1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cực phẩm nữ quân hoàng - Mị Dạ Thủy Thảo (c44) [đã DROP]

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Cực phẩm nữ quân hoàng



      Tác giả: Mị Dạ Thủy Thảo

      Nguồn: Tangthuvien

      Conventer: Rich92

      Editor: rose ila

      Thể loại: đại, Trùng sinh, Np, Nữ cường, huyễn huyền.

      Nguồn: Lãnh Yên Các

      Cảnh cáo: Ai ko thích truyện kiểu nữ lãnh khốc hãy back….=>*cửa*

      Giới thiệu:

      Có quyền thế có tiền có người, có mạo có tài có não có chỉ số thông minh, xuyên , nam sắc vờn quanh, ái mộ tạo ra đô thị dành cho cực phẩm nữ quân hoàng!

      Quân hoàng, quân chi hoàng giả, ra lệnh thiên hạ, chỉ mình ta chiếm giữ!

      Đường Dư Hoàng, Đệ nhất thiên tài nữ hoàng trọng sinh tại đại, trở thành công chúa quậy phá của gia tộc giàu có , trước kia là người ăn chơi đua đòi sống phóng túng , tại là lãnh khốc tàn nhẫn toàn năng hoàn hảo chính là bản sắc của nữ hoàng lẫy lừng!

      tài giỏi y thuật, cứu người cứu quốc, cứu vô số tánh mạng trở thành thành tựu y học; tiếng đàn của như thần, như khóc như u uất, khúc ca bi thương đánh thức ngàn vạn linh hồn; tuệ nhãn linh đồng, gánh vác trách nhiệm to lớn, tạo Trung Hoa trở thành viên ngọc sáng ngời; văn võ toàn tài, phú khả địch quốc , bàn tay trắng nõn che chở trời đất.

      “Trẫm phải làm quan, trẫm muốn quyền thế, trẫm muốn làm quân lâm thiên hạ khống chế toàn cầu!” Xuyên sống lại, vẫn bá khí như trước!

      “Trẫm muốn kiếm tiền, trẫm muốn nuôi gia đình, trẫm muốn hậu cung ba ngàn mỹ nam !” Tiền tài nam sắc, là đế vương đô thị !

      Xuyên , trọng sinh , thế giới khác nhau , nhưng nữ hoàng vẫn như cũ là nữ hoàng, khống chế dị năng, xuyên qua, thiết huyết bá khí, khiếp sợ hoàn vũ!

      【 người lương thiện VS lãnh khốc 】
      “Y thể cứu người, tôi lợi dụng tài , thống trị thiên hạ, phú khả địch quốc; tài thể cứu người ,tôi thuận tiện có quyền, quyền khống chế bốn phương, làm gầm trời; nếu quyền cũng thể cứu người, ta lợi dụng cái chết để cứu người, chỉ kiếm phong, có ta vô song; phật dạy: tôi vào địa ngục, ai vào địa ngục!” phải là người tốt, bởi vì tay của nhiễm vô số huyết tinh , nhưng cũng phải là người xấu, bởi vì cứu người nhiều hơn so với giết người !

      【 ôn nhu VS bá đạo 】
      chỉ thuộc về tôi, ai dám cướp, tôi liền giết người đó!” Rồng có nghịch lân, đụng là chết

      “Thân ái , nên trở về nhà nấu cơm !”

      “Được, tôi phụ trách cho, , đêm bao nhiều tiền?”
      . . .
      Bài này xuyên trọng sinh, thể loại nữ cường đại, nam sắc vờn quanh, xuyên qua gian, YY giới hạn!

      Ở trong trường học hắc đạo, cổ võ ,cổ y, quân nhân và thương nhân chứa rất nhiều tình tiết.

      Có huyết tinh giết chóc, cũng có ôn nhu lãng mạn; có nông thôn cổ võ, cũng có thành phố xa hoa ; có gian linh dược, cũng có đại khoa học kỹ thuật;

      Có thanh niên tài tuấn, cũng có cực phẩm công tử; có khí chất đại thúc; có mưu quỷ kế, cũng có ngây thơ ngượng ngùng lương thiện.​

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Quyển 1 chương 1: Nữ hoàng sống lại ở đại:

      ngờ Trẫm có thể sống lại!” Đường Dư Hoàng đứng trước gương to kinh ngạc nhìn chính mình, ánh mắt dần lạnh như băng làm người ta khiếp sợ.

      Thân là thế hệ đệ nhất thiên tài nữ hoàng, có khả năng trị quốc trị dân, thân y thuật lại cực kì xuất sắc, bao nhiêu vạn người kính ngưỡng, đúng là kinh tài tuyệt diễm như vậy, thế nhưng từ thân thể lại yếu ớt nhiều bệnh, thiên phú vô song, y thuật tuyệt đỉnh, nhưng cũng là uổng phí, đấu tranh mười tám năm, dẫu cho tên thành tựu đời hiền đế (vua có tài đức), cuối cùng chỉ tiếc nuối và cam lòng mà chết , nhưng trời có mắt, lại sống lại, sống lại vào người có được tướng mạo giống nhau cùng tên với , tiếp nhận toàn bộ trí nhớ của này, toàn bộ chuyện thần kỳ này làm cho
      thể cảm thán, hóa ra vận mệnh kỳ diệu như vậy.

      Nghĩ như thế , ánh mắt Đường Dư Hoàng cũng càng ngày càng sáng ngời, nếu vận mệnh cho cơ hội lần sống lại , như vậy nhất định quý trọng. bậc đế vương, dù kiếp trước kiếp này, vẫn đứng đỉnh cao của thế giới!

      Ba ngày sau, Đại học Kinh Hoa hệ nhạc mở cửa, chiếc xe thể thao hết sức phong cách màu đỏ lửa cẩu thả xông vào tầm mắt của mọi người, rồi sau đó lại xảy ra màn xém chút nữa đụng người đứng gần cửa Đại học.

      “Mẹ nó, biết lái xe đừng lái xe, là…” Nam nhân xém chút nữa bị đụng rất phẫn nộ chửi rũa , nhưng khi nhìn người từ trong xe bước xuống , mạnh mẽ mở hai mắt to ra nhìn, hết sức hoảng sợ : “Rất xin lỗi, rất xin lỗi, về sau tôi dám nữa , rất xin lỗi, rất xin lỗi…”

      Mà lúc này xung quanh cũng truyền đến ít tiếng ngạc nhiên, càng ngày càng nhiều tầm mắt dừng ở nơi đây, mà trong tầm mắt của mọi người, người ăn mặc màu đen im lặng đứng ở nơi đó, trầm tĩnh như hoa u lan, lạnh như sương băng, tóc dài màu đen tung bay trong gió , tầm mắt lướt qua nơi đâu cũng tản ra nhàn nhạt uy áp, cả người đứng ở nơi đó, giống như là vương giả quân lâm thiên hạ , làm người ta cảm thấy vô cùng kính sợ hoặc đó chỉ là ảo giác .

      “Mau nhìn kìa, là Đường Dư Hoàng, hoa hậu giảng đường hệ nhạc , bạn ấy thảm cái chắc rồi , cũng dám chửi Đường Dư Hoàng, nhất định là muốn chết.” Đồng học xung quanh xem kịch cũng nghị luận rất sôi nổi ,mà nhân vật chính là Đường Dư Hoàng chỉ hờ hững liếc nhìn bạn học xui xẻo kia, trực tiếp thẳng hướng về phòng dạy học .

      Nơi này chính là trường học hả, đúng là mới lạ, nhưng mà thần kỳ như thế cũng làm cho có phần chết lặng , vào thế giới này ba ngày rồi, tiếp nhận hết trí nhớ của khối thân thể này cũng hoàn toàn hiểu được hình thái của thế giới này , cũng từng nhận ra ở đây hoàn toàn khác với thế giới của , nhưng mà có vấn đề gì, tin tưởng chính mình vô luận ở nơi nào đều sống tốt , thẹn là từng gắn với tên tuổi của hiền đế!

      “Oh, đây phải là Đường Dư Hoàng sao, ngay cả xe cũng biết đường mà chạy, đụng vào người khác cũng hề hấn, đừng cẩn thận có khi tự đâm mình chết .” giọng nữ chói tai truyền đến, phát ra từ 1 sành điệu vô cùng , ta kéo cánh tay của đứa con trai đứng ở đối diện Đường Dư Hoàng, vẻ mặt châm chọc với Đường Dư Hoàng.

      Đường Dư Hoàng mắt lạnh nhìn lại, liền tìm được tư liệu trong trí nhớ của này, tên Ngụy Thiến Thiến, hoa hậu giảng đường hệ chính pháp (*) , xem như là nửa tình địch của chính mình , hoặc chuẩn xác mà là chồng chưa cưới của tiểu tình nhân, , mà bên người Ngụy Thiến Thiến kéo nam nhân kia đó là vị hôn phu danh nghĩa của chính mình tên Hạ Minh Trạch - hotboy hệ chính pháp.

      (*) Chính pháp: chính trị và pháp luật

      Đường Dư Hoàng của Đường gia và Hạ Minh Trạch của Hạ gia đều là 1 trong 9 gia tộc hàng đầu của Trung Hoa, hai nhà coi như là hợp tác, mà Hạ Minh Trạch và Đường Dư Hoàng bắt đầu từ quyết định đó mà ra hôn ước, cho nên tuy rằng hai người lẫn nhau đều thích, nhưng cũng có cách nào khác, đành phải mở con mắt nhắm con mắt đường nào ai nấy , coi như là hai người trong lúc đó rất ăn ý, nhưng mà bây giờ nam nhân này mang theo 1 nữ nhân xuất ở trước mặt mình , tựa hồ có chút quá trớn.
      Nghĩ như thế , thần sắc Đường Dư Hoàng lạnh như băng giờ bắt đầu trở nên có chút nguy hiểm, là người thích gây chuyện , nhưng thân từng là đế vương, tuyệt đối cho phép bất luận kẻ nào khiêu khích tôn nghiêm của !

      “Đừng chọc tôi, bằng rất thảm!” câu lạnh như băng từ chính miệng Đường Dư Hoàng thốt ra, mang theo hơi thở khiếp người, lời của cũng phải là uy hiếp, mà là có ý tốt cảnh cáo!

      Tuy rằng Đường Dư Hoàng từng bởi vì thân thể gầy yếu nên thể tu luyện võ học, nhưng lại có được linh hồn lực cường đại, hơn nữa tu luyện Bí Pháp Cổ luyện hồn , cổ pháp này hết sức thần kỳ, chỉ giữ được linh hồn của chính mình dù xuyên gian mà có thể sử dụng linh hồn để chứa đựng vạn vật, còn có thể thôi miên tâm trí linh hồn , nếu có thể tu luyện tới đỉnh cao nhất, có thể khống chế vạn vật thoát ra khỏi hư .

      Bây giờ Đường Dư Hoàng sống lại, linh hồn lực tu luyện hề biến mất, ngược lại càng trở nên cường đại hơn, ngay cả linh hồn kiếp trước cũng vẫn còn tồn tại, trong đó có thể cất chứa bảo bối trân quý, có thể bây giờ Đường Dư Hoàng chỉ cần sử dụng linh hồn lực, có thể làm cho nữ nhân này bị trừng phạt!

      , …” sắc mặt Ngụy Thiến Thiến có chút trắng bệch, ánh mắt lãnh khốc kia của Đường Dư Hoàng làm cho lòng cảm giác được có chút phát lạnh, lúc trước đối mặt với Đường Dư Hoàng chưa từng cảm nhận được, trực giác cho biết rằng phải lui về phía sau, nhưng vì niềm kiêu hãnh cho phép làm như vậy!

      “Đường Dư Hoàng, cũng dám uy hiếp tôi, cho là giỏi hơn ai, nhưng mà vị hôn phu của bao giờ cần nữ nhân như , còn có mỗi ngày đều theo đuổi Cổ Hàn Y , người ta cũng quan tâm đến , còn ở nơi này kiêu ngạo cái gì, hừ, nghe Đường gia của chúng bây gần đây cũng hề yên ổn, đến lúc đó Đường gia coi như kết thúc , thử xem Minh Trạch còn có thể cầu hôn với hay !” Ngụy Thiến Thiến cắn răng hung tợn , mặc dù bây giờ Ngụy gia bằng Đường gia, nhưng chỉ kém 1 nửa mà thôi, Ngụy Thiến Thiến chỉ cần kết hôn với Hạ Minh Trạch, Ngụy gia có thể vượt qua Đường gia, còn gì phải sợ Đường Dư Hoàng !

      Ở trong lòng Ngụy Thiến Thiến tự an ủi chính mình, nhưng ngay sau đó những lời an ủi bị đả đảo , tiếng vỗ tay trong trẻo làm mọi người ở đây chấn kinh .

      , dám đánh tôi, tôi, tôi…” Ngụy Thiến Thiến thể tin nhìn Đường Dư Hoàng, ngơ ngác đứng ở nơi đó, trong lúc nhất thời biết nên phản ứng như thế nào .

      Bạn học xung quanh xem kịch cũng đều im lặng nhìn màn này, trong lòng suy đoán tiếp theo xảy ra chuyện gì nữa, chính bọn họ còn chưa kịp nghĩ đến cái gì, tiếng tay va chạm lại lần nữa vang lên, Đường Dư Hoàng thưởng cho Ngụy Thiến Thiến hai cái tát, mỗi bên má bị đánh đều rất vừa vặn cân xứng .

      Đường Dư Hoàng thu tay về, sắc mặt như trước lạnh như băng, cho 2 tát phải đánh vì chính mình, mà là trả thù cho chủ nhân của khối thân thể này, trong trí nhớ ấy vẫn luôn muốn làm việc này !

      thực nguyện vọng của chủ nhân thân thể, bây giờ nên đến phiên chính , thân là đế vương, tôn nghiêm của tha thứ cho bất luận ai khiêu khích, người có gan khiêu khích, đều phải trả giá!

      Ngay sau đó 1 màu đen u quang xuất trong đôi mắt của Đường Dư Hoàng , Ngụy Thiến Thiến thể cử động liền sửng sốt chút, rồi sau đó liền ở trước mắt bao người mạnh mẽ quỳ xuống!

      “Rất xin lỗi ,tôi sai lầm rồi, tôi nên cướp vị hôn phu của , tôi là tiện nhân, tôi là kẻ thứ ba, tôi là nữ nhân đáng chết, về sau tôi dám làm như vậy nữa , nếu như tôi bám theo Hạ Minh Trạch , tôi bị thiên lôi đánh xuống chết tử tế , tôi sai lầm rồi, tôi dám nữa , tôi…” giọng của Ngụy Thiến Thiến có phần van xin, bắt đầu lặp lại những lời đó!

      Toàn trường ồ lên, bị tát hai cái còn quỳ xuống xin lỗi, rất nhiều người nhìn đến 1 màn kinh người này đều hoài nghi , mà lúc này nam nhân nãy giờ thờ ơ lạnh nhạt cũng thể đứng ra .

      “Ngụy Thiến Thiến, em điên rồi sao! Còn có Đường Dư Hoàng , nháo loạn đủ chưa!” sắc mặt Hạ Minh Trạch hết sức khó coi, bên la hét bên kéo Ngụy Thiến Thiến quỳ mặt đất. Lúc này cũng có chút , Ngụy Thiến Thiến rốt cuộc tại sao lại giống như người bị điên, dường như bị tát 2 cái rồi choáng váng, thế nhưng quỳ xuống cầu xin, rất mất mặt !

      Mà Hạ Minh Trạch vừa mới dứt lời , tiếng bàn tay va chạm lần thứ ba vang lên, mặt Hạ Minh Trạch nhất thời xuất dấu tay mảnh khảnh , mọi người chung quanh xem kịch khỏi phát ra tiếng kinh hô, vài bạn học vì quá sợ hãi tự chủ được lùi ra sau 2 bước, bộ dáng giống như vừa mới gặp quỷ.

      “Ngươi cũng quỳ xuống cầu xin ta!” Bàn tay chỉ vào người Hạ Minh Trạch, giọng điệu Đường Dư Hoàng hết sức lạnh lùng ra.

      Mà nghe được lời của Đường Dư Hoàng, tất cả mọi người thể ngờ nhìn , rồi sau đó lại theo tầm mắt lạnh như băng của nhìn về phía vẻ mặt Hạ Minh Trạch, tức khắc ngoại trừ Đường Dư Hoàng, ai tin tưởng Hạ Minh Trạch quỳ xuống cầu xin, bởi vì căn bản thể có khả năng !

      Hạ Minh Trạch là ai? Thái tử của Hạ gia , hotboy của đại học Kinh Hoa, kiêu ngạo như vậy, làm sao có thể quỳ xuống cầu xin! Nhưng là, trong nháy mắt, liền đánh vỡ khẳng định của mọi người , bởi vì Hạ Minh trạch quỳ xuống , ngay trước mắt bao người, chút do dự quỳ gối trước mặt Đường Dư Hoàng !

      Thuật mê hồn của luyện hồn Cổ Pháp, chỉ cần linh hồn lực của đối phương lớn mạnh bằng , trong thời gian ngắn ngủi có thể khống chế linh hồn của đối phương, làm cho đối phương làm bất cứ chuyện gì!

      “Rất xin lỗi, tôi sai rồi!” Dưới điều khiển của Đường Dư Hoàng, giọng điệu Hạ Minh Trạch chậm chạp .

      Đường Dư Hoàng lạnh lùng nhìn màn này, u quang trong ánh mắt lại lên, nháy mắt liền lại giải trừ khống chế của Hạ Minh Trạch và Ngụy Thiến Thiến hai người.

      “Hạ Minh Trạch, hôn ước của chúng ta hủy bỏ , từ nay về sau đừng xuất ở trước mặt tôi, bằng ngươi vĩnh viễn quỳ bao giờ đứng lên được nữa.” thanh Đường Dư Hoàng lạnh như băng như là lời tuyên án tàn nhẫn, nặng nề khắc ở trong lòng Hạ Minh Trạch , Hạ Minh Trạch vừa được giải trừ khống chế thậm chí còn chưa kịp phản ứng chính mình làm cái gì, liền bị lời của Đường Dư Hoàng làm choáng váng, chỉ có thể ngơ ngác nhìn bóng dáng Đường Dư Hoàng rời .

      Mà lúc này chung quanh mấy trăm bạn học thậm chí còn có giáo sư, cũng đều ngơ ngác nhìn màn này , lát qua mới phản ứng , đều kinh hô ra tiếng, trong thanh đều thể ngờ tới việc vừa xảy ra, cơ hồ ai tin tưởng chính mình vừa mới nhìn đến 1 màn chân này , bởi vì quá bất ngờ !

      Đến lúc này, ngày khai giảng đầu tiên ở đại học Kinh Hoa bị màn oanh động, cuối cùng chỉ là người mà dẹp xong xuôi chuyện động trời này, phải là do hoa hậu giảng đường hệ nhạc làm chấn động ,3 cái tát đánh cặp đôi dâm phụ xấu xa, giải trừ hôn ước gọn gàng lưu loát, hỗ là đệ nhất ăn chơi; hoa hậu giảng đường hệ chính pháp trở thành truyện dành cho người ta cười nhạo, tự xưng là tiện nhân làm kẻ thứ ba, trước mặt mọi người quỳ xuống vừa khóc lại cầu xin, có thể là vô sỉ hết mức; hotboy họ Hạ mất cả chì lẫn chài, liên tục bị bỏ rơi còn bị đánh, Hạ Minh Trạch quỳ xuống xin lỗi chân hề mỏi, đáng thương vô cùng!

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 2: tôi phải là người háo sắc.


      Đường Dư Hoàng đến phòng học nhạc ban 2, từ bên ngoài cho đến đường đến lớp, đều thu hút ánh mắt của tất cả mọi người. Bất luận là sinh viên, giáo viên, hay là người dọn vệ sinh, họ đều nhìn bằng ánh mắt kính nể, chỉ đẹp mà còn rất nổi tiếng.

      Đường Dư Hoàng, đại tiểu thư Đường Dư Hoàng trong gia tộc Đường hàng đầu , hotgirl của trường đại học Kinh Hoa , lấy mĩ mạo và bối cảnh gia thế, háo sắc nhưng lại nổi tiếng, bị hầu hết mọi người đều về 3 kiện. Đầu tiên là điểm nhập học, tổng bảy môn cộng lại chưa đến 100 điểm. kiện thứ 2, vào ngày thứ ba lúc khai giảng thổ lộ với với vương tử Cố Hàn Y của hệ nhạc trước mặt mọi người ,hơn nữa tuyên bố là người của . kiện thứ 3 còn lại là có lần nghe đồn, nghe Đường Dư Hoàng là người vô cùng háo sắc, bên ngoài bao dưỡng rất nhiều tiểu bạch kiểm, lại thường xuyên ra vào loại hội quán rất cao cấp.
      Về việc này, Đường Dư Hoàng sỡ hữu kí ức hiển nhiên cũng biết chuyện này , vẫn còn hơi tò mò, đặc biệt là cái người được gọi là Hoàng tử của hệ nhạc, rất muốn gặp .

      Ở kiếp trước là đế vương, đối với hai chữ nam sắc, chỉ có thể sử dụng 1 từ để diễn tả, đó là bất lực !! Mặc dù có rất nhiều người để ý đến , có rất nhiều lam nhan tri kỹ, cũng có rất nhiều danh môn công tử thầm thích , nhưng biết tình trạng thân thế của mình, lại chưa bao giờ kết hôn với nam nhân, đây cũng là 1 trong những hối tiếc lớn nhất của trong kiếp trước !!

      Nhưng mà đó là cuộc sống trong quá khứ, tại được đầu thai ,cũng có cơ thể khỏe mạnh. Như vậy tất cả đều khác !!

      Thông qua hành lang sáng ngời, quan tâm đến mọi cảnh vật xung quanh, Đường Như Hoàng mang theo 1 hơi thở lạnh lùng dừng lại ở cửa phòng học. Sau đó, nhìn thấy 1 người đàn ông đứng bên cửa sổ, thân áo trắng, tưởng như nơi đây chỉ có mình tồn tại, yên bình, tĩnh lặng, ôn nhuận như ngọc, xuất trần thoát tục.

      Ánh mắt Đường Dư Hoàng lạnh như băng lên 1 chút kinh diễm, tự mình phải người háo sắc, nhưng người đẹp như Ngọc, cũng là người thích thưởng thức người khác. Vì vậy, Đường Như Hoàng hề chờ đợi, nhanh chóng đến chỗ người đàn ông kia, nhưng cũng hề tới gần , chỉ đứng ở gần , im lặng thưởng thức vẻ đẹp đó.

      Tuy phát ra tiếng động gì, dường như nam nhân cũng khá mẫn cảm, thấy Đường Dư Hoàng trong nháy mắt lại gần, đem tầm mắt chuyển dời người Đường Dư Hoàng,đầu tiên là bất ngờ, rồi lại bất đắc dĩ, cuối cùng chỉ còn là nghi hoặc.

      Cố Hàn Y, trong bốn hotboy của trường đại học Kinh Hoa, hệ nhạc, cũng là bạn cùng lớp với Đường Như Hoàng, cũng là nam sinh bị Đường Dư Hoàng ở trước mắt mọi người thông báo theo đuổi cách đây năm, là 1 người có tính cách ôn hòa lẫn mang theo 1 chút ảm đạm, khí chất nho nhã được thể qua bản sắc tôn quý ,được toàn bộ bạn học công nhận là 1 hoàng tử nhạc, là người có thiên phú về nhạc, thành thạo hơn 10 loại nhạc cụ, chỉ ở trong nước, thậm chí còn có 1 chút danh tiếng ở toàn thế giới.

      Vào lúc khi Cố Hàn Y nhìn thấy Đường Như Hoàng,trong đôi mắt dịu dàng nhưng phần nhiều là bất đắc dĩ. Thử hỏi xem, mỗi ngày đều có 1 đám con đuổi theo thích mình, bất luận như thế nào cũng chịu buông tha. Đó là 1 chuyện tình phức tạp

      " Đường đồng học, chào " . Người đẹp mở miệng, thanh nghe ấm áp với 1 chút thuần khiết và mạnh mẽ.

      " Chào !!! " giọng điệu Đường Như Hoàng lạnh như băng tăng thêm vài 2 3 độ ấm, nhưng ngay cả như vậy, khác 1 trời 1 vực với giọng ngọt ngào ngày xưa .

      Cổ Hàn Y nghi hoặc ngày càng nhiều hơn. Ngày xưa nếu Đường Dư Hoàng xuất ở trước mặt điều thứ nhất là bám víu , Nhưng tại chuyện gì xảy ra? trước mặt người lạnh lùng, ấy chính là Dường Dư Hoàng sao ? Cố Hoài Y hoài nghi, lại cũng biết nên làm thế nào cho phải, liền thu hồi ánh mắt, nhìn về phía cửa sổ.

      Đường Dư Hoàng cũng nữa, vẫn đứng ở chỗ cũ, im lặng nhìn Cố Hàn Y, giống như thưởng thức phong cảnh bình thường.

      Rất nhiều sinh viên thấy cảnh này nhưng ai dám đến quấy rầy, khi đến giờ học, 2 người mới bắt đầu có hành động.

      Cố Y là người có động thái đầu tiên, bất đắc dĩ vừa nghi hoặc nhìn Dư Hoàng, liền hướng về phòng học , mà ở phía sau , Đường Dư Hoàng cũng động , trực tiếp theo phía sau, cũng vào trong phòng học.

      Tại thời điểm này, trong lớp học có rất nhiều người. Đây là buổi học đầu tiên , giáo viên chưa đến. Cố Y vào, sau còn có bạn bè tiếp đón khi qua. Cố Y ngồi giữa 2 sinh viên nam, trong lúc đó, phát ra người trước mặt mình là Đường Dư Hoàng cũng theo tới đây.

      Đường Dư Hoàng nhìn Cố Y ngồi giữa 2 người kia, cuối cùng ra mặt với cậu sinh viên ở bên phải : " Tránh ra. "

      Cậu sinh viên hoảng hốt, nhưng rất nhanh liền phản ứng lại, rất ai oán nhìn Cố Y , nhanh chóng rời , Dư Hoàng cũng ngồi xuống hết sức tự nhiên.

      Tất cả mọi người đều thấy cảnh này, khí trở nên tĩnh lặng, tiếp sau là tiếng thầm. Đường Dư Hoàng ngồi xuống xong, nhàng nhắm mắt lại, dĩ nhiên là tập luyện.

      Luyện hồn cổ pháp chia làm ba tầng, phân biệt các giai là Nhập Cảnh, Thối Hồn, Toái Thiên, kiếp trước chỉ tu luyện đến đoạn cao nhất của Nhập Cảnh, nhưng nghĩ tới sau khi trọng sinh, thế nhưng đột phá đến đoạn thứ 1 của Thối Hồn, khống chế linh hồn lực ngày càng thêm linh hoạt, nhưng mà tu luyện liền giống như ngược dòng nước tiến tắc lui, đến đây chủ yếu là muốn tăng thực lực của chính mình, chỉ có chính mình cũng đủ cường đại, mới có thể cam đoan chính mình sau này an toàn và tự do, vô luận lúc nào cũng cường đại, vô luận thế giới như thế nào, yếu hay mạnh cũng phải nhờ thực lực của chính mình , điểm này, thân từng là đế vương hết sức ràng!

      Cố Y bất đắc dĩ nhìn Đường Dư Hoàng nhắm mắt lại, nhưng đối phương lên tiếng câu nào, có can đảm để . Vì vậy khí vẫn duy trì ở mức độ im lặng.

      Sau đó lâu, người đứng lớp đến, người ấy luyên thuyên những điều nhảm rất nhiều, nhưng cũng đưa ra 1 vài nhiệm vụ như 1 bữa tiệc chào đón,nhiệm vụ giảng dạy học kì mới, đó là 1 cuộc thi quan trọng,.v.v.. Mặc dù Dư Hoàng nhắm mắt tu luyện, nhưng cũng lắng nghe những lời này, nhiều thứ trong số đó làm cảm thấy mới mẻ

      "... Khụ, về việc sắp xếp chào sinh viên mới là truyền thống của trường chúng ta, nhưng các bạn có thể từ chối ,nếu nhứ sinh viên ấy muốn, có thể với giáo viên , giáo viên sắp xếp lại... "Người cố vấn là 1 phụ nữ trung niên, khi những câu này, quay sang nhìn Dư Hoàng , giống như với Đường Dư Hoàng, thanh danh Dư Hoàng tốt lắm, số lần học chỉ thể đếm được đầu ngón tay. An bài chuyện tình chào đón bạn học mới, sợ Đường Dư Hoàng ko muốn, là vì lo lắng cho bạn học mới mới .

      Dư Hoàng nhắm mắt lại nhưng linh hồn lại càng thêm nhạy cảm, có thể càm thấy rằng giáo viên nhìn , nhưng có ý định mở mắt ra, cuối cùng đạo sư bất đắc dĩ, đành phải tiếp lời.

      Sau khi tất cả được sắp xếp xong, Cố Y đứng dậy, ngay lúc đó Dư Hoàng cũng đứng lên, biết tự lúc nào mở to mắt ra, đặc biệt d5 thường.

      Cố Y 2 bước, Dư Hoàng cũng 2 bước, quả thực 2 người như hình với bóng

      Cố Y bất chợt dừng lại, nhìn Dư Hoàng : " Bạn Đường, tính theo tôi mãi sao ? "

      " Tôi biết lớp học ở đâu ". Đường Dư Hoàng trừng mắt nhìn, chân , lúc học nhìn thời khóa biểu, có thứ đó , chủ nhân ban đầu cũng ko có thứ đó

      Biểu tình Cổ Hàn Y sửng sốt, bất đắc dĩ cười, thỏa hiệp : “Ai, được rồi, tôi mang .”

      đường, hai người sóng vai mà , tầm mắt dừng ở hai người trong lúc đó càng nhiều , nhưng àm hai người cũng trở thành thói quen , chỉ yên lặng rải bước , mãi mới đến phòng học, Đường Dư Hoàng lại lần nữa chiếm lấy chỗ ngồi bên phải kế Cổ Hàn Y .
      “Aizz!” Cổ Hàn Y có chút ai oán mạnh thở dài hơi, cũng chưa hề cái gì, mà khóe miệng Đường Dư Hoàng tựa hồ có chút giật, như là cười hoặc như là đắc ý, rồi sau đó liền nhàng nhắm hai mắt lại, bắt đầu tu luyện.

      Cùng lúc đó Đường Dư Hoàng suy nghĩ rằng, sau khi trọng sinh cuộc sống tựa hồ cũng rất thú vị .

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Edit: Lucia Nanami
      Beta: Roseila

      Chương 3: Vật , sau này hãy the0 tôi


      Buổi trưa khi tan học, sau khi Đường Dư Hoàng nhìn Cổ Hàn Y cái sâu, liền rất sảng khoái mà rời , nhưng khiến cho vẻ mặt của Cổ Hàn Y có chút kinh ngạc, ngờ Đường Dư Hoàng lại dễ dàng bỏ qua mình như vậy, nhưng mà điều này cũng khiến càng cảm thấy nghi ngờ, luôn cảm thấy Đường Dư Hoàng lúc trước với Đường Dư Hoàng tại rất giống nhau, trước kia giống như ngọn lửa đơn thuần, hừng hực là tinh khiết, khiến người ta có thể liếc mắt cái là nhìn thấu, còn Đường Dư Hoàng tại lại như băng đá ngàn năm, lạnh giá mà sâu lắng, khiến cho nghi hoặc, đồng thời cũng tự chủ được mà có chút hiếu kỳ, là cái gì khiến cho Đường Dư Hoàng có thay đổi lớn như vậy?
      Buổi chiều còn có tiết học, nhưng Đường Dư Hoàng quyết định trốn tiết rồi, bởi vì hôm nay là sinh nhật của cụ ông Đường gia, thân là đại tiểu thư Đường gia đời thứ ba, đương nhiên là phải có mặt rồi.

      Đối với người của Đường gia, cảm giác trong trí nhớ chỉ có hai từ, đó chính là lạnh lùng. Cụ ông Đường gia là lão đầu vô cùng bảo thủ, Đường gia tự nhiên cũng liền trở thành gia tộc vô cùng bảo thủ, mà Đường Dư Hoàng từ đến lớn sống trong gia tộc như thế này, mặc dù phải lo cơm áo, nhưng hiếm khi có thể cảm thấy được tình thân, đặc biệt là từ khi ra đời có mẹ, còn cha lại là quân nhân, điều này khiến tất cả tình thân của cảm nhận được càng ít ỏi, lại thêm sau khi dần lớn lên, càng ngày càng phản nghịch, có thể là chỉ biết ăn chơi lêu lổng học hành nghề nghiệp, hơn nữa lại cực kỳ buông thả, kiêu căng, xấc láo, quần là áo lượt, làm cho các bậc trưởng bối thích, mỗi lần gặp mặt bị mắng là tốt rồi, nhưng chỉ cần bằng lòng, lòng người như thế nào cũng có thể thay đổi được, chỉ là xem đồng ý hay đồng ý mà thôi!

      Nhà chính của Đường gia rất lớn, đây là lần đầu tiên sau khi trọng sinh Đường Dư Hoàng đến chỗ này, thực ra vốn lẽ ra cũng sống ở đây, nhưng vì lý do phải học, liền mua ngôi nhà ở gần trường học sau khi trọng sinh tỉnh lại liền ở chỗ đó.

      “Đại tiểu thư, về rồi”.
      Đường Dư Hoàng nhìn đám người bận rộn trong phòng khách, nghĩ lát liền thẳng tới sân bên ngoài, tìm nơi yên tĩnh ngồi xuống bắt đầu tu luyện.

      Thời gian trôi qua trong vô thức, Đường Dư Hoàng cũng dần dần đắm chìm trong tu luyện, tu luyện linh hồn lực, khiến cho dù nhắm mắt, cũng có thể cảm nhận tất cả mọi thứ xung quang vô cùng ràng, thậm chí khi linh hồn lực phóng ra ngoài, còn có thể cảm nhận được tình hình của cả tòa nhà chính, vô cùng thần kỳ.

      Chỉ là trạng thái thoải mái này vẫn chưa duy trì được bao lâu, liền bị tạp phá hư.
      “Tiểu tử, giao tiền ra đây, nếu chúng ta khách khí đâu”.

      “Tôi, , được, đó là tiền để khám bệnh cho mẹ, thể đưa cho các ”. thanh rất ủy khuất, thậm chí còn mang theo non nớt rất ràng, nhưng quật cường và kiên trì trong giọng cũng ràng như vậy.
      Đường Dư Hoàng từ từ mở mắt nhìn về phía đám người xa đó, ba tên thanh niên chừng hai mươi tuổi vây quanh thiếu niên tầm mười sáu, mười bảy tuổi, cậu thiếu niên kia đỏ mắt, trong ánh mắt mang theo vẻ sợ sệt, nhưng vẫn cố chấp như cũ chịu thua.

      Đường Dư Hoàng nhìn thấy màn này, phản ứng đầu tiên chính là cảm thấy đáng , nhưng phải là có lòng đồng cảm, mà là đứa trẻ này có tướng mạo trắng nộn, gương mặt đáng còn có đôi mắt to như biết , cho dù bị người ta ức hiếp, xem ra cũng khiến người khác thương hại, mà trái lại cảm thấy có chút buồn cười.

      “Tiểu tử, mày tìm đường chết phải ko hả?” Mấy người kia bị cự tuyệt hiển nhiên tính tình cũng chẳng có gì tốt, lời còn chưa dứt liền động thủ rồi, thoáng cái liền đẩy cậu thiếu niên kia ngã lăn ra đất.
      Thiếu niên kia vùng dậy cái, nhưng chưa kịp đứng lên, liền lại bị cước đá trở lại.

      “Ah!” Thiếu niên khẽ hô tiếng, nhưng ngay lập tức cắn môi chặt, để phát ra tiếng nào nữa.
      Đường Dư Hoàng đứng dậy chậm rãi đến bên cạnh bọn họ, nhưng lại lên tiếng, nhưng mà người sống to lớn như vậy, mang theo thân lãnh khí khó có thể chú ý, làm sao có thể bị phát được. Mấy tên tiểu tử động thủ kêu lên tiếng, lập tức lui về phía sau vài bước.

      “Đại tiểu thư!”

      “Đều cút hết ”. Đường Dư Hoàng đến nhìn cũn thèm nhìn ba tên kia, liền lạnh lùng .

      Ba tên đó dám thêm gì nữa liền bỏ chạy, người hầuở Đường gia vì nguyên nhân của Đường Dư Hoàng mà bị đuổi việc, phải trăm cũng là tám mươi người rồi, xảo quyệt và tùy hứng của Đường Dư Hoàng đều có vô số chứng minh rồi.

      “Đại, đại tiểu thư!” Cậu bé dưới đất cũng giùng giằng bò dậy, thận trọng nhìn Đường Dư Hoàng, do dư lúc tựa như cũng muốn rời khỏi,chỉ là vẫn còn chưa chạy được hai bước, áo bị người khác kéo lại.

      “Tên?” Đường Dư Hoàng lạnh lùng hỏi, nghe ra vui buồn.

      “Hả? A, tôi tên Lạc Tử Đồng!” Lạc Tử Đồng sau khi sửng sốt lúc mới phản ứng được, căng thẳng trả lời, vốn dĩ gan hơi , còn từng bị đại tiểu thư hung hăng bắt nạt lần, bây giờ nhìn thấy đại tiểu thư, liền cảm thấy toàn thân rét run.
      Lạc Tử Đồng muốn chạy, nhưng lại dám chạy, chỉ căng thẳng đứng ở chỗ đó, mở to hai mắt nhìn Đường Dư Hoàng, giống như con sơn dương đợi bị làm thịt.

      Đường Dư Hoàng nhìn thấy có chút cảm thấy buồn cười, người ở đây dường như đều sợ , bạn học sợ , giáo viên sợ , người hầu cũng sợ , nhưng mà tên nhóc này biết sao, ánh mắt vô tội và ủy khuất của rất dễ khơi ra ham muốn ức hiếp của người khác?

      Đường Dư Hoàng vươn ngón tay bóp bóp cái trán trắng nộn, cảm thấy quả nhiên tuyệt vời giống như trong tưởng tượng của mình.

      “Vật , sau này hãy theo tôi nhé”
      “Hả?” Lạc Tử Đồng ngạc nhiên, sau đó liền hoảng sợ nhìn Đường Dư Hoàng, giống như là nghe thấy tuyên án tử hình, sắc mặt liền tái nhợt. Mặc dù ở nhà lớn luôn luôn bị ức hiếp, nhưng mà, nhưng mà như vậy cũng còn tốt hơn theo đại tiểu thư! Nghe trước đây có người hầu cẩn thận đắc tội với đại tiểu thư, cuối cùng chỉ bị đuổi việc, đến cả người nhà cũng đều bị liên lụy, nghe đâu còn bị đưa vào nhà giam, nghe xong liền khiến người ta cảm thấy sợ hãi!
      Nghĩ đến đây, vẻ mặt Lạc Tử Đồng càng thêm thống khổ, đôi mắt long lanh ngập nước như sắp khóc, khiến cho Đường Dư Hoàng nhịn được đưa tay véo véo.

      “Đại tiểu thư, ở đây sao, yến tiệc mừng thọ sắp bắt đầu rồi, mọi người đều đến đông đủ, đều ở trong phòng khách đợi đó”. Chính vào lúc này, lại có người hầu đến tìm.
      Đường Minh Hoàng trong nháy mắt thu ngay vẻ mặt có phần thoải mái lúc nãy về, sắc mặt lạnh lùng gật đầu, sau đó mới với Lạc Tử Đồng: “ Vật , mau thu dọn hành lý, sau khi tiệc tan liền cùng tôi”.
      Đường Dư Hoàng xong câu này liền để cho đối phương cự tuyệt mà rời ngay, còn ở sau lưng , gương mặt Lạc Tử Đồng tái nhợt, dường như nghĩ rất lâu mới cử động, chỉ thấy nắm chặt quả đấm, lại cắn răng, lẩm bẩm mình:

      “Vì mẹ, cái gì cũng phải nhẫn nhịn, đại tiểu thư cũng thể ăn thịt mình, phải chỉ là hầu hạ đại tiểu thư sao, cái gì tôi cũng biết làm, chỉ cần làm tốt sao cả, phải, chỉ cần cố gắng là được!”

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Edit: Lucia Nanami
      Beta: Roseila

      Chương 4: Nếu như tôi nhất định muốn hủy bỏ sao?

      Khi Đường Dư Hoàng vào trong phòng khách, bên trong có rất nhiều người ngồi, trẻ có già có, có nam có nữ, Đường Dư Hoàng mắt lạnh đảo qua, cũng đem mọi người ở trường với những hình tượng trong trí nhớ đối chiếu với nha, nhưng đến cuối cùng, ánh mắt của rơi người người đàn ông trung tuổi, đó là cha của , người cha mà mỗi năm chắc là chỉ có thể nhìn thấy bóng dáng hai ba lần, mà lúc này người đàn ông đó cũng nhìn mình, khẽ cau mày, bộ dáng tỏ ra có chút hài lòng.

      “Dư Hoàng, sao giờ mới tới?” Cha của Đường Dư Hoàng, Đường Tuấn Hạo mở miệng trước, chỉ là câu đầu tiên sau nửa năm gặp lại là giọng điệu trách móc.
      Đường Dư Hoàng lạnh lùng liếc nhìn Đường Tuấn Hạo, tự ý tìm chiếc ghê sô pha ngồi xuống, Đường Dư Hoàng trước đây sợ người đàn ông này, rất sợ, thậm chí ở trước mặt người đàn ông này cũng dám lớn tiếng, nhưng tại lại sợ bất kỳ ai, muốn được tôn trọng, nhất định phải hiểu được phải tôn trọng nàng trước !

      “ Tôi chuyện với con đó, nghe thấy sao?” Phản ứng vô lễ của Đường Dư Hoàng hiển nhiên chọc giận Đường Tuấn Hạo, giọng điệu chất vấn càng thêm nồng đậm, mà lúc này tất cả những người có mặt ở trong phòng khách cũng đều chú ý đến tồn tại của Đường Dư Hoàng, đều dùng ánh mắt khác thường nhìn Đường Dư Hoàng, trong đó có kinh ngạc, có khinh thường, có lo lắng, cũng có chán ghét, đều giống nhau.
      Đường Dư Hoàng mặc dù chỉ nhìn người đàn ông mà mình nên gọi là cha, nhưng biến hóa ánh mắt của tất cả mọi người ở đây đều bỏ sót, ánh mắt cân nhắc xuất trong mắt , thân là đế vương từng rất hiểu đạo lý, có cùng huyết mạch chưa chắc là người thân, mà người thân cũng chưa chắc là người có thể thương có thể tin tưởng.
      “Cha muốn gì?” Đường Dư Hoàng cuối cùng cũng chịu mở miệng, giọng điệu hờ hững mà lại thong thả, mang theo loại áp lực của người bề , cho dù chỉ là ngồi ở đó, cũng khiến cho người khác cách nào coi được!
      Giờ khắc này phòng khách rộng lớn rất yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng của Đường Dư Hoàng, mọi người xung quanh nhìn ánh mắt của Đường Dư Hoàng cũng đều cảm thấy rất cổ quái, tựa hồ đồng tình, cũng tựa hồ như cười nhạo, có chút phức tạp, giống như là nhân tính.

      Đường Tuấn Hạo có cảm giác ăn cơm mà bị mắc nghẹn, cả khuôn mặt trở nên vô cùng khó coi, nhìn thấy ánh mắt của Đường Dư Hoàng, cũng trở nên tối tăm u ám.

      “Đây chính là thái độ chuyện với cha của con sao? Con khiến cha quá thất vọng rồi!” Đường Tuấn Hạo vẫn luôn biết đứa con lớn này của mình tính tình xấc láo tùy hứng, tiếng tăm truyền bên ngoài cũng được tốt, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên dám dùng loại giọng điệu này chuyện với mình, khiến càng tức giận hơn, càng thất vọng nhiều hơn.
      Nghe thấy hai từ thất vọng, trái lại khiến Đường Dư Hoàng sửng sốt chút, đây vẫn là lần đầu tiên trong mười tám năm có người thất vọng đối với mình, mình trước đây được thiên phú vô song kinh tài tuyệt diễm, chưa từng làm ai thất vọng huyền huyết sôi trào. Vả lại ý nghĩa hai chữ thất vọng ngược lại có chút phức tạp, chính cái gọi là có hy vọng mới có thất vọng, cái người mà nên gọi là cha này đối với hình như cũng có bất kỳ tình cảm gì.

      Đường Dư Hoàng nhìn sâu Đường Tuấn Hạo, nhưng vẫn gì.
      Sau im lặng lúng túng, vẫn là cụ ông ngồi chủ vị phá vỡ yên lặng, giọng thong thả mà ngưng trọng : “Dư Hoàng, con cảm thấy nên giải thích chút sao?”
      Ánh mắt của Đường Dư Hoàng chuyển qua phía ông cụ, thoáng nghi ngờ chút, liền đại khái nghĩ ra là chuyện gì rồi.
      có gì để giải thích” Từ hôn là tất nhiên, cho dù hôm nay nam nhân kia xuất trước mặt mình tìm đánh, cũng tuyệt đối để cho hôn ước như vậy ràng buộc bản thân, ngoài bản thân nàng, bất kỳ ai cũng thể thay quyết định chọn bạn đời, đây là vấn đề tôn nghiêm, thể khiêu khích!

      Lời của Đường Dư Hoàng khiến tập thể người Đường gia có mặt trong phòng ai nấy nuốt nước miếng cái, đều dùng ánh mắt khiếp sợ thể bàn bạc nhìn Đường Dư Hoàng, giống như là vừa mới quen biết nàng, trong đó thậm chí còn có vài người hẹn mà gặp cùng nghĩ đến, Đường Dư Hoàng có phải bị điên rồi , cư nhiên dám chuyện như vậy với người quyền uy tuyệt đối của Đường gia!

      Đường Thiên Nhất, người nắm quyền hành của Đường gia, lãnh đạo nòng cốt, lão già bảo thủ , lời cả cuộc đời ông đều có mấy người dám phản bác, lúc trước Đường Dư Hoàng nhìn thấy người ông này liền giống như chuột nhìn thấy mèo, thở cũng dám thở mạnh, có thể thấy lão đầu này khủng bố.
      “Hỗn xược!” Ông cụ cũng bị Đường Dư Hoàng làm cho tức giận, ông vốn dĩ vẫn tin Đường Dư Hoàng có thể làm ra việc từ hôn trước mặt mọi người, nhưng bây giờ nhìn phản ứng này của Đường Dư Hoàng, cũng thể tin được, chỉ là điều này sao có thể được, đứa cháu Dư Hoàng này mặc dù luôn được nuông chiều, quần là áo lượt, nhưng vẫn còn được coi là nghe lời, trước giờ đều dám làm trái sắp xếp của gia đình… Trong lòng ông thoáng qua chút nghi hoặc, nhưng phần nhiều vẫn là phẫn nộ, thân là đại gia trưởng của Đường gia, uy nghiêm của ông cũng thể để bị khiêu khích!
      Giờ khắc này, già trẻ lạnh lùng đối kháng, khí tức xung quanh thân tỏa ra lại có loại cảm giác thế lực ngang nhau, những người còn lại xem màn này đều run sợ, lông mày của Đường Tuấn Hạo cũng nhíu càng chặt, có chút thể thương lượng nhìn con của mình.

      “Chị , chị sao có thể với ông như vậy, còn mau xin lỗi ông , hôm nay là sinh nhật của ông, chị đừng có chọc giận ông, ông ơi, chị cũng phải là cố ý đâu, ông đừng giận có được , Phượng Phượng quen rất nhiều bạn mới ở trường học, thầy giáo còn cho Phượng Phượng làm lớp trưởng, ông ơi, ông xem Phượng Phượng có nên làm ?” nghe thanh dịu dàng phát ra từ đứa cháu mặc váy ngắn trắng như tuyết ở bên cạnh, đứa cháu mà mới chỉ mười sáu tuổi là thiên tài thi vào đại học Kinh Hoa kết quả đứng đầu toàn quốc, em của Đường Dư Phượng.
      Ánh mắt Đường Dư Hoàng thoáng qua nét thú vị, thiên tài ư? Danh xưng như vậy phải ai cũng có thể đảm nhận được!

      Ánh mắt chế nhạo của Đường Dư Hoàng bị người khác nhìn thấy, nhưng vẻ mặt hòa dịu của ông cụ lại vô cùng ràng, mọi người cũng khỏi thở phào nhõm, mà đây cũng chính là đối xử khác biệt giữa hai vị công chúa của Đường gia, người được công nhận là bao cỏ bình hoa, người quần áo lụa là, người là người con khôn ngoan khéo léo và hiểu chuyện, làm sao mà đối xử giống nhau được.
      “Phượng Phượng muốn làm cứ làm , đảm nhận vài chức vụ trong trường học cũng là loại rèn luyện, đối với con đường làm quan sau này của cháu cũng có lợi”. Giọng điệu của ông dịu lại rất nhiều, ánh mắt nhìn Đường Dư Phượng mang theo chút tán thưởng, nhưng trong nháy mắt chân mày liền nhăn lại lần nữa, vui nhìn Đường Dư Hoàng, đè nén tức giận : “Dư Hoàng, cháu xem em của cháu , kém cháu có hai tuổi mà còn hiểu chuyện hơn cháu nhiều, đến khi nào cháu mới có thể hiểu chuyện đây! Từ hôn? Cháu tưởng rằng việc này có thể tùy tiện được sao? Ly hôn giữa Hạ gia và Đường gia là tuyệt đối thể hủy bỏ được, nếu cháu còn để ông nghe thấy cháu những lời đó, đừng trách ông khách sáo!”.

      thể hủy bỏ?” Giọng Đường Dư Hoàng trầm thấp nhắc lại câu này, ánh mắt lạnh như băng lộ ra tia tà khí, đối với , chuyện này có thể thể được sao? Hừ, quả thực chính là truyện cười!
      “Đương nhiên!” Ông cụ vô cùng chắc chắn!
      “… Nếu như cháu nhất định phải hủy bỏ sao?”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :