1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

DƯỢC MÔN TRỌNG SINH: THẦN Y THỨ NỮ - SOCOLA HOA QUẢ (40/457)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      DƯỢC MÔN TRỌNG SINH: THẦN Y THỨ NỮ
      [​IMG]
      Tác giả: SOCOLA HOA QUẢ
      Converter: Mộ Dung Ý Nhy
      Edit: PHUONGLINH87^^(uchihasaki)
      Số chương: 457
      Thể loại: Xuyên
      Poster: PHUONGLINH87^^(uchihasaki)


      [​IMG]
      VĂN ÁN
      Tam tiểu thư thứ xuất của Kỳ phủ thân thể hư nhược từ nên bị tống tới thôn trang xa xôi tĩnh dưỡng, cơn bệnh nặng tiến tới làm cho nàng hương tiêu ngọc vẫn.
      Cùng thời gian , ở đại linh hồn Ân Phượng Phượng của truyền nhân Dược Môn thế gia bị cuốn vào thân thể Tam tiểu thư Kỳ phủ .
      Thân thể cùng linh hồn hài hòa hợp lại làm , nàng Kỳ Dao Phong , sống lại !
      [​IMG]
      Vương tử hai chân thể sử dụng, quanh năm suốt tháng chỉ ngồi xe lăn, tính tình hỉ nộ bất định, ai đoán nổi.
      Đối với vương tử như vậy, đích nữ Kỳ phủ muốn gả .
      Cho nên sau 6,7 năm được đoái hoài đến, Kỳ Dao Phong bị Kỳ phủ lôi ra làm người thế thân.
      đảo thuốc trong phòng Kỳ Dao Phong có chút bất đắc dĩ lắc đầu , khi lại đẩy ta tới đầu sóng ngọn gió?!
      [​IMG]

      [​IMG] MỤC LỤC[​IMG]
      CHƯƠNG 1 CHƯƠNG 2 CHƯƠNG 3 CHƯƠNG 4 CHƯƠNG 5
      CHƯƠNG 6 CHƯƠNG 7 CHƯƠNG 8 CHƯƠNG 9 CHƯƠNG 10

      CHƯƠNG 11 CHƯƠNG 12 CHƯƠNG 13 CHƯƠNG 14 CHƯƠNG 15

      CHƯƠNG 16 CHƯƠNG 17 CHƯƠNG 18 CHƯƠNG 19 CHƯƠNG 20
      CHƯƠNG 21 CHƯƠNG 22 CHƯƠNG 23 CHƯƠNG 24 CHƯƠNG 25
      CHƯƠNG 26 CHƯƠNG 27 CHƯƠNG 28 CHƯƠNG 29 CHƯƠNG 30
      CHƯƠNG 31 CHƯƠNG 32 CHƯƠNG 33 CHƯƠNG 34 CHƯƠNG 35
      CHƯƠNG 36 CHƯƠNG 37 CHƯƠNG 38 CHƯƠNG 39 CHƯƠNG 40
      Last edited: 7/12/15

    2. tienmyphan

      tienmyphan New Member

      Bài viết:
      6
      Được thích:
      6
      Ủng hộ ủng hộ bang và bạn linh cho ra truyện này. Nghe văn án có vẻ hay à nha, nhưng mà độ sâu của nó ái chà !!!!
      honglakPHUONGLINH87^^ thích bài này.

    3. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      ủng hộ nhiệt tình, likes tẹt ga nha các bạn, cho tui động lực tui ed
      Hangbaobinh, Xing Bairong, honglak3 others thích bài này.

    4. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      [​IMG] Chương 1: Xua đuổi
      Edit: PHUONGLINH87^^
      Beta: Bạch Xà
      [​IMG]

      Kỳ phủ là đệ nhất thế gia ở thành Biện Kinh .

      Tại vương triều Thiên Duyệt, Tướng quân Kỳ Thiên Diệu chính là người mang vinh quang đến cho toàn bộ Kỳ phủ, cũng là nhân vật hùng của cả đất nước, xuất thân dòng dõi thế gia thư hương, lấy thân phận Văn Trạng nguyên vào triều làm quan. Năm đó hai nước Việt Hãn – Đại Hạ bắt tay nhau cùng mang binh xuôi nam gây chiến tranh với Thiên Duyệt. Biên quan khó bảo toàn, Thiên Duyệt nguy cơ tràn đầy!

      triều đình các quan đánh võ mồm, kẻ xin cầu hòa cúi đầu xưng thần, giao nộp cống vật cho nước chiến thắng, người chủ chiến xin đánh giặc giữ gìn giang sơn xã tắc, thề sống chết bảo vệ đất nước. Tranh luận ngập trời, tưng bừng như pháo hoa nổ vào các dịp lễ tết. Cả trong triều và dân chúng đều hỗn loạn!

      Lúc này, đệ nhất Văn Trạng nguyên Kỳ Thiên Diệu đột ngột đứng ra xin lãnh binh xuất chinh , thề lấy tính mạng của mình bảo vệ đất nước, quét sạch bóng quân thù. Từ đó vị Trạng nguyên văn biến hóa nghiêng trời lệch đất, trở thành chiến lang Vệ quốc Phấn Huyết tướng quân. Dẫn đầu trăm vạn binh lính mạnh mẽ xông vào chiến trường, đánh lui Việt Hãn và Đại Hạ, đổi lấy hòa bình cùng hưng thịnh cho Thiên Duyệt vương triều.

      Về sau khi Tiên hoàng qua đời, các vị hoàng tử đấu đá lẫn nhau, tranh tới tranh lui khiến triều đình và đất nước chướng khí mù mịt khắp nơi. Truyền kỳ tướng quân Kỳ Thiên Diệu tận lực ủng hộ tân Vũ đế kế vị. Nhưng cuối cùng do công cao chấn chủ, mà lòng vua khó dò, dù ngươi trung tâm cũng vậy, có lòng toan tính cũng vậy, làm bạn với vua như chơi với hổ, Vũ đế đối với Kỳ Thiên Diệu sinh ra nghi ngờ.

      An nguy của toàn bộ gia tộc vì Kỳ Thiên Diệu mà đứng trước đầu sóng ngọn gió, bất đắc dĩ y chỉ có thể đem nữ nhi gả vào Hoàng gia để bày tỏ tấm lòng trung thành trước sau như . Cưới được ái nữ Kỳ Thiên Diệu, Vũ đế vô cùng vui vẻ , phong nàng làm Quý phi, sủng ái có thừa. Từ đó Vũ đế bỏ xuống cảnh giác với Kỳ phủ mà Kỳ phủ cũng nhờ thế càng ngày càng hưng thịnh, đường đường chính chính trở thành đệ nhất thế gia!

      Được đồng ý đặc biệt từ Vũ đế, Quý phi được phép trở về nhà làm lễ mừng thọ. Lúc này, trước cửa phủ Tướng quân cờ đủ màu sắc vươn cao, tiếng chiêng trống vang trời, cảnh tượng náo nhiệt lan khắp xung quanh.

      Tại góc khuất ngoài Kỳ phủ, hai hài tử sàn sàn tuổi nhau, đến cả dung mạo cũng thập phần giống nhau, khuôn mặt khó nén tò mò hướng cửa lớn Kỳ phủ nhìn. Nữ hài tử mặt gầy, quần áo cũ cũ bẩn bẩn chỗ rách chỗ vá ngừng ho khan, hai con mắt tràn đầy vẻ hâm mộ, quay sang ca ca sinh đôi :
      "Ca ca, nếu chúng ta có thể tới chỗ chúc thọ tốt biết mấy." Giọng đầy vẻ thất vọng, bởi vì nàng biết thân phận của mình quá thấp, có tư cách đó.
      Nam hài nhìn nhìn cổng lớn phô trương, đôi tay bé nắm chặt thành quyền, trong mắt lóe lên tức giận, cùng cam lòng, đối mặt với câu hỏi của muội muội vẫn giọng an ủi:
      "Muội muội ngoan, nghe lời, tại thân thể muội tốt chờ mẫu thân còn có ca ca tìm được người chữa khỏi bệnh cho muội, đợi khi thân thể muội tốt lên chúng ta trở về đó nhé?"
      "Ô ô ô , ca ca được gạt Phong nhi, Phong nhi biết …chúng ta…. chúng ta bị đuổi ra ngoài rồi đúng ?"

      Tiểu nương nghe ca ca an ủi mà như nghe được điều muốn nghe nhất, chẳng những vui vẻ hơn, ngược lại đầu hướng trong ngực ca ca khóc lớn.
      "Muội muội nghe lời , muội muội khóc , muội còn có ca ca và mẫu thân cơ mà, ca ca cùng mẫu thân rời bỏ muội ."
      Đôi mắt tiểu nam hài cũng đong đầy nước mắt, nhưng lại quật cường cho nó chảy ra .
      " Vâng, Phong nhi nghe lời ca ca, Phong nhi khóc ."
      Nữ hài nghe lời của ca ca, lau khô nước mắt mặt mình, thể để mẫu thân biết nàng khóc, mẫu thân rất đau lòng.

      Rất nhanh, mẫu thân của hai đứa – Cố thị từ phiên chợ trở lại, đồng thời còn thuê chiếc xe ngựa trở mọi người . Cố thị tới nắm tay nữ nhi, liếc nhìn Kỳ phủ đằng xa rồi :
      "Phong nhi, Vũ nhi, chúng ta… chúng ta thôi ."
      " Vâng, Phong nhi còn chưa ngồi qua xe ngựa bao giờ."
      Nữ hài ra vẻ cao hứng lôi kéo mẫu thân của nàng, nhưng nàng mang đôi mắt hồng hồng tố cáo cho Cố thị biết nữ nhi bé của nàng miễn cưỡng cười vui, muốn mẫu thân lo lắng.
      "Đúng vậy a, Vũ nhi cũng chưa có ngồi xe ngựa lần nào."
      xong , nam hài ôm lấy muội muội hướng xe ngựa đến: "Mẫu thân, muội muội, chúng ta nhất định sống tốt, ngày nào đó con làm cho những người đó hối hận vì đuổi chúng ta ."
      Nghe giọng đầy quật cường của nhi tử, Cố thị biết hận Kỳ phủ, hận tất cả những người khi dễ ba mẹ con họ!

      Nhìn theo bóng lưng thẳng tắp của nhi tử, Cố thị nén nổi, nước mắt ào ào tuôn rơi như vỡ đê, ôm nữ nhi mà khóc thành tiếng:
      "Phong nhi, Vũ Nhi, là nương vô dụng, là nương có lỗi với các con, đều là lỗi của nương , đều là lỗi của nương !"
      "Mẫu thân, mẫu thân, người đừng khóc , người hề có lỗi với Phong nhi cùng ca ca."
      Nữ hài tử đỏ hồng đôi mắt giúp mẫu thân lau hai dòng lệ, nàng chỉ có mẫu thân cùng ca ca , nàng muốn mẫu thân phải đau lòng như vậy.
      "Mẫu thân, đừng khóc, nếu muội muội rất buồn đấy."
      Nam hài rất kiên cường , ôm lấy thân hình gầy yếu của muội muội mà nhìn mẫu thân mình.
      "Uh, được, nương khóc."
      Cố thị đưa tay lau loạn mặt:
      "Vũ nhi, nương muốn con thay nương trút giận , nương chỉ cần con bình an lớn lên, sau đó lấy nàng dâu vào cửa cùng nhau sống. Vũ nhi, con cần nhớ tới Kỳ phủ này nữa!"
      Cố thị đem tiểu nam hài ôm vào lòng, lệ rơi đầy mặt, đau lòng dặn dò .
      "Vũ nhi…. Vũ nhi nghe lời mẫu thân, mẫu thân đừng lo lắng. Vũ Nhi chăm sóc tốt mẫu thân cùng muội muội, để cho người khác khi dễ chúng ta !" Tiểu nam hài ánh mắt khôn khéo kiên định nói.
      "Được, con ngoan, chúng ta thôi, thân thích bên kia dàn xếp tốt rồi, chúng ta hãy trước, đến đó lại sau." Cố thị nắm tay nữ nhi cùng nhi tử, ngồi lên xe ngựa.

      Lúc này tại cửa lớn Kỳ phủ, người người cầm lễ vật tới chúc thọ, kẻ đến người vô cùng tấp nập, ai chú ý tới tại nơi hẻo lánh có thân ảnh mẫu tử rời . Tiểu nữ hài tựa vào vai ca ca, ánh mắt lưu luyến nhìn đèn kết hoa giăng cùng khí vui mừng tại cửa lớn Kỳ phủ, hai mắt thoáng lên quyết tâm, ta quay về. Thân ảnh nho hướng xe ngựa trèo lên. Kỳ phủ, địa phương này vốn thuộc về nàng, nàng có gì để lưu luyến. Theo như trí nhớ nàng cùng ca ca còn có mẫu thân, chưa từng có người trong phủ đó quan tâm hay cung kính. ràng mẫu tử ba người là chủ tử tại Kỳ phủ đẹp đẽ quý giá đó, nhưng cuộc sống của bọn họ khác gì với hạ nhân thấp kém. Bình thường để có cơm ăn, ca ca và mẫu thân phải làm việc của những hạ nhân kia, nếu hoàn thành cho ăn cơm, chỉ khi nào ca ca và mẫu thân hoàn thành các công việc nặng nhọc trước thời gian hạn định, làm cho bọn họ hài lòng ba mẹ con mới có cơm ăn!

      Cuộc sống như vậy, mẫu tử ba người cũng có câu oán hận, cho dù giống như hạ nhân thông thường ba ngừơi cũng so đo. Nhưng hôm nay, ngay cả chỗ tránh gió tránh mưa cũng cho mẹ con các nàng, triệt để đuổi mẹ con các nàng ra khỏi Kỳ phủ! Các ngươi nhớ kỹ, ta Kỳ Dao Phong nếu ngày kia có thể mang theo mẫu thân, ca ca trở về Kỳ phủ, nhất định phải làm cho Kỳ phủ gió tanh mưa máu, được an bình!

      Tiểu nương nắm chặt tay ca ca cùng mẫu thân muốn buông ra, thân nhân của nàng chỉ có ca ca cùng mẫu thân mà thôi!

      …………………(ta là phân cách tuyến…..meomeo)…………………..

      Bảy năm sau .
      " Muội muội "
      " Phong nhi Phong nhi "
      Trong đầu Ân Phượng Phượng xuất vài đoạn kí ức, đây là đâu? Ông, ý niệm mạnh mẽ truyền vào trong đầu của , ý niệm đó đau buồn có, nhẫn nhục có, vui vẻ cũng có, khiến muốn đồng tình.
      giọng vang lên trong đầu: "Phượng Phượng, hãy chăm sóc mẫu thân cùng ca ca, ngươi chính là Phong nhi, Phong nhi cũng chính là ngươi "
      Tiếp đó, trí nhớ của thân thể này cuồn cuộn ập tới.
      Last edited: 17/11/14
      Phong Vũ Yên, Dion, Cỏ Ú15 others thích bài này.

    5. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      :yoyo55::yoyo55::yoyo55:*tung bông* cho chương mới của nàng. like ủng hộ trước nhé. dc 1/2 ta mò zo đọc
      :yoyo45::yoyo45::yoyo45:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :