Chiến lợi phẩm của liệp vương
Tác giả: Tứ Nguyệt
Convert: ngocquynh520
Edit: Băng Nhi 21 + ngocquyen0202
Beta: Dương Kỳ
Giới thiệu
là Liệp Vương, chỉ cần thứ gì đó bị nhìn trúng
cái có thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay của !
Vì khiến bỏ qua cho cha mẹ nuôi của , hề làm khó bọn họ nữa.
đồng ý điều kiện của Liệp Vương, trở thành bạn giường của tháng ──
Khi giao dịch hoàn thành, hai người vốn nên cầu về cầu, đường về đường
Ai biết lại như hồn tan, còn hèn hạ lặp lại chiêu cũ
Hại phải lần nữa dùng"Cơ thể" đổi lấy hợp ước của công ty
Từng bước từng bước vào bẫy rập “ Câu Tâm “ của thợ săn là thiết lập.
Cho đến khi nhìn người ban đầu của , mới bừng tỉnh hiểu ra ──
vẫn hiểu, vì sao phải cố tình muốn có được như thế?
Hóa ra, phải chỉ là "Chiến lợi phẩm" của mà
Đồng thời còn là "Vật thay thế"......
*Liệp vương: vua săn mồi..
---------------
Chương 01
Ở trong sân lớn như thế, bình thường đều truyền đến tiếng cười của khách trong tiệc rượu, nhưng mà tối nay, lại có vẻ khác thường, trong đại sảnh chỉ có đôi vợ chồng trung niên và trẻ tuổi ngồi đối diện.
Hai vợ chồng trung niên cực khổ kinh doanh công ty , những năm gần đây cũng coi là có chút quy mô, ở thương trường cũng có chút danh tiếng, thế nhưng việc làm ăn là dựa vào trời cho, cũng có ngày bị phá hủy .
"Nếu như có nhận được tiền vay ngân hàng của phó giám đốc Trương, chúng ta chỉ có thể tuyên bố phá sản." Khương tiên sinh bất đắc dĩ .
“Ông xã, có biện pháp sao?" Khương phu nhân nhăn mày lại.
"Ừ!"
“Hùng đáng giận, cư nhiên nhẫn tâm như vậy, chút đạo nghĩa giang hồ cũng có, dốc lòng theo chúng ta giành miếng đất, cũng nghĩ đến chúng ta tốn bao nhiêu tâm huyết."
sai! Miếng đất ở khu đông nếu như có thể thuận lợi xây nhà, chỉ là khu nhà cấp cao ngàn vạn, cho dù là bốn lầu bình thường, cũng có thể bán ra rất nhiều tiền.
Song khối bánh lớn như vậy, nhưng lại chạy ra Trình Giảo Kim. Vừa xuất liền tốn số lớn tiền mặt, đem người địa chủ khiêu khích đến phải do dự, vốn là đồng ý cấp cho bọn họ hợp đồng, tại cũng biến thành xác định.
"Chẳng lẽ có phương pháp có thể nghĩ tới sao?" Khương phu nhân sắp nổi điên, bà cũng muốn cực khổ hơn nửa đời người, lại đến thời điểm được hưởng phúc mà tuyên bố phá sản, lại khôi phục cuộc sống khổ sở như trước.
"Đối phương có lên điều kiện, chỉ cần chúng ta đồng ý, ta cam kết giành miếng đất khu đông với chúng ta, thậm chí còn đầu tư tiền bạc cho chúng ta, đạt tới cục diện song doanh ."
"Điều kiện gì?"
Khương tiên sinh nhìn ngồi ở trước mắt im lặng lời nào cái, nhịn được sâu thở dài.
"Dù sao điều kiện này tôi đồng ý, chết cũng ." Khương tiên sinh nghiêm túc tuyên bố.
"Nếu là song doanh, tôi tin tưởng ta nhất định chỉ là đe dọa chúng ta mà thôi."
"! Bà biết sao? Cho dù chúng ta đồng ý điều kiện của ta, ta cũng có tổn thất, ngược lại càng thêm có lo ngại giành mảnh đất kia với chúng ta."
"Rốt cuộc ta muốn như thế nào?"
Khương tiên sinh cúi đầu, gì, Khương phu nhân khỏi nóng nảy.
Vừa lúc đó, mực im lặng bên cạnh lên tiếng, "Cha, con đồng ý."
Khương tiên sinh ngẩng đầu lên, tức giận lắc đầu, " cho phép, ta cho phép."
"Rốt cuộc là như thế nào? ta muốn điều kiện gì?" Khương phu nhân dường như sắp nổi điên, tại sao muốn khơi lên hứng thú của bà đây? là tức chết.
“Tên Hùng kia......"
"Như thế nào? Cùng Bình Bình có quan hệ sao?"
"Bà bảo tôi ra như thế nào đây!" Khương tiên sinh khổ sở .
"Mẹ, con đồng ý, bởi vì đây là chuyện duy nhất con có thể làm để báo đáp công ơn nuôi dưỡng của hai người."
"Đồng ý cái gì? Bình Bình, con đem lời cho ràng." Khương phu nhân vội vã hỏi.
"Con đồng ý làm bạn giường của Hùng Thiên Phàm."
"Bình Bình, phải là mẹ độc ác, cũng phải là bởi vì con phải là con ruột của ta mà đối với con như vậy. Con cũng biết, công ty xây dựng Khương Khương này là tâm huyết cả đời của cha con, tin tưởng con cũng hi vọng nó bị tên ác Hùng kia phá hủy."
"Con biết." Khương Bình cúi đầu, nhu thuận trả lời.
Ở trong phi trường quốc tế người đến người , chỉ có mình Khương phu nhân tới tiễn Khương Bình, bởi vì chuyến lộ trình này cũng phải là nghỉ phép vui vẻ gì, đương nhiên cũng liền rất bí mật để cho người khác biết.
Cuối cùng vẫn là quyết định đồng ý cầu của đối phương, nếu như hy sinh người mà có thể xoay chuyển tình hình, vậy cần gì phải đem những người khác cùng nhau kéo xuống?
Cái ý nghĩ này chẳng những Khương phu nhân có, ngay cả Khương Bình cũng thế.
Kể từ khi còn bé ở nhi viện sau khi được vợ chồng Khương thị nhận nuôi, làm cho Khương Bình có cảm giác gia đình, biết được tư vị cha mẹ sủng ái, mặc dù bọn họ cũng phải cha mẹ ruột của mình, thế nhưng bọn họ lại thương hơn.
Khương Bình mực tìm cơ hội để báo đáp họ tốt, chỉ là nghĩ tới dùng loại phương thức này. Mặc dù có điểm khó chịu, nhưng vẫn quyết định làm như cũ.
Chẳng qua là hy sinh tự do và thân thể tháng, tin tưởng mình có năng lực sống sót.
"Vậy bây giờ......"
"Mẹ, mẹ cần lo lắng, con cố gắng hoàn thành nghĩa vụ con nên làm."
"Nhưng mà...... Ta biết con thích Vương quản lý ở công ty......"
"Con tại chỉ hy vọng có thể giữ được công ty tốt, để cho cha mẹ vì chuyện này mà bận tâm nữa, những thứ khác, con đều nghĩ ngợi thêm."
"Nhưng mà......"
"Mẹ, người nhanh trở về , nếu để cho cha phát mẹ vắng mặt, ông ấy biết chúng ta ở sau lưng tiến hành điều kiện trao đổi." Khương Bình nhắc nhở.
Khương phu nhân nhìn bốn phía chút, trong phi trường người đến người , muốn bà đem con chưa bao giờ xuất ngoại bỏ ở nơi này, bà rất yên tâm, mặc dù đứa con này là bà nhận nuôi, nhưng bà lòng coi như con thương của chính mình.
"Ta yên lòng......"
Khương Bình cầm tay mẹ nuôi, giọng bình tĩnh dịu dàng : "Hùng Thiên Phàm muốn bắt con trao đổi số lợi ích lớn như vậy, tin tưởng ta để cho con bị tia tổn thương, cho nên, mẹ, đừng lo lắng, con có việc gì."
Khương phu nhân lẳng lặng nhìn , trong lòng khỏi buồn bực, Bình Bình mặc dù dáng dấp phải là Quốc Sắc Thiên Hương, nhưng cũng giống như đóa hoa thanh thuần, sạch , hòa nhã tỳ vết, gì cũng phải được lấy về nhà, che chở tốt, mà phải biến thành bạn giường để đàn ông phát tiết dục vọng .
Bà hiểu, cái tên ác Hùng đáng giận đó rốt cuộc đánh chủ ý xấu gì? Nhất định là muốn làm cho bọn họ nhục nhã, e rằng sau khi ta ăn Bình Bình, liền nhận nợ rồi.
Vậy làm sao có thể!
"Mẹ cảm thấy chúng ta vẫn là nghe lời của ba con, nên tốt hơn."
Điều kiện tên ác Hùng , là muốn Bình Bình mình đáp máy bay đến tòa đảo ở Maldives*, chỉ cần đợi hết tháng, để trở lại, nếu như phục vụ làm ta vui vẻ, chẳng những có thể có kẻ địch, còn có thể thêm nhiều bạn bè.
*Maldives: là quốc đảo gồm các nhóm đảo san hô ở Ấn Độ Dương.
Song loại cảm giác này giống như là bán con của mình vậy, bán con cầu vinh, những lời này cư nhiên xuất sờ sờ tại trước mắt. Thế nhưng như vậy, phải giải quyết tất cả tình trạng bức người này như thế nào đây?
"Mẹ, cần lo lắng cho con, con chỉ hi vọng trong khoảng thời gian này người có thể chăm sóc cha tốt, chuyện của công ty, con xử lý tốt."
"Nhưng mà ngộ nhỡ người kia là tên biến thái......"
"Chẳng lẽ mẹ hi vọng con thay đổi chủ ý sao?" Khương Bình nhàng hỏi.
"! Ta phải ý này, ta chỉ là....."
"Mẹ, con chuẩn bị tâm lý, tốt hay xấu con đều chịu đựng."
"Nhưng là......"
"Mẹ, nếu như mẹ nhưng là nữa, chúng ta liền cùng nhau trở về."
xoay người muốn , lập tức bị Khương phu nhân bắt được tay phải, Khương phu nhân khó xử cũng biết làm sao , "Bình Bình, là uất ức con."
Khương Bình đưa tay trái ra vỗ vỗ tay mẹ nuôi, giọng mềm mại dịu dàng như cũ : "Mẹ, mau trở về nhà làm bạn tốt với cha ! Con hoàn thành nhiệm vụ của con, sau đó bình an về nhà."
Cứ như vậy, Khương Bình ngồi máy bay tư nhân đối phương an bài, bay làm lợi ích trao đổi.
tháng sau, trở lại, hề đề cập tới tháng kia xảy ra chuyện gì, chỉ biết là khó khăn của Khương gia giải quyết, mà Khương gia cũng thay đổi người làm chủ.
Ở trong phòng làm việc đơn giản, cần cù nghiêm túc, khẽ cau mày nhìn công văn bàn . Vừa lúc đó, cửa phòng làm việc bị người vô lễ mở ra.
Có thể lỗ mãng như vậy, tuân mệnh lệnh, chỉ có người ——Khương Uy.
" em a! Tại sao lần này báo chi phí công văn em ký? chính là vì công ty vào sanh ra tử!"
" quán rượu coi là vào sanh ra tử sao?" Khương Bình nhìn chăm chú vào con trai duy nhất của cha nuôi. đáng buồn chính là, ti vi thường thấy cái loại cưng chiều con trai, cưng chiều đến làm cho con trai có năng lực, biến thành kẻ bất tài chịu được, lại có thể xảy ra ở người tốt như cha nuôi.
Có lẽ là bởi vì nhiều năm này cha nuôi chuyên tâm làm việc, năm tháng trẻ tuổi đều bỏ nghiệp, cho nên coi thường việc giáo dục quan trọng với con cái, mới có thể ra đứa hỏng bét như vậy.
"Dĩ nhiên! Em biết muốn ra ngoài giao tiếp xã giao, cũng phải là mang những ông chủ lớn kia nhà hàng Tây gò bó muốn chết, mà phải là cái loại có phấn vị kia..., còn có vài ly rượu đổ xuống bụng, làm ăn mới có thể thành a! Em rốt cuộc có hiểu làm ăn hay ?"
Dĩ nhiên hiểu, nếu công ty xây dựng nho này sớm sụp đổ, căn bản cần có bất kỳ cạnh tranh gì.
"Xem ánh mắt em, ý em rất biết làm ăn sao, nhưng mà em được quên, em căn bản cũng phải là người thừa kế danh chính ngôn thuận, chỗ ngồi bây giờ của em, cũng chỉ là em dùng thân thể đổi lấy."
tàn nhẫn nhắc nhở về đêm tàn khốc của năm trước, vậy mà Khương Bình cự tuyệt bị kích động, mặt là tự mình rất cố gắng muốn quên tháng thời gian kia, mặt khác là lo lắng cho cha nuôi.
"Sao lên tiếng? Tôi đúng rồi đúng ! Làm đàn bà tốt, cho dù năng lực làm việc tốt, cho dù bị người bức đến bước đường cùng, chỉ cần vén y phục lên, mở ra bắp đùi là có thể giải quyết tất cả, là tốt."
Nghe được lời mát ghê tởm như thế, Khương Bình ở công văn ký tên của mình, ngẩng đầu mà : " hâm mộ như vậy, lần sau có cơ hội, tôi nhất định đề cử ."
Khương Uy lập tức biến sắc mặt, "Được, đủ phách lối, đừng tưởng rằng có ba tôi nâng đỡ, mà có thể vô pháp vô thiên, ngày nào đó, tôi đoạt lại được tất cả tôi nên có."
Khương Uy tức giận bỏ lại tuyên ngôn cuồng vọng, thở phì phò xoay người tông cửa xông ra, lưu lại mình , cảm thấy gì.
Ai! muốn gây gổ với Khương Uy, vì toàn bộ công ty vốn chính là thuộc về ta, cũng chỉ là tuân thủ cam kết với mẹ nuôi và hiếu thuận với cha nuôi, ít nhất phải làm cho công ty này trở nên cường tráng, có thể gánh vác những mưa gió thương trường, sau đó là có thể buồn lo rời .
Nhưng mà tại...... Sợ rằng vẫn còn quá sớm.
Vừa lúc đó, cửa truyền đến tiếng gõ cửa.
"Mời vào."
vào là nữ thư kí giỏi giang.
"Giám đốc, tập đoàn Thiên Hạ vốn là muốn cùng chúng ta ký hợp đồng tạm thời đổi ý rồi." Nữ thư ký báo cáo.
"Cái gì?! Là nguyên nhân gì khiến Vương đổng đổi ý?" số tiền đặt cọc và tiền vi ước lớn mà Vương đổng phải là luôn luôn tính toán tỉ mỉ sao lại bỏ qua chứ.
"Vương đổng nếu như muốn biết nguyên nhân, mời giám đốc bảy giờ tối hôm nay đến —— nhà hàng kiểu Nhật, đến rồi biết."
Khương Bình gật đầu cái, "Tôi biết rồi, xuống !"
"Vâng" nữ thư ký xong liền rời .
Vương đổng luôn luôn thích khách sạn lớn khí phái ăn cơm, lúc nào cũng thích - loại nhà hàng kiểu Nhật tinh tế tao nhã như thế?
Chỉ là bất kể ông ta đổi tính như thế nào, cũng phải làm cho ông ta lần nữa đồng ý hợp tác tốt với Khương Khương.
Khương Bình chuẩn bị giải thích tốt, hi vọng có thể dùng năng lực và bản lĩnh của mình, thuyết phục Vương đổng lần nữa ——tuy nhiên lần trước khiến Vương đổng đồng ý ký hợp đồng lớn này là dùng rượu ngon và đàn bà.
Đây là phương pháp sử dụng khinh thường nhất, nhưng cũng là phương pháp nhanh chóng hữu hiệu nhất có thể lấy được hợp đồng.
Nhưng mà tại sao xác định ký hợp đồng còn có thể đổi ý?
"Vương đổng, tôi là Khương Bình ở công ty xây dựng Khương Khương."
Lời của vừa xong, cửa phòng giấy liền chậm rãi bị mở ra, bên trong chỉ có ngọn đèn lờ mờ chiếu sáng, thoạt nhìn có loại cảm giác tựa như ảo mộng.
Xem ra Vương đổng này là đổi tính, còn tưởng rằng thấy đống em trẻ tuổi vòng quanh ở bên người Vương đổng, trái ôm phải ấp.
Nhưng mà bên trong lại yên tĩnh, ánh mắt của liếc đến bóng dáng cao lớn ngồi ở góc tối.
Khương Bình tới, cửa giấy sau lưng liền chậm rãi đóng lại, lập tức cung kính cúi người chào bóng người ngồi ở trong góc.
"Vương đổng, nếu như công ty chúng tôi có đắc tội đến chỗ nào của ông, xin ông tha lỗi nhiều hơn, nhưng mà tôi lại vẫn hi vọng có thể cùng quý công ty hợp tác, nếu như có cầu gì, xin ra, tôi nhất định tận lực giải quyết."
Giọng tiêu chuẩn cung kính ôn thuần, lại mang ít lễ phép khách khí, đây là thái độ trước sau như ở thương trường của , đối với người lễ độ, tôn trọng, tự nhiên cũng nhận được đãi ngộ ngang hàng của đối phương.
Vẫn ngồi chồm hỗm, tiếp đó đầu thấp cúi người chào, thế này giống như tư thế hành lễ của người Nhật Bản làm rất quen, cảm thấy chân đều sắp tê dại, mà đối phương vẫn có mở miệng.
Thời điểm ở trong lòng cảm thấy hoài nghi, đột nhiên, bóng dáng trong góc phát ra thanh.
"Nếu như em sớm mềm mại ngọt ngào như vậy, tôi cũng giận em."