờ đợi thời cơ tốt nhất, rốt cuộc tới!

      ………………..

      Ánh dương vẫn lên như thường, ngày hôm sau, thế giới mọi người đều biết, có tổ chức tên gọi K biến mất, mà người nào làm cũng mấy ai ràng!

      Đồng dạng, giới đặc công, cùng với giới hắc đạo đồng thời chiếm được 1 tin tức: Dạ Tôn ngã xuống.

      Cứ như vậy thế hệ thần thoại từ nay về sau biến mất, kia tồn tại từng được giới đặc công coi như tín ngưỡng cứ như vậy theo gió bay !

      thế hệ thần thoại, đoạn truyền kì có thể cứ như vậy biến mất?
      Kỳ , thần thoại cùng truyền kì địa phương khác tiếp diễn!
      linhdiep17 thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,162
      Được thích:
      12,952
      Chương 2.1: Dị thế trọng sinh

      Nguyệt Hoa đại lục, thế giới bất đồng với Địa Cầu, tồn tại ở thời khác. Nơi đó giống Địa Cầu có nhiều quy củ như vậy, cường giả vi tôn trở thành tín ngưỡng của bọn họ.

      Nơi đó cũng có cái gọi là công nghệ cao như ở Địa Cầu, nhưng lại có rất nhiều người khát khao có dị năng lực. Nơi đó huyền kĩ sáng lạn, nơi đó vạn kiếm tề phi, nơi đó tràn ngập hiểm địa, nơi đó ma thú tung hoành, đó là thế giới huyền huyễn!


      Lúc này ở Nguyệt Hoa đại lục, như trước bốn mùa đều là xuân sắc, ánh mặt trời chiếu rọi khắp nơi, hàng vạn năm qua chưa từng có thay đổi quá lớn. Nơi này mùa liên quan tới khí hậu nhưng lại liên quan tới gian. cơ bản, khắp đại lục khí hậu đều như nhau, chỉ có hiểm địa mới xuất đặc thù.

      Lúc này, đột nhiên toàn bộ Nguyệt Hoa đại lục ánh sáng biến mất, chỉ còn lại hắc ám khôn cùng.

      đại lục, tất cả mọi người đều bị tượng kỳ dị này làm cho kinh hãi. Rất nhiều người đều thảo luận về nguên nhân tượng này, có vài thế lực thậm chí bắt đầu điều tra. Khi quang minh (ánh sáng) lần nữa xuất , hết thảy tựa hồ trở lại bình thường như chưa từng phát sinh chuyện gì.


      Dạ thành tọa lạc* tại nửa phía đông Nguyệt Hoa đại lục, là thành thị phồn hoa nhất chỉ sau đế đô. Nơi này phồn hoa như vậy chỉ vì vị trí nổi trội xuất sắc mà còn vì Dạ thành là địa phận Dạ gia - đứng đầu tứ đại gia tộc.
      *tọa lạc: nằm ở


      Sau khi bóng đêm tan biến, đạo bạch quang từ trời giáng xuống, với tốc độ mắt thường thể nhìn thấy lao thẳng hướng Dạ gia. Bởi vì bạch quang quá mức mỏng manh, mà tốc độ lại cực kì nhanh chóng, thế nên ai phát dị tượng này.

      Kiến trúc Dạ gia có thể so sánh với hoàng cung. Tường huy hoàng, hùng vĩ đồ sộ, xem thế là đủ rồi, nếu hình dung nó là tòa nhà mặc dù quá thích hợp nhưng vẫn thấy thiếu điểm gì đó!

      Hẳn là phải câu: Thực con mẹ nó xa xỉ .

      Hậu viện Dạ gia có tiểu viện, cùng với tiền viện xa xỉ mà so sánh, trời vực, nơi ở lại còn cũ nát. Kiến trúc lộng lẫy như thế, sao lại xuất nơi như vậy? là làm người ta nghĩ ra.


      Trong phòng ở tiểu viện, lúc này có vị thiếu niên thân áo trắng yếu nằm. Rất xa, tuy thấy mặt, nhưng thấy vẫn nằm giường nhúc nhích, động đậy.

      Chẳng lẽ là ngủ?

      Từ từ đến gần mới thấy, lọt vào tầm mắt là cảnh tượng khỏi làm cho người ta đổ hấp hơi !Bởi vì khuôn mặt kia có thể là vô cùng thê thảm .

      khuôn mặt kia, xanh khối, tím mảng, thậm chí có nơi còn vết đao, hơn nữa còn là rất sâu. Có vết thương miệng thoạt nhìn mới kết vảy, hiển nhiên mới bị thương vài ngày trước.

      Thanh phong tịch thổi đến, tung bay mạn giường cũ nát mà sạch , cũng làm gợn bay tóc đen như mực của thiếu niên. Thiếu niên toàn thân biết vì sao đột nhiên bị trận bạch quang bao lấy, lát sau nhìn lại, cẩn thận quan sát, có thể thấy phiến lông mi hơi hơi rung động.


      Lúc này Nguyệt Vũ đứng trong mảnh bóng tối, ý thức thanh tỉnh nhưng là cái gì cũng nhìn thấy.

      biết qua bao lâu như có ánh mặt trời tiến vào ánh mắt Nguyệt Vũ.
      Chậm rãi, nàng có thể nhìn thấy càng ngày càng ràng.

      Đập vào mắt là mạn giường vừa nát vừa cũ, mặt đầy mụn vá! Nguyệt Vũ nhất thời nghi hoặc, chính mình khi nào ngủ cái giường cũ nát như vậy?

      Nhịn được tò mò, nàng hơi nghiêng đầu, đại khái quan sát toàn bộ căn phòng.

      Nhưng thấy, phòng này tính là lớn, bên trong trừ bỏ chiếc giường, ngăn tủ bé, cái bàn cùng mấy cái băng ghế ở ngoài cái gì cũng đều có.

      Ngoài ra, phòng này xem như rất cũ!

      Sau khi quan sát, điều đầu tiên Nguyệt Vũ cảm giác được đó là căn phòng này rất xa lạ, nàng nhớ cho tới bây giờ cũng chưa thấy qua căn phòng như vậy, kiến trúc cổ kính giống như cổ đại được chiếu tivi a!

      Huống hồ chính mình phải chết sao?

      Chính mình phải hẳn là xuống địa ngục sao? Như thế nào lại ở chỗ này?
      Chẳng lẽ đây là cái gọi là Tá Thi Hoàn Hồn*? Nhưng là, mình rốt cuộc mượn cái xác nào đây a?
      *tá thi hoàn hồn: Mượn xác để hồn về


      Mang theo nghi hoặc, Nguyệt Vũ thực cẩn thận dò xét thân thể mình. Này xem lo, vừa thấy, cho dù Nguyệt Vũ luôn luôn tự cho là bình tĩnh cũng phải hoảng sợ!

      Này, này, này vẫn là thân thể của mình sao? Chính mình thân thể kia biết bao nhiêu nữ nhân hâm mộ, mê chết bao nhiêu nam nhân, thân ngạo nghề giờ đâu?

      Kỳ , có còn hơn , dù sao chính mình cũng để ý, bất quá chính là bộ túi da thôi! Nhưng là, dù thế nào cũng thể lộng thân nam nhân đem chính mình cấp thay đổi a a a!

      phải, xem nàng cũng phải là nữ nhân có phải hay !
      Lúc này Nguyệt Vũ hỗn loạn, hoàn toàn hỗn loạn !


      Sau lúc lâu, Nguyệt Vũ rốt cục cũng tiếp nhận “ tàn nhẫn” này. Làm đặc công vĩ đại, năng lực nàng vốn kinh người, chuyện như vậy tuy rằng rất bất khả tư nghị* nhưng vẫn còn trong phạm vi nàng có thể thừa nhận.
      *bất khả tư nghị: thể nào tưởng tượng được


      Sau khi hết thảy quy về bình tĩnh , Nguyệt Vũ liền đứng dậy xuống giường, nhưng mà nàng hơi động chút phát toàn thân cao thấp có nơi nào đau, cởi ra huyết áo bào trắng thấy, từng đạo cực kì dữ tợn, khối lại khối xanh xanh tím tím ,cấu thành bức vô cùng thê thảm!

      Vết thương mới cộng thêm vết thương cũ làm Nguyệt Vũ dù có kinh nghiệm sa trường, bị thương vô số lần cũng nhịn được mắng câu: Mẹ nó, muốn làm thân thể nghệ thuật sao? ( =.=”)

      Xét thấy bị thương quá mức nghiêm trọng, Nguyệt Vũ chỉ có thể buông tha ý tưởng xuống giường.

      Kết quả là, Nguyệt Vũ thập phần bất đắc dĩ nằm lại, chuẩn bị hảo hảo ngủ giấc. Đột nhiên, đầu trận đau nhức, sau, Nguyệt Vũ liền hoa lệ ngất !
      linhdiep17 thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,162
      Được thích:
      12,952
      Chương 2.2:

      Lúc này, khi ngất xỉu, trong đầu Nguyệt Vũ mảnh hỗn loạn, lượng lớn trí nhớ thuộc về nàng như thủy triều vọt tới.

      Thời gian trôi qua lâu, lúc Nguyệt Vũ tỉnh lại là buổi sáng hôm sau.
      Tia nắng mặt trời đầu tiên rọi xuống, Nguyệt Vũ từ từ chuyển tỉnh. Trải qua đêm trí nhớ dung hợp, Nguyệt Vũ cơ bản hiểu được rốt cuộc xảy ra cái gì.

      Nguyên lai, nàng xuyên qua, theo xa xôi Hoa Hạ xuyên qua đến thế giới tên là Nguyệt Hoa đại lục , đây là nơi hoàn toàn đồng dạng với Hoa Hạ!

      Mà khối thân thể nàng ngự trú là tứ đại gia tộc chi nhất Dạ gia “Ngũ thiếu gia”.

      Hoàn hảo Ngũ thiếu gia này là nữ , bằng chính mình biết thích ứng thay đổi đột nhiên như thế này đâu! Nguyệt Vũ trong lòng thầm nghĩ.

      Tuy là trọng sinh ở tại nhà giàu, nhưng là Nguyệt Vũ chút cũng có cảm thấy kích động hoặc vui vẻ. Đối với nàng mà gia cảnh như thế nào kỳ đều sao cả, quan trọng là chính mình có thể hảo hảo sống sót, sống vui vẻ!

      Đời trước chính mình rốt cuộc là đủ cường đại a, bằng cũng bảo hộ được người mình quý trọng.
      Cho nên cuộc đời này, chính mình càng phải thêm cố gắng, so với trước kia trả giá càng nhiều, làm cho chính mình tồn tại trở thành cường đại nhất, như vậy hẳn là có thể bảo hộ những gì mình coi trọng ?

      Theo trí nhớ dung hợp, nàng rốt cuộc cũng biết được chủ nhân ban đầu này sống như thê nào. Dùng từ để hình dung phải là — vô cùng thê thảm!
      Làm Dạ gia như giả bao hoán* Ngũ thiếu gia, Dạ gia gia chủ xem con cháu của mình bất quá như công cụ quyền lực mà thôi!

      *như giả bao hoán: nếu giả bao trả lại

      Năm năm trước, từng là thứ nhất công tử nổi tiếng Nguyệt Hoa đại lục, đệ nhất kinh tài tuyệt diễm tuyệt thế thiên tài.

      Hé ra dung nhan tuấn tú tuyệt thế vô cùng, thân khuynh thế thiên phú độc nhất vô nhị. Tuổi mà huyền lực tu luyện đạt tới độ cao bất khả tư nghị!

      Thế nhân đều là trời xanh sủng nhi*, được chân thần chiếu cố, khi đó có thể là hào quang vạn trượng!

      *trời xanh sủng nhi: Con cưng của trời

      Cái này gọi là người đắc đạo gà chó thăng thiên, Dạ gia bởi vì sinh ra vị siêu cấp thiên tài làm người ta theo kịp mà được thế nhân càng thêm tôn trọng.

      Bởi vậy, nhảy phát trở thành đại lục đệ nhất thế gia, là gia tộc uy nghiêm nhất trong tứ đại gia tộc!

      Cái gọi là mộc tú vu lâm, phong tất tồi chi*, trong đêm, thiên tài ngã xuống!

      *Mộc tú vu lâm phong tất tồi chi: Cây cao vượt rừng gió ắt dập (Người tài thường bị đố kị, hãm hại)

      Từ nay về sau hào quang còn, đời này thiếu vị tuyệt thế thiên tài. Mà thiên tài ngã xuống, hậu quả chính là so với trời sinh phế vật còn bị người khinh bỉ hơn!

      Từ nay về sau, từng là thiên tài nhưng sinh mệnh còn lại chỉ có vô tận nhục nhã cùng chửi rủa. Dạ gia lại chỉ coi như chuyện vặt , xem là lợn cẩu.

      Khác nhau trời vực, như thế nào đối mặt?
      Cuối cùng , rốt cục trong cam lòng cùng oán hận, hương tiêu ngọc vẫn!

      Linh hồn khi sắp tiêu tán, bằng vào nồng đậm cừu hận cùng oán thù, làm cho linh hồn nhanh ly khai thể xác.

      Khi gặp linh hồn Nguyệt Vũ, cảm giác được hy vọng, có lẽ để linh hồn nàng chiếm cứ thân xác mình có thể giúp mình báo thù.

      Kết quả là khẩn cầu Nguyệt Vũ giúp mình báo thù, nhất định phải khiến cho kẻ thương tổn , khi nhục nhất định chết được tử tế! Vì thế, cam nguyện dâng lên trí nhớ cùng linh hồn của chính mình .

      “Dạ Nguyệt Vũ, ngươi trùng tên trùng họ với ta, chắc chắn là duyên phận, nay ta trọng sinh ở thân thể của ngươi, có thể thay thế người, như vậy ta liền nợ ngươi phần nhân tình.

      Ta phải người tốt gì, nhưng là hiểu được đạo lý có ân tất báo. Cho nên, ta tận dụng hết khả năng, thực nguyện vọng của ngươi.
      Bất quá từ nay về sau, đời này còn cái người từng phong hoa tuyệt đại, danh mãn đại lục thứ nhất công tử, cũng còn cái diện mạo xấu xí, siêu cấp phế vật .

      Ta Dạ Nguyệt Vũ nhất định phải tại cái thế giới này bắt đầu cuộc sống vui vẻ, làm cái chí cường tồn tại!” Nguyệt Vũ nhìn về phía phương xa, mắt lộ ra ý chí kiên định.

      Thẳng đến mặt trời chiều ngả về tây, Nguyệt Vũ mới từ trong suy nghĩ phục hồi tinh thần. Trải qua ngày ngẩn người tự hỏi hoài niệm cùng với bi thương, Nguyệt Vũ là tiếp nhận chính mình trọng sinh tại dị thế.

      Nếu , lời hùng hồn trước là đối với chính mình an ủi, tại cũng là chính mình mục tiêu phấn đấu.

      Như là nghĩ tới cái gì, Nguyệt Vũ vươn hai tay, thấy được tay có chiếc nhẫn. Cái chỉ giới này là do phụ thân lưu cho mình , có biểu thị tính công năng, này cũng là nơi trữ hàng trọng yếu của nguyên chủ những năm gần đây!

      Hơn nữa, chỉ giới rất lớn còn bị ngoại nhân nhìn thấy. Bên trong hề thiếu linh quả, đan dược, vũ khí cùng công pháp.

      Trước kia Nguyệt Vũ bởi vì thiếu mấy thứ này, nên những thứ do phụ thân mà mình chưa từng gặp mặt lưu lại đều luyến tiếc dùng!

      Đối với phụ thân chính mình, Nguyệt Vũ chút ấn tượng, tựa hồ là chưa từng xuất quá. Mà đối với mẫu thân, trong ấn tượng muốn phi thường mơ hồ.


      Duy nhất ít trí nhớ còn lưu lại là thời điểm khi mình còn bé, hé ra tuyệt sắc khuynh thành dung nhan ôn nhu cùng bóng dáng kia chút thanh lệ quyết tuyệt , trừ lần đó ra liền cái gì cũng đều có .

      “Xem ra mặc kệ kiếp trước hay kiếp này, ta đều có cơ hội hưởng thụ đến cái gọi là cha mẹ cho thiên luân chi lạc*!” Hiểu được cuộc đời này phụ mẫu nàng song song có tin tức, Nguyệt Vũ khỏi cảm khái vạn phần. Cũng là người lưu lạc thiên nhai a!

      *Thiên luân chi lạc: niềm vui đoàn tụ gia đình

      Vì thế trong tưởng niệm cùng cảm khái, Nguyệt Vũ vượt qua ngày đầu tiên vào dị thế!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :