1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Chua Ngọt - Cửu cửu

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      CHUA NGỌT

      Tác giả: cửu cửu

      Editor: sắc sắc chi

      Bản cover: Tàng thư viện

      Thể loại: đại, thanh xuân vườn trường, nữ truy, nam9 tự luyến mặt dày vô sỉ.HE

      Độ dài: 57 chương

      Tình trạng: Hoàn cv
      ____________________________

      Văn án

      Tình cảm được tự nhiên, cũng chỉ là đứa , đùa giỡn cùng diễn lại chuyện cũ =.=!

      Đây là cái JQ cùng ái trong chuyện xưa, đây là cái toan ngọt cùng tồn tại chuyện xưa.

      ____________________________
      Trích đoạn Hà Thích mặt dày

      " phải muốn đưa em mua lễ vật sao?"

      Hà Thích nhìn cái, ý tứ như thể cười ngu ngốc , "Nhà của có rất nhiều lễ vật, lần sau đem đến cho em."

      "..."

      "Tại sao lại tức giận , là vì tuyệt vọng? Lúc em tức giận thích lời trái lòng mình?"

      "Còn ?"

      "Em chờ lúc nghỉ hè trở về được ?"

      Nhã Kỳ nghe lại oanh tiếng trong đầu, hét lên"Em chờ làm gì?"

      "Đương nhiên là chờ ..." sắc mặt Hà Thích cũng đỏ vài phần, "cùng em chơi."

      "Khinh, với chơi có cái gì vui..."

      "Chẳng lẽ em muốn cùng cái họ Lăng kia chơi?"

      Nhã Kỳ nghe được ý tứ trong lời liền tức giận , liếc mắt nhìn Hà Thích, " ở đây khó chịu cái gì?"

      "Khó chịu em cùng người khác cùng chỗ."

      cỗ rung động, tê dại lan xuống tứ chi. Nhã Kỳ có chút hiểu nổi nhìn , mà khóe miệng Hà Thích cũng có chút cứng ngắc

      " vốn nghĩ nhanh như vậy , nhưng thấy em tựa hồ muốn bỏ , lại cảm thấy có chút cam lòng, cho nên hy vọng em có thể đợi , đợi đến khi hiểu tình cảm của ."

      "Cũng như , em cũng muốn nghĩ lại kĩ." Nhã Kỳ nhíu mày, "Cho tới nay ấn tượng của em với chính là... Cao cao tại thượng , thể đùa giỡn... Nhưng ngờ lại lưu manh, em cảm thấy em cần phải còn phải suy nghĩ lại, ... em thích lưu manh..."

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 1 THẦM MẾN

      Bên ngoài nhà trọ mưa to, mưa tầm tã, hạt mưa nặng nề mà tạt cửa sổ thủy tinh , thình thình. Từ nơi này nhìn ra bên ngoài, trời đất u, mờ mịt mảnh, toàn bộ thế giới đều bị bao phủ trong mơ hồ.

      Tạ Nhã Kỳ ngồi ở trước bàn máy tính , di chuyển chuột kéo trang web xuống, nhìn comment của bạn bè của mình để lại mạng, tâm trạng phức tạp. Đột nhiên nghe thấy động tĩnh phía sau, xoay người lại, chỉ thấy Hà Thích mới từ trong phòng tắm ra.

      mặc áo Tshirt màu đen phối với quần bò, giản dị lại mất phong độ. người mùi hương đặc biệt, cũng vì mùi hương này mà mỗi lần nhìn thấy liền dời được tầm mắt.

      Dung mạo của tinh xảo, thân hình thon dài, mặc cái gì cũng đẹp, cứ như mẫu manocang. Lúc này hơi cúi đầu xuống, cầm cái khăn lông lớn màu trắng lau tóc ẩm ướt , mắt phượng híp lại, có chút vui nhìn "Đừng chạm vào máy tính của ."

      Tạ Nhã Kỳ hơi sửng sốt, xoay người đem trang web tắt , thuận tiện xóa luôn lịch sử trang web ghi lại, đứng lên nở nụ cười lấy lòng "Em đến lau tóc thay nhé."

      " cần ." Hà Thích thản nhiên cự tuyệt, đem khăn mặt tùy ý quăng hướng ghế dựa bên cạnh "Thu dọn đồ , đưa em trở về."

      "Bên ngoài trời mưa lớn như vậy." Tạ Nhã Kỳ trầm ngâm tiếng, rất nhanh lại tiếp "Hơn nữa đây là lần đầu tiên em tới chỗ này."

      " thôi." Hà Thích bỏ qua lời của , lấy cái chìa khóa xe ở bàn máy tính, lại thoải mái xách hành lý của ra ngoài.

      "Hà Thích!" Tạ Nhã Kỳ bước nhanh về phía trước, đứng ngay phía sau " còn có trả lời em, vì sao gạt em?"

      nâng tay trái lên xem đồng hồ chút, " giờ 1 giờ rưỡi , mua cho em vé xe lúc 2 giờ, nếu giờ ngay còn kịp."

      làm ngơ !

      phải , hai lần .

      Tạ Nhã Kỳ cũng biết rốt cuộc có phải mắt mình có bị mù mà lại coi trọng .

      Lúc năm nhất cao trung, có ngày từ trong toilet về lớp học, vừa đivừa dùng khăn lau tay, đột nhiên liền nhìn thấy góc tường phía trước có nam sinh, thân hình hơi cúi, giống như nhìn thấy , lại giống như xem thấy, môi cười tà khí, lại mang theo vài phần trẻ con.

      Đầu oanh tiếng liền đình trệ . Tầm mắt thể rời khỏi , gương mặt đẹp như tạc tượng, làn da trắng nõn,
      [​IMG]
      garan2602Huyền Trần thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 2: Thầm mến (2)

      Tạ Nhã Kỳ trở lại thành phố W là buổi tối bảy giờ, em trai Tạ Nhã Tĩnh ở bãi đỗ xe chờ . Lúc nhìn thấy , vẻ mặt vui nhận hành lý của

      "Em Tạ Nhã Kỳ, chị có việc gì làm nên chạy đến thành phố H làm gì ? Ăn no rỗi việc."

      Tạ Nhã Tĩnh là em trai song sinh Tạ Nhã Kỳ, bởi vì muộn 40 phút đến thế giới này, chỉ có thể chịu thiệt làm em trai, trong lòng cậu phục .

      Hai người từ cùng đánh nhau đánh tới khi lớn , lúc trước mỗi ngày còn bị Tạ Nhã Kỳ đè xuống đất đánh xưng mặt mũi, sau khi trưởng thành , bởi vì thân thể cao thể lực tốt nên chiếm ưu thế mới tránh khỏi độc thủ.

      "Gặp bạn học cũ ." Tạ Nhã Kỳ bên cạnh Tạ Nhã Tĩnh, hừ hai câu.

      "Tuổi nghĩ bỏ nhà trốn, thế nào mẹ biết đánh chết chị" Tạ Nhã Tĩnh lạnh lùng "Em cho chị rồi, Hà Thích người ta đối với chị có tình, chị đừng tự rước lấy nhục."

      Tạ Nhã Kỳ buồn rầu cắn môi, nghĩ lúc đầu mình có phải bị tà ma nhập phải mới làm ra việc như vậy.

      "Rốt cuộc là chị thích cậu ta cái gì? Bộ dạng cậu ta đẹp mắt, nhưng tính tình đủ thối."

      Tạ Nhã Tĩnh hừ tiếng "Cao trung năm ấy , phải cậu ta đánh luôn cả Phương lão đại trường chúng ta nhập viện, ngay cả Phương lão đại như vậy mà cậu ta cũng dám đánh."

      "Cái họ Phương kia đáng đánh đòn, bị đánh là đúng tội."

      "Cậu ta còn có đống tình sử phong lưu, năm hai cao trung hoa hậu giảng đường kia phải vì cậu ta mà nhảy lầu?"
      "Chuyện này là tin đồn thôi!"

      "Chậc chậc, nhìn chị kìa, em cậu ta như thế chị chịu được à?." Tạ Nhã Tĩnh bắt xe taxi, tiếp tục giáo huấn "Con cũng nên biết rụt rè, tự nhiên chạy tới đó làm gì? Bị cậu ta đuổi về , còn bắt em nửa đêm phải ra đây đón người."

      "Tạ Nhã Tĩnh, em đủ rồi đấy, đừng trêu chọc chị nữa."

      Có thể là từ bị Tạ Nhã Kỳ áp bức nhiều, Nhã Tĩnh cũng dám trêu chọc nữa. Người chị này của tuy tuổi còn trẻ, nhưng ra bước vào thời mãn kinh rồi.

      Nhà bọn họ thực chính sách nuôi con trai phải nghiêm khắc, con nâng niu như hoa, cả nhà đều thương , cho nên cái đức hạnh này là do nuông chiều sinh hư mà ra , chính cậu là em trai , ngay từ có cái gì ăn cũng đều nhường .

      "Tiểu Tĩnh."

      "Gọi em làm gì?" Tạ Nhã Tĩnh hừ tiếng, phải mới cậu cần chọc chị sao?

      "Chị thích ấy, chính là xem ấy chút thôi."

      "Đừng điên, thích là thích, cần gì phải gạt em, sợ em cho mẹ là chị trưởng thành sớm à. sợ cho chị biết, bí mật của chị, em đều biết, ngày hôm qua máy tính em đem sửa , dùng của chị, cái gì nên xem, cái gì nên xem em đều xem qua cả rồi."

      Cậu còn chưa xong, Tạ Nhã Kỳ toàn thân tức giận đỏ rực, hung hăng đánh lên đùi cậu, này cái đánh đặc biệt vang dội

      "Khốn kiếp."

      Hai người về nhà, mẹ Tạ chuẩn bị xong đồ ăn, " trở lại a? Kỳ Kỳ, hôm nay con đảo chơi có mệt ? Có ăn hải sản con."

      "A?" Tạ Nhã Kỳ thấy Nhã Tĩnh trừng mắt nhìn mình, gật đầu, "Vâng vui ạ."
      Tạ Nhã Kỳ thấy mẹ còn muốn hỏi thêm, vội vàng , "Hôm nay có món gì ngon mà, thơm quá."

      "Ăn cơm ăn cơm thôi, con đói rồi." Tạ Nhã Tĩnh .

      Sau khi hai người ăn cơm
      [​IMG]

    4. sắc sắc chi yêu

      sắc sắc chi yêu New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      0
      Xin chào bạn, tôi là editor truyện bạn đăng.

      Xin bạn vui lòng để nguồn. Bạn copy bài tôi tự ý post ngoài diễn đàn lequydon khi ko có cho phép của tôi

      Giữa hai diễn đàn. Tôi muốn nhiều. Nếu có thực lực tự edit. Đừng ăn cắp vậy.:th_46:

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 3 Trực Tiếp (1)

      "Tạ Nhã Kỳ, có gì đâu mà chị giận dỗi bảy ngày còn chưa đủ?" Ngày nghỉ dài hạn kéo dài mười ngày chấm dứt, Tạ Nhã Tĩnh đem Tạ Nhã Kỳ đuổi về trường học của "Đâu phải em cố tình bóc mẽ, chị còn giận em?"


      Tạ Nhã Kỳ vẫn lời nào, mắt đen tức giận mười phần, mái tóc ngắn che mắt càng làm cho mắt nhìn có vẻ to hơn nữa, xem bộ dáng này của với chính mình có năm phần giống em trai bên cạnh , mặt nhăn lại .

      Tạ Nhã Tĩnh đem túi đựng đồ ăn nhét vào lòng "Em vất vả mới lấy tiền tiêu vặt mua cho chị , đừng tức giận nữa."

      "Ừm." Tạ Nhã Kỳ được tự nhiên nhận lấy đồ ăn vặt, rất ngượng ngùng .
      "Tốt lắm, em phải đây ." lúc Nhã Tĩnh muốn rời , Nhã Kỳ kéo kéo tay cậu, buồn rầu

      "Tiền chị gửi cho em chắc cũng nhận được, em về mà xem thế nào."

      "Em thực ngoan, hẹn gặp lại." Tạ Nhã Tĩnh cười đến vui vẻ, sau khi vẫy tay tạm biệt , liền bắt xe taxi rời .

      Lại Tạ Nhã Tĩnh đối với chị khách khí như vậy, bị bắt nạt là nguyên nhân, phương diện tiền bạc chính là nguyên nhân thứ hai. là kim chủ của cậu, vậy nên câu đâu dám đắc tội.

      Tiền mừng tuổi của hai người từ đến lớn tiền mừng tuổi ít, mấy vị thúc thúc, a di đều có ít con nên liền xem chị em song sinh bọn họ như con ruột. Mỗi lần từ nước ngoài trở về liền cho họ ít tiền, toàn tính bằng tiền vạn, sau khi hai người trưởng thành, cái kho bạc đều do họ tự cất giữ.


      Sau khi học đại học xong, ba Tạ cho mỗi đứa con mỗi người mười vạn, ý là hai người trưởng thành, đây coi như là phí tiền tiêu cuối cùng, về sau cung cấp tiền tiêu vặt nữa.

      Khoản tiền này với dàn nhạc của Nhã Tĩnh mà , là đủ. Vì thế Nhã Tĩnh ra vẻ buồn rầu "Dàn trống của em, đàn ghita của em, học phí của em, xe của em, của em..."

      Đúng lúc Nhã Kỳ vào , vẻ mặt chân thành "Nếu em tin tưởng chị, đem tiền đưa chị, chị trả cho em cả vốn lẫn lãi."

      Từ đến lớn có gì cậu đều so bì với Nhã Kỳ, nhưng có đôi khi thể bội phục , đặc biệt ở khả năng kiếm tiền, cậu thể sánh bằng.

      Lúc tiểu học bán đậu hũ để lấy tiền ăn kẹo, lúc trung học biết buôn bán để kiếm lời, mượn ba mẹ chút tiền để làm vốn. Lúc này mở miệng, cậu hai lời, liền đem tiền vừa tới tay chuyển đến tay .

      chứng minh, Nhã Kỳ có làm cho cậu thất vọng. Ở gần trường học mua lại chuỗi phòng ở với giá rẻ, trang trí lại đơn giản, đem cho các sinh viên cần chỗ ở thuê, ký hợp đồng nửa năm, giá thuê gian phòng ở mỗi tháng là ngàn tám.

      Toàn bộ số tiền còn lại đầu tư vào thị trường chứng khoán.

      Nghe mục tiêu kế tiếp của là đầu tư bất động sản.

      Nhã Tĩnh cảm thấy Nhã Kỳ có bản lĩnh, nhưng cậu cũng quen rồi . Dù sao mỗi tháng trong thẻ của
      [​IMG]
      Tóc Xù thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :