1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Chỉ muốn làm tình nhân: Tình nhân chạy trốn - Thiên Mỹ Khả (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chỉ muốn làm tình nhân: Tình nhân chạy trốn


      Tác giả: Thiên Mỹ Khả
      Hệ liệt: Hào môn vạn sủng
      Editor: Carmen Martini
      Thể loại: Sủng, nữ cường, nam chung tình, thương trường, HE.
      Số chương: 45 chương- 15 Ngoại truyện.
      Tiến độ edit: tối thứ 3-5-7
      Nguồn: Sưu tầm

      Nhân vật: Hứa Mặc Huyên- Nhật Viễn Phong

      Post bài sang trang khác ghi nguồn giúp mình nhé!

      Giới thiệu


      - trước bao cám dỗ cuộc đời, nguyện lao vào , can tâm ở bên cho dù có chịu tai tiếng, bị nghĩ là hạng phụ nữ ham mê tiền tài phú quý. chấp nhận biến mình thành người phụ nữ lòng dạ hiểm độc, làm đủ mọi cách để giữ cho riêng mình.

      - tự dặn lòng được để ý đến , chỉ coi như tình nhân. Thấy vô số lần vô tình lôi người phụ nữ khác khỏi , cũng chỉ làm ngơ. Vì coi trọng , chỉ coi như bao người phụ nữ khác.

      Nhưng vì điều gì đó mà bỏ , hai năm sau gặp lại, cảm giác của … giống như lần đầu tiên biết khi đối diện .

    2. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 1: Thư kí mới của tổng giám đốc

      “Công văn tháng này gửi hết xuống các phòng ban chưa?”- người đàn ông lịch lãm ngồi trước máy tính trầm giọng hỏi, tay vẫn ghi chép gì đó vào trong cuốn sổ màu nâu.

      “Thưa tổng giám đốc, tôi gửi hết. À còn chuyện, tôi tuyển được thư kí cho ngài, ấy tuy mới hai mươi tuổi nhưng học xong chương trình đại học ở nước ngoài, kiến thức rất tốt về cả chuyên môn lẫn ngôn ngữ.”

      Nhật Viễn Phong dừng tay lại, ngẩng đầu lên.

      “Vậy bao giờ ấy đến?”

      Trợ lí Văn Lâm của nhìn đồng hồ tay.

      “Ồ có lẽ giờ ấy tới rồi, tôi xuống đón. chờ lát.”- quay được vài bước, Văn Lâm quay lại- “Phải rồi, có điều tôi quên mất, ấy tên Hứa Mặc Huyên.”

      Sau khi bóng Văn Lâm rời khỏi phòng làm việc, Nhật Viễn Phong ngẩng đầu lên khỏi cuốn sổ.

      “Hứa Mặc Huyên…”


      Đứng trước lễ tân, Hứa Mặc Huyên làm ít người cảm thấy ghen tị vị vẻ đẹp của . trẻ trung, nụ cười nhàn nhạt ai nhận ra, đôi mắt to tròn với hàng mi dày cong vút, khuôn mặt dấu vết trang điểm ngoài son môi hồng nhạt. Mái tóc dài qua vai xoăn cụp lại màu nâu. mặc bộ vest đen thanh lịch nhưng làm mất vẻ trẻ trung, nó còn làm cho thêm phần quyến rũ với những đường cong ràng cơ thể.

      Biết bao người qua cố gắng nhìn lâu, chỉ lịch nở nụ cười trong nháy mắt.

      Hôm nay, chính thức trở thành thư kí của - giấc mộng theo đuổi suốt tám năm trời.

      Văn Lâm thoáng cái có thể nhận ra tên Hứa Mặc Huyên, tiến tới, cười với , đẩy lên gọng kính mắt.

      “Chào , tôi là Văn Lâm, người phỏng vẫn qua cách đây tuần, giờ tôi đưa lên gặp tổng giám đốc.”

      ban đầu cũng bất ngờ vì quá trẻ, lần phỏng vấn đó khiến vô cùng bất ngờ sau khi phỏng vấn xong mới để ý đến mục tuổi của . làm tất cả mọi người ngạc nhiên vì vốn kiến thức chuyên môn cùng với ứng biến với đối tác.

      Hôm nay gặp lại, cũng cảm thấy ngạc nhiên khi thu hút mọi người như vậy.

      Lên tầng cùng, Văn Lâm đưa vào căn phòng, có lẽ đây là phòng tiếp khách của tổng giám đốc.

      Cửa bao phía trước làm bằng kính dày sát đất lên tận trần, từ đây có thể nhìn thấy toàn bộ gian bên ngoài, đường phố, nhà cửa, những tòa nhà cao tầng.

      Văn Lâm mời Hứa Mặc Huyên ngồi xuống sofa, tổng giám đốc sang đây ngay.

      rót cho li trà rồi rời khỏi. bước tới bên cửa kính, nhìn ra xa, ở đây có thể nhìn thấy nhi viện Hồng Dương- nơi lớn lên, và… nơi lần đầu gặp .

      Khẽ mỉm cười, giờ lại thấy có cảm giác chân thực, phấn đấu rất nhiều, để rồi cuối ngày lại từ căn phòng của nhi viện nhìn lên tập đoàn của . Ngày hôm nay, trở thành thư kí của - điều trước giờ chỉ dám mơ đến.

      Mải ngắm nhìn thành phố, biết rằng đằng sau , Nhật Viễn Phong đứng rất lâu nhìn .

      Đây là thư kí mới của sao? còn quá trẻ, ánh mắt đẹp, nụ cười nhàng mà ấm áp như ánh nắng mặt trời bên ngoài kia vậy.

      là Hứa Mặc Huyên?”

      cất giọng hỏi, chợt giật mình, nụ cười cũng tắt, quay lại, rồi rất nhanh nụ cười ấy lại tỏa sáng lần nữa, nhàng.

      “Vâng, chào tổng giám đốc.”

      có thể thấy được lớn lên cũng đẹp trai quá chứ. Lần cuối gặp là cách đây hơn tám năm, giờ có lẽ hai mươi lăm tuổi rồi.

      mặc bộ vest của Amarni sang trọng, lịch lãm, khóe môi là nụ cười khá nửa vời. khác so với tám năm trước là mấy.

      Nhật Viễn Phong ngồi xuống sofa, cũng tiến tới ngồi xuống đối diện.

      “Nghe Văn Lâm vẫn còn rất trẻ, hồ sơ tôi cũng xem qua, thành tích của ở Havart rất tốt, ngờ thời buổi này mà lại có người phụ nữ nào dám thi vượt cấp, giành học bổng rồi tu nghiệp chỉ trong vòng hai năm.”

      nghĩ tới lại là người giỏi như vậy, tính như , để học xong chương trình của Havart cũng mất năm năm, vậy mà có thể hoàn thành tất cả chỉ trong hai năm. Điều gì? Động lực gì khiến nhanh như vậy học xong chương trình quản trị nặng như vậy?

      “Cảm ơn tổng giám đốc, tôi cũng chỉ là may mắn thôi.”

      Còn phải là vì sao? Giấc mộng này chỉ sợ thành thực nếu lấy ra làm động lực phấn đấu.

      Nhật Viễn Phong cười , từ lâu rồi chưa gặp qua nữ nhân tự lập đến như vậy, mạnh mẽ.

      có thể làm việc ngay hôm nay được chứ?”- hỏi, còn rót cho thêm ít trà.

      Hứa Mặc Huyên gật đầu .

      “Vâng, có thể ạ.”

      khó có thể chờ thêm ngày nào được

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :