1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cực phẩm thiên kiêu - Mộ Anh Lạc (74) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Cực phẩm thiên kiêu

      Tác giả: Mộ Lạc

      Nguồn: http://hoangocluuly.wordpress.com/

      Thể loại: đại, sủng nữ cường, huyền huyễn, 1×1…HE

      Editor: Sally

      [​IMG]


      Giới Thiệu

      Dương Hiểu Đồng, nữ sinh viên bình thường đến thể nào bình thường hơn.



      lần vô tình, phát người mình sâu đậm cùng bạn thân mình phải bội!



      Nguyên lai tất cả mọi thứ tưởng là tình sâu đậm cũng chỉ là lừa dối, khinh bỉ chán ghét mới chính là về cảm xúc họ dành cho .



      Khi đau khổ đến muốn chết sống lại, Thiên Thượng Bảo Điển biết từ đâu trời rơi xuống.



      Từ đây, tất cả các loại kỳ ngộ cùng nhau kéo đến.



      Trở nên xinh đẹp, thông thạo các kỹ năng: ngoại ngữ, khiêu vũ, luyện đan, nhạc khí, lễ nghi,…tất cả mọi thứ từ từ học thông thạo cách dễ dàng



      Sau tất cả, kiên cường, ngạo khí…sáng rọi tỏa ra sức quyến rũ bốn phương, càng đưa tới vô số thiên tài tuấn nam cùng nhau tranh đoạt.



      , lãnh khốc tà mị



      , tuấn dật ôn nhu



      , bá đạo si tình



      Vô số , ….


      Đối mặt với tình , cười nhạo thôi, cuối cùng ai có thể dùng tình cảm chân thành ấm áp làm tan chảy trái tim băng giá này….


      Đoạn ngắn 1:



      “Dương Hiểu Đồng, ngươi tiện nhân này, ngươi cho rằng dùng đồ trang điểm là có thể biến thành mỹ nữ sao?” Ngày xưa là bạn tốt, mỹ nữ Lâm Tử Di cướp bạn trai của , vẻ mặt ghen ghét nhìn.



      Dương Hiểu Đồng sau khi ‘trùng sinh’ hào quang bắn ra bốn phía


      Khóe mắt lên tia châm biếm, giương mắt nhàn nhã nhìn mỹ nữ trước mặt : “Lâm đại mỹ nữ đồ trang điểm xác thực so với ta nhiều”.



      “Ngươi… Tiện nhân này!” Lâm Tử Di nghe ra trong lời Dương Hiểu Đồng có ý cười chế nhạo, tay phải nâng lên muốn cho cái tát.



      “Ba!” cái tát hung hăng đánh vào khuôn mặt Lâm Tử Di sớm vặn vẹo.



      Dương Hiểu Đồng cao nhìn xuống mở miệng : “Tiện nhân!“



      Sau đó, với ánh mắt thể tin tưởng của mọi người trong lớp, cao ngạo ra khỏi phòng học.


      Đoạn ngắn 2:



      “Nếu đau lòng, vai có thể cho em mượn.” Trương Doãn Kiệt ôn nhu nhìn Dương Hiểu Đồng, trong mắt là tràn đầy đau lòng. Khóe miệng nở nụ cười tươi



      cần, ta yếu đuối như vậy.” cho tới bây giờ đều cần ỷ lại bất luận kẻ nào.



      Người đáng giá cho thương tâm để cho thương tâm, nếu đối phương làm việc khiến thương tâm, liền chứng minh đáng! đáng, kia làm sao phải thương tâm?




      “Ở trước mặt của , em thể yếu đuối chút sao?” Nhìn hai mắt quật cường, thực rất đau lòng, chẳng lẽ biết kiên cường chống đỡ càng chọc người đau lòng sao?



      “Ta, cho tới bây giờ cũng phải là người yếu đuối !” Từng chữ từng chữ từ miệng Dương Hiểu Đồng truyền ra, lại kiên định hữu lực như vậy.



      Đoạn ngắn 3:



      “Hiểu Đồng, tin ! Vô luận bọn họ thế nào phản đối, nhận định người là em!” Nghiêm Tuấn Trạch vẻ mặt trịnh trọng hứa hẹn của , chỉ cần nguyện ý, vĩnh viễn cũng do dự.



      “Hiểu Đồng, từ nay về sau, trong lòng trong mắt cũng chỉ có mình em, cho cơ hội được ?” Doãn Lăng Hạo phóng đãng kiềm chế được lần đầu tiên cam tâm tình nguyện thu hồi chi tâm du tử chính mình, chỉ hy vọng có thể vẫn bồi ở bên cạnh .



      “Vô luận lúc nào, cũng là hậu viên cường lực của em, nếu như muốn em, nhớ kỹ còn có hội vẫn chờ em.” Trương Doãn Kiệt, thiên chi kiêu tử buông xuống tôn nghiêm của , chỉ vì hạnh phúc của .

      (Sally: ta lại tiếp tục đào hố và lại lấp a lấp, mọi người ủng hộ ta a.)​
      Last edited by a moderator: 29/12/14

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 1_ Đau thấu xương



      Edit: Sally



      Trong phòng ngủ 4 người, 4 chiếc giường đều ngăn nắp, sạch , vừa nhìn là có thể biết đây là phòng ngủ của nữ sinh, nắng tháng tư xuyên qua ô cửa kính chiếu vào phòng ngủ, ánh nắng vàng ươm chiếu lên người Hiểu Đồng, khỏi làm nheo mắt lại. Lấy tay che thái dương che chắn tia nắng chói mắt, nâng tay nhìn đống hồ chỉ thời gian 11:30am, mặt mang theo tia cười ngọt ngào, sắp đến giờ cơm trưa a.






      Động tác nhanh chóng như cái máy, thay quần áo ngủ, sửa sang phen, mang theo cặp mắt kính dày cộm, vẻ mặt tươi cười tiêu sái ra khỏi phòng ngủ. Bọn chị em trong phòng sớm ăn cơm, chỉ có mình bây giờ mới ra khỏi cửa, bởi vì phải đợi bạn trai mình, Trình Thiên Lỗi!







      năm nay, mỗi ngày đều cùng y ăn cơm, tại rất muốn mau chóng được nhìn thấy . giống như những đôi tình nhân bình thường, qua thời gian dài liền mệt mỏi, chán nhau, nhưng Dương Hiểu Đồng lại phát , theo thời gian càng tăng, càng thích Trình Thiên Lỗi nhiều hơn, đem hết toàn bộ tâm tư của đặt người .







      Nữ nhân, luôn như vậy, khi chân chính thương người, mực .







      , Dương Hiểu Đồng, năm nay 20 tuổi, là sinh viên năm hai trường Đại Thụy. sinh viên bình thường, diện mạo bình thường, học tập cũng tương đối, cho nên sau khi vào năm hai chút do dự chuyển vào nơi này, vào môi trường mới, đối với cũng chưa có thay đổi gì quá lớn.







      Trong nhà khó khăn, khiến cuộc sống của túng quẫn, vì muốn để cho ba mạ có thêm áp lực, nên vừa làm vừa học, chỉ cần có thời gian rảnh làm thêm tại quán ăn, tuy có thời gian rãnh rỗi, nhưng thấy cuộc sống phong phú.







      năm trước, vô tình phát mình phải con ruột của ba mẹ mình, về phần ba mẹ ruột của mình là ai cũng biết, cũng có thắc mắc hay tìm hiểu.







      Nhiều năm qua, sớm coi họ như ba mẹ ruột của mình, họ đối xử với khác gì so với em trai mình, sau khi biết được này, đối với ba mẹ càng thêm cảm kích, đồng thời cũng biết họ vì đánh đổi rất nhiều, cần tự lực của mình mà báo đáp họ.







      Cuộc sống vốn khó khăn, nếu cuộc sống của họ giống như bậy giờ, cho nên quyết định tương lai nhất định phải hiếu thuận với bọn họ.Thời gian học đại học, niềm vui lớn nhất của chính là quen biết Trình Thiên Lỗi (Sally: chị vui mứng quá sớm).







      Trong lần tình cờ, tại quán ăn quen biết , sau lại phát hai người cùng học chung trường, cảm thấy hữu duyên. Cứ như vậy, hai người dần dần thân nhau, hai ba tháng sau hai người xác lập quan hệ.







      Đây là mối tình đầu của Dương Hiểu Đồng, vẫn rất quý trọng nó, luôn cố gắng hết sức để làm mình có đủ tư cách làm bạn , Trình Thiên Lỗi đối với cũng rất tốt, cứ như vậy mà kéo dài tới bây giờ, đối với đây chính là hạnh phúc.







      Đứng ngoài cửa ký túc xá đợi hồi, hơn 11:45am, như thế nào còn chưa thấy tới? Hiểu Đồng nhíu mày, bình thường giờ này đả sớm tới đây rồi mà!







      Lấy di động ra, qua hồi đổ chuông cuối cùng cũng có người trả lời: “Thiên Lỗi, ở đâu?”





      Bên kia thanh có chút ồn ào, hẳn là bên ngoài.“Hiểu Đồng à, tại bận số việc, hôm nay ăn trưa được. Ngượng ngùng, em ăn trước ”Nghe Trình Thiên Lỗi giản thích, ôn nhu : “ có việc gì, làm gì làm , em ăn cơm trước vậy”.







      Thiên Lỗi là sinh viên năm ba, gần đây cũng bắt đầu thực tập, cho nên có đôi khi bận nhiều việc. Nếu Trình Thiên Lỗi ăn cơm chung, cũng có hứng hú ăn, ngược lại nghĩ tại cũng có bận việc gì bằng dạo vòng dưới căn tin, tại đám Nhược Nhược cũng ở đó.







      Thời điểm cùng Trình Thiên Lỗi vì thích ồn ào nên hai người ăn cơm ở căn tin mà tìm chỗ yên tĩnh.







      Lúc này, ngay giờ ăn trưa căn tin rất nhiều người, Dương Hiểu Đồng phải chen chút, nhìn xung qunh tìm bọn người Nhược Nhược, ánh mắt đảo qua thấy được màn khiến thể tin được.







      Bạn trai của , đúng là bạn trai của , cùng Lâm Tử Di bạn thân cùng phòng với , ngồi chung, cử chỉ thận mật, ngọt ngào gắp thức ăn cho nhau. Lâm Tử Di cùng Trình Thiên Lỗi dùng bữa, hành động thân mật giống như cả trăm ngàn lần.







      Dương Hiểu Đồng kinh ngạc nhìn hết thảy, sắc mặt trắng bệt!







      ! Bạn trai thương cư nhiên phản bội vô, những lời vẫn còn vang lên bên tai .







      ! Nỗi thống khổ như xé rách trái tim Hiểu Đồng, đối với nam nhân này, lòng 100% mà.





      Nỗi thống khổ làm Hiểu Đồng mất lý trí, suy nghĩ gì liền chạy tới trước mặt hai người.






      “Hai người các ngươi làm cái gì?”Trình Thiên Lỗi cùng Lân Tử Di ngọt ngào ăn cơm, đột nghe nghe thanh quen thuộc, cả hai nhất thời kinh ngạc ngẩn đầu lên.





      Nhìn thấy Dương Hiểu Đồng sắc mặt tái nhợt nhìn y, vốn gương mặt nhắn xinh đẹp, giờ phút này nhìn thảm hại cực điểm.Gương mặt tuấn tú của Thiên Lỗi phút chốc lên tia kinh hoảng, nhưng rất nhanh liền trấn định lại. Cảm thấy nữ nhân này cũng chỉ là đùa giỡn, nếu tại ta phát , y cũng lười phí sức giải thích!







      “Làm cái gì? Ngươi mù hay sao mà nhìn thấy?” Lâm Tử Di khinh miệt cười cười, vẻ mặt kiêu ngạo. Cố ý đem khuôn mắt nhắn của mình cọ cọ vào ngực Thiên Lỗi.







      Nhìn nữ nhân quê mùa trước mặt cùng người trong ngực mình, y cảm thấy hiểu khẩu vị trước khi của mình có vấn đề gì mà lại chấp nhận cùng ta quen nhau.







      “Dương Hiểu Đồng, có biết hay người khác hỏi ta như thế nào có thể quen người quê mùa rách nát như , muốn dáng có dáng, muốn gương mặt có gương mặt, cũng chỉ là loại hạ đẳng! nhìn xem có chỗ nào xứng với tôi?” Trình Thiên Lỗi ngoan tuyệt , vẻ mặt chán ghét. Hôm nay muốn cùng ta cắt đứt quan hệ, đễ tránh cho bạn Tử Di của mình sinh khí.







      Nghe Trình Thiên Lỗi xong, Dương Hiểu Đồng liền ngây dại ra.







      Đúng vậy!!! xứng với y!!!





      Trình Thiên Lỗi trước mắt mặt quần áo trắng loáng, cử chỉ phong độ, tuấn tú lịch . Mà Tử Di bên cạnh cũng thân váy tím xinh đẹp, hai người đứng cạnh nhau giống như Kim Đồng Ngọc Nữ. Mà mặt mày xám tro, bộ dáng khó coi nhu vậy. (Sally: hix tội nghiệp chị, sau này hành hạ lại chúng sau a)







      “Ngươi như thế nào có thể như vậy? Chẳng lẽ những lờ trước kia đều là giả sao?” Dương Hiểu Đồng cắn chặt môi, từng chữ từng chữ phải cố hết sức mới có thể phát ra. cảm thấy tâm của mình, bị những lời y hung hang bóp nát, bị giẫm lên.







      Đúng vậy! xứng với y!







      phải tự mình hiểu lấy, nhưng xứng với y phải là con người sao?







      có tôn nghiêm của mình sao? Y lừa gạt như vậy, thương tổn như vậy y vui vẻ lắm sao?







      “Trước kia? Cái gì trước kia? Trước kia ta căn bản là bị mù, bị ma quỷ ám ảnh mới coi trọng cục đất như ! cũng tự mình về soi gương , Tử Di so với xinh đẹp bao nhiêu? Vĩ đại bao nhiêu? còn đứng ở chỗ này làm gì? Chẳng lẽ còn muốn tôi gọi người tới đuổi sao?” (Sally: Ta muốn đá chết tên chết bầm này a).







      Vốn Hiểu Đồng chạy tới đây mọi người chú ý, giờ phút này nghe 3 người chuyện, ánh mắt mọi người đều tập trung lên bọn họ. Đủ loại ánh mắt khác nhau, họ lạnh lùng nhìn Dương Hiểu Đồng, mang theo ánh mắt chán ghét cùng hèn mọn nhìn , nữ nhân này xấu xí như vậy a.







      Gia cảnh Trình Thiên Lỗi trong trường là thượng đẳng, Tử Di cũng là hoa hậu giảng đường. Trong mắt bọn họ, Tử Di và Hiểu Đồng chênh lệch quá lớn, đổi lại dù là bất kỳ nam nhân nào cũng chon Tử Di, bọn họ nhìn màn này giống như xem hài, ánh mắt lạnh lúng nhìn bộ dạng thống khổ của Hiểu Đồng.







      mặt lộ ra trào phúng cùng châm chọc, nữ nhân như vậy, căn bản là biết tự lượng sức mình!





      Thấy Dương Hiểu Đồng vẫn còn ngơ ngác đứng đó, mặt Tử Di lên chút kiên nhẫn, hoàn toàn còn vẻ ôn nhu như trước, “Dương Hiểu Đồng, kính nhờ ngươi nhanh chút lăn chỗ khác được ? Ngươi muốn dọa người ra đường mà dọa, chúng ta có can đảm này! Ta nhìn bộ dáng nhu nhược này của ngươi mà chịu nổi, đáng thương a! Ngươi như vậy, ta thấy ngươi nhìn trúng Thiên Lỗi cũng là vì gia thế nhà ? ghê tởm, nữ nhân bên ngoài ôn nhu, nhưng nội tâm lại ác độc như vậy.”Lâm Tử Di đắc ý nhìn Dương Hiểu Đồng, ánh mắt kia sắc như dao, ra nhưng lời ác độc này làm Hiểu Đồng run sợ thôi.







      Nghe Lân Tư Di như vậy, mọi người trong nhà ăn đều lộ ra ánh mắt hèn mọn, chán ghét, hoặc châm chọc nhìn . Tư sắc như vậy mà muốn chen vào hào môn gia thế?







      Nữ nhân này quả nhiên là bị điên.







      “Có nghe hay , gọi ngươi mau chóng lăn chỗ khác” Trình Thiên Lỗi cảm thấy càng ngày càng có nhiều ánh mắt nhìn về đây, trong lòng cảm thấy phiền chán, gặp gỡ Dương Hiểu Đồng này làm cho y mất mặt.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 2_ Ánh sáng quỷ dị



      Edit: Sally

      Nhược Nhược cùng Tiểu Mẫn ăn cơm, đột nhiện nghe được thanh ầm ỉ bên cạnh, mọi người tại thành vòng tròn, cảm thấy tò mò liền nhìn qua xem, nhìn thấy Dương Hiểu Đồng mình đứng ở nơi đó nghe Trình Thiên Lỗi cùng Lâm Tử Di chửi bới.







      “Nữ nhân này biết tự luộng sức mình, nàng nghĩ bộ dáng của mình có thể so với Lân Tử Di sao, lại còn muốn đến chất vấn người khác, bị như vậy cũng đáng!”







      “Đúng vậy, người này tự biết thân biết phận mình, mất mặt” nữ sinh khác cũng vẻ mặt khinh thường.







      Nhược Nhược cùng Tiểu Mẫn sắc mặt xanh mét vọt tới trước, nhìn sắc mặt Dương Hiểu Đồng tái nhợt, đau lòng thôi, “Hai người các người còn là người sao? ràng là người phản bội, tại giống như người đúng là mình, quả chưa từng thấy qua người nào biết xấu hổ như vậy.”







      “Trình Thiên Lỗi, Lâm Tử Di, ta nhìn lầm các ngươi! Sớm hay muộn cũng có báo ứng!” Mặt Nhược Nhược cũng đỏ lên, bọn họ làm sao có thể đối xử với Hiểu Đồng như vậy chứ, lại trước mặt nhiều người như vậy.







      Nhược Nhược cùng Tiểu Mẫn hai người thèm để ý đến ánh mắt của mọi người, các nàng tại chỉ thấy đau lòng vì Tiểu Đồng, nhìn hai người trước mặt đầy hèn mọn. Có tiền, bộ dạng xinh đẹp như thế nào? Tâm địa lại ác độc như vậy (Sally: Tiểu Đồng rất may mắn khi có những người bạn như vậy nha).







      “Hiểu Đồng, mày sao chứ?” Nhược Nhược lo lắng hỏi, biết Tiểu Đồng có chịu đựng được hay đả kích này, nhìn khuôn mặt nhắn trắng bệch kia mà đau lòng.Dương Hiểu Đồng khoát tay áo, ý bảo mình có chuyện gì, cố gắng trấn định xuống, vô luận như thế nào cũng muốn biểu ra trước mặt mọi người rằng mình đau lòng, “Việc đến nước này, vậy ta chúc các ngươi vĩnh viễn cũng hanh phúc, haha” Dương Hiểu Đồng để ý ánh mắt kinh ngạc của mọi người, tiếng cười kia mang theo tuyệt vọng rời khỏi căn tin. (Sally: cái mặt phúc hắc của chị được khởi động a)







      Nhược Nhược cùng Tiểu Mẫn theo sát phía sau Tiểu Đồng, để lại ánh mắt kinh ngạc cùng xanh mét nhìn hai người.







      “Hiểu Đồng…” Hai người cùng mở miệng, trong giọng mang theo lo lắng nên lời, Đồng Đồng là người kiên cường, vô luận gặp bất cứ chuyện gì cũng biểu ra trước mặt người khác, điểm này hai người các biết .







      “Ta sao, ta muốn yên lặng chút, các ngươi cần lo lắng” ai có thể hiểu được tâm trạng của lúc này, thầm nghĩ mình ngốc, cố gắng trấn định lại cảm xúc của mình chút.







      Chia tay hai người bạn, ngang qua con đường lớn, để ý có chiếc xe lao tới, kèn xe ngừng vang lên, người lái xe tức giận hét lên, Dương Hiểu Đồng hoàn toàn nghe thấy, chỉ cảm thấy mình chạy lâu lâu, chân cũng dần mất cảm giác, rốt cuộc chạy được nữa mới ngừng lại.







      Bất tri bất giác chạy tới công viên, ngôi ghế lạnh lẽo, nước mắt cứ thi nhau chảy xuống, quả bị hai người mình tin tưởng phản bội là kích quá lớn đối với , trong lúc nhất thời thể chấp nhận được. Hai mắt mông lung nhìn khoảng tối đen trước mặt, khí đột nhiên giảm xuống, càng ngày càng giảm xuống, càng ngày càng lạnh lẽo.







      Vốn vẫn nghĩ Trình Thiên Lỗi mình lòng, sau khi bị phản bội mới biết mình y nhiều đến thế nào, nhưng tại phát này có tác dụng gì nữa chứ? Y đối với căn bản phải , trước mắt nhiều người lại hung hang chà đạp lên tôn nghiêm của !







      Hồi lâu, nước mắt còn chảy xuống nữa, nỗi đau thấu xương này giúp hiểu được, vì những thứ này, hết thảy đều đáng. Hai người kia đáng để phải khổ sở vì họ, nhất định gặp được người khiến hạnh phúc hơn!







      khiến cho họ biết tôn nghiêm bị giẫm đạp có tư vị như thế nào! khiến cho họ tất cả mọi thứ đều bị hủy diệt!







      Lúc này, trong công viên còn bóng người, đêm nay so với những đêm trước càng thêm thâm trầm, tối đen thấy được thứ gì, Dương Hiểu Đồng đứng lên lớn tiếng kêu “Trình Thiên Lỗi, Lâm Tử Di, các ngươi nhất định hối hận, nhất định!”







      Nhưng ngay khi suy nghĩ của Hiểu Đồng thay đổi, thời điểm xong câu đó, chuyện tình quỷ dị xảy ra!







      ánh sáng hào quang nhiều màu chợt lóe lên. Dãy ánh sáng nhiều màu, quỷ dị, đem bóng đêm tối đen chiếu sáng mọi thứ. Bởi vì công viên này nằm ở ngoại thành, cho nên màn quỷ dị này ngoài Dương Hiểu Đồng ra ai chứng kiến được. Mà dãy ánh sáng quỷ dị này lại bay đến trước mặt Dương Hiểu Đồng.







      Dương Hiểu Đồng ngạy ngẩn cả người, như thế nào lại xuất màn quỷ dị như vậy?







      Dãy ánh sáng này là cái gì?







      Vì sao xuất trước mặt , sáng đến nổi thể nào mở mắt ra nổi, rất đẹp mắt, khỏi cảm thấy ngây người, rốt cuộc đây là cái gì? phải là gặp quỷ chứ?







      Vận khí của tốt đến như vậy sao? (Sally: rất tốt là đằng khác a)







      Theo bản năng muốn bỏ chạy, nhưng vô luận chạy thế nào cũng thể nhất nổi chân lên, chỉ có thể trơ mắt nhìn dãy ánh sáng lạ kia tiến càng gần lại mình, hoảng thần chỉ có thể nhắm mắt lại.Cường độ hào quang ngừng tỏa sáng, dù nhắm chặt hai mắt vẫn có thể cảm giác được, cảm giác ngục của mình nóng lên, sau đó hôn mê bất tỉnh.T







      rong mộng, Dương Hiểu Đồng mơ thấy quyển bảo điển lớn nhiều màu, đứng trước mặt bảo điển, nó tồn tại giống như thế giới riêng, nhất chân muốn vào đó, nhưng bị ngăn cản trở về, chỉ có thể ngây ngốc nhìn bảo điển thần kỳ trước mắt.







      Trong bảo điển giống như thế giới của tiên sinh sống, có thể nhìn ràng, trận cuồng phong kéo đến, thấy số trang bảo điển ngừng lật qua, cảnh tượng bất đồng xảy ra trước mắt Dương Hiểu Đồng.







      Đó là phòng khiêu vũ, dám người hư ảo, ngừng tạo ra những vũ điệu động tác khó khác nhau, thậm chí có số động tác trong mắt Dương Hiểu Đồng cảm thấy thể nào có khả năng thực , nhưng họ lại có thể hoàn thiện, làm người ta kinh ngạc vạn phần. Tuy rằng Hiểu Đồng đồi với vũ đạo có nghiên cứu kỹ, nhưng bị những vũ đạo này làm rung động, như si như túy.







      trang khác nhanh chóng bay qua, cảnh tượng vật lộn đài, đám bóng đáng hư ảo vật nhau. Nhìn kỹ cũng phải vật lộn đơn giản, bởi vì giống như sinh mệnh, hai bóng người kia đều có nhiều kinh nghiệm chiến đấu, kinh nghiệm phong phú, khiến Dương Hiểu Đồng nhiệt huyết sôi trào, hận thể lớn tiếng trầm trồ khen ngợi.







      Trang giấy lại được chuyển, đám khói trắng được toát ra từ đan lô luyện dược, cả đan lô đề màu vàng, bốn hướng đều là rồng canh giữ, mắt long màu đỏ sậm, phảng phất như có sinh mệnh. viên khỏa đan tỏa ra mùi hương nồng đậm được luyện chế thành công.







      Nhìn biểu tình lạnh nhạt của người luyện đan kia. Dương Hiểu Đồng đột nhiên cảm khái vạn phần, phải làm sao mới có thể đạt được trình độ lạnh nhạt như vậy?







      nhìn thấy đám người bệnh bất trị sau khí ăn đan dược vào, thế nhưng nhanh chóng khôi phục, khỏe mạnh, bà lão sau khi ăn đan dược vào lại trở nên xinh đẹp như thiếu nữ thanh xuân, như trầm mê vào trong đó, hết thảy quá thần kỳ.







      biết chính mình rốt cuộc là nằm mơ hay thực, bởi vì hết thảy những thứ trước mắt đều quá mức chân , vẻ mặt của mọi người cùng đời thực giống nhau như đúc, nhưng những thứ này quá mức khó tin, chưa bao giờ nhìn thấy qua.







      Đột nhiên, phát , hình ảnh trông bảo điển, người đó là nhưng cũng phải là , bởi vì trong đó so với tại đẹp hơn rất nhiều, còn đeo cặp kính dày cộm, dáng người giống nhau, nhưng lại rất hấp dẫn ánh nhìn của người khác (Sally: hehe tương lai của chị đó a).







      Dương Hiểu Đồng thấy mình khiêu vũ, vòng eo thon mềm mại, ánh mắt quyến rũ, tuyệt đối là bảo vật, khiến bị hấp dẫn nhất là ngừng học tập, ngừng tiến bộ, ngừng lột xác, sức quyến rũ phát ra kinh người.Dần dần, ánh sáng của bảo điển càng mờ nhạt, bảo điển ngừng thối lui về sau, cuối cùng biến mất trước mắt Hiểu Đồng.






      “Haiz…” Dương Hiểu Đồng phát ra tiếng than , mở mắt ra, nơi này là??







      Ý nghĩ nháy mắt thanh tĩnh, ở trong công viên, cũng nằm đất. Đứng lên nhìn thân mình, cũng có cái gì bình thường, cũng tĩnh tâm lại về hướng trường học.







      Ngày hôm qua đến tột cùng là làm sao vậy?







      Chẳng lẽ tất cả đều là mộng sao?







      Vậy cái hào quang nhiều màu kia rốt cuộc có tồn tại ? Hay hết thảy quỷ dị đó đều là do nằm mộng?







      Nghĩ nghĩ, cuối cùng kết luận mình nằm mơ.Làm gì có thể phát sinh chuyện kỳ quái như vậy? Bất quá giấc mộng tối qua rất chân , cuối cùng kết luận là do mình quá thương tâm nên tinh thần hỗn loạn, té xỉu sau đó nằm mộng kì quái như vậy.







      Nghĩ đến hôm qua, hai người phải bội , lòng lại thấy đau đớn, muốn về trường học, muốn trồn tránh hết thảy, thậm chí sợ nhìn thấy ánh mắt cười nhạo của người khác. Dương Hiểu Đồng phải người có mục tiêu lớn, nhưng là người có lý trí, có khả năng tha cho hai người đó, muốn buông tay cuộc sống của mình, cho nên dù muốn đối mặt, nhưng vẫn kiên định bước chân về phía trước.







      đường trở về phòng ngủ, cũng biết Nhược Nhược cùng Tiểu Mẫn tại như thế nào, nhất định rất lo lắng cho .







      “Làm sao bây giờ, Tiểu Đồng đến bây giờ còn chưa trở về, xảy ra chuyện gì chứ?” Nhược Nhược sốt ruột .







      “Ta nghĩ tới Lâm Tử Di kia liền khó chịu, ta đúng là phải thứ tốt lành gì. Còn phải do Hiểu Đồng hiền lành đem ả thành bạn tốt, nhìn xem ta tại làm ra cái gì, ta muốn đánh cái tiện nhân kia” Thanh Tiểm Mẫn phẫn nộ truyền đến, Hiểu Đồng đứng ngoài cửa có thể tưởng tượng ra biểu cảm của Tiểu Mẫn.Tuy lúc này trong lòng rất đau, nhưng nghe thấy bạn bè vì mình mà lo lắng, cảm thấy tốt hơn rất nhiều, ít nhất có hai người bạn tâm đôi đãi với mình.







      “Như thế nào còn chưa về, Hiểu Đồng chưa bao giờ cả đêm mà về như vậy, di động cũng liên lạc được, ngày hôm qua bị kích lớn như vậy, nó phải nghĩ quẫn trong lòng chứ? là lo muốn chết” Nhược Nhược lo lắng lòng vòng trong phòng







      bằng chúng ta thông báo thử xem sao?”Đúng lúc này, Hiểu Đồng đẩy cửa bước vào. Nhìn hai người bạn vì mình lo lắng, mặt lộ chút tươi cười, nhưng nhìn như thế nào cũng thấy gượng ép.







      “Hiểu Đồng, ngươi về rồi” Nhược Nhược vui sướng chạy tới trước mặt Hiểu Đồng, kéo qua trái qua phải xác định có vấn đề gì mới yên lòng.







      “Hiểu Đồng, hai tiện nhân kia để ngươi thương tâm, bất quá nếu ngươi muốn, chúng ta tìm chúng tính sổ thế nào?” Tiểu Mẫn đề nghị, hễ nghĩ tới hai người kia là trong lòng phát hỏaDương Hiểu Đồng khoát tay.







      “Quên , mọi chuyện đều qua. Các ngươi yên tâm, ta có gì lẫn quẫn trong lòng, cũng phải người yếu ớt như vậy”Tiễu Mẫn khó tin nhìn Hiểu Đồng, “Ngươi ?”







      “Ừ, ta ” Hiểu Đồng đối với Tiểu Mẫn trinh trọng gật đầu, “Aiz, ta tắm cái a” Tối hôm qua đến giờ ngủ bên ngoài, cảm thấy cả người được thoải mái, cho nên trở về chuyện đầu tiên muốn làm là tắm.







      Nhược Nhược cùng Tiểu Mẫn nhìn Hiểu Đồng tựa hồ tâm trạng tốt lên, nhìn lẫn nhau, cũng gì.Nhưng, thời điểm Hiểu Đồng vào phòng tắm, lại phát thân thể mình có chút biết hóa!

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 3_ Hình xăm kỳ quái



      Khi tắm, Dương Hiểu Đồng đột nhiên phát bên ngực phải của mình có thêm hình xăm màu đen, trừ bỏ màu sắc giống bình thường ra, hình dạng này so với bảo điển trong mộng nàng gặp giống nhau như đúc!





      Hình xăm màu đen xinh đẹp, mặt xuất hình ảnh của bảo điển, hoa văn tinh xảo trông rất sống động, thần bí tao nhã, làm nổi bậc da thịt của Hiểu Đồng, thế nhưng lại làm cho khí chất của Hiểu Đồng biến hóa nghiêng trời, lệch đất, cao quý, dụ hoặc, giống như nữ vương, giống như ma chú câu đoạt hồn người, giống như nhìn trong giấy tiếp theo hãm vào vực sâu nhưng vẫn vui vẻ chấp nhận.







      hoàn toàn dại ra, tại sao có thể như vậy?







      Đột nhiên hồi tưởng tới hào quang quỷ dị tối hôm qua, khi hào quang cánh càng gần, ngực lúc đó tự nhiên nóng lên, hẳn là khi đó ngực xuất hình xăm này !







      Như vậy, tối hôm qua chứng kiến màn kia trong bảo điển tột cùng là cái gì? Hết thảy chúng đại biểu cho cái gì?







      cảm thấy kinh hoảng, nhìn chằm chằm vào hình xăm trước ngực, sau khi chạm vào trừ bỏ xuất cái hình xăm này cơ thể cũng có gì khác thường. Nhưng chưa bao giờ gặp tình huống như tại, nhất là nó còn xảy ra cơ thể mình, thực làm cảm thấy sợ hãi, mà hết thảy nếu ra cũng có ai tin, cuộn mình trong phòng tắm, cố gắng bình phục tâm tình.







      Hồi lâu, xác định hình xăm có gì đạc thù, tâm tình cũng bình phục rất nhiều, ra khỏi phòng tắm, phát Nhược Nhược cùng Tiểu Mẫn hai người nhìn chằm chằm, thời gian vào phòng tắm dường như cũng khá lâu phải. Hiểu Đồng khóe miệng nở nụ cười, Nhược Nhược cùng Tiểu Mẫn cũng thức thòi cái gì hết, cũng cho rằng do quá thương tâm nên mới như vậy, nên ở bên trong bình phục vết thương.







      Sau khi phát sinh chuyện kì quái người mình, Hiểu Đồng đối với việc bị phản bội cũng tốt hơn rất nhiều, bời vì trong đầu ngừng suy nghĩ về bảo điển củng hình xăm xuất quỷ dị, ngẫu nhiên cũng nhìn xem hình xăm có hay biến mất, hay nhìn nhầm, nhưng nhìn như thế nào hình xăm đó vẫn như trước tồn tại.







      Hai ngày sau, Dương Hiểu Đồng xin phép học, ạm thời chưa có chuẩn bị sẵn tâm lý đối mặt với hai người kia, mà cảnh tượng xuất trong mơ ngày đó cũng xuất nữa.







      Dương Hiểu Đồng tới bên hổ ở sau trường, nhìn hồ nước êm ả, thầm thở dài hơi, trong phòng ngủ quả cảm thấy còn áp lực, cảm thấy chính mình như bị mốc meo, ra ngoài chút tâm tình cũng thỏa mái ít, tận lực cố gắng nhớ tới những người kia. Kỳ thực, vẫn chưa quen, cùng y năm, mỗi ngày cùng nhau ăn cơm, cùng nhau chuyện điện thoại thành thói quen, nhưng tại hết thảy đều còn, cảm thấy cuộc sống trống trãi, mất cái gì đó. Nhưng khi nhớ tới người đó, trước kia cũng phải , tình mà Trình Thiên Lỗi với , nay cũng dần dần tiêu tán. Chỉ là vấn đề thời gian, bao lâu, có thể quên y, luôn tin tưởng y như vậy, nay cảm thấy mình trước đây bị mù, cuộc sống tại ra rất tốt.







      Dương Hiểu Đồng nhìn hồ nước nở nụ cười, trong mắt lần nữa lộ ra ánh sáng, vì cái gì phải chạy trốn?







      Vì cái gì thề đối mặt với hai người kia?







      Bởi vì bọn họ phản bội sao?







      Nhưng vậy, ngại gặp người khác phải là bọn họ mới đúng chứ?







      muốn sống tự tin hơn trước! Cuộc sống có y, vẫn sống rất tốt!








      Ngay tại lúc, Dương Hiểu Đồng suy nghĩ thấu triệt, cảm thấy ánh sáng rộng mở.







      “Nghĩ được như vậy là tốt rồi” thanh lạ vang lên, truyền vào tai Hiểu Đồng.







      Dương Hiểu Đồng kinh ngạc nhìn bốn phía, cũng thấy người nào a! Hơn nữa, lúc nảy cũng gì, cũng chỉ là suy nghĩ, như thế nào lại có người chuyện? Chẳng lẽ nghe lầm, Dương Hiểu Đồng gãi gãi lỗ tai.







      “Ngươi có nghe nhầm, là có người nó chuyện” Thanh đó lại vang lên. Cả người Dương Hiểu Đồng đều nổi da gà lên, bước lui về sau vài bước, ban ngày có thể gặp quỷ sao? bất quá cũng chỉ bị phản bội thôi, như thế nào lại nghiêm trọng như vậy? Mấy ngày nay đều gặp chuyện kỳ quái.






      “Haha đời này làm gì có quỷ a! Ta phải quỷ, ta là người thủ hộ Thiên Hàng Bảo Điển” Đối phương giải thích







      “Bảo điển?” Nghe hai chữ bảo điển, trong lòng Dương Hiểu Đồng tràn đầy kinh ngạc.







      “Ngươi hình xăm ngực ta là bảo điển sao?” Mấy ngày trước xuất hình xăm cũng có cái gì khac thường, cũng tiếp tục để ý, nhưng tại lại xuất người thủ hộ bảo điển?







      “Ngươi cần kinh ngạc, hết thảy đều là . Ta là người thủ hộ đế từ thời khác, buổi tối hôm đó hình ảnh ngươi nhìn thấy trong mộng là Thiên Hàng Bảo Điển”







      “Vậy ngươi vì cái gì liên hệ cùng người ta?” Dương Hiểu Đồng đối với vấn đề này cảm thấy nghi vấn. Nghe đối phương có ác ý với mình, cũng sợ hãi nữa, có cũng chỉ là tò mò. Chuyện này cho tới bây giờ cũng chưa từng nghe qua.







      “Bởi vì ngươi là người ký chủ đời thứ ba của Thiên Hàng Bảo Điển, ngày đó ban đên ở công viên những lời ngươi thu hút ta, cho nên ta liền buông xuống người người” Người thủ hộ bảo điển kiên nhẫn giải thích





      “Buông xuống người ta phát sinh chuyện gì?” Khó có thể tin bảo điển kia lại rơi xuống người mình, cũng biết đây là vận may hay xuôi xẻo nữa.







      “Ta có thể giúp ngươi tiến hành cải tạo, phải ngươi muốn Trình Thiên Lỗi cùng Lâm Tử Di hối hận sao? Chỉ cần ngươi nhận cải tạo của ta, hết thảy những chuyện đó còn là mộng nữa, hơn nữa hai người kia căn bản tính là cái gì, ngươi hoàn toàn có thể giỏi hơn bọn họ” Người thủ hộ những lời này, khẩu khí mang theo tự hào nên lời.







      “Ngươi vì cái gì lại giúp ta?” Dương Hiểu Đồng thấy khó hiểu rất nhiều







      “Bởi vì Thiên Hàng Bảo Điển buông xuống, giúp mọi người thay đổi vận mệnh của họ, ta đến từ siêu cấp tinh cầu, nơi khoa học kỹ thuật siêu đại, vốn nên xuất tại đây, nhưng lần trước thời điểm buông xuống, gian xuất khe hở đem ta quấn vào thời này, Ngươi có thể lựa chọn nhận hoặc nhận, bảo điển chưa bao giờ rơi xuống người có ý chí chiến đấu, nếu như lựa chọn bình thường như trước cả đời, như vậy ta tìm kí chủ khác”







      Nghe mấy lời này, trong lòng Dương Hiểu Đồng vui sướng vạn phần, có mục tiêu gì, chỉ vì có cái năng lực gì lớn, chỉ là người bình thường, nhưng nếu có cơ hội, ai lại hy vọng mình có cơ hội thay đổi cuộc sống khác?







      “Như vậy, ngươi giúp ta cải tạo cái gì?”







      “Thiên Hàng Bảo Điển cải tại con người thành người toàn tài, những thứ ngày đó ngươi thấy trong mộng chính là những thứ người học”







      “Như vậy cái luyện đan kia, dược đó có thể chữa bệnh nan y, biến già thành trẻ tuổi sao? tại căn bản có tồn tại cái đan dược như vậy a” Nếu thực có đan dược như vậy tồn tại, vậy cũng còn người chết. Đối với chuyện này, người thủ hộ tỏ vẻ khinh thường.







      “Thế giới này của các ngươi lạc hậu, tại thế giới chúng ta những căn bệnh như vậy có thể chữa trị dễ dàng như chữa cảm mạo” đến từ siêu cấp tinh cầu, tuyệt đối toàn năng.







      “Như vậy ngươi nguyện ý trở thành ký chủ đời thứ ba của Thiên Hàng Bảo Điển sao?”







      “Ta nguyện ý” Dương Hiểu Đồng kích động trả lời, nàng xác định vận may của mình tốt (Sally: hix e cũng thấy vậy, e cũng muốn như chị a).







      Nếu có thể học những kỹ năng đó, như vậy tuyệt đối tầm thường? Đan dược này xuất gia đình tuyệt đối phải lo sinh kế, ba mẹ cùng em trai nhất định có thể sống cuộc sống giàu có.







      “Đinh…kí chủ xác định thành công” Dương Hiểu Đồng cảm thấy ngực nóng lên, “ tại xác lập thành công, ngươi có thể kêu ta là Từ Từ”





      “Từ Từ? Tên này…” nghĩ là nam, như thế nào lại có tên như vậy, lò mò.







      Từ Từ cảm nhận trong lời của Dương Hiểu Đồng có gì đó đúng, “Có cái gì đúng sao? Người đầu tiên nhận ký chủ đặt tên này cho ta, ngươi nếu thích có thể đặt lại tên cho ta”






      cần, Từ Từ Từ Từ, ngươi là nam hay là nữ?” Dương Hiểu Đồng hỏi vấn đề mình muốn biết nhất.







      “Ta hữu tính, người thủ hộ Thiên Hàng Bảo Điển chỉ là hệ thống bắt chước con người mà thôi, có thể thay đổi hình tượng, ta cũng phải người”







      “Giống như người máy?” Dương Hiểu Đồng chỉ có thể nghĩ đến người máy







      Từ Từ cân nhắt lát, “Ngươi có thể cho là như vậy, nhưng ta so với người máy cao cấp, đa năng hơn”





      Thời khắc này bắt đầu, Dương Hiểu Đồng còn là Dương Hiểu Đồng bình thường trước kia.







      ~ Lời thoại bên lề ~ (Sally: cái này là của tác giả viết nha mọi người, ta đem vào luôn)

      Hôm nay canh hai, nếu mọi người cảm thấy văn này tệ lắm, thỉnh ủng hộ

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 4_ Cải tạo thân thể


      Hôm nay, cuối cùng Dương Hiểu Đồng cũng có tới trường. Về tới phòng, lúc này Nhược Nhược cùng Tiểu Mẫn học, dựa theo cách của Từ Từ , tố chất thân thể của quá kém, có thể là vô cùng thê thảm. Dương Hiểu Đồng chỉ biết cười xấu hổ, thân thể của xem như tệ, rất ít khi sinh bệnh, những ngày trở trời bạn bè thường bị càm nhưng bị gì hết. Vì thế, trước đây thực buồn bực, bởi vì người khác bị bệnh có thể trở về nghĩ ngơi, cần học, nhưng luận làm như thế nào cũng bị lây bệnh, cho nên hời điểm mọi người nghĩ ngơi, vẫn phải học bình thường, nghĩ tới thể chất như vậy trong mắt Từ Từ lại tệ hại đến như vậy.







      hồi thời điểm ta giúp ngươi cải tạo thân thể, có chút đau, ngươi cần phải kiên nhẫn chút. Cái này chỉ là cải tạo sơ cấp, với thể chất tại của ngươi có thể vượt qua, về sau thực lực ngươi tăng lên, thể chất tiếp tục nhận cải tạo” Vừa , Từ Từ vừa lắc đầu, “Quá kém, quá kém”






      Theo chỉ dẫn của Từ Từ, Dương Hiểu Đồng lâm vào mê man, cảm nận thân thể của mình khó chịu, giống như các tế bào của mình đều bị nổ tung thành ổ lớn, nhưng mắt vẫn mở, vẫn cố gắng duy trì trạng thái như vậy. Cảm giác cơ thể bị sưng thoải mái, cảm thấy vết sưng dần dần tiêu thất, lúc cảm thấy thoải mái, đột nhiên cảm thấy trận đau đớn truyền đến, loại thống khổ này đau đến thiên dời địa chuyển, thậm chí cảm thấy ruột gan như bị đảo lộn, cảm giác có cái gì đó theo da của chảy ra ngoài.







      Trong lòng thầm mắng, thế nhưng là chỉ đau chút? Đây là đau chút? muốn đau đến chết rồi.







      Dương Hiểu Đồng đau đớn lăn lộn giường, qua thời gian, đau nhứt còn nữa cả ngườ đầy mồ hôi. Đau nhứt qua, Dương Hiểu Đồng cảm thấy thân thể ngứa ngáy, cảm giác tê dại, mở mắt ra phát thân thể mình dính đầy chất dính màu xám, mồ hôi hỗn loạn, thập phần khó chịu, còn tản ra mùi khó ngửi. Dương Hiểu Đồng đứng lên, hai lời trực tiếp chạy vào phòng tắm.








      Bộ dáng này thể chịu nổi nữa, thời điểm tắm rửa phát hình xăm trước ngực thay đổi, còn là màu đen nữa, mà pha lẫn màu đỏ như máu, so với màu thuần đen tại càng thêm phần quỷ dị, phát ra càng thêm mị hoặc.Nhanh chóng tắm rửa, trở ra đem quần áo giặt sạch , sàn đầy chất nhờn bóng loáng, có thể thấy vừa rồi thừa nhận thống khổ cỡ nào.







      “Cải tạo xong rồi?” Dương Hiểu Đồng mở miệng hỏi, trừ bỏ trận thống khổ vừa rồi, tựa hồ cảm thấy có cái gì thay đổi hết.







      Từ Từ gật đầu, “Đúng vậy, ngươi cảm thấy thân thể mình có cái gì bất đồng hay sao? Tỷ như thị lực, hay diện mạo của ngươi” Từ Từ phi thường lạnh nhạt, giống như hết thảy căn bản tính là cái gì, nhưng nghe vào trong tai Dương Hiểu Đồng lại là chuyện khó tin cỡ nào.







      Vốn có phát , sau được Từ Từ nhắc nhở đột nhiên phát thị lực mình khôi phục bình thường, cho dù có mắt kính cũng có thể nhìn ràng, thậm chí so với trước khi cận còn nhìn hơn. rốt cuộc có thể cần mang kính nữa, cần bị Lâm Tử Di cười nhạo nữa, phải biết rằng lúc trước cận rất nặng, nghĩ tới qua lần cải tạo này lại có thể chữa hết cận thị. Cái này, tại hoàn toàn tin phục, Thiên Hàng Bảo Điển rất thần kỳ, đan dược cũng có thể chế tạo ra!







      Nhớ đến bộ dạng của mình vội vàng chạy vội đến gương nhìn. Nháy mắt nhìn thấy mình trong gương, trái tim như ngừng đập, da trở nên trắng mịn hơn, cho dù dùng sữa tắm hằng ngày cũng thể đẹp được như vậy, mắt do thời gian dài dùng kính tạo thành vết sâu cũng biến mất còn, hai mắt sáng như hồ nước, long lanh sáng mê người, tinh xảo, toàn thân tràn đầy sức sống, sức quyến rũ, tuy rằng hình dáng thay đổi nhưng nhìn qua cũng biến hóa nghiên trời lệch đất, nàng cứ như vậy nhin hề chớp mắt!







      Làn da mịn màn, thịt thừa (chắc là mỡ thừa) cánh tay cũng biến mất còn, chợt phát đêm đó hình ảnh nữ sinh mình nhìn thấy trong bảo điển chính là mình tại sao?







      Tâm tình của phi thường tốt, tại giống như vịt hóa thánh thiên nga sao?Khóe miệng tươi cười, bắt đầu đối với chính mình tràn ngập tin tưởng, “Từ Từ, cám ơn ngươi” Dương Hiểu Đồng nhiệt tình cám ơn, hết thảy thay đổi này đều nhờ Từ Từ, xem ra khoảng cách để họ hối hận còn bao xa!







      Từ Từ khoát tay, “Với ta cần gì phải cám ơn? Ngươi là ký chủ đời thứ ba, hết thảy đều là chuyện ta phải làm. tại chỉ là cải tạo bước đầu, về sau có thể tiếp tục cải tạo, bất quá thời gian cải tạo phải dựa theo tốc độ tu luyện của ngươi”







      Dương Hiểu Đồng nghe Từ Từ , hỏi chuyện trọng điểm, “Tu luyện?? Ta cần tu luyện sao? Tu luyện như thế nào?” Từ tu luyện này khiến cho Dương Hiểu Đồng nghĩ tới người cổ đại tu luyện nội lực, biết tu luyện này là cái gì?







      “Ừ, ngươi xem ” Từ Từ rồi lấy ra quyển sách kinh mạch đồ tới trước mặt Dương Hiểu Đồng, sau đó Từ Từ chỉ từng chi tiết, sau đó lấy ra dây đỏ buộc vòng quanh nó, “Ngươi tập trung cảm nhận chân khí trong đan điền, sau đó di dộng lên , dựa theo tơ hồng này tạo thành tuyến lộ chu kỳ vận hành là được, như vậy chân khí trong cơ thể ngươi dần dần lớn mạnh, thực lực của ngươi tăng lên”









      Nghe Từ Từ Dương Hiểu Đồng cảm thấy giống như tu luyện nội lực, tuy rằng chưa tiếp xúc qua nội công, nhưng cơ bản nó cũng giống như vậy, nghi hoặc hỏi “Từ Từ đây là tu luyện nội lực sao?”







      Từ Từ nghe vậy nhướn mày “Nội lực??? Các ngươi nơi này gọi cái này là nội lực sao? Chờ chút ta tra thử xem sao?”







      Sau đó Dương Hiểu Đồng nghe thấy “Hệ thống tuần tra khởi động, chờ 3 giây 3,2,1, đinh, tra xong kết quả”







      Từ Từ đem kết quả cười cười “Đúng vậy, các ngươi đem tu luyện chân khí này gọi là tu luyện nội lực” đến thế giới này lâu, rất nhiều thông tin chưa thua thấp tốt.







      “A…như vậy sao?” nghĩ tới cái này chính là tu luyện nội lực. Trước kia nghĩ cái này cũng chỉ có trong tiểu thuyết được người ta bịa ra mà thôi. Sau này tu luyện có phải hay cũng trở thành cao thủ võ lâm? Nghĩ tới đây, Dương Hiểu Đồng cảm thấy thập phần kích động.







      “Kỹ năng ngươi học tập cùng cấp bậc tu luyện của ngươi có quan hệ với nhau, cấp bậc càng cao, khả năng học tập kỹ năng càng nhiều, tỷ như ngươi cảm thấy hứng thú với luyện đan, nếu thực lực ngươi thấp, vậy chỉ có thể luyện chế ra đan dược cấp thấp, cao cấp cũng đứng mơ tới. Hơn nữa việc ta xuất đối với năng lượng của ngươi cũng liên quan, ngươi muốn vào bảo điển học tập, nhất định phải dự trữ năng lượng, cách khác vào được”







      Nguyên lai chính mình vào bảo điển học tập cùng tu luyện có liên quan, muốn nhanh đề cao chính mình







      “Ừ, hôm nay tới đây , cho ngươi cải tạo chút, năng lượng chứa đựng trước kia hầu như tiêu hao hết, cho nên người mau chóng tu luyện , như vậy cải tại đối với ngươi rất tốt cho việc học tập tài năng” xong Từ Từ tiêu thất.







      Dương Hiểu Đồng nhìn gương hồi xác định mình có nằm mơ, rốt cuộc nhịn được haha cười lên!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :