1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Chủ công tự trọng - Nhất Độ Quân Hoa (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chủ công tự trọng

      [​IMG]


      Tác giả: Nhất Độ Quân Hoa

      Editor: Mônlib, Lạc Lạc, Ly Ly
      Nguồn: https://lacly.wordpress.com/2014/10/16/chu-cong-tu-trong/#more-9

      Giới thiệu 1:

      Tôi có ngốc, chỉ là tôi đủ độc
      Truyện xuyên hài, nữ chính thăng cấp thành sảng văn



      Giới thiệu 2:​

      Có 1 thế giới, nơi mà con người bình thường như ta có thể tạo ra được mọi thứ.
      Ta có tài, có tiền, có những người luôn trung thành, luôn làm mọi thứ tốt nhất, ngọt ngào nhất cho ta.
      Đây là thế giới mà ta mơ uớc, thế mà nó có , do chính ta gây dựng ra.
      Rồi ngày... thế giới sụp đổ!






      Lời của Editor: mấy cái kia bậy bạ cả, lừa gạt, siêu siêu lừa gạt aaaaaa~, ta chỉ có 3 chữ : TRUYỆN SIÊU BỰA

      ~~~~~~~~~~~~~~~
      malfujjko thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 1: Xuyên qua cổ đại làm thôn trưởng

      Đêm khuya thế nhưng Hải Miên vẫn còn chưa ngủ. bàn là cái máy tính cũ, ánh sáng màu xanh u ám lóe ra từ màn hình. Hải Miên bật trang web văn học Túy Thế, đăng nhập để theo dõi tiểu thuyết nàng viết. Vẫn như vậy, lạnh tanh. Ở dưới bài văn hơn mười vạn chữ mà chỉ có lẻ loi vài ba câu bình luận….

      Chưa kể biên tập trang web lần nữa từ chối lời đề nghị kí hợp đồng với nàng. Dường như cảm nhận được hữu khí vô lực của nàng, hệ thống tin tức của trang web lập tức cổ vũ: Tác giả Hoàng Hậu mà bạn thích bắt đầu ra bài mới : “Hư khí đồ”, hoan nghênh bạn vào đọc.

      Hải Miên click vào đường link, vừa vào nhìn thấy truyện mới của Hoàng Hậu, chỉ ngắn ngủn có ba ngàn chữ thế nhưng lượt tải vượt qua mười ngàn. Dù nhận được cổ vũ này của hệ thống nhưng chỉ khiến nàng cảm thấy thêm đau lòng. Chẳng lẽ có nổi tiếng hay đều là do số phận hay sao?

      Nàng tắt trang, lừ đừ nhìn bản thảo trong word, vài lần muốn xóa bỏ nhưng cuối cùng lại thể làm được.

      Hải Miên gần đây rất xui xẻo, xui đến nỗi uống nước lạnh cũng có thể bị nghẹn. Bệnh của ba vẫn thấy khởi sắc thôi, ngay cả tiền thuốc men trong nhà cũng nợ hơn mười vạn. Đến giờ nhà nàng còn mượn được đồng nào từ bạn bè và người thân nữa rồi. Mà mẹ nàng – Mộc Thiệu Phân gần đây lại bắt đầu ho ra máu.

      Buồng trong, Mộc Thiệu Phân lại ho khan dữ dội, Hải Miên thở dài, sợ làm cho em trai thức giấc, nàng vội vàng rót ly nước ấm mang vào.

      Mộc Thiệu Phân uống hai viên thuốc. Khẽ chuyện với Hải Miên, hơi thở mỏng manh:” khuya rồi sao con còn chưa ngủ? Ngày mai con còn phải làm nữa mà.”

      Hải Miên nỡ cho bà biết chuyện chưa nộp đơn, sợ bà lo lắng, đành phải ứng phó hai câu rồi đỡ bà nằm xuống. Đợi Mộc Thiệu Phân ngủ say, Hải Miên lần nữa ngồi trước bàn máy tính, nhìn vào màn hình trước mặt, thở dài, tiếp tục gõ chữ.

      Thế giới thực tế vô cùng tệ hại, né tránh trong thế giới ảo được nhất thời cũng tốt. Mười ngón tay của nàng tung bay, cố gắng để con đường đến công danh của nhân vật chính trong tiểu thuyết nàng viết có thể yên ổn hơn….

      lúc viết vô cùng mê say bỗng nhiên trước mắt nàng tối sầm lại. Hải Miên vô cùng hoảng sợ, chỉ cảm thấy cả người trở nên choáng váng. lúc sau, khi nàng mở mắt ra, Hải Miên liền phát hoảng “Đây, Đây là đâu?”

      Đập vào mắt nàng là đồng cỏ xanh biếc, xung quanh là mấy cây ăn quả thấp bé với những trái màu vàng óng. Hải Miên bước vài bước thảm cỏ mềm mà cứ có cảm giác như mây. Theo bản năng nàng nghĩ rằng chắc chắn nàng nằm mơ. Có thể nhìn thấy bầu trời xanh trong đầu, mây bay theo gió, ngẫu nhiên còn có chim bay ngang qua để lại tiếng hót du dương….

      Thảm cỏ vừa dày vừa mềm còn có hoa dại đan xen, giống như những ngôi sao được đính lên khối ngọc lục bảo. Hải Miên hít sâu hơi, dù rằng giấc mộng này rất đẹp thế nhưng nàng vẫn muốn sớm tỉnh lại. Hôm nay lúc nàng về nhà có thấy siêu thị dưới lầu thông báo tuyển nhân viên, nàng muốn đến đó ứng tuyển thử xem như thế nào.

      Nàng ngã ngửa ra mặt đất, hai tay chắp lại ôm đầu. Bầu trời xanh mây trắng kia liền rơi vào mắt nàng. Mùi thơm của cỏ xanh và hoa dại lượn lờ bên chóp mũi, nàng nhắm mắt lại, thế mà lại ngủ .

      Khi Hải Miên tỉnh lại, nàng sợ hãi phát ra mình vẫn còn ở trong mộng. Bên cạnh vẫn là phiến cỏ xanh kia, ngay cả tư thế ngủ của nàng cũng hề thay đổi. Lúc này, nàng bắt đầu cảm thấy có cái gì đó ổn. Nhớ lại những bộ tiểu thuyết nàng từng xem, nàng thể run như cầy sấy. Có lẽ nào nàng xuyên ?

      Chuyện này khoa học chút nào! Hải Miên giơ bàn tay lên tát mạnh vào mặt mình mà thèm suy nghĩ lấy chút, chỉ nghe tiếng PIA, nàng tự đánh cho mình mắt mũi đầy sao. Sau đó ôm lấy gương mặt bỏng rát của mình, nàng cảm thấy cả người mình đều ổn.

      Ý nghĩ đầu tiên xuất trong đầu nàng chắc chắn là phải về rồi. Dù sao ba nàng bệnh tật suốt năm, dạo gần đây thân thể mẹ nàng lại tốt. Em trai tuy rằng từ bé chịu khó nhưng dù sao tuổi vẫn còn nên cũng chẳng giúp đỡ được cái gì. Nếu nàng thể trở về được gia đình nàng phải làm sao bây giờ?

      Nhưng đây là vùng hoang sơ, đến ma quỷ cũng chẳng thấy làm thế nào để trở về?!

      Đương nhiên thể cứ đứng đực ra ở đây, trời sắp tối rồi, mà nàng lại đói bụng.

      Hải Miên theo bản năng về phía trước, chỉ cảm thấy bụng càng ngày càng đói, giống như đói bụng bình thường mà dạ dày rất khó chịu, toàn thân dần dần mất hết sức lực. Nàng bước từng bước nặng nề, chỉ thấy trước mắt có vài cây ăn quả với những trái vàng óng.

      Hải Miên đói bụng đến cực độ, cũng lo chúng có thể ăn được hay , đầu tiên hái được hai trái, dùng ống tay áo lau sạch, ăn ngay. Tạm thời dùng hai quả lót dạ, đột nhiên trước mặt ra hàng chữ: thể lực +20.

      Hải Miên cho là mình quá đói nên sinh ra ảo giác, nhưng đúng là thân thể dễ chịu hơn rất nhiều, bản thân cũng phục hồi được chút sức lực.

      Hoàng hôn buông xuống, núi thường vang lên tiếng dã thú gầm gú. Chúng nó kêu tiếng, Hải Miên liền lui lại chút.

      Đến khi sắc trời tối hoàn toàn, Hải Miên chỉ có thể theo ánh sáng phía trước, đằng xa có ánh lửa đỏ, có thể có người.

      Trong bóng tối chỉ nghe thấy tiếng bước chân của mình, sợ hãi phải. Cũng may địa hình tương đối bằng phẳng, nàng bước dài bước ngắn tiến tới nơi có ánh sáng. Đến lúc gần đến nơi, Hải Miên há to cả mồm.

      Chỉ thấy phía trước mảnh đất đỏ, chính giữa có khối cổ thụ bốc cháy, ánh lửa bắn ra tứ phía! Chung quanh sáng như ban ngày, làm quáng cả mắt. Khi tới gần cây cổ thụ, đằng xa dã thú rống lên tiếng. Xung quanh nhiệt độ khí cao bất thường, hơi nóng làm người khác khó có thể thở được.

      Vùng đất đỏ dưới tàng cây đặc biệt khô ráo, lại cũng có dấu chân của dã thú. Hải Miên thở dài hơi, về chỗ cũ nhặt vài trái cây, xem ra tối nay đành phải qua đêm ở chỗ này.

      Nàng kiếm chút cành khô gần đấy, mượn lửa cây để nhóm đống lửa . Lại tìm mộc côn chắc chắn phòng thân, lúc này mới ngồi xuống bên cạnh đống lửa. lim dim, chợt có tiếng bước chân đến gần, Hải Miên thận trọng mở to mắt, chỉ thấy bóng đen thất tha thất thểu tới.

      Nàng hoảng sợ đứng dậy, trong tay nắm chặt mộc côn: “Người nào?”

      Mẹ nó, chưa gì nam chính xuất rồi sao?

      Thế nhưng cái bóng đen kia lại hề đến gần nàng mà bỗng dưng ngã xuống đất khi còn cách nàng mấy chục thước. Hải Miên vừa kinh vừa sợ, đứng đó nhìn lúc lâu thấy người kia chút phản ứng mới dám lại gần.

      lúc nàng muốn đỡ dậy trong đầu lóe ra dòng chữ: Người qua đường vô cùng đói bụng, cầu xin ít thức ăn. Có đồng ý bố thí hay ?

      Hải Miên bị dọa sợ, đây, đây là cái gì?

      Trái cây mà nàng hái đúng là vẫn còn dư, cho vài quả cũng chẳng thiếu thốn gì. Nghĩ thế, Hải Miên vừa muốn lấy trái cây ra lại có hàng nêu lên “Bố thí thành công, thức ăn -2.”

      Trước kia, lúc ba của Hải Miên chưa bị bệnh nàng cũng là con sâu net, trò chơi nàng chơi cũng hề ít. Lúc này nàng hiểu ra việc, hình như nàng xuyên vào trò chơi nào đó

      Có điều trò chơi này có chút gì đó kì lạ…..

      Nàng kéo người hôn mê kia đến bên cạnh cái cây bốc cháy, đặt ở nơi khá là ấm áp. lát sau, cái kẻ hôn mê kia tỉnh dậy, xem ra 2 trái cây kia của nàng cũng phải là có tác dụng.

      Hải Miên thở phào nhõm, muốn hỏi vài điều về cái thế giới hoang đường này, nhưng vừa mở miệng Hải Miên cũng theo đó mà tuyệt vọng….mấy cái thứ tiếng chi chi oa oa này rốt cuộc là cái gì a!!

      Kết quả là Hải Miên khua tay múa chân với kẻ kia cả đêm, nhưng hai người vẫn cứ ông gà bà vịt như trước…..

      Ngày hôm sau, khi mặt trời lên cao, Hải Miên ôm cõi lòng đầy chờ mong mở to đôi mắt, sau đó phát ra mình vẫn còn đứng ở cái thế giới hoang đường kia. Xung quanh vẫn cứ là bầu trời xanh xanh, mặt đất xanh xanh, hoa dại khoe sắc…

      Mà cái cây bốc lửa kia vẫn còn cháy, mặt đất là hai màu bùn đen đỏ giao nhau. Hải Miên đột nhiên ý thức được chuyện…..cái cây này bốc cháy như thế hình như cũng phải là bị ai châm lửa mà là nó và ngọn lửa vốn chính là thể.

      Từ tối hôm qua đến giờ, mảnh của cây cổ thụ này cũng bị thiêu hủy, vẫn giữ được hình dạng khi nàng thấy nó lần đầu.

      Nàng vừa muốn cảm thán, chuyển ánh mắt nhìn về phía lữ nhân nàng vô tình cứu vớt hôm qua xém chút nữa mù luôn đôi mắt chó. Chỉ thấy người kia toàn thân đen kịt, người mảnh vải che thân, giống như mô hình kém chất lượng, vừa xấu vừa xù xì. Quả chỉ có mỗi hình dáng là giống con người. Ngũ quan lại giống như cậu nhóc nghịch bùn, mãnh liệt đem bùn đất trét lên hết cả mặt.

      thể nổi là nó chẳng mặc cái gì cả, cái vật bên hông kia rũ xuống vô cùng chói lóa. Này…đây là trò chơi quái quỷ gì thế, rách nát đến như vậy, lũ thiết kế đều chết hết rồi hay sao?!

      Hải Miên đỏ mặt – nghĩ đây có đúng là lạc thú giành riêng cho mình , vất vả lắm mới nằm mơ lần mà cũng mang mosaic! Nàng lại nhìn nam nhân gầy giơ xương kia – meow meow, đôi mắt cún con long lanh của ta!!

      Người da đen đến trước mặt Hải Miên, vừa kêu la vừa nhảy nhót, cả người Hải Miên liền hóa đá. Tên kia nhảy lên, cái thứ nên “nhảy” người cũng theo đó mà “nhảy” lên. Cái thứ này tồn tại là để cho người ta khiêu diễn a!

      Hải Miên cũng lười phải nhiều, nhìn sắc trời còn sớm nàng liền nhanh chóng chạy đến những cây thấp kia hái trái cây. Nhưng sau đó nàng phát người da đen kia cũng theo sau nàng, sau khi nhìn thấy nàng hái trái cây cũng bắt chước theo.

      Khi Hải Miên đem trái cây về bên cái cây bốc cháy cũng mang trái cây về theo, số lượng trái cây lập tức tăng thêm sáu trái. Hải Miên mừng rỡ, Trước mắt ra biểu tưởng đầu nổ tung, hàng chữ Tống lóe ra đầu người da đen “Học được kỹ năng mới: Thu thập!”

      Sau đó lại là hàng thông báo: “Trí lực của thôn dân +1.”

      Hay ha, ra là NPC!

      Người da đen ở bên cạnh vừa kêu lên oa nha nha vừa hái trái cây, Hải Miên nhìn thấy trái cây đủ rồi quay sang nhặt củi. Ở gần Hỏa thụ quá nóng, rời xa lại sợ an toàn, tự mình kiếm chút củi về để đốt luôn tiện nướng vài thứ cũng tốt.

      Xa xa có vài động vật kỳ lạ nhìn nàng, trông bộ dạng giống như là đề phòng. So với chúng nó, Hải Miên còn đề phòng hơn “Nhìn cái con khỉ á, lão tử tay tấc sắt, đánh sao lại chúng mày!”

      Nàng khiêng củi đến bên đống lửa rồi tìm thêm vài cái.

      Chỉ lát sau, lại có người đàn ông gầy guộc té xỉu bên cạnh Hỏa thụ giống người da đen vậy. Hải Miên hiểu được đôi chút, bốc thuốc đúng bệnh đút cho người kia ăn hai trái cây.

      Người đàn ông này ăn xong trái cây đứng dậy, khi Hải Miên nhặt củi đứng bên nhìn, đầu còn có dấu chấm hỏi. Lúc sau, đầu toát ra dòng chữ Tống “Học được kỹ năng mới: Đốn củi!”. Sau đó cũng là thông báo lên trong đầu: Trí lực của thôn dân +1.”

      Cũng biết tên của kẻ này là gì, Hải Miên liền gọi cách đơn giản là người da đen Ất .

      Tuy rằng ngôn ngữ thông nhưng hai người da đen này làm việc rất tốt. Người này hái trái cây, người kia đốn củi, chẳng máy chốc phần đất trống gần Hỏa thụ đống trái cây và đống củi rồi.

      Hải miên đốt đống lửa, sau đó đào cái hố gần đống lửa rồi đem toàn bộ trái cây bỏ xuống cái hố đó

      Hai người da đen kia rất ngốc, đến giờ cơm mà cũng tới ăn cơm. Hải Miên sợ bọn họ bị đói liền cầm vài trái cây đến cho bọn họ. Bọn họ dường như hoàn toàn hiểu gì hết. Hải Miên liền nhét thẳng trái cây vào miệng bọn họ, cũng thấy có cái thông báo nào nữa.

      Giữa trưa nàng ngủ giấc, đến khi tỉnh dậy thấy núi trái cây nhiều lên, củi cũng tăng thêm vài bó. Rốt cuộc cũng có hàng thông báo lên: “Thể lực của thôn dân đủ, có gọi về ăn cơm hay ?”

      Lúc này Hải Miên mới yên lòng, ra là có tự động thông báo. Nàng chọn “Có!” hệ thống tự động trừ bốn trái cây.

      Sắc trời càng ngày càng tối, phạm vi tầm nhìn của Hải Miên cũng theo đó mà thu hẹp lại nhưng hai người da đen vẫn hề ngừng đốn củi và hái trái cây.

      Cho đến lúc sau, bên chỗ người da đen Ất vốn đốn củi truyền đến tiếng hét thảm thiết “Chi nha”! Trước mắt Hải Miên lập tức lên thông báo: “Thôn dân T2 gặp phải dã thú và trở thành bữa tối của nó.”

      Hải Miên nhanh chóng chạy qua đó, chỉ thấy đất còn đống bạch cốt. bạch cốt có chút ánh sáng mờ ảo, nàng có chút sợ hãi nhưng cố lấy dũng khí để lật lên, đột nhiên xuất cái thẻ tre, thẻ tre còn có dòng chữ Hán xiêu xiêu vẹo vẹo “Người này có chút gầy yếu. Đề nghị tù trưởng của bộ lạc cải thiện thức ăn. Dã thú kính bút.”

      =.=!!

      Ý thức được rằng khi trời tốt có dã thú ăn thịt người, Hải Miên liền gọi người da đen Giáp về. Nhưng người da đen Giáp lại cứ qua về giữa nơi nghỉ ngơi và cây ăn quả để hái quả. Hải Miên ra hiệu cả buổi, kết quả người da đen Giáp lại nghĩ rằng Hải Miên chê hái quá chậm thế nên càng hái hăng say hơn.

      Hải Miên còn cách nào khác, đành phải kéo về, đặt ngồi bên cạnh đống lửa.

      Đống lửa rừng rực cháy, Hải Miên vẫn thể tin được đây là . lâu về trước nàng còn thức suốt đêm để đánh chữ, chạy khắp nơi tìm việc vậy mà bây giờ lại cùng người da đen ngồi bên đống lửa để sưởi ấm.

      “Này! có hiểu tôi ?” Nàng thử trao đổi với người da đen Giáp, người da đen Giáp chi chi oa oa cả buổi nhưng nàng vẫn hiểu cái gì. Hải Miên thở dài, lấy trái cây ra cắn miếng, thịt quả trông rất trong, hơi hơi giống trái nhãn.

      Hải Miên ăn xong trái, định ăn trái thứ hai dòng thông báo lên “Thể lực đủ, cần phải ăn cơm.”

      >.< !

      Hải Miên ngơ ngác ngồi đó, cũng chẳng có chút cảm giác buồn ngủ. Người da đen đứng bên cạnh nàng, vẻ mặt vô tội, quả đúng là ý chí vô tư. Bên ngoài có tiếng dã thú tru lên, Hải miên sợ chúng nó lại đến ăn thịt người nên bỏ thêm vài nhánh củi vào đống lửa.

      Cũng lúc đó, lại có người đàn ông da đen lảo đảo chạy tới té xỉu bên cạnh đống lửa. Hải Miên biết phải cái gì nữa, nàng chỉ đành đứng dậy lấy 2 trái cây đút cho người kia ăn. Người da đen này cũng tỉnh lại rất nhanh, hai người đàn ông da đen cùng ngồi bên đống lửa chi chi oa oa chuyện với nhau, khua tay múa chân biết làm cái gì.

      lát sau, hai người đó thế mà lại nhảy quanh ngọn lửa, Hai người nhảy lên, cái thứ ở dưới thắt lưng cũng nhảy theo, cái hình ảnh kia đúng là đẹp đến nổi dám nhìn, Hải Miên liền nhặt cục đá có vẻ rất sắc bén ngồi gọt cành củi.

      Ước chừng gọt đến nửa đêm, cuối cùng mặt của đầu gỗ cũng trở nên sắc nhọn, ngoại hình hơi giống cây thương dài. Nàng nghĩ, nơi này có dã thú ăn thịt người, nếu lúc ra ngoài đốn củi hoặc thu thập có mang theo thứ này cũng an toàn hơn 1 chút.

      Mà nàng vừa mới gọt xong cây giáo đơn giản kia hai người da đen kia cũng bu lại đây. Hai người này ngồi quanh nàng, cứ kêu chi chi oa oa biết là gì với nhau. lát sau, bỗng nhiên lên thông báo: “Học được kỹ năng mới: Chế tạo vũ khí.” “Trí lực của thôn dân +1.”

      Khi Hải Miên phục hồi tinh thần thấy hai người da đen kia mỗi người cầm cây củi ngồi đá dùng tảng đá gọt nhọn đầu cây. Chẳng mấy chốc hai người làm ra hai cây giáo giống nhau như đúc.

      Hải Miên thấy vậy rất vui, hai người này rốt cuộc cũng ngốc đến nỗi có não.

      Có lẽ là do ở gần ngọn lửa thế nên buổi tối có dã thú nào đến quấy rầy bọn họ. Hải Miên ngủ đến bình minh, khi nàng mở mắt hai người đàn ông da đen cũng hái trái cây. Những cây ăn quả gần đó đề bị họ vặt sạch rồi, mấy cây cao quá bọn họ lại hái tới thế nên phải đến những nơi xa hơn để hái.

      còn cách nào khác, Hải Miên đành phải dùng mộc côn đập cho mấy trái cây ở cao rụng xuống, dạy cho bọn họ biết còn có thể hái bằng cách này. Hai người da đen vui vẻ kêu lên, tỏ vẻ hiểu. Quả nhiên 2 người liền vung cây giáo lên đập rớt mấy trái cây. Lần này hệ thống cũng thông báo là học được cái kỹ năng gì đó mà đổi thành: “Sử dụng công cụ lao động. Trí lực của thôn dân +1.”

      Trái cây chất thành đống trong cái hố gần đốm lửa nhanh chóng thối , Hải Miên lại dạy cho hai người kia đào hầm để chứa trái cây.

      Hai người da đen liền dùng đá nhọn và mộc côn đào cái hố, dù rằng được lớn thế nhưng vẫn đủ để đặt trái cây vào.

      Mà mấy ngày tiếp theo cũng hề có thêm thành viên nào khác. Hải Miên vẫn chưa hiểu, trò chơi này cũng chẳng có phương hướng cụ thể nào. Nàng vẫn còn vướng bận chuyện trong nhà, biết ba ra sao rồi, mẹ cũng bệnh liệu có ai đến chăm sóc

      Nàng suy nghĩ lung tung đột nhiên lại có thông báo “Tôn dân T1 vừa đập chết con thỏ, thịt +5, lông +1, xương thô +1…

      Hải Miên biết T1 chính là người da đen Giáp, xem ra sau khi trang bị cây giáo họ có thể đánh chết vài động vật rồi. Nhưng mà số thịt kia dùng để làm gì?

      Thêm vào đó, nước trái cây cũng có thể làm hồi phục thể lực. Nàng lại càng hiểu ra sao.

      chốc sau, lại là dòng thông báo lên “Thôn dân T2 vừa đánh chết con gà, thịt + 5, lông +1, xương thô +1.”

      Đợi thêm chút, hai người da đen mang theo thịt, lông và xương cốt về. Miếng thịt trông cũng vừa phải, khá là chỉnh tề. Xương cốt trông giống như gà bình thường, xương thỏ tuy thô nhưng cũng rất cứng rắn. Hải Miên đem thịt phơi khô, dù gì nữa thịt này chắc chắn cũng có chỗ hửu dụng của nó, nên để cho nó thối rửa.

      Về phần xương cốt, nàng đem nó mài cho nhọn, bén rồi gắn ở đầu ngọn giáo. Người đàn ông da đen bắt chước theo, hai cây giáo đều nhanh chóng được gắn xương cốt ở đỉnh.

      Lông thú ít hơn chút, hình như là tùy lúc rơi ra, có lông thỏ màu trắng và ít lông nhiêu màu khá giống lông gà rừng. Hải Miên dùng dây cỏ xâu chúng lại rồi đưa luôn cho hai người kia quấn quanh hông, vừa hay che cái bộ phận quan trọng nào đó để nàng khỏi cần phải đau mắt.

      ngày trôi qua với biết bao nhieu là việc khiến Hải Miên vô cùng mệt mỏi. Cũng nhờ vậy mà nàng hiểu hơn nhiều về cái thế giới này. Hỏa thụ vẫn chiếu sáng cả vùng trời, nếu như tận mắt nhìn thấy rất khó mà tin được thân cây lại có thể bốc cháy đến vô tận, trông vô cùng tráng lệ hùng vĩ.

      Hải Miên thở dài, bầu trời cũng tối đen như mực. Người da đen Giáp và Ất ngồi bên đống gỗ gõ gõ đập đập. Sau đó biết xảy ra chuyện gì mà người da đen giáp lại đột nhiên kêu lên tiếng khiến Hải Miên giật mình.

      Hải Miên đột nhiên đứng dậy, Trước mắt ra biểu tưởng đầu nổ tung kèm theo đó là dòng thông báo: “Vui như lên trời”, thôn dân linh quang chợt lóe học được kỹ năng mới: “Kiến tạo. Trí lực của thôn dân +5.”

      Hải Miên ngẩng đầu nhìn qua chỉ thấy người da đen Giáp, Ất đem hai miếng gỗ ghép lại thành hình thù kì quái, cuối cùng biến thành cái lều đơn sơ!

      Người da đen Giáp, Ất trông rất vui vẻ, Hải Miên cũng rất vui “ ra cũng có thể ngẫu nhiên lĩnh ngộ được kỹ năng.”. Nhưng nàng rất mệt nên cũng thèm coi ngó 2 kẻ kia nữa. Hai người da đen Giáp, Ất nhảy múa ở ngoài lúc chui vào lều. Sau đó dòng thông báo hiên lên làm Hải Miên xém nữa mù luôn đôi mắt chó!!

      “Chúc mừng thôn trang vừa sinh ra sinh linh mới T01….”

      Mẹ nó!! Hải Miên lệ rơi đầy mặt! Cái thế giới này đúng là tràn đầy đạn pháo mà! Meo meow, Lão tử tiếng người các ngươi có hiểu hay ? Hai cái tên chi chi oa oa các ngươi sao lại có thể cấu kết với nhau a!!

      Hơn nữa hai người các ngươi ràng ràng đều là đàn ông a!! Thượng đế a, thầy dạy sinh học của ông chết sớm rồi hay sao….

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 2: Thôn Trưởng Đại Nhân


      Ngày hôm sau, Hải Miên hi vọng biết bao rằng khi mình mở mắt ra ở trước cái máy tính. Nhưng xui xẻo, khi mở mắt vẫn còn nhìn thấy đống lửa và ba người đàn ông da đen. Đứa trẻ vừa mới được sinh hôm qua giờ cũng trưởng thành.

      Thời tiết dường như được tốt, khi gió thổi qua còn mang theo cả hơi lạnh. Hải Miên sợ trời đổ mưa liền tìm vài thứ để có thể dựng lên cái nhà rạp che mưa che gió. Dã thú trong rừng rậm rất nhiều, hơn nữa còn có hình thù kì lạ. Hải Miên biết con nào dễ đuổi , con nào khó nhằn nên trong khoảng thời gian ngắn cũng dám sâu vào trong rừng. Thế nhưng cỏ ở nơi đây chỉ cao đến mắt cá chân lại phải là cỏ tranh nên thể dùng nó để lợp nóc nhà được.

      tìm kiếm hồi cuối cùng cũng tìm được loại vỏ cây, vừa dẻo vừa lớn, cho dù phơi khô hồi cũng giống như thứ keo dán. Như vừa nhặt được bảo vật, nhanh chóng chạy khắp nơi để tìm kiếm loại vỏ cây này. Cũng may loại vỏ cây này đến thời gian nhất định nào đó tự động bóc ra nên trong rừng còn có rất nhiều.

      kêu ba người da đen kia cùng đến nhặt vỏ cây, nhặt xong ôm về trước cửa nhà. Ba người ba chân bốn cẳng gia cố lại nhà rạp sau đó đem vỏ cây trải lên nóc. Trải vỏ cây xong họ lại xếp mấy cây gỗ lên đề phòng nóc nhà bị gió thổi bay. Cuối cùng đem số vỏ cây còn lại bọc xung quanh nhà làm vách tường.

      Sau ngày làm việc, căn nhà được dựng xong.

      Căn nhà làm xong từ lâu nhưng trời có mưa mà chỉ có từng cơn gió lạnh u thổi qua. Hải Miên sợ khi trời mưa làm tắt ngọn lửa thân cây nên châm ngọn lửa khác mang vào trong nhà, xem đó như là mồi lửa.

      Làm xong mọi thứ, lại dùng số vỏ cây cao su còn dư làm thành cái “Áo mưa”. Ba người đàn ông da đen kia cũng nhanh chóng học được cách làm thứ này, mỗi người làm cái. Hệ thống lại tiếp tục thông báo “Học được kỹ năng mới: May. Trí lực của thôn dân +2.”

      Hệ thống này đúng là rất kỳ diệu, Hải Miên gắng nhớ lại những trò chơi từng chơi qua, sau đó thử kêu lên với khí như kẻ thần kinh “Menu.”

      Ngay lập tức trước mặt xuất bảng làm việc, đó ra bản đồ của nơi này, chỗ Hỏa thụ có dấu hiệu hình ngọn lửa đỏ tươi. Còn lại chỉ là mặt cỏ màu xanh lục bích, con sông màu xanh lam và ngọn núi màu nâu đất. Bản đồ cũng lớn, có thể thấy được đất đai của thôn này cũng chẳng rộng lớn gì cho lắm.

      Cũng phải thôi, thôn vừa mới được thành lập sao mà rộng lớn cho được.

      Bên trái bản đồ là giới thiệu vắn tắt về tình hình thôn trang:

      Tên thôn: Cam Chịu

      Thôn trưởng: Hải Miên

      Thôn dân: 3 người

      Ở đằng sau là phần kỹ năng mà thôn dân học được. Hải Miên chọn vào phần đó nhìn thấy những kỹ năng mà hệ thống từng thông báo đều biến thành màu vàng, đó còn lượn lờ ánh sáng màu vàng. Xem ra những thứ này có nghĩa là có thể sử dụng được.

      Những kỹ năng này đều đứng đầu bảng kỹ năng, có lẽ là kỹ năng trụ cột cần thiết. Tổng cộng có bốn mục, gồm kỹ năng cuộc sống, chế tạo vũ khí, xây dựng phòng ốc và may mặc. Trong phần kỹ năng cuộc sống có hai mục là thu thập và đốn củi. Trong phần chế tạo vũ khí cũng có hai mục: cây giáo thô sơ và cốt thương thô sơ.

      Ở phần kiến tạo cũng có mục : Nhà thô sơ.

      Ở phần may là mục Áo mưa thô sơ, ngoài ra còn có thứ làm Hải Miên đau hết cả mắt, đó là đồ lót. Mẹ nó chứ, đây chắc chắn là về hai miếng da dùng để che cái bộ phận nguy hiểm kia đây mà.

      Sau mỗi mục đều có đều có ô gọi là tiến độ, Hải Miên cũng biết phần đó dùng để làm gì. Nhưng trước mắt xem ra mấy người này có thể làm được căn nhà khác rồi.

      Nàng chọn vào mục nhà thô sơ trong phần kiến tạo, đằng sau lập tức xuất bảng tuyển hạng gồm các lựa chọn là T1, T2, T01. Cái này dùng để xác nhận thôn dân nào chịu trách nhiệm xây nhà.

      Hải Miên liền chọn T1, cũng chính là người da đen Giáp. Sau đó là chỉ định nơi xây dựng, việc này cần phải thao tác ở bản đồ. Hải Miên chọn vị trí ngay bên cạnh căn nhà mới làm xong. Người da den Giáp như nhận được mệnh lệnh, ngay lập tức chạy làm thêm căn nhà ngay địa điểm mà chọn.

      Mà càng kỳ lạ hơn là, theo động tác của ô tiến độ ở mục xây dựng nhà cửa trong bảng Menu vốn có màu xám dần dần biến thành màu vàng. Hải Miên hiểu, ra là độ thuần thục kỹ năng.

      Quả vậy, sau khi khung nhà được dựng xong, chỉ số tiến độ cũng sáng nửa. Đợi đến khi người da đen lấy vỏ cây lợp mái nhà và phủ các vách tường xung quanh xong, hai chữ ở đằng sau vốn cùng màu với màu nền hệ thống đột nhiên sáng lên, là chữ thăng cấp.

      Hải Miên chọn thăng cấp, vốn trong mục xây dựng nhà cửa chỉ có nhà đơn sơ, bây giờ bên dưới lại có thêm mục mới: Nhà sơ cấp.

      Tốt quá. Hải Miên cảm thán câu, nàng định cái gì đó bỗng nhiên lại có thêm người đàn ông da đen khác tới gần, sau đó ngã ở nơi xa nhà gỗ là mấy. Hệ thống hỏi: Đuổi hay cứu giúp? Hải Miên chợt hiểu ra, phải xây dựng thêm nhà cửa thôn dân mới tăng lên được.

      Dĩ nhiên, nàng lựa chọn cứu trợ người kia, đem gia nhập vào đội ngũ của nàng. Sau đó nàng cũng phát kỹ năng của thôn dân thể hưởng chung. Ví như T1 bây giờ có thể xây dựng nhà sơ cấp, nhưng những thôn dân khác lại chỉ có thể xây dựng nhà thô sơ như trước.

      Nàng lập tức phân công lao động cho bốn thôn dân, người phụ trách thu thập, người phụ trách đốn củi, người phụ trách xây nhà và người còn lại phụ trách chế tạo vũ khí.

      Rất nhanh sau đó lại có thêm người đàn ông da đen nữa đến, xem ra căn nhà có chể chứa được ba người. Nghĩ đến tối nay hai người đàn ông da đen mới đến cũng sinh ra sinh linh mới Hải Miên lại muốn chửi đội ngũ thiết kế trò chơi này.

      Đến buổi tối, thôn trang của Hải Miên có ba căn nhà, hai cái trước đều là nhà thô sơ, cái sau cùng là nhà sơ cấp, chất lượng tốt hơn hai căn nhà trước chút. Ít nhất cũng có gió lùa vào. Đàn ông da đen từ ba người giờ đây thăng lên bảy người. Hải Miên vốn muốn xây dựng lại nhà nhưng đủ tài liệu. Lúc này nàng mới phát ra xây dựng căn nhà thô sơ cần phải có 500 cây gỗ, vỏ cây được gọi là vỏ cây mà là phụ liệu. 500 cây gỗ và 100 phụ liệu có thể xây dựng được nhà thô sơ, 600 cây gỗ + 150 phụ liệu có thể xây dựng được nhà sơ cấp.

      tại ô tiến độ của nhà sơ cấp sáng được phần ba, Hải Miên rất mong đợi có thể nhanh chóng xây dựng được nhà mới tốt hơn nhà sơ cấp chút.

      Thu thập và đốn củi cũng có thu hoạch , độ thuần thục và tiến độ của kỹ năng thu thập đầy, sau khi thăng cấp, số trái cây mà thôn dân đem về từ năm tăng lên mười. Sau khi thăng cấp kỹ năng đốn cây số bó gỗ mang về mỗi lần từ cũng được thăng thành hai.

      Hải Miên lại mở bảng chế tạo vũ khí, chỉ thấy tiến độ chế tạo cốt thương cũng đầy, bên dưới xuất thêm vũ khí mới tên là: cốt thương sắc bén. Nhưng lúc chọn chế tác lại được thông báo là tài liệu đủ.

      Hải Miên mở phối phương (1) ra xem, để chế tạo cái cốt thương sắc bén cần phải có 100 thanh gỗ và 50 xương cốt.



      Phối phương: phương pháp chế tạo

      Sau khi biết được những thứ này, lòng nàng cũng kiên định hơn chút, còn hơn là biết chút gì về thế giới này.

      Khi trời tối, mấy người đàn ông da đen lại nhảy múa quanh đống lửa. Hải Miên ngồi bên, bọn họ dùng những thanh gỗ đập vào nhau tạo ra thanh, sau đó nghe theo thanh đó mà nhảy, dù nhảy theo điệu nào cả nhưng lại rất vui.

      Hải Miên bận nghiên cứu Menu nên cũng mặc kệ bọn họ. Khi bọn họ đói bụng, hệ thống tự động thông báo cho ăn nên cũng cần phải trông nom nhiều. Chỉ có ban đêm là được rời xa Hỏa thụ nếu có dã thú đến ăn thịt người.

      Đám người da đen nhảy múa chán rồi tự dộng trở về nhà. bao lâu, hệ thống liền thông báo: “Chúc mừng bộ lạc có thêm sinh linh mới T02, T03.”

      Hải Miên chạy tới nhà gỗ nhìn thử, lúc trước nàng cứ tưởng rằng hai người trong nhà chỉ có thể sinh đứa, nhưng vừa nhìn thấy mới biết được ở trong nhà sơ cấp có thể sinh được hai đứa.

      Quả nhiên lúc sau lại có thông báo: “Chúc mừng bộ lạc có thêm sinh linh mới T04.”

      Trẻ con khi còn bé được người đàn ông da đen chăm sóc thể rời khỏi nhà, nhưng đứa bé trưởng thành rất nhanh, cơ bản là có chuyện gì cần đến nàng. Hải Miên cũng hiểu được, cấp bậc của căn nhà càng cao người ở trong đó càng nhiều. Vì vậy mà nhà thô sơ chỉ có thể ở ba người nhưng nhà sơ cấp lại chứa được bốn người.

      Càng lên cao có thể càng tăng thêm nữa. Nhưng mà đánh số thứ tự nhân vật đúng là có chút thuận tiện, hở chút là kêu người đàn ông da đen này người đàn ông da đen nọ nàng còn phân biệt nổi nữa rồi. Mỗi lần giao việc đều phải chui vô tìm trong Menu.

      Sau đó nàng liền phát những thứ có trong hệ thống thôn trưởng đều có thể đặt tên. Ví như tên thôn trang, thôn dân, căn nhà, thậm chí có cả hoa quả…

      Hải Miên suy nghĩ chút rồi quyết định đặt tên cho thôn trang trước. biết vì sao nàng lại nhớ đến Thải Cúc Đông Ly của Đào Uyên Minh, đầu óc nóng lên liền đặt cho nơi này là Chốn Đào Nguyên.

      Sau đó là đặt tên cho nhà, nàng liền đặt thành nhà số , số 2, số 3. Bởi vì nhân vật nhiều thế nên nàng dùng luôn tên mặc định của hệ thống. Hệ thống đặt tên cho nhân vật theo thứ tự đến trước đến sau. Người nào được thôn trưởng thu lưu gọi là Tx, còn do thôn dân sinh ra gọi là T0x, gọi như thế cũng rất dễ phân biệt.

      Nhưng mà người nào có kỹ năng gì đúng là chỉ có thể nhìn trong Menu.

      Đến sáng hôm sau, thôn dân của nàng có mười người. Trong hầm vẫn còn rất nhiều trái cây thế nên Hải Miên cho thu thập nữa mà cho tất cả đốn củi và tìm kiếm phụ liệu. Rất nhanh, nàng lại phát những người cùng ở chung nhà khi cùng nhau đốn củi tốc độ đốn củi tăng lên rất nhanh.

      Cừ , ra là có Buff!!

      Hải Miên xem xét Menu, tuy có ghi chú nhưng tốc độ đốn củi đúng là có tăng lên 0.5 lần, xưa giờ thôn dân mỗi lần đốn củi được hai bó gỗ, tại cả gia đình cùng nhau đốn củi mỗi người đốn được ba bó gỗ.

      Quả nhiên là có Buff. Hải Miên nhanh chóng cho gia đình đốn củi, gia đình tìm kiếm phụ liệu, thêm gia đình nữa phụ trách xây dựng nhà sơ cấp. Mà càng làm cho nàng thêm kinh hỉ đó là, cả gia đình cùng nhau làm việc tốc độ chỉ nhanh hơn 0.5 lần.

      Rất nhanh, hệ thống liền thông báo “Thành viên gia đình nhà số linh quang chợt lóe, số lượng gỗ đốn +10.”

      Hải Miên biết số người làm việc đủ nên cũng giúp đỡ đốn củi. Mỗi lần nàng có thế đốn được năm bó gỗ, mỗi bó có mười đơn vị, động tác còn nhanh hơn cả mấy thôn dân kia. Rất nhanh, nhà số 4 được xây dựng thành công, cũng thuộc loại nhà sơ cấp.

      Ở phần kỹ năng xây dựng, độ thuần thục xây nhà tăng lên hai phần ba, xem ra cấp độ càng cao độ thuần thục kỹ năng càng nhiều.

      Nhà số bốn xây dựng xong chưa lâu có người mới tới ở. Hải Miên mang người mới ra sử dụng ngay lập tức, nàng giao cho bọn họ chế tạo vũ khí. Trong lúc đốn củi và thu thập mà có mang theo vũ khí thôn dân mới có thể săn được những động vật , có thể thu thập được da thú, thịt và xương cốt.

      Gần đến chiều, ô tiến độ của mục nhà sơ cấp ở phần xây dựng rốt cuộc cũng đầy. Sau khi thăng cấp, ở dưới xuất mục nhà trung cấp.

      Hải Miên vội vã dùng phần tài liệu còn thừa để xây dựng căn nhà trung cấp kia. Buổi tối, khi kiểm kê lại nàng có 10 căn nhà, nhà thô sơ ở được ba người, nhà sơ cấp ở được bốn người còn nhà trung cấp ở được năm người.

      Hải Miên bấm ngón tay tính toán, đợi đến ngày mai thôn trang này có ba mươi chín thôn dân, cộng thêm nàng nữa có bốn mươi miệng ăn.

      Tốc độ phát triển như thể này thể khiến cho người ta vui sướng. Vào ban đêm, trong khi mọi người nhảy múa bên đống lửa, Hải Miên đột nhiên cảm thấy thôn trưởng như nàng quả đúng là trâu bò.
      Chương 3: Đãi Ngộ Đặc Biệt Của Thôn Trưởng

      Ngày hôm sau, trời bắt đầu có mưa . Lúc này Hải Miên mới phát chức vị thôn trưởng của nàng chả trâu bò tẹo nào. Nàng xây nhiều nhà như thế nhưng lại chỉ để cho người khác vào ở! Những NPC kia đúng là chẳng biết tôn kính thôn trưởng tẹo nào cả.

      Tất cả các căn nhà trong thôn đều khóa cửa, đến sáng sớm mới có thẻ mở ra. Nàng mặc áo mưa vào, tội nghiệp ngồi trong mưa gió. Dù là mưa nhưng lại rất là lạnh, Hỏa thụ tắt lửa, nhưng xung quanh lại có lấy chút hơi ấm.

      Hải Miên ngừng hà hơi, đống lửa bên cạnh nàng tắt từ lâu. Rất giống như mùa hè bỗng dưng lại chuyển sang mùa đông, trong nháy mắt nàng bị đông lạnh thành con chó. (Ý là ngồi góc như con chó ấy)

      Trời vẫn đổ mưa cho đến hừng đông, mọi nhà đều mở cửa, bọn họ mặc áo mưa vào chuẩn bị làm việc trong ngày. Hải Miên nghiến răng nghiến lợi, chẳng phải chỉ là trò chơi rách nát thôi sao, thế quái gì mà lại lạnh như vậy.

      được rồi, nàng phải học làm vài món quần áo chống rét.

      Khi giao nhiệm vụ trong ngày hôm nay, nàng quyết định để cho thôn dân đốn củi và tìm kiếm phụ liệu trước để xây dựng thêm nhiều nhà khác nữa. Làm vậy mới có thể có thêm nhiều người hơn. Nhưng trong lúc tìm kiếm phụ liệu nàng vẫn luôn để ý xem xung quanh có nguyên liệu gì để chế tạo quần áo chống rét .

      Trong rừng rậm có ít thứ, ngoài cây rừng ra còn có vài loại cây nở loại hoa giống những sợi bông. Hải Miên vừa hái đóa hệ thống thông báo “Đạt được phụ liệu + 10.”

      Hải Miên nhanh chóng mở Menu ra, quả nhiên nhìn thấy trong phần may, ở dưới mục áo mưa thô sơ có thêm mục mới: quần áo ấm. Nhìn xuống chút nữa thấy có hai loại phụ liệu đó là vỏ cây và sợi bông, tổng cộng có năm trăm đơn vị, ngoài ra còn có cái áo mưa thô sơ. Bởi vì hệ thống mặc định tên vật phẩm là phụ liệu nên rất khó xưng hô, vì vậy Hải Miên liền thay đổi tên của hai loại phụ liệu đó trong Menu, cái gọi là vỏ cây, còn cái kia gọi luôn là sợi bông.

      Hải Miên làm bộ áo quần ấm rồi mặc lên người, lúc đắc chí bỗng dưng hệ thống thông báo “Thời tiết quá lạnh nên thôn dân T04 bị cảm cúm. Mời thôn trưởng nhanh chóng cứu chữa để tránh phát sinh ôn dịch. Cứu chữa hay đuổi ?”

      Hải Miên chọn cứu trị, hệ thống lại lạnh lùng thông báo “ có thuốc chữa trị.”

      Ta ! Chữa cái kiểu gì đây a?!

      lúc Hải Miên biết phải làm sao lại có thêm thông báo “Thôn dân T04 lây bệnh cho thôn dân T05. Mời thôn trưởng nhanh chóng cứu chữa để tránh phát sinh ôn dịch. Cứu chữa hay đuổi ?”

      Cừ , Cảm cúm truyền rất nhanh, Hải Miên thể làm gì khác, đành phải chọn đuổi . Hệ thống thông báo “Đuổi thành công, trục xuất thôn dân T04 và T0 ra khỏi thôn. Mọi người buồn vì mất bạn bè, tốc độ sản xuất – 50%, độ trung thành – 1%.”

      Hải Miên bỏ ra buổi để tìm kiếm phần liên quan đến độ trung thành, cuối cùng cũng tìm ra được. Ở dưới thôn trang có ô tiến độ màu tím, tại chỉ có con số 49%. Hải Miên cũng có ngốc, nàng hiểu được độ trung thành là biểu của lòng trung thành của thôn dân đối với thôn trưởng, nếu độ trung thành chỉ còn con số 0 có thể thôn dân tạo phản.

      Ta !

      Nàng nhanh chóng giao cho mọi người nhiệm vụ tìm kiếm sợi bông, làm cho mỗi người bộ quần áo ấm. Quả nhiên sau khi mặc quần áo bọn họ còn bị cảm cúm nữa, nhưng vì thiếu hai người nên tiến độ chỉ bằng có nữa hôm quá.

      Xem ra phải tìm cho bằng được thuốc trị liệu thôi, nếu lại có bệnh cảm cúm gây ảnh hưởng đến tiến độ sản xuất của thôn trang.

      Đồng thời Hải Miên cũng nhận ra điều, tất cả các kỹ năng học được thôn trưởng đều sử dụng được tuốt. Ví như nàng có thể trực tiếp chế tạo ra quần áo ấm nhưng những thôn dân khác phải học được cách chế tạo áo mưa, rồi mới từ từ thăng cấp. Kỹ năng thể hưởng chung, thôn dân này học xong rồi thôn dân khác bắt đầu học lại từ đầu.

      Xem ra phải chú ý về việc phân công rồi.

      Hải Miên giao cho gia đình 1 và gia đình 10 phụ trách hái hoa quả. Gia đình 2 và gia đình 3 phụ trách đốn củi, gia đình 4, 5 phụ trách thu thập phụ liệu, hai loại phụ liệu là vỏ cây và sợi bông có thể thu thập cùng lúc. Gia đình số 6 phụ trách việc xây dựng. Còn việc chế tạo quần áo ấm giao cho nhà số 7.

      Hai gia đình còn lại phụ trách tìm những nguyên vật liệu mới cùng nàng, hái những nguyên vật liệu chưa từng biết được cả đống. Kỹ năng thu thập cũng có phân loại nguyên vật liệu nên thôn dân cũng có thể thu thập, khi đủ hết cái tài liệu, độ thuần thục kỹ năng đầy kỹ năng ứng với Menu tự dộng sáng lên.

      Hải Miên có thời gian để xem kỹ những nhứ đó, cứ thế mà đem những phụ liệu mà nàng thấy được ví như hoa dại, các loại nấm, nhựa cây…đều thu thập cả. Cuối cùng vì để ý mà quá xa, bị dã thú có cái đầu đen thui, trông còn to hơn cả con gấu rượt cho chạy trối chết, còn ăn luôn cả thôn dân T025.

      Buổi tối, khi trở về khu dựng nhà mưa cũng tạnh. Nhiệt độ khí ở thế giới này rất lạ, mưa vừa tạnh được lúc nhiệt độ cũng theo đó mà tăng lên, quần áo ấm người chẳng còn giá trị nữa. Thôn dân liền tự động cởi quần áo ấm rồi thay áo mưa thô sơ vào.

      Hải Miên rảnh để ý đến bọn họ, sau khi bọn họ ăn cơm tự động đến đống lửa mà nhảy múa, ca hát, rất ồn ào. Nàng xem xét những tài liệu thu hoạch được trong hôm nay, quyết tâm phải làm ra thuốc trị bệnh cho bằng được.

      Có rất nhiều tài liệu, nàng thể nào xem từng cái được, cũng may mà trong menu có thêm kỹ năng mới ở dưới mục thu thập và đốn củi: chế thuốc.

      Hải Miên vui vẻ mở ra thấy trong mục chế thuốc này còn có thêm hai mục khác, cái là thuốc giải độc, cái còn lại là thuốc trị bệnh cảm cúm. Mỗi bình thuốc đều cần phải có hai loại nguyên liệu, đó là hoa dại màu trắng cùng với củ hành màu vàng, mỗi thứ cần có năm đơn vị mới ché tạo ra bình thuốc trị bệnh cảm cúm nho .

      Ra là thuốc đông y chính hiệu, Hải Miên lập tức bào chế luôn hai mươi mấy bình, cảm cúm lây truyền nhanh như vậy, khi phát triển thành ôn dịch chắc chắn còn thôn dân nào nữa, nàng cũng biết nàng có bị mấy NPC kia lây bệnh cho hay .

      Vào ban đêm, gia đình vừa mất thành viên lại sinh ra thành viên khác, bổ sung vào tổn thất lúc sáng. Những căn nhà vừa mới dựng lên cũng lần lượt có người vào ở, toàn thôn trang giờ phát triển lên đến hơn 50 miệng ăn.

      Hải Miên xem xét bản đồ trong Menu phát những nơi có xây nhà đều có kí hiệu hình trái tim. Chỉ có nơi mà nàng đốt lửa là có ký hiệu quyền trượng.

      Hải Miên bấm vào cái ký hiệu quyền trượng kia mấy lần cũng có phản ứng gì, nàng liền thầm suy nghĩ thử xem vị trí đống lửa này có cái gì đặc biệt hay .

      Bởi vị ở gần Hỏa thụ nên mặt đất khô rất nhanh. Hải Miên lần nữa châm lửa, thôn dân nhảy múa quanh ngọn lửa xong đều trở về nhà. Hải Miên chế tạo thêm ba mươi mấy bình thuốc giải độc, cho đến khi vật liệu hết sạch sành sanh mới chịu dừng tay.

      Độ thuần thục chế thuốc tăng rất chậm, làm cả đống bình thuốc vậy là tiến độ mới tăng được phần tư. Hải Miên thèm quản nó, bắt đầu chuyển qua đùa nghịch những thứ khác. Bên trong có Nhựa Cây Sềnh Sệch, Nấm Mỹ Vị, Hạt Giống Tà Ác, Lá Cây Nguy Hiểm, Cục Đá Phát Sáng, v.v….

      Hải Miên nhìn Lá Cây Nguy Hiểm và Mầm Móng Tà Ác suy nghĩ, chẳng lẽ hai thứ này chính là vật liệu để chế độc sao?

      Nếu có thuốc giải độc chắc hẳn trong bảng kỹ năng cũng có kỹ năng chế độc. Chỉ là biết còn phải cần loại tài liệu gì, dù sao kỹ năng đó vẫn còn chưa xuất .

      Sáng hôm sau nàng vừa mới tỉnh dậy chợt thấy thôn dân chi chi oa oa kêu la điều gì đó. Hải Miên vừa mới xem thử hệ thống bắn ra cái đồ tiêu, tiếp đó là hàng nhắc nhở “Tin mừng, thôn dân linh quang chợt lóe học được kỹ năng mới: nhà thôn trưởng. Trí lực của thôn dân + 5.”

      Hải Miên tự hỏi xem cái đó có ý gì, khi mở ra Menu thấy trong phần xây dựng lại xuất thêm mục mới: Nhà thôn trưởng. Biểu ở đằng trước là có thể xây dựng. Hơn nữa tiến độ sản xuất của thôn trang khôi phục giống như ban đầu. Xem ra đuổi thành viên gây ra ảnh hưởng tiêu cực nhưng qua ngày hôm sau tự động biến mất.

      Hải Miên chọn vào nhà thôn trưởng, thôn dân lập tức dựng nhà ngay tại vị trí có biểu tượng quyền trượng ở giữa bản đồ.

      Nhà thôn trưởng tốt hơn nhà trung cấp rất nhiều, đương nhiên cũng tiêu hao tài liệu gấp ba lần nhà trung cấp. Thời gian xây dựng gấp hai lần nhà trung cấp, hơn nữa mọi người trong thôn đều cùng nhau xây dựng.

      Đến khi nhà thôn trưởng xây xong, Hải miên vừa thấy ngừng tán thưởng. A, hay , toàn bộ mái nhà đều là mái vòm, cổng cũng có hình vòm, hơi giống thành lũy trong truyện cổ tích. Họ còn trồng rất nhiều hoa dại nóc để trang trí.

      hổ là làm quan, đãi ngộ cũng rất khác biệt. Hải Miên rất vui vẻ, mọi người trong thôn vây xung quanh nhà thôn trưởng nhảy múa, hình như là ăn mừng. dòng thông báo cũng rất biết chọn thời gian mà từ từ lên “Nhà thôn trưởng hoàn thành, độ trung thành của thôn dân + 5%, đạt được viên Trung Thành Chi Tâm.”

      Sau khi ăn mừng xong, mọi người lại tiếp tục bắt tay vào công việc của mình.

      Hải Miên vẫn còn bận nghiên cứu cách sử dụng viên Trung Thành Chi Tâm kia, đột nhiên hệ thống thông báo “Thôn dân T049 bị cảm, xin chữa trị kịp thời để tránh phát sinh ôn dịch. Chữa trị hay đuổi ?”

      Hải Miên lập tức chọn chữa trị, hệ thống cũng nhanh chóng thông báo “Chữa trị thành công, thôn dân T049 khỏe lại.”

      Hải Miên thở phào nhõm, hiển nhiên viên Trung Thành Chi Tâm kia là cùng để gia tăng độ trung thành của thôn dân với thôn trưởng. Hải Miên suy nghĩ hồi lâu vẫn nỡ sử dụng. tại độ trung thành là 54%, hẳn là tại nàng gặp nguy hiểm. Thứ này vẫn giữ lại hơn.

      Bên ngoài nhà gỗ xây dựng Khẩn La Mật Cổ (câu này mình hiểu nên để nguyên, ai biết nhắc nhở mình nhé), Hải Miên ở trong nhà thôn trưởng, đúng là trò chơi có khác, trình tự hề phức tạp, sau khi xây dựng những thứ cơ bản bên trong có đủ. Tuy rằng có vật phẩm trang trí nhưng mà cái giường, cái bàn và những gia cụ cần thiết đều có đủ cả.

      Nhưng hình thức hơi đơn giản, có thể thấy đây là vật phẩm do hệ thống tặng cho.

      Cơ thể Hải Miên đổ ập xuống giường, tuy rằng giường vừa cứng vừa xấu, chăn cũng rất đơn giản nhưng cũng đủ để khiến nàng cảm thấy hạnh phúc. Đâu thể trách nàng được, xuyên bao nhiêu ngày nhưng đến bây giờ nàng mới được ngủ giường.

      Ban ngày cũng phải là lúc để ngủ, Hải Miên cảm động hồi liền ra khỏi nhà. Mở Menu, nàng phát độ thuần thục của nhà gỗ trung cấp đầy, hai chữ Thăng cấp đằng sau sáng lên, vàng lóng lánh.

      Nàng bấm vào thăng cấp, dải ánh sáng tỏa ra, bên dưới xuất mục mới: nhà cao cấp.

      Ô oa, nàng lập tức giao cho thôn dân bắt đầu xây dựng nhà cao cấp. Tính đến bây giờ, nhà thô sơ có thể chứa được ba người, nhà sơ cấp bốn người, trung cấp năm người và cao cấp là sáu người.

      Hơn nữa nếu xét theo ngoại hình nhà cao cấp vẫn đẹp hơn rất nhiều. cái thượng tiêm hạ hình (1), bên ngoài còn dùng thêm hoa quả, cục đá để trang trí giống hệt như tòa thành dâu tây trong truyện cổ tích.

      (1) Thượng tiêm hạ mình: nhọn dưới bầu

      Đợi đến khi người đến ở đầy trong các nhà gỗ trong thôn có tám mươi hai người. Nơi cung cấp thức ăn ngày càng ít , rất ràng, chỉ dựa vào hoa quả để cung cấp lương thực là đủ cho nhu cầu hằng ngày. Những hoa quả ở gần thôn hái gần hết, những thôn dân có nhiệm vụ thu thập phải những nơi xa hơn để hái quả, đường xa, về chậm hiển nhiên hiệu xuất cũng thấp.

      Hải Miên nhìn số hoa quả trong hầm, còn đủ để ăn thêm hai ngày nữa. Nếu cộng thêm thịt khô chỉ đủ dùng cho ngày nữa mà thôi. Lúc này nàng khỏi cảm thấy khó xử.

      Nàng cẩn thận nghiên cứu bản đồ, khi nhìn đến con sông màu xanh kia chợt nghĩ ra ý tưởng và quyết định thăm dò con sông đó xem sao.

      Nàng biết chút gì về thế giới bên ngoài nên rất là cẩn thận, mang theo sáu thành viên trong gia đình số 19, tất cả đều mặc áo mưa thô sơ, tay cầm cốt thương sắc bén cùng xuất phát về phía con sông.

      Con sông ở bên cạnh đồng cỏ, cũng chẳng xa mấy. Hải Miên cùng sáu thôn nhân rất nhanh đến đó. Nhưng khéo là bên bở sông có con Hà Mã uống nước. Nhìn thấy Hải Miên nó bắt đầu lớn tiếng rít gào. Hải Miên lớn từng này rồi nhưng chỉ có lần vườn bách thú, đó là năm nàng sáu tuổi, đương nhiên là cũng từng nhìn thấy động vật còn to hơn cả nó, còn những lúc khác nàng chỉ xem hình mạng.

      Lúc này đối đầu nàng cũng khỏi tự ti, ngay lập tức lui lại vài bước. Con dã thú kia lại kêu thêm vài tiếng rồi cúi đầu tiếp tục uống nước. Hải Miên chẳng qua chỉ muốn xem thử nó thuộc chủng loại nào, ai biết vừa mới tập trung xem xét sau thôn dân cầm cốt thương đằng sau lưng nàng xông lên, đâm bậy đâm bạ lên người dã thú.

      Hải Miên hết nổi luôn rồi, trước mắt cũng còn cách nào khác, nàng đành phải cầm cốt thương xông lên đâm. đầu dã thú còn mọc cái sừng, lúc này chỉ phải dốc hết sức thôi. Đây là lần đầu tiên Hải Miên chiến đấu, tay chân luống cuống, hề có chút kinh nghiệm nào cả.

      Nàng vừa đâm đến, ngay lập tức trước mắt lên những con số màu đỏ từ – 10 cho đến -15. Con dã thú trước mắt quả đúng là da thô thịt dày, lúc tiến vào trạng thái chiến đấu đầu sau thôn dân cũng xuất thanh máu, lúc này rớt máu nhanh vô cùng.

      lúc Hải Miên luống cuống đột nhiên phát số thịt khô trong túi đồ hệ thống sáng lên. Nàng tò mò bấm chọn thịt khô, ngay lập tức máu đầu sau thôn dân liền khôi phục. Ax, ra thịt khô chính là vật phẩm hồi máu trong lúc chiến đấu!

      Có vật phẩm hồi huyết rồi, tâm trí hải Miên cũng ổn định rất nhiều. Nàng bắt đầu quan sát nghiên cứu con dã thú này. Da của nó rất dày, có thể là thuộc loại động vật ăn cỏ, ngoại trừ đầu có cái sừng ra nó chỉ biết mỗi chiêu dùng chân đạp.

      Ý tưởng đầu tiên của Hải Miên là đâm vào mắt nó nhưng rất ràng, sáu thành viên trong gia đình kia biết cách phối hợp với nàng. Nàng cũng dám tiến đến rất gần, mấy NPC này sau khi chết buổi tối có NPC khác đến thay thế. Nếu như nàng chết ai biết được có về lại được hay . Nếu về lại được rất tốt, nhưng nếu về được rất thảm.

      đám người vây lại tấn công con thú sừng. hải Miên cũng thường xuyên dùng cốt thương đâm mấy cái nhưng lại thể đâm trúng mắt nó. Cuối cùng Hải Miên phát khi con thú sừng này quay người động tác rất chậm. Nàng chạy lui sau lưng nó, rất xin lỗi, sau lưng chỉ có thể nhìn thấy đóa hoa cúc của nó.

      Vẻ mặt hải Miên rất xấu hổ, đâm thương vào ngay giữa đóa hoa cúc của nó. Con số màu đỏ lập tức biến thành – - đòn nghiêm trọng! – 100!

      Quả nhiên là có nhược điểm a! Hải Miên đứng đằng sau, dùng toàn lực đâm vào đóa hoa cúc của nó, con thú sừng kia chậm rãi quay người lại bắt đầu tấn công nàng. Nhưng mà khi nó quay người lại sáu thôn dân kia lại ở phía sau nó, như vậy rất tốt, sáu người đồng loạt đâm vào hoa cúc của nó.

      Thú sừng có ba tầng máu, rất là dày, Hải Miên dẫn người mài cả buổi đến nỗi sắp kiệt sức mới mài chết được nó.

      Thú sừng rú lên tiếng rồi ngã xuống, hệ thống thông báo cũng cho nàng câu trả lời về chủng loại thú “Đánh chết con Hà Mã cỡ trung, thịt + 100, da lông + 20, xương cốt chất lượng tốt + 10, răng nanh +1, tiền vàng +1, phối phương [ độc dược ].

      Ta , có thề rơi trang bị kìa! Hải Miên nhặt hết tất cả đồ vật, cũng kịp nhìn kỹ. Nàng vẫn chưa quên mục đích chính đến đây.

      Con sông lẳng lặng uốn quanh mặt cỏ xanh biếc và dãy núi, trong cuộc sống đô thị ở thế kỷ 21 Hải Miên còn chưa từng thấy con sông nào trong xanh đến thế. Bèo, rong mọc um tùm trong lòng sông, lâu lâu còn có chim chóc từ thảm cỏ nhảy ra, đập cánh bay qua mặt hồ.

      Hải Miên đến bên cạnh bờ sông, quả nhiên thấy được rất nhiều cá bơi lội trong nước. Ở khúc ngoặt của con sông có thể thấy cá chen chúc thành đống, trông giống như muốn bơi nhưng lại bơi nổi.

      Hải Miên vui vẻ thôi, định để cho thôn dân xuống bắt cá lại nhận được thông báo lạnh lùng của hệ thống “ có công cụ câu cá.”

      Hải Miên bó tay, đành phải dùng cốt thương xiên vài cái. Hệ thống lập tức thông báo “Học được kỹ năng mới: đánh cá.”

      Khi Hải Miên lại mở ra Menu ở phần kỹ năng cuộc sống, dưới mục thu thập và đốn củi có thêm mục mới: đánh cá. Hạ Miên liền để cho tất cả sáu thôn dân xuống sông đánh cá, so với hái hoa quả còn nhanh hơn nhiều, bọn họ nhanh chóng mang đầy cá trở về. Từ đó về sau, Hải Miên liền từ bỏ việc hái hoa quả, chuyển qua giao cho thôn dân nhiệm vụ ra bờ sông bắt cá.

      Trở lại nhà thôn trưởng, nàng bắt đầu kiểm kê chiến lợi phẩm của ngày hôm nay. Phối phương [Độc dược] hiển nhiên là để chế tạo thuốc độc rồi. Nàng chọn vào phối phương, bấm đọc, phối phương liền biến mất ngay lập tức, nhưng phần chế thuốc trong bảng kỹ năng xuất lên mục có ký hiệu bộ xương khô: thuốc độc, bên trong là kỹ năng để điều chế thuốc độc.

      Hải Miên nhìn xem phát Lá Cây Nguy Hiểm + Mầm Móng Tà Ác lúc trước thu thập được chỉ cần cho mỗi thứ 5 đơn vị chế tạo được thuốc độc. Nàng chế tạo ra thuốc độc nhưng cũng dám bôi lên cốt thương. Ai biết thịt trúng độc có ăn được hay a!

      Nhưng cứ mang theo trước , lỡ may gặp phải nguy hiểm còn có mà dùng.

      Nàng đem thứ này cất kỹ, bầu trời bên ngoài tối đen như mực, thu hoạch cá phải là bội thu, cá và hoa quả giống như nhau, 5 cái là có thể cung cấp cho thôn dân đủ ăn ngày. Mà gia đình có sáu thôn dân, chuyến thu hoạch được 300 con cá, trong ngày có thể thu hoạch được 1500 con.

      Như vậy tạm thời cần phải lo lắng đến vấn đề thức ăn nữa rồi.

      Hôm nay xây dựng được ba gian nhà gỗ cao cấp, dã thú ăn mất hai thôn dân. Bọn họ săn được ít động vật nên số lượng thịt và da lông cũng tăng dần. tại thôn trang dã có thể chứa được tổng cộng 112 người, Hải Miên rất vui vẻ, mà kỹ năng làm nhà đến cấp bậc nhà cao cấp, độ thuần thục đầy từ lâu mà chữ Thăng cấp vẫn chưa sáng lên.

      Hải Miên cảm thấy căn nhà cao cấp kia là cấp cao nhất rồi, có lẽ còn cái nào nữa. Buổi tối, thôn dân lại nhảy múa quanh nhà thôn trưởng. Tâm trạng Hải Miên rất tốt liền lên kéo tay người da đen nhảy múa theo.

      dòng thông báo lên “Vui chơi cùng dân, uy vọng +1, độ trung thành của thôn dân +1.”

      Hắc!!

      Hải Miên lại nhảy thêm lần nữa nhưng lần này hệ thống phản ứng. Xem ra mỗi đêm khiêu vũ chỉ có thể gia tăng điểm uy vọng và độ trung thành lần mà thôi. Về phần điểm uy vọng được dùng để làm gì nàng cũng biết.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 4: Cuộc Phiêu Lưu Đầu Tiên

      Buổi tối rốt cuộc cũng có thể nghỉ ngơi ở trong nhà thôn trưởng, Hải Miên vẫn cảm thấy cái tên này được ổn. Mở ra Menu, nhìn mục kiến trúc thôn trang nàng liền suy nghĩ cái tên mới cho căn nhà này.

      Nhà thôn trưởng, vừa nghe thấy quê cục rồi, rất xứng với thân phận của nàng. Sửa cho thanh cao chút, giống như Di Hoa Cung, Vị Ương Cung, v.v… lại có cảm giác quá thanh cao, thân phận của nàng xứng với nó. Nàng nghĩ tới nghĩ lui, dù rằng vẫn chưa phát ra người chơi nào khác ở nơi này nhưng mà da mặt nàng vẫn chưa dày đến thế vì vậy nàng lấy cái tên rất khiêm tốn Hỏa Diểm Tiểu Ốc.

      Dù sao đằng sau cũng là Hỏa Thụ, đặt luôn như vậy cho dễ hiểu.

      Quả nhiên sau khi nàng đổi tên, bản đồ trong Menu cũng đổi Nhà thôn trưởng thành Hỏa Diễm Tiểu Ốc. Hải Miên đứng dậy vòng quanh chút, trong vách tưởng của căn phòng có cái lò sưởi, bày biện tuy rất đơn giản nhưng lại cũng rất hợp lý.

      Nếu như có thời gian nàng tìm ít nước sơn, đem phòng sơn thành nhiều màu sắc khác nhau, chắc chắn rất đẹp. Nhưng mà vấn đề khiến nàng lo lắng nhất là làm cách nào để về nhà, nhớ lại tình huống trong nhà, nàng thể lạc quan nổi.

      Nghĩ ngợi hồi, nàng chìm vào giấc ngủ.

      Sáng sớm hôm sau, trong thôn có 112 người. Nhiệm vụ cấp bách nay vẫn là xây dựng nhà cửa, Hải Miên vẫn để cho hai gia đình chịu trách nhiệm xây dựng nhà cao cấp, còn những thôn dân khác, nàng mang theo bọn họ ra ngoài khám phá.

      tại tất cả mọi người đều mặc áo mưa thô sơ, tay cầm cốt thương sắc bén, mang theo thuốc giải độc và thuốc chữa bệnh. Có thể là có chút của cải, gặp được những động vật cỡ trung riêng lẻ Hải Miên cũng mạnh dạn dẫn thôn dân vây bắt. Giết chết con thú cỡ trung thường hay nhặt được răng nanh và tiền vàng.

      Bây giờ Hải Miên vẫn chưa biết phải sử dụng những thứ đó như thế nào, nhưng giữ lại khéo lại có lúc dùng đến.

      đám người khám phá, đột nhiên thôn dân chi chi oa oa kêu to lên. Hải Miên lập tức chạy qua, chỉ thấy thôn dân kia đứng bên cạnh thụ động*, thụ động tối đen, sâu thấy đáy.

      Hang động ở trong cây, hốc cây

      Hải Miên nhặt tảng đá ném xuống, bên trong liền truyền đến dàn thanh giận dữ, nhưng thấy người nào ra. Hải Miên rất kinh ngạc, vốn định vào xem thử nhưng vừa mới bước vào bước hệ thống cảnh báo “ có vật dụng chiếu sáng, lúc xâm nhập huyệt động có nguy hiểm. Bạn có muốn tiếp thục thăm dò huyệt động ? Tiếp tục / Từ bỏ.”

      Thấy hệ thống nghiêm túc như thế Hải Miên cũng có chút sợ hãi, ngay lập tức nàng chọn “Từ bỏ.”. Cuối cùng nàng tìm kiếm trong túi đồ hồi, phát ra Đá Phát Sáng. Nàng chợt nảy ra suy nghĩ liền lôi viên đá kia ra…

      Viên Đá Phát Sáng này bình thường cũng khó nhận ra, ban ngày thoạt nhìn cũng khó có thể cảm nhận được ánh sáng của nó. Nhưng khi Hải Miên lần nữa xâm nhập thụ động Hệ thống còn cảnh báo nàng nữa.

      Mà khi mang Đá Phát Sáng vào trong động, ánh sáng của nó liền tỏa ra bốn phía, trông còn đẹp hơn cả châu báu. Hải Miên vẫn rất cẩn thận, nàng để cho sáu thôn dân của gia đình số 21 cầm cốt thương đằng trước mở đường, nàng giữa, còn nhà số 22 đằng sau nàng.

      Bên dưới thụ động rất rộng lớn, sau khi bước vào có thể nhìn thấy thảm rêu màu xanh đen phủ ở khắp mọi nơi. Hải Miên còn chưa kịp nhìn thấy tình hình sáu thôn dân trước xông lên đánh nhau với thứ gì đó.

      Nàng nhanh chóng chạy tới, chỉ thấy bọn họ đánh nhau với con sâu to đùng. Cơ thể con sâu này rất to, trắng trắng, mềm mềm, hai cái càng cũng rất nhanh nhẹn. Phát ra thanh giống như cầm hai đồ vật gì đó cạ vào nhau.

      Lúc này cũng chỉ có ba con đánh nhau với đội quân tiên phong của Hải Miên, Hải Miên vừa đứng bên lấy thịt khô ra bơm máu cho bọn họ vừa gọi mấy thôn dân khác tiến lên trợ giúp.

      Ba con sâu này rất dễ đối phó, sau khi chết, hệ thống thông báo:

      “Giết chết con sâu béo thành công, trùng tương* + 5, thiết + 1”

      “Giết chết con sâu béo thành công, trùng tương + 5, thiết + 1”

      “Giết chết con sâu béo thành công, trùng tương + 5, thiết + 1”

      * Trùng tương: loại dung dịch tiết ra từ các loài côn trùng

      Hải Miên cảm thấy rất mới lạ, có thiết luôn cơ đấy. Nhưng nàng kịp nghĩ nhiều, phía trước chưa gì lại bắt đầu đánh nhau nữa rồi. Sâu béo lần này ràng còn mạnh hơn cả ba con sâu giữ cửa lúc nãy, chúng nó biết phun ra loại chất nhờn màu xanh biếc. Hải Miên có thể khẳng định thứ này chắc chắn là trùng tương.

      Tốc độ của những thôn dân bị dính phải trùng tương chậm dần, hơn nữa màu da cũng dần dần chuyển thành màu xanh biếc. Hải Miên hiểu được bọn họ chắc chắn là dã trúng độc, nàng lấy thuốc giải ra, lựa chọn sử dụng. Quả nhiên chất nhớt người thôn dân đều biến mất, cũng khôi phục lại tốc độ như xưa.

      Nhưng lũ sâu kia lại nhanh chóng tiếp tục phun trùng tương, mà khi sử dụng thịt khô lại có cả thời gian hồi phục, mới dùng xong thể dùng tiếp được. Rất nhanh, rốt cuộc có hai thôn dân bị tụt hết máu, hy sinh.

      Hải Miên lập tức mở Menu ra, chỉ huy các thôn dân ở gần đây chạy tới hỗ trợ. Đợi những thôn dân kia đến cũng cần phải có thời gian, thế nên những thôn dân có mặt trong động đành phải tiếp tục chiến đấu trong tình trạng bị trùng tương bao phủ. Hải Miên vô cùng lo lắng , chỉ có thể liên lục lôi thuốc giải độc ra để giải độc người bọn họ. Thôn dân vẫn chưa kịp tới, đột nhiên nhớ ra nàng còn có thuốc độc!

      vào tình thế này rồi cũng đành phải làm vậy, nàng lấy thuốc độc ra hết, đó là cái bình trong suốt, trong bình có chứa chất lỏng màu xanh biếc. Hải Miên suy nghĩ chút, quyết định đem cả chai thuốc ném .

      Thuốc độc nện vào đầu con sâu béo, cái chai bị vỡ, chất lỏng màu xanh biếc theo đó mà chảy ra. Sau đó tốc độ công kích của sâu béo giảm cách rệt, dần dần cũng phun ra ít trùng tương hơn.

      Hải Miên nhanh chong chia thuốc độc cho các thôn dân còn may mắn sống sót, bọn họ cũng bắt chước nàng, đem chai ném mạnh về phía đối thủ. Chỉ lúc sau những thôn dân khác cũng tới, cậy người đông thế mạnh nhanh chóng giải quyết hết mấy con sâu béo biết phun tương này.

      Sau khi giải quyết chúng nó, Hải Miên dẫn thôn dân tiếp vào trong hang. Bên trong lại trào ra thêm đống sâu béo, loại sâu này tuy rằng rất to béo nhưng lại có cái vỏ rất cứng. Dùng cốt thương đâm vào chỉ biểu thị thương tổn – 1.

      Hải Miên vẫn để cho vài thôn dân ném độc, sau đó tìm nhược điểm của bọn nó, phần bụng của loài sâu này có vỏ cứng. Nàng tiến lên đâm vào bụng của con sâu, những thôn dân khác cũng học theo.

      Rất nhanh, đám sâu này cũng bị giải quyết thương tiếc, hệ thống liên tục thông báo

      “Giết chết con sâu béo thành công, trùng tương + 5, thiết + 1”

      “Giết chết con sâu béo thành công, trùng tương + 5, thiết + 1”

      “Giết chết con sâu béo thành công, trùng tương + 5, thiết + 1”

      ….

      Chờ đến khi sâu bị giết sạch, Hải Miên lại dẫn người vào sâu hơn. Đây là sơn động rất ngoằn ngoèo, bốn phía đều là chất nhờn màu xanh biếc. Bên trong là huyện động hình tròn, ở giữa con sâu béo nằm. người nó chỉ có bộ vỏ cứng màu đen mà còn biết phun trùng tương. Hải Miên vốn ỷ vào nhiều người, giao cho vài ba người quăng độc, vài ba người tấn công phát ngay cả bụng nó cũng có vỏ cứng, hề có nhược điểm.

      Nàng cũng nản lòng, chỉ để cho thôn dân vừa chạy vừa quăng độc. Chờ đến lúc thuốc độc ném gần hết con sâu này vẫn còn phần tư máu. Hải Miên vốn định kiên trì thêm chút, ai ngờ sau khi máu con sâu này còn 25% bỗng dưng kêu lên chi chi, sau đó dưới người đó trào ra đống sâu béo.

      Có con biết phun trùng tương, có con có lớp vỏ cứng, cũng có con có lực công kích cao giống ba con sâu trông cửa.

      Thôn dân bất chợt hoảng loạn tụm lại đống, hải Miên lắp bắp kinh hãi, kịp dùng thịt khô để hồi máu, lập tức có năm thôn dân chết dưới càng của bọn sâu bọ. Hải Miên còn cách nào khác, đành phải vào Menu chỉ huy các thôn dân rút lui!

      Sau khi mọi người tán loạn chạy ra khỏi thụ động, sáu mươi mấy thôn dân nàng mang đến giờ chỉ còn ba mươi tám người. Dù rằng những người hy sinh dều là NPC nhưng Hải Miên cũng rất xót.

      Nàng bơm đầy máu cho mọi người xong để cho họ tiếp tục thu thập phụ liệu, còn nàng mình trở về Hỏa Diễm Tiểu Ốc.

      Trong số những chiến lợi phẩm của hôm nay xuất vật phẩm mới: thiết và trùng tương.

      Đương nhiên nàng biết thiết được dùng để làm gì, nhưng tại phải dùng nó như thế nào còn phải nghiên cứu thêm. Nàng mở Menu ra, phát trong phần chế tạo vũ khí có thêm vũ khí mới: Thiết kiếm, thiết phủ (chùy bằng thiết), dao găm thiết.

      Làm cây dao găm thiết cần phải có 5 thiết + 10 gỗ + 2 nhựa cây

      Thiết kiếm cần 10 thiết + 15 gỗ + 4 nhựa cây.

      Thiết phủ cần 15 thiết + 2 gỗ + 4 nhựa cây.

      Hôm nay nàng lấy được 62 thiết, suy nghĩ chút nàng quyết định làm mười hai cây dao găm.

      Ngày hôm sau, thôn trang có 142 người. Bởi vì bận giết sâu béo nên thu thập phụ liệu đủ, chỉ dựng được thêm năm căn nhà cao cấp. Sau khi bổ sung đầy đủ thôn dân, Hải Miên tiếp tục giao cho họ nhiệm vụ thu thập phụ liệu để chế thuốc độc. Độ thuần thục của mục độc dược sơ cấp đầy, sau khi thăng cấp có thêm mục độc dược trung cấp.

      Hải Miên làm thêm rất nhiều độc dược sơ cấp và trung cấp, sau đó chia thôn dân thành ba nhóm, nhóm cầm dao găm thiết, mặc quần áo ấm, phụ trách cận chiến. nhóm khác cầm cốt thương đứng giữa công kích, nếu có nhược điểm cứ nhắm vào nhược điểm mà đâm.

      Nhóm thứ ba cầm thuốc độc, phụ trách quăng độc.

      Dẫn theo 142 người chầm chậm tiến vào huyệt động, những con sâu trông cửa hôm qua bị giết sạch lại ra. Hải Miên cần tốn bao nhiêu công sức cũng giải quyết được chúng nó, nhưng đến khi giết tới con sâu béo cuối cùng Hải Miên phát ra số lượng sâu béo mà nó triệu tập tăng lên rất nhiều. Ít nhất cũng gấp hai lần hôm qua!

      Cho dù đội quân của nàng có đánh tiếp cũng bị tổn thất rất nghiêm trọng. Đến lúc sâu béo chỉ còn lại 25% máu lại bắt đầu triệu tập thêm những con sâu béo khác, trong nháy mắt, 142 thôn dân của Hải Miên chỉ còn lại có 89 người.

      Hải Miên nôn nóng vô cùng, cả đám bị trùng tương bao quanh, hành động càng lúc càng chậm lại…Khoan , trùng tương!!! Mẹ nó, nàng cũng có trùng tương a, những thứ này rơi xuống khi đánh quái vẫn còn ở trong túi của nàng đây này. Nàng vội vàng lôi trùng tương ra, bảo những thôn dân còn thuốc độc bắt đầu ném trùng tương.

      Kết quả là những con sâu béo kia cũng thể miễn dịch với trùng tương của chính mình, cũng bị bọc lại, hành động chậm dần, hơn nữa còn có tượng bị trúng độc.

      Hải Miên mừng rỡ, lập tức chỉ huy những thôn dân cầm thiết phủ, thiết kiếm và dao găm thiết tiến lên, chủ yếu vẫn là giết chết con sâu Boss. Sau khi Sâu Boss triệu tập tiểu quái phòng ngự giảm cách ràng. Mấy chục thôn dân cùng lúc tấn công, bao lâu giải quyết được nó.

      Cuối cùng, sâu béo rít lên tiếng rồi ngã xuống, hệ thống ngay lập tức thông báo khen thưởng “Giết chết thành công con sâu chúa, trùng xác* + 500, thiết + 100, trứng sâu béo + 1, thiết kiếm +1, thiết phủ +1, dao găm thiết +1, tiền vàng +50.”

      * lớp vỏ cứng bảo vệ cơ thể con sâu

      Sau thông báo này còn có thông báo khác khiến cho Hải Miên cười toe tóe “Thành công chiếm lĩnh quặng sắt.”

      Ô hô, ra đây là mỏ quặng.

      Sau khi chiếm lĩnh được mỏ quặng sắt, Hải Miên bắt đầu giao cho gia đình lấy quặng sắt, sau đó lại dùng số quặng vừa lấy về để chế tạo vũ khí. Bây giờ cây giáo trong kho vũ khí của nàng bị loại bỏ, cốt thương sắc bén có thể dùng để tấn công từ xa nên vẫn giữ lại. Thiết chủy thủ ( dao sắt ), thiết kiếm, thiết phủ ( búa sắt ) bắt đầu được cho phép làm.

      Nàng tỉ mỉ nghiên cứu ba loại vũ khí mới, dao găm thiết tuy có tốc độ công kích nhanh nhưng lại gây tổn thương thấp. Tốc độ công kích của thiết kiếm trung bình, giá trị tổn thương cũng trung bình. Tốc độ công kích của thiết phủ chậm nhất nhưng lại gây tổn thương cao nhất.

      Hải Miên phân phát vũ khí cho các thôn dân, khi nào cần chiến đấu nàng cũng đội quân đầy đủ: đội quân cận chiến (đánh gần, áp sát), đội quân viễn chiến (chiến đấu từ xa, có khoảng cách với quân địch), đội quân dùng độc. Lúc cần phải chiến đấu, bọn họ liền thu thập, đánh cá, chế thuốc, dựng nhà, v.v….

      Hải Miên có gì phải lo nghĩ cả, nàng cảm thấy nàng đúng là quá trâu bò mà! Chức vị thôn trưởng này nàng làm rất tốt, hoàn toàn có lấy chút khó khăn nha.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 6: phẫn nộ của nông phu

      Hải Miên cũng mang nhiều vũ khí đến Tinh Linh Quốc, tổng cộng có 20 kiện, hơn nữa chỉ toàn cốt thương. Nàng vẫn thể nào tin tưởng An Trạch Dao 100% được.

      Hôm nay trời quang, Hải Miên chỉ để 20 thôn dân hộ tống, nhưng phải do vũ khí quá nặng, chủ yếu là lo lắng An Trạch Dao gây bất lợi cho nàng. Dù sao từ khi gặp mặt đến giờ, thái độ của An Trạch Dao đối với nàng cũng tốt.

      Tinh Linh Quốc hôm nay rất im ắng, nhìn thấy tới nửa bóng người. Thôn dân trước đây làm việc ngoài đồng cũng biết đâu.

      Hải Miên vừa vừa quan sát xung quanh, khi đến gần “Hoàng cung” của An Trạch Dao, từ xa xa nghe thấy tiếng kêu của chó giữ nhà. Hải Miên chầm chậm chạy qua đó, chỉ thấy hoàng cung xa hoa lộng lẫy ngập trong ánh lửa tận trời, các thôn dân đều tập trung ở quảng trường ngoài hoàng cung, biết chi chi oa oa cái gì.

      Hải Miên tưởng cháy, chạy nhanh đến, ngay lúc gần tới nơi, đột nhiên hệ thống liền nhảy ra hàng thông báo: Tinh Linh Quốc xảy ra bạo động, bạo động tên là [ phẫn nộ của nông phu]. Dẹp loạn bằng vũ lực hay khoanh tay đứng nhìn?

      , Hải Miên cũng có chút vui sướng khi thấy người khác gặp nạn – ai bảo ngươi trang bức*, bây giờ gặp phiền toái rồi chứ gì?

      * http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=81639 ai muốn biết trang bức là gì vào đây để tìm hiểu thêm nhé

      Lúc đầu nhìn thấy tiến độ trung thành nàng nghĩ đến điều này rồi, nếu như độ trung thành về 0% rất có thể những NPC thôn dân này tạo phản. Bây giờ nhìn thấy cuộc bạo động này cũng thấy ngạc nhiên là mấy.

      Dù sao cái hoàng cung kia của An Trạch Dao, cũng làm mất ít độ trung thành. Nàng vẫn ôm cái thái độ trò chơi, lựa chọn khoanh tay đứng nhìn. Dù sao bản thân chỉ dẫn theo 20 thôn dân, thôn này có 300 thôn dân, cho dù thôn dân nàng có vũ khí tiên tiến, cũng dám lấy đánh mười lăm.

      Nhưng chỉ chốc lát sau, chỉ thấy bên trong hoàng cung bốc cháy, các thôn dân kéo cái gì ra.

      Hải Miên vừa tiến tới nhìn thấy, sợ tới mức thiếu chút nữa té xuống đất!

      Chỉ thấy tóc An Trạch Dao bị đốt trọi, quần áo cũng hỗn độn, đáng sợ hơn chính là, mặt bị cháy xém mảng, mùi khét của da thịt bị đốt cháy tràn ngập khắp quảng trường. Nàng ta chỉ đau đớn rên rỉ, cũng có phần thôn dân chống cự.

      Thế nhưng rất ràng, bạo động là đại đa số, phần này hoàn toàn thể nào chống đỡ nổi. Máu tươi vẩy ra, lần đầu tiên Hải Miên nhìn thấy cảnh tượng này. Hơn hai trăm thôn dân điên cuồng đánh nhau với ba, bốn mươi thôn dân kia.

      Mặt mũi và đầu cổ ba bốn mươi thôn dân này đều là máu, có những vết bỏng nghiêm trọng, người đều là bỏng nước ( nguyên văn bọt nước, khi bị phỏng phồng lên ấy). 2 đội NPC này cứ thế mà đánh nhau lo sợ gì cả, rất nhanh có thôn dân dùng cuốc, lập tức chặt đứt đầu NPC.

      Cái đầu lộc cộc lăn đến bên chân Hải Miên, Hải Miên hai mắt trắng dã, thiếu chút nữa ngất xỉu! Hai mươi thôn dân của Chốn Đào Nguyên bên cạnh nàng cũng rất sợ hãi, nhưng vẫn đứng phía trước nàng, chi chi oa oa biết cái gì. Đầu óc Hải Miên trống rỗng!

      Trước mắt chỉ là màu trắng xóa, nàng sống ở dô thị từ bé đến lớn, những cảnh tượng như thế này nàng chỉ thấy qua trong phim kinh dị!

      Nhưng đây phải trong phim kinh dị! Tên NPC kia nắm chùm tóc của cái đầu bị chém dứt kia, giơ cao lên, xung quanh là tiếng hò reo hoan hô của các thôn dân.

      Cũng lâu sau, các thôn dân còn lại dựa vào nơi hiểm yếu kháng cự cũng lần lượt bị chém rớt đầu, mặt đất tràn ngập các thi thể đầu. Máu trong ngực phun đầy đất, rất giống loại thuốc màu xinh đẹp nhất. Bọn chúng đem đầu của các thôn dân treo tại đỉnh cột cờ cao nhất ở hoàng cung. Cả người An Trạch Dao đều nhuốm màu đỏ, có chút là máu thôn dân, cũng có máu của chính nàng ta. Làn da của nàng ta vốn là màu trắng nõn nà của thiếu nữ, làm nền cho bên kia mặt bị đốt trọi, trông vô cùng khủng bố!

      Nàng ấy mấp máy môi, lại thể nên lời. Cách mồn màn máu tanh, nàng ấy dường như nhìn thấy Hải Miên, cố hết sức vươn tay về phía nàng. Cả người Hải Miên đều lạnh như băng, cứng ngắc đến độ có muốn cử động cũng thể làm được!

      Bên cạnh nàng, 20 thôn dân Chốn Đào Nguyên hướng về phía nàng kêu to chi chi oa oa, nàng hoàn toàn cảm giác. Chỉ thấy trong hỗn loạn, có NPC Tinh Linh Quốc vô cùng khôi ngô đứng đài cao quảng trường của hoàng cung, nơi có có lẽ là nơi An Trạch Dao thường xem cuộc vui. tay kéo theo An Trạch Dao, bên lớn tiếng chi chi oa oa gì đó.

      Khiến cho bọn NPC kia cùng nhau hô to tiếng lại tiếng. Sau khi dứt lời, đột nhiên đặt An Trạch Dao đài cao, sau đó giơ cái xẻng lên, chút, lại chút giã đầu của nàng!

      Sức lực của rất mạnh, lúc đầu An Trạch Dao còn đau đớn vặn vẹo, nhưng cũng lâu sau, đầu của nàng liền vỡ thành bùn nhão. Chỉ còn có thân mình là toàn vẹn.

      NPC cường tráng kia lại chi chi oa oa cái gì đó, sau đó đưa ngón trỏ, dính vào máu của An Trạch Dao, vẽ lên trán mình vòng tròn cách trịnh trọng.

      Các thôn dân Tinh Linh Quốc reo hò tiến lên, tranh giành nhau đem ngón trỏ nhúng vào máu của nàng, dùng biểu tình như làm nghi thức thần thánh nào đó vẽ lên trán của mình.

      Cũng vào lúc này, hệ thống lên dòng thông báo: Tinh Linh Quốc rơi vào tay giặc.

      Hải Miên còn chưa kịp làm gì cả, nàng co quắp té xuống đất, cả người đều cúng ngắc, chân mềm nhũn, thể nào đứng dậy nổi. Những thôn dân vẽ máu lên trán từ từ đến gần nàng, thôn dân cầm đầu quát to lên chi chi oa oa.

      Đương nhiên Hải Miên hoàn toàn hiểu gì cả, hệ thống tốt bụng phiên dịch giúp nàng “Tinh Linh Quốc rơi vào tay giặc, thôn trưởng S1 hạ lệnh đuổi bạn ra khỏi thôn, sau 5 phút bạn bị truyền tống ra khỏi thôn Tinh Linh Quốc.”

      20 thôn dân bên cạnh tỏ ý muốn đưa nàng ra khỏi cái thôn này, thế nhưng Hải Miên đứng dậy nổi. Có cái gì đó từ dạ dày dâng lên cổ họng, cuối cùng nàng thể nào nhịn được mà nôn ra. Lúc này, loạt các hình ảnh chầm chậm lên, hoàng cung bị thiêu cháy, cửa cung treo đầu người, mặt đất là những thi thể đầu nằm ngổn ngang. Cùng với óc của An Trạch Dao vung vãi đai cao.

      Hình ảnh cuối cùng, màn ảnh chầm chậm chiếu lên gương mặt của từng thôn dân, ngũ quan của họ vẫn gồ ghề như cũ, chỉ có điểm bắt mắt đó là hình tròn máu ở trán của họ. Cuối cùng là nước từ núi Tinh Linh Quốc chảy xuống điền viên, những cây ăn quả kia vẫn nặng trĩu những quả mọng vàng óng, hồ nước trong vắt chút gợn sóng. Gió lướt qua mặt hồ, những con chó giữ nhà tắm nắng dưới tàn cây, lười biếng duỗi người.

      Nước từ núi chảy xuống vô cùng đẹp.

      Dương xuân bố đức trạch,

      Vạn vật sinh quang huy.

      Thường khủng thu tiết chí,

      Hỗn hoàng hoa diệp suy.

      * đoạn trong bài thơ Trường ca hành kỳ 1, dịch nghĩa là:



      Khắp nơi tươi vẻ xuân ban

      Sáng bùng vạn vật huy hoàng ánh xuân

      Những thường sợ tiết thu gần

      Nhuốm vàng hoa lá úa dần rụng rơi



      (Trích từ http://www.thivien.net)

      [Hệ Thống]: Cuộc bạo động [ nổi giận của nông dân] ở Tinh Linh Quốc chấm dứt.

      Sau năm phút, Hải Miên và 20 thôn dân nàng mang theo đều bị truyền tống ra khỏi Tinh Linh Quốc.

      Trở về Chốn Đào Nguyên, hải Miên liền bị bệnh.

      Cả ngày nàng đều nhốt mình trong Hỏa Diễm Tiểu Ốc, buốc ra ngoài lấy lần. Ở bên ngoài dường như cũng có việc gì, sáng sớm các thôn dân tự làm việc của mình, khi trời tối đen tự mình trở về. Khi họ đói bụng hệ thống tự động thông báo cho nàng có gọi họ về ăn cơm , nàng chỉ cần chọn cái là được rồi.

      Những thôn dân nào bị dã thú ăn thịt được bổ sung lại sau đêm.

      Tất cả đều sao cả, người xảy ra vấn đề chỉ có nàng mà thôi.

      Buổi tối hôm đó, khi Hải Miên lại tỉnh lại lại ở trước mặt máy tính. Thời gian vẫn là 1:30 am.

      Máy tỉnh vẫn còn bật, tin trả lời của Ảnh Vân vẫn còn đó. Nàng đột nhiên còn chút phấn khởi nào nữa. nàng chạy vào phòng của cha mẹ, Mộc Thiệu Phân vẫn còn masa chân cho Hải Minh. Hai người thầm cái gì đó, Mộc Thiệu Phân vẫn mỉm cười, ánh mắt của Hải Minh vô cùng dịu dàng.

      Từ lúc kết hôn đến nay, dù gặp phải đả kích vô cùng nặng nề nhưng hai người vẫn rất ân ái. Lúc này Hải Miên vào, Mộc Thiệu Phân lập tức đứng dậy “Miên Miên, con sao thế?”

      Hải Miên ôm chầm lấy Mộc Thiệu Phân, muốn khóc nhưng lại khóc được làm cho Hải Minh hoảng sợ “Con sao vậy?”

      Hương vị người Mộc Thiệu Phân khiến cho Hải Miên an tâm, cần phải sợ hãi, nàng vẫn còn đây, ba, mẹ và em trai của nàng đều ở đây, gia đình nàng vẫn còn đó. có gì phải sợ hết.

      Hơn nữa nàng cũng thể nào nõi với cha mẹ, chưa đến việc họ có tin hay , cho dù họ tin chăng nữa có thể làm được gì? Nàng chỉ đành nghẹn ngào “Con vừa mơ thấy ác mộng!”

      Lúc này Mộc Thiệu Phân và Hải Minh mới nhàng thở ra, Mộc Thiệu Phân vỗ lên vai nàng, giống như là dõ dành trẻ con “Đừng sợ đừng sợ, chỉ là năm mơ thôi mà. Có ba mẹ ở đây.”

      Hải Minh đưa tay xoa đầu Hải Miên, với Mộc Thiệu Phân “Giờ cũng muộn rồi, tối nay bà ngủ với con nó .”

      Mộc Thiệu Phân gật đầu đồng ý, thế nhưng Hải Miên lại từ chối: “ cần đâu, con sao. Mẹ cứ ở đây chăm sóc ba .”

      Nàng trở về phòng của mình, khép cửa phòng lại. Nàng biết mình còn phải quay về lại cái thế giới kia nữa hay , nếu như về lại, nếu như lúc đó Mộc Thiệu Phân ngủ cạnh nàng có bị nàng kéo vào theo hay ?

      Nàng dám làm thử.

      Ngày hôm sau nàng vẫn đến làm ở siêu thị Huệ Lợi. Mặc dù Hải Miên còn rất tuổi nhưng nàng rất chịu khó, làm việc cũng rất nhanh nhẹn. Tuy rằng mới làm lâu nhưng những nhân viên trong siêu thị đều rất thích nàng.

      Quản lý Trương mập bình thường nhắc nhở rất nhiều, nhưng ra cũng chỉ là năng chua ngoa đậu hủ tâm (ăn chanh chua nhưng trong thâm tâm chỉ muốn tốt cho đối phương.), bình thường dạy bảo các nàng. Khi quản lý chân chính đến đây kiểm tra bảo vệ mọi người.

      Thái độ của quản lí rất hà khắc, là điển hình của nhà chủ nghĩa tư bản độc đoán. Ở trước mặt ông chủ vẫy đuôi nịnh nọt, đối với nhân viên cấp dưới cứ như là mắt mọc ở đỉnh đầu vậy. Tuy rằng mọi người thích nhưng cũng phải là cấp trực tiếp, cũng đến đây thường xuyên nên gây ra ảnh hưởng gì hết.

      Công việc hôm nay là giúp đỡ ở bộ thực phẩm chín (thực phẩm nấu chín), trời nóng mà còn phải ngồi trước cái nồi hấp to đùng, quần áo của Hải Miên liền ướt đầy mồ hôi.

      Nhưng mà làm ở đây có chỗ tốt đó là tan ca sớm, chỉ cần làm xong số lượng trong ngày rồi để người ở lại bán là được, những người còn lại có thể về nhà sớm. Hải Miên liền về nhà vào lúc 5:30 pm.

      Mộc Thiệu Phân nấu cơm, Hải Miên liền thu gom những quần áo cần phải giặt, cái nào giặt bằng máy giặt được quăng hết vào máy giặt, cái nào phải giặt tay nàng ngồi giặt. Hải Minh được Mộc Thiệu Phân đỡ dậy ngồi lên xe lăn của ông. Ông ở trong bếp trò chuyện cùng với Mộc Thiệu Phân.

      Thể lực của ông tốt, chỉ ngồi trong chốc lát rồi Mộc Thiệu Phân lại dìu ông lên giường nằm nghỉ. Hải Miên nghe ba mẹ trò chuyện với nhau ở bên ngoài mà ấm ở trong tim.

      Buổi tối, khi em trai nàng – Hải Dương trở về cả nhà mới bắt đầu ăn cơm.

      nay Hải Dương học sơ trung, tuy rằng nghịch ngợm nhưng lại rất chịu khó học tập, luôn đứng TOP 3 trong lớp. Hôm nay vừa về đến nhà cậu kéo Hải Miên vào phòng, thần thâng bí bí đưa cho nàng thứ gì đó. Hải Miên vừa nhìn thấy sợ hãi nhảy dựng lên, đó là mọt cái bàn phím, dùng để đánh chữ cảm giác rất tốt.

      Nàng cầm lên xem thử, mặc dù là đồ cũ vẫn có thể dùng được.

      “Em lấy ở đâu ra?” nàng thích đến nỗi muốn buông tay, trước giờ nàng chỉ có thể nhìn thấy những thứ này Đào Bảo mà thôi.

      Hải Dương vờ như có gì đáng kể phất phất tay “Của bạn học, nó cần nữa nên em bảo nó bán rẻ lại cho em. Biết chị sáng tác truyện H, cái bàn phím cũ giờ đánh ra chữ nữa rồi. Cái này cho chị đó.”

      Hải Miên đập cậu cái “Ai viết truyện H hả, cái tên hư hỏng nhà ngươi!”

      Hai chị em đùa giỡn ầm ĩ, Mộc Thiệu Phân kêu to “Hai đứa đừng quậy nữa, mau ra ăn cơm.”

      Tuy rằng bữa tối rất đơn giản nhưng cả nhà đều ăn rất ngon miệng, Hải Minh vẫn cứ luôn mỉm cười, ông dịu dàng nhìn hai đứa con, thỉnh thoảng lại thỏa luận việc đổi thuốc với Mộc Thiệu Phân. TV vẫn chiếu tin tức, Hải Miên vốn để ý nhưng lại có tin tức hấp dẫn chú ý của nàng.

      giờ rưỡi sáng hôm hay xảy ra vụ án giết người ly lỳ. mười bốn tuổi bị giết hại, hung thủ dùng vật nặng đánh vào đầu khiến cho đầu hoàn toàn bị dập nát, thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn. Bên dưới là thông tin chi tiết

      Nữ sinh 14 tuổi, học trường trung học thuộc đại học XX, năm thứ ba sơ trung khi nàng sắp học trung học lại chờ được tin mình thi đỗ mong ngóng từ lâu…”

      Hải Miên xem tiếp nữa. về được, sau khi chết trong cái thế giới kia rồi đừng mơ đến việc trở về lại đời . Tim nàng đập nhanh hơn, ăn nổi cơm chiều nữa.

      Buổi tối, hải Miên hề mở máy tính, nàng nghĩ hai lần trước đến cái thế giới kia đều là lúc nàng ngồi trước máy tính. Lần này ngổi trước máy tính nữa, có phải là bị đưa đến cái thế giới đó?

      Nhưng là xui xẻo, 1:29 am, khi nàng mở to mắt trước mắt lại là Chốn Đào Nguyên quen thuộc.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :