Chỉ Vì Em Yêu Anh

Thảo luận trong 'Đoản Văn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nguyen yen loc

      Nguyen yen loc Active Member

      Bài viết:
      128
      Được thích:
      114
      CHỈ VÌ EM

      Tác giả: có phẩm nữ

      Thể loại: đoản văn
      edit: bé Sâu

      NGUỒN:http://aminexinh.wordpress.com/doan-van-hoan-qua-sinh-nhat-sau-tang-tuyet-nhi-ty-ne0/


      Lúc gọi điện thoại tới, tôi nhàm chán đến thể nhàm chán hơn được nữa. Đọc sách hơn tiếng đồng hồ, tôi lại chẳng có việc gì để làm. Tôi rảnh rỗi cùng bạn thân chơi đùa xong , từ chuyện đến nhắn tin, lại từ nhắn tin đến xem album ảnh. Mặc dù trong đầu cảm thấy, hôm nay ở trước mặt , tôi tìm lại được con đường sống. Bởi vì ngoại trừ đứng đợi ở ngoài, tôi hé răng câu, cũng có liếc mắt nhìn cái. Mặc dù bên ngoài tôi vẫn mặc đồ mua: quần áo nỉ ( dạ), giày cao gót, nhưng quan trọng là bên trong lại rất xứng với áo lót cao cấp Hàn Quốc tôi vừa mới mua. Bạn bè tôi , rất đẹp, rất có cảm giác đắt tiền. Cho nên, tôi nghĩ, nếu cũng nghĩ như vậy sao?
      , bây giờ có tiện hay , chúng tôi ngồi xuống chuyện chút. Trong lòng tôi thoáng rùng mình cái, tôi biết nên đối mặt với như thế nào, tuy rằng tôi với còn quan hệ, nhưng tôi vẫn thể nào chịu được muốn có trái tim của , dù nó xa tôi rồi.
      Trong xe, vẻ mặt lạnh nhạt, chẳng thèm nhìn tôi, phía sau xe tôi liền trực tiếp : ” , có chuyện gì”. Trong lòng tôi chuẩn bị rất kỹ càng, cho dù gì, tôi nhắc nhở chính mình, tôi đều phải giữ bình tĩnh. :” nên nghiêm túc như vậy, như vậy tôi được.”. Nghe như vậy, tôi càng lúc càng có dự cảm xấu, tôi bất giác cười cười: ” , tôi có nghiêm túc.” : ” Sau khi chia tay, tôi gọi điện thoại cho , gửi tin nhắn hỏi chuyện có những ai biết?”. ” Khang ca ca, Dương Hoằng Mỹ, Béo ca.” . ” Biết tôi muốn với cái gì ? như vậy mà trẻ con, hiểu chuyện.” Nghe đến mấy câu này, tâm liền giống như bị ném vào hầm băng. ” có biết làm như vậy là đồn mười, mười đồn trăm hả?”. Tôi lời nào, tôi bắt đầu nhớ lại những truyện kia. ” nhìn lại xem, nên như vậy, tôi có ý gì khác, biết tôi muốn cái gì ?” Tôi rất tự giác : ” Tôi nên như vậy, nhưng có nghĩ… hay là tại sao tôi lại theo chân bọn họ.” những lời này ra, tôi lại bắt đầu hối hận. Tôi muốn làm cho ấy biết tôi lúc ấy còn muốn cùng làm lành, vẫn hi vọng có thể thông qua bạn bè giúp đỡ mà quay trở về bên . ” Vậy chúng ta vẫn là bạn bè đúng ?”. Tôi lập tức cứng họng. Có trời mới biết, tôi muốn cùng làm bạn bè.
      Chúng tôi bắt đầu nhớ lại chuyện phát sinh đêm hôm đó, tôi uống say, hình như bởi vì đó là quá khứ cũng có lẽ là tôi còn cố chấp như xưa. đến thời điểm xảy ra chuyện kia, chúng tôi lại cười rất thoải mái, kiêng kị thứ gì cả. Nghe tôi mới biết được đêm đó tôi cắt qua cổ của , lại còn cướp đoạt lấy điện thoại di động của .
      Cứ như vậy lúc, thậm chí tôi còn cảm thấy chùng tôi cứ như vậy chưa chắc tốt. Ít nhất cái gì cũng với tôi, nới với tôi về công việc của , mỗi ngày đều ngồi ở trong xe, mọi người bên cạnh đều suất sắc, nổi bật. tiền lương của rất thấp, nhưng làm nhiều việc hơn so với người khác nhiều. Béo ca coi tôi như bạn bè. hỏi tôi vì sao lại ở bên , hoài nghi hỏi tôi phải chăng là vì vẻ ngoài của , tôi tôi là vì bù đắp lại lỗi lầm của mình, ” Em chẳng những bù đắp lại được, trái lại còn thêm tai họa.”. lúc ấy có tiền, đó cũng là lần thứ hai, muốn tiêu tiền của Béo ca, kết quả tôi kiếm, cũng chỉ có thể cùng Béo ca lăn lộn. vào thời điểm này , thậm chí cảm thấy là tôi trách tin tôi, tôi trách chính mình cho được cuộc sống. Khi đó, tôi cảm thấy có thể lý giai được cảm nhận của , sau đó lại , tất cả chỉ là quá khứ đừng nhắc lại nữa.
      Chủ quán thịt nướng chứng kiến khoảng thời gian hai chúng tôi còn bên nhau, gương mặt tươi cười. Điều này với tôi mà , đó chính là thừa nhận tốt nhất. Ít nhất trong lòng mọi người, tôi vẫn là bạn của , như vậy là đủ rồi.
      Bạn bè vẫn gửi tin nhắn cho tôi, muốn tôi hiểu , cần chịu trách nhiệm về tôi, muốn tôi suy nghĩ đến tương lai của mình, muốn tôi lãng phí tuổi thanh xuân ở bên . Thời điểm tôi vào cửa chính quán rượu, tôi rốt cuộc cũng có dũng khí với bạn bè rằng ” Tôi thích , tôi cũng buông tha cho giấc mộng của tôi, cho dù có cơ hội tái hợp, cũng xin cho tôi tiếp tục thích .”
      Chúng tôi tiến vào gian phòng, lúc đó tôi mới hiểu được nghĩa của câu kia: ‘Cậu hiểu là tốt rồi, cần chỉ có mình .’ Chúng tôi đều ngủ riêng, em đừng có mộng du nha.Tôi ” Đối với những thói quen khi nhủ của , tôi còn ràng lắm, mộng du, ngáy, mớ.” nhất thời gì. Nhưng ra tôi còn muốn , vẫn thích ôm tôi, giống như đứa bé. Tôi rất thích. Nhìn xem , đều tốt nhất cần phải quên mất , tôi lại luôn luôn khinh địch như vậy, để rồi tôi lại nhớ tới những thứ tốt đẹp trước kia, chính là lúc có .


      Tối nay, vẫn như bình thường: mớ, nhưng tất cả chỉ là những điều vụn vặt. Tôi nghe bạn , lúc người ta mớ, hỏi vấn đề nào cũng trả lời lòng. Tôi cẩn thận hỏi: ” còn em ?”. Từ trong cổ họng , rên rỉ ra hai từ ” ừ, hừ”. Kỳ , thương tâm và mất mát. Việc này đối với tôi quan trọng, Lâm Hạ : ” tôi thích em, cũng quan hệ.”
      Đêm nay, ngừng trở mình, cũng ngủ quen thuộc như khi xưa. Tôi biết suy nghĩ gì, thỉnh thoảng đổi tư thế ngủ, nhưng tay của vẫn ngừng ôm tôi, cho tới bây giờ có rời , điều này làm cho tôi rất an tâm. Phải biết rằng, tôi rất muốn được ôm ấp trong ngực như vậy. Mà ôm trong ngực lại là chuyên trách của .
      Bảy giờ rưỡi sáng, muốn đứng lên ” Em ngủ thêm lát , dù sao em cũng có lớp, ngủ ngon ngon rồi hay trở về.” ” được, tôi cũng phải về.”. ” Em về sớm như vậy để làm gì, ngủ thêm chút có sao.” lại giống như trước đây, để cho tôi ngủ nhiều chút. Cảm giác như vậy hạnh phúc. Chỉ là khi trời sáng, chúng tôi còn thân nhau, tôi cũng ý thức được chúng tôi tại nhiều nhất cũng chỉ là bạn bè mà thôi. Nhưng vào thời điểm này mọi thứ vẫn như cũ yên lặng.
      Tôi nhanh chóng mặc quần áo tử tế, sau đó rửa mặt. rất kinh ngạc tôi nhanh như vậy làm xong. Trước kia tôi luôn ỷ lại vào , có chờ tôi, cho nên luôn chậm chạp. Nghe kinh ngạc hỏi tôi, tôi cảm thấy rất vui. Ít nhất tôi cũng để cho thấy được tôi bây giờ như ngày xưa, tôi phải chỉ biết giả làm nũng như tiểu nữ sinh, cũng cần người khác phải quan tâm, chăm sóc như trẻ con. Tôi rất muốn cho biết, những thứ biết còn rất nhiều. Nhưng tất cả đều nuốt xuống.


      —Hoàn—

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :