1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Chào buổi sáng, Triệu Thần Thành_Thả An (5)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chào buổi sáng, Triệu Thần Thành

      Tác giả: Thả An

      Tình trạng conver: Hoàn

      Số chương/ trang word: 51 chương /366 trang word

      Converter: ngocquynh520

      Edit: Tuyết Khanh​




      (Thiên lôi bản*) em sữa tươi giả ngây ngô làm nũng bất chấp đạo lí trà trộn vào Làng Giải Trí, phía có đại Boss** phúc hắc theo đuổi, Bên cạnh còn có con nhà giàu làm bạn, còn có nữ phụ nam phụ lung tung hỗn loạn. Triệu Thần Thành, lăn lộn phải là Làng Giải Trí, mà là nơi náo nhiệt. (** cấp / giám đốc người đứng đầu)

      (Tip: em sữa tươi, gọi tắt của em thích uống sữa bò)

      ( Văn nghệ bản* ) đối với Tưởng Lạc Sanh mà , Triệu Thần Thành giống như tòa thành trì, có tường thành kiên cố, còn có cái sông rộng rãi vây quanh bảo vệ thành. Tia nắng ban mai hơi lộ ra hoặc ánh mặt trời chiều tà, người ta chỉ có thể nhìn thấy bức tường xám trắng cùng nhan thạch lồi lõm. biết bên trong nhất định có câu chuyện cũ, khiến tò mò.

      (Nguyên văn lời tác giả>>Hữu tình nhắc nhở: truyện nhàng, chỉ phục vụ giải trí, có ngược có sủng, nhưng chỉ là ngược , truyện phải điển hình tính chất Làng Giải Trí, khúc dạo đầu chỉ để hâm nóng.)

      Nội dung truyện: thanh mai trúc mã, độc, đô thị tình duyên Giới Giải Trí

      NV chính: Triệu Thần Thành ┃ Phối hợp: Tưởng Lạc Sanh, Thẩm Mục, Vệ Lam, Mai Phinh Vi, Vệ Nhiên

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 1:

      Edit: Tuyết Khanh

      Lúc người đại diện_Tom cầm tờ báo tới trước mặt Triệu Thần Thành, còn nằm dựa ghế, ngậm ống hút uống sữa tươi.

      "Ca sĩ Triệu Thần Thành dùng quy tắc ngầm. Còn là giỏi lắm, tự mình lăng xê nữa chứ."

      Triệu Thần Thành nhìn lướt qua tờ báo: "Oa, tít trang đầu, tòa soạn báo này đúng là nể mặt." xong, giương mắt nhìn về phía Tom, cười hì hì tiếng.

      Đôi mắt Triệu Thần Thành rất đẹp, con ngươi màu hổ phách, lông mi dài cong vuốt, chân mày day rung động lòng người. Đôi mắt này lúc mới bước chân vào nghề làm rung động biết bao nhiêu người, trong đó bao gồm người phụ trách tuyển chọn nghệ sĩ —Tom.

      Tom chút do dự đập tay lên bàn: "Ít phóng điện với tôi . Chỉ vào cái đầu rối như ổ gà, ăn mặc rối loạn, cao thấp khó phân biệt, cho rằng có bao nhiêu sức quyến rũ? Ba chữ quy tắc ngầm là từ mẫn cảm có biết hay , hả? có “rễ hành liền muốn đánh ra vị”, ngại chết đủ nhanh phải hay ?"

      Vào lúc Tom chải đầu cài nút cho mình Triệu Thần Thành liền nắm cổ tay của : "Tom, buông ra, ok? Người ái mộ cùng truyền thông liền ăn tôi đây. Dù sao Làng Giải Trí cũng đủ loạn, tôi nghệ sĩ nho cũng có cái gì."

      "Buông tay." Tom vất vả từ nơi đó* của Triệu Thần Thành rút tay về: "Tiểu tử thúi, sức lực lớn. cho tôi ngồi chút được à, tối thiểu có chút dáng vẻ, tập huấn gì đó thậm chí quên còn
      [​IMG]

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 1:

      Edit: Tuyết Khanh

      Lúc người đại diện_Tom cầm tờ báo tới trước mặt Triệu Thần Thành, còn nằm dựa ghế, ngậm ống hút uống sữa tươi.

      "Ca sĩ Triệu Thần Thành dùng quy tắc ngầm. Còn là giỏi lắm, tự mình lăng xê nữa chứ."

      Triệu Thần Thành nhìn lướt qua tờ báo: "Oa, tít trang đầu, tòa soạn báo này đúng là nể mặt." xong, giương mắt nhìn về phía Tom, cười hì hì tiếng.

      Đôi mắt Triệu Thần Thành rất đẹp, con ngươi màu hổ phách, lông mi dài cong vuốt, chân mày day rung động lòng người. Đôi mắt này lúc mới bước chân vào nghề làm rung động biết bao nhiêu người, trong đó bao gồm người phụ trách tuyển chọn nghệ sĩ —Tom.

      Tom chút do dự đập tay lên bàn: "Ít phóng điện với tôi . Chỉ vào cái đầu rối như ổ gà, ăn mặc rối loạn, cao thấp khó phân biệt, cho rằng có bao nhiêu sức quyến rũ? Ba chữ quy tắc ngầm là từ mẫn cảm có biết hay , hả? có “rễ hành liền muốn đánh ra vị”, ngại chết đủ nhanh phải hay ?"

      Vào lúc Tom chải đầu cài nút cho mình Triệu Thần Thành liền nắm cổ tay của : "Tom, buông ra, ok? Người ái mộ cùng truyền thông liền ăn tôi đây. Dù sao Làng Giải Trí cũng đủ loạn, tôi nghệ sĩ nho cũng có cái gì."

      "Buông tay." Tom vất vả từ nơi đó* của Triệu Thần Thành rút tay về: "Tiểu tử thúi, sức lực lớn. cho tôi ngồi chút được à, tối thiểu có chút dáng vẻ, tập huấn gì đó thậm chí quên còn chút gì rồi?" (* chả hiểu nơi đó là nơi nào)

      Tom ngồi xuống chiếc ghế đối diện Triệu Thần Thành, thu lại vẻ mặt, khôi phục hình tượng người đại diện trước mặt người ngoài trấn bình tĩnh như ông lão nắm trong tay chuyện quan trọng. mở miệng: "Chỉ là, buổi sáng hôm nay tôi nhận được ba bốn lời mời cho tiết mục giải trí radio. Trong đó còn bao gồm ‘Càn Long tới ’có tỉ lệ người xem TV khá cao trong nước."

      "Tôi thích người chủ trì tiết mục, có đủ dính vào*." Triệu Thần Thành mặc dù còn bộ dáng hi hi ha ha, nhưng lại thu chân lại, ngoan ngoãn ngồi ưỡn thẳng sống lưng.( hỉu lắm thấy dịch là có đủ hỗn láo/làm càn..)

      Tom lại cười lạnh tiếng: "Cùng được mời, còn có người cùng bước chân vào giới giả trí Phan Nguyệt."

      Phan Nguyệt mới xuất đạo* liền được công ty nâng đỡ, liên tiếp xuất trong mấy bộ phim ảnh nổi tiếng, album vừa ra, tuyên truyền lớn có thể so với minh tinh lâu năm Nhị tuyến. Thêm còn có tờ báo ta cùng Mã tiên sinh tầng cao nhất trong công ty rất thân. Kể từ đó, cái nhãn "Quy tắc ngầm" sáng loáng to liền dính vào trán Phan Nguyệt tiểu thư.(*mới bước vào nghề)

      "Ai nha." Triệu Thần Thành uống sữa tươi đến khi thấy đáy, vẫn còn ngậm ống hút: "Tiết mục này quả nhiên. . . . . .khẩu vị nặng."

      "Đến lúc đó nên như thế nào, cần tôi dạy cho chứ."

      " cần cần, biết tôi rất có tố chất phát huy." chưa hết lời, Triệu Thần Thành liền giơ tay lên tiếp được cái gạt tàn thuốc Tom ném tới, bất đắc dĩ thở dài cái: "Tom, cũng chỉ có tôi mới có thể ở với người đại diện bạo lực như vậy để kiếm sống."

      "Nếu như yên tĩnh chút để cho tôi tỉnh tâm, tôi cũng có thể rất dịu dàng." Tom chậm rãi cười: "Tôi hi vọng có thể đắn đo chừng mực. Lăng xê cũng dạy điểm đến là dừng. Tôi cùng Tưởng tổng đều rất coi trọng ."

      Nghe ràng hai chữ Tưởng tổng, mí mắt Triệu Thần Thành kịch liệt nhảy cái. Nhưng liếc thấy sắc trời trầm trầm ngoài cửa sổ, vội vàng đứng dậy, ra dấu OK, để cái gạt tàn thuốc xuống đẩy tới trước mặt Tom: "Tom thân ái, nếu có chuyện gì nữa tôi trước. Sắc trời tốt, trời sắp mưa rồi."

      "Ngày mai thu đừng tới trễ. . . . . ." Giọng của Tom còn chưa hết, liền bị Triệu Thần Thành bỏ lại ở bên trong cửa.

      Triệu Thần Thành cúi đầu, bộ tiến vè phía thang máy. phải chạy nhanh về nhà, chớ để mắc mưa. Nhấn xuống nút đóng cửa, cửa chầm rì rì còn chưa có khép lại, vì vậy thấy phiền nhấn mạnh thêm hai cái. Nhưng kèm theo tiếng đóng cửa, còn có giọng đầy từ tính của người đàn ông ở sau lưng. "Triệu Thần Thành, là sợ trời mưa sao?"

      Ngón tay Triệu Thần Thành cứng đờ, ngay sau đó xoay người sang chỗ khác, mặt lại ra nụ cười: "Tưởng tổng."

      Tưởng Lạc Sanh, Tổng quản lý của C&O, cái người rất coi trọng Tưởng tổng, Triệu Thần Thành cúi đầu.Triệu Thần Thành thích , vô cùng thích.

      Giờ phút này, Tưởng Lạc Sanh mím môi, biểu tình lành lạnh như cũ. Tây trang mù tro cắt may khéo léo dán sát lên cơ thể, ở dưới ánh đèn cũng mang theo mùi vị trong trẻo lạnh lùng. Nghiêng xuống 30 độ, Tưởng Lạc Sanh nhìn Triệu Thần Thành, cũng tự nhiên hình thành loại cảm giác bị áp bức.

      lúc Triệu Thần Thành bị khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng của Tưởng Lạc Sanh nhìn đến hoảng, cửa thang máy mở ra. Triệu Thần Thành sung sướng khẽ khom người, : "Tưởng tổng, hẹn gặp lại." Chân liền giống như bôi dầu nhanh về phía xe của mình.

      Người đàn ông ở phía sau nhanh chậm ra khỏi thang máy, rất tùy ý câu: "Tôi đưa trở về."

      Triệu Thần Thành bị năm chữ này cứng rắn đánh vào, mặc dù da mặt dầy, nhưng người thể ở chân lật hai thuyền. " cần làm phiền. . . . . ."

      Lời cự tuyệt còn chưa hết, người đàn ông kia liền tùy ý trả lời câu: "Sợ phát bệnh."

      Nụ cười ở mặt Triệu Thần Thành co quắp: "Đó phải là bệnh."

      Tưởng Lạc Sanh dừng bước lại, nhìn Triệu Thần Thành cách đó xa, tầm mắt lạnh lẽo giống như laser quét xem. Đột nhiên, người đàn ông ngoắc ngoắc khóe môi, rất là giễu cợt. "Vậy tùy ."

      Triệu Thần thành để ý tới thái độ của Tưởng Lạc Sanh, sắc trời càng lúc càng tối. chạy thẳng tới xe của mình, mở cửa đóng cửa, khởi động, làm liền mạch.

      Đạp mạnh cần ga, ngừng chay xông về phía nhà trọ.

      Vừa mới vào nhà, bên ngoài liền rầm rầm tiếng sét. Triệu Thần Thành liền mềm nhũng, ngã ngồi ở cửa nhà nắm chặt lông cừu mặt thảm.

      Cả người cứng ngắc, hơi thở rối loạn, con mắt mở cực lớn nhưng lại có tiêu cự. . . . . .

      Giọt mưa bắt đầu rơi xuống, nện ở cửa sổ thủy tinh, phát ra tiếng vang nhưng mệt nhọc.

      Nên, kéo rèm cửa sổ, sau đó cuộn mình vào trong chăn. . . . .

      Chương 1: (TT)

      Edit: Tuyết Khanh

      Như vậy thấy được, cũng nghe được. . . . . .

      Nhưng là có cách nào. . . . . . Căn bản. . . . . . đứng nổi. . . . . .

      Ngắn ngủn mấy phút, người Triệu Thần Thành rịn ra lớp mồ hôi mỏng. Dưới chân vô lực, tiếng mưa rơi vẫn còn đánh tâm của , dai dẳn thôi.

      co người lại hết sức, che lỗ tai của mình, trong cổ họng mơ hồ lẩm bẩm cái tên: Vệ Nhiên.

      Hôm sau sáng sớm tinh mơ, chế tác John nhìn thấy Triệu Thần Thành mang theo hai quầng thâm mắt lắc lư vào, cau mày.

      "Triệu Thần Thành, chúng ta chỉ có nửa ngày, có được hay ?" John ở trong giới gải trí danh tiếng , cũng chỉ là nghiêm nghị làm việc.

      Triệu Thần Thành nhún vai cái, hì hì : "John, đây là lần đầu tiên chúng ta hợp tác sao? Điểm này mà còn tin tôi sao." xong, tiến vào rạp.

      Lăn lộn hai năm, Triệu Thần thành chỉ phát Abum, nhưng khúc "Sáng sớm" vừa ra lò ba lần đứng đầu bảng xếp hạng. Nếu phải có quan hệ tới bản thân mình, có thể tại liền chỉ là quanh quẩn ở hai ba bài hát. Album mới "Thành" lần này được công ty ra sức nâng đỡ, bồi dưỡng mãnh liệt, làm mọi người xung quanh phải đổi ánh mắt nhìn , nhưng Triệu Thần Thành còn trước sau như , vẫn mang dáng vẻ thản nhiên.

      Đứng ở điện dung (capacitor) trước mi-cro, đeo ống nghe lên, Triệu Thần Thành trong nháy mắt liền yên lặng xuống. nhắm mắt lại, nhạc sớm nhớ kỹ trong lòng.

      Chỉ là thứ nhất bật ra, người bên trong phòng thu cũng giống như bị điểm huyệt đứng hình. "I’m in here, can any¬body see me? Can any¬body help?

      I’m in here, a pris¬on¬er of his¬to¬ry, Can any¬body help?"

      Cái thanh kia, vô ích cũng yếu ớt, mang theo giọng mũi, quanh quẩn ở bên tai.

      "Can’t you hear my call? Are you com¬ing to get me now?

      I’ve been wait¬ing for, You to come res¬cue me, I need you to hold, All of the sad¬ness I can not, Liv¬ing in¬side of me. "

      sắc* của mạnh mẽ, mang theo từng tia khói giọng khàn, kéo ra câu từ ngớt. Nghe ra sâu bất lực, giống như là chỗ sâu nhất trong linh hồn van xin, khát vọng mong người nghe được, được chuộc tội. (* chất lượng giọng)

      "I’m in here, can any¬body see me?

      Can any¬body help?"

      * chậm rãi rơi xuống, tình cảm vẫn còn chút dư . Người chế tác để ống nghe xuống, nhìn về phía bên trong phòng thủy tinh vẫn như cũ nhắm hai mắt lại, đôi tay nắm chặt tấm kính ngăn cách Triệu Thần Thành, thầm nghĩ: vẫn là ca từ như vậy thích hợp với , dù sao cũng là người từng trải. (* cuối)

      Bị John kéo thu lại hai ba lần, cuối cùng Triệu Thần Thành mới được thả .

      "Triệu Thần Thành, ghi cho loại hưởng thụ, cần dằn vặt chạy tới chạy lui."

      Người thu vỗ vỗ bả vai , thầy giáo thanh nhạc cũng ở bên giọng trêu ghẹo. "Người này , có gì để phản đối, ngay cả John chúng ta đều đồng ý. Mỗi lần nghe, vẫn là kềm chế được bị thu hút."

      Triệu Thần thành từ cổ áo gỡ kính râm ra, đeo lên, che vẻ mặt có chút mỏi mệt của , chỉ vào John còn nghiêm nghị, khoa trương bật cười, giọng : "Khiêm tốn, khiêm tốn."

      ra khỏi công ty, thời tiết bên ngoài còn hơi u. Xuyên thấu qua màu đen mắt kính, cảnh vật cũng che màu sáng tro rực rỡ. Triệu Thần Thành lắc đầu, muốn thoát khỏi điệu hát vang vọng trong đầu. Ở tại trong tòa thành, chờ đợi được chuộc tội, lại vĩnh viễn thể nghe được. Cảm giác này, hỏng bét.
      Last edited: 22/4/16

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 2:

      Edit: Tuyết Khanh

      Ngày thu "Càn Long đến", thời tiết trong lành.

      Trong Studio, Triệu Thần Thành quy củ ngồi ghế khách quý, trang phụ bộ dáng thanh lịch. Chiếc áo cắt may tỉ mỉ để trần vai trái, quần dài bao trọn đôi chân thon dài hợp với giày cao gót, vốn là Triệu Thần thành đứng lên chỉ cao có 1m67, mà khi đứng lên lại tăng thêm mấy phần. . . . . . Phách lối.

      So sánh với Diêm Nguyệt ở dưới, bên trang dung tinh xảo nhã nhặn, lại thu được nhiều hơn. chiếc váy ngắn, mọt mái tóc dài cuốn xù, cười lên cũng nhàng nhàn nhạt kín đáo.

      Trừ mới vừa rồi gặp mặt lên tiếng chào hỏi lẫn nhau, Triệu Thần thành cùng Diêm Nguyệt cũng chuyện với nhau. Đây đối với Triệu Thần Thành mà là rất ít thấy, nàng ở trong hội là nổi danh trăm đáp*(* chắc là nhìu lời á), dáng vẻ hi hi ha ha tiêu chuẩn tràn đầy quen thuộc. Cố tình Diêm Nguyệt lại là trong những trường hợp ngoại lệ.

      ra hai người cũng chưa từng chung đụng, nếu nhất định phải có. . . . . . Đó chính là lần ở bữa tiệc chúc mừng sư huynh của , Triệu Thần Thành vốn là muốn ném bánh ga-to, chỉ tiếc thân thủ (sư huynh của TTT) nhanh nhẹn, trốn rất nhanh, khẽ khom người bánh ngọt gào thét bay qua khỏi đỉnh đầu của , trực tiếp nện ở mặt Diêm Nguyệt ở phía sau cùng người chế tác trò chuyện rôm rả, trong nháy mắt mặt liền thành đóa hoa.

      Nhưng nếu như là cái này cũng cần , Triệu Thần Thành cảm thấy oan uổng, bởi vì lúc ấy vì hòa hoãn khí ngột ngạt, Triệu Thần Thành quyết định nhanh, vung lên miếng bánh ngọt khác đập vào mặt chính mình.

      chỉ tất cả khách khứa bối rối, ngay cả Triệu Thần Thành , sau đó vì hành động lãng phí lương thực lúc đó mà xúc động rơi nước mắt.

      "Càn Long đến" là tiết mục phỏng vấn, chỉ là hai người dẫn chương trình cực kỳ phô trương, vấn đề thường thường tương đối xảo trá, liên quan đến số chủ đề "Nhạy cảm" trong công ty đại diện. Trong chương trình minh tinh thường sợ nhất những tiết mục như vậy, chỉ lo lắng để ý lời . Nhưng tỉ lệ người xem TV cao, người xem thích xem, cũng chỉ phải nhắm mắt lại mà .

      Nhân viên làm việc ở vị trí phía sau, bắt đầu thu.

      Màn ảnh lớn để trước đoạn VCR giới thiệu hai người Triệu Thần Thành cùng Diêm Nguyệt. Triệu Thần Thành bị đặt ở đằng trước, dĩ nhiên, loại an bài này hiển nhiên là để làm nền hiệu quả hơn. Bởi vì Diêm Nguyệt là danh hiệu chỉ bằng nửa Triệu Thần Thành. Gần đây Thiên hậu cùng ca sĩ nho khác biệt phải chút.

      Nhưng người nữ chủ trì tiểu Long mở màn câu đầu tiên trong nháy mắt phá vỡ khí trường quay: "Triệu Thần Thành, tôi cuối cùng thấy lên Càn Long rồi."

      "Ôi chao, rất ưa thích Triệu Thần Thành sao?" Nam chủ trì biểu rất kinh ngạc : " ấy hơn chúng ta đấy. thưởng thức như vậy sao, thích ca khúc của ấy sao?"

      "Tôi có tôi nghe ấy hát sao? Triệu Thần Thành hơn năm trước, khi đó tôi mới vừa dẫn chương trình, khi đó còn chưa có Càn Long, tôi cũng ra nghề bao lâu. ra tôi là từ cái tên của ấy mà bắt đầu thích ấy nha."

      bên Triệu Thần Thành vỗ trán, bị tiểu Long thích cần phải có trái tim khỏe. Người phụ nữ kia kia chuyện thích làm nhất chính là ba ngày hai bữa ôm AV, GV đến nhà Triệu Thần Thành gắng phải cùng chia sẻ, khi đó Triệu Thần Thành bởi vì dạ dày có chút khó chịu, mà tiểu Lan còn có thể vui vẻ vui sướng ăn ngấu ăn nghiến thức ăn mua từ bên ngoài về.

      "Bởi vì tên của ấy cùng tên của cũng rất Man sao? Triệu Thần Thành, chút cũng nhìn ra đấu vết giống phụ nữ. Cũng như ngươi ôi chao, Từ Long."

      "Cho nên khi đó tôi cảm thấy tìm được đồng bào á..., chúng tôi đều có đôi ba mẹ cực kỳ chịu trách nhiệm. Hơn nữa khi đó bản thân Triệu Thần Thành cũng giống nữ. Tóc ngắn, T shirt quần jean, mặt mộc liền tới tiết mục. Hơn nữa tán đả Thủ đạo* rất lợi hại, nếu phải nhìn tài liệu có ghi ấy là nữ, tôi cũng tin." (*Võ thuật nhật bản)

      trán Triệu Thần Thành đổ đầy mồ hôi, cho nên khi đó sau khi xong tiết mục tiểu Long chạy tới chỉ vào ngực Triệu Thần Thành, : Tôi có thể sờ cái, xác định là nữ sao? Đổi lại người khác có thể tại chỗ xù long, Triệu Thần thành biết, nhưng ngay lúc đó phản ứng lại là mơ hồ gật đầu cái. Cái gật đầu này biến thành nền móng của hai người ngày sau.

      Sau đó trọng điểm đề tài chuyển hướng về tán đả, Triệu Thần Thành tại chỗ bổ ba miếng bản gỗ, dẫn tới tràng thốt lên trong thính phòng. Sau đó lập tức hát bài, là album mới đợt thứ nhất của Triệu Thần Thành bài " thành". Thu trước trong canh giờ, Diêm Nguyệt mực ở bên cạnh bình thường mà ngồi xuống, mặt cuối 45 độ nụ cười vui vẻ cứng lại. Khi Triệu Thần Thành cùng người chủ trì cười , chỉ cảm thấy sau lưng rét lạnh.

      Cho nên lúc nghỉ ngơi, Triệu Thần Thành lắc lư đến bên cạnh Từ Long , cầm cánh tay của ta, giọng : "Long cậu là nghĩ Diêm Nguyệt hoàn toàn cùng mình trở mặt sao?"

      Long soi gương sửa lại tóc chút, cười đến xinh đẹp: "Ai nha, cậu chừng nào có thể hết ngây thơ như vậy. Mình ưa ta cái loại người thích giở thủ đoạn. Đứng bên cạnh người cao lại nghĩ mình cao lắm, ta bước lên mây, cần gì phải chèn ép cậu, để cho cậu bị công ty lạnh nhạt lâu như vậy."

      "Mình lại để ý, vừa đúng được nghỉ ngơi nửa năm. Lại , cậu cũng biết trong vòng giải trí. Huống chi phía ta còn có người chống lưng, khó đối phó, cần gì trêu chọc." Triệu Thần Thành cười hắc hắc.

      "Phía mình còn có người đấy." Ngón tay Long chỉ cái ót Triệu Thần Thành, đột nhiên chuyển đổi vẻ mặt nhiều chuyện, giọng : "Này, nghe cậu gần đây có thể tạo thanh thế lớn như vậy, đều là tên họ Tưởng ở phía sau chống lưng cho cậu. Hai người các cậu…?"

      Long hoài nghi cũng phải là có đạo lý.

      Lúc Triệu Thần Thành mới bước vào giới giải trí theo là người đại diện chút danh tiếng gì, khi ra đĩa hát đầu tiên có quá nhiều danh tiếng, bằng vào giọng mới có thể ở bảng xếp hạng hai lần. Nhưng sau đĩa nhạc trầm trồ khen ngợi, công ty chẳng những có cất nhắc, ngược lại để ý Triệu Thần Thành nửa năm. có ai thay kêu oan uổng, trong giới giải trí quy tắc chính là sống chết lênh đênh, bằng bản lãnh của mình.

      Vậy mà, năm trước, công ty đột nhiên quyết định muốn nâng đỡ Triệu Thần Thành. Để đổi người đại diện là lá bài chủ chốt Tom, an bài tập huấn, điều chỉnh chương trình trong ngày. Đầu mùa xuân, phát hành album thứ hai "Thành" tiến vào giai đoạn chế luyện, từ giám chế đến người viết ca khúc đều được bên ngoài giới công bố, môi giới xưng là O&C những năm gần đây luôn đứng đầu. Mà album thứ nhất của Triệu Thần Thành "đúng lúc" bị đưa ra ngoài, ở các radio lớn truyền ra. Album mới còn chưa có ra, cũng ‘hot’ rồi.

      Triệu Thần Thành hề lộ diện, liền giải thích được gà chó lên trời rồi. Khó tránh khiến người khác nghi ngờ.

      "Dừng lại, người kia là bị cá độc hại đầu." Triệu Thần Thành chống đỡ người nào đó tiếp cận gần mặt của , mất tự nhiên ho khan tiếng, tự mình trở lại chỗ ngồi.

      Lần nữa bắt đầu thu, đề tài từ Triệu Thần Thành "Cầu xin quy tắc ngầm" tin đồn bắt đầu, nhưng vấn đề lại chỉ hướng về phía Diêm Nguyệt. Từ khi Diêm Nguyệt bước vào giới giải trí tới nay, xì căng đan ngừng, cai nào cũng mang ít màu sắc. Bị hỏi nhiều hơn, tự nhiên cũng có bộ phương pháp đối đáp. Nhưng cái này đại biểu trong lòng ta có chút ý tưởng.

      " đối với quy tắc ngầm có ý kiến gì ?" " có bị qua loại cầu này sao?" "Làm sao mới có thể được công ty coi trọng?" Câu hỏi liên tiếp vây quanh đề tài nhạy cảm, Triệu Thần Thành tin tưởng, nếu như phải là có nhiệm vụ giới thiệu phim mới, Diêm Nguyệt nhất định rời ngay. bên Triệu Thần Thành chỉ có thể im lặng nhìn trời, lần này cũng thể trả lời gì về quy tắc ngầm như dự đoán. Cho nên, Diêm Nguyệt cùng có kết quả này, xem ra là định sẵn rồi.

      là muốn uống sữa tươi, Triệu Thần Thành nhìn chằm chằm giày cao gót chân mình, chán nản nghĩ.

      Quả nhiên tiết mục thu xong, Diêm Nguyệt liền vội vã rời cũng kịp kí tên cho khán giả. Ngược lại Triệu Thần Thành, bị mấy quấn lấy vừa ký tên vừa chụp hình, mất khoảng thời gian. Cùng phụ tá Miêu Miêu ra đại sảnh, Triệu Thần Thành liền đem giày cao gót chân mình ném cho Miêu Miêu, đổi lại flip-flops*(dép á).

      "Erin, như như vậy bị ký giả thấy được tốt lắm đâu." Miêu Miêu ở phía sau xách theo giầy, hai mắt to giúp Triệu Thần Thành nhìn xung quanh, rất là thấp thỏm. Miêu Miêu năm trước cùng nhau theo người đại diện Tom đến nơi này với Triệu Thần Thành, lá gan của ta cực , nhưng làm việc tỉ mỉ, suy tính chu đáo, hoàn toàn ngược lại tính tình của Triệu Thần Thành.

      Triệu Thần thành ôm chầm vóc dáng thấp mang theo kính đen_Miêu Miêu, tựa đầu vào trong ngực của ta : "Miêu Miêu, bị Tom chuyên chế phía dưới quá lâu rồi, suy nghĩ cũng khô khan rồi. xem tôi đây thân hợp với chân mang dép, tuyệt đối là kiểu Âu Mĩ."

      Miêu Miêu còn chưa có mở miệng cãi lại, hai người ra cửa lớn liền bị chiếc xe thể thao chặn lại. Mặt trời chói chang phía dưới chiếc xe hở mui màu đen được ưa chuộng nay, chỗ tài xế ngồi có người đàn ông mang kính mát, khóe môi nhếch lên phách lối lại mê người.

      "Triệu Thần Thành, , tôi dẫn ăn cơm."

      Triệu Thần thành liếc qua người đàn ông cái, giơ lên tay của Miêu Miêu, trả lời: "Công ty có xe."

      "Tôi có mang sữa tươi." Người đàn ông lấy ra hộp sữa bò, nụ cười lại tăng thêm mấy phần: "Mới vừa mua, còn lạnh."

      giây kế tiếp, Triệu Thần Thành liền nhảy vào xe, cầm hộp sữa bò "Bùm" đem ống hút đâm vào.

      Cứ như vậy, trước mặt Miêu Miêu hồi bụi đất tung bay, Triệu Thần Thành liền bị hộp sữa lừa gạt mất.
      Last edited: 22/4/16

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 3.1:

      Edit: Tuyết Khanh

      Giữa mùa hạ, vào giữa trưa, mặt trời treo đỉnh đầu, ngay cả gió thổi tới cũng nóng. Sữa bò lạnh uống xuống bụng, còn giải được nhiệt, Triệu Thần Thành ra mồ hôi tầng lại tầng. Nhưng người đàn ông bên cạnh còn khí định thần nhàn lái xe, nhàng khoan khoái thậm chí chút mồ hôi.

      "Thẩm Mục, ban ngày có công việc à, sao có thể rãnh rỗi mang xe hở mui chạy khắp nơi." Triệu Thần Thành kéo cổ áo của mình lấy tay quạt gió: "Nóng quá."

      "Vốn là ở thành phố Y chuyện làm ăn, nghe em cầu xin quy tắc ngầm, nên trở về."

      "Chỉ là tin tức mà thôi."

      "Vậy có muốn lại giúp em hay ?" Giọng của Thẩm Mục mang theo chế nhạo .

      Triệu Thần Thành ngậm ống hút, đầu đột nhiên sáng lên bóng đèn to: " bằng ăn cơm chiên ."

      Thẩm Mục giống như là thói quen, bỏ qua cho như vậy mà có suy nghĩ gì, chỉ ừ tiếng.

      đường chạy nhanh đến thành phố S nổi danh nhất là buôn bán vòng tròn, Thẩm Mục đem xe vào ga ra tầng ngầm. Sau khi vào thang máy, gở xuống mắt kính, nhấn nút đến lầu sáu, Triệu Thần Thành đứng ở bên người , dựa vào vách tường bên trong thang máy dáng vẻ rất an tĩnh.

      Thang máy ngừng vô số người tiến vào cũng nhìn . Tuy là ở thương trường, cùng minh tinh qua lại tỷ lệ , nhưng chung quy vẫn là có ánh mắt mê mẩn bay tới người hai người. Về phần nội tâm bọn họ đánh giá những gì, cũng thể biết được.

      Hôm nay Triệu Thần Thành bởi vừa mới ở studio về, khí thế nổi bật, mà dù sao cũng chỉ là ca sĩ nho . Mà Thẩm Mục bên cạnh, lại là cực phẩm. Vóc dáng rất cao, tỷ lệ phối hợp cân đối, vóc người cho dù là người mẫu đều thể sánh ngang với . Áo sơ mi cắt may tỉ mỉ, quần tây nhàn, khi phối hợp lại quý khí mười phần. Cố tình lại có đôi mắt hẹp dài, rất mê người.

      Tom có qua, người sinh ra được trời ưu ái, đời trước đều là thiên sứ gảy cánh. Vì vậy Triệu Thần Thành đột nhiên mở miệng:

      "Thẩm Mục, tại sao đến nhà , làm cơm chiên tương đối ăn ngon." Trong giọng của tràn đầy vô tội, lượng vừa phải, vừa đủ để cho người trong thang máy đều nghe được.

      Cái tên Thẩm Mục này, trong mắt thấy bình thường, nhưng có nghĩa là danh tiếng của , là Nhị thiếu gia của Trầm gia, lại làm thủ tịch tập đoàn Trần thị. Triệu Thần Thành so sánh với mật đường, vô luận đặt ở đâu cũng đám ruồi muỗi bu lại, mười phần họa thủy.

      Thẩm Mục nghe vậy nghiêng người nâng lên khóe môi, trong phút chốc hơi thở phách lối toàn bộ đều tản ra, thậm chí Triệu Thần hành có thể nhìn thấy trong thang máy có tia phấn hồng bay lơ lửng trung.

      "Khó có chuyện em nhớ kỹ như vậy. Buổi tối làm cho em ăn." Dứt lời còn thân mật hơm ôm vai . Những tia sáng màu hồng kia bay lượn trong khí, chỉ trong nháy mắt tan thành mảnh .

      Nhưng nụ cười mặt Triệu Thần Thành, đột nhiên có chút lạnh. Bởi vì tay Thẩm Mục lạnh, quá mức lạnh lẽo.

      Ra khỏi thang máy, Triệu Thần Thành tay kéo Thẩm Mục nhanh chóng về phía lối thoát hiểm. Kéo lối thoát hiểm ra vào, Triệu Thần Thành ấn Thẩm Mục ở tường.

      "Hơi sức đúng là lớn." Thẩm Mục cười khẽ, nhưng lại giữ chặt cánh tay muốn dò trán của Triệu Thần Thành.

      "Thẩm Mục, có phải hay sốt hay ?" Triệu Thần Thành nghiêm mặt.

      "Ngã bệnh còn ra ngoài giúp em diễn trò, giúp giúp em xào* tin tức, có phải rất cảm động hay ? Nếu nhanh tối nay là có thể đăng báo rồi."(* hỉu ai biết dịch hộ mik zs)
      Last edited: 22/4/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :