1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chân tình ngàn năm

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Văn Án


      Edit: Quảng Hằng
      Chương đầu tiên này tỷ tặng thuyvu nhé, đền bù, đền bù!!!! ^_______^
      Thể Loại: Cổ đại, ngôn tình, sắc, sủng, xuyên
      Độ dài: 97 chương + Phiên ngoại
      Rating: 20+
      Cảnh báo: Truyện này vô cùng hot, chỉ dành riêng cho sắc nữ, Quảng Hằng cảnh báo các bạn có tâm hồn lành mạnh nên đọc, QH làm vì QH muốn thay đổi khí trước giờ toàn làm truyện thanh thủy văn. Nếu thích hợp, hoặc đủ tuổi xin hãy nhấn back.





      Nữ tử bắt nó nắm ở trong tay vỗ về chơi đùa, khẽ liếm hai viên tiểu cầu của , phun ra nuốt vào vật nóng bỏng của lớn, nam nhân nằm ở giường hai tay giao nắm để ở phía sau đầu, phát ra trận thở thô ráp khoái hoạt“ Vương, cho thiếp, mau vào, nhanh......” Nàng khát vọng của lớn tiến vào trong cơ thể của nàng .

      Muốn như thế a!” đột nhiên vươn tay, chút nào thương hương tiếc ngọc xoa bóp đôi gò trắng hồng tròn trịa của nàng, còn nhàng dùng ngón tay cái mân mê miết đỉnh hồng nhạt dựng đứng kia.

      “ Ưm......” Nàng khinh ngâm tiếng.

      “ Vậy tự mình đến đây !”

      Tiếp theo nàng chịu nổi ngồi xuống người , hạ xuống vật cứng rắn sừng sững kia, đem kẹp chặt, chậm rãi vặn vẹo đứng lên.

      “ Ừm...... A......” Nàng nhắm mắt lại, cảm nhận hùng vĩ của ở trong cơ thể nàng,” thoải mái.”

      Nam nhân vươn tay vuốt ve trứ cái mông trắng tròn trịa của nàng.

      “ Tốt lắm, mông cử động nhanh chút.” mệnh lệnh lạnh như băng .

      Nữ tử ấn vào trong ngực , thân thể hơi ngã về phía sau, để cho xâm nhập vào càng sâu, ngừng cao thấp đong đưa cặp tuyết lê trắng mịn, để cho vật cứng rắn ấm nóng kia xoay tròn trong hoa huyệt của nàng.

      Tiểu huyệt cùng hoa hạch ngừng bị kích thích, nàng ngẩng đầu lên, lộ ra cổ trắng như tuyết, vừa thống khổ vừa khoái hoạt rên rỉ..” a...... A a......”

      “ Vương...... Tiểu...... Tiểu thiếp muốn...... được...... A......” Tiểu huyệt phun ra nuốt vào long căn của càng lúc càng nhanh, hoa huyệt cũng bắt đầu kịch liệt co rút lại.

      “ Như vậy lại được, vẫn còn chưa có bắt đầu đâu!” hừ lạnh mang theo tia cảm tình .

      Khi thấy khoái hoạt của nàng dâng cao, nam nhân hai tay dùng sức đem nàng đẩy ra.

      Nàng ngã ngồi ở giường. “Ngô...... Vương?” Tiểu huyệt lập tức nhả long căn ra, hư khó nhịn.

      hổ là thiếp của ta a! Mới như thế rên rỉ chịu nổi , nhưng mà chỉ có chút năng lực như thế là đủ , ngươi muốn, ta cho ngươi.” Nam nhân lộ ra tà ác tươi cười.

      nâng hai chân của nàng lên , dùng sức vặn bung ra đến mức lớn nhất, tiếp theo ngón tay miết ở nhụy hoa của nàng , tập trung lực lượng, tốc độ ma sát càng lúc càng nhanh hơn.

      ...... A......” Nữ tử cuối cùng nhịn được lên tiếng kêu to.

      Nam căn nóng ấm sung huyết càng lúc càng lớn, càng ngày càng nóng xỏ xuyên qua trong cơ thể của nàng , ngừng chuyển động mạnh mẽ.

      Nữ tử phát ra liên tiếp thấp nga, khoái cảm cơ hồ yếu gây tê nàng toàn thân.
      “ n a......” thanh kích tình rê rỉ của nàng, ngừng từ trong cái miệng ngâm nga ra, kịp nuốt vào nước bọt, theo của nàng khóe miệng chảy xuống, càng hiển tình dục.

      Nam nhân hai tay nắm chặt lấy thắt lưng của nàng , bắt đầu điên cuồng cao thấp chuyển động mạnh mẽ đâm càng lúc càng sâu vào tiểu huyệt của nàng, ra vào rất nhanh .

      Đôi tay nhắn của nữ tử ôm lấy , cả người quấn chặt ở người , mặc chuyển động ngẩng đầu rên rỉ, có luồng hơi nóng dao động trong cơ thể của hai người.

      “ Nga...... n...... chặc ác......” tùy ý đong đưa, eo cũng phối hợp tốc độ của , cao thấp chấn động.

      Nam nhân dũng mãnh cứng rắn, đâm sâu mạnh dường như muốn hòa tan cả thân thể hòa nhập làm với thân thể nàng.

      “ A a...... Vương...... Đủ...... Ngô......”

      “ Như vậy là đủ rồi? Ta còn đủ đâu!” để ý tới nữ tử dưới thân từ rên rỉ vui thích dần dần chuyển vì kêu rên, vẫn tiếp tục chuyển động sâu.

      Nàng càng lúc nhận thứ nổi, sợ hãi, lại càng muốn xuyên thấu thân thể của nàng, đoạt lấy nàng, dập nát nàng, loại mục đích hy sinh vô danh , tối động tình tử vong.

      “ a...... Vương...... Ngừng...... Van cầu người...... Dừng lại......” Nàng được, toàn thân run rẩy, đôi vú đỏ ửng.

      Cảm giác được hoa huyệt của nàng trận co rút nhanh, muốn tới đạt cao trào , nam nhân lại đem dục vọng rút ra, thay đổi tư thế khác, để cho nữ tử đưa lưng về , quỳ nằm úp sấp , lần thứ hai từ phía sau tiến vào, bắt đầu ra sức ra vào.

      cần...... Vương...... Tha ta ......” Nàng kinh thanh hô.

      “ Thế này phải ngươi muốn sao?! Sao lại muốn ta tha ngươi đây?”

      Nàng thét chói tai liên tục, đóa hoa bị đỉnh cứng rắn của làm cho đỏ ửng, ngay cả đôi tuyết lê cũng nhiểm màu đỏ.

      “ A a...... A......” Nàng cuối cùng nhịn được va chạm của nam nhân mãnh liệt lại cường thế , ngất .

      chút chịu cũng ảnh hưởng của nàng , vẫn tiếp tục luật động, thẳng đến tiết dục mới thôi......

      “ Oa --” Thủy Linh từ trong lúc ngủ mơ bừng tỉnh.

      “ Sao vậy...... Sao vậy lại là mộng này?!” Hai tay nàng che khuôn mặt nhắn, giờ phút này nàng, mặt đỏ đến mức y như trứng tôm nấu chín .

      Gần đây biết là làm sao vậy , luôn nằm mơ thấy loại mộng làm mặt đỏ tim đập này.

      Kỳ quái là, trong giấc mộng cũng khác nhau lắm, nhưng mỗi lần nữ nhân đều giống nhau, duy nhất đổi chính là người nam nhân kia, mà nhìn đến người nam nhân đó, lòng của nàng lại có loại cảm giác kỳ quái .
      Nhưng đến cảm giác này lạ, dường như biết nhau từ lâu lắm……

      Lắc đầu.” Kỳ quái, gần đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì...... A! Tám giờ, đến trường bị muộn rồi !” Lơ đãng nhìn đến cửa hàng đồng hồ báo thức.

      Vội vàng mang mang đứng dậy, thay vội đồng phục tường, sau khi qua loa đơn giản rửa mặt chải đầu , cầm lấy túi sách ghế,liền thẳng đến trường học.

      “ ô ô...... Đều là do mộng làm hại này! Mỗi lần thấy liền mỗi lần muộn.” Nàng vừa chạy vừa oán giận .
      Last edited by a moderator: 1/8/14
      Hale205, Mrnochu, Dion4 others thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit: Quảng Hằng


      Chương 1



      Nàng, là nữ sinh viên trường nữ diện mạo thực bình thường, thân thế cũng bình thường giống như bao khác ở độ tuổi trung học.

      Nàng, có khuôn mặt xinh đẹp xuất chúng, cũng phải loại thu hút mọi ánh nhìn của mọi người, chỉ có khuôn mặt nhắn hé ra vẻ thanh lệ thoát tục giàu có linh khí , nhưng nàng nhấc tay, nhấc chân cũng toát lên hơi thở cao nhã .

      Gia cảnh bình thường, nàng có hai người trai và chị , ở nhà đứng hàng bé nhất, cũng bởi vậy nên được trưởng bối sủng nịch cùng thương, đương nhiên các trai và chị của nàng cũng đối với em nhắn dễ thương này hết mực chở che.

      Về nhân duyên giao tiếp với bên ngoài tốt chỗ chê a, bởi vì nàng đối với người ngoài đều luôn luôn tốt lắm.

      Cá tính ôn hòa thiện lương, là ai gặp cũng , rất nhiều người đều thích làm bằng hữu cùng nàng .

      Duy nhất được hoàn mỹ là, tình của nàng vẫn đều thực thuận lợi.

      Chẳng lẽ đúng như lời mà nhân gian thường , những gì tốt thường đến hai lần ? Bạn bè rất nhiều, tình thân ấm áp, chỉ thiếu mỗi tình .

      Nàng cũng phải là người có sở thích tình duyên khác thường, chỉ là mỗi khi có ai theo, ban đầu rất thuận lợi, nhưng chỉ được tuần tìm hiểu biết vì lí do gì lại tan rã.

      Nhanh nhất vẫn là buổi sáng mới đáp ứng, buổi tối lời chia tay, làm cho nàng phi thường bị đả kích, trò chơi tình cảm vẫn chưa kịp bắt đầu vội kết thúc.

      biết là lần thứ mấy, liền ngay cả chính nàng cũng nhớ ......

      Cho nên nhớ tới , nếu đây là số mệnh của nàng , nàng cũng chấp nhận , bởi vì nàng phải là loại nữ nhân ngốc nghếch khóc lóc ủy khuất van xin tình cảm của dối phương.

      Nàng có nguyên tắc chính mình , vật phải của nàng, nàng cũng thèm tranh giành hay cưỡng cầu mà đạt được, nàng chính là người như vậy, lấy nàng nên lấy gì đó.

      Tuy nàng cá tính ôn nhu, thích cùng người tranh, nhưng như thế cũng chứng tỏ là nàng nhu nhược, nàng có cốt khí, có ngạo khí, đừng tưởng rằng bề ngoài nàng ôn hòa là dễ ăn hiếp nha! Người tốt cũng là có tính cách riêng a , nên là, chỉ cần là mọi người có tính cách riêng.

      Nhưng bản tính của nàng cần nàng phải bộc lộ ra bên ngoài.

      “ hắc! Tiểu Linh.”

      Bạn tốt Trần Viện Viện của nàng kêu lên.

      “ Tiểu Linh?” thấy nàng vẫn nhìn ngoài cửa sổ như cũ, phản ứng.

      Lần này Trần Viện Viện trực tiếp động thủ dùng sức lay động thân thể của nàng, nàng mới đột nhiên hoàn hồn.

      “ Nha? Bạn gọi mình sao?” Nàng, tên là Dạ Thủy Linh, ngay tại thời buổi khoa học đại phát triển như thế này, mà cái tên của nàng xem như thực đặc biệt lại thực cổ điển , mà bằng hữu của nàng đều quen gọi nàng là Tiểu Linh.

      “ Mình phải gọi mẹ bạn!, nếu chắc bạn thấy ai đứng trước mặt bạn đâu nhỉ?” Thấy nàng vẫn nhìn ngoài cửa sổ, kêu nàng vài tiếng cũng có phản ứng.

      “ a...... Ha ha......” Dạ Thủy Linh ngượng ngùng cười hai tiếng.

      “ Bạn phát cái gì ngốc a?!” Thấy gần đây bạn này dường như hồn ở trong thể xác mà cứ lơ lửng đâu đâu a.

      “ ác, có cái gì đâu!” Nàng cũng biết vừa mới ở hoảng thần cái gì, có thể là bởi vì chuyện cảm tình ......

      “ Rốt cuộc là bạn xảy ra chuyện gì? Thấy bạn gần đây thường hay như vậy, là vì chuyện bạn trai sao?” Bạn tốt lo lắng hỏi,” Hay là buổi tối ngủ được phải ?” Bởi vì quầng đen dưới mắt của nàng càng ngày càng nặng .

      “ Ừm, chắc là ngủ được rồi! Luôn luôn chỉ tại giấc mộng......” Nhất tưởng đến hình ảnh trong mộng , làm nàng có chút khó thở.

      “ Chỉ mộng? Là mộng gì a? Trần Viện Viện tò mò hỏi.

      Đối với câu hỏi của bạn tốt , nhưng chuyện như thế này làm sao nàng có thể thành lời? nàng gần đây đều nằm thấy mộng xuân, nên mới học muộn? , nàng nên lời, chuyện thẹn thùng như thế nàng tuyệt đối nên lời.

      “ A…. Cũng quan trọng lắm đâu! Sau khi rời giường mình quên.” Nàng vòng vo kiếm cớ.

      Dạ Thủy Linh lung tung nhìn Trần Viện Viện bài ra cái lí do sứt sẹo.
      Last edited by a moderator: 1/8/14
      Happyanh, Hale205, Mrnochu2 others thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Quảng Hằng


      Chương 2

      “ À! Mình nhớ rồi, mình có quen lão sư đối với giải mộng rất lợi hại a! Nếu bạn muốn, mình mang bạn đến đó!”

      “ Ừm...... Được.” Dạ Thủy Linh vẻ mặt xấu hổ miễn cưỡng nhìn bạn tốt nở nụ cười gượng.

      Đúng lúc này, người bạn thân khác của các nàng, Hồng Thiên Thiên từ cửa phòng học chạy vào.

      “ Viện Viện! Ta hẹn với bọn họ xong, bọn họ đều thành vấn đề, bạn với Tiểu Linh chưa?”Thiên Thiên hai tay phủ ở đùi, hổn hển hỏi.

      “ a! Mình quên mất.” là, vốn dĩ là muốn chuyện với Tiểu Linh, lại bàn sang giấc mộng nên quên mất.

      “ Rống! Bạn làm gì thế!” Mọi người chuẩn bị xong hết, nhưng Viện Viện lại với Tiểu Linh .

      “ Chuyện gì vậy?” Thấy các nàng ấy dường như muốn chuyện gì với nàng,nàng liền mở miệng hỏi trước.

      “Ách! Chính là a! Cuối tuần này, bọn mình có hẹn với các sinh viên ở trường cao đẳng, muốn dạo bờ biển, cùng nha!” Hồng Thiên Thiên ràng cảm thấy tự mình tốt hơn, nhờ Viện Viện chỉ làm cho nàng thêm lo lắng, vòng vo đông tây rồi lại quên mất.

      Dạ Thủy Linh nghe xong nhịn được nhíu mày, bởi vì các bạn thân của nàng đến là hoạt động giao lưu hữu nghị giữa các trường, các nàng học trường nữ sinh, nên cơ hội gặp gỡ và làm quen với các nam sinh rất ít, nhưng những lần gặp mặt như thế này, vẻ bề ngoài là trao đổi, kì là nhân cơ hội này để kết giao.

      Tuy như thế, nhưng trong lòng nàng hiểu được, cuộc hẹn hò lần này đều là các bạn của nàng vì nàng, bởi vì hai người bạn thân kia của nàng đều là hoa có chủ, cho nên nhất định là muốn giúp nàng giật dây, nhưng nàng muốn mệt mỏi......

      Cự tuyệt : “ được, mấy lần trước cũng thế, kết quả sao, cũng giống nhau cả thôi, mình thấy lần này chắc cũng y như thế.” Đủ, nàng còn đủ dũng khí tiếp tục hẹn hò nữa, rốt cuộc lại cả hai đều thương tổn chia tay lâu.

      Trải qua nhiều lần như thế , nàng nghĩ thông suốt, tình cưỡng bức đến là hạnh phúc, chỉ biết thương tổn lẫn nhau, điểm ấy nàng hiểu, tất cả nên để thuận theo tự nhiên, thuận theo ý trời vậy.

      “ Tiểu Linh?” Kỳ quái, rất kỳ quái , trước kia nàng đều nhất định hai lời đáp ứng, nhưng là hôm nay nàng lại...... Cự tuyệt? Viện Viện sờ sờ cái trán của nàng, sau đó sờ sờ chính mình , “ có phát sốt a! Chẳng lẽ là uống nhầm thuốc ?!”

      Dạ Thủy Linh liếc mắt cái xem thường :” Mình có phát sốt cũng có uống thuốc được !”

      Hồng Thiên Thiên nghe xong hay đùa .” Chưa uống thuốc? Cũng vì chưa uống thuốc mới bình thường a!”

      Ai! Nàng bất đắc dĩ thở dài hơi, bình thường có lẽ là hai người bạn tốt kia của nàng mới đúng, là chịu nổi các nàng, đúng là người đối người đáp chừa đường cho nàng a.

      Nhưng trước tiên phải giải quyết vấn đề kia trước,” Dù sao mình , muốn các bạn cứ !” Nàng kiên quyết .

      được ! Cuộc hẹn hò lần này, đều là sắp xếp vì bạn, thiếu bạn ý nghĩa .” Nhân vật chính , nhân vật phụ như các nàng làm gì?

      Bạn tốt buông tha cho nàng, cương quyết muốn kéo nàng , sử duingj mềm dẻo của ba tấc lưỡi.

      “ Nếu bạn cứ xem như bãi biển dạo, quan tâm gì hết được ? đông lắm đâu.”Thiên Thiên thuyết phục .

      Viện Viện cũng theo ở bên hát đệm.” Đúng a! Đúng a! chừng khi bạn dạo xong, về nhà ngủ ngon hơn!” Mệt mỏi liền có vẻ dễ dàng vào giấc ngủ, cũng có vẻ thấy những giấc mộng kì quái nữa.

      đến có vẻ ngủ ngon, Dạ Thủy Linh bắt đầu do dự , bởi vì nàng gần đây bị giấc “ mộng xuân “ kỳ quái kia quấy nhiễu thể yên giấc, tinh thần cũng càng ngày càng kém.

      Vậy cứ xem như dạo ngày với bạn bè cũng được, tâm tình sau khi được thả lỏng, chừng còn mộng mị hoang đường nữa.

      “ Vậy được rồi! Chỉ có lần này nha! Sau này các bạn đừng giúp mình những cuộc hẹn như vậy nữa.” Nàng cần .

      Hai vị bạn tốt nghe được, Tiểu Linh đáp ứng rồi, lập tức vây quanh cùng nhau, lắc tay nàng ngừng.”Ya! tốt quá......”

      “Mười giờ sáng mai gặp ơ trước cổng trường nhé!”Thiên Thiên ra thời gian cùng địa điểm.

      “ Ừm.”

      Trường học tiếng chuông tan học vang lên

      “ Tiểu Linh! Tan học hôm nay mình có việc, cho nên thể chung với bạn được!”Viện Viện ngượng ngùng .


      Happyanh, Hale205, Dion2 others thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Quảng Hằng


      Chương 3

      “ Ừ! sao đâu! Bạn cứ , mình về mình là được rồi.”Dạ Thủy Linh bình thản.

      “ Vậy bạn về nhớ cẩn thận nha! Mình trước.” Trần Viện Viện cầm lấy túi sách cửa hướng phòng học đến

      “ Được, bye bye.” Nàng huy phất tay.

      “ Bye bye.”

      Cứ như vậy Dạ Thủy Linh đeo túi sách của mình lên vai, mình chen chúc hòa vào dòng người đường, bởi vì vào thời điểm tan học, cho nên có thể thấy xe buýt của trường đưa đón học sinh đậu trước cổng. Rồng rắn hàng dài , ai cũng nhường ai liều mạng tranh vị trí.

      Mỗi xe đều chật ních các bạn học sinh, còn số sinh viên còn lại đến các hiệu sách, thư viện hoặc quán kem giải khát.

      Vài bạn còn lại cùng với bạn bè cười ồn ào huyên náo đường, chạy đuổi nhau đùa giỡn,ở ven đường những hiệu thức ăn nhanh như gà nướng, khoai tây chiên bốc mùi thơm bát ngát.

      Dạ Thủy Linh vừa vừa suy nghĩ, đêm nay nên làm gì để có giấc ngủ ngon, nằm mơ mộng những chuyện kì lạ kia nữa.

      Ngay tại phía sau, nàng đột nhiên cảm giác được phía sau tựa hồ có người chụp bả vai của nàng .

      Đột nhiên quay đầu, chỉ thấy ông lão mặc bộ trang phục kì lạ, hàm râu dài trắng muốt, nhìn nàng nở nụ cười hòa ái dễ gần.

      Di? Vì cái gì lão bá bá này lại nhìn nàng cười ? Trong trí nhớ nàng thấy dường như biết người này a!

      “ Ngươi đương nhiên biết ta đâu! Lần đầu gặp mặt, ta gọi là Nguyệt lão.” Ông ta giống như là có thuật đọc tâm, chờ Dạ Thủy Linh mở miệng, cũng trả lời trước nghi vấn trong lòng nàng .

      Khi lão nhân mở miệng ra những lời này đồng thời, nàng thực ràng cảm giác được, thời nháy mắt dường như bị ngừng lại, có động tĩnh.

      Giống như nàng khoảng gian khác, vốn dĩ đứng đường cái náo nhiệt ồn ào bỗng chốc lặng ngắt như tờ, những sinh viên sóng đôi nhau vừa vừa đùa giỡn bỗng chốc như đoạn phim quay chậm, rồi ngừng hẳn cử động nữa.

      Kỳ quái, đây là tại soa vậy! Trong lòng tràn ngập buồn bực cùng khó hiểu.

      “ Ông? Nguyệt lão? Sao có khả năng như vậy .” Nàng vẫn là lựa chọn tin, gần nhất nàng gặp được nhiều lắm những chuyện kỳ quái , tất cả những chuyện này nhất định là nàng quá mệt mỏi nên sinh ra ảo giác.

      Đúng, nhất định là đúng như vậy . Nàng an ủi chính mình .

      “ Tin hay từ ngươi, hôm nay tới tìm ngươi là tới cho ngươi kiện .” Lão nhân thay đổi nụ cười hiền lành mặt ông.

      “ Chúng ta quen biết, ông lại có chuyện gì muốn với tôi?” Nhanh chóng biến mất ! Ảo giác.

      Nàng trong lòng mặc niệm , có lẽ nàng nên lo lắng, có cần khám bác sĩ xem đầu óc của mình có bị vấn đề gì hay , bằng nàng nhất định điên mất.

      phải gần đây, ngươi thường hay thấy những giấc mộng kì quái? Rồi tình duyên cũng thuận lợi lắm?”Lão nhân .Di? Sao ông ta biết vậy? Đúng, rống! Đây là ảo giác của nàng , đương nhiên phản ánh ra những tư tưởng gần đây nhất của nàng.

      Lão nhân xem thấu  ý nghĩ trong lòng nàng, lơ đễnh tiếp tục .

      “ Đó là niên đại mà ngươi cần phải xuất sắp đến, mà sở dĩ những đoạn tình cảm kia thể kéo dài lâu là vì nhân duyên của ngươi ở ngàn năm trước, chứ phải ngay tại niên đại này.Lão nhân vì nàng giải thích.

      “ Cái gì? Ông rốt cuộc cái gì? Lại là Nguyệt lão, lại là ngàn năm .” Nàng câu đều nghe hiểu !

      hiểu cũng sao! Qua lâu nữa ngươi hiểu, đến đây, cái này cho ngươi.” Ông ta từ trong tay áo lấy ra  cái bạch ngọc phi thường xinh đẹp hình tròn cấp nàng.

      Khối bạch ngọc kia hòa lẫn sắc xanh đậm, trong sáng trong suốt , mặt còn khắc những cổ văn tự cổ đại.

      Nàng nhìn khối ngọc, lay động lắc đầu,” Cái này tôi thể nhận.” này chẳng lẽ đún là ảo giác sao? Sao lại có người muốn đưa nàng này nọ, hơn nữa cái kia rất đẹp, nhưng mà, nàng biết đồ của người lạ thể nhận.

      “ Ta phải người xa lạ! Ta là cùng ngươi là người có duyên, ngươi coi như đây chỉ là lễ gặp mặt chúng ta lần đầu gặp mặt ,ngọc này có thể giúp ngươi tìm được nhân duyên của ngươi , ngươi coi như là lá bùa bình an !” Lão nhân cũng cần biết nàng có đồng ý hay , liền đem khối ngọc giống như đồng tiền cổ kia, đeo vào cổ Dạ Thủy Linh.

      “ Tôi thể nhận!” lúc nàng cúi đầu muốn đem khối ngọc kia tháo xuống trả lại cho lão nhân kia , khi ngẩng đầu , lão nhân trước mắt biến mất.
      Happyanh, Dionlinh14061997 thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Quảng Hằng


      Chương 4


      <img class="alignnone size-full wp-image-4718" title="4" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/08/4.jpg" alt="" width="590" height="442" />




      Lão nhân đâu? Sao thấy, nàng nhìn quanh bốn phía liếc mắt cái, vẫn thấy thân ảnh lão nhân kỳ quái , trước mắt lại khôi phục như trước, đường phố lại ồn ào náo nhiệt lần nữa. Mọi người ban nãy vốn bất động, tại vẫn ồn ào tiêu sái đường.

      Giống như từ nãy giờ chưa từng xảy ra chuyên gì,nàng ngừng nghi hoặc, dụi dụi  hai mắt của mình, chẳng lẽ là mình bị  hoa mắt? Nhưng trong tay nàng xúc cảm ấm áp cũng phải giả a! Mở tay ra, tay vẫn cầm khối ngọc trắng xanh mà lão nhân kia đưa cho.

      Đem khối ngọc mang về cổ lần nữa , coi như nó là bùa bình an !

      Hít sâu hơi,” Hô! Dạ Thủy Linh cần suy nghĩ nhiều quá, vẫn là về nhà nhanh lên !” Nàng an ủi chính mình

      đường về nhà Dạ Thủy Linh cả người đột nhiên cảm giác giống như lơ lửng, nàng trực tiếp về phòng, có đáp lại lời gọi của mẹ.

      “ Tiểu Linh! Con về rồi! Bụng có đóihay ? Con muốn ăn cơm trước hay muốn uống canh đậu đỏ trước?” Mẹ nàng nhìn theo bóng lưng của nàng hỏi.

      Nhưng mà đáp lại bà chính là thanh Dạ Thủy Linh đóng cửa phòng .

      Nhìn thấy hành vi kì lạ của con , bà lo lắng bước đến trước cửa phòng con, gõ gọi.

      Khấu khấu khấu.” Tiểu Linh? Con sao vậy? Có phải xảy ra chuyện gì hay phát sinh ? Có thể cùng mẹ , hay là con làm sao thoải mái?” Bà lo lắng hỏi.

      Vài giây sau, bên trong truyền ra thanh trầm thấp “Dạ, có gì, con sao đâu, mẹ đừng lo, con chỉ hơi mệt chút, muốn ngủ lát, bữa tối đừng gọi con, mẹ và chị ăn trước .” Giọng của nàng như được phát ra từ trong chăn.

      “ Được rồi! Vậy con thức dậy, đói bụng nhớ cho mẹ nha, mẹ làm thức ăn cho con.” Nghe được bảo bối nữ nhi có việc gì, bà cũng an tâm.

      “ Vâng......” Chờ sau khi mẹ khỏi, Dạ Thủy Linh chìm trong giấc ngủ nặng nề.

      Đêm nay, nàng cũng có thức dậy, bởi vì nàng lại nằm mơ, nhưng lần này nàng nằm mộng hoàn toàn khác với giấc mộng trước, khgoong lẽ là do khối ngọc bội kia sao!?

      Trong mộng xuất nữ tử ăn mặc trang phục cổ đại đứng trong tòa biệt viện, khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần đẫm lệ, biểu đau đớn vô cùng của nàng. Lúc này bên cạnh nàng xuất thư sinh nhu nhã.

      Nữ tử kích động nắm chặt lấy tay nam nhân kia, biết cái gì, bởi vì nàng chỉ nhìn thấy hình ảnh màkhông nghe thấy thanh .

      Nữ tử giống như muốn cùng nam tử kia tách ra, mà nam tử kia cũng có thể nhìn thấy được vẻ quyến luyến rời của , nhưng cũng bó tay thể làm gì đưuọc.

      Đúng lúc này, biết từ đâu xuất toán vệ sĩ tách hai người ra,bọn họ tàn nhẫn đem người nữ tử này kéo vào bên trong kiệu hoa đợi ở bên.

      Nữ tử ngừng cố gắng giãy dụa, nhưng cũng vô ích, vẻ mặt đột nhiên tuyệt vọng.

      Đứng ở phía sau kiệu hoa nam tử bất lực, chỉ có thể nhìn bóng dáng kiệu hoa , lớn tiếng kêu to, như là kể ra vô duyên, thể bên nhau, nhưng vĩnh viễn khác ghi hình bóng nàng vào tận đáy lòng.

      Mộng tỉnh, Dạ Thủy Linh ngồi dậy, tay phải vội vã tháo cúc áo trước ngực mình, thở hổn hển.

      Sao lại như vậy ? Nàng có thể từ trong mộng cảm nhận được ràng nàng kia đau thương, ngay cả tâm chính mình cũng nhói đau, nàng tại sao lại nằm thấy giấc mộng như thế này......

      Nàng kia rốt cuộc là ai đây?

      Dạ Thủy Linh cứ buổi tối nằm mộng là y như ngày hôm sau đến trường muộn.

      Mãi đến trước ngày cuối tuần nàng cùng các bạn thân của mình, ước hẹn ra ngoài , nàng nằm mơ.

      Thời tiết hôm nay tuyệt, rất thích hợp với cuộc dạo chơi bãi biển, nàng y theo nguyên bản đâu có thời gian chậm chút mới rời khỏi nhà.sau khi tới nơi hẹn, thấy hai bạn thân của mình đứng chờ nàng từ lúc nào.

      “ uy! Tiểu Linh, sao đến trễ thế!” Hồng Thiên Thiên đứng bên kia đường hô lớn.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :