1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cực phẩm nam tử nhà trọ - Giang Sơn Đa Tiêu (C27)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,156
      Được thích:
      12,947
      NHÀ TRỌ CỰC PHẨM

      Tác giả: Giang sơn đa tiêu
      Thể loại: Cường thủ hào đoạt, ngược , ngọt sủng, 1 nữ n nam, đại - Tương lai
      Edit: Lam Vy
      p/s: thịt là 9 nội dung chỉ là mây bay…​

      Giới thiệu vắn tắt:

      . vất vả mới tìm được công việc “Lý tưởng” ,

      Nhưng thể ngờ được rằng ngay ngày đầu tiên làm việc lại bị “cường bạo”,

      Sau khi thất thân mới biết được công việc ” lý tưởng” mà mình vẫn nghĩ hóa ra lại là làm “nha đầu thông phòng”! những thế còn là năm người đàn ông trưởng thành xài chung nha đầu thông phòng !

      【 ghi chú: Có thịt có ‘tình tiết tác phẩm’, ngược nữ chủ thân, ngược nam nhân tim, nhưng tổng thể nhạc dạo đúng thoải mái HAPPY. 】
      https://lanhnguyetgiatrang.wordpress.com
      阮美何Đóa Quỳnh Trắng thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,156
      Được thích:
      12,947
      Chương 1: Dập lửa

      “Đừng! Buông ──” Hà Nhạc Nhạc mới vừa bọc khăn tắm từ phòng tắm ra liền phát chung quanh là mảnh đen tối, đợi kịp phản ứng xem chuyện gì xảy ra, bản thân bị cỗ sức mạnh khổng lồ quăng thẳng lên giường trong phòng ngủ.

      Đàn ông! men theo ánh sáng từ cửa phòng tắm chiếu ra có thể nhìn thấy người đè phía mình là người đàn ông cao lớn, ta là ai vậy? ta muốn làm cái gì? ! Hà Nhạc Nhạc nắm chặt khăn tắm trước ngực liều mạng giãy dụa.

      Bốp! Nguyễn Lân quăng ra cái bạt tai, cởi bỏ hoàn toàn mặt nạ ảnh đế nho nhã ban ngày , trở về đúng với bản tính vốn có của ta – sinh vật có nửa điểm nhẫn nại , huống chi dưới thân bây giờ lại là loại phụ nữ bán đứng thân thể của chính mình !

      “Tôi tại có hứng thú chơi trò cưỡng gian , nếu muốn ăn đau khổ câm miệng của lại!” Buổi chiều vốn dĩ chỉ có năm cảnh diễn, lại vì phụ nữ ngu ngốc mà ngừng NG (diễn lại) làm cho thời gian kéo dài tới đêm khuya mới được kết thúc công việc, vì phải duy trì hình tượng người đàn ông dịu dàng ,hoàn mỹ trong mắt mọi người , bản thân còn phải nghẹn bụng lửa giận an ủi người phụ nữ ngu ngốc kia! Các người xem bây giờ trong lòng ta có bao nhiêu lửa giận?

      ta muốn hạ hỏa! tại, lập tức, ngay lập tức! Đống lửa này nếu tiêu diệt hết, chừng ngày mai nhìn thấy người phụ nữ ngu ngốc kia chút do dự bóp chết ta!

      Tháo caravat xuống trói hai cổ tay của người phụ nữ giuờng, Nguyễn Lân linh hoạt tháo xuống khăn tắm bị này số chống số chết nắm chặt, cởi bỏ thắt lưng của mình, mở hai chân ra, cần tiền diễn, cần âu yếm, cứ như vậy đem cự vật nhắm ngay vị trí miệng huyệt dùng đại lực đâm thẳng vào.

      “Hừ!” Nhanh như thế? Chẳng lẽ Vân Di còn đặc biệt tìm chỗ sạch ? Nghi vấn ở trong đầu Nguyễn Lân chợt lóe qua, nhưng khoái cảm quen thuộc mãnh liệt truyền khắp thân thể chấp nhận cho ta nghĩ gì nhiều, ta chỉ có thể tuân theo bản năng của đàn ông, tách hai chân của phía dưới ra mức lớn nhất, phần eo hơi hơi lùi lại, rồi mới đột nhiên dùng toàn lực đem côn thịt hung hăng đâm vào huyệt mật nhanh trất kia !

      “A ──” Hà Nhạc Nhạc kêu lên thảm thiết thê lương, vừa mới kêu lên tiếng bị người đàn ông kia hung mãnh rút cắm ngay sau đó làm cho gào thét ngừng.

      . . . A. . . A ──” côn thịt lớn lại cực nóng tàn nhẫn ở trong cơ thể ngừng xuyên qua, chút nào gián đoạn dùng lực phiá dưới làm cho ngay cả việc giãy dụa né tránh cũng làm được, chỉ có thể run run thân thể thừa nhận người đàn ông cường tráng kia ngừng trừng phạt.

      Vì cái gì! Tại sao lại như vậy? Tại sao lại phát sinh loại tình này! vốn tưởng rằng hôm nay là ngày bắt đầu may mắn của . . .

      Sau khi tốt nghiệp đại học liên tục tìm việc, nhưng bởi vì “ nguyên nhân kia”, tất cả phỏng vấn đều thất bại . muốn về quê, liền lừa cha mẹ , mình tìm được công việc ở thành phố rồi. . . nhưng xem tình trạng tại của , có thể tìm được công việc gì tốt chứ?

      May mắn là, người bạn thời đại học duy nhất của thông qua quan hệ thân thích giới thiệu cho công việc này, chỉ có bao ăn ở, tiền lương còn cực kỳ hậu đãi! Tuy rằng chút liên quan đến chuyên ngành đại học của , nhưng cực kỳ cực kỳ thỏa mãn, với tiền lương tại, chỉ cần bình thường cố gắng tiêu tiền, như vậy hai năm sau có thể đặt cọc được phòng ở nho ở thành phố này, như vậy cha mẹ cũng cần lo lắng cho nữa, nếu bọn họ mong muốn, còn có thể đón bọn họ đến sống cùng, tốt. Cho nên chút do dự ký hợp đồng hai năm, thu thập chút hành lý liền nhậm chức.

      Chuyên ngành của là kế toán, mà công việc tại làm là── quản lý nhà trọ.

      Tuy là nhà trọ, nhưng nhìn qua càng giống biệt thự xa hoa hơn, nhà trọ tổng cộng có bảy tầng, trừ hai tầng ngoài cùng mỗi tầng đều có thang máy trực tiếp đến tận phòng, nghe người sống từ tầng hai đến tầng sáu của tòa nhà này đều là viên chức cao cấp của công ty truyền thông Mâu Tư . Mà chức trách của chủ yếu là mỗi lần trước khi nhân viên vệ sinh đến dọn dẹp nhà trọ làm lần thanh tra, phòng ngừa những chuyện nên xuất ở mắt người khác bị lộ ra ngoài, cùng với giám sát công việc của nhân viên vệ sinh, bảo vệ riêng tư của các vị chủ nhân sống trong nhà trọ. Ngoài ra, còn phải đáp ứng nhu cầu của các vị chủ nhân mỗi khi họ cần cần, nhiệm vụ của là khi họ gọi phải đến ngay bằng bất cứ giá nào.

      Đáp ứng mọi nhu cầu cuộc sống! vốn tưởng rằng chính là chân chạy vặt nấu cơm pha cà phê linh tinh, chẳng lẽ. . . Còn bao gồm thỏa mãn nhu cầu tình dục của bọn họ nữa sao? Vì thế tiền lương mới cao như vậy ư?

      “A. . .” Đau đớn liên tục ngừng tác động nhưng lại làm cho thần kinh có thể chết lặng, lại làm cho cảm thụ của càng ngày càng ràng, cảm giác đầy trướng khó nhịn, thân thể lần lượt bị mở ra, nứt đau, còn có. . . còn có xúc giác kỳ quái được che giấu dưới cảm giác thống khổ kia…

      biết qua bao lâu, cuối cùng bên tai vang lên tiếng đàn ông thở gấp vừa nhanh vừa to, hung khí trong cơ thể cũng luật động càng thêm cuồng dã. Cho dù có kinh nghiệm tình dục, nhưng Hà Nhạc Nhạc cũng biết đây là dấu hiệu đàn ông sắp sửa bắn tinh .

      Cuối cùng cũng xong. . .

      Người đàn ông gầm tiếng, rồi mãnh liệt đâm rút thêm mười cái sau cùng, cuối cùng rút ra côn thịt đem tinh hoa bắn vòng bụng trơn bóng của .

      Nguyễn Lân nhắm mắt thở dốc, nhìn xuống nơi vừa mới mang lại cho hương vị kích thích, khẽ mở đôi mắt đẹp, trong ánh mắt mang theo thị huyết cùng khoái ý quét mắt đến thỉnh thoảng run rẩy giường.

      Nguyễn Lân xuống giường rút quần áo còn sót lại, trần truồng về hướng phòng tắm, sau đó lại đứng ngay ở cửa nâng tay bật ngọn đèn trong phòng tắm .

      “Lại đây.” Nguyễn Lân lạnh lùng ra lệnh .

      Hà Nhạc Nhạc nghe tiếng nhịn được cả người run lên, theo bản năng lắc đầu, “. . .”

      cảm thấy có quyền từ chối sao? nghĩ tiền dễ kiếm như vậy àh?”

      . . .” sai rồi, nên sớm nghĩ ra rằng chả bao giờ có cái bánh nào từ trời rơi xuống cả, “Tôi, tôi từ chức. . .”

      “Từ chức? Có thể, ngày mai tùy từ.” Nguyễn Lân quay trở về leo lên giường lôi Hà Nhạc Nhạc dậy bước vào phòng tắm, chỉ chốc lát sau, tiếng nước chảy cùng tiếng phụ nữ khóc, rên rỉ đồng thời vang lên.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,156
      Được thích:
      12,947
      CHƯƠNG 2: TỪ CHỨC

      hẳn phải nên báo nguy mới đúng?

      Vẻn vẹn trong buổi tối bị người cường bạo, đến bây giờ vẫn phải nằm giường, hai chân đều vô lực, cả người đau nhức làm tỉnh lại cũng chỉ biết rơi lệ…

      Nhưng mà, sau khi báo nguy sao? ngay cả người cường bạo là ai cũng biết, chỉ biết người đàn ông kia có dáng người cao lớn, cơ bắp rắn chắc, tinh lực khủng bố, cá tính tàn nhẫn…cùng với năng lực hành động tự nhiên trong bóng tối.

      Bất quá, tuy rằng có biện pháp thấy mặt người đàn ông kia, nhưng đoán rằng thân phận người kia chỉ thuộc trong năm người đơn độc tại tòa nhà này thôi…Tại nhà trọ này có trang bị hệ thống bảo an tối tân nhất, có thể tự do ra vào ngoài năm người sống tại lầu cũng liền chỉ có mình .

      Đối với Muse truyền thông, diễn viên là người có giá trị con người rất cao…Nhất định rất có tiếng . Nếu bị tố cáo, nhất định được lên TV, báo chí ? Đến lúc đó… là người bị hại như thế nào? có thể cần quan tâm tới ánh mắt của người khác, dù sao đối với cũng chả sao, nhưng còn ba mẹ sao? Vì bản thân lo lắng nửa đời người, đến khi già còn bị người ta chỉ trỏ?

      Huống hồ, công việc này cũng do tự chấp nhận, cố tình còn ứng trước tiền lương để mua quà sinh nhật cho mẹ, nếu muốn báo, chỉ sợ kết cục của cũng là “Cố tình lên giá để bắt chẹt khách làng chơi nhưng thành”. Cũng có thể là “Fan điên cuồng xâm nhập bất hợp pháp vào nơi ở của thần tượng với ý đồ quẫy nhiễu tình dục” cũng thể có khả năng.

      Haha. Loại chuyện này mà cũng có thể đụng phải, có phải hay cũng nên cười to ba tiếng để ăn mừng cái vận cứt cho này?

      “Ring…ring…ring…” tiếng chuông di động của vang lên. Khó khăn di chuyển thân thể lấy điện thoại đặt ở đầu giường, là Nhậm Linh Vũ, ấy là bạn tốt duy nhất ở đại học của , cũng giúp tìm được công việc này.

      Do dự chút, Hà Nhạc Nhạc cười khổ rồi nhận điện thoại.

      “Nhạc Nhạc….? Thế nào? Tối hôm qua có khỏe ?”

      “Cậu…Cậu biết cụ thể nội dung công việc?” tin. tin Linh Vũ biết đó là hố lửa còn kéo tiến vào đó.

      “Nhạc Nhạc, cổ họng cậu sao lại khàn thành như vậy? Có phải cả đêm cũng ngủ ? Là ! xin lỗi Nhạc Nhạc, mình cũng là buổi sáng hôm nay mới biết được. Mình vốn tưởng công việc kia cùng với quản lý khác nhau là mấy, tuy rằng cầu ngày 24 tiếng đều phải ở tại đó, nhưng đãi ngộ tốt lại cần cùng nhiều người giao tiếp, cho nên mới giới thiệu cho cậu. Sáng hôm nay mẹ mình mắng mình nên để cậu tiếp nhận công việc kia, mình mới biết được năm người kia tính tình rất cổ quái, thời gian nghỉ ngơi lại bình thường, thường xuyên nửa đêm sai khiến khiến người khác vội đông vội tây, quản lý trước kia cũng chưa có ai chống đỡ quá ba tháng.”

      Ba tháng… liền đêm cũng chống đỡ xong, thời điểm lần thứ hai làm ở phòng tắm liền hôn mê bất tỉnh, sau thấy ngực đau nhức mới tỉnh lại, ta lại cười rồi cắn ngực bên kia của , làm nàng đau tới nỗi khóc cầu ta buông tha

      “Nhạc Nhạc? Nhạc Nhạc? Nhạc Nhạc cậu sao chứ? buổi tối liền mệt thành như vậy, mình thấy cũng phải cần làm, mình nghĩ lại thấy công việc đó có gì đó bất thường.”

      “Linh Vũ…những quản lý trước có nửa đêm bọn họ bị sai làm những công việc gì ?”

      “Nghe đều rất biến thái, có người muốn ăn vịt nướng Bắc Kinh, có người cứ mỗi nửa giờ lại muốn uống cà phê, có người kêu quản lý cùng ta chơi trò chơi, còn có bồi luyện quyền…Nhạc Nhạc, bọn họ có phải cầu cậu làm cầu gì quá đáng đúng ? Cậu chờ mình, mình lập tức mang cậu tìm dì Vân từ chức.”

      “Uhm…” Quả nhiên, Linh Vũ biết chân tướng. Cúi đầu nhìn dấu vết thảm thiết thân thể mình, Hà Nhạc Nhạc đột nhiên cần, mình chờ bản thân khỏe lại tự cũng được, cậu vừa mới đến làm tại văn phòng Luật, nếu xin nghỉ tốt cho lắm.”

      “Ách…Uhm? Nhạc Nhạc cậu trước chờ chút nha!”
      Nhạc Nhạc nghe thấy bên kia tiếng chuyện của Linh Vũ, Thầy của Linh Vũ tựa hồ muốn dẫn gặ khách hang. Hà Nhạc Nhạc vui mừng mỉm cười, cùng “người vô hình” giống, Linh Vũ cho dù ở bất kỳ nơi nào đều là nổi bật trong đám đông, được mọi người tín nhiệm và thích.

      “Nhạc Nhạc, xin lỗi, có khả năng mình cùng cậu được. xin lỗi!” Nhậm Linh Vũ vô cùng áy náy .

      cũng muốn vì công việc mà bỏ bạn bè, nhưng văn phòng luật sư này nhận người mới, mẹ mất rất nhiều công sức, thiếu người ta rất nhiều nhân tình mới nhờ thầy nhận lấy , phải biết rằng thầy của trong giới luật sư hiên giờ là luật sư giỏi lại trẻ tuổi nhất, bao nhiêu người muốn gặp thầy đều gặp khó khăn. giờ khó có dịp thầy muốn dẫn thực tế, nếu sợ rằng lần sau cũng có cơ hội.

      có gì! Cố lên. Luật sư Nhậm.”

      Đây là lần thứ ba tới văn phòng của dì Vân. Hà Nhạc Nhạc ngồi ngay ngắn ghế sofa, cúi đầu mắt nhìn ly trà bàn. Lần đầu tiên Linh Vũ mang gặp dì Vân, liền cảm thấy sợ dì Vân này, cho nên lần gặp thứ hai lúc ký hợp đồng cũng có chút do dự, nhưng vẫn thoát được khát vọng đối với công việc cùng dụ hoặc của mức lương cao, vội vàng nhìn chế độ cùng nội dung công việc liền hạ bút ký tên.

      Dì Vân là người phụ nữ có vẻ bề ngoài phúc hậu, nhìn qua hơn bốn mươi tuổi nhưng được chăm sóc tốt lắm, mặt luôn treo nụ cười ấm áp, nhìn giống người nhà của mình thân thiết bàn chuyện.

      “Cháu cháu muốn từ chức? Có thể…căn cứ hợp đồng, chưa làm đủ ba tháng từ chức bồi thường mười vạn đồng”.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,156
      Được thích:
      12,947
      CHƯƠNG 3: CƠM RANG

      “…Số tiền phạt lớn như vậy là hợp pháp”.
      “A…Đúng vậy, nhưng là cao hay cũng phải do cháu quyết định. Cháu cùng Linh Vũ là bạn tốt, vậy cháu nhất định biết thầy của nó?: Dì Vân lắc lắc bản hợp đồng trong tay.
      Hà Nhạc Nhạc sắc mặt trắng bệch. Hợp đồng này do Lê Dĩ Quyền soạn, người đàn ông kia được Linh Vũ sung bái coi là giống như thần.
      có tiền.
      “Tiểu Lương, gọi xe đưa Hà tiểu thư trở về ”.
      . cần”.
      Xem sắc mặt hà Nhạc Nhạc trắng như tờ giấy rời khỏi văn phòng. “Dì Vân” Địch Phi Vân lộ ra cái tươi cười khó hình dung, nhìn hệ thống theo dõi, xác định tối hôm qua chỉ có người nào đó trở về nhà trọ, Địch Phi Vân ấn gọi điện thoại.
      “Tiểu Cần, gọi Nguyễn Lân”.
      “Dì Vân, cuộc điện thoại của dì khả năng làm cháu muốn vội nha!”
      “Tâm tình cháu hôm nay tựa hồ rất tốt nhỉ?”
      “Phải ? Kia chỉ sợ phải cảm ơn dì an bày “Nha đầu thông phòng”, chứng minh dì luôn đúng, “phương tiện” rất tiện lợi”.
      “A…” Địch Phi Vân tựa hồ buồn cười nở nụ cười, “Hữu hiệu là tốt rồi, cháu tiếp tục làm việc , tình nhân hoàn mỹ Muse”.
      “Vâng, tuân lệnh thần hậu Hera tôn kính”.
      Để xuống điện thoại, Địch Phi Vân nhìn bản hợp đồng của Hà Nhạc Nhạc mặt bàn, mặt lên nụ cười rực rỡ.
      “Nha đầu thông phòng. Nha đầu thông phòng! Ha ha ha ha!”
      Mấy ngày trước bản thân bị Nguyễn Lân cũng mấy đại gia hỏa kia chọc, bất quá đùa câu…
      “Mấy đứa có tiếng cũng có miếng quen biết bạn dì cũng cái gì, mấy đứa ở bên ngoài tùy ý đùa dỡn phụ nữ là có ý gì? Dì ràng tìm cho mấy đứa nha đầu thông phòng, chỉ chiếu cố đến ăn uống vệ sinh của mấy đứa, còn có thể cho mấy đứa lấy đến giải tỏa áp lực, lấy đến để chơi, để giải sầu, lấy đến ứng phó nhu cầu sinh lý, lấy đến tìm đến linh cảm, lần đếm hết, nhưng mấy đứa lại ở bên ngoài gây ra đống rắc rối còn bắt dì giải quyết hậu quả!”
      nghĩ tới gia hỏa Nguyễn Lân kia đúng là đem tiểu nương kia làm “Nha đầu thông phòng” lấy đến để tiết hỏa, nhưng lại bày ra bộ dáng hương thụ, mặc dù thấy có lỗi với tiểu nương kêu Hà Nhạc Nhạc kia, bất quá, toàn bộ nhân tài đều dung hết, có người dung nàng đương nhiên muốn tốt dung tiếp, cũng biết “nha đầu thông phòng” này đối với những người khác có hữu dụng hay ?
      Thu thập xong mọi việc, Hà Nhạc Nhạc khóc ra nước mắt.
      vốn cho rằng đại công ty như Muse đê ý đến cái hợp đồng của nhân viêc ở dưới tầng chót, vốn cho rằng làm quản lý nhà trọ công việc cũng vất vả bất quá là thân thể mệt nhọc, vốn cho rằng…
      Xã hội này dạy cho điều… cần cái gì cũng đều “Tự cho là”.
      lỗ lỗ…” Mặc kệ tâm tình của uể oải như thế nào, bụng phi thường trung thành nhắc nhở , ngày ăn gì. Hôm nay khi tỉnh lại là giữa trưa, chịu đựng thân tê mỏi đau xót đứng dậy rửa mặt, chải đầu sau cũng là thời gian làm buổi chiều, sau khi cắn răng thu thập hành lý, nghĩ sau khi từ chức cần trở lại cái nhà trọ “Ăn thịt người” này, ai biết…
      Ba tháng, ba tháng! tại rất bội phục những người kỹ nữ, mỗi ngày năm dưới thân những người đàn ông khác nhau chịu chà đạp, các ấy cư nhiên có thể sống từ năm này qua năm khác, mà chỉ đêm cũng dám đối mặt!
      có thể nhìn thấy có năng lực như thế nào? có khả năng tìm ba mẹ muốn mười vạn đồng, trừ bỏ vay nặng lãi cũng có biện pháp tìm đến mười vạn, trừ bỏ chịu đựng ba tháng cũng còn cách nào khác?
      Chịu đựng. Bất quá la chịu đựng mà thôi, đây phải là chuyện mà Hà Nhạc Nhạc am hiểu nhất hay sao.
      Trong tu lạnh có nguyên liệu nấu ăn tươi mới, Hà Nhạc Nhạc xuất ra hai quả trứng tự chế nhạo mình: “Ít nhất ở trong này lo đói, lo có chỗ ở”.
      Đem cơm rang trong nồi để ra đĩa, Hà Nhạc Nhạc vừa mới chuẩn bị ăn bị cái thìa vươn ra từ phía sau dọa tới mức nhảy lên, kém chút nữa cả nồi cũng ném .
      .” Đàn ông! , đẹp trai nha!
      Thân Đồ Mặc chính là trở về tắm rửa thay đổi bộ quần áo mà thôi, nhưng thời điểm qua phòng khách lại bị mùi thơm của cơm rang trong phòng bếp hấp dẫn. Ăn hai miếng, thấy cũng sai biệt lắm, trái lại tự bưng đĩa cơm ngồi bàn ăn, từ đầu tới cuối có liếc nhìn Hà Nhạc Nhạc cái.
      ta sao? Người đàn ông tối hôm qua…Trong lòng vừa dâng lên nghi vấn, Hà Nhạc Nhạc liền theo bản năng phủ định. Người đàn ông trước mắt tuy rằng cũng rát cũng cao lớn, nhìn dáng người qua bộ quần áo màu đen cũng tinh tráng…Cảm giác đúng. Người đàn ông hôm qua giống như tòa núi lửa ngừng phun trào nham thạch. Mà người đàn ông trước mắt này…Giống như rừng rậm yên tĩnh.
      hẳn là phải chủ động chào hỏi sao?
      Trong hợp đồng người chủ mà phải phục vụ là ai, chỉ những người tự do ra vào tòa nhà này đều là đối tượng mà phải phục vụ, chi có nghĩa vụ, có quyền lợi.
      “Đêm nay 11h, lại làm phần ăn như vậy mang đến tầng năm.”
      “Được”. Nhìn người đàn ông lưu lại đĩa tên bàn, Hà Nhạc Nhạc thở ra hơi nhõm.
      có làm lại cơm rang, Hà Nhạc Nhạc tùy tiện ăn ít điểm tâm, may mắn nấu cơm luôn luôn nấu dư ít. Cơm rang vẫn là dùng cơm lạnh rang lên ăn càng ngon, cho nên nấu nồi mới, để nguội sau đó bao lại để vào tủ lạnh. Làm xong mới trở lại phòng của chính bản thân mình, định tắm qua, rồi mới chuẩn bị đem quần áo trong vali treo vào tủ quần áo.
      Tách! tiếng cực vang lên, ngọn đèn trong phòng vụt tắt.
      Trái tim Hà Nhạc Nhạc căng thẳng, khó nén hoảng sợ nhìn về phía cửa phòng. Cửa phòng vang lên tiếng khóa mở cửa.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,156
      Được thích:
      12,947
      CHƯƠNG 4: CHƠI TỚI CHẾT KHIẾP

      Trong giây lát lâm vào bóng tối, Hà Nhạc Nhạc căn bản cái gì đều nhìn thấy, chính là theo phản xạ muốn chạy trốn, cách càng xa cửa càng tốt. Nhưng đợi phản ứng, cánh tay bị người nắm chặt gắt gao trong tay.
      có biết…ở cổ đại khi nô lệ chạy trốn bị xử trí ra sao ?” Thanh giống như đến từ địa ngục.
      Hà Nhạc Nhạc có biện pháp cả người run rẩy “Tôi, tôi biết…”
      “Đừng sợ! Đừng sợ a! Tối hôm qua đều vượt qua được, còn có cái gì đáng sợ! Nếu mỗi ngày đều sợ hãi như vậy, nhất đinh chống đỡ nổi qua ba tháng! thể sợ. thế giới này chuyện sợ có quá nhiều rồi, tuyệt thê lại tăng them!
      Nguyễn Lân cước đá văng rương hành lý bên chân. Vốn tâm tình hôm nay của rất tốt, buổi tối còn mời tổ kịch bản ăn cơm, nhưng lúc tâm trạng vốn tốt đều vì nhìn thấy thu thập hành lý nháy mắt chuyển thành tức giận!
      này!... ...... ...
      “Đàn ông lấy phương pháp xử tử sau đó phơi thây, nữ nhân ném vào nhà chứa cho đàn ông chơi đến chết!”
      “Tôi, tôi phải nô lệ!” Hà Nhạc Nhạc lấy dung khí cãi lại. Nhiều năm như vậy, luôn nhắc nhở bản thân gặp bất cứ chuyện gì đều phải bình tĩnh, gặp biến sợ hãi, nhưng thành quả huấn luyện của từ khi vào nhà trọ này đều biến mất.
      sai, cho nên tôi đem đùa chết…chỉ đem chơi đến chết khiếp!”
      “A!” Người đàn ông vung bàn tay to, Hà Nhạc Nhạc tựa như bộ quần áo bị ném tới giường. “ buổi chiều…mới đổi qua drap giường, , thể, thân thể của vẫn còn đau…Hà Nhạc Nhạc muốn chạy trốn xuống giường, người đàn ông hừ tiếng kéo mắt cá chân của đem kéo lại lên giường, đem ấn xuống giường, thuần thục kéo quần áo người xuống.
      “Ân a…” đầu tiên xâm nhập, là ngón tay thon dài của ta. Ngón tay truyền đến cảm giác thít chặt làm vừa long, nhưng còn đủ để trấn an tức giận của . Đêm nay, chỉ muốn phát tiết hỏa, càng muốn làm cho này sâu ghi nhớ!
      , a…” Đêm qua bị đối đãi thô bạo sớm khiến cánh hoa mềm mại sưng đỏ chịu nổi của dị thường mẫn cảm, mật đạo nội tràng càng chịu nổi nửa điểm gió thổi cỏ lay, hiên tại hai ngón tay đẩy vào rút ra kia như lưỡi cưa ở trong cơ thể cắt qua làm khó có thê chịu nổi.
      , chút, xin ….”
      Thanh của người con nũng nịu đáng thương cầu xin vừa vào tai, cảm giác bén nhọn khoái cảm liền nhanh chóng chạy dọc sống lung, lướt qua hai vai, cuối cùng xâm nhập vào ngực Nguyễn Lân. Khóe môi Nguyễn Lân cong cong, lực đạo trong tay hề giảm lại càng gia tăng, chọc cho người con tiếng khóc cùng tiếng rên rỉ ngày càng nồng đậm.
      Cái gì cũng nghĩ được, cái gì cũng làm được, thân thể tựa hồ như thuộc về chính bản thân , bị người đàn ông gắt gao đặt giường, cảm giác duy nhất của Hà Nhạc Nhạc chính là địa phương bị tùy ý đùa bỡn kia.
      Người đàn ông tà ác đâm vào sâu, xoáy tròn, phảng phất nội huyệt hẹp cất giấu bảo vật ngừng cong ngón tay tìm kiếm.
      “A…A…Ngô…Đừng…Cầu , cần lại…a”Theo trong mật đạo chảy ra dâm thủy. Nguyên bản đau đớn xen lẫn trong đó lại có chút ngứa ngáy khó , ngừng kích thích cực hạn nhẫn lại của .
      Theo ngón tay ta ra vào hoa huyệt của ngừng khép mở, vì né tránh tra tấn ngừng vặn vẻo mông, sau hạ thấp thắt lung, lung cùng vai đều căng thăng, hết thảy trước mắt đều làm cho thể xác và tinh thần của Nguyễn Lân vô cùng hưng phấn, cuối cùng, ta kết thúc trò đùa, cởi bỏ quần lót, tay trái ôm lấy thắt lưng Nhạc Nhạc, làm cho Nhạc Nhạc quay mặt đối diện với , rồi mới cắn đầu vai , hạ thể nóng rực như trường kiếm đâm xuyên vào, tốc độ ra vào như đóng cọc cơ hồ vội vã thể chờ.
      “A……………!” Tiếng thét chói tai của Nhạc Nhạc làm Nguyễn Lân thể khống chế cả người run lên, khoái cam vĩ đại kém chút nữa làm tước vũ khí đầu hàng.
      Động tác của Nguyễn Lân chậm lại: “Cầu tôi”
      “Cầu, cầu ….Đừng, đừng tiến vào a…………”
      Động tác va chạm cùng với tiếng cầu xin của vang lên như mưa rền gió dữ.
      Lần đầu tiên, Nguyễn Lân cảm thấy thanh của phụ nữ lại dễ nghe như vầy mà phải tiếng huyên náo, vì để nghe được càng nhiều, càng lâu, thậm chí tận lực áp chế phóng thích dục vọng của bản thân, lần lại lần kéo dài thời gian tấn công, lăn qua lộn lại ép buộc thiên hạ dưới thân mình.
      được… được. cảm thấy bản thân tựa như bị dày xéo. Ai tới cứu a…….
      Thế giới này tựa hồ có chúa cứu thế , ít nhất trong thế giới của có. Cùng năm đó hồi giống nhau, liền như thế giới của ở trong nháy mắt từ ban ngày chuyển thành đêm đen, cũng có ai tới cứu . , chỉ có thể tự cứu mình.
      Đè nén rên rỉ thống khổ, Hà Nhạc Nhạc nắm chặt drap giường dưới thân, nín thở, dùng hết khí lực của bản thân giữ chặt lại cái mông. Mặc dù người đàn ông xuyên qua có lực, nỗ lực của chỉ có thể tạo ra được tác dụng cực kỳ bé, nhưng làm biến mất ý chí cuối cùng như cọng rơm của người đàn ông như vậy lại đủ rồi.
      Nguyễn Lân gầm tiếng, rốt cục kiềm chế được ở trong mật huyệt hút chặt phun ra lượng lớn tinh dịch.
      Tuy rằng cực kỳ thích cảm giác này, nhưng “bị bắt” bắn tinh làm Nguyễn Lân lại rất khó chịu. Đem nam căn để nguyên trong cơ thể người con , Nguyễn Lân trực tiếp nằm thân thể mảnh mai chịu nổi của Hà Nhạc Nhạc, vùi đầu ở bên gáy của , ngửi hương thơm thơm mát của .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :