1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Chí tôn khuynh thành - Vi Vũ Phỉ Phỉ (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chí tôn khuynh thành

      Tác giả : Vi Vũ Phỉ Phỉ

      editor : Nguyệt Linh

      Thể loại : Xuyên , NP, sủng





      Giới thiệu :

      Kiếp trước Dạ Khuynh Thành lòng tu tiên, khi thăng tiên gặp phải lôi kiếp mà xuyên qua đến thân trung kì độc tám tuổi tiểu oa nhi người.
      Ở Vụ Nguyệt rừng rậm vì nuốt hỏa long tinh quả mà nàng trở thành bách độc bất xâm, đồng thời máu của nàng trở thành giải thiên hạ kì độc chí bảo. Với dung mạo khuynh thế cùng y thuật cao siêu, huyễn lực cường đại làm rung động cả Hồ tộc.
      Trở về nhân gian ,nàng phẫn thân nam trang khuynh đảo thiên hạ !
      Của nàng tuyệt thế tài tình mê hoặc biết bao nhiêu nhân hồn, say mê bao nhiêu nhân tâm. biết ai mới là người bắt được tâm của nàng đây.
      Last edited by a moderator: 30/7/16

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 1: Ngọc Hư đỉnh

      Thiên ngừng chuyển, băng tuyết giá lạnh, màu trắng liên tiếp màu trắng, Dạ Khuynh Thành mình người đứng thẳng mảnh tuyết trắng, đóa Bạch Liên di thế độc lập, dính tia thế tục khí.

      Dạ Khuynh Thành, đệ nhất thiên tài Tu Chân Giới, đối tu chân chấp nhất cùng si mê, cho tới nay ai có thể đạt tới, hai tám tuổi tới tu chân Đại Thừa cảnh kì cao nhất.

      Bởi vì chịu lôi kiếp mà có mười phần nắm chắc. Dạ Khuynh Thành đem cả đời tu vi áp chế ở Đại Thừa cảnh trung kỳ, chỉ vì tránh cho lôi kiếp tới bất cứ lúc nào, từ xưa đến nay thiên đố kị tài, như vậy nhân vật tuyệt thế thiên tài, nếu chết non ở lôi kiếp, kia phải cả đời tu vi đều bỏ sao?

      Trừ bỏ si mê tu luyện, Dạ Khuynh Thành còn thích nhất chính là luyện dược, gần đây nhất nghiên cứu chế tạo ra loại thượng cổ đan dược chống lại lôi kiếp, các dược liệu khác đều gần đầy đủ, còn thiếu dược liệu quan trọng nhất, cũng chính là Băng Liên trong truyền thuyết. Về Băng Liên, Dạ Khuynh Thành cũng chỉ là ở các loại sách cổ nhìn qua, là trong cuộc sống chưa từng tiếp xúc qua, căn cứ vào sách cổ ghi lại, Băng Liên sinh trưởng ở bên trong mảnh băng thiên tuyết địa, cho nên, Dạ Khuynh Thành đem gần như là tất cả tinh lực để tìm loại Băng Liên thượng cổ này.

      Ngọc Hư sơn, phải ngọn núi, mà là mảnh sơn mạch, đàn sơn phập phồng, liên miên dứt, vô biên vô hạn, nơi này có đủ xuân hạ thu đông bốn mùa, Dạ Khuynh Thành tại liền đứng ở đỉnh Ngọc Hư sơn, nơi này giống với Nam Cực cùng Bắc Cực ở địa cầu , quanh năm tuyết đọng, trừ bỏ tuyết chính là tuyết, ở trong này, có thực vật, càng có động vật, đương nhiên, trừ bỏ Dạ Khuynh Thành, nơi này chẳng còn ma nào cả.

      Băng Liên, Dạ Khuynh Thành có dự cảm, tại Ngọc Hư đỉnh này, khẳng định là nơi sinh trưởng của Băng Liên, nàng có thể cảm thụ được cỗ linh khí tản mạn tại toàn bộ đỉnh núi, chính là vị trí chính xác khó có thể phán đoán, cho nên, ba tháng nay ở Ngọc Hư đỉnh, Dạ Khuynh Thành liên tục thi triển tuyệt thế khinh công lăng ba vi bộ, nơi nơi tìm kiếm Băng Liên, chính là Ngọc Hư sơn mạch quá mức khổng lồ, đến bây giờ, Dạ Khuynh Thành cảm giác được linh khí trong cơ thể dần khô kiệt, linh lực thể chống đỡ nàng thi triển lăng ba vi bộ, cho nên, Dạ Khuynh Thành thành thành từng bước tập tễnh Ngọc Hư đỉnh.

      Đôi mắt hắc bạch phân minh quyến rũ mê người khẽ nheo lại, Dạ Khuynh Thành dùng thần thức dò xét gian giới chỉ mang đồ ăn, ba tháng Ngọc Hư sơn thức ăn trong gian giới cũng gần hết, muốn chỉ còn lại có phần tư đồ ăn, ngốc người ở đây lâu như vậy cũng sắp đến lúc phải trở về, nếu , tuy rằng chính mình đạt tới cảnh giới cần thức ăn cũng có thể sinh tồn, nhưng là, nếu có đan dược chống đỡ, Ngọc Hư đỉnh băng hàn này cũng đủ ăn mòn người tu chân chưa thăng tiên. Cho nên, mấy ngày nay, Dạ Khuynh Thành mỗi ngày đều kiên trì ăn đồ ăn và ăn đan dược, chủ yếu phải vì đói bụng, mà là vì chống lạnh.

      Nuốt vào ngọc lộ hoàn, Dạ Khuynh Thành mỏi mệt chịu nổi vẫn tiếp tục cố gắng tìm kiếm, tâm nguyện suốt đời của nàng là có thể trở thành tiên, sư huynh sư đệ sư tỷ sư muội đánh giá nàng chính là nàng Dạ Khuynh Thành, muốn thành tiên đến điên rồi.

      Vì có thể thành tiên, nàng khổ cực thế nào đều có thể chịu được, ban ngày, lúc sư huynh sư muội vui chơi, nàng mình trong phòng cố gắng tu luyện; Buổi tối, nàng luyện tập mệt mỏi đến mí mắt cũng muốn đánh nhau vì buồn ngủ, nàng hay dùng dây thừng buộc vào tóc để duy trì thanh tỉnh, nếu buồn ngủ dây thừng kéo tóc, làm đầu đau, sau đó chấn tỉnh tinh thần, tiếp tục tu luyện. Có đôi khi bị buộc bất đắc dĩ phải dã ngoại cùng sư huynh sư muội, nàng tìm nơi yên tĩnh độc lập để vụng trộm tu luyện. Đương nhiên, có đôi khi nàng cũng luyện đan dược, nhưng là này đó cũng đều là đan dược hỗ trợ nàng tu luyện. Vì thế, đoàn người rốt cục thể nhịn được nữa, nhất trí kêu nàng là kẻ cuồng tu luyện. Ông trời của nàng rất cao, cao cơ hồ thể tìm ra bất kì người nào cùng bầu trời với nàng. Nhưng mà, trời có cao tới đâu, nếu có nàng mỗi ngày đêm, tu luyện đến biết trời cao đất dầy cũng tuyệt đối có khả năng ở hai tám tuổi có thể đạt tới Đại Thừa cảnh kì cao nhất.

      Từng bước , Dạ Khuynh Thành lẻ loi mình, còn tại nơi này kiên trì, nỗ lực, nhật nguyệt thấy mà phải động dung, mưa gió nhìn cũng muốn nghỉ chân. Tuy rằng trả giá gian nan khốn khổ như vậy, tuy rằng bất cứ lúc nào cũng có thể thất bại, nhưng là, Dạ Khuynh Thành vĩnh viễn kiên trì : đến khắc cuối cùng tuyệt buông tha.

      Trời phụ lòng người, rốt cục trải qua nửa tháng bôn ba gian khổ, đóa Băng Liên trong suốt xuất trước mắt Dạ Khuynh Thành. Chỉ thấy Băng Liên ngạo thị trong gió tuyết, Lăng Hàn độc lập, mỗi cánh hoa đều ngưng tụ linh khí vô tận, linh khí lan tỏa khắp toàn bộ Ngọc Hư đỉnh, Băng Liên làm nổi bật toàn bộ băng tuyết Ngọc Hư đỉnh, bởi vì băng tuyết trắng hề có linh khí, mà Băng Liên trắng lại linh động vạn dặm.

      Dạ Khuynh Thành kích động đầy mặt nhìn chăm chú vào Băng Liên, vui đến nước mắt cũng chảy đầy mặt. Nhiều năm qua, nàng vẫn đạm mạc vô tình, cơ hồ có hỉ nộ, nhưng là, hôm nay, nàng lại rơi lệ đầy mặt. Rốt cục kìm lòng được nữa ngửa mặt lên trời thét dài: Ta, Dạ Khuynh Thành, có hi vọng rồi thăng tiên rồi!

      Ngay tại lúc Dạ Khuynh Thành hưng trí bừng bừng chuẩn bị hái Băng Liên, trận tiếng rống giận dữ vang vọng toàn bộ Ngọc Hư đỉnh, chỉ thấy con bạch hùng ngang trời xuất thế, chặn lại trước mặt Khuynh Thành chuẩn bị tới.

      Thực ràng, Băng Liên này phải là vật vô chủ, mà bạch hùng này hẳn là thủ hộ thần thú trong truyền thuyết.

      Xem ra trận chiến này là thể tránh né, Dạ Khuynh Thành cũng vô nghĩa, chỉ có chiến đấu mới có thể giải quyết hết thảy, ngôn ngữ đều vô dụng.

      Bạch hùng lấy tốc độ săn báo hướng Khuynh Thành tập kích mà đến, Khuynh Thành phi thân nhảy, hai tay vung lên, hắc ám ma loan đao thẳng tắp hướng bạch hùng qua, bạch hùng nghiêng người tránh , móng vuốt sắc bén quét về phía Khuynh Thành, Khuynh Thành nhanh nhẹn tránh , bạch hùng tấn công bất thành, điên cuồng hét lên tiếng, "Tuyết vũ thương khung --"

      Theo bạch hùng rống lên tiếng, đầy trời tuyết bay che hết thiên địa, thiên, càng thêm rét lạnh, Khuynh Thành chỉ cảm thấy đến quanh thân cỗ khí băng hàn ngưng càng nặng, đối với chính mình phi thường bất lợi, có nên đem hết công lực ra đối phó.

      Khuynh Thành công lực đến Đại Thừa cảnh kỳ cao nhất, nhưng là vì tránh cho lôi kiếp tới bất kì lúc nào, Khuynh Thành vẫn áp chế thực lực của chính mình. Hôm nay, cần phóng thích sao?

      "Khuynh Thành cẩn thận!" Cùng với thanh thân nam tử lam y tuấn mỹ , đó là đại sư huynh của nàng.

      "Còn có ta!" Ngay sau đó xuất thân hồng y khuôn mặt mị, đó là nhị sư huynh Hồng Liên.

      Dạ Khuynh Thành là đệ tử của sư môn trong cốc của Ngọc Hư đỉnh, ở Tu Chân Giới, mọi người đều gọi là Ngọc Hư môn, đệ tử phần đông, nhưng trực tiếp Ngọc Hư môn chủ tự mình dạy đệ tử cũng chỉ có mười tên, Dạ Khuynh Thành chính là trong số đó. Đại khái Dạ Khuynh Thành hướng sư phụ biểu đạt ý muốn đến Ngọc Hư đỉnh tìm kiếm Băng Liên, sư phụ râu trắng gian trá cười to, cũng vụng trộm đồng ý tâm nguyện vĩ đại của nàng. Dạ Khuynh Thành có nhiều ý tưởng lắm, dù sao Băng Liên nàng cũng cần nhiều, phân cho sư phụ ít, đến lúc đó cùng nhau nghênh đón lôi kiếp cùng nhau phi thăng tiên. Dù sao sư phụ dạy nàng nhiều năm như vậy, tại mình có được thành tựu như vậy cũng thể quên sư phụ.

      Cũng nghĩ tới Băng Liên lại khó có được như vậy, cảm thấy hối hận vì có mang theo đồng bọn cùng nhau đến, rất tốt, lập tức có thêm hai đồng đội đấu cùng, Khuynh Thành kích động a. Xem ra nhân phẩm mình rất tốt a! Muốn cái gì có cái đấy.

      Trước mắt xuất đại sư huynh cùng nhị sư huynh thực lực hoàn toàn thể khinh thường, đại sư huynh Đại Thừa cảnh kỳ cao nhất, thực lực cũng áp chế ở tại Đại Thừa cảnh trung kỳ. Mà nhị sư huynh chính là Đại Thừa cảnh trung kỳ hàng giá , có hai vị sư huynh giúp, thắng lợi cơ hồ hề nghi ngờ a.

      Quả nhiên, hồi công phu, bạch hùng vừa rồi còn vẻ mặt kiêu ngạo đắc ý dần dần hạ xuống thế hạ phong, cuối cùng vẻ mặt cam lòng thoát . Nhưng ra có vẻ thức thời, hoàn toàn có cái loại này hoa ở hùng ở, hoa vong hùng vong a.
      Last edited by a moderator: 30/7/16

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 2: Huynh Đệ tranh chấp



      Dạ Khuynh Thành hai tay run nhè hái Băng Liên xuống, tưởng tượng thấy vẻ mặt kích động của sư phụ khi nhìn đến Băng Liên, Thanh Ảnh cùng Hồng Liên lập tức tiến lên cùng nhau xem xét Băng Liên

      Băng Liên tổng cộng có chín cánh hoa, mỗi cánh hoa cánh hoa đều ngưng tụ vô tận linh khí, ngay trước mắt nhóm Khuynh Thành, ba người ngơ ngác xem xét lâu, rốt cục Khuynh Thành lưu luyến đem Băng Liên cẩn thận để vào gian giới chỉ.

      "Khuynh nhi, ngươi làm cho chúng ta tìm lâu a, thiếu chút nữa chúng ta đem cả tòa Ngọc Hư sơn lật tung lên nha! Chúng ta lo lắng gần chết có biết hay ? Về sau được tiếng liền biến mất a!" đợi đến Dạ Khuynh Thành rung động phục hồi tinh thần lại, thân hồng y nhị sư huynh liền tụng kinh cho nàng trận, đôi mắt hẹp dài tràn đầy đầy lo lắng cùng vui sướng.

      "Nhị sư huynh, ngươi cũng quá khoa trương , ta ra học hỏi kinh nghiệm có cái gì tốt sao? Xem ngươi biểu tình gì nha? Giống như sinh ly tử biệt bằng, cho dù là sinh ly tử biệt, ngươi cũng cần kích động như vậy a, phải biết rằng sinh lão bệnh tử, tụ tán ly hợp đều là bình thường nha! Ngươi nhiều năm tu chân như vậy nơi nào hết rồi? Hơn nữa, ta xin phép sư phụ rồi à nha, làm sao có thể là tiếng liền biến mất đâu?" Dạ Khuynh Thành chớp chớp đôi thủy mâu hắc bạch phân minh, cực kì vô tội kháng nghị.

      "Khuynh nhi!" Hồng y nam tử vươn tay thon dài trắng nõn gõ vào đầu Dạ Khuynh Thành " với ngươi bao nhiêu lần rồi, kêu Hồng Liên ca ca, cần luôn nhị sư huynh này nhị sư huynh kia, như thế nghe được tự nhiên."

      Nghe Hồng Liên thế, Dạ Khuynh Thành than , lại bắt đầu. Vì tránh cho cái vấn đề thường xuyên bàn luận xảy ra, Dạ Khuynh Thành phi thường thức thời kêu tiếng: "Hồng Liên ca ca!" Lập tức, hồng y nam tử tâm như nở hoa, ngũ quan mị dường tùy ý cũng có thể nở rộ, lại kích động vạn phần đem Dạ Khuynh Thành gắt gao ôm vào trong ngực.

      Lam y nam tử bên cạnh, cũng chính là đại sư huynh Thanh Ảnh của Dạ Khuynh Thành, là nhìn được nữa rồi, Ngọc Hư môn như thế nào toàn là điên tử, Khuynh Thành trừ bỏ tu luyện chính là luyện dược, Hồng Liên lúc nào cũng nhìn theo Khuynh Thành khắc dời, cũng thành điên tử, bình thường đối Khuynh Thành theo dõi liền cần phải , mỗi lần thấy Khuynh Thành làm cái gì, liền theo nghiên cứu cái đó. Thấy Khuynh Thành tu luyện, lập tức chạy về phòng ngoan ngoãn tu luyện, so với bị cha mẹ thúc giục còn muốn có hiệu quả hơn, nhìn Khuynh Thành luyện dược, cũng lập tức theo luyện chế. tại, thấy Khuynh Thành vào này Ngọc Hư đỉnh, thể theo dõi nàng, Hồng Liên quả thực tựa như phát điên chạy đến Ngọc Hư đỉnh lật tung cả sơn mạch lên để tìm nàng, rốt cục Hồng Liên cũng tìm được rồi.

      Hồng Liên đối Khuynh Thành mê luyến, trừ bỏ đương ra, cơ hồ toàn bộ Ngọc Hư môn đều biết, đương Dạ Khuynh Thành lúc nào cũng chỉ có tu luyện trong đầu, phàm là chuyện liên quan đến tu luyện nàng liền tự động loại bỏ ra sau óc. Cho nên, vô luận Hồng Liên làm ra hành động điên cuồng cỡ nào, Dạ Khuynh Thành thủy chung là thèm quan tâm.

      Lam y nam tử hai tròng mắt cụp xuống, lông mi dày rũ xuống che biểu tình trong mắt, mặt cực độ nhẫn, trong lòng lại đăm chiêu. Người khác có lẽ lắm, nhưng hiểu biết chính mình nhất. Hôm nay, theo Hồng Liên giống điên tử đến mảnh băng thiên tuyết địa tìm kiếm, ra ngoài là vì tình đồng môn, kỳ chỉ có chính hiểu ràng chính mình, cùng Hồng Liên, kỳ là cùng thích người. Chính là Hồng Liên thích lộ ra ngoài, mà lại thích trong lòng mà thôi

      "Khuynh Thành, Băng Liên kia là hàng giá sao? Chúng ta chưa ai từng gặp qua, biết Băng Liên này có phải là Băng Liên mà chúng ta muốn tìm sao." Lam y nam tử vừa vừa bất động thanh sắc đem Khuynh Thành cùng Hồng Liên chậm rãi tách ra, phải biết rằng nhìn này màn này hô hấp của có bao nhiêu nặng nề.

      "Tuyệt đối sai được! Đại sư huynh!" Khuynh Thành vừa vừa đưa thần thức vào gian giới chỉ lý lấy Băng Liên ra, tuy rằng nghi hoặc vì sao đại sư huynh cùng nhị sư huynh đến nơi này, nhưng là nhìn đến trong mắt bọn họ biểu lộ chân thành, nàng tin tưởng đối với Băng Liên, bọn họ tuyệt đối có hai tâm ( ý chỉ thèm muốn Băng Liên), huống chi, Băng Liên này có thể luyện chế rất nhiều đan dược, căn bản là cần bọn họ đoạt, nàng cũng cho bọn họ dùng chung.

      "Đại sư huynh!" Hồng Liên bị tách ra tức đến nghiến răng nghiến lợi, mỗi lần vất vả mới có cơ hội cùng Khuynh Thành thân cận, đại sư huynh luôn hội giống cái u linh xuất , phá hư chuyện tốt của ( Icy: Chậc chậc, Ảnh ca là ghen), lần hai lần cho rằng là trùng hợp, nhưng là nhiều lần như vậy, làm sao có thể có nhiều trùng hợp như vậy đâu?!

      Hung tợn trừng liếc mắt về phía lam y nam tử, khuôn mặt như ngọc bởi vì kích động mà nổi lên tầng đỏ ửng, làm nổi bật hai má mị kiều diễm lại càng thêm kiều diễm ướt át.

      Lam y nam tử coi như phát , phẫn trư ăn con hổ là hiểu rất nha, có nhiều lúc rất được việc. Lấy Băng Liên do Khuynh Thành đưa qua, lam y nam tử bắt đầu đánh giá.

      "Khuynh Thành, Băng Liên này hẳn là có thể luyện chế được ít đan dược chống lôi kiếp , ngươi là luyện đan sư, bằng ngươi luyện chế toàn bộ, để tránh cho những người phi thăng sau có đan dược của ngươi luyện chế, cho dù có Băng Liên cũng khó luyện chế ra đan dược chông lôi kiếp, huống hồ, Băng Liên rời nơi băng hàn này cũng biết có thể bảo đảm chất lượng bao lâu. Lần này Khuynh Thành, sư phụ, còn có ta trước dùng ba viên đan dược, còn lại hết giao cho Hồng Liên sư đệ bảo quản lý!" Lam y nam tử chậm rãi , tại chỉ có Khuynh Thành, sư phụ cùng là Đại Thừa cảnh kỳ cao nhất, mà Hồng Liên còn tại Đại Thừa cảnh trung kỳ, cho nên đề án này tựa hồ chính là hoàn hảo, hề có sơ hở.

      "Đại sư huynh! Rất ti bỉ!" Hồng Liên tức giận nhưng có chỗ phát tiếp, sớm nhìn ra đại sư huynh đối Khuynh Thành đơn thuần, tại cư nhiên nghĩ tới cái phương pháp ác độc độc chiếm Khuynh Thành, tuyệt đối, tuyệt đối thể tha hứa.

      Khuynh Thành bị Hồng Liên đột nhiên phẫn nộ làm chấn động, làm như vậy phải ai phải chịu thiệt sao? Đối với ai cũng đều là rất tốt, nhị sư huynh rốt cuộc là kích động vì cái gì nha!? Đôi mắt đẹp thực vô tội nhìn về phía Hồng Liên, hai tròng mắt tràn ngập nghi hoặc.

      "Khuynh nhi, Hồng Liên ca ca là luyến tiếc ngươi nha!" Nhìn trong mắt Khuynh Thành tràn đầy vô tội, Hồng Liên lập tức ủy khuất vạn phần nhìn về phía Khuynh Thành, đôi mắt hẹp dài long lanh tùy thời đều có thể trào ra nước mắt.

      "Khuynh nhi chờ Hồng Liên ca ca cũng đến Đại Thừa cảnh kỳ cao nhất được chứ? Đến lúc đó chúng ta cùng nhau phi thăng? Nếu Hồng Liên ca ca rất đáng thương nha! có người bồi Hồng Liên ca ca cùng nhau tu luyện đâu!" Hồng Liên đáng thương hề hề dụ dỗ.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 3: Lôi kiếp - Xuyên qua



      Dạ Khuynh Thành bất đắc dĩ lắc đầu, ở của trong mắt nàng, Hồng Liên chính là thiên tài gây , có ai tu luyện còn cần người bồi. Liền chính nàng, tu luyện tự nhiên là chính mình người là tốt nhất.

      "Hồng Liên ca ca, ngươi cần lại nghịch ngợm như vậy, ta cùng đại sư huynh bọn họ trước bước, xem Hồng Liên ca ca tu luyện chăm chỉ như vậy, khẳng định rất nhanh có thể đến Đại Thừa cảnh kỳ cao nhất." Khuynh Thành rất là bất đắc dĩ .

      "Ta mặc kệ, tóm lại, khuynh nhi ngươi nếu đợi ta, ta lập tức tử!" Hồng Liên thèm nghe Khuynh Thành khuyên, chỉ bằng danh hào cuồng tu luyện này của Dạ Khuynh Thành, làm sao nàng có thể chờ , tại chỉ có thể xuất ra chiêu thường gặp nhất vũ trụ này thôi, đồng ý lập tức chết. Dạ Khuynh Thành tuy rằng vô tâm vô tình, nhưng là, đối với mệnh người vẫn là rất quan trọng, nếu lấy mệnh uy hiếp, phần thắng là rất lớn. Coi trọng sinh mệnh, coi như là nhược điểm lớn nhất của Dạ Khuynh Thành.

      Dạ Khuynh Thành nhất thời cảm thấy vô lực, mỗi lần gặp Hồng Liên, luôn luôn đem bản lĩnh bức điên thánh nhân. Mà Thanh Ảnh đứng ở bên cạnh vừa thấy tình huống này, nắm chặt hai tay áo trong lòng hung hăng mắng Hồng Liên vô sỉ.

      "Hồng Liên, ngươi cần quá đáng!" Thanh Ảnh thể nhịn được nữa, nhiều năm nhìn Hồng Liên kề cận Dạ Khuynh Thành như vậy, so ra kém người da mặt dày, cho nên, đành phải liều mạng khổ luyện, thiên phú kinh người cộng điên cuồng tu luyện, rốt cục cũng đuổi kịp theo Dạ Khuynh Thành, cũng tấn chức đến Đại Thừa cảnh kỳ cao nhất. tại mắt thấy rốt cục có thể thoát khỏi Hồng Liên dây dưa, đối phương cư nhiên biết xấu hổ đưa ra loại cầu vô sỉ này, làm sao có thể tức giận.

      "Ta làm sao, phải là kêu Khuynh nhi lùi lại ngày phi thăng sao? Làm gì quá đáng? Ta biết ngươi thèm dãi Khuynh nhi lâu, muốn sống sống chia rẽ ta cùng Khuynh nhi, ngươi mới là ti bỉ! Ngươi nếu muốn liền đấu công bằng, cần luôn ở sau lưng phá hư cảm tình của ta cùng Khuynh nhi!" Hồng Liên cũng chịu được, mấy năm nay, Thanh Ảnh như u linh phá hư chuyện tốt của , (HL) sớm muốn cùng (TA) hảo hảo quyết đấu chút, dù sao (TA) Đại Thừa cảnh kỳ cao nhất cũng bị áp chế, tại cũng chỉ là Đại Thừa cảnh trung kỳ giống , có gì phải sợ.

      "Đấu công bằng liền đấu công bằng, ai sợ ai!" Thanh Ảnh cũng sớm thể nhịn được nữa, bình thường có thể nhẫn nại, nhưng là thời khắc mấu chốt kia là phi thường trọng yếu, tựa như hạ cờ vây, chiêu vô ý, thua cả ván cờ. Cho nên, lần này, có kiên trì, tuyệt lui bước.

      trận gió thổi qua, chỉ thấy thanh hồng hai đạo bóng dáng dây dưa ở tại cùng chỗ. Chính như Hồng Liên nghĩ, Thanh Ảnh tuy rằng muốn đến Đại Thừa cảnh kỳ cao nhất, nhưng là cùng Khuynh Thành giống nhau, cũng là đem công lực áp chế ở tại Đại Thừa cảnh trung kỳ, cho nên, hai người thực lực tương đương, đánh nhau thắng bại khó phân.

      Chỉ thấy Hồng Liên hai tay phất , cái quả cầu đỏ liền ngưng tụ ở tay, hai tay ra sức đẩy , quả cầu đỏ chút do dự oanh hướng Thanh Ảnh. Thanh Ảnh thấy thế, nháy mắt nhảy ra mấy thước xa, song chưởng vừa lật, cột nước bay đến hỏa cầu.

      Khuynh Thành nhìn nửa ngày, cuối cùng cũng hiểu được (cuối cùng cũng hiểu, chỉ số EQ của Khuynh tỷ quá thấp), hai vị này phần lớn thời gian đều dùng tranh giành tình nhân sao? Nhất thời có điểm giận thể kiềm chế, khuôn mặt nhắn phấn nộn tràn đầy phẫn nộ, nàng có thể phẫn nộ sao? Nàng mới từ chiếm được Băng Liên kích động đây, cùng nàng chúc mừng còn chưa tính, cư nhiên còn muốn làm ra nhiều tình như vậy.

      Đôi mi thanh tú khẽ giương lên, Dạ Khuynh Thành mím môi, nâng mắt ngóng nhìn, là. Hai điên tử này cư nhiên đánh thực. Xem quả cầu đỏ au cùng cột nước băng, chỉ có kết quả, chính là lưỡng bại câu thương. Hai người kia thực quá cuồng.

      Dạ Khuynh Thành hai tay khẽ nhếch, giải phóng thực lực bị kiềm chế, hướng hai người chạy vội mà .

      Dạ Khuynh Thành chạy vội tới giữa hai chưởng lực, đúng lúc cả hai bay đến, nghênh diện phô thiên đánh vào người Dạ Khuynh Thành.

      "!--"

      "Khuynh nhi!--"

      Hai đạo tiếng kêu thê lương thảm thiết đồng thời vang lên, Dạ Khuynh Thành bị hai cổ lực lượng đánh vào hạ chậm rãi rồi ngã xuống.

      bầu trời mây đen tụ tập, toàn bộ Ngọc Hư đỉnh núi tối đen mảnh, chỉ có băng tuyết phản xạ ánh sáng còn có thể chiếu sáng đỉnh núi.

      người Khuynh Thành từng đạo hồng quang bắn ra, Dạ Khuynh Thành cũng chậm rãi đứng lên. Hai nam nhân muốn đến xem tình huống của tuyệt sắc nữ tử, chính là, từng đạo tia chớp đem bọn họ hoàn toàn bức cách với nữ tử.

      " Chết tiệt, Khuynh Thành vừa rồi hấp thu năng lượng của chúng ta, năng lượng chấn áp bị giải phóng, tại Khuynh Thành là Đại Thừa cảnh kỳ cao nhất, ngươi xem mây đen này, tám phần là lôi kiếp buông xuống!" Thanh Ảnh khiếp sợ nhìn hết thảy trước mắt, chính mình vừa rồi như thế nào cùng Hồng Liên có lý trí đâu? Ngày thường chính mình coi như là phi thường trầm ổn, nhưng biết vì sao, chỉ cần nhất đụng tới chuyện của Khuynh Thành, chính mình cũng nổi điên theo. Thanh Ảnh giờ phút này hối hận liều mạng dùng linh khí đánh vào nới bị thiên địa quy tắc vây quanh thành kết giới kia.

      Hồng Liên hồng mâu sớm sung huyết, nổi điên dùng linh khí oanh tạc kết giới, tuy rằng vô số lần bị thiên địa quy tắc bắn ngược trở về, nhưng là Hồng Liên giờ phút này thân thể giống như muốn chết lặng, động tác hề dừng lại.

      Dưới mây đen, là thân áo trắng ngạo nghễ độc lập trong trẻo nhưng lạnh lùng của nữ tử, chỉ thấy cằm nàng hơi hơi nhếch lên, thủy mâu đen sợ nhìn phiến mây đen, nếu lôi kiếp vì nàng mà đến, kia nàng phải hảo hảo chịu đựng, cố gắng lâu như vậy, vất vả lâu như vậy, kiên trì lâu như vậy, khắc cuối cùng sứ mệnh của nàng rốt cục cũng buông xuống, mặc dù đến bất ngờ nên trở tay kịp, nhưng là, nàng vẫn tin tưởng rằng, dù bất cứ giá nào nàng cũng vượt qua.

      "Đại sư huynh, bảo vệ tốt Băng Liên, đan phương chống lôi kiếp ta ghi lại ở tại bách dược ký của nàng biên soạn, mặc kệ phát sinh tình gì, đều phải hảo hảo đem đan dược chống lôi kiếp nghiên cứu chế tạo. Nó ngưng tụ ít tâm huyết của nàng, thể cứa bỏ như vậy được." Dạ Khuynh Thành bên cố gắng chống đỡ lôi kiếp, bên lớn tiếng với hai người bên ngoài kết giới.

      Hồng, cam, lục, thanh, lam, tử (đỏ, cam, xanh lục, xanh lá, xanh lam, tím), lôi điện bảy màu bổ về phía Khuynh Thành, đạo lửa đỏ mị ảnh bay nhanh tới, trực tiếp xuyên thấu kết giới, tới gần mới thấy, nguyên lai đúng là con Phượng Hoàng lửa màu đỏ. Hỏa Phượng thét dài, lửa cháy làm cánh càng dài càng lớn, trực diện nghênh đón lôi kiếp.

      "Diễm, sao ngươi lại tới đây?! Mau ra!" Dạ Khuynh Thành tuy rằng bình tĩnh, nhưng khi đề cập đến Hỏa Phượng, bình tĩnh của nàng hoàn toàn tiêu thất, theo nàng mặc sống chết, Diễm là bằng hữu của nàng, so với cha mẹ, huynh đệ, tỷ muội còn muốn thân hơn gấp mấy lần, cho dù chính mình gặp phải tử thần uy hiếp, nàng cũng có thể thong dong mà chống đỡ, nhưng Hỏa Phượng có gặp phải chuyện gì, nàng cảm giác toàn bộ nơi sâu thẳm trong linh hồn đều phát run, đó là loại đau đớn đến từ chỗ sâu nhất trong linh hồn nàng.

      "Khuynh Khuynh, ta biết trong lòng ngươi suy nghĩ cái gì, chúng ta là bằng hữu, cho nên, chúng ta cũng cần câu, chúng ta cùng tiến cùng lùi!" Hỏa Phượng là khế ước linh hồn của Khuynh Thành, cho nên kết giới ngăn cản được Hỏa Phượng.

      Ngoại trừ hai người (chính xác là 1 người 1 phượng), còn lại đều vẻ mặt khẩn trương nhìn kết giới người phượng. Bọn họ bây giờ trừ bỏ cầu nguyện cái gì cũng thể làm, có thể gọi là lực bất tòng tâm, cái loại bất đắc dĩ cùng đau đớn kịch liệt sâu đả kích bọn họ.

      "Đại sư huynh, ngươi này Hỏa Phượng rốt cuộc là thư vẫn là hùng a ( hiểu, ai hiểu chỉ giùm ta)? Cảm giác ánh mắt nó nhìn Khuynh nhi hơi lạ!" Tại thời khắc này, thiên tài Hồng Liên cư nhiên còn có thể nghĩ vậy, là hết nổi, phàm là có liên quan đến giống đực ở bên người Khuynh Thành, Hồng Liên đều cảm giác nguy cơ. Điều kỳ quái nhất là, cư nhiên còn có thể nhìn ánh mắt của Phượng Hoàng nhìn nàng, là quan sát tỉ mỉ a.

      "Phượng Hoàng, Phượng Hoàng, phượng vì hùng, hoàng vì thư, ngươi Hỏa Phượng là thư là hùng nha?" Thanh Ảnh nhìn về Hỏa Phượng ra sức khiêu chiến phía ở trung, nhớ lại, "Hơn nữa, ta xem quá hóa thành hình người, kiều mà mị, diễm mà tầm thường. Cho dù Khuynh Thành dung nhan tuyệt thế vô song làm nổi bật, cũng chút tốn sắc."

      Thanh Ảnh lúc ấy nhìn đến ngây dại, kỳ cùng Hồng Liên giống nhau, phàm là giống đực động vật bên người Khuynh Thành, cũng đều là quan sát tỉ mỉ.

      Hồng Liên nghe xong, lông mi đẹp nhăn lại, bất đắc dĩ bĩu môi, tại, kề vai chiến đấu với nàng là Hỏa Phượng mà phải bọn họ, cho nên, mặc kệ trong lòng thoải mái, đối Hỏa Phượng vẫn là tràn ngập cảm kích.

      có gì so tốt hơn so với việc Khuynh Thành có thể hảo hảo còn sống.

      "A!--" Đột nhiên đạo tiếng kêu long trời lở đất làm bừng tỉnh hai người, giương mắt nhìn lên, chỉ thấy hơn mười đạo thất sắc lôi điện đồng thời buông xuống, kết giới giam Hỏa Phượng cùng Khuynh Thành liền tiêu thất (biến mất), nếu phải tiếng rống, bọn họ còn tưởng rằng vừa rồi hết thảy đều chính là huyễn thanh.

      Thanh hồng hai đạo bóng dáng, đứng trước mảnh cuồng phong băng hàn buốt giá, người cảm giác tia rét lạnh, như hai bức tượng băng đứng lặng, trong lòng hỗn loạn các loại tư vị, có hối hận có đau lòng có mờ mịt có bất lực.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 4: Vụ Nguyệt sâm lâm



      Đau, toàn thân đều đau, trận lại trận đau đớn, vô biên vô hạn đánh úp lại. Dạ Khuynh Thành ngưng tụ tinh thần lực toàn thân, yên lặng chịu được, cố gắng để tâm chí tuyệt đối tỉnh táo, cũng tuyệt đối thể phân tâm, nếu gặp phải kết cục tan xương nát thịt.

      vào Huyền Nguyệt đại lục tháng, khi mới từ khối thân thể này tỉnh lại, ngay cả Dạ Khuynh Thành luôn luôn bình tĩnh cũng bị rung động.

      Đây là thế giới cường giả vi tôn tên là Casmo đại lục tu chân, khối này thân thể nguyên lai cũng tên Dạ Khuynh Thành, bởi vì phụ thân là Thừa tướng, mà mẫu thân lại cùng đương kim Hoàng Hậu là bạn thân, vì phòng ngừa Khuynh Thành bị tuyển vào hoàng cung làm Thái tử phi, cha mẹ nhọc lòng, gạt mọi người, đem tiểu nữ vừa mới sinh ra thành nam hài ra khỏi thành. Nơi đó cách kinh thành, bởi vậy Dạ Khuynh Thành từ liền sống cùng ông bà ngoại.

      Dạ Khuynh Thành mẫu thân là Thủy Nhu Yên, sinh ra ở luyện dược thế gia Thủy gia. Lúc Thủy Nhu Yên mang thai trong, bị cừu gia hãm hại, vô ý trúng băng hàn chi độc, thế cho nên Dạ Khuynh Thành vừa ra sinh ra bị thân trung hàn độc.

      Băng hàn chi độc có cách tốc trị liệu nhanh nhất, đó là phải ăn Hỏa Phượng tinh quả, nhưng mà phương pháp này rất mạo hiểm, Hỏa Phượng tinh quả ở Huyền Nguyệt đại lục vẫn là thuộc loại dược liệu dễ dàng đạt được, ở Vụ Nguyệt sâm lâm hay bên ngoài đều có thể tìm được, vấn đề là cho tới nay, phàm là cắn nuốt Hỏa Long tinh quả, bất luận là có ý hay là vô tâm, cuối cùng đều có chỉ có kết quả, đó là tử.

      Cắn nuốt Hỏa Phượng tinh quả, trong vòng bảy bảy bốn mươi chín ngày, thân thể phải thừa nhận Phượng Hoàng niết bàn, đến bây giờ còn có ai có thể chịu đựng đủ bốn mươi chín ngày, rất nhiều người ở ngày đầu tiên liền chết, lợi hại hơn cũng nhiều nhất là mười ngày, nguyên lai thân thể nguyên chủ, là thuộc loại kiên cường ương ngạnh, mới tám tuổi cư nhiên chịu được đến ngày thứ mười năm. Ở ngày thứ mười năm, bởi vì tâm chí tan rã, linh hồn bị ép ra khỏi thân thể, Dạ Khuynh Thành nghĩ tới đây, khỏi trong lòng đau xót, thay nguyên chủ cảm thấy tiếc hận.

      Dạ Khuynh Thành ngoại công là Thủy Tụng Thiên, là chế dược đại sư ở Casmo đại lục , biết dùng Hỏa Phượng tinh quả là tự sát, cho nên, cho tới bây giờ luôn lo lắng dùng phương pháp này đến trị liệu cho ngoại tôn mình gặp nguy hiểm, nên nhiều năm như vậy qua , vẫn luôn ngừng kiên trì nghiên cứu chế tạo đan dược đối phó băng hàn chi độc, tuy rằng hao phí rất ngiều tinh lực, nhưng cho đến bây giờ chưa từng thành công.

      Lần này Tiểu Khuynh Thành là gạt ngoại công vụng trộm đến Vụ Nguyệt rừng rậm ăn Hỏa Phượng tinh quả, Dạ Khuynh Thành vì dũng cảm kiên cường của nàng thuyết phục, chỉ tiếc, Tiểu Khuynh Thành tinh thần lực chung quy thể chống lại Hỏa Phượng tinh quả kia điên cuồng mạnh mẽ công kích.

      Hai canh giờ lặng yên mà qua, đau nhức rốt cục rút . Đau nhức trận lại trận, mỗi ngày giờ dần và mão là lúc phát tác, sau khi hai canh giờ qua, thời gian còn lại trừ bỏ suy yếu cũng có gì. Dạ Khuynh Thành kiên trì tháng, hơn nữa Tiểu Khuynh Thành kia chịu được mười lăm ngày, suy tính ngày, kiên trì cái bốn ngày nữa liền có thể trôi qua, Dạ Khuynh Thành khóe miệng nhịn được hơi hơi giương lên, ở trong này cũng tốt, ít nhất tại mình giả dạng nam tử, bao giờ có khả năng xuất mấy cái loại tình ô long ở kiếp trước ( Icye: ý chỉ chuyện tình cảm nam nữ. Nhưng đáng tiếc ở kiếp này tỷ lại dính phải loại tình cảm nam và "nam").

      Đối với kiếp trước , Dạ Khuynh Thành cũng chỉ có thể lắc đầu thở dài, mắt thấy Băng Liên tới tay, lại cố gắng luyện chế đan dược chống lôi kiếp, là có thể nghênh đón lôi kiếp hóa thành tiên, nhưng cư nhiên phát sinh mấy chuyện ô long như vậy, chính mình còn mạc danh kỳ diệu xuyên qua Casmo đại lục này.

      Đại lục này Dạ Khuynh Thành rất là thích, cường giả vi tôn, tu chân làm chủ, tại lại là thân phận nam tử, cha mẹ vì giúp cho nàng rời xa chính trị, thậm chí đem nàng rời khỏi kinh thành, cuộc sống tự do tự tại lòng tu luyện đúng là cuộc sống mà Dạ Khuynh Thành nàng khát vọng, trừ bỏ Hỏa Phượng Diễm, Dạ Khuynh Thành có gì phải tiếc nuối. ( icye: xin chia buồn với hai vị sư huynh, tỷ ấy hề tiếc nuối hai huynh)

      “Diễm, ngươi ở nơi nào? Có phải hay cũng cùng ta xuyên qua đến Casmo đại lục này đâu? Khi nào chúng ta mới có thể gặp lại đâu?” Cho tới bây giờ Dạ Khuynh Thành đều là quan tâm đến bất cứ cái gì ngoài tu luyện và luyện dược, nhưng đối với Hỏa Phượng loại ràng buộc đến từ sâu trong linh hồn.

      Tiểu Khuynh Thành, ngươi yên tâm, ngươi quý trọng thân thể như vậy, ta nhất định hảo hảo chiếu cố thân thể này, ngươi coi trọng người nhà, ta cũng nhất định cố gắng hảo chiếu cố, hy vọng ý chí kiên cường của ngươi có thể giữ lại tia hồn phách cuối cùng, bị gió thổi tán, hy vọng ngươi có thể lần nữa đầu thai vào thân thể tốt hơn. Dạ Khuynh Thành trong lòng vì Tiểu Khuynh Thành yên lặng cầu nguyện.

      Mặt trời lên lại xuống, xuống lại lên, ngày thứ bốn mười chín rốt cục cũng qua, cái này giống với bế quan, mắt thấy qua đau đớn, Dạ Khuynh Thành mỉm cười, tinh thần lực càng tập trung, dám có chút thả lỏng. Hay giỡn, nếu ở ngày cuối cùng hôi phi yên diệt, nàng muốn mua khối đậu hủ mà đâm đầu chết.

      Ngày thứ bốn mười chín, quả nhiên phải ngồi , ngày thứ bốn mười chín so sánh với những ngày phía trước ngày kia đều chả là gì. Ở ngày thứ bốn mười chín, trong kinh mạch cơ thể đều bị cỗ nhiệt lực cường hãn sáng quắc thiêu đốt, thậm chí còn có thể nghe được thanh, đó là thanh kinh mạch hoàn toàn bị thiêu, loại đau nhức này cùng Phượng Hoàng niết bàn có gì khác nhau, cực nóng, mà tại trong thân thể phàm nhân niết bàn, cũng chỉ có Dạ Khuynh Thành được xưng là tu luyện điên tử mới thể chịu được, chỉ cần có điểm thất tình lục dục đều thể thừa nhận.

      Kinh mạch trong cơ thể còn tại xèo xèo thiêu đốt, sau khi kinh mạch bị thiêu đốt lại lần nữa phát triển kinh mạch mới, trao đổi chất, phá hư cùng phát triểu đồng bộ tiến hành.

      Dạ Khuynh Thành dùng hết tinh thần lực toàn thân, dùng tịnh tâm quyết kiếp trước để bảo vệ tâm mạch. Chịu đựng đau nhức, giọt mồ hôi như mưa rào theo sợi chảy xuống hai gò má, ở cổ hội tụ thành dòng suối , toàn bộ cẩm bào màu trắng ướt đẫm. Loại nhẫn nại này toàn bộ Casmo đại lục phỏng chừngkhông có người thứ hai. Trách được Thủy Tụng Thiên lại trực tiếp phủ nhận phương pháp này, bởi vì kia cơ hồ là ai có thể thành công.

      Thời gian từng giọt từng giọt chảy qua, nóng rực đau nhức trong thời gian dài, Dạ Khuynh Thành đột nhiên cảm thấy cỗ lực lượng dọc theo kỳ kinh mạch đường qua, cuối cùng ngưng tụ ở đan điền. Quanh thân lam quang đại phóng, chiếu sáng toàn bộ trúc ốc. (phòng trúc)

      lâu, lâu, rốt cục lam quang yên tĩnh, Dạ Khuynh Thành mở mắt. Đó là đôi như thế nào nha! Ánh mắt hắc bạch phân minh, lưu luyến thành ba, rạng rỡ sáng lên. Mị nhãn như tơ lại trong suốt thấy đáy, tinh thuần nhiễm tia bụi bẩn.

      Dạ Khuynh Thành ngày thường phấn điêu ngọc mài, trong suốt xinh đẹp, mà nay trải qua luyện ngục, trải qua Phượng Hoàng niết bàn, lại bởi vì vừa rồi tấn giai, giờ phút này Dạ Khuynh Thành giống nhân loại, mà giống tiên phong ngọc cốt tiên tử.

      Casmo đại lục tu luyện linh khí, chủ yếu là lấy màu linh khí quanh thân phát ra làm dấu hiệu. Theo thứ tự vì: Hồng huyễn, Chanh huyễn, Hoàng huyễn, Lục huyễn, Thanh huyễn, Lam huyễn, Tử huyễn cảnh giới. Người bình thường tu vi đều là dừng lại ở Hoàng hoặc Lục cảnh giới, Thanh huyễn được xưng là cao thủ. Giống Khuynh Thành vậy, tám tuổi liền đạt tới Lam cảnh, chỉ có thể dùng hai chữ để hình dung: nghiệt!

      Kỳ việc này phải quy công cho Tiểu Khuynh Thành, tuy rằng hàn độc lợi hại, nhưng là Tiểu Khuynh Thành chưa từng buông tha cho chính mình, mỗi ngày ngày mỗi đêm đều tu luyện, sinh mệnh trừ bỏ tu luyện vẫn là tu luyện, nhưng ra rất giống Dạ Khuynh Thành, có lẽ chính là bởi vì tính tình tương tự, cho nên linh hồn dẫn dắt, Dạ Khuynh Thành mới có thể trùng sinh cơ thể của Tiểu Khuynh Thành.

      Khi Dạ Khuynh Thành nhập vào người Tiểu Khuynh Thành phát , khối thân thể nho này cư nhiên đạt tới Lục huyễn cảnh giới, sau khi cắn nuốt Hỏa Phượng tinh quả, khối thân thể này trực tiếp từ Lục huyễn cảnh giới đường tiến lên tới Lam huyễn cảnh giới. Thực tại làm người ta rung động thôi. Phải biết rằng rất nhiều người tu luyện cả đời đều tới tới được cảnh giới này. tại Dạ Khuynh Thành mới tám tuổi đạt được Lam huyễn chi cảnh, nếu như bị ngoại giới nhân biết, biết xảy ra cái dạng chuyện tình gì. Hoàn hảo bởi vì Hỏa Phượng tinh quả , lần nữa đắp nặn kinh mạch, tại Khuynh Thành có thể tùy ý khống chế hơi thở chính mình. Chỉ cần chính mình cố ý phóng linh lực, người khác biết nàng tới Lam huyễn chi cảnh.


    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :