1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

CHU SA - Kiều Tây (Update chương 23)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ChauKhoa2268

      ChauKhoa2268 Well-Known Member

      Bài viết:
      40
      Được thích:
      418
      CHU SA - Kiều Tây

      [​IMG]

      Hán Việt: Chu sa chí (đô thị NPH)

      Tên gốc: 朱砂痣(都市NPH)

      Tác giả: Kiều Tây

      Thể loại: đại, Hào môn thế gia, Sắc, Ngược, Sủng, NP, Incest.

      Tình trạng: Bản gốc hoàn (119 chương chính văn + 5 chương NT)

      Lịch đăng: 3,5,7.

      Dịch: Mama Tổng Quản

      Design ảnh bìa: Sky

      Nguồn convert: TTT2611(Wikidich)

      Facebook: Fanpage Mama Tổng Quản - https://www.facebook.com/vochaukhoa77

      Link wattpad: https://www.wattpad.com/user/ChauKhoa2268

      Văn án của tác giả:

      Chu Sa gặp được năm người đàn ông, mỗi người đàn ông này đều có ánh trăng sáng trong lòng.

      Như vậy sao chứ?

      Từ kim chủ, rồi tới trai kim chủ. Từ vị hôn phu cũ của chị quá cố, đến em trai cùng cha khác mẹ.

      Từ quân cờ, tới kỳ phùng địch thủ.

      Chu Sa giẫm lên tâm của đàn ông mà đến.

      ***

      Văn án của Mama:

      Đây chính xác là bộ thịt văn, tuy nhiên phải chỉ có thịt và thịt thô thiển. Nữ chính Chu Sa là rất có nguyên tắc, đừng nhìn văn án lừa tình của tác giả mà vội phán ấy ăn quàng.

      lý trí, thông minh, và cả tàn nhẫn của ấy cuốn hút đám đàn ông. ấy sống rất thực tế, lúc ham muốn cũng uỷ khuất bản thân mình, nhưng tuyệt đối chơi trò tay ba, tay bốn. Nhưng tại sao tác giả lại giới thiệu đây là bộ np? Kết quả HE là thế nào? Mời bạn theo dõi 119 chương truyện "Chu Sa" !​
      Themealice, Paru, Bunny_big12 others thích bài này.

    2. ChauKhoa2268

      ChauKhoa2268 Well-Known Member

      Bài viết:
      40
      Được thích:
      418
      CHƯƠNG 1: CHU SA

      Biên tập: Mama Tổng Quản

      Có thể mang nơi khác cần xin phép, nhưng ít nhất hãy ghi tên dịch giả/biên tập hoặc dẫn link. Đó là tôn trọng tối thiểu bạn dành cho họ. Mama xin chân thành cám ơn! (*´▽`*)

      ***

      Khu biệt thự quốc tế Tam Hoàn phía đông Xương Thành, được xem là khu nhà cao cấp nhất trong giới thượng lưu, các hộ gia đình ở đây thường là thương gia thường xuyên đến Phúc Kiến, đường gặp được các minh tinh cũng phải là hiếm.

      Cũng có ít những trẻ tuổi, xinh đẹp động lòng người, chẳng phải làm, ra ra vào vào cũng ngồi siêu xe cần bộ, chỉ dắt chó dạo, rồi mua sắm là toàn bộ đời sống sinh hoạt.

      Những người sống ở đây đều ngầm hiểu, ràng là bầy chim hoàng yến mà.

      Đến đêm khuya, tại căn biệt thự trong khu, chủ nhà buông lỏng áo ngủ ra nằm úp sấp lại, còn mấy trẻ khác vừa đắp mặt nạ dựa vào ghế sô pha rộng lớn, vừa bưng ly rượu vang tám chuyện.

      Dù là chim hoàng yến cũng có vòng giao tiếp của riêng mình, trong lúc giao tiếp thế này, nếu như có thể thu hoạch được tin tức giá trị nào đó cho kim chủ của mình, chắc chắn tăng thêm giá trị bản thân, cũng tránh được tình cảnh bi thảm bị vứt bỏ, hoặc là phải làm cho mình nổi bật nhất trong đám oanh oanh yến yến của kim chủ.

      Từng mới vào đây, chung vẫn muốn tìm cách tham gia vào nhóm này, các giống như là mấy chị em vô cùng thân thiết, thường cùng tag nhau lên dòng trạng thái weibo, cùng nhau uống trà chiều, cùng nhau spa.

      Nhiều người biết tình, còn tưởng cuộc sống các thuộc dạng bạch phú mỹ xa hoa, bình luận đều bản thân rất hâm mộ.

      Mọi người vừa chụp ảnh chung xong, liền nhanh tay chỉnh Photoshop, chủ nhân căn nhà là Tề Trân Trân post lên: “Rượu vang, áo ngủ, nằm lười, cũng có chút say rồi. [Hình ảnh] [Hình ảnh] [Hình ảnh]”. Mấy khác đắp mặt nạ lại mang cảm giác tinh xảo đáng .

      Phía dưới bức ảnh lộ ra góc nhãn hiệu Valmont và phân nửa nhãn chai rượu vang, chính là góc độ mọi người phải sắp xếp rất lâu.

      Tâm trạng Tề Trân Trân cực kỳ tốt nhảy vào bình luận, “Vivian Trân” có 25 vạn fan theo dõi, mỗi ngày đều hóng Tề Trân Trân up hình mới chụp lên, hình ta du lịch, hình cái túi xách mới nhất của ta.

      Bình luận mới nhất: “Tối nay, Tôn Hướng Đông ngủ ở chỗ à?”.

      Vẻ tươi cười của Tề Trân Trân liền ngưng bặt, nhanh tay xoá bình luận này, sau đó kéo người bình luận vào danh sách đen, cũng biết có người nào chụp lại màn hình hay , khiến người ta bực bội.

      Tôn Hướng Đông là kim chủ của ta, hơn nữa cực kỳ cưng chiều ta, nguyên nhân chính khiến cho Tề Trân Trân có thể lấy được địa vị chủ chốt trong cái vòng hẹp ở đây, là bởi căn hộ theo chuẩn quốc tế này do Tề Trân Trân đứng tên.

      lòng Tề Trân Trân rất biết ơn Tôn Hướng Đông.

      Nhưng ta cũng muốn phải thừa nhận mối quan hệ giữa ta với Tôn Hướng Đông, đại khái nghĩ đến cùng đều khó chịu, Tề Trân Trân thở dài hơi, Tôn Hướng Đông, rốt cục cũng quá già.

      người đàn ông năm mươi tuổi mập mạp, đầy thịt mỡ, cho dù có bảo dưỡng tốt đến đâu, cũng khiến cho trong đáy lòng Tề Trân Trân luôn có tia kháng cự.

      Đúng vậy, có địa vị, có tiền tài, hay là đàn ông có quyền lực, tuổi đều còn , Tề Trân Trân nhìn lượt những trẻ khác, kim chủ của bọn họ bằng Tôn Hướng Đông. Trong nhóm này có hai tình nhân phải ở chung căn nhà, mà người đàn ông của họ tóc bạc bụng bia, cho nhà ở cho phí sinh hoạt, nhưng cũng có nhiều hơn xu tiền mặt.

      Nhưng cũng có ngoại lệ.

      Tâm trạng Tề Trân Trân lại khó chịu hơn mới nãy, vừa có địa vị, có tiền, có thế, vừa là đàn ông trẻ tuổi, đẹp trai, người đó ở lầu nhà ta. Nhưng, ở đó lại có người phụ nữ.

      “Ê, các cậu lên weibo xem chưa, Giang Thừa bị chụp lén nè!”. ngồi sô pha cầm di động la lên.

      Cùng lúc đó, Tề Trân Trân cũng được tin nhắn gửi qua “Giang Thừa tiệc tối cùng thần bí, cử chỉ thân mật.”

      Tề Trân Trân bấm vào xem mấy tấm hình, cũng nét lắm, nhưng đối với người có khí chất như Giang Thừa dù có mờ hơn nữa cũng có thể nhận ra. Bản thân là tổng giám đốc của công ty khoa học kỹ thuật, vậy mà mỗi lần lên trang bìa của báo giải trí, lại có thể đẹp trai đến có giới hạn.

      Trong hình Giang Thừa mặc áo khoác màu đen, ôm vào ngực khẽ hôn lên trán, sau đó hai người lên chiếc Bentley của Giang Thừa, nhưng chụp được hướng .

      Trong nháy mắt, Tề Trân Trân như được mở cờ trong bụng.

      “Trân Trân, cậu xem có phải người phụ nữ lầu kia bị Giang Thừa bỏ rồi hay ?” Mấy khác cũng cười ha ha.

      Tâm trạng Tề Trân Trân bỗng chốc tốt lên liền share qua wechat, lục trong danh bạ hồi lâu, kéo đến người tên Chu Sa, liền ấn nút gửi , tiện tay gửi thêm icon tươi cười đầy ý.

      năm trước, khi Chu Sa bước vào cái vòng lẩn quẩn này, ta liền mời vào nhóm, lại trực tiếp bị ngó lơ, Chu Sa cũng làm quen với ai trong số họ, nhưng trong thành phố tư bản này, Giang Thừa lại là người mà ai cũng muốn tranh nhau làm thân, việc này khiến công việc của đám chim hoàng yến được trơn tru.

      Dần dà, việc chờ đợi bị Giang Thừa vứt bỏ trở thành nguyện vọng của đám chim hoàng yến này. cho rằng là ai? dựa vào cái gì mà muốn khác với chúng tôi, bất quá cũng chỉ là tình nhân được người ta bao dưỡng thôi.

      -----------------------------------

      Lời của Mama: Hai người phụ nữ và con vịt thành cái chợ, chỗ này lại là đám phụ nữ thích sống ảo, là loạn a. ╮ (╯_╰ )╭

      Link wattpad: https://w.tt/2zFftyw
      Themealice, trang.ca, Paru13 others thích bài này.

    3. ChauKhoa2268

      ChauKhoa2268 Well-Known Member

      Bài viết:
      40
      Được thích:
      418
      CHƯƠNG 2: GIANG THỪA

      Biên tập: Mama Tổng Quản

      Có thể mang nơi khác cần xin phép, nhưng ít nhất hãy ghi tên dịch giả/biên tập hoặc dẫn link. Đó là tôn trọng tối thiểu bạn dành cho họ. Mama xin chân thành cám ơn!

      (*'▽`*)... (*'▽`*)

      ------------------------------------

      Chu Sa vừa tắm xong, mấy giọt nước xương quai xanh vẫn chưa kịp lau lăn qua lăn lại, rồi chảy thẳng xuống khe ngực.

      Chu Sa tay lau tóc, tay cầm di động lên, thấy Tề Trân Trân gửi tin nhắn wechat qua cho , Chu Sa click vào xem, khoé miệng nhếch lên nụ cười trào phúng, ném điện thoại lên giường, ngồi trước bàn trang điểm bắt đầu thoa kem dưỡng da.

      Con tuổi hai mươi dù để mặt mộc cũng đẹp đến kinh người.

      Nhưng sao lại xảy ra chuyện này?

      Mặc dù, ban đầu bởi vì cùng đường mà sa chân, nhưng cho tới tận giờ, gương mặt này vẫn là vốn liếng của Chu Sa.

      Chu Sa tỉ mỉ vỗ nước hoa hồng lên mặt, tốn hết nửa tiếng, Chu Sa cũng xong việc dưỡng da ban đêm, lại mở di động lên lần nữa lướt weibo.

      Xem quần áo, hình này chắc là chụp vào hôm trước. Nhưng cũng sao cả, khoảng tháng nay, Giang Thừa còn yên phận, cũng giấu diếm cái gì.

      Hơn nữa, Chu Sa theo Giang Thừa được năm, cho dù Giang Thừa có giấu diếm tin là mình cũng có thể phát ra.

      Có điều chuyện này cũng có ý nghĩa gì cả, cũng phải là cái gì của Giang Thừa.

      Giang Thừa cho tiền, cho thân thể của .

      Giao dịch mười phần công bằng, thậm chí khoảng trống cho chút cảm tình cũng đều có.

      tới lúc Giang Thừa còn hứng thú với thêm nữa, có thể giúp đỡ Chu Sa suốt năm nay rất đáng cảm kích rồi, cũng cầu điều gì xa vời hơn.

      Chu Sa tắt đèn, nghĩ, hôm nay chắc Giang Thừa về đây.

      giây sau di động liền rung lên.

      “Giang Thừa?”

      “Chút nữa tới đón .”

      Chu Sa “ừ” tiếng rồi cúp điện thoại, Giang Thừa liền gửi địa chỉ qua we chat.

      Giang Thừa uống rượu, có điều cũng cảm thấy say, giọng trước sau trầm thấp mà từ tốn.

      Giang Thừa thích tìm người lái xe thuê, uống rượu xong gọi điện cho Chu Sa, trong năm qua, Chu Sa cũng đón mấy lần.

      Có điều lần này có chút giống những lần khác.

      Khoảng ba ngày rồi Chu Sa chưa gặp Giang Thừa, lái xe tới, từ xa thấy Giang Thừa dựa người vào chiếc xe, trẻ ôm lấy cổ giống như là bám dính người , Giang Thừa ôm eo ta, với ta điều gì đó.

      Chu Sa cảm thấy trường hợp này có chút hoang đường.

      Chu Sa cố nén chút ý nghĩ bắt gian tại trận buồn cười kia, chậm rãi lái xe qua, Giang Thừa nhìn thấy liền kéo hai cánh ta của kia xuống. đó hình như uống hơi nhiều, vẫn dựa vào ngực của Giang Thừa: “Em có uống say mà Giang Thừa.”. Giọng mềm mại, nghe như nhõng nhẽo.

      “Ừ, có, lên xe trước .”. Giang Thừa cũng rất kiên nhẫn mà dỗ ta.

      kia lại có vẻ say đến đứng vững, Giang Thừa liền bế ta lên, Chu Sa nhướng mày, Giang Thừa bảo xuống xe mở cửa, Chu Sa liền mở cửa sau của xe ra, Giang Thừa đặt kia vào trong. Chu Sa lại mở cửa xe, ngồi vào vị trí tài xế, nghe thấy kia ở phía sau làm bộ làm tịch: “Giang Thừa, em muốn uống nước.”

      Chu Sa ngoảnh mặt làm ngơ, đây là muốn cho ai nghe chứ?

      Giang Thừa kêu chờ chút, mở cửa xe ra rồi đóng lại, vào cửa hàng tiện lợi 711 bên cạnh.

      kia liền chút cũng giống như say rượu: “ là Chu Sa?”

      Chu Sa đốt điếu thuốc, trả lời.

      “Tôi là Hứa Nhu Nhu, mới nhậm chức thư ký của Giang Thừa.”. Tiếng của này vẫn mềm nhũn như cũ, nhưng trong đó lại mang theo chút khiêu khích và đắc ý.

      Chu Sa nhả ra làn khói: “À.”. cũng muốn biết này là ai, cũng lo lắng chút nào cho tương lai của mình.

      “Mặc dù mới nhìn tưởng Giang tổng lạnh lùng, nhưng ra lại rất dịu dàng.”. Tuy là ai trả lời lại, ta vẫn tự mình trả lời, còn khoe Giang Thừa chiều chuộng mình thế nào.

      Giang Thừa lên xe, đưa chai nước cho Hứa Nhu Nhu.

      “Trước đưa ấy về nhà , Tây Liễu Viện.”. Giang Thừa lấy điếu thuốc Chu Sa ngậm xuống, Chu Sa im lặng khởi động xe.

      “Giang tổng, ngày mai có hội nghị ở thành phố C.”. Hứa Nhu Nhu bàn về công việc liền đổi cách xưng hô.

      “Ngày mai, em ở nhà nghỉ ngơi .” Giang Thừa trả lời chút để tâm.

      “Em có thể .” Hứa Nhu Nhu ở đằng sau hơi rướn người lên.

      ngày rồi về, sau đó dẫn em Thuỵ Sĩ.”. Giang Thừa vẫn lười biếng, nhưng lại cố gắng trả lời theo kiểu ban trai dịu dàng.

      Chu Sa nhịn được khịt mũi cười tiếng, Giang Thừa liền liếc mắt nhìn qua cái, Chu Sa vội điều chỉnh lại nét mặt của mình.

      Tới dưới nhà Hứa Nhu Nhu, Giang Thừa ôm Hứa Nhu Nhu xuống xe.

      Chu Sa do dự đốt thêm điếu thuốc, khống biết Giang Thừa muốn lên đó bao lâu, nếu nổi lên hứng thú, chừng cả đêm cũng xuống.

      ngờ thời gian hút nửa điếu thuốc cũng tới, chắc là Giang Thừa có lên lầu.

      “Sao lại hút nhiều như vậy?”. Giang Thừa ngồi lên xe.

      “Em tưởng phải đợi rất lâu.”

      Giang Thừa liếc Chu Sa cái: “ đến mức đó.”

      Chu Sa giẫm lên chân ga, xe nhanh chóng lao .

      muốn hỏi cái gì sao?”. Giọng Giang Thừa vẫn lười biếng như cũ.

      “Có cái gì để hỏi à?” Chu Sa hỏi ngược lại . Đúng vậy, có gì để hỏi đâu, Giang Thừa có niềm vui mới, là “người cũ” chỉ có thể chờ bị hạ giá. “Hơn nữa, em có tư cách để hỏi sao?”.

      Giang Thừa im lặng chút, có đôi khi thích Chu Sa hiểu chuyện, có đôi khi lại cảm thấy Chu Sa lại biểu hiểu chuyện quá mức, khiến cho bản thân có hơi thoải mái.

      “Ngày mai cùng thành phố C chuyến.”

      “Sáng mai, em muốn thăm mẹ trước.”

      Giang Thừa gật đầu: “Vậy trưa .”

      “Đây là trạm dừng cuối cùng cương vị của em sao?” Chu Sa cười cười.

      Nhưng biết câu này chạm đến dây thần kinh nào của Giang Thừa: “Bảo bối, em phải tăng tốc lên chút rồi.”

      -------------------------------------

      Lời của Mama: Các nàng cảm thấy Giang Thừa là tra nam sao? Vậy ném đá ! :)))))))))))

      Chương sau có thịt a~~. Nếu chương này được 30 like ngày mai ta post luôn, cần chờ đến thứ 7.

      Link wattpad: https://w.tt/2zFftyw
      Themealice, trang.ca, Paru17 others thích bài này.

    4. ChauKhoa2268

      ChauKhoa2268 Well-Known Member

      Bài viết:
      40
      Được thích:
      418
      CHƯƠNG 3: TÌNH HUỐNG

      Biên tập: Mama Tổng Quản

      Có thể mang nơi khác cần xin phép, nhưng ít nhất hãy ghi tên dịch giả/biên tập hoặc dẫn link. Đó là tôn trọng tối thiểu bạn dành cho họ. Mama xin chân thành cám ơn!
      ('▽`)…('▽`)

      ----------------------------------------------

      Vừa vào nhà, Chu Sa bị đè lên cửa.

      người Giang Thừa có chút hơi rượu, ra sức hôn Chu Sa, đầu lưỡi ở trong miệng Chu Sa càn quét bừa bãi. Bàn tay lần theo vạt áo của Chu Sa mò lên , tay kia mở móc áo ngực của Chu Sa, hai bàn tay nắn bóp bộ ngực thẳng đứng, vuốt ve nhũ hoa của Chu Sa.

      Chu Sa rất nhạy cảm, dưới cử động của ngón tay Giang Thừa, chân liền có chút mềm nhũn.

      Giang Thừa lật người Chu Sa lại, nhũ hoa của Chu Sa bị ép lên cánh cửa, khiến hơi hơi lạnh run, ngoan ngoãn phối hợp với động tác của Giang Thừa, vểnh mông lên, để Giang Thừa dễ dàng tiến vào.

      Giang Thừa vạch quần lót của Chu Sa ra, ở cửa huyệt của Chu Sa cọ xát chút, cảm giác thấy bên trong trào nước ra, liền hài lòng tiến thẳng vào bên trong.

      Mấy ngày làm, tiểu huyệt Chu Sa hình như càng thít chặt, Giang Thừa vào được chút, lại chậm rãi rút ra, chờ dịch thuỷ của trơn ướt hoàn toàn mới tiến sâu vào trong.

      "Ngoan, thả lỏng chút!". Giang Thừa thúc hông lên, tay lại vòng đến trước ngực của Chu Sa, ngón tay vân vê đầu nhũ hoa của Chu Sa.

      Ánh mắt Chu Sa dần mê ly, thân thể liền thả lỏng hơn, Giang Thừa lập tức cắm hết vào, Chu Sa bị thúc liền co rút, côn thịt Giang Thừa đột nhiên cảm giác được vách thịt đè ép, hút chặt, cổ họng kiềm chế được phát ra tiếng rên rỉ trầm thấp.

      "Muốn kẹp chết hả?". Giọng trầm thấp mang theo tình dục lại vang lên.

      Hai tay nắm chặt eo Chu Sa bắt đầu va chạm kịch liệt.

      "Aaa!" Chu Sa bị làm cho hơi nghẹn ngào, đỉnh côn thịt ngừng đâm cọ xát thịt huyệt của , chỗ hai người kết hợp phát ra tiếng nước dính nhớp và tiếng thân thể va chạm ngừng.

      Hai mắt Giang Thừa hơi đỏ lên, nâng chân của Chu Sa lên tiếp tục ra vào mãnh liệt, Chu Sa vòng cánh tay về phía sau ôm lấy cổ , thân thể của dường như sắp bị Giang Thừa đâm thủng rồi, khẽ mở miệng thở hỗn hển.

      Hơi thở của Giang Thừa phả vào vành tai của Chu Sa, mút hôn chiếc cổ trắng ngần của Chu Sa.

      Chu Sa phải đứng trụ chân rất mệt, khẽ run rẩy, Giang Thừa liền bỏ chân xuống, vẫn giữ tư thế cắm chặt vào trong, đỡ Chu Sa về phía sô pha.

      Chu Sa sờ soạng giữa kẽ hở của ghế sô pha lúc, tìm thấy cái áo mưa biết bị nhét ở đây từ lúc nào.

      Bất quá ở trong nhà này, có chỗ nào phải chiến trường của Chu Sa và Giang Thừa đâu.

      Giang Thừa cười khẽ, ngừng động tác, cắn lấy miệng bao xé ra sau đó rút côn thịt ra.

      Lúc côn thịt rút ra, đùi của Chu Sa bị ma sát đến đau xót, quay đầu nhìn thoáng qua Giang Thừa, quần áo người chỉnh tề, cà vạt cũng bị lệch, trong mắt nhuốm màu tình dục, nhưng mặt lại có chút biểu nào.

      Nhìn qua đúng là kiểu mặt người dạ thú mà.

      Giang Thừa đeo bao rất nhanh, lại bắt Chu Sa quỳ ghế sô pha, hung hăng tiến vào như cũ.

      Trong đầu Chu Sa có chút suy nghĩ vụn vặt, mặc dù đối với nàng, Giang Thừa cần gì cứ lấy, nhưng tình huống bị ai đó đốt lửa lại bắt nàng tới dập quả khiến cho người ta vui nổi.

      Giang Thừa hơi híp mắt lại.
      Bất luận có làm bao nhiêu lần, thân thể Chu Sa luôn khiến phải tán thưởng, có vòng eo mảnh khảnh, bộ ngực đầy đặn, hoa huyệt thít chặt nhiều nước có thể khiến chết ngay người .

      nắm lấy eo Chu Sa bắt đầu dùng sức, tốc độ ra vào càng nhanh hơn, hung hăn thúc vào trong Chu Sa.

      Chu Sa rên rỉ từng tiếng vụn: " cần, được rồi Giang Thừa.".

      Mãnh liệt ra vào thêm mấy cái, Giang Thừa chống ở hoa tâm Chu Sa bắn ra.

      "Đói à, muốn ăn cái gì?". Chu Sa lười biếng nằm sô pha, chiếc áo sơ mi nửa cởi che ở trước ngực, áo ngực bên trong cũng cài lại, bên dưới chỉ có cái quần lót đến đáng thương, nhìn thấy còn nảy sinh loại vẻ đẹp quyến rũ sau khi bị chà đạp.

      "Tối nay cùng ăn cơm với bên IT Thanh Tấn cũng ăn được bao nhiêu, nấu mì ăn .". Giang Thừa thu dọn chiến trường.

      "Vậy tắm trước ." Chu Sa đứng lên khỏi sô pha, cài lại nút áo, chân trần vào trong bếp. " có cà chua, rau xanh với trứng có được ?"

      "Được." Giang Thừa kéo cà vạt ra định cởi quần áo.

      Giang Thừa tắm rất nhanh, lúc ra tới nét mặt còn chưa tốt lên.

      Giang Thừa đứng ở cửa nhìn bóng lưng Chu Sa.

      Quả là dáng người khiến người ta phải tán thưởng.

      Tóc Chu Sa hơi dài, tiện tay bới tóc lên đỉnh đầu, nhìn có nét trẻ con tinh nghịch, có điều Chu Sa quả còn rất trẻ. Giang Thừa nhớ lại chút, Chu Sa mới vừa tốt nghiệp, vẫn chưa tròn hai mươi mốt tuổi.

      cổ còn lưu lại dấu hôn của , eo thon tinh tế tay có thể ôm hết, cái mông vểnh lên ngạo nghễ, chân nhìn cũng rất đẹp, thon dài thẳng tắp, cũng cực kỳ dẻo dai, Giang Thừa điều này hơn hết.

      Bảo bối thế này lại vì rửa tay nấu canh quả mang lại cảm giác tệ.

      Kỳ thực, Chu Sa vẫn có sức hấp dẫn rất lớn đối với , dục vọng của đối với Chu Sa cũng chưa từng suy giảm.

      Nhưng đây phải là điều mà Giang Thừa muốn nhìn thấy.

      Sợ chăng chỉ là dục vọng của thân thể.

      Chu Sa dọn đồ ăn lên bàn, sau đó tắm.

      Lúc ra thấy Giang Thừa dựa vào đầu giường đọc sách.

      Chu Sa thay váy ngủ, là váy ngủ ngắn màu đen viền tơ, Chu Sa đứng ở cạnh giường lau lau ngực, mùa thu ở Xương Thành quả rất khô hanh.

      Nhưng điều này trong mắt Giang Thừa lại giống như cuộc trình diễn.

      Từ cánh tay, đến trước ngực, thậm chí khi nhấc chân cũng toát ra vẻ phong tình.

      Chu Sa dường như biết Giang Thừa nhìn, lau từ từ, ở ngực và ở đùi càng chậm rãi.

      Mắt Giang Thừa lên ý cười, đợi lúc Chu Sa ngồi lên giường liền xoay người đè xuống.

      Cách lớp tơ lụa, Giang Thừa cắn lên đầu nhũ hoa của Chu Sa, nước bọt làm ướt vải dệt, đầu nhũ hoa của Chu Sa từ từ dựng đứng.

      "Quyến rũ ?" Lưỡi Giang Thừa liếm láp Chu Sa.

      "Đúng vậy." Chu Sa chậm chạp luồn tay xuống dưới, nắm lấy côn thịt Giang Thừa, cảm nhận nó từ mềm biến thành cứng.

      giọng của Chu Sa có chút khiêu khích, Giang Thừa hôn Chu Sa sâu, Chu Sa nhắm mắt lại, đầu lưỡi quấn lấy lưỡi Giang Thừa, đuổi theo, cho đến lúc Giang Thừa thở hỗn hển tách đùi Chu Sa ra.

      Thân thể Chu Sa nghênh đón , loại cảm giác được dòng nước ấm áp vây quanh đột ngột công kích Giang Thừa lần nữa.

      Chu Sa ôm cổ Giang Thừa, dâng môi lưỡi mình lên lần nữa.

      Cảm giác được từ lúc bắt đầu, Giang Thừa ba nông sâu đến có quy luật gì.

      Chu Sa ở giường đong đưa.

      Mặc dù cũng là phát tiết, dục vọng của cũng phải vì tôi, chứ phải là do ai đó.

      ----------------------------------------------

      Lời của Mama: Thịt văn tốn chất xám a, ra tác giả viết rất thẳng thừng, nhưng ta vẫn cảm thấy nên thô bạo quá, do đó khi ta biên tập cố gắng dùng từ ngữ cho mềm mại hơn. Hi vọng các nàng thích! ( ╯3╰ )

      Tính cách Chu Sa thể ra rồi đó, ấy dù chấp nhận làm tình nhân nhưng cũng phải làm kỹ nữ. muốn làm cũng phải do tôi kích thích chứ đừng có mà lấy tôi làm thế thân. Có điều biết ấy có tự hiểu lầm hay đây.
      ╮ (╯▽╰ )╭

      Chương thịt đầu tiên tặng cho Sky vì ấy des bìa giúp ta. Cám ơn muội!

      Link wattpad: https://w.tt/2zFftyw
      Themealice, trang.ca, Paru18 others thích bài này.

    5. ChauKhoa2268

      ChauKhoa2268 Well-Known Member

      Bài viết:
      40
      Được thích:
      418
      CHƯƠNG_4: TẠ LĂNG

      Biên tập: Mama Tổng Quản

      Có thể mang nơi khác cần xin phép, nhưng ít nhất hãy ghi tên dịch giả/biên tập hoặc dẫn link. Đó là tôn trọng tối thiểu bạn dành cho họ. Mama xin chân thành cám ơn!
      (*´▽`*)…(*´▽`*)

      ------------------------------------

      Trận này hơi lâu, chung là làm thêm hai lần mới xong.

      Đến lúc thay đổi tư thế lần hai, Chu Sa run rẩy khóc lóc cầu xin , Giang Thừa mới chịu bắn ra.

      Eo Chu Sa vô cùng mỏi, hai mắt như phủ lớp sương dày đặc.

      Giang Thừa từ phía sau ôm lấy Chu Sa.

      Lúc Chu Sa sắp ngủ, lại nghe Giang Thừa : “ làm cho em cái thẻ.”

      Chu Sa hé mắt ra, rồi lại nhắm lại, cũng trả lời, ngủ mê man.

      Giang Thừa nghe Chu Sa trả lời, lo lắng mấy giây, lại phát Chu Sa ngủ mất rồi.

      bỗng cảm thấy nhõm, thực ra cũng muốn biết Chu Sa trả lời thế nào.

      cho cùng, quan hệ giữa và Chu Sa chỉ đơn giản thế thôi, chi tiền, nàng đáp lại bằng thân thể.

      có thể thích thân thể của , nhưng được phép mê muội.

      Khi Chu Sa rời giường Giang Thừa rồi, thu xếp chút đồ đạc, đến bệnh viện xong liền ra sân bay với Giang Thừa luôn thể.

      Lúc Chu Sa đến trước của phòng bệnh ở bệnh viện Đệ Nhất, gặp phải bác sĩ Trần là bác sĩ điều trị cho mẹ .

      “Tạ tiểu thư tới rồi à?”. Bác sĩ Trần tỏ vẻ khách sáo, vành tai lại đỏ rực làm lộ tâm tư.

      “Chào bác sĩ Trần, tình huống của mẹ tôi sao rồi ạ?”. Chu Sa nở nụ cười, bước tới.

      “Tình huống của mẹ vẫn luôn ổn định, cũng coi như là dấu hiệu tốt.” Bác sĩ Trần tháo khẩu trang xuống, lộ ra khuôn mặt trẻ tuổi đẹp trai.

      “Cám ơn ngài, bác sĩ Trần, cơ thể của mẹ tôi vẫn phải nhờ ngài hao tâm tổn sức rồi.” Chu Sa cười mỉm chi.

      có gì, đây là trách nhiệm của chúng tôi.”. Bác sĩ Trần dừng lại chút: “Chu Sa, tối nay có rảnh ?”.

      “Xin lỗi bác sĩ Trần, tối nay tôi có việc rồi.” Chu Sa tỏ ý xin lỗi.

      sao, sao, tôi chỉ hỏi chút thôi.”. Bác sĩ Trần xua xua tay, có vẻ rất xấu hổ, sau đó vội vàng bước .

      Nếu có kết quả, thôi ngay từ đâu liền từ chối. Mặt Chu Sa chút thay đổi đẩy ra, phòng bệnh đơn, mẹ – Tạ Lăng yên tĩnh nằm ở đây, chỉ có từng đợt sóng điện tâm đồ chạy nhấp nhô tượng trưng cho việc Tạ Lăng còn sống.

      Tạ Lăng nằm ở đây năm rồi.

      Ban đầu Chu Sa rất tuyệt vọng, dần dần cũng nghĩ thoáng hơn.

      đêm mưa to vào mùa hè năm ngoái, Tạ Lăng gặp tai nạn giao thông, bị thương phần đầu, đến giờ vẫn chưa tỉnh lại.

      Chu Sa ngồi bên cạnh giường nắm tay mẹ , tái xanh, gầy đến nổi cả gân lên.

      Người gây ra tai nạn giao thông cũng tử vong, chiếc xe lật xuống kênh.

      Cũng phải là nhà giàu có gì, bên nhà đối phương nhờ người đưa tới mười vạn tiền mặt, với rằng họ có tiền, sau đó liền mất tăm.

      Mà đó chỉ là chi phí lần phẫu thuật của Tạ Lăng.

      Mà chi phí phẫu thuật não trước sau của Tạ Lăng phải gấp bốn lần.

      Nên rất biết ơn Giang Thừa, nếu có Giang Thừa, trong hoàn cảnh của , cũng biết mình biến thành bộ dạng gì.

      Chu Sa nhìn Tạ Lăng, cuối cùng bà cũng tỉnh lại.

      Biến thành người thực vật.

      Nhưng may mắn là tạm thời nguy hiểm đến tính mạng.

      Quả , quan hệ giữa Chu Sa và mẹ cũng phải quá tốt, bất kể nhớ lại thế nào, hình như Tạ Lăng luôn bận việc của mình, đối với Chu Sa, cho đủ tiền là đủ trách nhiệm.

      Nhưng cho cùng cũng là sống nương tựa lẫn nhau, hai mươi năm, chỉ có hai mẹ con sống nương tựa lẫn nhau.

      Bà nằm đó, lại thể làm gì được.

      Giang Thừa giúp Chu Sa tìm bác sĩ hội chẩn, tình huống này cũng có biện pháp nào, mọi người đều Chu Sa phải xem ý trời ra sao.

      Chu Sa xắn tay áo lên, đổ nước ấm ra, lau người cho Ta Lăng.

      Dì Trương hộ lý đúng lúc mua cơm về: “Chu Sa tới rồi à, để đó dì làm cho.”

      sao đâu dì Trương, dì ăn cơm trước , con làm sắp xong rồi. Hôm nay, con phải ra ngoài chuyến, hai ngày tới có thể tới được, mẹ con ở đây phải nhờ dì chăm sóc rồi.”. Chu Sa đắp chăn cho Tạ Lăng xong, lấy trong túi ra bao thư: “Vất vả cho dì Trương, tiền này dì cầm ạ!”.

      Hộ lý từ chối lúc rồi cũng nhận lấy: “Vậy con cẩn thận, mẹ con có đứa con như con tốt số mà.”

      Chu Sa cười cười, nắm tay Tạ Lăng cái rồi ra khỏi phòng bệnh.

      mặt hộ lý lên chút khinh thường, nhưng ngược lại cũng có chút đồng tình, bà ta biết Chu Sa theo người đàn ông có tiền, tiền này cũng là tiền chính đáng.

      Nhưng có cách nào chứ, Chu Sa là trẻ, làm thế nào có thể đào ra được số tiền lớn như thế chứ.

      Hộ lý thở dài, cũng tại cái số.

      Lúc Chu Sa đến sân bay, Giang Thừa tới rồi.

      Cách cánh cửa thuỷ tinh của phòng nghỉ dành cho khách quý có máy bay tư nhân, Chu Sa thấy Giang Thừa ở cửa vào G550 liền tới.

      Giang Thừa ngước mắt khỏi màn hình laptop nhìn.

      “Sao rồi?”

      “Vẫn tốt, bác sĩ tình huống xem như ổn định.”

      Giang Thừa gật đầu, trợ lý của mang hành lý thu xếp xong đến cho Giang Thừa, chuẩn bị lên máy bay.

      Trợ lý của Giang Thừa cũng phải ai cũng có thể làm được, Chu Sa nhớ đến đêm qua tự xưng là thư ký của Giang Thừa, chắc là làm thư ký hành chính của tổng giám đốc.

      Từ Xương Thành đến thành phố C phải bay mất ba giờ, ở Xương Thành giờ là mùa lá rụng mà thành phố C vẫn còn ở giữa hè.

      Lúc máy bay sắp hạ cánh, Chu Sa chuẩn bị thay quần áo.

      Giang Thừa nhướng mày ý bảo trợ lý đóng cửa vách ngăn lại, dù bận vẫn ung dung ngồi xem Chu Sa thay quần áo.

      Chu Sa cởi áo ngoài ra, thay chiếc váy liền thân màu đen lộ vai, lộ ra bờ vai và xương quai xanh duyên dáng, rồi chậm chạp thay tất chân quyến rũ, chân cũng yên mà cọ cọ lên mu bàn tay Giang Thừa, giữa hai chân thon dài mơ hồ ra chút ánh sáng nhàn nhạt, sau đó mang đôi giày cao gót hiệu Jimychoo.

      Chu Sa thay váy xong lại bị Giang Thừa kéo vào trong ngực, Giang Thừa cắn môi Chu Sa: “Muốn ở đây làm em hả?”

      Chu Sa vươn đầu lưỡi ra liếm môi Giang Thừa, đôi mắt lóng lánh tràn đầy sắc xuân: “Được đó.”

      Hết sức chọc người, có điều máy bay sắp hạ cánh rồi.

      Chu Sa uốn éo cơ thể, cảm giác được Giang Thừa cứng lên.

      Giang Thừa vỗ mông Chu Sa cái, hung hăng mút hôn Chu Sa.

      Chu Sa thở hỗn hển đẩy Giang Thừa ra: “Son môi bị ăn hết rồi.”

      Hạ cánh làm mất trọng lượng khiến cho dục vọng Giang Thừa bị đè nén lại, cuối cùng Giang Thừa cũng đầu hàng, đành từ bỏ ý định làm tình ở chỗ này.

      cắn xuống ngực Chu Sa: “Ăn .”

      được.” Trợ lý cách có vách ngăn, Chu Sa có hơi xấu hổ.

      Giang Thừa tự mình vén váy Chu Sa lên, đôi gò bồng đảo trắng như tuyết của Chu Sa ở dưới lớp áo ngực có vẻ cực kỳ dụ dỗ.

      Giang Thừa kéo áo ngực của Chu Sa xuống, đôi thỏ nảy bật lên ở trước mắt Giang Thừa, đầu nhủ màu hồng nhạt từ từ dựng đứng.

      Giang Thừa dùng lưỡi kích thích chút, cả người Chu Sa đều bắt đầu mềm nhũn, ôm lấy cổ Giang Thừa, Giang Thừa liền ngậm cả đầu nhũ vào trong miệng, liếm mút chọc ghẹo, bàn tay dùng sức nhào nặn bên kia, biến nó thành đủ mọi hình dáng.

      Trong lúc ở nơi răng môi của Giang Thừa và đầu nhũ của Chu Sa vang lên tiếng nước kích thích ngừng, Chu Sa cắn lấy môi dưới của mình kìm chế khoái cảm.

      Giang Thừa lại đổi sang bên kia, cắn đầu nhũ Chu Sa : “Bảo bối, so với trước kia lớn hơn nhiều.”.

      Đôi mắt Chu Sa quyến rũ hút hồn: “Đó là nhờ công của Giang tổng nha.”

      Giang Thừa vừa mút vừa cười.

      Lúc máy bay đáp xuống đất, Chu Sa sửa soạn lại chỉn chu, mặt còn toát ra vẻ sắc xuân.

      Ngón tay Giang Thừa sờ vào giữa hai chân Chu Sa lại thấy mảng ướt át.

      -------------------------------------

      Lời của Mama: Đôi khi chúng ta phải hi sinh vì người, chưa hẳn vì chúng ta người ấy vô cùng, mà là vì để có lý do để tồn tại.

      Link wattpad: https://w.tt/2zFftyw
      Themealice, trang.ca, Paru17 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :