Việc xấu trong nhà thể truyền ra ngoài.
Đêm tân hôn, bị người chồng vốn câm chiếm đoạt
Nhân vật chính: Phan Lôi, Lục Chung
Phan Lôi vẫn luôn nghĩ mình được gả cho con cừu dịu ngoan, đến lúc bị cắn buông mới nhận ra, đối phương kia chính là đầu sói khát máu
Câu chuyện kể về những mặt trái đằng sau cuộc sống hào môn, sống trong này, muốn thành người lương thiện cũng dễ
Chàng trai câm đó nhìn bề ngoài cứ ngỡ bị tật bẩm sinh nhưng bí mật dấu bên trong cực kì tàn khốc
giấu chính mình bao nhiêu năm, bản tính khát máu toàn bộ được che dấu bao nhiêu năm rốt cuộc cũng được bộc lộ ra trước con mèo của
Mèo của ngoan lắm, rất hiền lành và lương thiện, nhờ có , cuộc sống đầy máu tanh của mới dần sang lên chút
là nai con như muốn, với điều kiện được rời bỏ .
đến cố chap điên cuồng, và cũng cực đoan
là của mình ai có thể thay đổi việc này, dù là gia đình , người than của cũng thế.
Nếu có , cũng chẳng biết mình làm ra những gì.
Trích đoạn đặc sắc:
Nữ 9 nhìn thấy 'thánh mẫu' quấn quýt lấy ông xã nhà mình. Dù thấy vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, nhưng có ý nghĩ rằng mình có nén bước qua tuyên bố chút 'chủ quyền' hay ko
Chưa kịp nghĩ xong, ko biết 'thánh mẫu nữ chính' kia làm gì mà thấy Lục Chung theo phản xạ nhấc chan lên đá văng kia văng xa mấy thước nằm sõng xoài đất nức nỡ nghẹn ngào.
Phan Lôi thấy xảy ra chuyện lớn nên vội bước qua, Lục Chung xoa tay mặt tối sầm
' ko biết thương hương tiếc ngọc chút nào sao?'
Mặt Lục Chung đầy ai oán làm nũng
' ấy chạm vào tay '
'Ko có phong độ gì hết'
Lục Chung cười lạnh
'Tin , chưa chặt tay ta là phong độ lắm rồi'
Sau khi làm tình xong, Phan Lôi nằm ở trong ngực Lục Chung thở dốc.
liếm liếm mồ hôi ướt lồng ngực nam nhân, nhớ tới chuyện lúc trước, có chút oán hận, cũng có chút ủy khuất.
"Sau này cho phép dùng nước sát trùng." Mặc dù Chuột đồng đây chẳng qua là nước bình thường bỏ thêm hương thơm, nhưng Phan Lôi vẫn là chịu nổi.
(Ờ, do thấy chị nằm giường người đàn ông khác, lúc đó do con tiểu tam hại nên dùng thuốc sát trùng tẩy chị cho sạch)
"... Ừ."
"Cũng cho phép nhốt em."
"... Em chạy sao?"
"Khốn kiếp... Em... Em mới chạy..."
"Ngô... Vậy sau này em nhốt lại là được."
...
"Lần đó làm em đau quá..."
"... Vậy liếm liếm cho hết đau, liếm liếm liền hết đau."
"... Chán ghét! Em ! Em đau mấy ngày luôn đấy... Về sau cho phép làm loạn như vậy."
"Tốt... Vậy cho phép em gặp Tô Giác."
"! ! ! ! Tô Giác là trai em!"
" Em có trai!"
"Vậy nếu em có sao?"
" Em có. Em chỉ được phép có mình ."
"... đúng là chó đổi được ăn phân mà!"
"Gâu gâu..."
Phan Lôi đầu tóc lộn xộn , mặt còn có vài vết cào, váy cũng rách bươm, gương mặt được trang điểm hoàn mỹ cũng tàn phai vì trận đánh vừa rồi nhưng tinh thần lại cực kì tốt
Giờ phút này Lục Chung ở trước mặt đứng cười, nét hung ác nham hiểm trong lòng Lục Chung tan mất, lúc này chỉ còn lại nụ cười.
Ôm Phan Lôi thoải mái hôn cái, "Mèo ngoan, em giỏi lắm.”
"Hừ... Đương nhiên."
Hai người chàng chàng thiếp thiếp, chút mảy may đem cha và con đối diện nhìn ở trong mắt.
Tô Thắng Tường sắc mặt trầm trầm, "Lục Chung, có còn xem tôi là cha nữa ?"
Nghe vậy, Lục Chung thu hồi vẻ mặt ôn nhu đối với Phan Lôi, hừ lạnh tiếng, "Chưa từng xem qua."
Tô Thắng Tường giận tím mặt, chuẩn bị thêm gì, lại bị Lục Chung cắt đứt.
"Hôm nay nể tình tâm tình tôi thoải mái, nên chuyện ta làm vợ tôi bị thương tôi truy cứu, nhưng nếu lần sau để tôi còn gặp mặt ta cũng đừng trách tôi vô tình..."
"Mày..." Tô Thắng Tường tức giận đến mặt đỏ tới mang tai, Lục Chung lại ôn nhu dắt tay Phan Lôi, "Mèo ngoan, đánh có đau tay hay ?"
" đau, em dùng dép đánh ."
"Mèo ngoan giỏi quá. Hôn hôn cái."
chung, nam chính là người tàn nhẫn độc ác, máu lạnh với thâm tình. có thể tiêu diệt tất cả những người phản bội , nhưng với nữ chính là chú nai con hiền lành
ra ban đầu nam chính thích nữ chính nên buêts thằng em cố tình gài bẫy cho mình vào 'động phòng' thay nó (Vụ này là do xếp đat mà )
là sói, là Sư Tử, luôn cắn máu, ăn tươi nuốt sống những ai dám phản bội , nhưng vs chị khác, chỉ cần chị ko thích làm.
Tóm gọn câu, truyện hay, ngược , có chút cẩu huyết nhưng đúng là thể rời mắt
Câu muôn thở của Hằng:
Tuyển editor!!!!