Edit :Kún
Nguồn: kunnhi.wordpress.com
[CUỐN 1: HẠ ĐƯỜNG KỶ CỦA ĐƯỜNG PHU ]
Chương 1: Thần khởi.
03THÁNG 4
Vầng dương nhú lên.
màu vàng sáng xuyên qua cửa chớp, rót từng giọt mật vàng thân thể hai người miên man ngủ.
Đột nhiên, ở phía sườn có chút khó chịu.
Ân, phần eo có vẻ nặng quá, tựa hồ như có vật gì để bên .
Kiểm tra, có cái gì đó thô thô? Sờ sờ có xương có thịt? Hả, có điểm giống cánh tay nam nhân.
Phía sau lưng khẽ động đậy, dấy lên nguồn nhiệt, ngăn trở động tác của .
“Ân…” tiếng than khêu gợi gần bên tai, hơi thở nam tính ấm áp nhàng vờn bên vành tai , ấm áp ngọt ngào.
Nếu là sắc nữ nghe được thanh thế này, tin tưởng rằng tất cả phụ nữ nhất định hai chân nhũn ra, hai mắt long lanh, hận thể hóa thành nước trong lòng .
Nhưng .
Mười mấy năm, đối với thanh này sớm miễn dịch.
Bất quá, giọng này. nhàng, ấm áp cứ mãi rên rỉ, chắc chắn xác định rằng: Ở giường có dị vật tồn tại. Mà dị vật này – hừ hừ, ngoài ra, còn có thể là ai?
Đầu óc hỗn độn, khẽ hít sâu hơi, theo bản năng nâng chân phải lên, dùng sức đá.
“Oành!”
Lần này, với đánh thức báo trước, thanh gợi cảm của nam nhân rốt cục dừng lại.
Thân thể ấm áp tiếp xúc với mặt sàn lạnh như băng, lạnh nóng gặp nhau, kèm theo cước vừa rồi, thân thể chạm vào vật cứng như thế, té ngã xuống giường, nam nhân chìm trong mộng đẹp nhanh chóng bừng tỉnh.
Dụi dụi mắt, nam nhân ngồi dậy, đôi mắt buồn ngủ nheo nheo nhìn lại vị trí của mình, lại ngó nghiêng lên giường, biết nghĩ gì lại lồm cồm leo lên, tìm góc chăn, chui vào, ôm chặt khối chăn còn lại, tiếp tục chìm vào giấc ngủ.
Nửa giờ sau.
“Oành!”
Tình cảnh tái .
Mười lăm phút sau.
“Oành!”
….
“Kỳ Kỳ!” Trong giờ liên tục bị người ấy đá xuống giường, cho dù là kẻ ngốc thế nào cũng hiểu là người ấy cố ý.
Còn nữa, thân thể ngọc ngà kia, thể ôm ấp. Hừ, thể chịu được.
Ba chân bốn cẳng đứng lên, để ý bản thân còn trần như nhộng, đứng sàn lạnh lẽo phẫn nộ kêu lớn.
“Ân?” Đôi mắt kia chậm rãi mở, khuôn mặt xinh đẹp khẽ nhìn , thản nhiên liếc nhìn, còn nồng đậm ác ý.
Bởi vì ngủ có ngon, tiếng của trầm trầm, như phủ sương mù, ngoài ý giận ra, hình như có chút gì đó gợi cảm.
Bị nhìn như vậy, khí thế ngút trời vừa rồi của nam nhân như bay biến cả, biến thành con mèo ngay lập tức. suy sụp hạ mặt, qua, đáng thương gọi: “Kỳ Kỳ!”
“Làm gì!” Thân thể giường định đứng dậy, trận mệt mỏi ập đến.
Hai cánh tay mềm nhũn, cả người vô lực nằm xuống.
Như là nghĩ ra điều gì đó, lập tức thủ thân, xốc chăn lên.
Quả nhiên! vai dầy đặc dấu vết kích tình, tất cả loang lổ, nhiều điểm đỏ đậm nhạt khác nhau. Nhìn tên nam nhân kia dám lưu lại thân thể mình những vệt đó, khỏi giận dữ.
Cơn buồn ngủ biến , lửa giận ào tới, mắt phượng lạnh lung đảo qua phía dưới nam nhân.
Chỉ cần liếc mắt cái, là đủ rồi.
cần chuyện, nam nhân lập tức cảm thấy trận gió lạnh sống lưng. có chăn quấn, nhịn được rùng mình cái.
Hai tay ôm ngực, cẩn thận lui vài bước, nghĩ rằng đủ an toàn.
“, mấy lần?” giọng nhàng cất lên hỏi, nhưng khó để nhận ra tức giận trong đó.
“Hai… hai lần.” Nam nhân dè dặt , cúi đầu dám nhìn .
“ ?” đưa ánh mắt tin tưởng nhìn , giờ phút này chột dạ, dám nhìn .
Chỉ có tiếng thở dồn dập, khắp phòng đột nhiên khí lạnh ùa đến.
“Ba… ba lần!” nam nhân bé đáng thương lại lui vài bước.
“ lẽ chỉ thế!” Khóe miệng cong lên, mắt phượng lóe lên nghi hoặc.
“Bốn lần, là bốn lần! đấy! lừa em!” Nam nhân như bị điện giật, toàn thân co rúm, nhìn vô tội như chú nai con, càng muốn chọc ghẹo thêm.
khác điều nàng nghĩ chút nào.
Nhận được đáp án, bĩu môi, miễn cưỡng câu liên quan: “Làm tôi mệt mỏi.”
“… chuẩn bị nước!” Nam nhân nghe lời , vội vàng , tay với lấy chiếc khăn lông che bộ phận quan trọng của con trai rồi nhanh chóng tiến vào phòng tắm.
Ào ào, tiếng nước lập tức truyền tới.
“Nam nhân ngu ngốc!” thản nhiên phiêu mắt nhìn thân ảnh cao lớn ngừng bận rộn trong phòng tắm, bĩu môi khinh thường, buồn cười .
Nhắm hai mắt lại ngủ bù, trong mắt phảng phất ý cười, trong đầu dự tính gì.