1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Chia tay gặp được tình yêu - Kim Huyên (Hoàn - Đã có ebook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      CHIA TAY GẶP ĐƯỢC TÌNH
      [​IMG]

      Tác giả: Kim Huyên
      Hệ liệt: Người sau tốt hơn
      Độ dài: 10 Chương
      Nguồn edit: Sưu Tầm​

      Nguồn eBook: cungquanghang.com
      Converter: ngocquynh520 aka quỳnh thú vật
      Editor: Su Boice​


      GIỚI THIỆU


      Uầy! Tại sao mấy người bạn trai trước của đều là loại người thối nát thích bắt cá hai tay vậy?

      Và tại sao mỗi lần mượn rượu giải sầu, đều bị tên hàng xóm “trạch” đó bắt gặp.

      Căng hơn là, tên đầu trọc này còn mang cặp kính rất dày

      Cư nhiên tự đề cử mình, mình là đối tượng đáng để lui tới, có thể thử xem

      Lại còn thử chút cơ đấy! ta nghĩ ta là hàng hóa mà người người đều muốn chắc?

      Mặc dù ta phải món ăn của , nhưng vừa mới chia tay, quả cũng muốn tìm người bạn ở bên cạnh,

      Đợi sau khi bước vào cuộc sống của , mới phát trước đó hiểu lầm quá nhiều chuyện,

      phải đồng tính luyến ái, cũng phải trạch nam, càng phải loại người sống dựa vào gia đình,

      Kinh người nhất là, khi đeo mắt kính lại là siêu cấp đại soái ca,

      Hơn nữa, lại cam tâm tình nguyện vì rửa tay nấu canh này, căn bản chẳng để ý tới chuyện con trai phải tránh xa nhà bếp,

      Thậm chí người tốt chẳng mấy khi tức giận như , khi tức giận lại là vì dạy dỗ bạn trai cũ của

      Cuối cùng cũng hiểu được cảm giác an toàn người đàn ông thường mang đến cho phụ nữ có tư vị gì

      Nhưng khi cho rằng nỗi ám ảnh bắt cá hai tay đó kết thúc

      Lại bắt gặp hấp dẫn vô cùng thân mật, chẳng lẽ số mệnh của là có bạn trai bắt cá hai tay!

      Các file đính kèm:

      Last edited by a moderator: 16/3/16
      meomeongungay thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      MỞ ĐẦU


      Mới vừa rồi nhận được cuộc điện thoại khiến Lâm Vũ Phi cực kỳ tức giận.

      biết ở đâu ra tự nhiên gọi điện thoại đến diễu võ dương oai với , người của Nghiêm Gia Minh là ta, muốn – “người cũ” này – thức thời chút, sớm xuống đài cút sang bên, nếu nhất định ta cho đẹp mặt.

      Móa, chưa từng gặp người nào phách lối lại biết xấu hổ như ta, đoạt bạn trai của người ta lại còn dám gọi điện thoại tới sẵng giọng với người ta, xé miệng ta ra được mà!

      “Vũ Phi, cậu làm gì đấy, muốn đâu?” Đồng nghiệp phòng kế toán thấy đột nhiên đứng lên thu dọn đồ đạc, còn đeo túi xách, bộ dạng như sắp tan tầm, khỏi lên tiếng.

      “Nhà mình có việc gấp nên muốn tan ca sớm, phiền cậu với quản lý tiếng giúp mình nha.” nhanh chóng xong cũng quay đầu lại mà rời khỏi công ty, thẳng về hướng công ty của Nghiêm Gia Minh.

      Nếu quả tên kia dám bắt cá hai tay, tuyệt đối bỏ qua cho ta!

      Ngồi taxi, Lâm Vũ Phi trong cơn giận dữ nên gương mặt xinh đẹp của lộ ý muốn giết người, cũng khiến tài xế taxi khỏi run sợ, ông ta nghĩ thầm này phải là muốn bắt gian đấy chứ? Ông ta biết mình đoán như vậy so với cũng khác biết lắm.

      Tâm trạng Lâm Vũ Phi bây giờ là vừa tức giận lại vừa ấm ức, hơn nữa cái sau lại càng lúc càng bao trùm cái trước.

      hiểu tại sao mình lại xui xẻo như vậy, luôn gặp phải loại chuyện này.

      năm trước bị tên khốn bạn trai cũ kia đả thương lần, ngờ năm sau biến thành người khác, chuyện như vậy lại xảy ra lần nữa, vận rủi của rốt cuộc đến lúc nào mới hết đây???

      Đều là thành viên của liên minh thất tình, hơn năm trước, Khương Nghiên và Trương Nhân Tịnh cũng lần lượt tìm được hạnh phúc của mình, tại sao vẫn lần rồi lại lần bị phản bội đây? Ông trời đối xử với công bằng!

      “Tiểu thư, đến rồi.”

      Thanh của tài xế taxi kéo thoát khỏi tâm trạng ấm ức, tức giận lại tràn đầy lồng ngực chỉ trong nháy mắt.

      Ông trời có công bằng với hay , chuyện này có thể nghĩ sau, bây giờ muốn trước hết là bắt được biết xấu hổ đó, sau đó túm tóc đó, kéo ta đến trước mặt Nghiêm Gia Minh đối chất với ta, nếu ta thực có can đảm bắt cá hai tay, làm chuyện có lỗi với , tuyệt đối dễ dàng tha thứ cho ta.

      Tuyệt đối !
      JupiterGalileo thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      CHƯƠNG 1

      Lâm Vũ Phi tỉnh lại, cảm giác đầu tiên chính là đầu đau đến mức muốn nứt ra, khổ sở rên rỉ ra tiếng, hồi tưởng lại rốt cuộc xảy ra chuyện gì, tại sao mình lại say rượu? Nháy mắt nhớ tất cả.

      Nghiêm Gia Minh, cái tên thối nát đó, ta thừa nhận cùng đồng nghiệp của ta làm loạn, ta dám bắt cá hai tay.

      Móa, lúc chính thức quen nhau cảnh cáo ta, chuyện hận nhất chính là bạn trai bắt cá hai tay, có thể tiếp nhận chuyện chia tay khi đối phương còn nữa, vì khi thương, , ép buộc đối phương ở bên cạnh mình cũng có ý nghĩa gì. Nhưng nếu trong lúc hai người vẫn còn quen nhau lại đồng thời qua lại với khác, ta nhất định phải chết.

      còn nhớ lúc đó ta còn nghiêm túc bảo đảm với , trong mắt của ta chỉ có , chỉ nhìn thấy mình , căn bản nhìn thấy người con khác, sao có thể làm ra loại chuyện đó được? ta còn loại chuyện này tuyệt đối thể xảy ra, nếu phát sinh, ta bị tan xương nát thịt, chết tử tế.

      cười híp mắt với ta, “tan xương nát thịt, chết tử tế” cần, chỉ cần để cho đánh cho trận là được, bởi vì có đai đen Taekwondo.

      ta chút do dự mà gật đầu đồng ý, đại khái ta nghĩ chuyện có đai đen là bịa đặt, mãi đến ngày hôm qua, hung hăng thưởng cho ta cú đá nghiêng, cú đá xoáy, vài quyền chính diện khiến ta nằm sấp sàn nhà, còn muốn đợi ta tỉnh lại rồi hỏi ta xem ta còn nghĩ bịa chuyện nữa ?

      Tên khốn kia nếu muốn kiện gây thương tích cho ta, đưa đoạn ghi cuộc hội thoại của hai người lúc trước ra, xem ta còn gì để ?

      Về phần biết xấu hổ đó, chỉ thưởng cho ta cái tát mà thôi, nhưng ngay cả như vậy cũng khiến ta choáng váng đầu óc rồi. Huống chi cũng hết chuyện ta gọi điện thoại tới khiêu khích trước mặt Nghiêm Gia Minh rồi, cũng tin sau đó tên khốn Nghiêm Gia Minh này lôi chuyện bị đánh ra trách móc ta, ta chờ tự làm tự chịu , hừ!

      Lúc giáo huấn hai người đó thấy rất sảng khoái, nhưng giáo huấn xong rồi, chỉ còn lại thân mình phố, vây lấy chỉ có đau lòng, khổ sở và đơn tịch mịch.

      , Lâm Vũ Phi, từ thông minh lanh lợi, lại xinh xắn, mặc dù lớn lên trong gia đình bậc trung, có thân thế hiển hách, nhưng ở cùng thế hệ vẫn là chúng tinh củng nguyệt (sao vây quanh trăng), phát sáng đến mức khiến người khác vừa hâm mộ lại vừa ghen tỵ.

      Nhưng như thế, tại sao lại đơn con đường tình cảm, tại sao lại ngừng bị làm nhục đây?

      Mối tình đầu của chết khi học trưởng di tình biệt luyến, sau đó tựa như bị nguyền rủa vậy, mỗi cuộc tình của nếu phải đối phương di tình biệt luyến chính là chung thủy, bắt cá hai tay bị bắt được.

      [di tình biệt luyến]: người rồi, sau đó lại người đó nữa mà người mới.

      nghĩ ra nhưng tên khốn kiếp đó bị làm sao, người bạn tài mạo song toàn như vậy, tại sao biết quý trọng mà còn muốn bắt cá hai tay, thần kinh của bọn họ có vấn đề sao? Hay tất cả đàn ông thế gian này đều dở, đều hèn như vậy?

      đúng, thể vơ đũa cả nắm được, ít nhất chồng của Khương Nghiên và Trương Nhân Tịnh rất tốt, giống với những tên bạn trai khốn kiếp của . Cho nên, chẳng lẽ vấn đề là ở , có mắt nhìn đàn ông sao?

      bị đả kích lớn, càng nghĩ càng thấy khổ sở, bất tri bất giác thấy mình ngồi trước quầy rượu, bắt đầu dùng rượu làm tê liệt bản thân. Cho nên tại đầu mới có thể đau đến muốn nứt ra, chỉ có điều lại sao nhớ nổi, làm thế nào về nhà được?

      Mặc kệ, hôm nay phải là ngày nghỉ, còn phải làm.

      khẽ rên tiếng, ép buộc mình ngồi dậy, sau đó mở mắt ra.

      Nháy mắt, cảnh tượng xa lạ trước mắt khiến toàn thân cứng đờ, tất cả tế bào người vào giờ khắc này đều bị sợ mà tỉnh lại.

      Đây phải là phòng của , cũng chẳng phải nhà của !

      Ông trời, đây là đâu vậy? Khó trách nghĩ thế nào cũng nhớ nổi tối hôm qua mình về nhà như thế nào, vì căn bản về nhà mà!

      Quần áo người vẫn còn mặc nghiêm chỉnh, hẳn xảy ra chuyện thể vãn hồi. Còn túi xách của nhìn thấy nó ở bên kia giường, mở ra kiểm tra, tất cả những thứ đáng giá vẫn còn ở đây, chứng minh nhân dân, thẻ tín dụng và tiền mặt trong bóp da tất cả cũng vẫn còn nguyên.

      thở phào nhõm, nghĩ thầm, hình như lại đụng phải người tốt rồi.

      dùng từ “lại” là bởi vì đây cũng phải là lần đầu tiên uống rượu say rồi được người lạ tốt bụng nhặt về nhà, hơn năm trước chia tay với bạn trai cũ… đúng, là bạn trai trước bạn trai cũ, tối hôm chia tay cũng uống đến say còn biết trời đất gì, hôm sau tỉnh lại trong nhà của người xa lạ….

      Chờ chút, nghĩ lại mới thấy, căn phòng xa lạ trước mắt này khiến có cảm giác như từng nhìn thấy.

      Ông trời à, trùng hợp như vậy chứ? phải lại được cái vị Sở “trạch” kia nhặt về chứ? Số mệnh của đen đủi như vậy, đúng ?

      vừa cầu nguyện vừa xuống giường, tới trước cửa sổ len lén vén màn cửa sổ lên nhìn ra bên ngoài.


      Trời ạ! Nơi này là nhà của vị Sở “trạch” kia, bởi vì nhà ta đối diện nhà , ở vị trí của còn nhìn thấy được ban công của tòa nhà C. thậm chí còn có thể nhìn thấy quần áo của mấy ngày trước phơi sân thượng… là…!

      Sở “trạch” vốn tên là Sở Ngự Nhất, là hàng xóm của vì hai người ở cùng khu, lần đầu tiên được ta nhặt về nhà, hoàn toàn biết ta, sau đó cẩn thận gặp mặt hai lần, muốn giả bộ ngu, làm bộ như nhìn thấy nhưng đều thấy có chút khó khăn.

      Nhưng ngay cả như vậy, năm này, nếu cẩn thận bắt gặp đối phương cũng chỉ gật đầu cái, hoặc cười gượng gạo cái mà thôi.

      đơn giản, chỉ có thể miễn cưỡng gọi là quen biết sơ.

      Nhưng chính vì như vậy, mới càng cảm thấy lúng túng muốn chết được, tại sao chết tử tế xong mà lại đụng phải ta, để ta nhặt đem về nhà chứ hả hả hả? Bởi vì biết mình uống rượu say rồi vừa khóc vừa cười, ra tất cả những chuyện nên , cách khác, Sở “trạch” khẳng định từ miệng của mà biết được, lại bị bạn trai bắt cá hai tay, thất tình rồi.

      Hu hu hu, đời này còn có chuyện gì bi thảm hơn, mất thể diện hơn, khó chịu hơn chuyện này ? rất muốn chết, hu hu hu….
      JupiterGalileohoadaoanh thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 1.2
      Sở Ngự Nhất tin tưởng duyên phận, bởi vì so với duyên phận hư vô mờ mịt đó, tin tưởng mình hơn, tin tưởng vào cố gắng hơn, tin tưởng đời này có bữa ăn trưa nào miễn phí, muốn có thu hoạch, trước hết phải gieo hạt.

      phải chỉ trong công việc và cách xử mới nghĩ như thế, ngay cả đối với tình , cũng có ý nghĩ này, có bỏ ra mới có hồi báo.

      Duyên phận hoàn toàn là cách để lừa gạt người ta.

      Nhưng tối hôm qua, khi lần thứ hai bắt gặp đó say khướt trong quán bar, vừa khóc vừa cười nháy mắt đầu của trống rỗng, chỉ có duy nhất hai chữ “duyên phận” này, đúng là gặp quỷ mà.

      Lâm Vũ Phi, biết tên của , bởi vì có lần xuống lầu ký nhận thư gửi bảo đảm, vừa lúc gặp cũng đến phòng quản lý nhận thư gửi bảo đảm, sau đó liền nhìn thấy ký vào sổ ghi chép ba chữ “Lâm Vũ Phi”.

      Chữ của rất tinh tế, nếu nhìn người, cảm giác như đây là người đâu ra đấy, nhưng thực tế lại hoàn toàn phải như vậy.

      Dung mạo của rất đẹp, là khiến ánh mắt người đối diện sáng lên. Cách trang điểm hoàn toàn phù hợp với , càng tôn lên khí chất ưu nhã của , chỉ có điều sau khi nhìn thấy dáng vẻ say rượu của rồi tất cả hình tượng đều sụp đổ.

      Lúc say rượu rất ồn ào, vừa khóc vừa cười, quyền đấm cước đá, nếu phải học võ để phòng thân, đến gần …nhất định biến thành mắt gấu mèo 0.0

      Hơn nữa, chuyện tình cảm của hình như vô cùng kém, luôn biết nhìn người, bạn trai nào cũng bắt cá hai tay, hơn năm trước, lần đầu tiên nhặt được là vì chuyện này, ngờ bây giờ cũng chỉ là bình mới rượu cũ mà thôi, vẫn vì chuyện này mà mượn rượu giải sầu, khiến phải bó tay.

      Khác với lần đầu tiên, lần này chỉ mắng người bạn trai bắt cá hai tay mà còn tự giễu và tự xét lại mình, hoài nghi mình có mắt nhìn đàn ông, hiểu đàn ông, là ngu ngốc,… bộ dáng vừa khóc vừa cười khiến hơi đau lòng.

      Đau lòng à. . . . . .

      Trước giờ chưa từng nảy sinh thứ cảm giác tương tự với bất kỳ nào, cho nên mực nghĩ: phải mình thích ấy rồi chứ, nếu tại sao lại vì ấy mà đau lòng? Sau đó lại nghĩ đến chuyện mình phải lập tức hành động hay quan sát thêm thời gian nữa?

      “Két”

      Phía phòng khách đột nhiên truyền đến tiếng động , quay đầu lại nhìn, chỉ thấy kia rón ra rén rén, lén lén lút lút từ trong phòng chạy ra ngoài, định lời tạm biệt.

      tỉnh!” mở miệng, bị dọa sợ nhất thời nhảy lên cái, xoay người mặt hướng về phía .

      “Ặc… Chào ”. lúng túng giơ tay lên quơ quơ chào .

      “Đến đây uống ly sữa tươi , có thể giúp giải rượu.” về phía tủ lạnh.

      “Ặc, cần, cảm ơn tối qua chứa chấp tôi, tôi còn phải làm, nên…”

      “Thời gian này từ nhà tôi ra ngoài rất dễ gặp các gia đình khác, trong đó có hai bà tám thích truyền tin bát quái nhất khu này.” chậm rãi .

      há hốc mồm, giương mắt nhìn , nhất thời phản bác được.

      “Huống chi chúng ta còn phải tính sổ.” .

      “Tính sổ? Tính cái gì đây?” bất giác trừng mắt hỏi, chẳng lẽ tối hôm qua uống say xong làm chuyện gì đắc tội với ta sao?

      “Tối hôm qua, hóa đơn của là do tôi trả”. cầm hai ly sữa tươi về phía bàn ăn.

      “A!” bừng tỉnh khẽ kêu tiếng, lập tức lấy bóp trong túi xách ra về phía : “ xin lỗi, làm phiền rồi. Hết bao nhiêu tiền? Giờ tôi trả lại cho .”

      “Ngồi xuống uống hết sữa tươi xong rồi ”. kéo ghế bàn ăn ra ngồi xuống, đẩy ly sữa tươi trong tay đến trước mặt .



      vô cùng muốn nổi giận, muốn gào lên với : nhìn ra tôi rất vội sao, thấy tôi rất mất mặt sao? Uống sữa tươi quan trọng lắm sao? Uống cái rắm ấy – đáng tiếc, có mặt mũi nào mà hét vào mặt ân nhân chứa chấp mình tối hôm qua như vậy.

      Hơi bất đắc dĩ lại có chút giận mình, rốt cuộc buông tha cái ý niệm muốn rời khỏi đây nhanh nhất có thể, kéo ghế ra ngồi xuống, cầm ly sữa tươi bàn lên uống.

      lại chia tay với bạn trai.”

      gian yên tĩnh, đột nhiên truyền đến ngữ điệu khẳng định của , khiến nhịn được mà thốt lên:

      “Mẹ nó! đừng có mở bình ai mà biết trong bình có gì được ?” xong, hung hăng trừng mắt nhìn .

      “Tôi chỉ rất hiếu kỳ, có phải mỗi lần chia tay với bạn trai đều chạy tới quán bar uống rượu rồi uống đến bất tỉnh nhân luôn ? Vẫn là bị bắt cá hai tay sao?” Vẻ mặt tò mò của cực đáng , khiến muốn nổi giận cũng được.

      “Cái người này, chưa nghe hai câu “phi lễ chớ nghe, phi lễ chớ ” sao?” tức giận .

      *Phi lễ: lời xằng bậy, lễ phép, khiếm nhã,….

      “Có nghe qua, nhưng tôi rất tò mò, sao lại bị bắt cá hai tay, hơn nữa phải chỉ lần, bị tôi bắt gặp cũng hai lần rồi, còn số lần tôi bắt gặp …”

      cần đoán mò”. đột nhiên quát lên cắt ngang lời , im lặng lát mới tiếp: “Tôi uống say nên hết những chuyện nên nên rồi à?”

      cũng ít, chẳng qua tôi xác định được đâu là chuyện nên , đâu là chuyện nên .” nghiêm túc : “ có mắt nhìn đàn ông, lời này là nên hay nên ?”

      “Cầu xin đấy, mặc kệ tối hôm qua tôi với những gì, có thể làm bộ như nghe thấy, hoặc quên hết rồi ?” rên rỉ lên tiếng, muốn sống nữa mà.

      “Tôi cũng cảm thấy có mắt nhìn đàn ông.” nhấp ngụm sữa tươi, đột nhiên mở miệng.

      “Mẹ nó!” nhịn được mà thốt lên, còn tưởng rằng sau khi cầu xin ta nể mặt tí, ngờ ngược lại ta còn ác hơn, trực tiếp rắc muối lên miệng vết thương của . “Tuy vậy, chuyện này cũng liên quan đến .”

      “Tôi sợ lần sau lại được cõng về nhà.”

      “Tạm thời cần nguyền rủa tôi!” căm tức nhìn .

      “Tôi nhìn bạn trai của cái cũng biết là bên ngoài tô vàng nạm ngọc, bên trong thối rữa, nhìn ra sao?”

      “Sao lại nhìn thấy ta?”

      “Có buổi tối tôi mua thức ăn khuya, nhìn thấy ta lái xe đưa về.”

      “Cho nên liếc mắt cái biết ta bên ngoài tô vàng nạm ngọc, bên trong thối rữa? Vậy xin hỏi Sở, có mắt thần có thể nhìn thấu mọi chuyện sao?” châm chọc .

      nhìn cái mới chậm rãi lên tiếng: “Sau đó tôi cũng gặp lại ta vài lần, ta ra tay hào phóng, thái độ ngạo mạn, vênh váo, coi thường người khác, còn nữa, bên cạnh ta luôn là những khác nhau.”

      ta thân là Phó tổng, thường cùng thư ký của mình ra ngoài bàn chuyện làm ăn.” tự chủ giải thích giúp Nghiêm Gia Minh.

      “Tôi nghe những người phục vụ khách sạn túm tụm lại ghé tai nhau , ta luôn dẫn theo những khác nhau đến thuê phòng, giả bộ hào phóng chứ thực chất rất keo kiệt, bao giờ cho tiền boa.”

      Lâm Vũ Phi vốn vì say rượu mà sắc mặt hơi tái nhợt, nháy mắt lại càng trở nên tái nhợt hơn. “ cần lung tung.” yếu ớt lẩm bẩm .

      lung tung đối với tôi cũng chẳng có ích lợi gì. Huống chi, cũng chia tay với tên kia rồi, tại sao còn phải đỡ cho ta, giữ hình tượng tốt cho ta làm gì?” Dừng lại, tò mò hỏi : “Chẳng lẽ, còn muốn tiếp tục qua lại với ta?”

      ! Tuyệt đối có khả năng đó!” chắc như đinh đóng cột.
      JupiterGalileohoadaoanh thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 1.3



      “Tốt. Nếu tôi thấy chỉ có mắt nhìn đàn ông, mà có thể ngay cả đầu cũng có vấn đề.”

      “Tôi nghĩ chúng ta hẳn là quen thuộc như vậy, cho nên xin nên thân thiết với người quen sơ như vậy có được ? Sở?” Lâm Vũ Phi bị chọc tức đến mức phải dùng sức để lấy hơi rồi mới đổi giọng lạnh lùng với : “Còn nữa, rốt cuộc tôi phải trả cho bao nhiêu tiền mời cho tôi biết, tôi muốn .” xong đứng lên.

      ngồi xuống trước , tôi còn có lời muốn với .”

      “Nhưng tôi lại có.”

      có mắt nhìn đàn ông, nhưng tôi lại có. Có muốn nghe tôi lần ?” để cho cự tuyệt, dứt khoát thẳng vào chủ đề.

      Lâm Vũ Phi nhíu mày cái, ngờ “có lời muốn ” của ta lại là những lời này.

      Mắt nhìn đàn ông sao? Mặc dù tuyệt đối tin tưởng người “trạch” suốt ngày ở nhà ra ngoài lại lợi hại, nhưng mắt nhìn của nam nữ là khác nhau, nghe chút về quan điểm của ta hẳn cũng tồi, có lẽ có ích đối với việc tìm bạn trai kế tiếp của .

      “Được, ”. lại ngồi xuống ghế lần nữa.

      “Đàn ông trời sinh sức lực mạnh hơn phụ nữ, bả vai cũng rộng hơn phụ nữ, chiều cao, cân nặng cũng hơn phụ nữ, đây bởi vì đàn ông trời sinh là để phụ nữ dựa vào. Cho nên diện mạo của người đàn ông phải trọng điểm, có năng lực khiến người phụ nữ cảm thấy an toàn và hạnh phúc hay đó mới chính là trọng điểm.”

      “Đây là nội dung trong cuốn sách?” nhíu mày hỏi .

      “Vấn đề của quá xem trọng điều kiện bên ngoài mà bỏ quên điều quan trọng nhất là phẩm đức bên trong.” với .

      nhìn ra cái người này lại hiểu tôi như vậy a, người biết còn cho rằng chúng ta quen biết hơn mười năm rồi đấy.” nhịn được giễu cợt.

      cần tìm thêm người đàn ông nhìn bề ngoài có nhiều tiền nữa, bởi vì đa số những người đó bên ngoài tô vàng nạm ngọc còn bên trong thối rữa. Đổi lại tìm đối tượng bề ngoài trông thà chút, chừng còn có được niềm vui bất ngờ ngoài mong đợi.” để ý đến giễu cợt của , tiếp.

      đối tượng bề ngoài trông thà chút? người nào? sao?” cợt nhả , mục đích của chỉ là muốn làm cho khó chịu, bởi vì nghe ngữ điệu và lời của giống như dạy , khiến càng nghe càng khó chịu. Ai ngờ, câu trả lời của lại khiến sững sờ.

      “Ừ.” gật đầu .

      há hốc mồm, mãi lâu sau mới có thể mở miệng hỏi: “Ừ cái gì?”

      “Bề ngoài trông thà, có thể còn có được niềm vui bất ngờ ngoài mong đợi. có thể thử xem.” chỉ vào mình rồi .

      ngây người như phỗng nhìn , cảm thấy bản thân bất lực.

      “Đừng giỡn!” rốt cuộc cũng hoàn hồn, hét lớn.

      nghiêm túc.”

      “Nghiêm túc cái quỷ gì!” nhìn chằm chằm, nhưng vì tò mò nên lại hỏi tiếp: “Chẳng lẽ thầm tôi từ rất lâu rồi?”

      ! Chẳng qua cảm thấy em cũng tệ lắm, có thể thử qua lại chút xem sao.” Sở Ngự Nhất đàng hoàng khiến Lâm Vũ Phi nghe xong có loại cảm giác nổi trận lôi đình.

      Nếu như dung mạo ta đẹp trai giống minh tinh Hàn Quốc như Bi Rain, Jung Yong Hwa, hoặc có tiền như Quách Thai Minh, Thái Vạn Liêm để ý lại chuyện như vậy.

      Nhưng ta là ai chứ? Là trạch nam, mỗi ngày đều ở nhà – đừng hỏi tại sao lại biết chuyện này, bởi vì thừa nhận lần đầu tiên bị ta nhặt về nhà, sau đó từng lén lút quan sát ta tháng – hết cách rồi, ai bảo trùng hợp lại sống ở tòa nhà đối diện cùng lầu với nhà ta như vậy chứ. phải làm người này có phải người xấu hay , có bịa chuyện bậy bạ hay chứ?

      Tóm lại, theo quan sát của , người này lúc nào cũng ở nhà, hơn nữa còn ngày đêm đảo lộn, nửa đêm dậy uống nước hoặc nhà cầu đều thấy nhà ta sáng đèn, còn có bóng người qua lại. Ban ngày có thể thấy ta xuất ở phòng quản lý ký nhận thư gửi bảo đảm.

      Ban ngày và ban đêm đều nhìn thấy ta ở nhà, đây phải trạch nam là cái gì? Trời mới biết ta sống dựa vào cái gì, có thể dùng tiền lương.

      Có điều đây cũng phải trọng điểm, trọng điểm là cái kính cận mặt ta, vừa dầy lại vừa nặng, và mái tóc của ta giống như ta mới được thả từ trại giam ra vậy, ngoại hình

      của ta ... hoàn toàn phải là món ăn của .

      " cảm thấy tệ, nhưng tôi cảm thấy rất tệ được ?" hếch môi lên, khách khí trả lời.

      "Em cảm thấy chỗ nào rất tệ có thể ra, chúng ta thảo luận chút." tỉnh bơ khiến phản bác lại được, chỉ cảm thấy hoang đường.

      " Sở này..."

      "Sở Ngự Nhất, đó là tên của ." cải chính .

      "Được, Sở Ngự Nhất." nghe lời đổi lại cách gọi: "Tôi lời này cũng đừng cảm thấy bị tổn thương hay khổ sở gì. hoàn toàn phải là món ăn của tôi, tôi có chút cảm giác nào với , cho nên mặc kệ nghiêm túc hay đùa, hai chúng ta cũng thể."

      " thử chút làm sao em biết hai chúng ta thể chứ" .

      " nghe hiểu ý của tôi sao? " phải món ăn của tôi" ý là hoàn toàn phải loại người tôi thích, được ?"

      "Cho nên bắt cá hai tay, phải kẻ chung thủy, lại càng có "tiểu tam" đột nhiên xuất sẵng giọng với em, chọc em giận đến hộc máu."

      "..."

      " ra thử chút đối với em mà cũng tổn thất gì, bởi vì tôi ép buộc em làm bất kỳ chuyện gì em muốn làm, cũng can thiệp vào cuộc sống riêng tư của em. Khi chúng ta quen nhau, nếu em vẫn có chút cảm giác nào đối với , vẫn cảm thấy hai chúng ta căn bản có nửa điểm hi vọng, em có thể trực tiếp đề nghị chia tay, để em ."

      "Tôi hiểu." nhìn , "Làm như vậy đối với có gì tốt?"

      "Có gì tốt sao? Có thể tạm thời thoát khỏi danh hiệu "độc thân", có thể cùng người đẹp chuyện đương, có thể khoe khoang, còn có thể miễn bị người ta hoài nghi giới tính có vấn đề." vẻ từng ngón tay và đếm.

      "Phì!" Lâm Vũ Phi nhịn được phì cười, nháy mắt liền hiểu ra. " ra đây mới là mục đích của , có gì cứ thẳng ra, như vậy tôi cũng mất nhiều thời gian để cự tuyệt rồi. OK, xem liên tục hai lần nhặt tôi về, chuyện này tôi nhất định giúp . Chúng ta quen nhau thôi." dứt khoát .

      " phải đồng tính luyến ái." nghiêm túc với .

      "Em biết, em biết." trấn an , nhưng nhìn cái cũng biết hoàn toàn tin tưởng lời .

      " phải đồng tính luyến ái." nghiêm chỉnh lần nữa."

      "Ok, Ok, phải đồng tính luyến ái, tuyệt đối phải."

      Nhìn bộ dạng qua loa của cũng biết căn bản tin. Sở Ngự Nhất nhếch môi cười, muốn đính chính nữa, dù thế nào nữa từ đầu đến cuối cũng lừa gạt , là hiểu lầm ý của , sau này nếu dùng chuyện này để trêu chọc , cũng để được như ý.

      "Cho nên, em quyết định quen rồi hả?" hỏi , muốn xác nhận lại lần nữa.

      "Đúng. Dù sao tại em cũng có bạn trai, rảnh rỗi có việc làm, bằng cùng diễn kịch vui." mỉm cười .

      "Đây phải diễn trò, chúng ta là chân chính quen nhau, sau đó chân chính là người của nhau." cau mày cải chính với .

      "Dạ dạ dạ, bạn trai của em."

      " rất nghiêm túc."

      "Dạ dạ dạ, em cũng nghiêm túc, rất nghiêm túc." bày ra vẻ mặt nghiêm túc, nhưng chỉ duy trì được đúng ba giây đồng hồ rồi liền phì cười sau đó lại vội vàng che miệng nhìn lén , trong mắt tất cả đều là ý cười.

      Sở Ngự Nhất biết nên làm sao với này, dứt khoát đứng dậy lấy chìa khóa dự bị, sau đó đưa cho .

      "Đây là chìa khóa nhà và thẻ từ." .

      "Oa, nhanh như vậy, phải để cho em tiến dần từng bước à nha!" mở lớn hai mắt, khoa trương to.

      " phải em còn muốn làm sao?" nhắc nhở , đột nhiên rất hi vọng nhanh chút, nếu sớm muộn gì cũng bị làm cho phát điên.

      "A, đúng! Đều do làm hại, vốn chỉ cần xin nghỉ giờ là đủ rồi, bây giờ ít nhất cũng phải xin hai giờ, món nợ này đợi e về tính với . nha, bye ." xong, rời nhanh như gió lốc.

      Sở Ngự Nhất thở dài, tâm trạng hơi phức tạp, biết mình quyết định như vậy là đúng hay sai?

      hợp với sao? Có phải quá kích động rồi ? quyết định nhanh quá rồi, phải muốn quan sát thêm sao?

      Aiz, thôi, dù sao tạm thời bây giờ cũng có ý gì với , hơn nữa còn hiểu lầm là đồng tính luyến ái, liền lợi dụng khoảng thời gian bị hiểu lầm này quan sát vậy, nếu thích hợp, muốn chia tay cũng làm bị tổn thương, dù sao căn bản coi là đàn ông. Nhưng nếu như thích hợp, vậy càng thành vấn đề, vì tin tưởng mình tuyệt đối có thể làm cho .

      Lâm Vũ Phi, em nửa linh hồn của sao? muốn biết đáp án nhanh chút!
      Last edited by a moderator: 27/11/14
      JupiterGalileohoadaoanh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :