1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cực phẩm khí phi - Tiểu Đậu Bố Đinh

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Cực phẩm khí phi


      Tác giả: Tiểu Đậu Bố Đinh

      Thể loại: xuyên

      Editor: Tử Vũ Thiên Vi

      Số chương: 139

      Tiến độ: 2 tuần 3 chương




      Giới thiệu:

      đạo thánh chỉ, khiến cho nàng trở thành thê tử của ; đưa ra hưu thư, khiến cho nàng trở thành khí phụ, người bị chồng ruồng bỏ.

      "Vương gia, thiếp thân. . ." Nàng giọng đáng thương, mang theo vẻ khẩn cầu, còn có phần nức nở.

      Gương mặt nhắn cúi thấp xuống, thân mình còn ngừng run lên, mọi người đều cho rằng nàng là đau lòng khổ sở, ra là bởi vì nàng vẫn cố nhịn cười.

      Khi lần nữa trông thấy nàng, phong tình vạn chủng, nhắn quyến rũ, xử quyết đoán, làm cho thể rời mắt, đây thực là cái người đầu gỗ, yếu đuối, bảo sao nghe vậy trước kia sao?

      ……mỹ nam theo thứ tự xuất mà xếp hàng, nhưng mỹ nam ngừng xuất .

      * Long Khải Diêm

      "Trẫm muốn lập nàng làm hậu, hơn nữa hậu cung giai lệ chỉ có mình nàng." Lời uy nghiêm mang theo chút nhu tình.

      "Ngươi muốn khí phụ làm hoàng hậu của ngươi?" Lông mày nhướng lên, trong mắt tràn đầy khiêu khích.

      Hai tròng mắt hơi đổi, sau đó cười dịu dàng tiếng:"Trẫm ngại."

      "Đáng tiếc ta có hứng thú, ngươi nên lập người khác ."

      * Long Khải Lân

      "Nàng dám giấu giếm Bổn vương mà trêu hoa ghẹo nguyệt, tổn hại đến danh dự của Bổn vương." Tiếng trách giận lạnh lùng mang theo vài phần hối hận, nhìn bên người nàng ngừng xuất nam tử ưu tú, hối hận về quyết định ban đầu của mình.

      "Chậc chậc, Vương gia hình như lầm đối tượng."

      "Nàng. . ." đen mặt, tức giận tăng vọt …

      "Chỗ này của ta chào đón người da đen." Trong mắt hề có kinh ngạc, mà chỉ có lạnh lẽo, khóe miệng hơi nhếch lên.

      * Mộ Dung Hàn

      "Ta biết nàng nhất định tới tìm ta." Con ngươi thâm trầm lộ ra vẻ giảo hoạt.

      " tệ, chẳng qua ta tới là vì. . ."

      "Nàng. . ."

      * Hậu Quân Lâm

      "Nương tử. . ." Từ phía sau tuyệt mỹ nam tử có gương mặt trẻ con ôm lấy nữ tử xinh đẹp, cúi đầu ngửi mùi thơm nhàn nhạt.

      Hai tay nữ tử lôi kéo, ném nam tử ra xa vài mét.

      "Nương tử. . ." Ra vẻ vô tội, nước mắt trong con ngươi đảo quanh. . .

      * Quý Thuần Hoàn

      "Ta nhất định làm cho nàng trở thành Thái tử phi của ta." luôn giữ dáng vẻ lưu manh nhưng lúc này trở nên vô cùng nghiêm túc, nhu tình trong mắt ngừng tràn ra.

      " xin lỗi, có cảm giác."

      * Hiên Viên Hạo

      "Da của ngươi đúng là mịn màng, ngay cả nữ tử như ta cũng ghen tị." Hai tay mềm mại nhàng lướt qua khuôn mặt xinh đẹp hơn nữ tử của nam tử.

      "Nàng thích, thân thể của ta cho nàng tùy ý sờ."​
      Last edited by a moderator: 30/9/15

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 1.1: Phản bội

      Đồng hồ điểm 9 giờ, tiếng chuông báo thức vang lên ”Tích tích tích tích”.

      Từ trong mền tơ lụa mềm mại, cái tay đưa ra ngoài vỗ bộp tiếng làm đồng hồ báo thức rơi xuống đất, bể làm hai, chuông báo thức cũng ngừng kêu.

      Mà chủ nhân của cái tay kia lại lùi về phía trong mền tiếp tục ngủ say.

      10 phút trôi qua. Người giường vẫn có phản ứng.

      Lại 10 phút nữa trôi qua, vẫn có bất kỳ phản ứng nào.

      Sau nửa tiếng trôi qua.

      “Vợ thân ái, bữa sáng thơm ngon chờ vợ đến thưởng thức.” người đàn ông tuấn cao thẳng đến kéo mền xuống rồi dịu dàng .

      “Ừ, chồng, nên để cho em ngủ thêm lúc, khó mới đến cuối tuàn, phải để cho em nghỉ ngơi tốt chứ.” lật người nằm lên cái mền ngủ tiếp.

      “Vợ, chẳng lẽ em quên công việc hôm nay?” Người đàn ông lắc đầu, cười khẽ cái.

      “Được rồi được rồi, em dậy là được.” giường khẽ mở mắt, rất muốn rời chiếc giường mềm mại mà thích nhất.

      “Chồng, cùng em sao?” Sau khi trang điểm xong, vừa ăn bữa sáng tình mà chồng làm vừa hỏi.

      nhìn người đàn ông ngồi đối diện mình, cười hạnh phúc, hai người bọn họ cuối cùng cũng chấm dứt 3 năm xa, tại tháng trước cùng nhau tiến vào lễ đường.

      cuối cùng cũng gả cho người mình mà người đó cũng chính mình.

      “Ừ, hôm nay có hội nghị tạm thời, sau khi họp xong đón em về.” Người đàn ông dịu dàng .

      “Được rồi.” Khuôn mặt nhắn hơi suy sụp, nhưng rất nhanh khôi phục lại nụ cười hạnh phúc.

      “Vợ, lúc lái xe nhớ chú ý an toàn.”

      “Ừ, chồng.” tràn đầy tươi cười .

      đột nhiên nhớ tới cái gì, vội , “Chồng, giúp em gọi điện thoại cho Tinh Tinh, bảo mọi người tối nay cùng nhau ăn cơm, em có tin tức tốt cho ấy biết.”

      “Được, biết rồi.”

      Chàng trai đưa mắt nhìn bước lên chiếc xe màu đỏ chạy , khi xe mới được lái chưa lâu, nhu tình trong mắt còn nữa, mà chỉ còn lạnh lẽo.

      ấy rồi nha…” bóng dáng cao gầy toàn thân màu hồng xuất , cười . Khóe miệng ta nhếch lên, ôm có dáng người như rắn nước vào nhà.

      Lúc này, bên trong cái mền tơ lụa mềm mại, còn là kia nữa, mà là hai thân thể nam nữ quấn lấy nhau.

      mặt đất, đồ vật bị vứt lung tung, có cả của chàng trai lẫn . Thậm chí, còn có thể loáng thoáng nghe được tiếng thở gấp của đôi nam nữ.

      nhìn đống quần áo mặt đất, nhận ra được quần áo của chồng mỉnh, vậy còn lại là quần áo của kia sao?

      về phía trước theo mớ quần áo, nghe được thanh đỏ mặt, nhìn thấy chiếc giường mà buổi sáng mình nằm giờ lại có hai người nằm.

      Nhìn đôi nam nữ giường, nàng thể tin được cái người mới cùng mình kết hôn được 1 tháng, người mà mỗi sáng đều nấu bữa sáng tình cho mình, mỗi ngày đều khiến mình chìm đắm trong cuộc sống hạnh phúc, lúc này lại cùng khác hoan ái chính chiếc giường tân hôn của mình.

      ấy phải là , mà là người tin tưởng nhất, buổi tối cùng nhau dùng cơm chung, là người bạn tốt nhất, Tinh Tinh.

      Nhưng họ lại cùng nhau phản bội mình.

      Hoan ái trôi qua, ở giường, Tinh Tinh dựa vào lồng ngực của người đàn ông, quyến rũ , “Giang, bắt đầu từ ngày mai, công ty là của , chúng ta cũng tiếp tục lén lén lút lút nữa.”

      Chàng trai gối đầu lên hai tay của mình, nằm ở tư thế thoải mái, “Ừ, bắt đầu từ ngày mai, tất cả của ta đều thuộc về rồi. Đợi ba năm, rốt cuộc cũng đợi đến thời khắc này.”

      “Giang, biết , mỗi lần nhìn thấy với ta ở cùng nhau, lòng em đều rất đau? ta xinh đẹp, đáng , hơn nữa lúc ở trường học, ta luôn đứng thứ nhất, em đều đứng sau ta. Em vô cùng phục, tại sao ta được sinh ra trong gia đình tốt như vậy, dáng hình đẹp, học giỏi.”

      “Tinh Tinh, lòng của chỉ thích mình em, nửa năm sau, tất cả tài sản của ta đều chuyển sang tên , lập tức cưới em làm vợ.” Chàng trai nhanh chóng đè giường xuống, bọn họ lại bắt đầu triền miên.

      “Đợi chút, Giang, xác định ta nhất định chết sao? Nếu như ta mạng lớn có chết làm thế nào?” đột nhiên lo lắng .

      “Yên tâm, nhất định thành công.”

      vẫn đứng ở cửa ra vào cách nào tiếp tục chống đỡ thân thể, ngồi bệt xuống mặt đất.

      ra tất cả đều là giả, đây đều là lời dối, là mưu.

      Chết? bỗng nhớ tới lời bọn họ vừa mới , lúc này mới nghĩ ra, đứng ở cửa thời gian dài, vậy mà bọn họ lại phát . ra là…


      Chương 1.2

      nhớ tới tất cả những việc xảy ra sau khi khỏi nhà trong hôm nay.

      Hôm nay là giỗ của cha mẹ , vào 5 năm trước bởi vì cuộc tai nạn xe cộ mà họ biến mất khỏi cõi đời, đó cũng là năm bắt đầu tiếp nhận quản lý công ty mà cha mẹ lưu lại.

      có thể đem công ty sắp sụp đổ mà cha mẹ lưu lại xoay mình đứng vững thị trường, khiến cho thương nhân thể xem thường , trong công việc nàng tuyệt đối là người mạnh, trong cuộc sống thường ngày, nàng cũng là người rộng rãi, thoải mái, hồn nhiên. Nhưng ngờ chính mình lại thất bại trong tình .

      Tinh Tinh, là bạn của mình thời đại học, hơn nữa cũng là bạn tốt của mình. 3 năm trước đây, ấy giới thiệu Hàn Cảnh Giang cho mình, chính mình lại ngờ rằng từ khi đó, mưu này được bắt đầu, mưu nhằm cướp đoạt tài sản của mình.

      đột nhiên phát ra lý do tại sao hôm nay xe thắng được, ra là…

      Có thể là bởi vì cuối tuần, nên vào buổi sáng, xe cộ qua lại còn rất ít, hơn nữa cũng muốn nhanh nhanh về nhà ở bên chồng mình, vì vậy lái xe với tốc độ nhanh hơn bình thường rất nhiều, gần đến nơi biết là ông trời muốn hại hay là…

      Lúc muốn thắng xe nhưng lại có cách nào thắng được, vậy là cứ thẳng đâm vào cái cây to trước mặt.

      Chẳng trách khi mở mắt ra liền phát mình nằm trong nhà mình, còn phát ra nội tình là như thế nào.

      Ngay lúc này, ti vi phát ra thanh.

      “Sáng sớm hôm nay, vào khoảng 9 giờ 30, đường lớn xảy ra vụ tai nạn xe cộ, người bị hại tử vong tại chỗ, theo điều tra, người bị hại là Đổng Trưởng của công ty nào đó thị trường, nguyên nhân gây ra tai nạn xe cộ vẫn được cảnh sát điều tra, nhưng cảnh sát giám định được đây là chuyện ngoài ý muốn.”

      Hai người bên trong phòng nghe được thanh cùng nhau cười tiếng, lại càng nhiệt tình triền miên hơn.

      Chớp mắt cái, trong nhà biến mất, tới nơi u lạnh lẽo, thậm chí còn có cả tiếng kêu rên.

      “Dư Thiên Thiên, mạng của ngươi còn chưa hết, tại, bổn vương cho ngươi cơ hội sống lại, ngươi có đồng ý hay ?” Đột nhiên, thanh uy nghiêm vang lên quanh quẩn trong gian này.

      “Ngươi là Diêm La Vương?” ngẩng đầu, nhìn thấy người đàn ông với gương mặt uy nghiêm đột nhiên xuất cách đó xa.

      “Đúng vậy. Ngươi có đồng ý tiếp nhận cơ hội được sống lại này ?” Diêm Vương tiếp tục , hơn nữa dường như trong lời còn có thêm mấy phần hối thúc.

      “Tôi trực tiếp trở lại thân thể ban đầu hay là còn có thân thể khác?” Kinh nghiệm thương trường nhiều năm cho biết, vấn đề trong lời của Diêm Vương có mấy phần thúc giục, rất bất thường.

      “Ngươi chỉ cần trả lời bổn vương có đồng ý hay là được?” Diêm Vương ngờ này hỏi ngược lại , trong lời lại mang theo vẻ uy nghiêm.

      “Nếu như Diêm Vương cho ràng, tôi tiếp tục ở chỗ này.” Xem ra trực giác của chính mình đúng rồi, Diêm Vương này có vấn đề.

      Diêm Vương nhìn vẻ mặt kiên quyết của Dư Thiên Thiên, lúc sau, chịu thua, cúi đầu , “Câu Hồn Sứ Giả bất cẩn câu sai hồn phách của ngươi, mà lúc này thân thể của ngươi ở dương gian bị tiêu hủy, vì đền bù sai lầm, bổn vương chỉ có thể cho ngươi trọng sinh đến thế giới khác.”

      “Ý của ngài là, tại, tôi có cách nào trở về đại, trở về thân thể của mình?”

      Diêm Vương gật đầu cái, “Nhưng ngươi yên tâm, bọn họ được sống ung dung ngoài vòng pháp luật, phải chịu trừng phạt.”

      Diêm Vương dường như biết được ý nghĩ trong lòng của Dư Thiên Thiên nên .

      “Được, như vậy, tôi đồng ý với ngài, nhưng ngài cần phải đồng ý vài điều kiện của tôi.” Nếu biết kết quả của bọn họ, chính mình cũng yên tâm hơn.

      “Chỉ cần ngươi đồng ý, bổn vương đồng ý tất cả điều kiện mà ngươi đưa ra.” Diêm Vương trả lời nhanh chóng khiến Thiên Thiên cười rất hài lòng, đồng thời còn xoa xoa mồ hôi trán.

      Nhưng lúc sau, khi Diêm Vương hối hận vì mình đồng ý quá nhanh quá muộn rồi.
      Last edited by a moderator: 30/9/15

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 2: Trùng sinh

      Đầu đau như bị tê liệt, cả thân thể cũng đau nhức như vừa mới bị xe nghiền nát.

      Đây chính là thân thể mà Diêm vương cho mình trọng sinh vào sao?

      "Tiểu thư, hu hu hu, là nô tỳ có bảo vệ tốt tiểu thư, khiến tiểu thư bị thương tổn, hu hu hu"

      Đây là người nào? Nàng bắt đầu tìm tòi trí nhớ thuộc về thân thể này.

      "Tiện tỳ mà nha hoàn ấm giường hèn mọn sinh ra có gì để mà đau lòng khóc lóc?" thanh châm chọc của nữ tử khác vang lên.

      "Đại tỷ, chúng ta cần phải ở lại nơi này nữa, ở đây khắp nơi đều là mùi vị thấp hèn làm người khác khó chịu." xong, từ trong tay áo rút ra chiếc khăn lụa che mũi.

      "Ừ, nơi này dường như có loại mùi vị hôi thối." thanh ghét bỏ lại thêm mấy phần nôn mửa vang lên.

      ra những người mang theo thanh giễu cợt cùng ghét bỏ đều là tỷ tỷ của thân thể này.

      "Đại tiểu thư, nhị tiểu thư, tam tiểu thư, tứ tiểu thư có chết, chỉ là ngủ thiếp ." Nha hoàn lúc nãy khóc lóc, tiếp tục .

      "Nơi này có chỗ cho kẻ tiện tỳ như ngươi chuyện." Vừa xong , chỉ nghe thấy thanh cái tát lanh lảnh vang lên, mà tiếng tát còn liên tục kéo dài.

      Dư Thiên Thiên cũng nhịn được nữa, họ cứ kiêu ngạo, hung hăng như thế này sao? Cố gắng mở hai mắt ra, toàn thân đau đớn từ từ ngồi thẳng dậy.

      "A. . . . . ." Tiếng thét chói tai khiến người bên cạnh dừng lại.

      "Nhị muội, ngươi gào quỷ gì? Chẳng lẽ ngươi muốn cầu tình giúp tiện tỳ này?"

      ". . . . . . phải, đại tỷ, ngươi. . . . . . ngươi xem. . . . . ." Tiếng đứt quãng, tay còn ngừng run lên chỉ về hướng mà Thiên Thiên từ từ đứng dậy.

      "A. . . . . . Quỷ a. . . . . ." Mấy nữ tử lúc nãy còn hung hăng kiêu ngạo, giờ phút này mặt trắng bệch, rối rít chạy trốn, nhìn rất chật vật.

      Chỉ có người vui mừng khi nhìn thấy Dư Thiên Thiên, "Tiểu thư, ngươi tỉnh, tốt quá, tiểu thư cuối cùng cũng tỉnh." Nha hoàn kia ôm Dư Thiên Thiên, vui vẻ .

      "Tinh nhi, ngươi mau để cho ta thở." Nàng tìm thấy trí nhớ của thân thể này, đây là nha hoàn mà từ cùng với thân thể này lớn lên, có lẽ cũng là bạn của nhau.

      Khi nhìn thấy nàng vì mình mà bị mấy nữ tử kia đánh có thể thấy nàng lòng đối xử tốt với chủ nhân của thân thể này.

      Chủ nhân thân thể này có tên gọi là Thượng Quan Thiên Thiên, giống với tên của mình ở đại, nhưng họ khác nhau.

      Mà thân phận của Thượng Quan Thiên Thiên là nữ nhi của Hữu tể tướng Thượng Quan Kiệt Hùng ở Tây Lũng quốc. Thượng Quan Kiệt Hùng có bốn nữ nhi, có nhi tử, có rất nhiều nha hoàn ấm giường, mà mình là do trong số họ sinh ra, do đó mẫu thân của nàng cũng bị tiến cử làm thị thiếp, lúc nàng mười tuổi, mẫu thân vì bệnh nặng nên qua đời.

      Tinh nhi dùng sức vỗ vỗ má của mình, " đau, vậy có nghĩa là tiểu thư sống lại. Nô tỳ cảm tạ trời cao che chở, khiến tiểu thư rốt cuộc sống lại."

      Sau khi quỳ xuống đất, liên tục dập đầu, Tinh nhi mới đứng dậy, từ từ nụ cười nhìn tiểu thư vừa sống lại.

      "Tiểu thư, sau khi người gả cho Kỳ vương gia, họ dám ức hiếp tiểu thư nữa."

      Từ đến lớn, đại tiểu thư cùng với các tiểu thư khác lúc nào cũng lấy việc khi dễ tiểu thư làm thú vui, lần này, nếu tiểu thư thực gả cho Kỳ vương gia họ dám khi dễ tiểu thư nữa.

      "Kỳ vương gia?" Thiên Thiên tiếp tục tìm kiếm, ra ở 1 tháng trước, nàng được thánh chỉ tứ hôn, hơn nữa vào ba ngày sau, hôn liền bắt đầu.

      Cái gì? Mình vừa mới trọng sinh, còn chưa bắt đầu hưởng thụ cuộc sống cổ đại.

      Tại sao Diêm vương cho mình biết chuyện này? Chắc hẳn là cố ý ! là xảo trá.

      Lúc này, tại phía xa dưới nền đất, Diêm Vương đột nhiên hắt xì.

      Hu hu, bí tịch của ta! Ta thu thập những bí tịch kia vất vả. Tại sao ta lại đồng ý điều kiện của nàng nhanh như vậy? Diêm Vương vẫn còn nghĩ tại sao mình lại đồng ý Dư Thiên Thiên sảng khoái như vậy, làm gì có thời gian chú ý ai chửi .

      Chớp mắt cái, ngày mai chính là ngày mà nàng phải xuất giá.

      Nhưng nàng nghĩ ra kế sách đối phó rồi, vô tình khóe miệng Thiên Thiên lộ ra nụ cười nham hiểm.

      "Ơ, ta còn tưởng rằng ai? ra là Tứ muội sắp phải xuất giá!" Lúc này, Thiên Thiên cảm giác được lời châm chọc cùng với ý cười lạnh lẽo.

      Người này hẳn đại tỷ Thượng Quan Diễm Nhi rồi, theo sau lưng còn có Nhị tỷ cùng Tam tỷ. Nhớ lại lời giễu cợt cùng hành động khi dễ của họ trong ngày hôm đó, nàng cũng hồi tưởng được nguyên nhân mà thân thể này chết , chắc hẳn đơn giản là bị rơi vào trong nước như Tinh nhi kể, nhất định có liên quan tới mấy người này.

      Nhưng cũng phải cảm ơn bọn họ, nếu nàng cũng có cơ hội sống lại.

      "Người còn chưa gả bắt đầu nhìn ai vào mắt rồi, nhìn thấy ba tỷ tỷ chúng ta còn chịu thỉnh an." Người chuyện chính là Nhị tỷ Thượng Quan Mạn Nhi, trong mắt còn có vẻ cam lòng.

      "Hừ, Thượng Quan Thiên Thiên, ngươi nghĩ rằng Kỳ vương gia lòng lấy ngươi sao, nếu phải bởi vì thánh chỉ hoàng thượng ban, ngươi còn đủ tư cách làm nha hoàn xách giầy cho Kỳ vương gia." Người này chính là Thượng Quan Tiệp Nhi, nàng nghĩ ra tại sao hoàng thượng lại gả nữ nhân do nha hoàn ấm giường thấp kém sinh ra cho Kỳ vương gia có thân phận tôn quý.

      "Mặc kệ thân phận của ta đê tiện như thế nào, ta còn được gả cho người quyền cao chức trọng, thân phận Kỳ vương gia cũng vô cùng cao quý. giống như các ngươi là các tiểu thư cao quý." Hàng năm, bị những người này lấn ép, Thượng Quan Thiên Thiên chắn hẳn là yếu đuối và sợ hãi lắm, nếu mình thay nàng sống tiếp, mình cho phép có người nhục nhã nàng.

      "Ngươi. . . . . ." Đây là Thượng Quan Thiên Thiên có gan như chuột sao? Thượng Quan Diễm Nhi cao ngạo đột nhiên ngây ngẩn cả người, trong mắt ngoại trừ kinh ngạc cũng chỉ có kinh ngạc.

      "Phi, đồ đê tiện chính là đồ đê tiện, ngươi vẫn nghĩ rằng ngươi được gả chính là Kỳ vương phi rồi sao? Ngươi chẳng qua là tiện nhân được nha hoàn sinh mà thôi, lại dám cùng chúng ta chuyện như vậy." Thượng Quan Tiệp Nhi chán ghét, khinh bỉ .

      " sao? Tam tỷ nhớ được nội dung thánh chỉ hoàng thượng ban là như vậy sao ? Trẫm biết Tứ tiểu nữ Thượng Quan Thiên Thiên của Hữu Tể tướng Thượng Quan Kiệt Hùng bề ngoài trung tuệ, hiền lương thục đức, tư chất thông minh, đoan trang hào phóng, có phong thái hoàng gia, đặc biệt tứ hôn với Kỳ vương gia làm chính phi. biết Tam tỷ có nhớ lầm hay ?" Ánh mắt lạnh lùng nhàn nhạt quét qua mặt ba vặn vẹo.

      Khóe miệng đám người Thượng Quan Diễm Nhi co giật , họ còn lời nào để , bởi vì lời nàng đều được viết thánh chỉ.

      "Hừ, tiện nha đầu, chúng ta chờ nhìn xem, thân phận Kỳ vương phi này ngươi có thể làm bao lâu?" Hừ lạnh tiếng, Thượng Quan Diễm Nhi cầm đầu, ba tỷ muội mang theo tức giận rối rít rời .

      "A, tiểu thư lợi hại, đây là lần đầu tiên nô tỳ nhìn thấy bộ dạng đại tiểu thư cùng các tiểu thư khác tức giận." Tinh nhi nhìn bóng lưng rời , kích động hô, đôi tay ngừng xoa nắn cặp mắt, giống như tin chuyện vừa mới thấy là .

      Mà mặt Thiên Thiên lạnh lẽo, cuộc đời của nàng thể để cho nam nhân khống chế, nàng muốn nắm giữ cuộc sống của mình tốt.
      Last edited by a moderator: 22/5/15

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 3: Túy Hương lâu

      Muốn nắm giữ cuộc sống của chính mình, đầu tiên, phải có đầy đủ vốn, để có thể kiếm được vốn trước hết phải hiểu giá cả thị trường ở nơi này.

      "Tiểu. . . . . . Công tử, chúng ta cứ ra ngoài như vậy, nếu như lão gia phát nhất định bị trừng phạt ." Tinh nhi đuổi theo phía sau, vừa chạy chậm vừa lo lắng .

      "Yên tâm, trong thời gian này, chúng ta bị phát ." Đây là thời gian mà Thượng Quan Kiệt Hùng vào thượng triều ở trong cung, hơn nữa, nếu như có hạ triều rồi cũng nhìn đứa con là nàng.

      "À. . . . . ." Tinh nhi bị hấp dẫn bởi tòa nhà lầu ở cách đó xa, cho nên bất kể Thiên Thiên cái gì, nàng cũng chỉ à tiếng.

      Lại nhìn về phía xa xa, đó chính là quán ăn nổi tiếng nhất Tây Lũng quốc – Túy Hương lâu.

      "Tiểu. . . . . . Công tử, chúng ta nhất định phải vào sao?" Nghe , giá món ăn ở chỗ này bằng tiền lương năm năm của nàng, Tinh nhi e sợ, mặc dù trong lòng rất muốn vào, nhưng mà lý trí của nàng cho nàng biết, bên trong phải là nơi mà nàng có thể tới.

      "Đến cũng đến rồi, vậy trước tiên nếm thử thức ăn ngon ở đây !" Lúc này, nàng còn chưa có đủ vốn nên xây dựng nghiệp cách tùy tiện, nàng tìm cho mình đối tượng để hợp tác, mà mục tiêu chính là Túy Hương lâu.

      Lúc Thiên Thiên cùng Tinh nhi tiến vào Túy Hương lâu, bọn họ trở thành tiêu điểm của mọi người.

      Ngoại bào màu trắng được mặc lên thân hình mảnh khảnh, vừa khéo có thể che lại thân hình mảnh khảnh cùng suy nhược của .

      Da giống như bạch ngọc, cử chỉ nhàng, tác phong nhanh nhẹn, ngay lập tức khiến cho nữ tử mến mộ, nhiều nữ tử rối rít lấy ánh mắt ái mộ nhìn Thiên Thiên.

      "Vị khách quan này, mời vào trong." Tiểu nhị đầu tiên là dò xét lần, xác định đây là nhân vật có tiền, sau đó rất ân cần dẫn đường.

      Thiên Thiên cùng Tinh nhi tới gian phòng thanh nhã, bên trong được bố trí rất tốt, nhưng mà vẫn có gian cần cải thiện.

      Thiên Thiên gọi thức ăn xong liền câu, "Đúng rồi, giúp ta chuyển lời tới lão bản của các ngươi, rằng Nguyệt Công Tử ước hẹn Túy Hương lâu."

      Tiểu nhị quan sát lần nữa, lần này chỉ có cung kính cùng sùng bái.

      "Tiểu thư, vì sao người phải giả mạo Nguyệt Công Tử?" Đợi tiểu nhị lui ra khỏi phòng xong, Tinh nhi giọng hỏi.

      Thiên Thiên cười khẽ, nâng chung trà lên, chậm rãi thưởng thức vị trà thơm ngon này, nàng tìm thấy trong trí nhớ là ở Tây Lũng quốc, có tuyệt đại phong hoa, văn nhân thiên hạ Nguyệt Công Tử, nhưng lại chưa có ai gặp qua bộ mặt của người này.

      Hẳn là danh tiếng của Nguyệt Công Tử quá lớn, nên rất nhanh, món ăn nàng gọi được mang lên đủ, mặt tiểu nhị còn vẻ nịnh bợ hay lấy lòng, mà là thái độ cung kính.

      "Tiểu thư, người giả mạo Nguyệt Công Tử để gặp được lão bãn của Túy Hương lâu đúng ?" Mãi đến khi dùng bữa xong, Tinh nhi mới phản ứng được. "Vậy có đến ?" Túy Hương lâu hổ là Túy Hương lâu, đúng là mỹ vị.

      " tới." Thiên Thiên vừa mới xong, cửa gian nhã phòng bị mở ra.

      thân quần áo màu trắng ngà, quần áo còn dùng thanh ti thêu hoa lệ hoa văn, tính chất của quần áo rất tốt, nên rất nổi tiếng và quý giá!

      Hạ Cáp Phương Chính, ánh mắt trong sáng, mày kiếm bay xéo, nhìn qua cả khuôn mặt hết sức tuấn lãng, nhưng cả người lại làm cho người ta có cảm giác khí vũ hiên ngang, vừa nhìn chính là người tài giỏi, có phong phạm của người lãnh đạo.

      Thân phận của tuyệt đối chỉ chỉ là lão bản của Túy Hương lâu.

      " biết công tử giả mạo Nguyệt Công Tử ước hẹn tại hạ xuống có mục đích gì?" , nam tử rất có phong phạm của người lãnh đạo, lời còn có uy tín như thế.

      Khẳng định chắc chắn mình là giả mạo, người này hẳn là gặp qua Nguyệt Công Tử chân chính. Chỉ là. . . . . .

      "Ngươi chính là lão bản của Túy Hương lâu?" Mặc dù biết là làm điều thừa, nhưng nàng vẫn hỏi.

      "Công tử phải là hẹn lão bản của Túy Hương lâu sao? Vì sao còn phải hỏi như thế đây?" Lần đầu tiên nhìn, cũng nhận ra thân phận của nàng là nữ tử, nữ tử có thể nghĩ ra ý tưởng như thế để ước hẹn mình, xem ra là nữ tử rất thông minh.

      "Hẹn ngươi tới chỉ là muốn thay chính mình tìm người bạn hợp tác mà thôi." có lời thừa thải, trực tiếp thẳng vào vấn đề.

      "Ngươi lấy tư cách gì để hợp tác với ta?" Nàng thẳng thắn cùng ánh mắt lão luyện khiến có hứng thú.

      "Thị trường phát triển theo số tính chất và quy luật, mọi việc phải là hình thành thay đổi; con người ngừng tiến bộ và phát triển cao hơn, nếu như ngươi hình thành mà thay đổi, vậy ngươi nhất định thất bại. Ta xuất chính là muốn kéo giữ ngươi lại trước khi thất bại." Thiên Thiên nhanh chậm qua việc buôn bán mà nàng từng trải qua.

      thương trường, nàng phải hiểu biết hết tất cả mọi thứ, những thứ người khác hiểu có thể nàng cũng hiểu. Mặc dù nàng dám cam đoan mình thua bất kỳ kẻ nào, nhưng nàng vẫn tin tưởng năng lực của bản thân. Huống chi nơi này là ở cổ đại, nàng xác định chỉ cần mình sử dụng ít vật ở đại vào chắc chắn kiếm được tiền.

      Nam tử bị những lời này của Thiên Thiên làm cho kinh sợ, mình lăn lộn thương trường bao nhiêu năm đầu, nhưng chính mình cũng chưa chắc có thể sử dụng cách đơn giản như vậy để khái quát tất cả, mà nàng chỉ là nử tử, lại có thể ra những lời kinh ngạc như vậy.

      "Ngươi làm sao có thể nhận định lúc này ta đứng trước thất bại?" rất muốn hiểu nữ tử này cho thêm kinh ngạc như thế nào?

      "Ví dụ như Túy Hương lâu của ngươi, trang hoàng tinh xảo nhưng phong cách riêng, món ăn mỹ vị cũng đặc biệt, phục vụ tệ nhưng cũng tốt lắm, chỉ cần có ý muốn đối nghịch cùng Túy Hương lâu, tin tưởng rất nhanh Túy Hương lâu liền còn là quán ăn nổi tiếng nhất nữa, mà là Tây Long lâu." Thiên Thiên đến chỗ nào cũng làm cho người ta kinh ngạc.

      "Vậy ngươi muốn cải thiện tất cả như thế nào?" Bây giờ, càng ngày càng cảm thấy hứng thú đối với nữ tử này, những lời này chỉ khiến cho bội phục, càng làm cho sợ hãi bởi nó được ra từ miệng của nữ tử.

      "Mười ngày sau, ta đưa phương án cải thiện tới, tỏ lòng thành muốn hợp tác của mình. Còn nữa, tiền bữa cơm hôm nay coi như là ngươi mời để xác định quan hệ hợp tác của chúng ta!" Thiên Thiên khẽ cười , làm cho người ta nhìn thấu suy nghĩ trong lòng nàng.

      Nam tử nhìn này bóng lưng rời , nàng tỉnh táo chững chạc, cho biết nữ tử này tuyệt đơn giản.

      "Phong, theo nàng." Nam tử nhìn về phía khí, nhàn nhạt .

      "Tiểu. . . . . Công tử, người rất lợi hại nha! Mặc dù vừa rồi Tinh nhi nghe tiểu thư cái gì, nhưng là Tinh nhi có thể thấy được kinh ngạc trong mắt nam tử kia, công tử rất lợi hại." Ra khỏi Túy Hương lâu, vẻ mặt Tinh nhi sùng bái nhìn Thiên Thiên, điều khiến nàng sùng bái tiểu thư là có thể làm cho nàng được ăn uống trong Túy Hương lâu mà cần trả tiền.

      "Ngươi cảm thấy lợi hại ở chỗ là chúng ta cần phải trả tiền chứ gì!"

      "Hì hì, cho nên Tinh nhi mới công tử rất lợi hại a!"

      Hình như Tinh nhi đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, "Công tử, kể từ sau khi công tử tỉnh lại, Tinh nhi cảm thấy, công tử liền thay đổi giống trước kia." Trước kia tiểu thư nhát gan, thậm chí bị đại tiểu thư khi dễ cũng dám cãi lại, càng cần phải dạng như hôm nay.

      "Vậy tiểu nương tử thích ta tại hay là ta trước kia đây?" ra Tinh nhi làm cho người ta vô cùng mến, bộ dạng thanh thuần, nhịn được nên đùa giỡn lần.

      "Tiểu thư. . . . . ." Tiểu thư vẫn mặc trang phục nam tử, còn rất tuấn, tai Tinh nhi hơi hồng, cúi đầu ngượng ngập , "Tinh nhi thích tiểu thư giống như tại hơn."

      Ít nhất, tiểu thư như tại bị đại tiểu thư khi dễ, hơn nữa còn có thể ăn ngon ở Túy Hương lâu, quan trọng nhất là phải trả tiền.

      Mà bên kia.

      "Công tử, thuộc hạ vô năng, hành tung bị phát rồi, đây là tờ giấy nàng để lại cho công tử."

      "Ừ." Nam tử nhìn chữ trong tờ giấy xong, khóe miệng nhếch lên.
      Last edited by a moderator: 24/5/15

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 4: Ác chỉnh (1)

      Hôm nay chính là ngày nàng xuất giá. Ở trong phủ, Thượng Quan Thiên Thiên có địa vị ti tiện, cho nên dù là nàng phụng chỉ lập gia đình, trong phủ cũng chỉ tùy ý trang trí chút, nhìn ra khí vui mừng nào.

      Giống như tại, người được gọi là phụ thân, Thượng Quan Kiệt Hùng cuối cùng cũng ra mặt.

      "Mặc dù, ta biết vì sao hoàng thượng phải chỉ hôn cho ngươi với Kỳ vương gia, nhưng ngươi thân là nữ nhi của Thượng Quan Kiệt Hùng ta, tuyệt đối cho phép làm ra những chuyện khiến gia tộc nhục nhã, dù cho Kỳ vương gia bỏ rơi ngươi...ngươi cũng thể trở lại trong phủ lần nữa." Trong mắt Thượng Quan Kiệt Hùng có bất kỳ thân tình, giống như người con trước mắt này căn bản phải là nữ nhi của , trong lời ngoại trừ lạnh lẽo cùng cảnh cáo còn gì khác.

      Thượng Quan Thiên Thiên cúi mặt gật đầu cái, đầu, khăn cưới che kín vẻ lạnh lẽo trong mắt của nàng.

      Cứ như vậy, Thượng Quan Thiên Thiên trở thành vợ của Long Khải Kỳ.

      "Tiểu thư, Vương gia đáng giận, dù thế nào tiểu thư cũng do hoàng thượng tứ hôn, từ đầu tới cuối Vương Gia ràng đều xuất , khiến tiểu thư bị mọi người châm chọc cười nhạo." Tinh nhi vốn cho rằng tiểu thư nhà nàng gả đến đây là có thể được hưởng sủng ái, ngờ đâu Kỳ vương gia lại đối xử như thế với tiểu thư.

      "Tinh nhi, tháo mấy cái rườm rà đầu xuống giùm ta." Đầu bị đè muốn gãy, mũ này là quá nặng.

      "Tiểu thư, Vương Gia đối xử với người như vậy, người cũng tức giận sao?" Tinh nhi chu cái miệng nhắn, từ từ giúp tiểu thư cởi cái mũ đầu ra.

      " có tức giận, tức giận. Ta mệt mỏi ngày, ngươi cũng xuống nghỉ ngơi !" Như vậy càng hợp với tâm ý của nàng, chỉ cần nam nhân kia cứ tiếp tục nhìn nàng như vậy, những ngày nàng ở trong vương phủ có lẽ tốt hơn chút, ngày rời vương phủ cũng gần hơn.

      "Tiểu thư. . . . . ."

      " ."

      Xuân Tiêu các

      Tên như ý nghĩa, đêm xuân giá trị ngàn vàng, đây là thanh lâu lớn nhất, nổi tiếng nhất Tây Lũng quốc.

      "Kỳ, ngươi còn tính trở về xem vương phi mới cưới của ngươi sao?" gian sương phòng được bố trí rất lịch tao nhã, mùi đàn hương bay nhàn nhạt, làm cho người ta cảm thấy rất thoải mái, có thể thả lỏng vẻ mặt nghiêm túc.

      Áo người chuyện mở rộng, lười biếng tựa vào ghế thái phi.

      "Hạo, từ lúc nào ngươi lại quan tâm chuyện của ta như vậy?" Người chuyện chính là tân lang của ngày hôm nay, Long Khải Kỳ, giờ phút này tựa vào cái ghế thái phi khác uống rượu ngon.

      "Ta chỉ sợ vương phi mới cưới của ngươi cảm thấy khổ sở khi mình trông phòng mà thôi. Nếu như là ta, ta nhất định thương nàng tốt."

      "Vậy ta đưa nàng cho ngươi, thế nào?" Long Khải Kỳ để ly rượu trong tay xuống, nhàn hạ cười .

      "Khụ khụ, ý tốt của ngươi, ta nhận." Nam tử bị sặc bởi rượu ngon trong tay, "Kỳ, ngươi tính xử lý nàng như thế nào? Lần này hoàng thượng gả nữ nhi của Thượng Quan Kiệt Hùng cho ngươi, mục đích của đơn giản."

      "Hừ" Mang theo vẻ lạnh lẽo cùng vài phần tức giận, ly rượu trong tay vỡ vụn ầm ầm.

      Rất nhanh, việc Kỳ vương gia chưa từng xuất trong ngày thành thân, dùng con gà trống thay mình bái đường thành thân trở thành chuyện phiếm được khắp phố phường.

      "Tiểu thư, Vương gia là quá đáng, dùng gà trống thay mình bái đường coi như xong, tối hôm qua là đêm động phòng cũng có xuất , tiểu thư có thể tìm hoàng thượng đòi công đạo, dù thế nào, tiểu thư cũng là do hoàng thượng tự mình tứ hôn, tại sao Vương gia có thể đối xử với tiểu thư như vậy." Sáng sớm, trong lòng Tinh nhi liền nghẹn cỗ tức giận, miệng nhắn càng vểnh lên cao.

      "Tinh nhi, tại chúng ta ở trong vương phủ, có những lời ở trong lòng biết là được, nên có gì cũng ra hết, họa lá từ miệng mà ra, biết ?" Nha đầu này quá đơn thuần, chỉ cần bị người có lòng nghe được, Tinh nhi thể an toàn sống ở đây.

      "Dạ, Tinh nhi biết rồi."

      "Nô tài tham kiến Vương phi, Vương Gia chờ ở đại sảnh lâu, mời Vương phi đến đại sảnh." Từ ngoài cửa, giọng vang lên.

      Thiên Thiên lập tức đến trước gương đồng bắt đầu trang điểm, thay trang phục.

      Ban đầu, Tinh nhi còn tưởng rằng tiểu thư muốn dùng bộ dạng xinh đẹp nhất gặp Vương gia, khiến Vương Gia hối hận vì ngày hôm qua xuất , nhưng ai ngờ. . . . . .

      "Tinh nhi, đến lúc đó ngươi cần lên tiếng, chỉ cần đứng bên là được." Thiên Thiên hài lòng nhìn hình dáng của mình xong, xoay người khẽ cười .

      Thiên Thiên theo nô tài kia đến đại sảnh, dọc theo con đường này, Thiên Thiên cũng quan sát được vương phủ này.

      Trang trí xa hoa, hoa lệ, lại trang nghiêm.

      Rất nhanh, Thiên Thiên tới đại sảnh.

      Ở đại sảnh, có hai nam tử ngồi, người rất mê hoặc lẳng lơ, làn da như bạch ngọc, khuôn mặt xinh đẹp hơn nữ tử, ngay cả nữ tử cũng ghen tỵ với .

      Vốn là Thượng Quan Thiên Thiên đủ xinh đẹp rồi, ngờ nam tử này còn đẹp hơn nàng.

      người khác, có làn da màu lúa mạch khỏe mạnh, lông mày gọn gàng, sóng mũi cao, môi mỏng mím chặt, cùng với đôi mắt đen nhánh thỉnh thoảng thoáng qua màu xanh thẫm, người loại hơi thở mơ hồ tản ra khí lạnh, làm cho người ta e sợ dám bước đến gần.

      Chắc hẳn đây là Long Khải Kỳ rồi.

      "Thiếp thân. . . . . . Thiếp thân. . . . . . tham kiến. . . . . . tham kiến Vương gia." Thiên Thiên hành lễ, trong mắt tràn đầy sợ hãi, khiếp đảm, chuyện còn đứt quãng, thân thể còn mơ hồ run lên.

      Long Khải Kỳ nhàn nhạt liếc mắt nhìn người có gan hành lễ này, chỉ thấy nữ tử này cúi đầu rủ thấp xuống, nhìn thấy khuôn mặt, chỉ thấy đỉnh đầu cắm đầy trâm ngọc trai, còn có đôi tay ngừng xoa nắn vì sợ hãi, trong lòng khỏi xuất cảm giác chán ghét.

      "Vương Gia. . . . . . thiếp thân. . . . . ."

      "Ngẩng đầu lên, chẳng lẽ ngươi muốn Bổn vương nhìn đầu của ngươi sao?" Long Khải Kỳ cắt đứt thanh phát run của Thiên Thiên, mang theo vài phần tức giận .

      Thiên Thiên khẽ nâng đầu của mình lên, khi nàng cùng Long Khải Kỳ bốn mắt nhìn nhau nước mắt Thiên Thiên rất nghe lời chảy xuống. Nhưng ra, do nàng thầm hung hăng bấm bắp đùi của mình cái, nước mắt mới chảy xuống, bắp đùi đáng thương a!

      "Phụt. . . . . ." Hạo ngồi bên, cẩn thận phun nước trà mới uống về phía Thiên Thiên.

      "Cút" chỉ nghe tiếng gầm giận dữ của Long Khải Kỳ.

      "Hu hu. . . . . . Thiếp thân. . . . . ." Thiên Thiên hề rời , mà là vừa sợ vừa khóc , giống như định giải thích gì đó.

      "Cút"

      Thiên Thiên có lau chùi hết nước trà mặt, xoay người, phấn chấn chạy khỏi tầm mắt của Long Khải Kỳ.

      Long Khải Kỳ, nếu như ngươi có thể bỏ ta nhanh lên chút..., ngươi còn có thể chịu ít hành hạ, mặt Thiên Thiên lướt qua vẻ giảo hoạt.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :