1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cha tổng giám đốc quá càn rỡ - Tuyền Thương Tư Phàm (C144/200)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      [​IMG]

      CHA TỔNG GIÁM ĐỐC QUÁ CÀN RỠ​

      Tác giả: Tuyền Thương Tư Phàm​

      Convert: ngocquynh520

      Editor: Meo Miu Ciu

      Độ dài: 200 chương

      Giới thiệu vắn tắt:​

      Chú là ai? Chú muốn làm gì..." Khuôn mặt nhắn như đứa con nít lo lắng, hoảng sợ.

      Hai tay quơ loạn, ngũ quan xa lạ, đây là ai?

      Tuy bị mù hai mắt nhưng lại thanh thuần như bông hoa sen, trong sạch như tờ giấy trắng.

      Đêm nay, mẹ kế tặng 'món quà' khiến cả đời này cũng thể nào quên,

      Vào ngày sinh nhật tròn mười tám tuổi, người đàn ông xa lạ cướp thuần khiết của .

      Năm năm sau, tại sân bay quốc tế thành phố A, xinh đẹp nắm tay mới chỉ vài tuổi.

      "Mẹ, dẫn con đến đây để làm gì ạ?" Bé mở to đôi mắt trong như nước, đưa ánh mắt ghét bỏ quét xung quanh.

      "Tới tìm ba con..." lạnh lùng cười, nắm chặt chiếc chìa khóa màu vàng trong tay.

      Năm năm trước hiểu, cuối cùng bây giờ cũng hiểu rồi...

      muốn cho toàn bộ thế giới này biết, , Hàn Mộ, trở lại...
      Last edited by a moderator: 18/11/14
      Phong Vũ Yêntrạch nữ thích bài này.

    2. trạch nữ

      trạch nữ Well-Known Member

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      525
      Doc gt la thik roi!
      Lot gach...ngoi hong chap dau tien!
      :yoyo55::yoyo55::yoyo55::yoyo55::yoyo55:

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 1: Hoá ra đây là món quà dành tặng tôi (1)

      "A... cần, là ai..."

      Giống như có vật nặng ngàn cân đè ở người mình, nước mắt đau khổ chậm rãi trượt xuống khóe miệng. Hàn Mộ nỗ lực giãy dụa, muốn thoát khỏi trói buộc của người nằm ở .

      " là... Là ai? cần... Van cầu , cần..." Hàn Mộ lên tiếng khẩn cầu.

      Tuy rằng là người mù, tuy rằng rành thế , tuy rằng từ giữ mình trong sạch, ngoại trừ ba , chưa bao giờ tiếp xúc với người đàn ông khác. Nhưng mà phải biết quần áo người mình giảm bớt , giữa bắp đùi có vật cứng rắn dữ tợn nhô lên.

      Hàn Mộ nâng đầu gối lên, hướng về phía vật cứng rắn kia đá cái.

      "A..." Tiếng người con trai đau kêu thảm thiết vang lên ở bên tai.

      Ngay sau đó, Hàn Mộ bị cái bạt tai.

      "Con mù thối tha, hiền lành." Lúc này thanh nổi giận của người con trai lạnh vài phần, "Mẹ mày đem đêm đầu tiên của mày bán cho tao rồi. quá tiện nghi cho bà ta rồi, đêm ngủ với con mù mà mười lăm vạn. Tao cho mày biết, nếu bây giờ ngoan ngoãn, chờ chút nữa tao xem mày có chịu đựng được !"

      Mười lăm vạn? Bán đêm đầu tiên của ? Mẹ lấy trong sạch của để buôn bán?

      "Ha ha..." mặt toàn nước mắt, Hàn Mộ lộ ra nụ cười tuyệt vọng.

      Từ khi lên tám, mẹ bỏ , nơi nào, sống chết ra sao. Sau đó, ba cưới vợ hai - Hướng Ngôn Vũ.

      Hướng Ngôn Vũ ham bài bạc, thành thói quen rồi, gần như tài sản trong nhà đều bị bà ta chơi hết sạch. Ba Hàn cũng bị liên lụy, phải vào lao ngục. Ai mà biết, việc đến nước này, chẳng những Hướng Ngôn Vũ có hối cải mà bà ta đánh bài còn hung hơn... Chỉ cần ở sòng bạc chơi được như ý muốn, về nhà trút giận lên người và đứa em trai. Lúc trước khi ba Hàn còn chưa bị bỏ tù, Hướng Ngôn Vũ dám có biểu gì quá đáng. Nhưng mà bây giờ ba Hàn có ở đây, người hai chị em bọn họ sớm có những vết thương chồng chất.

      "Bà ấy phải mẹ tôi!" Hàn Mộ hung hăng đẩy người con trai kia ra, đem thân thể bại lộ của mình cuộn ở trong chăn.

      Nước mắt rớt đầy gương mặt tinh xảo. chưa bao giờ hận bản thân như lúc này!

      Vì sao mình lại là người mù? người mù mặc người ta ức hiếp.

      "Hừ, tao cũng quan tâm bà ta là ai!" Người con trai thô lỗ túm tóc Hàn Mộ, rồi hung hăng tát cái, "Hôm nay tao huấn luyện con mù như mày tốt!"

      Máu tanh tràn ra từ khoé miệng, Hàn Mộ bị tát, đầu óc choáng váng.

      Người con trai mạnh mẽ đẩy Hàn Mộ ngã xuống giường, hề thương tiếc hôn môi Hàn Mộ.

      là hôn môi nhưng chẳng khác gì chó cắn. Sau đó, tay của người con trai hung hăng nắm lấy bộ ngực tròn trịa của Hàn Mộ, dùng sức vuốt ve.

      Cảm giác bị vũ nhục từ đáy lòng nhảy thẳng lên đầu.

      Hận, thù hận mãnh liệt ăn mòn Hàn Mộ, trong khoảng thời gian ngắn hai mắt đỏ hoe.

      trong sạch duy nhất cố gắng giữ còn, thể nào...

      biết suy nghĩ từ đâu tới, Hàn Mộ sờ soạng phía dưới giường.

      Chìa khóa?

      Hàn Mộ cảm thấy vui vẻ, hề nghĩ nhiều lấy chiếc chìa khoá bén nhọn đâm về phía người con trai nằm ở mình.

      Người con trai hề phòng bị, đau đớn ngã xuống giường.

      Đều người mù lỗ tai rất bén nhạy, Hàn Mộ chỉ nghe thấy tiếng hét thảm của người con trai, còn cái khác.

      Hàn Mộ cân nhắc, có lẽ người con trai vì quá đau đớn hôn mê. lấy quần áo bọc thân thể mình lại, nghiêng ngả chao đảo xuống giường, chọn phương hướng tuỳ tiện, hận thể rời khỏi chỗ này ngay lập tức.
      Phong Vũ Yên, ngocthachtrạch nữ thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 2: Hoá ra đây là món quà dành tặng tôi (2)

      Hàn Mộ, mày phải bình tĩnh, tỉnh táo lại...

      Hàn Mộ lung tung. sợ người con trai xa lạ kia đuổi theo. Chỉ cần người con trai ấy đuổi theo, bị huỷ diệt mất!

      Hôm nay là ngày sinh nhật tròn mười tám tuổi của . Vốn cùng em trai chuẩn bị bữa tối tương đối phong phú, chuẩn bị cho ngày sinh nhật. Nhưng mà đột nhiệt Hướng Ngôn Vũ đột nhiên trở về nhà. Bà ta với , muốn dẫn và em trai ra ngoài ăn bữa cơm no đủ, để ngày sinh nhật vui vẻ hạnh phúc. Bà ta cũng chuẩn bị rất nhiều quà để tặng cho ...

      Trong khoảng thời gian ngắn, lòng của Hàn Mộ trùng xuống. Đây là lần đầu tiên, sau khi Hướng Ngôn Vũ gả cho Ba Hàn, bà ta những lời nhàng như vậy, cảm động.

      Thay quần áo xong, mang theo đứa em trai theo Hướng Ngôn Vũ.

      "Ha ha..." Nước mắt xen lẫn tiếng cười khổ vang lên, "Đây là 'Món quà' bà muốn tặng cho tôi?"

      sai lầm rồi, sai rồi ! Tại sao có thể quên 'Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời', 'Chó đổi được thói quen ăn c*t ' Đó là lời lẽ chí lý?

      Thế nhưng Hướng Ngôn Vũ lấy trong sạch của đem bán... Đây là đại lễ bà ta muốn tặng ! 'Món quà' phải quý trọng rồi!

      "Tôi muốn khỏi đây, nhất định phải !" Hàn Mộ luôn miệng thào tự , bàn tay ngừng thăm dò.

      "A..." Hàn Mộ hề đoán trước mình đụng phải bức tường thịt.

      Xong rồi...

      Người con trai kia đuổi theo mình sao? Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?

      Hàn Mộ hể suy nghĩ, vội vàng xoay người.

      " muốn trốn nơi nào?" thanh lạnh như băng mang theo mê hoặc đánh úp về phía Hàn Mộ.

      Theo bản năng Hàn Mộ dừng bước, hơi hơi run rẩy xoay người, "Tô... ... cần qua đây!"

      Ninh Doãn Ngân hơi hơi nhíu mày, đúng là kì quái. Nhìn thấy lại bỏ chạy nhanh như vậy, mặt còn có vẻ hoảng sợ.

      "Hừ..." Ninh Doãn Ngân hừ lạnh ra tiếng, " nghĩ tôi muốn làm gì?"

      - Ninh Doãn Ngân là ai? Phụ nữ nhìn thấy như con ong mật gặp được mật hoa, nhanh chóng bu lại. Thử hỏi, thế giới này những người phụ nữ quỳ ở dưới chân còn hết. Lẽ nào này muốn làm quen với sao?

      Ánh mắt nguy hiểm của Ninh Doãn Ngân nhíu lại, chậm rãi tới gần Hàn Mộ.

      Ánh đèn màu vàng chiếu lên khuôn mặt nghiệt của Ninh Doãn Ngân, càng lộ ra vẻ tà ác.

      "Đứng lại..." Lỗ tai Hàn Mộ vừa động, trừ đôi mắt thể nhìn thấy, những bộ phận khác của người mù đều rất nhạy bén, " cần qua đây."

      Hàn Mộ sợ hãi , trong lòng cảm thấy kỳ quái, nhưng lại thể thành lời.

      "Tôi muốn!" Ninh Doãn Ngân lạnh lùng cười, bức Hàn Mộ vào góc tường, tay chống đỡ tường, bao vây Hàn Mộ, tay hung hăng nắm lấy cằm Hàn Mộ, " , diễn trò lạt mềm buộc chặt cho tôi xem sao?"

      Hơi thở ấm áp cùng mùi rượu nhàn nhạt đánh thẳng vào mặt Hàn Mộ.

      "Buông tôi ra." Hàn Mộ giãy dụa, cái tay bé đánh vào bộ ngực kiên cố của Ninh Doãn Ngân .

      "Ngươi đây là ở khiêu khích ta, khẩn cấp thôi?" Ninh đồng ý vết tích bắt lấy Hàn Mộ tay bé.

      Tối hôm nay có uống ít rượu, tuy rằng chỉ uống ít, nhưng này lại làm cho cảm thấy thân thể mình bốc hoả.

      "Khốn nạn" Ninh Doãn Ngân khẽ nguyền rủa tiếng, cảm thấy bộ phận đáng chết nào đó người mình cứng lên, có ngọn lửa bốc cháy xung quanh ngực mình. động tình, có cảm giác đối với xa lạ này!

      Trong lòng dâng lên cảm giác ảo não, đột nhiên Ninh Doãn Ngân cúi đầu, hung hăng hôn môi Hàn Mộ.
      Phong Vũ Yên, trạch nữngocthach thích bài này.

    5. ngocthach

      ngocthach Member

      Bài viết:
      69
      Được thích:
      57
      Ninh Doãn Ngân là nam chính phải ko @wjuliet43 ?
      Cũng là cái xxoo với chị ấy k ta? Mà hình như ko phải:018:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :