Cuộc hôn nhân từ nhỏ - Cố tây tước (4 phần)

Thảo luận trong 'Đoản Văn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566

    2. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Phần 1: Lên phía Bắc

      [​IMG]


      Vừa tốt nghiệp Đại học, Hướng Hiểu Sắc thấy bên cạnh rất nhiều người đều chạy thi công chức, nhàn rỗi vẫn là nhàn rỗi cũng muốn tụ tập góp mặt làm phần tử. Vì vậy về nhà với cha: “ phải ngài có chiến hữu làm quan lớn sao? Con của ngài muốn thi công chức rồi, ngài phát huy sức mạnh phát huy sức mạnh thôi.”

      Bố Hướng vừa nghe, rất tự hào, cuộc sống luôn luôn uể oải chưa từng nghĩ con dốc sức phục vụ vì tổ quốc, khen phen rồi lập tức gọi cú điện thoại đường dài cho người bạn năm đó, đối phương vừa nghe, lập tức : “Con của ông Hướng cũng chính là con tôi, ông để cháu đến bên tôi thi, tôi che chở cho.”

      Hướng Hiểu Sắc gặm dưa hỏi: “Ở đâu ạ?”

      “Bắc Kinh.”

      Nước dưa ngọt khiến bị sặc, chỉ nghe thấy thi công chức muốn thi, thi được làm người tham lam, náo loạn kỉ luật, nên làm làm cho xong, nhưng xác định có gì là hết lòng vì nhân dân mà phục vụ, thi đỗ tìm việc khác, nhưng chân công chức ở thành phố dưới chân hoàng đế? Quá cao đối với người dân bình thường rồi.

      Cha Hướng lại vỗ ngực, bạn ông đó vậy mà rất to lớn, chỉ cần con đừng hụt hơi cơ bản vấn đề có gì lớn.

      Khóe mắt Hướng Hiểu Sắc dựng đứng, cuối cùng vẫn báo tên cho bên kia, nắm chắc:

      “Chưa đến kinh thành vậy nhân tiện đến thi rồi du lịch chuyến.” Tâm tình mới nguôi dần.

      Vừa xuống máy bay, gặp ngay bão cát, lòng Hướng Hiểu Sắc là điềm lành, như bão táp trước bình minh. Vừa khởi động máy, điện thoại vang lên, chiến hữu của cha phái người tới đón, Hướng Hiểu Sắc nghĩ chính mình cũng có ngày đưa đón đặc biệt, đối diện : “ đến chưa?”

      Là đàn ông, thanh rất trầm thấp, Hướng Hiểu Sắc nhìn đông nhìn tây, : “ đến đến, ra rồi, tôi mặc bộ đỏ, hai phân biệt rất , nhìn thấy chưa?”

      Đối phương hiểu sao hình như dừng lại chút, : “ đứng đó đừng di chuyển đâu, tôi tới.”

      “Được được.” Hướng Hiểu Sắc biểu lộ gì, ngẩng đầu chờ.

      Sau đó, Hướng Hiểu Sắc sống tới 24 tuổi mới được nhìn thấy trai lạnh lùng bậc nhất như thế, áo sơ mi mào đen, quần jean bọc chân dài, đeo kính đen, tóc được cắt rất ngắn, vô hùng khí khái, Hướng Hiểu Sắc trộm ngó vài lần, cho rằng mình làm giống như vô hình vô sắc, kết quả trai lạnh lùng trực tiếp thẳng tới đứng trước mặt , bình tĩnh: “Có bằng này hành lý?”

      “Ừ.” Hướng Hiểu Sắc ngốc người, “Ngài là tài xế?”

      trai lạnh lùng trả lời, trực tiếp cầm túi hành lý của tay, bỏ tiếng: “ thôi” Rồi trực tiếp cất bước. Hướng Hiểu Sắc lập tức theo sau, trong lòng thích thú xoay tròn mấy vòng, chiến hữu của bố quả nhiên rất to lớn nha, ngay cả tài xế cũng phong cách như vậy. Sau khi lên xe, rất thức thời ngồi ở chỗ dành cho phụ lái, là loại xe con thông thường, Hướng Hiểu Sắc hết sức thận trọng hỏi: “Ngài họ gì?”

      Người ngồi ở vị trí điều khiển liếc mắt cái, kính đen tụt xuống, Hướng Hiểu Sắc rốt cục cảm nhận được từ “mắt sáng như đuốc”, sau đó nghe thấy : “ dám, họ Tần.”

      “À, à, ngài là con trai của chú Tần nhỉ?” Lúc tôi đến! Tôi biết, người có tác phong như thế này có thể là tài xế sao?”

      Đối phương từ trong cổ họng nóng lạnh “Ờ” tiếng.

      Trong lòng Hướng Hiểu Sắc cha ngài khiến ngài làm tài xế nhất định rất khó chịu nhỉ? Tôi cũng khó chịu lắm, áp lực như núi lớn đè nặng ấy.

      Xe chạy gần giờ mới đến nhà của chú Tần chiến hữu của cha, tính là nội thành cũng tính là ngoại thành, nhà ở cũng lớn , Hướng Hiểu Sắc vừa vào cửa, thấy người phụ nữ trung niên xinh đẹp ra từ trong phòng bếp, cầm chặt tay , “Hiểu Sắc đến rồi? , ngồi trong phòng khách, cơm còn làm phải đợi mới có thể ăn. Tần Hiên bắt nạt con chứ? Ai, lúc con tuổi, còn bế con nữa, nháy mắt đều lớn như vậy rồi.”

      nàng Hướng tình biết nên đáp gì, ra sức gật đầu “Vâng, vâng ạ.”

      Sau khi Tần Hiên ngủ hành lý đặt ở phòng khách, : “Con ngủ đây, ăn cơm đâu.”

      Bà Tần : “ , chắc con còn chưa quen chênh lệch múi giờ, tối gọi con.” Sau đó với Hiểu Sắc: “Buổi sáng hôm nay A Hiên mới từ Mỹ về, công tác tuần, đứa này chính là cuồng công việc. Vậy đợi hai người ăn nhé? Chú Tần của con cơm trưa ăn ở đơn vị, về nhà.”

      Mới tiếp xúc chưa đến hồi, nhưng cảm xúc của nhảy ra suy nghĩ, “Được ạ!” Mặc dù cha ở nhà chiến hữu của ông vài ngày, nhưng quyết định ở khách sạn, chủ yếu là còn phải chơi nữa, ở nhà người khác nhiều tự nhiên, kết quả trong bữa cơm, sau khi ấy , với nhiệt tình bà Tần, bà phản bác: “Như vậy sao được? Đừng xấu hổ, con xem, con và A Hiên được ước định là kết hôn với nhau từ , chúng ta là người nhà cả mà.”

      “Dạ?!?” Hướng Hiểu Sắc đứng dậy trợn mắt há mồm, sau đó bởi vì hành động quá mạnh nên đánh đổ ly nước chanh trong tay, xinh đẹp rực rỡ như vậy khi rơi xuống đất lại kêu thảm tiếng.

      Bà Tần vội cầm khăn mặt cho lau: “ sao, sao, con cởi áo len ra, giúp con giặt sạch là được rồi.”

      “Xin lỗi…” là khó xử, vẫn là vô cùng khó xử, kết hôn từ ? Ai tới với chân tướng ?

      Đột nhiên phía sau có người : “Mới vừa ngủ bị mẹ đánh thức đánh thức rồi.” Hướng Hiểu Sắc xoay người lại, phải là vừa mới được biết đối tượng kết hôn từ sao? mặc bộ quần áo ở nhà màu nhạt nheo mắt nhìn . Hướng Hiểu Sắc hít sâu, “Xin lỗi nhé, hay là ngài trở về ngủ tiếp ha?”

      Đối phương nhìn , cuối cùng quay lại, tới trước bàn ăn, kéo ghế ngồi xuống vị trí bên cạnh của , múc bát canh, chậm rãi uống.

      Bà cười ha ha nhìn hai người, mặt tràn đầy nét vui mừng. Hướng Hiểu Sắc ngây ngốc nhìn vẻ mặt của bà.
      Nhi Đặng thích bài này.

    3. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Phần 2: Cuộc thi.

      Cuối cùng vẫn ở trong phòng khách của Tần gia, buổi tối Hướng Hiểu Sắc gọi điện thoại cho cha , bất ngờ lại tắt máy! nàng từ có mẹ chăm sóc tức giận điên người: “Về rồi xem con tính sổ cha như thế nào!”

      Sáng sớm hôm sau thi, vui mừng duy nhất của , là bác đưa , bác , “A Hiên đến công ty rồi, nó con thi xong liên lạc với nó.”

      Hướng Hiểu Sắc chỉ có thể cười, “Được được ạ”. Thi xong chơi, hôm qua đến bây giờ, áp lực tinh thần quá lớn, nhất định phải thả lỏng thả lỏng mới được. Bác cất bước, tiến vào trường thi. Bài thi phát xuống, bạn học Hướng cảm thấy lừa đảo, đây là cái vấn đề rách gì hả, kiểu ý thức so với kiểu ý thức. Đem những thứ mơ hồ trong đầu có thể nghĩ ra đều viết vào giấy. Tiếng chuông vang lên, đám người tuôn ra trường thi.

      Đói bụng đến chết, dùng điện thoại di động tìm kiếm quán ăn vặt đặc sắc ở kinh thành, vội vàng bắt xe để đến, vừa ngồi xuống điện thoại vang, chính là người mà hôm qua bác khiến bận tâm, “A Hiên”, vẻ mặt Hướng Hiểu Sắc rùng mình, nhận điện thoại, đối phương hỏi: “Ở đâu?”

      ăn cơm.”

      phải thi xong dặn gọi điện thoại cho tôi sao?”

      “Ơ, ngài bận mà, tự tôi là được rồi, cái gì cơ, tôi ở bên này có bạn đại học rồi, buổi chiều sau khi thi xong có thể chơi với ấy ngày, chắc tối nay về nhà ngài đâu, phiền ngài với bác nhé,…”

      “Tôi hỏi, ở đâu?”

      bàn của chú bên cạnh, điện thoại di động mặt bàn vang to bài hát mặt trăng, Hướng Hiểu Sắc buột miệng ra, “ mặt trăng.”

      Tần Hiên ngắt máy, Hướng Hiểu Sắc vuốt trán rên rỉ, đúng là bất ngờ!

      Hôm sau cùng chị em thời đại học tên Tiểu Tử chơi chuyến ở kinh thành, cuối cùng Tiểu Tử đối với mưu toan muốn thi công chức kinh thành của bạn học Hướng, thấm thía : “ phải trò chơi, hết hy vọng . đến phỏng vấn, thi viết với năng lực của mày cũng nguy hiểm, phải tao xem thường mày, mà mày phải là đứa chăm chỉ đọc sách, còn nhớ thi cấp bốn , MM mày thi mấy lần?”

      Bạn học Hướng thẹn dám nhận, “Sáu lần.”

      Tiểu Tử : “Cho nên, từ bỏ , vẫn là cùng chị như tao mưu tính con đường khác thôi.”

      “Đường gì?”

      “Tìm thằng giàu sang quyền thế đẹp trai*, đem mình gả .”

      *Nguyên văn là ‘cao soái phú’ : con nhà có quyền, đẹp trai, giàu có.


      Khóe miệng của bạn học Hướng vô cùng co quắp, con đường này càng thực nhỉ?

      Gần tối, hai người góp tiền chạy đến giếng Vương Phủ chọn nhà hàng đắt tiền vào, Hướng Hiểu Sắc giải thích cho chính lựa chọn này của mình: “Sinh thời cần ăn bữa ăn đắt đến xót xa”, Tiểu Tử muốn rồi gặp được người giàu có cao sang đẹp trai. Kết quả, gặp được rồi.

      Ở đó Hướng Hiểu Sắc gặp Tần Hiên, bên cạnh là ba người áo mũ chỉnh tề dáng vẻ thành đạt.

      Thực ra Tần Hiên nhìn thấy trước khi vào cửa, mặc dù trong đại sảnh người ít, nhưng mặc bộ đồ thể thao màu quả quýt, rất gây chú ý, mặc dù tướng mạo bình thường, à, tóc dài để thẳng cũng rất xinh đẹp, trong lòng Tần Hiên Tần Hiên mơ hồ nghĩ, sau đó với những người bên cạnh tiếng, “Đợi .” rồi về hướng .

      “Chơi chưa?”

      Hướng Hiểu Sắc giật nảy, nhìn thấy là , lại càng hoảng, “Sao lại ở đây?”

      “Đến ăn cơm.”

      “À, à.” Hướng Hiểu Sắc cười mỉa tiếng, “ khéo khéo.”

      “Hôm nay có về nhà ngủ ?

      “Về…” Sao lại đối thoại mập mờ như vậy? Có điều hôm nay quả phải đến chú Tần, vì hôm đó thi cầm quần áo để thay, tối qua ngủ ở nhà Tiểu Tử cũng tắm rửa. “Tôi tự về là được rồi, ngài cứ tự nhiên .”

      Ba người cùng Tần Hiên cũng cùng nhau tiến vào, có người mở miệng cười : “Vừa cho là khách hàng của công ty cậu, ngờ là hai người đẹp. Tần thiếu gia, giới thiệu sao?”

      Tần Hiên nhìn Hướng Hiểu Sắc : “Vị hôn thê của tôi”, sau đó với vị hôn thê: “Vậy em về gọi xe cẩn thận.” Rồi gật đầu với Tiểu Tử ở đối diện, cuối cùng ba người đó: “ thôi.”

      Nước mắt Hướng Hiểu Sắc chảy rồi, trong ba giây rất ngắn mà lời của ngài ra lượng thông tin cũng quá lớn rồi đó?

      Nhưng đội ngũ soái ca đẹp trai cao sang quyền quý mất rồi.

      Tiểu Tử dùng sức cầm khuôn mặt tròn của Hướng Hiểu Sắc, “Tiểu tử à, mày dùng chiêu gì vậy?”

      “Chiêu chiêu cái gì? Tao cũng muốn lời giải thích đây.” Hướng Hiểu Sắc vẻ mặt đau khổ , “Phỏng chừng là tìm tao chơi đùa đấy.”

      “Chơi, thể nào, ánh mắt ta nhìn mày, tình cảm thâm sâu bao nhiêu, chăm chú bao nhiêu cơ mà, đại hoa khôi như tao bày ra đó mà có thèm nhìn vào mắt đâu. ta mày, thâm trầm ôi thân thiết.”

      Hướng Hiểu Sắc im lặng, ngừng nuốt.

      Sau khi ăn xong, hai người gom chết gom sống mới được ít tiền lại cần dùng đến, vì người phục vụ với các , bàn của Tần thiếu thanh toán rồi.

      Tiểu Tử đưa bắt taxi, từng câu từng chữ với : “Em à, phát đạt rồi đừng quên chị nha.”

      “P a, nương tao thi xong về nhà.” Thành tích thi viết phải 40 ngày sau mới có thể biết, dù sao chính mình cũng cảm thấy thi thể qua nổi, bằng gói gém đồ đạc về nhà, dự định làm cái khác.

      Kết quả, tối hôm đó bà Tần với : “Đừng về nhà, ở đây, ở lâu càng quen thuộc với A Hiên hơn, hơn nữa, cha con lại theo đơn vị ra ngoài khảo cổ rồi, ngày về còn chưa xác định, cha con có với con ?”.

      ạ!!! Hướng Hiểu Sắc sắp hộc máu rồi, cha đáng tin như vậy như vậy sao?

      như vậy, Hướng Hiểu Sắc ở chắc bên này rồi.

      Mỗi ngày cùng bác mua thức ăn, nấu cơm, đan áo len, xem phim thần tượng… May mắn may mắn, trừ cơm sáng và cơm tối có thể nhìn thấy ta chút, cơ bản hai người cũng gặp nhau. Mà Tần Hiên lớn hơn năm tuổi, tính cách lại im lặng là vàng, càng có gì để trao đổi, Hướng Hiểu Sắc từ chăm sóc của mẹ, lại theo bác vừa xinh đẹp vừa cởi mở lăn lộn trong cuộc sống này, vẫn cảm thấy rất hạnh phúc. Vì vậy đôi lúc cũng coi Tần gia chính là nhà của mình.

      Sáng sớm dậy còn xoa mắt, người còn mặc áo ngủ, thầm lẩm bẩm , “Bác , con vừa mơ cùng bác rút thăm trúng thưởng, con rút trúng chiếc điện thoại xa hoa…”

      “Mẹ tôi ra ngoài rồi.”

      Hướng Hiểu Sắc tỉnh táo , đứng vững nghiêm trang, : “, còn chưa ra ngoài?”

      Tần Hiên ngồi sofa trong phòng khách xem tin tức, : “Hôm nay nghỉ ngơi. Em rửa mặt rồi xuống đây, đưa em ra ngoài.”

      đâu?”

      “Hẹn hò.”

      “…”
      Nhi Đặng thích bài này.

    4. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Phần 3: Lên xe trước

      [​IMG]


      Hướng Hiểu Sắc kết hôn, sau lần hẹn hò đầu tiên nửa năm, sau khi rớt lần thứ hai cuộc thi công chức.

      Đầu tiên cần phải nhắc tới nhắc tới chút về cuộc thi, thi viết qua, đối với bản thân Hướng Hiểu Sắc và Tiểu Tử MM đều rất kinh sợ. Chú Tần rất vui vẻ, hồi lâu với Hiểu Sắc khi phỏng vấn cần chú ý từng mặt, còn con thi ngành đó, quan chủ khảo là đồ đệ của chú, cương trực công chính, khiến yên tâm phỏng vấn. Trong lòng Hướng Hiểu Sắc tự nhủ, có vẻ như là chúng ta cửa sau, với cái gì đó mà cương trực công chính phải rất trái ngược sao?

      Trong ngày phỏng vấn, Tần Hiên cùng , có điều ngồi ở bên ngoài dùng điện thoại di động đọc tin tức. đến, lần “Hẹn hò” nọ của bọn họ, nhà trai : “Đợi lát nữa mẹ gọi bạn tới đánh mạt chược, chúng ta đừng ở chỗ này quấy rầy bọn họ.” Sau đó nhà thể theo ra cửa, hai người dạo rồi dạo, ăn bữa cơm, xem bộ phim dài, lúc về nhà trai mua cho nhà chiếc điện thoại to siêu cấp xa hoa, khiến luôn luôn đĩnh đạc của Hướng Hiểu Sắc biến thành quẫn rồi.

      Trở lại lần phỏng vấn thứ nhất, bạn học Hướng qua, Tần Hiên , bất ngờ.

      Đồ đệ của chú Tần đến báo cáo : “Sư phụ, con của chiến hữu ngài quá thà, ấy thi công chức là vì kiếm miếng cơm ăn…”

      Khi đó bàn ăn, trong miệng Tần thiếu gia là miếng cơm bị mắc lại thành ra vẫn là bị sặc cơm.

      Lần thứ hai thi công chức, Hướng Hiểu Sắc về nhà bên này của mình thi, lần này ngay cả thi viết cũng dứt khoát qua, hết hy vọng, mà chính là hôm đó, bạn học Hướng với buồn bực của mình ở quán cơm , cùng bạn uống ít rượu, sau đó nhận được điện thoại của “A Hiên”, “ công tác ở thành phố của em.”

      Lòng hăng hái vạn trượng của bạn học Hướng cũng thèm nhìn ràng là ai, chỉ cảm thấy thanh người này quen tai, cũng dễ nghe, : “Hôm nay tâm trạng tôi tốt, được, đến rồi, tối nay đến đây cùng với bản nương .”

      Mọi người ồn ào, “Tiểu Sắc tuyệt sắc nha.”

      “Đó là vì, tao là ai nào.” Như có chuyện gì, tiếp tục uống. Cuối cùng uống nhiều đến mức bạn học Hướng được đưa ra khỏi quán rượu sau khi được người đón, vì sao mọi người phản đối việc giao bạn học Hướng cho người lạ? là người đàn ông này vừa nhìn biết chính là người tốt, ờ, được rồi, lý do này có chút gượng ép. Hai là bởi vì bởi vì bạn học Hướng vừa nhìn thấy người ta dán thân thể lên người ta, còn : “ tới rồi, em đợi đến mức hoa cũng phải rụng cánh rồi, đến đây cho em sờ sờ nào, để cho em sờ sờ mà.”

      Mọi người nỡ nhìn thẳng bạn đẹp trai đó, : “Như vậy nhờ rồi.”

      Say rượu đến mức mất lý trí, quên cả mục đích, nhưng, ngày thứ hai tỉnh lại, Hướng Hiểu Sắc mơ màng sờ đông sờ tây, “Cái gì vậy, ấm áp, thoải mái quá.”

      Tần Hiên trầm ngâm, “Dù sao cũng cần ăn, ăn sớm ăn muộn cũng ảnh hưởng lắm.” Sau đó hỏi rồi ôm lấy người trong lòng , “Biết là ai ?”

      Hướng Hiểu Sắc ngẩng đầu, gương mặt tròn đỏ bừng, mắt hơi híp, như con mèo con, còn chưa tỉnh táo, : “Tần Hiên?”

      “Biết là được rồi.”

      Kết quả là, lễ đính hôn diễn ra sau khi giúp nhau lúc hoạn nạn

      Lần nữa tỉnh lại, Hướng Hiểu Sắc nhìn người bên cạnh , chậm rãi nhớ lại tất cả, sau đó dứt khoát kiên quyết câu, “Em chịu trách nhiệm với .”

      Tần đại thiếu gia kéo chăn, che kín mặt mình, đương nhiên phải thẹn thùng, là vô lực…

      Kỳ thực Hướng Hiểu Sắc cảm thấy, bản thân mình lớn từng này, thích qua ít trai đẹp, nhưng chỉ khi nhìn thấy Tần Hiên, con hươu con trong lòng mới nhảy loạn, nhưng lúc mới đầu tưởng rằng tình cảm của mình là giả vờ cao quý băng lạnh, đến lúc được thời gian mới biết, vốn dĩ đó là tình đó, khụ khụ. Nhưng vẫn hiểu Tần Hiên đối với như thế nào? Có cảm giác cần hay cũng quan tâm.

      Cho nên sau khi hai người xảy ra quan hệ mà trẻ em nên xem, Hướng Hiểu Sắc rất nghiêm túc hỏi , “ cảm thấy em thế nào?”

      Tần Hiên: “Tạm được.”

      “Đẹp ?”

      “Bình thường.”

      “Tính cách thế nào?”

      “Cũng vậy.”

      “Được rồi, xem ra chúng ta ở bên nhau hạnh phúc, hay là em sớm quay đầu lại là bờ nhé.”

      Tần Hiên đỡ trán, Tần thiếu gia tự nhận mình lớn hơn bé con này năm tuổi, vì sao lại cảm thấy khoảng cách giữa hai người lớn vậy. Nghĩ đến lần trước xem phim thần tượng gì gì đó, tay kéo tay người kia, dán sát vào tường rồi hôn. Hướng Hiểu Sắc làm bộ vùng vẫy hai cái, rồi quyết đoán thuận theo, hai người hôn nhau đến mức bùng lửa, bên hỗ trợ cởi quần áo, bên di chuyển về hướng phòng. Đó là khi Tần Hiên ở Bắc Kinh, Hướng Hiểu Sắc bị ăn mất sau khi đóng gói mang tới đây, : “Mẹ rất nhớ em”. Em họ Hướng bị thân tình thế công kết hợp, kết quả Tần Hiên đem người đến ở trong nhà tập thể của mình, sau rồi trò chuyện, cùng với đùa giỡn sau cơn kích tình, hai người vừa dính nhau là làm tình, Hướng Hiểu Sắc tuổi còn , Tần Hiên là người truyền thống, kết hôn xảy ra quan hệ. Cho nên, lần đầu tiên hai người nếm ngọt ngào của tình ái, xảy ra lần là thể ngăn cản, khụ khụ, có xu thế hơi nóng vội.

      Sau đó lên giường lần thứ hai, Hướng Hiểu Sắc ấn eo, nghiến răng nghiến lợi lẩm bẩm: “Quá phát điên rồi!”

      “Mới ba lần mà thôi.”

      , muốn đêm bảy lần sao?”

      “Có thể thử xem.”

      muốn muốn, em chơi thôi mà! A! Tần Hiên cầm thú, lần đầu tiên nhìn thấy , ràng rất lạnh lùng mà!”

      “Đó là giả bộ, giống như em ấy.”

      “…”

      Hai nhà đại nhân vốn là muốn để cho vợ chồng son chậm rãi bồi dưỡng tình cảm, dù sao “Cuộc hôn nhân từ ” cũng là người sống ở thời đại, nếu như cuối cùng vẫn có cảm giác, bắt buộc bọn chúng, kết quả, vợ chồng son rất cố gắng, trước tết lịch bung ra tin tức “ xác thực xảy ra quan hệ.”

      Như thế, truyền thống của hai nhà tự nhiên cần phải chuẩn bị hôn lễ.
      Nhi Đặng thích bài này.

    5. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Phần 4: Giảm béo

      [​IMG]


      Sau hôn lễ, Tần Hiên quá quản , áp dụng kiểu nuôi thả. thích làm gì làm, có làm công hay cũng tùy , dù sao vẫn đủ năng lực nuôi , còn có thể nuôi được thành người rất mượt mà.

      “Em cần giảm béo!” Hướng Hiểu Sắc nhanh chóng phát điên, sau năm kết hôn tăng năm cân, cao 1m60, giờ đây 51kg rồi, mặt tự nhiên mà căng tròn, vì vậy, bữa cơm tối hôm nay, Hướng nương lại thề lần nữa, từ đây ăn tối, cần giảm béo.

      Tần Hiên gặm xương sườn, : “ thấy tay nghề nấu ăn của em càng ngày càng ngon.”

      “Lạy , cần ăn say sưa như vậy được ? Đặc biệt là trước mặt em, là đại nghịch bất đạo.”

      “Rất ngon.”

      “Ăn cũng cần phát ra thanh như vậy, Tần thiếu gia giáo dưỡng của đâu rồi?”

      “Ơ.”

      ơ cái gì mà ơ? Tức chết em rồi, em vào phòng! ăn xong phải rửa bát!”

      Lúc Tần Hiên làm xong vào phòng, nheo mắt nằm giường, bụng kêu réo rắt, vì vậy Tần thiếu vào bếp, cầm ít bánh ngọt, mang lên giường, tay cầm bánh ngọt, ngón trỏ tay kia móc cái bánh ngọt, đưa đến bên môi , Hướng Hiểu Sắc tránh hai lần, cuối cùng cũng cắn miếng bánh, cắn cả ngón tay, mập mạp rưng rưng phá vỡ lời thề, sau mấy lần nuôi ăn như vậy, lại chơi đùa đến phát hỏa.

      nửa phần bánh ngọt bị chà đạp ga trải giường, Hướng Hiểu Sắc ngồi người Tần Hiên, tiếng khóc đứt quãng, : “Em muốn giảm béo…”

      “Vận động nhiều là được rồi.”

      …”

      “Ôm em như vậy mới thoải mái.”

      Hướng Hiểu Sắc khóc: “Em phải mặc quần áo xinh đẹp.”

      “Em mặc gì càng đẹp.” (Tít: :)))))))))

      Hướng Hiểu Sắc cắn vai người bên dưới: “Lưu manh lưu manh lưu manh.”

      Tần Hiên ôm lấy rồi lật thân người , Hướng Hiểu Sắc mềm mại giường, toàn thân hai người đều bánh ngọt, dính nhơm nhớp lại dính cùng nhau, Hiểu Sắc có sức, nhưng cũng quên thà thầm mắng vô lại lưu manh hạ lưu. Tần Hiên cắn miệng , càng dùng sức cày cấy người .

      Lễ Quốc khánh, đưa Hướng Hiểu Sắc tham gia tiệc cưới của bạn, nhìn thấy dâu mới lập tức ngưỡng mộ và đố kị, dáng người đẹp nhé, dễ nhìn nhé, khí chất xuất chúng nhé, càng đối lập với dáng người đầy đặn của mình, bạn học Hướng quyết đoán hận đời.

      Sau khi về nhà, theo lệ cũ làm bảng biểu giảm béo trong 30 này, dưới cùng là hàng chữ to, VI PHẠM VÀI LẦN, BÉO CẢ ĐỜI!

      Sau khi Tần Hiên nhìn thấy, lắc đầu, gì. Nhưng ánh mắt thâm sâu đáng tin cậy bán rẻ , bạn học Hướng nhìn thấy rất tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng, “ xem thường em!” Hình như kết hôn năm qua cũng chưa cãi nhau, có cần ầm ĩ trận để tăng thêm tình cảm đây?

      phải thế.”

      ràng có.” Hoàn toàn là cố tình gây . “Có phải em nữa ?

      Tần Hiên đọc tin tức – ING: “.”

      Hả? Hình như nghe thấy từ ngữ quái lạ, có vẻ như chưa hề nghe chính thức , được rồi, tiếp tục cố tình gây , “Vậy dâu mới xinh đẹp như vậy, đối lập với em có phải cảm thấy rất xấu hổ ?”

      .”

      ràng có.”

      Tần Hiên thở dài, chuyển sang nhìn , “Bà xã, em có thể đổi bài được ?”

      “…”

      Cuối cùng kế hoạch giảm béo đó vẫn thể thực bởi vì Hướng Hiểu Sắc có thai. Vì vậy chính tay mẹ chồng mỗi ngày nấu canh bổ cho tẩm bổ, bố Hướng cũng gửi đủ loại thuốc bổ đến, còn Tần thiếu gia trực tiếp canh trừng ăn uống, “Đến đây, ngoan, ăn thêm chút , em mập tí nào hết ấy.”

      “Em họ mới mập ấy.”

      Vi phạm vài lần, béo cả đời! Bạn học Hướng rốt cục lệ rơi thành sông rồi.

      THE END
      Nhi Đặngmilary thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :