1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cuộc hôn nhân ấm áp - Túy Hậu Ngư Ca (Hoàn)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Cuộc hôn nhân ấm áp

      Tác giả: Túy Hậu Ngư Ca

      Thể loại: Đại Sủng, ngọt. HE

      Tình trạng: Chưa hoàn bản gốc

      Tốc độ: 2-3 chương/ tuần

      Nguồn: Sưu tầm

      Converter & Beta-er: Đào Sindy

      Editor: Mẫu Tử Song Linh + Độc Bá Thiên



      [​IMG] [​IMG] [​IMG]


      Thiệu Thành Hi , bị bỏ rơi hai lần, thể để chuyện này diễn ra lần 3, hay là kết hôn .

      Hàng Tiểu Ý , bỏ rơi hai lần, phải điều em muốn, hay là chúng mình kết hôn .

      Hàng Tiểu Ý cùng Thiệu Thành Hi, hiểu , cũng hiểu , hiểu lẫn nhau từ trong ra ngoài.

      Từ nay về sau, Hàng Tiểu Ý mở ra con đường hôn nhân hạnh phúc tươi sáng.

      Mà Thiệu Thành Hi chính là vỏ bọc bảo vệ siêu cấp bên ngoài của .

      Quét ngang tất cả chướng ngại lớn con đường hôn nhân.

      Hàng Tiểu Ý đặt tên cho con đường hôn nhân của mình là: cuộc sống vui vẻ tự do (nguyên văn: tiếu ngạo giang hồ)

      Như vậy giá trị của cuộc hôn nhân này là gì?

      Đáp án dĩ nhiên là

      cuộc hôn nhân ấm áp.
      Last edited by a moderator: 27/9/16
      Parvarty, Sweet you, Nhược Vân9 others thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 1

      Edit: Mẫu Tử Song Linh
      Beta: Đào Sindy

      “Ba cái”

      “Giàu rồi”

      “Chạm rồi,bên trong là đỏ.”

      “Ù rồi.”

      “Ngoạ tào (*khó vào đời, câu cửa miệng của dân làm khi gặp khủng hoảng kinh tế), có người bên trong là đỏ, có bị điên .”

      “Ù là được, quản tôi ù cái gì, thua mau cởi quần áo ra.” Người đàn ông đôi giày loè loẹt vắt chân cười đắc thắng.

      Hàng Vũ Hằng rủa tiếng, “Chắc chắn các người muốn làm khó tôi.” xong liền cởi chiếc áo T-shirt mặc ra, để lộ lồng ngực rắn chắc màu đồng.

      “Chơi tiếp nào, ông đây tin hôm nay ông thắng nổi mấy người ván.” Hàng Vũ Hằng lấy tay đập mạnh xuống bàn, bộ dáng như người còn gì để mất.

      Thiệu Thành Hi lắc lắc ly rượu vang đỏ trong tay, đứng sau ta, cười với mọi người, “Người đâu, mau kéo rèm cửa lại, nếu hình ảnh đại minh tinh của chúng ta khoả thân bị chụp được, nhất định ấy được lên trang nhất của báo đó.”

      Mọi người ngồi xung quanh chiếc bàn cười ầm lên, Hàng Vũ Hằng quay người lại lườm , “Thiệu Thành Hi, nhiều chuyện….”

      Thiệu Thành Hi bước sang bên rồi xoay người, vẫy tay với xinh đẹp trước lồi sau vểnh đứng gần đó, “ mau đến đây, giúp Hàng tiên sinh này hạ hoả.”

      trang điểm đậm bày ra cái eo lắc lư như rắn nước đến chỗ Hàng Vũ Hằng, tay đưa lên vẽ từng vòng tròn lồng ngực rắn chắc của ta, chậm rãi khiêu khích, trong mắt mang theo nồng đậm ám chỉ.

      Hàng Vũ Hằng đánh vào tay ta cái, kiên nhẫn đẩy ta ngã xuống đất, ác miệng , “Ông đây là trai cong, thích phụ nữ.”

      bị Hàng Vũ Hằng ghét bỏ uất ức đứng lên, cặp mắt ướt át nhìn về phía Thiệu Thành Hi, tỏ vẻ đáng thương.

      Thiệu Thành Hi cau mày, tay cầm ly rượu vang bước đến ghế sa lông ngồi xuống, kia theo , đưa mắt nhìn , khúm núm gì.

      Biệt thự mở đèn sáng trưng, chỉ có tiếng mạt chược va chạm với nhau cùng với tiếng chửi bậy của đàn ông.

      Hàng Vũ Hằng lại thua ba ván nữa, vớ chân, quần và đai lưng cũng đều cởi ra rồi, người ta cũng chỉ còn lại cái quần lót

      Tức giận đẩy chỗ mạt chược ra xa, Hàng Vũ Hằng hút điếu thuốc , “Năm nay tốt, trò mạt chược này ông đây phù hợp để chơi.”

      Ba người cùng chơi mạt chược với Hàng Vũ Hằng nhìn thấy bộ dáng chán nản của ta, vui mừng khôn xiết nhưng lại bị ta hung hăng trừng mắt, “Tiếp tục, tiếp tục nào.”

      “Tiếp tục sao? Tôi cậu còn quần áo để cởi sao?” trong ba người lên tiếng, nhìn ta từ đầu đến chân rồi cười khà khà, “ phải có ý định cởi luôn quần lót chứ….”

      Hàng Vũ Hằng đẩy mạnh đống mạt chược, tự động tẩy bài, mờ ám nhìn ta, “ đánh cũng phải đánh, dù sao ông đây có tiền, quần áo cũng thể cởi thêm, xem rồi làm .”

      Nhìn bộ dáng vô lại của ta, mấy người còn lại đều lắc đầu ngán ngẩm, ta liều mạng mà, cũng quên phun nước bọt, “Là Hàng Vũ Hằng , theo chúng tôi chơi mạt chược mà có tiền nếu đổi lại thành người khác sớm cởi sạch mất tay mất chân rồi.”

      Thiệu Thành Hi tựa nửa người ghế salon màu đen bằng da , đôi chân thon dài gác lên khay trà, ngón tay thon dài trắng nõn nhanh chậm lắc lắc rượu đỏ trong ly, cặp mắt hẹp dài híp lại nhìn đồng hồ treo tường, dường như chờ gì đó.

      Sau khi Hàng Vũ Hằng thua ván nữa, cửa chính biệt thự được mở ra, nữ trợ lý của ta cầm theo vali hành lý vào, “ Hàng, xin mời vào, đây chính là nơi ở của Hằng.”

      Trợ lý còn chưa hết câu, người mặc bộ váy dài thanh lịch, với mái tóc dài đen nhánh tay kéo theo chiếc vali bước vào, ánh mắt sáng ngời nhanh chóng rơi vào cơ thể của Hàng Vũ Hằng.

      Thiệu Thành Hi nhìn thấy đó, cơ thể lập tức run lên,cặp mắt dài màu đen tối lại.

      nhíu đôi mi thanh tú, “Hàng Vũ Hằng….” Như cơn gió làm rung động chiếc chuông gió, lưu lại trong trẻo, khiến người ta nghe qua lần có cách nào quên.

      Hàng Vũ Hằng nghe giọng của , lập tức bật dậy, xoay người nhặt quần áo mặc vào, tay chân luống cuống đeo thắt lưng, miệng cười hì hì, “ Chị hai nhà chúng ta tới rồi, vậy mà tiếp đón từ xa, phải.”

      Hàng Tiểu Ý trừng mắt nhìn ta, bên ngoài cười nhưng trong cười, “ ba, tại sao đón em?”

      bận kiếm tiền mà, em cũng biết thời buổi bây giờ kiếm tiền dễ...”

      “Em lại thấy kiếm tiền, chỉ thấy đến quần lót cũng sắp mất.” Hàng Tiểu Ý cũng lưu lại cho ta chút mặt mũi nào.

      bàn mạt chược nổi lên trận cười nhạo báng, “Ha, Vũ Hằng, đây là em của cậu sao? Giọng hay, hay là để em cậu thế chỗ ? Thua ván hát bài có được ?”

      Hàng Vũ Hằng lườm ta, còn chưa kịp mở miệng có người cảnh cáo, “ chuyện nên cẩn thận chút.”

      Trong nháy mắt bàn mạt chược im lặng có tiếng động.

      Bên trong giọng trầm thấp mang theo vài phần khàn khàn vang lên, tiếng quen thuốc đó làm Hàng Tiểu Ý sững người, nhìn về phía giọng phát ra, ghê salon có người đàn ông ôm ăn mặc hở hang, mà ta lại như cười nhưng cười .

      Hàng Tiểu Ý giật mình, tim bất giác đập nhanh khiến cho hít thở cũng thông.

      Thiệu Thành Hi nhấp ngụm rượu đỏ, lười biếng , “ lâu gặp, bạn cũ.”

      Đôi mắt nhìn qua người phụ nữ trong ngực , ta còn nhíu mày khiêu khích với .

      Hàng Tiểu Ý cố gắng đè xuống cảm giác hỗn loạn trong lòng mình, cười cười, “ lâu gặp, bạn trai cũ, cũng trưởng thành rồi nhỉ.” Từ khi bọn họ chia tay đến bây giờ cũng được gần hai năm gặp rồi.

      Hàng Vũ Hằng vui, lườm Thiệu Thành Hi, “ nhiều chuyện, sau này được em tôi là bạn cũ của , bị bỏ rơi hai lần, nếu truyền ra ngoài làm sao lấy được chồng?”

      Thiệu Thành Hi cười trầm thấp, chiều theo ý ta gật đầu, “Được rồi.”

      Hàng Tiểu Ý hung hăng lườm Thiệu Thành Hi nhưng đổi lại là trận cười của .

      Ôm lấy đó vào trong ngực, Thiệu Thành Hi đắc ý với Hàng Tiểu Ý, “ Như thế nào, so với đẹp hơn chứ?”

      trong ngực Thiệu Thành Hi được ôm thân mật, trong lòng khỏi hồi hộp, hai tay ôm eo rắn chắc của , đầu gối lên trước ngực.

      Hàng Tiểu Ý cười nhạo tiếng, giọng chua xót, “Thiệu Thành Hi, biết ? Khi nào chán ghét tiếp xúc cơ thể với người nào đó, ngón trỏ bên tay phải tự động gõ vào đồ vật, còn nếu trong tay có gì gõ đầu gối của mình.”

      Hàng Tiểu Ý vừa dứt lời, mọi người trong phòng đều đổ dồn ánh mắt về tay phải của Thiệu Thành Hi, động tác gõ ly rượu đỏ của lập tức ngừng lại.

      Mọi người trong phòng liếc nhìn nhau, ai dám lên tiếng.

      Hàng Vũ Hàng chậc chậc, “Tiểu Tiểu, trâu nha.”

      Thiệu Thành Hi im lặng nhìn mấy giây rồi cười ra tiếng, đẩy trong ngực ra, hai chân bỏ xuống, chán ghét lấy khăn ướt lau tay mạnh, sau đó đứng lên, chân dài bước vài bước đến trước mặt Hàng Tiểu Ý, từ cao nhìn xuống , “ thực hiểu tôi vậy sao?”

      Đôi lông mày của Hàng Tiểu Ý cũng hơi nhướng lên, “Cũng phải hiểu quá .”

      Hàng Vũ Hằng nhìn hai người bọn họ chuyện, cảm thấy áp lực nặng nề, lập tức tiến lên chắn giữa hai người, vẻ mặt đề phòng, “Thiệu Thành Hi, còn dám trêu em tôi, tôi để yên đâu, lần rồi lại lần bỏ rơi nó, bây giờ lại muốn có lần thứ ba hay sao?”

      Hàng Tiểu Ý im lặng thở ra hơi, tất cả mọi người đều cho rằng Thiệu Thành Hi bỏ rơi hai lần, bởi vì là người cao cao tại thượng,Thiệu Thành Hi thông minh giỏi giang, được tất cả mọi người phải ngước nhìn.

      là tôi bị em cậu bỏ rơi hai lần.” Thiệu Thành Hi thản nhiên .

      Hàng Vũ Hằng lườm , “Thiệu Thành Hi, đừng có dối. bỏ rơi em tôi hai lần còn muốn giữ lại thanh danh cho nó? cần dối trá như thế, em tôi như vậy, so với , ai bỏ rơi ai, ai cũng biết, vì thế tránh xa em tôi ra, tôi muốn nó phải chịu thêm tổn thương nữa.”

      Thiệu Thành Hi nhún nhún vai với Hàng Tiểu Ý, ra, người khác tin hay cũng liên quan đến .

      Hàng Tiểu Ý im lặng quan sát ba của mình, hổ danh là cùng mẹ sinh ra, dùng hết sức làm tổn thương .

      Hàng Tiểu Ý muốn nhìn Hàng Vũ Hằng, “ ba, em nghỉ ngơi ở đâu?”

      “Ở tầng hai, phòng ngủ dành cho em được dọn dẹp sạch .”

      Hàng Tiểu Ý gật đầu, kéo vali nặng nề lên tầng, trợ lí thấy thế vội vàng bước lên giúp . Thiệu Thành Hi liếc mắt nhìn ba người ngồi ở bàn mạt chược nãy giờ vẫn xem trò vui, “Được rồi, tối nay tới đây thôi, mọi người giải tán .”

      Người mặc áo sơmi có hình bông hoa đứng lên , “ Thành, em đưa về.”

      Thiệu Thành Hi lắc đầu, nhìn lên cánh cửa phòng ở tầng hai, “ cần, đêm nay ở lại đây.”
      Phong nguyet, Parvarty, Sweet you12 others thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 2
      Edit: Độc Bá Thiên
      Beta: Đào Sindy


      Ngay lúc Hàn Tiểu Ý đóng cửa, cánh tay dài của Triệu Thành Hi lại chắn cửa.

      ngẩng đầu lên, khi thấy lại có chút kinh ngạc nào: “Sao đây, tới làm gì?”

      Thiệu Thành Hi khoanh hai tay trước ngực dựa vào cửa,đôi chân dài, cùng với cặp mắt dài híp lại, giọng hết sức đè thấp : “Cần tôi phục vụ đặc biệt ?”

      Hàng Tiểu Ý đánh giá từ xuống dưới, áo sơ mi đen được làm từ chất liệu cao cấp, quần tây màu xám đậm làm tôn thêm vóc dáng thon dài cao ngất, trong sáng lạnh lùng của thời niên thiếu, cộng thêm vài phần chín chắn đầy mê hoặc, hoàn toàn khác xa với chàng trai năm đó, nhưng khuôn mặt này vẫn giống như ngày xưa.

      “Kỳ thực tôi thích đàn ông ngực rộng mông to, nhưng đáng tiếc thân hình được như thế”. Hàng Tiểu Ý bắt chước dáng vẻ dựa tường bên trong phòng, ngồi máy bay ngày có chút mệt mỏi.

      Thiệu Thành Hi cũng cúi đầu nhìn kĩ mình, nhíu mày: “Tôi còn chưa cởi, sao em biết phải ngực rộng mông to?”

      Hàng Tiểu Ý nở nụ cười, chậm rãi đưa đầu tới gần , Thiệu Thành Hi hờ hững đứng đó nhúc nhích, đầu Hàng Tiểu Ý cách gương mặt tuấn tú của còn 3 cm dừng lại, châm biếm : “Có ngực rộng và mông to, bằng về nhà tự cởi mà soi gương .”

      Thiệu Thành Hi chậc lưỡi: “Tiểu Tiểu, thay đổi.”

      “Cũng dám múa trước thiện hạ” Hàng Tiểu Ý đóng mạnh cửa .

      Ngoài phòng, Thiệu Thành Hi nhìn cửa phòng đóng chặt,mặt mày dịu dàng lại, khóe miệng hơi giương lên, ra nụ cười khổ.

      Trong phòng, Hàng Tiểu Ý dựa cửa, hai mắt nhắm nghiền, tiếng động thở dài hơi.

      Thiệu Thành Hi dựa vào tường hút xong điếu thuốc, liền gõ cửa: “Tiểu Tiểu, đàn ông ngực rộng mông to, tìm bạn trai ngàn vạn lần nên mở to mắt nha.”

      cửa truyền đến tiếng động, Thiệu Thành Hi nở nụ cười mãn nguyện, sau đó xoay người bước vào phòng mình.

      ******

      Sáng sớm, Hàng Tiểu Ý bị tiếng chim hót làm tỉnh giấc, nhưng mà trời mới tờ mờ sáng.

      Xuống lầu thấy Hàng Vũ Hằng đắp mặt nạ nằm ghế salon nhắm mắt nghỉ ngơi, trợ lý ở bên cạnh thông báo hạng mục công việc trong hôm nay cho .

      Hàng Tiểu Ý tới, đá : “ bận như thế, sao buổi tối còn chơi mạt chược?”

      “Đời người vui vẻ nhất là khi sống sung sướng, nếu chưa sống đến tận hứng cuối cùng phải luyến tiếc, câu này rất chí lý nha"

      Hàng Tiểu Ý đến bên cạnh ghế sa lông ngồi xuống, hai chân cuộn tròn: “ đừng chơi nữa, nhìn rất mệt mỏi, nghĩ xem vài bộ phim, nghỉ ngơi nhiều chút.”

      Hàng Vũ Hằng mở mắt liếc nhìn : “Em lo lắng cho ”.

      Hàng Tiểu Ý bĩu môi: “Đúng đấy, đúng đấy, ba của em, em quan tâm quan tâm ai?”

      Hàng Vũ Hằng cười khà khà, lấy tay xoa mặt : “Em yên tâm, tại em có phúc lớn, em chỉ cần làm công chúa được nuông chiều khi xưa, chờ ba kiếm nhiều tiền, để em nở mày nở mặt gả , có được hay .”

      Hàng Tiểu Ý tức giận lườm : “Em cần nở mày nở mặt gả , em chỉ hy vọng đừng quá liều mạng là được, nhà chúng ta tại tốt hơn, cần vì kiếm tiền mà thèm để ý đến thân thể của mình.”

      Hàng Vũ Hằng ngồi dậy đưa tay lau nước mắt mặt Hàng Tiểu Ý, nghẹn ngào : “ Công chúa nhà ta khiến cảm động quá …”

      Hàng Tiểu Ý nhịn được lại lườm , đẩy : " có thể đứng đắn chút hay ?"

      Hàng Vũ Hằng vỗ vỗ đầu : “ Được rồi, biết rồi, bà quản gia.”

      Ở chỗ rẽ lầu hai, người đàn ông dựa vào tường nghe tiếng hai người chuyện dưới lầu, cặp mắt nhìn bức tranh sơn dầu treo tường, tâm tình phức tạp.

      Hàng Vũ Hằng nhận được thông báo,từ sớm , Hàng Tiểu Ý thu dọn lát, xách vali hành lý xuống lầu, vừa trở về, tối hôm qua muộn, nên về nhà, ở nhờ nhà ba đêm, tại vẫn nên về nhà, ba mẹ lại càm ràm.

      Huống chi nơi này là công ty sắp xếp cho Hàng Vũ Hằng, ở lại cũng tiện.

      “Tôi đưa ?” Thiệu Thành Hi tay cầm áo vest từ lầu xuống.

      cần.” Hầu như theo bản năng, Hàng Tiểu Ý luôn mở miệng từ chối.

      Thiệu Thành Hi nhíu mày: “ cần coi tôi như kẻ thù vậy chứ, chúng ta đều đồng ý chia tay mà, thế nào, chia tay xong làm bạn bè được sao?"

      Thiệu Thành Hi để Hàng Tiểu Ý nghĩ ra lời từ chối, đúng là hai người bọn họ đều đồng ý chia tay, có thù oán.

      Thiệu Thành Hi bước lên trước, giúp xách vali hành lí ra ngoài, Hàng Tiểu Ý bất đắc dĩ theo thể gì.

      Mang vali hành lí bỏ vào cốp, sau đó Thiệu Thành Hi mở cửa ghế phụ, chờ Hành Tiểu Ý ngồi vào.

      Thiệu Thành Hi vòng sang bên kia ngồi vào chỗ lái, vặn chìa khóa khởi động xe.

      Chuyển động theo chìa khóa xe, trong radio truyền ra giọng nam dễ nghe: Hoan nghênh mọi người trở lại kênh nhạc 103.6 ấm ấp, mang đến cho mọi người là ca khúc 《 Bước Chậm Trên Đường Đời 》 của Đặng Lệ Quân, cho chúng ta trở về thời kinh điển.

      Bên trong xe vang lên khúc nhạc dạo quen thuộc, Hàng Tiểu Ý nhàn nhạt liếc nhìn Thiệu Thành Hi, Thiệu Thành Hi mắt nhìn phía trước, nhếch miệng: “ nên hiểu lầm, chỉ đúng lúc kênh này thôi.”

      Hàng Tiểu Ý cúi đầu: “Tôi nghĩ nhiều đâu.” biết tiết mục này phát kênh 103.6, chỉ có điều phải tiết mục này phát sau mười giờ tối sao.

      Thiệu Thành Hi khẽ cười: “Hàng Tiểu Ý, sao tôi phát em ngày càng chân thành thế?”

      “Tôi chân thành?” Hàng Tiểu Ý theo bản năng đáp trả.

      Phía trước là đèn đỏ, Thiệu Thành Hi đạp phanh xe dừng lại, nghiêng đầu nhìn , mắt chứa ý cười: "Được rồi, tôi thừa nhận, tôi có nghe tiết mục của em, kỳ cũng rời.Từ 12 giờ đêm hai năm trước,tôi bắt đầu đánh dấu tiết mục của em rồi."

      "Vậy nửa đêm có gặp được nơi bán bánh chưng ?"

      " có bánh chưng, nhưng cũng cần thiết. Tôi mua gạo nếp, tiêu đen, móng giò và vài thứ linh tinh. Tôi định nhờ Vũ Hằng ghé qua đưa cho em. Nhưng tôi sợ em mấy thứ này cần thiết. Dù sao đêm có ngày gặp ma." Thiệu Thành Hi giẫm chân ga.

      “Vậy cảm ơn

      “Nhưng tiếc là tới cùng có cho em, em liền làm đánh dấu tiết mục, làm tôi phiền muộn quãng thời gian dài.” Thiệu Thành Hi thất vọng lắc đầu, mặt chân thành.

      Hàng Tiểu Ý bĩu môi: “Thiệu Thành Hi, đúng là trước sau như trong ngoài giống nhau.”

      “Em cũng vậy, cũng vậy mà “ Thiệu Thành Hi nhíu mày cám ơn lời khen của .

      Xe chạy cầu vượt, nhanh chóng bỏ lại cây cối cao ốc phía sau, cũng giống như thời gian, chợt sáng lên,rồi kịp quay đầu lại để nhìn.

      Hàng Tiểu Ý nghiêng đầu nhìn : “Khi nào về?”

      “Chắc mấy tháng, muốn mang công ty dời đến bên này, phải chạy hai bên, tôi lại công tác, vì thế có thời gian cùng em ăn cơm.”

      Hàng Tiểu Ý gật đầu: “Công ty làm việc suôn sẻ chứ?”

      “Em quan tâm tôi?” Khóe mắt Thiệu Thành Hi liếc nhìn .

      “Thiệu Thành Hi, rốt cuộc có chịu chuyện đàng hoàng ?”

      Thiệu Thành Hi cười, chọc giận nữa: “Cũng may,trước kia có nhiều quan hệ, bên phía ba tôi cũng có cửa sau, rất thuận lợi.”

      Hàng Tiểu Ý nghiêng đầu nhìn về phía ngoài xe nhàng : “ từ trước đến giờ vẫn vậy, có việc gì có thể làm khó được .“Trong kí ức Thiệu Thành Hi luôn năng nổ, vừa thông minh lại có thủ đoạn, cho nên luôn khiến người khác phải ngước nhìn đến tồn tại của .

      Ánh mắt Thiệu Thành Hi phức tạp nhìn , giây sau giỡn cợt : “Chính là Thiệu Thành Hi bị em bỏ rơi hai lần đây, em còn có thể sống vui vẻ.”

      Hàng Tiểu Ý tức giận quay đầu lại trừng mắt liếc nhìn , Thiệu Thành Hi nâng tay vỗ đầu , tay trái rẽ lái vòng chạy vào ven đường tiểu khu .
      Phong nguyet, Parvarty, Sweet you11 others thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 3

      Edit: Mẫu Tử Song Linh
      Beta: Đào Sindy

      Dừng xe ở dưới lầu xong, Thiệu Thành Hi mở cốp xe rồi xách chiếc vali để sang bên, Hàng Tiểu Ý lời cảm ơn với , “Cảm ơn đưa tôi về nhà, hẹn gặp lại.”

      Thiệu Thành Hi chậc lưỡi , “Chiêu tá ma giết lừa ( Bằng nghĩa qua cầu rút ván ) của đúng là dày công luyện tập nhỉ.” xong liền lấy ra đống quà miễn cưỡng nhét vào tay Hàng Tiểu Ý, Hàng Tiểu Ý cúi đầu nhìn, “ làm gì vậy?”

      “Đến gặp bác trai bác sao có thể mang quà?” Thiệu Thành Hi xong liền cầm vali của vào nhà, Hàng Tiểu Ý bước lên ngăn lại, nhíu mày , “ cần phiền , tôi tự xách được.”

      Thiệu Thành Hi đứng im bất động, mở miệng câu nào, cũng buông vali ra, hai người cứ đứng đối diện mà nhìn nhau.

      “Tiểu Tiểu, con về rồi mà sao lại vào nhà?”Ba Hàng tản bộ mới về, đúng lúc thấy Hàng Tiểu Ý, “Người này sao nhìn quen thế?”

      Ba Hàng nhìn thấy Thiệu Thành Hi có cảm giác quen thuộc nhưng nhất thời lại thể nhớ tên .

      “Bác trai, tên con là Thiệu Thành Hi.” Thiệu Thành Hi mở miệng giới thiệu bản thân.

      “Ấy à, bác nhớ ra rồi, cháu là bạn hồi trung học của Vũ Hằng - Thiệu Thành Hi, lúc cháu đến dạy thêm cho Tiểu Tiểu, con bé học lớp 11, vậy mà năm sáu năm rồi, bác cũng nhận ra cháu nữa.” Ba Hàng thân thiết vỗ vai Thiệu Thành Hi, “Cháu đưa Tiểu Tiểu về sao? Vào nhà, mau vào nhà, vào phòng khách chuyện.”

      Thiệu Thành Hi nhã nhặn đáp lời, “Vâng, bác trai.”

      tay Thiệu Thành HI cầm chiếc vali, mỉm cười nhìn Hàng Tiểu Ý, “Làm phiền tránh ra chút.”

      “Đứa này, con đứng chặn ở đây làm gì?” Ba Hàng đưa tay đẩy Hàng Tiểu Ý ra, kéo Thiệu Thành Hi vào nhà, “Có cần bác xách hộ con hay ?”

      cần, cần đâu ạ.” “Ai,mới chớp mắt qua nhiều năm như vậy, mấy năm qua cháu bận rộn gì sao? Vũ Hằng hay ở nhà, bác cũng thấy cháu đến đây chơi?”

      “Hai ba năm qua cháu ở nước ngoài, mới về được vài tháng, thể đến thăm bác trai, mong bác trai thông cảm.”

      “Cháu có việc bận mà, sao đâu….”

      Hàng Tiểu Ý nghe hai người bọn họ chuyện ngày xưa, thở dài hơi, bước sau hai người trò chuyện vui vẻ kia vào nhà.

      Ba Hàng vừa mới vào cửa, vui vẻ với mẹ Hàng, “Bà mau ra xem có ai tới chơi này.”

      Mẹ Hàng có trí nhớ rất tốt, vừa nhìn thấy Thiệu Thành Hi có chút kinh ngạc, kèm theo mừng rỡ , “ phải Thành Hi đây sao?”

      Thiệu Thành Hi đặt quà xuống, lễ phép chào bà, “Con chào bác .”

      “Nhanh, nhanh, mau vào nhà ngồi.” Mẹ Hàng nhiệt tình kéo ngồi xuống ghế salông.

      “Năm đó nếu có cháu dạy thêm cho Tiểu Tiểu, chắc chắn con bé thể đỗ đại học được.” Mẹ Hàng rót cho Thiệu Thành Hi cốc nước.

      “Nếu ta dạy thêm, chừng con cũng có thể đỗ đại học Havard.” Hàng Tiểu Ý dựa vào cửa nhà, phục .

      “Cái đứa ngốc này, Thành Hi con bỏ qua cho nó, con bé bị hai của mình nuông chiều đến hư rồi.” Mẹ Hàng cười trừ nhìn Hàng Tiểu Ý.

      “Tiểu Tiểu đúng đấy ạ, con cũng giúp được bao nhiêu, chủ yếu là Tiểu Tiểu tự mình nỗ lực, em ấy lại vừa thông minh vừa chăm chỉ nữa.” Thiệu Thành Hi khiêm tốn , cũng quên khen Hàng Tiểu Ý.

      Nghe có người khen ngợi con mình, mẹ Hàng cười vui vẻ đến mức ngậm miệng vào được.

      Cùng lắm mới có hai năm gặp mà Hàng Tiểu Ý thấy trình độ dối của Thiệu Thành Hi lại tăng thêm bậc.

      Lúc học trung học, Hàng Tiểu Ý là học sinh chuyên Văn, thường học sinh chuyên Văn học tốt Toán, nhưng lại là trường hợp ngoại lệ, Toán Văn đều giỏi, nhưng cũng có số môn giỏi, nhất là Địa Lý, gần như mỗi lần thi đều nộp giấy trắng.

      Thầy giáo luôn đau đầu hỏi , thành tích tốt như vậy mà sao lại học tổ khoa học tự nhiên, Hàng Tiểu Ý trả lời cách rất đơn giản, bởi vì so với Địa Lý Hoá Học và Vật Lý của còn tệ hơn, vì thế thầy giáo cũng còn gì để .

      Vào năm Hàng Tiểu Ý học lớp 11 trường Phổ thông đó, Hàng Vũ Hằng đặc biệt tìm bạn học cùng Phổ thông cũng là bạn Đại học của mình, tìm học bá đến dạy thêm cho Hàng Tiểu Ý.

      Hàng Tiểu Ý cũng tin tưởng vào người đó lắm, bảo người học khoa học tự nhiên dạy thêm cho học sinh chuyên Văn, điều này xấu hổ chết người ta rồi, chứng minh, chỉ có Hàng Tiểu Ý nghĩ đến, việc gì là Thiệu Thành Hi làm được.

      Nhiều năm về sau Hàng Tiểu Ý vẫn nhớ như in buổi sáng hôm đó gặp Thiệu Thành Hi.

      Vào buổi sáng trong kỳ nghỉ hè, vì là mùa mưa nên trời đổ những cơn mưa phùn.

      Nhớ lúc đó, gia đình Hàng Tiểu Ý vẫn chưa phá sản, vẫn còn ở trong ngôi biệt thự dành cho người giàu, đứng từ ban công phòng ngủ ở tầng hai của mình nhìn xuống dưới sân, vừa bắt gặp khung cảnh Hàng Vũ Hằng chuyện với Thiệu Thành Hi ở dưới bụi hoa dâm bụt.

      mặc chiếc áo sơmi trắng, quần jean màu lam nhạt, chân đôi giày thể thao màu trắng, mái tóc đen mượt dính vài giọt nước, dáng người cao gầy, bởi vì trời mưa, nên hoa dâm bụt rơi xuống, mà lại đứng bên cạnh khóm hoa, dáng đứng thẳng tắp như cây Bạch Dương.

      biết Hàng Vũ Hằng với những gì, mà lại nhìn về phía ban công nơi đứng, khuôn mặt tràn đầy thanh xuân nhưng lại có chút trẻ con, có lẽ mắtbị cận thị, cặp mắt dài hơi híp lại, sống mũi thẳng tắp cùng với dáng người đẹp đẽ, đôi môi mỏng hơi mím, gương mặt hoàn hảo như vậy xuyên qua màn mưa rơi đập vào mắt Hàng Tiểu Ý, đến bây giờ vẫn có thể nhớ được mùi thơm của cây hoa dâm bụt đó.

      Trong lòng Hàng Tiểu Ý rầm rầm nhảy dựng lên, đây chính là cảm giác từ cái nhìn đầu tiên.

      Lúc mới quen Thiệu Thành Hi, rất nghiêm túc thận trọng, người luôn có cảm giác lành khó đến gần, lúc chuyện với Thiệu Thành Hi cũng cẩn thận từng li từng tí, dám đến gần nhưng lại rất muốn tới gần, mỗi lúc Thiệu Thành Hi giảng bài, Hàng Tiểu Ý lén lút ngắm hàng lông mi dài của , còn nghĩ tại sao có người có hàng lông mi vừa dài vừa đẹp như vậy.

      Thế là Thiệu Thành Hi đều phù hợp hết thảy những điều kiện của nam chính trong tiểu thuyết mà mơ mộng, thích Thiệu Thành Hi rồi.

      Suốt kỳ nghỉ hè của mình, Thiệu Thành Hi dùng để dạy thêm cho Hàng Tiểu Ý, nóng bức của mùa hè làm cho người ta mệt mỏi rã rời, nhưng Hàng Tiểu Ý lại phấn khích như được hít thuốc lắc, là bởi vì mùa hè này, trao trái tim mình cho người con trai tên Thiệu Thành Hi.

      Nhưng vừa hết kỳ nghỉ hè người Hàng Tiểu Ý thích lại lặng lẽ bỏ trốn, làm trong lòng Hàng Tiểu Ý tràn ngập vui sướng lại chuyển sang chua xót, học kịch truyền hình, bên trong có cảnh ngắt cánh hoa, “ ấy thích tôi, ấy thích tôi, ấy thích tôi, ấy thích tôi…”

      Quyển nhật ký của Hàng Tiểu Ý tràn ngập Thiệu Thành Hi.

      Trong giấc mơ của mình, cũng hay thấy Thiệu Thành Hi ở đó.

      Bởi vì có Thiệu Thành Hi dạy thêm nên điểm môn Lịch Sử của tăng vọt, mặc dù trình độ học Địa Lý của vẫn chưa tốt, nhưng ít nhất cũng nắm được trọng điểm.

      Mỗi ngày đều nhớ, nhớ, nhớ, nhớ, Hàng Tiểu Ý có cảm giác mình mắc bệnh tương tư mất rồi, mỗi ngày đều học tập chăm chỉ để quên nỗi nhớ, bởi vì mỗi khi lo học, lại có cảm giác Thiệu Thành Hi ngồi bên cạnh mình, dùng giọng trong trẻo để giảng bài cho mình.
      Yên Hoa, Parvarty, Sweet you12 others thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 4

      Edit: Độc Bá Thiên
      Beta: Đào sindy



      Sắp tới kì nghỉ đông , Hàng Tiểu Ý cũng gần thi đại học, Hàng Vũ Hằng lại mời Thiệu Thành đến dạy thêm cho Hàng Tiểu Ý.

      Lần này, Hàng Tiểu Ý nhịn được, lúc Thiệu Thành Hi dẫn ra ngoài ăn kem ly, thổ lộ tình cảm với Thiệu Thành Hi .

      Tiết trời ngày đông, lạnh vô cùng, Hàng Tiểu Ý bao bọc lông vũ dày cộm, tay cầm kem ly, miệng thở ra khói trắng, run lẩy bẩy : “Thiệu Thành Hi, em thích .”

      Lúc đó Thiệu Thành Hi có phản ứng gì, khuôn mặt đẹp trai vẫn như trước chút biểu cảm: “ biết.”

      “Hả?” Hàng Tiểu Ý kịp phản ứng: “Cho nên?”

      Thiệu Thành Hi cúi đầu hôn lên cánh môi vừa mới ăn xong kem của , từ đó chính thức trở thành bạn của Thiệu Thành Hi.

      Vốn cho rằng chuyện tình hạnh phúc, nhưng mà Hàng Tiểu Ý lại cảm thấy rất đau lòng, sau kì nghỉ đông, lại gặp được Thiệu Thành Hi, gần thi đại học, còn phải chia tinh lực để nhớ Thiệu Thành Hi, Hàng Tiểu Ý cảm giác sắp chết rồi.

      Mà dĩ nhiên Thiệu Thành Hi cũng gọi điện thoại cho , cũng nhắn cho tin nào, mỗi lần đều là gọi điện tới, trong lời của vẫn mang vẻ nhàn nhạt.

      Cuối cùng Hàng Tiểu Ý chịu được, đành lời chia tay, gửi tin nhắn cuối cùng: “Em muốn chuyện tình mà làm lỡ việc học.”

      Thiệu Thành Hi trả lời rằng: “Được.”

      Hàng Tiểu Ý cảm giác mình muốn bùng nổ, tại sao níu kéo, chỉ cần hỏi câu tại sao, chỉ là trò đùa, vậy mà cũng thèm hỏi.

      Chuyện tình của hai người được tháng chấm dứt.

      Hàng Tiểu Ý khẳng định Thiệu Thành Hi thích khác, trong lòng tức giận bất bình, quyết định thi đậu trường mà Thiệu Thành Hi theo học, muốn nhìn thử Thiệu Thành Hi có phải thay lòng hay .

      Thành tích cao nhất của Hàng Tiểu Ý cũng chỉ có thể thi đậu nguyện vọng hai, cuối cùng sau ba tháng nỗ lực phấn đấu, thi được 985 điểm, sau đó trường học lấy thành tích của giáo dục nhiều học sinh, còn tất cả đều có thể.

      Hàng Tiểu Ý vất vả mới thi đậu trường Thiệu Thành Hi học, dũng cảm mạnh mẽ, khí thế bừng bừng tìm Thiệu Thành Hi, khi thấy Thiệu Thành Hi, Hàng Tiểu ý còn chưa kịp gì, Thiệu Thành Hi mở miệng: “ Thi đại học xong rồi, chuyện đương được chưa?”

      Chỉ vì câu của Thiệu Thành Hi, Hàng Tiểu Ý rơi vào tay giặc, lại lần nữa nhanh chóng bắt đầu chuyện đương lần hai.

      Hàng Tiểu Ý hồi tưởng lại quá khứ, Thiệu Thành Hi cufnng ba mẹ Hàng chuyện với nhau vui vẻ, người con trai nho nhã lễ độ lịch , Hàng Tiểu Ý lắc đầu, cho đến khi lên đại học hai người mới chính thức sớm chiều chung đụng, Hàng Tiểu Ý mới biết Thiệu Thành Hi chính là kẻ hai mặt, người trước và người sau đều giống nhau, biểu giống người mắc bệnh tâm thần phân liệt.

      Hàng Tiểu Ý mang vali trở về phòng thu dọn quần áo, Thiệu Thành Hi vào lời tạm biệt: “Đưa em vật này.” Thiệu Thành Hi chìa ra túi giấy.

      “Cái gì đây?” Hàng Tiểu Ý nhận lấy.

      Thiệu Thành Hi cười: “ trước, có việc gì cứ gọi điện cho , số điện thoại vẫn như cũ.”

      Thiệu Thành Hi rồi, Hàng Tiểu Ý nhìn túi giấy giường đờ ra, cuối cùng vẫn mở ra, nhét bên dưới tủ quần áo.

      ****

      “Chào các bạn thính giả, đây là đài số 103.6 ( tôi dùng ấm áp để thay lời ), tôi tên Tiểu Tiểu.”

      “Có bạn thính giả nhắn weibo của tôi hỏi rằng tôi có cảm thấy thế giới này có tình hoàn mỹ hay .”

      ra hoàn mỹ là gì? 100 người chắc có 120 đáp án, chúng ta muốn tình hoàn mỹ, trước tiên phải nắm giữ được người mới có người hoàn mỹ ….”

      Buổi tối nhìn xuống từ tầng hai mươi hai , toàn bộ thành phố đều chìm trong ánh đèn, Thiệu Thành Hi bưng ly rượu đỏ dựa vào cửa sổ to sát mặt đất, từ radio phát ra giọng nữ dễ nghe: “Nhưng ở góc độ mà , ra trong tình của chúng ta , mặc kệ hai bên có hoàn mỹ hay , chỉ cần chúng ta ở chung thoải mái, hài lòng, ấm áp, như vậy mới chính là tình hoàn mỹ, hoàn mỹ là loại cảm giác, mà phải là khái niệm….”

      Thiệu Thành Hi nhấp ngụm rượu, nhìn đồ thủy tinh trang trí bàn, sân khấu hình tròn màu xanh da trời, xinh đẹp mặc váy dài kéo đàn violon, chàng trai mặc áo đuôi tôm đàn piano, hai người nhìn nhau cười.

      “Thiệu Thành Hi, chúng ta chia tay .” Hai năm trước, Hàng Tiểu Ý đừng trước mặt , bình tĩnh với , khi đó Hàng gia vừa mới phá sản, khối nợ to đùng còn chưa trả.

      “Tại sao?” Lần này, Thiệu Thành Hi hỏi tại sao.

      “Thiệu Thành Hi, em vẫn nghĩ chúng ta xứng đôi, nhưng tại em chỉ có thể ngước nhìn , xin giữ cho em chút danh dự cuối cùng.”

      “Được, chia tay .”

      vẫn biết Hàng Tiểu Ý là bướng bỉnh cố chấp, lòng tự trọng của quá lớn, tự tôn của còn quan trọng hơn tình .

      ***

      Tiết mục truyền hình của Hàng Tiểu Ý xong mười giờ đêm, ra khỏi đài phát thanh, chiếc xe quen thuộc chờ ở nơi đó, gõ cửa sổ xe, cửa xe mở khóa, Hàng Tiểu Ý mở cửa xe ngồi vào: “ hai cùng Tử Thần ở chung cả tháng.”

      Từ khi vào làm trong đài phát thanh, hai và ba đều thay phiên nhau tới đón , sau đó Hàng Vũ Hằng bước vào giới diễn viên, còn thời gian, người đón Hàn Tiểu Ý chuyển thành Hàng Vũ Tề.

      Hàng Vũ Tề cười vỗ đầu , vặn nắp bình giữ ấm đưa .

      Hàn Tiểu Ý nhận bình giữ nhiệt, uống vào mấy ngụm cho thông thuận cổ họng, mẹ sợ đau họng, nên mỗi ngày đều nấu bình nước lê.

      Hàng Vũ Tề khởi động xe chạy về nhà.

      “Tiểu Tiểu, nghe ba mẹ sáng hôm nay Thiệu Thành Hi đưa em về.” Hàng Vũ Tề vô ý nhắc đến.

      Hàng Tiểu Ý cầm bình giữ nhiệt tay dừng chút, gật đầu: “Ừ” tiếng.

      Hàng Vũ Tề liếc nhìn : “Em định làm thế nào?”

      “Làm gì ?”

      “Em còn giả ngu à Tiểu Tiểu.” Hàng Vũ Tề giơ tay gãi đầu: “Buông cậu ta ra rồi sao?”

      Hàng Tiểu Ý cúi đầu lời nào.

      Hàng Vũ Tề thở dài, chuyện của Hàng Tiểu Vũ và Thiệu Thành Hi, Hàng Vũ Tề xem như là người biết nhiều nhất.

      Từ đại học năm hai Thiệu Thành Hi tự mình làm hạng mục ngoài trướng học, lúc đó Hàng Vũ Tề làm trong công ty của ba.

      Bởi vì Thiệu Thành Hi là bạn của Hàng Vũ Hằng, cũng vì lẽ đó đối với ấy quan tâm nhiều hơn, cũng bởi vì làm số hạng mục cũng có tiếp xúc với ấy.

      Khi còn học thiết kế kiến trúc biển thiên phú của Thiệu Thành Hi đúng là làm ao ước đố kị, bốn năm đại học ấy danh tiếng của Thiệu Thành Hi nổi danh trong giới, đoàn thể bản thân cũng rất thành thục.

      Trong hạnh mục của công ty, cùng Thiệu Thành Hi làm, bởi vậy hai người có quãng thời gian cùng ăn cùng ở với nhau.

      Đại học năm hai, mỗi buổi trưa Hàn Tiểu Ý đều chuẩn bị cơm hộp cùng Thiệu Thành Hi ăn, người trai này xưa nay còn chưa được đổi xử như thế, nhưng vì Thiệu Thành Hi nên cũng được hưởng thụ phần quan tâm từ em .

      Mỗi buổi tối Hàng Tiểu Ý đều đến phòng đàn luyện đàn, mặc kệ trễ, Thiệu Thành Hi đều đón , hai người cứ như hình với bóng.

      Thiệu Thành Hi xem Hàng Tiểu Ý là bảo bối, cảm thấy Thiệu Thành Hi là chàng trai lạnh lùng, nhưng ở trước mặt Hàng Tiểu Ý, Thiệu Thành Hi lại trở thành chàng trai vui vẻ hay cười.

      Tài năng của Thiệu Thành Hi giúp có thể đứng ở vị trí khiến mọi người phải ngước nhìn, nhưng trong mắt Thiệu Thành Hi luôn chứa người, đó chính là Hàng Tiểu Ý.

      Tuy rằng Hàng Vũ Tề với người trong nhà, nhưng trong lòng tiếp nhận người em rể Thiệu Thành Hi này rồi, ánh mắt của em tốt.

      Cho đến khi nhà bị phá sản, chuyện đó lại xảy ra với Tiểu Tiểu hai người chia tay, cảm thấy đáng tiếc, chỉ là lòng tự trọng của em quá lớn, cho phép mình hoàn mỹ đứng cạnh Thiệu Thành Hi ưu tú.

      “Tiểu Tiểu, nghe trong hai năm qua Thiệu Thành Hi vẫn chưa ai, thấy cậu ta hình như vẫn chưa quên được em, nếu được, có muốn suy nghĩ thêm về chuyện này ?” Hàng Vũ Tề cẩn thận từng li từng tí hỏi, hai năm qua dám nhắc Thiệu Thành Hi ở trước mặt Hàng Tiểu Ý, sợ đụng vào vết thương lòng của .

      Hàng Tiểu Ý vẫn cúi đầu như cũ , nhìn đồng hồ đeo bên tay phải, nhàng : “Mau tới xem.”
      Phong nguyet, Parvarty, Sweet you15 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :