1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Dưỡng Thê Bảy Năm Suýt Thất Bại - Lục Phong Tranh

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Dưỡng thê bảy năm suýt thất bại

      Tác giả: Lục Phong Tranh

      Nguồn: tangthuvien.com

      Edit: Tử Vi

      Beta: Quảng Hằng

      Thể loại, ngôn tình HE

      Hoàn 10 chương

      Tiến độ: Đây là tác phẩm đầu tay  của nàng Tử Vi, và do thời gian  rảnh rỗi của nàng nên các bạn đừng hối quá nhé!
      từng, chỉ vì cây kẹo mút, nàng tức giận đến nỗi lớn gan mà lưu lại dấu răng cánh tay .

      Lần đầu tiên cố tình gặp lại, tuy là xuất phát từ thiện ý, lại cẩn thận sờ soạng mông của nàng.

      Thù mới cùng hận cũ, thế cho nên cuộc sống kế tiếp..

      Nàng là cháu của người làm vườn hoàn toàn đem đại thiếu gia của Nguỵ gia trở thành kẻ lưu manh cao cấp.

      Thấy nàng ngủ quên ở xe, ngoại lệ cho nàng nhờ xe; nàng lại nghĩ đến muốn bắt cóc;

      Tấm lòng tốt dạy nàng học toán học, lại thiếu chút nữa bị phương pháp luyện tập đặc thù của nàng đả bại,

      Bắt đầu từ như thế, tiểu nha đầu người quá thẳng thắn quả làm có nụ cười thoải mái.

      Vì thế, nàng là duy nhất có thể mở rộng trái tim , làm quyết định ____

      Nàng là người duy nhất chọn cho "kế hoạch nuôi dưỡng thê tử hoàn mỹ"

      Muốn nàng học ỷ lại , lần đầu tiên xe đạp chở nàng về nhà.

      Hào phòng cho nàng quyền sử dụng thư phòng, kết quả nàng lại nằm ở ghế thư phòng ngủ?!

      Ách, như vậy cũng sai, làm cho nàng tự giác trở thành thói quen của , biến thành con mèo

      Lại ở bên cạnh , trong lòng nàng, cảm thụ là người tốt, cũng học được cách làm nũng đối với ,
      Sau đó, chờ nàng lớn lên, đương nhiên chờ ăn sạch ...

      *******************************

      Thông báo với các pà kon , nhà ta được hợp tác của nàng Tử Vi, thân . Đây là tác phẩm đầu tay của nàng ấy nên có gì các bạn giơ cao đánh khẽ nhé, nếu còn gì sơ sót các bạn góp ý nhàng để bản edit của chúng tôi được hoàn thiện hơn!!!!


    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']Dưỡng Thê bảy năm suýt thất bại

      Edit: Tử Vi
      Beta : Quảng Hằng

      ']                                 Tiết Tử

      Ánh sáng chiếu vào khắp bể bơi, thân hình gầy gò xuyên qua xuyên lại, theo mỗi động tác của cánh tay, bọt nước hình thành ngắn ngủi trong trung, độ cong vừa xinh đẹp, thanh xuân lại chói mắt.

      thành bể bơi, miệng ngặm cây kẹo mút vị hoa quả, tuỳ ý ngồi, hai cặp đùi dài trắng nõn ngâm mình trong nước, tuỳ ý mà đá loạn, ánh mắt khi nhìn về phía chân trời xanh thẳm, khi nhìn về phía chân bên kia mà đá bọt nước.

      A, nhàn nhã nên lời...

      Nước trong hồ nhanh chóng dao động, đột nhiên, thân hình nhanh nhẹn từ dưới nước trồi lên ---

      “Mấy giây?” Ngụy Tuyển Triệt mồm to hô hấp, hỏi.

      “Cái gì?” đem ánh mắt nhìn bầu trời xanh lam thu lại.

      Hai tròng mắt hiếp lại thành đường hẹp “Ngươi phải giúp ta đo giờ?”

      Nha, quên rồi. Di, đồng hồ bấm giờ đâu rồi? thở đầu lưỡi, hoảng hốt nhìn xung quanh...


      chỉ biết nàng ở đây ngồi !

      Trong đầu xuất ý muốn trừng phạt, nhảy vào trong nước, xoay quanh giây lát lại từ trong nước ra. Lúc này đây, khí thế mạnh mẽ cùng với cường đại bọt nước...

      “A, chán ghét, ngươi làm nước văng trúng ta!” hoa dung thất sắc kêu to.

      Ngươi khởi xướng đưa tay lau nước mặt, hồn nhiên như có làm  tội ác, khuôn mặt tuấn dật đắc ý tươi cười.

      Đưa hai tay chống đỡ vào thành, đem thân thể hướng lên , rời khỏi nước ngồi xuống bên người , tiếp nhận khăn tấm đưa, tuỳ ở lau người.

      “Mấy tuổi rồi mà còn ăn kẹo mút!”  hề gì mà đoạt lấy kẹo mút trong miệng nàng, đưa vào trong miệng mình, hết thảy đều là đương nhiên.

      u oán nhìn , còn vươn tay ra làm càn như muốn trấn an nàng. Thấy trấn an được, đành lấy kẹo mút từ trong miệng ra, đưa đến miệng nàng, gây xích mích bằng đôi mắt đẹp vô cùng, tiếng động hỏi: Muốn sao?

      Mới cần ăn nước miếng của ngươi đâu! làm bộ dạng mặt quỷ, mặt mày nhăn nhó chải tóc.

      ăn? Ta ăn.” kẹo lại vào trong miệng .

      “Ngụy Tuyển Triệt, ngươi là đại phôi đản!” bị chọc giận đến mặt đỏ lên.

      cười, nhếch miệng lên phục phịch hề hề cười, vẻ mặt đắc ý phảng phất khi câu của phải là “Đại phôi đản” mà là “Ta ngươi.”

      đưa tay vuốt tóc lên, lộ ra khuôn mặt cân đối trắng nộn, quan sát lát, mang theo ý cười cúi xuống khẽ hôn lên phía bên mặt của .

      Khuôn mặt phấn hồng đến nơi đến chốn tiếp đón , cơn tức giận của trong nháy mắt biến mất, chỉ còn lại biểu tình khó chịu thôi.

      vui vẻ cười, thần thái thanh thản nắm lấy tay nàng, cùng nàng đem ánh mắt hướng về phương xa...

      Vài giây sau, bên tai truyền đến kháng nghị hô của “Ngươi nắm chặt!”

      hướng nàng liếc mắt cái, vô lại mà kiêu ngạo, tiếp tục cùng nàng mười ngón tay nắm lấy nhau.

      Nàng, là của , đời này nhất định chỉ là người của mình , quan trọng chỉ nhanh tay bắt lấy nàng, nhưng là vĩnh viễn buông ra.

      Nàng gọi là Lương Tử Bái.

       



    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit : Tử Vi
      Beta : Quảng Hằng




      Chương 1.1


      Thời điểm lần đầu tiên thấy Lương Tử Bái là như thế nào? Ngụy Tuyển Triệt xác định lắm.

      Điều này làm cho trí nhớ siêu phàm cảm thấy vạn phần tự hào của vô cùng kinh ngạc.

      Mặc cho trải qua khổ tư, quỹ đạo thời gian trong nháy mắt có chút mơ hồ, cái này phải lưu lại khái quát giai đoạn thời gian “Tiểu học”.

      Chỉ nhớ thời tiết khi đó cực kì tốt, là tuần mây mưa liên tục kéo dài khó được trời nắng, ánh mặt trời gay gắt, xuyên thấu cây cối, trong lúc đó vật thể cùng nguồn sáng chiếu lẫn vào nhau, vừa đúng lúc cảnh vật tươi sáng nhất…


      Ngụy Tuyển Triệt ngồi trong phòng ốc bằng thủy tinh chứa đàn trong phòng, vùi đầu luyện dương cầm.

      Đàn dương cầm diễn tấu to như vậy hình tam giác, đầu ngón tay linh hoạt toát ra thần kì ở những phím bấm trắng đen, giai điệu dễ nghe nhàng vang lên, nhưng trong lòng lại cảm thấy hoàn mỹ, lần lại lần nữa ngừng luyện tập, tính toán chi li từng khúc mục đích chi tiết xử lí.

      Đáng giận, hài lòng, hài lòng…

      Trong khung theo đuổi tính cách hoàn mỹ tuyệt đối, làm cho luyện tập lặp lại vẫn đạt được cầu của mình, càng ngày càng phiền chán, cuối cùng sau lần luyện tập, thất bại phẫn nộ đánh vào phím đàn dương cầm quý giá, sau đó cầm lên quyển phổ nhạc hung hăng quăng

      tại sao lại tức giận?”

      Hít thở khí yên tĩnh, tiếng kiều thuý đột ngột vang lên, Ngụy Tuyển Triệt ngẩng đầu đưa ánh mắt –

      Góc cửa sổ sát đất bên kia bị đẩy ra, lạ mặt ngồi ở đó, biết đến đây bao lâu, bởi vì chuyên tâm luyện đàn mà hồn nhiên phát giác.

      Nàng xem thấy bộ dáng tập tập lại của , cũng thấy bộ dáng khống chế được mà tức giận, điều này làm cho lòng tự trọng cao cường của Ngụy Tuyển Triệt cảm thấy thực mất hứng, giống như chính mình trắng trợn bị vạch trần , mặc người tuỳ ý kiểm tra. thích như vậy, thậm chí có thể là chán ghét.

      “Mày là ai? Ai cho mày vào đây?” ràng học sinh tiểu học, tâm cao khí ngạo lại là của độc tài tiểu đại nhân, thanh ác khí chất vấn.

      Nhưng mà, thái độ thân thiện của tựa hồ có kinh sợ người nào đó.

      Đuôi ngựa cùng dây đeo màu hồng nhạt của Lương Tử Bái, đưa đôi mắt sáng ngời chút sợ hãi nhìn lại , đối mặt với gương mặt xấu xa của tuyệt sợ hãi.

      “Tôi gọi là Lương Tử Bái, năm nay năm tuổi nhe! Mẹ , chờ nghỉ hè qua , tôi bắt đầu học tiểu học.” Nàng trừng đôi mắt thuỷ mâu lớn, miệng mang đậm tính khí trẻ con biểu thị công khai chính mình lớn lên.

      Ta, thấy kiêu ngạo của nàng, bất quá vẫn còn là tiểu nha đầu nhà trẻ. Ngụy Tuyển Triệt khinh miệt, từ trong lỗ mũi hừ lạnh cái.

      Bất quá, tựa hồ quên, chính là nhiều nhất bất quá cũng là học sinh tiểu học thôi.

      đánh đàn sao?” Nàng nháy ánh mắt to tròn hỏi.

      cần mày quản!” Thân là đại thiếu gia kiêu ngạo, chuyện bộ dáng uyển chuyển.

      đánh đàn rất nghe rất hay, là hay nhất mà tôi nghe được đó.”

      Mỗi người đều thích ca ngợi, nhưng bị nha đầu hiểu biết ca ngợi, có gì vui vẻ.

      “Tốt nhất là mày biết cái gì dễ nghe, cái gì nghe hay.” bỏ qua tin.

      “Tôi đương nhiên biết… thực tiếp tục đàn sao?” nàng cảm thấy đáng tiếc.

      “Đánh đàn cái rắm!”

      “Tôi cũng đánh đàn nha! tin lời của tôi, tôi đánh đàn cho nghe nha.” Nàng cởi giầy da của mình, đứng dậy, liền theo lối mở cửa sổ sát đất vào.

      Tựa hồ chỉ cần về chính mình, nàng liền nhịn được thói quen thêm từ “nha” kéo dài cuối, Ngụy Tuyển Triệt nghe được cảm thấy chói tai.

      “Ta đây cần.” quả quyết cự tuyệt.

      “Vừa nãy mới đánh đàn cho tôi nghe, bây giờ đến lượt tôi đánh đàn cho nghe.” nàng vẫn chính mình kiên trì.

      nhìn thấy xung quanh Ngụy Tuyển Triệt phát ra hơi thở màu đen, Lương Tử Bái ngồi thẳng lên ghế dựa, đưa ngón trỏ béo đoản diễn tấu, bên dùng ngũ tiếng đầy đủ xướng lên danh khúc nổi tiếng thế giới “Ngôi sao ”, bộ dáng còn có chút tự đắc.

      Chợt loé chợt loé sáng trong suốt, bầu trời đầy ngôi sao

      “Đồ ngu ngốc” nghe được tiếng ca, hai hàng lông mày Ngụy Tuyển Triệt nheo lại.

      Rốt cục là nha đầu này làm sao, cư nhiên dùng loại đàn dương cầm có giá trị xa xỉ nhất thế giới tấu nhạc thiếu nhi già cỗi, còn mặt dày vô sỉ dùng tiếng ca thê thảm của nàng độc hại lỗ tay , đáng chết!

      Ca khúc xướng xong, nàng xoay người lại meo meo cười : “Dễ nghe sao? Papa , ta tương lai nhất định trở thành nhạc gia thực vĩ đại nha.”

      nhạc gia?

      Ngụy Tuyển Triệt hung hăng liếc mắt xem thường. Thực lợi hại như vậy, vậy có muốn vỗ tay cổ vũ hay ? Người này đại khái bệnh cũng , như vậy cảm giác mình đàn hay, là nhìn được.

      lần nữa ngồi ghế dựa, hai lời liền tấu đoạn ngôi sao của Mozart.

      Lương Tử Bái kinh ngạc nhìn thực lợi hại nha…”

      Lại tới nữa, nàng cũng thế từ “nha” kia? Cảm giác thực siêu chán ghét.
      Last edited by a moderator: 3/12/14

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit : Tử Vi
      Beta : Quảng Hằng


      Chương 1.2:


      Lương Tử Bái suy nghĩ một hồi lâu, đột nhiên nhanh chóng bắt lấy tay hắn, tiến đến trước mặt hắn cẩn thận xem xét, muốn nhìn bên trong có cơ quan gì thần kì hay không, về nhà kêu mẹ mua cho nàng.

      “Buông ra!” hắn chán ghét trừng mắt nàng. Cư nhiên dám chạm vào tay hắn, bộ không muốn sống hay sao?

      Hoàn toàn không nhận ra được sự tức giận của Ngụy Tuyển Triệt, Lương Tử Bái vừa mừng vừa sợ cười meo meo nhìn hắn, “Tôi thích bản anh vừa đàn lúc nãy, dạy tôi đi! Dạy tôi đi!”

      “Không cần!” Hắn xoay người rút tay ra.

      Nàng nhướng mi lên, bộ dáng suy nghĩ, rồi từ trong túi nhỏ của bộ quần áo rút ra cây keo mút hương hoa quả, một bộ dạng giống dũng sĩ nhịn đau đưa đến trước mặt hắn, “Tôi mời anh ăn kẹo mút, anh dạy tôi đánh đàn?”

      “Ta vì sao muốn ăn kẹo mút của mày?” Đã mấy tuổi rồi mà còn ăn kẹo mút? Khư, thật ngây thơ. “Mày nhìn mày kìa, sâu răng hết rồi mà còn ăn đường.” Liếc mắt nàng một cái, hắn giơ tay chỉ vào chiếc răng cửa vô cùng thê thảm của nàng.

      Mặt nàng đỏ lên, chu miệng ngập ngừng uỷ khuất…

      Ngụy Tuyển Triệt ngẩn ra. Kỳ quái, vì sao hắn cảm thấy tội ác? Hắn chính là nói thật nha!

      Nhưng là xem mặt nàng sắp hồng đến nổ mạnh, lương tâm hắn cảm thấy cắn rứt, hơn nữa so với đánh giá của hắn còn lớn hơn, một cỗ tự trách cùng cảm giác rầu rĩ bao phủ ngực hắn.

      Thật là nha đầu phiền toái. Quên đi, hắn xem như hôm nay làm việc tốt vậy.

      “Đưa đây.” Vươn ngón tay phục phịch ra.

      “Cái gì?” Nàng khó hiểu.

      “Mày giả ngu, kẹo mút chứ cái gì, chẳng phải mày mời ta hay sao?”

      Kỳ quái, không phải là không cần sao? Giãy giụa giây lát, Lương Tử Bái nhịn đau đưa kẹo mút ra “…Nha.”

      Ngụy Tuyển Triệt xé bao gói kẹo ra, trướ mặt nàng liền đưa kẹo vào trong miệng –

      Chậc, thật sự là ngọt nha! Xứng đáng răng của nàng nha. Ngụy Tuyển Triệt nói với chính mình là xuất phát từ lòng hảo tâm, miễn cho nha đầu kia ngậm kẹo không ai dám ăn.

      “Vậy anh có thể dạy đánh đàn cho tôi sao?” nàng bộ dạng đáng thương vô cùng hỏi.

      Xem vẻ mặt thật sự của nàng, hắn đột nhiên muốn cùng nàng chơi trò đùa dai, đôi mắt xinh đẹp thoáng chốc hiện lên một giút giảo hoạt…

      “Ai nói ta muốn dạy mày đánh đàn?” Hắn thực sự tà ác hỏi.

      “ A anh gạt tôi…”

      Ở Nguỵ gia, mọi hành động của Ngụy Tuyển Triệt đều là tiêu điểm, trong lời nói của hắn, không có người nào có thể nghi ngờ, hắn làm gì, cũng tự nhiên giống như vậy. Có thể bị hắn trêu cợt, là phúc lớn của nàng. Nghe chưa, là phúc lớn!

      Hắn nhíu mày “Lừa mày là lừa như thế nào?” Hắn bình thản hỏi.

      Mặt nàng vừa nhíu, hốc mắt đỏ lên. Hắn còn chưa có ý thức, một trận kinh hồn động địa tiếng khóc đã bùng nổ.

      Mồm há hốc. “Ai, mày đủ rồi nhe, sẽ không thật sự khóc đi?” Hắn không hề nghĩ nàng sẽ sử dụng chiêu này.

      “Anh lừa kẹo mút của tôi, anh là đồ trứng thối! Kẹo mút là lễ vật lão sư tặng cho tôi, tôi muốn kẹo mút của tôi…”

      Ngụy Tuyển Triệt thật sự không dự đoán được nha đầu kia vừa khóc vừa nói, nhưng lại là âm siêu lớn.

      Vừa mới nãy không phải thực sự dũng cảm hay sao? Mặc kệ hắn dữ tợn như thế nào, nàng đều một bộ dạng không sợ hãi. Không nghĩ tới chỉ vì một cây kẹo mút, nàng liền tunh hoàng nước mắt giống như bị chịu khổ ngược đãi.

      “Ai, ngươi đừng khóc. Có nghe hay không? Ta bảo ngươi đừng khóc!”

      Hắn đưa mệnh lệnh nàng, nàng vẫn như cũ bộ dáng, chưa từng gặp qua loại tình huống này, Nguỵ Tuyển Triệt bắt đầu có vẻ tay chân luống cuống.

      Vài giây tiếp theo, cửa phòng bị đẩy ra—

      “Thiếu gia, phát sinh chuyện gì?” nghe tiếng nữ giúp việc khẩn trương hỏi.

      “Ta…” Vẻ mặt hắn quẫn bách, nói không ra lời.

      Phát hiện tiểu cô nương ngồi bên cạnh thiếu gia, nữ giúp việc trẻ tuổi kinh ngạc hỏi: “Di? Bái Bái ngươi như thế nào lại chạy đến đây? Mọi người đều đang tìm ngươi a. Đến đây, ngoan không được khóc, nói cho Hiểu Quyên tỷ tỷ chuyện gì đã xảy ra?”

      “Ô ô…Hiểu Quyên tỷ tỷ, hắn lừa kẹo mút của ta, hắn là đại phôi đản.”

      Nàng vừa khóc vừa hít thở không khí, nhưng tốc độ chỉ ra và xác nhận hung thủ phi thường nhanh chóng.

      Gì? “Trứng thối” Ngụy Tuyển Triệt bị lên án trứng thối biểu tình khó coi vô cùng, kẹo mút còn nằm trong miệng hắn, hắn quả thật hết đường chối cãi.

      Trộm dò xét sắc mặt âm trầm của thiếu gia liếc mắt một cái, Hiểu Quyên nghĩ rằng, xong rồi xong rồi, Bái Bái chọc ai không chọc, cư nhiên chọc thiếu gia tôn quý nhất của Ngụy gia!

      “Hư, Bái Bái, không được vô lễ, hắn không phải là đại phôi đản, hắn là Tuyển Triệt thiếu gia. Phải có lể phép, biết không?” Hiểu Quyên nhanh chóng trấn an tiểu cô nương, miễn lại chọc giận thiếu gia cao cao tại thượng Ngụy gia, đáng yêu tiểu Bái Bái lần nữa nhướng mi.

      “Ta không cần đối xử lễ phép với hắn! Hắn là trứng thối, trứng thối, trứng thối.”

      Lương Tử Bái bắt đầu đứng lên, còn một hơi nói ba lần chữ “trứng thối”. Nàng tránh khỏi Hiểu Quyên tỷ tỷ, xông lên phía trước, không nói hai lời liền hướng tay Ngụy Tuyển Triệt cắn một ngụm.

      “Nha, trời ạ! Bái Bái không thể…”

      “A, tay của ta!” Bất ngờ không kịp phòng thủ, Ngụy Tuyển Triệt đương nhiên đau đến nỗi kêu to.

      Không còn kịp rồi.

      Thấy toàn bộ mọi chuyện xảy ra, tâmHiểu Quyên bắt đầu lạnh đi…Xong rồi, cái này chết chắc rồi.

      Dám can đảm cắn kim tôn (đứa cháu cưng) của Ngụy gia, tiểu Bái Bái xác định chạy không thoát.
      Last edited by a moderator: 3/12/14

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit : Tử Vi

      Chương 1.3

      Vừa sinh ra chắc chắn bền vững là mệnh quỷ, ra Ngụy Tuyển Triệt là người như thế.

      Phụ thân là Ngụy Vĩ Quốc, là thương gia Đài Loan lừng lẫy thế giới, mẫu thân là Ôn Như Mai là viên ngọc quý dương cầm tay, đám hỏi thương gia kia, có thể là gia đình Đài Loan môn đăng hộ đối nhất thế kỉ, vương tử cùng hoàn mỹ công chúa kết hợp, rồi sau đó mười mấy năm, ai biết đến.

      Thân là con duy nhất của hai người, vừa sinh ra lộ vẻ chữ vàng loé sáng, Ngụy Tuyển Triệt thân thể đắt tiền, trình độ tuyệt đối hề giống với người dân bình thường, cũng khó trách tuổi còn mà nuôi dưỡng cá tính kiêu ngạo.

      Nghe năm đó chỉ vì nghênh đón sinh ra mà tạo ra quân đoàn bác sĩ chữa bệnh, Ngụy liền hơi thêu huỷ hàng ngàn vạn tệ, khí thế sử dụng tiền chút nương tay hoàn toàn được ghi lại trong lịch sử chữa bệnh Đài Loan.

      Càng đừng là chi phí nuôi dưỡng sau khi sinh ra, hoàn toàn là các quy cách xử lí cao quý nhất, bất luận là ăn hay làm việc gì, đều sử dụng là hàng cao cấp nhất.

      Bất quá ràng là tiểu oa nhi mấy tháng tuổi, chẳng những được ba bảo mẫu cẩn thận chăm sóc, còn có bác sĩ chuyên gia đình lo cho sức khoẻ . Đúng là người dạng này nọ, tất cả đều là sản phẩm nước ngoài có số lượng hạn chế. Đối với tình hình mỗi ngày lo ba bữa cơm ấm no trong mắt dân chúng tầm thường, là hâm mộ cùng ghen tị, đám người hận thể nhảy lầu để cầu lấy lần nữa đầu thai.

      Nhưng mà, đừng vội, càng đừng nghĩ rằng Nguỵ Tuyển Triệt sinh ra chỉ phụ trách mỗi ngày ăn ngon mặc đẹp, nghe chút về cuộc sống của hào môn thiếu gia như thế nào, lo lắng lần nữa đầu thai cũng

      muộn có phải hay .

      Bởi vì thân là con trong nhà, lại là người nối nghiệp duy nhất của gia tộc, từ khi bắt đầu có trí thức, Ngụy Tuyển Triệt bắt đầu nhận thức giáo dục tinh nuôi dưỡng.

      Bất luận là ngôn ngữ, trao đổi kiến thức, lãnh đạo thống trị, nghi lễ xã giao, tài nghệ, vận động,…Bởi vì, tạo ra người nối nghiệp hoàn mỹ tinh thông mọi kỹ năng, Ngụy gia toàn tâm chú ý, thể khinh thường. chỉ mướn người dạy học ở các lĩnh vực danh sư giáo luyện, hàng năm vào nghỉ hè nghỉ đông, các tiểu hài tử vùng tuổi khác đều vui vẻ chơi đùa, còn tuổi Ngụy Tuyển Triệt phải hi sinh ngày nghỉ, giấc ngủ cùng đoạn thời gian, đáp máy bay tư nhân đến các trường đại học nổi danh thế giới học tập các loại chương trình học.

      được khóc nháo, chỉ được tiến bộ, tiếng bộ càng tiến bộ.

      Mỗi người vừa khen vừa chê hình thức giáo dục tinh dày đặc này, cũng phải đối với mỗi cái tiểu hài tử đều rất tốt, nhưng đây là cái giá phải trả mà Ngụy Tuyển Triệt trải qua.

      Thời gian thấm thoát, nháy mắt cái, mười tám tuổi Ngụy Tuyển Triệt nay trở thành mĩ thiếu nam trung học, so với đứa cùng tuổi bộ dạng cùng đầu óc khí cao ngất, nhu hợp ưu điểm mặt mũi của cha mẹ, ngũ quan tuấn mỹ, người vô cùng đẹp mắt, cùng với khí chất quý tộc vốn có, càng làm phảng phất bản chất tôn quý của như đến từ quốc gia khác. Tóm lại mặc kệ đến đâu làm sao, đều là đám người nhịn được muốn xem mặt hàng siêu cấp bằng hai con mắt.

      Hôm nay, quý công tử Ngụy Tuyển Triệt chọi với khoá học đàn dương cầm.

      Thân là người nối nghiệp vĩ đại, được bồi dưỡng tốt nhất, bất cứ tình huống nào tài nghệ vẫn là chủ yếu, đúng là tự cho là thú vui tiêu khiển, cũng phải sử dụng khoe khoang kĩ năng.

      Lai lịch lão dạy đàn dương cầm cũng , là nhà phê bình đàn dương cầm lớn chỉ định của quốc tế tiểu bang này.

      Ngụy Tuyển Triệt ban đầu đàn lưu loát, ánh mắt lơ đãng nhìn thấy dấu vết cũ cánh tay, cái thoáng qua, suy nghĩ từ từ truyền ra xa, tốc độ đầu ngón tay đánh đàn kịp, danh khúc ca trường kinh điển cư nhiên vì lạc nhịp mà rối loạn.

      mê mang suy nghĩ….

      “Eric? Eric?”

      Nghe thấy lão sư nhíu mày gọi, Ngụy Tuyển Triệt ý thức được thất thường của mình, vội vàng lấy lại tinh thần, “Sorry”

      Đáng chết, hôm nay làm sao vậy, làm sao lại đột nhiên phân tâm?

      Ngụy Tuyển Triệt là người theo đuổi hoàn mỹ đối với sai lầm chính mình , có vẻ ảo não thôi.

      Biểu hướng lão sư xin lỗi, lại khởi động tinh thần, cưỡng bức chính mình chú ý tập trung, nhưng mà khi ca khúc đàn xong, biết hôm nay chính mình biểu cực kì xong.

      Khoá học đàn dương cầm qua loa kết thúc, lão sư lắc đầu rời , Ngụy Tuyển Triệt ngồi yên ghế, phiền chán đến nỗi chút động lực luyện tập cùng cảm xúc đều có.

      Ánh mắt nhịn được liếc về vết thương tay…Nhiều năm như vậy, dấu vết thương tích vẫn còn , có thể thấy được bị cắn lúc đó thảm như thế nào.
      Last edited by a moderator: 3/12/14
      Rubyzjn thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :